30
CHƯƠNG 30
Edit: VũPhi
Văn Dư có chút khẩn trương nhìn chằm chằm thân ảnh Lương Vận Hàm , Lương Vận Hàm đem trà đưa cho Văn Dư, dừng một chút nói:
"Bất luận là Ngô Linh Nam hay là Tiêu, sau này đều có thể cùng ngươi chị giao thiệp. Cho dù em có thật biết các nàng, cũng không thể tránh được có một số việc phát sinh. Em chỉ muốn chị nhớ kỹ một việc, chính là chị hiện tại không phải độc than. Mặt khác những chuyện đó, em tin tưởng chị có thể xử lý tốt. Em sẽ không như người khác hay ghen tuông, thế nhưng caí gì thuộc về của em, em cũng sẽ đem hết toàn lực bảo vệ. Chúng ta chỉ mới bắt đầu, hiện tại mà nói em tin tưởng chị là một người có trách nhiệm. Vì vậy, có một số việc nếu như chỉ là gặp dịp thì chơi, thì chị sớm nói cho em biết. Tiêu nếu là bạn tốt của chị thì cũng sẽ à bạn tốt của em. Em tuyệt đối không sẽ hạn chế mọi người qua lại, em cũng không phải một người ngang ngược , em tin tưởng chị sẽ có chừng mực. em chỉ để ý tình cảm hai chúng ta, cùng chuyện người khác em không muốn cũng sẽ không hao tốn sức lực đi ngờ vực vô căn cứ, điểm này chị cũng có thể yên tâm. Dù sao chúng ta cũng không nhỏ, đúng không."
Văn Dư nhìn Lương Vận Hàm nửa ngày, gật đầu. Bản thân không nhìn lầm người, phần phong thái này làm cho Văn Dư đã yêu thích lại cảm kích.
Mọi chuyện đề thẳng thắn, Lương Vận Hàm cũng bày tỏ thái độ , Văn Dư trong lòng nhẹ nhõm không ít. Nàng thả lỏng thân thể, đầu gối tại đùi Lương Vận Hàm. Lương Vận Hàm nhẹ tay nắm lỗ tai Văn Dư, hai người không nói nữa. Văn Dư bỗng nhiên ngẩng đầu, vừa cười vừa nói:
"Em bình thường hay giáo huấn cấp dưới như thế này sao"
"Không phải, em chỉ là muốn cảm nhận thử xem phong thái nữ vương"
"..."
Nhìn Lương Vận Hàm không nói gì chỉ liếc mắc mình một cái
Cô đột nhiên nhào lên ôm cổ Lương Vận Hàm, cố sức hôn lên đôi môi kia ! Lương Vận Hàm tránh không thoát, cố sức đấm Văn Dư.
Văn Dư ôm Lương Vận Hàm tựa vào trên sô pha. Lương Vận Hàm nghe thấy nhịp tim Văn Dư đập nhanh, bỗng nhiên muốn trêu đùa.
Lương Vận Hàm ngẩng đầu, đôi mắt nhu tình như nước bàn nhìn chằm chằm Văn Dư, nâng tay lên nhẹ đặt ở phía trái tim Văn Dư. Dần dần tim Văn Dư đập bắt đầu nhanh hơn, sau đó lại tăng them. Lương Vận Hàm nhịn không được khóe miệng cong lên, đối với phản ứng của Văn Dư như vậy rất thoả mãn.
Văn Dư nào biết rằng Vận Hàm là đang thử mình, chỉ liếc mắt đã bị hấp dẫn toàn bộ. Khuôn mặt càng lúc càng gần, Văn Dư liền nhắm mắt lại chuẩn bị hôn, Lương Vận Hàm cười lớn từ trong lòng Văn Dư nhảy dựng lên chạy đi.
Văn Dư ngây ngốc nhìn Vận Hàm chạy đi, ngẩn ngơ một chút mới phản ứng lại, mình là bị đùa giỡn. Khóe miệng nổi lên nụ cười xấu xa, chậm rãi đứng lên hai tay phía sau, hướng Lương Vận Hàm đi đến.
Vận Hàm vòng quanh bàn dài né tránh, Văn Dư híp mắt, mang theo nụ cười ác ý, không nhanh không chậm chặn đường Lương Vận Hàm. Lương Vận Hàm cười nói:
"Tổ chức ra lệnh cho ngươi di chuyển về phía sau, đứng ở bên cửa sổ đi !"
"Lấy mệnh lệnh tổ chức tới, không có con dấu coi như là không có hiệu lực !"
"Văn Dư chị chơi xấu."
"Tổ chức phải đi theo trình tự !"
"..."
Lương Vận Hàm nói không lại Văn Dư, không thể làm gì khác hơn là bất chấp khó khăn tính toán từ chính diện đột phá vòng vây . Văn Dư đã sớm phát hiện động cơ của Lương Vận Hàm , chờ nàng "Tự chui đầu vào lưới" .
Quả nhiên, Lương Vận Hàm cho rằng được khoảng không, mau nhanh hướng một bên chạy đi, ai ngờ vừa chạy đã bị Văn Dư chặn ngang! Ngay sau đó đã bị kéo vào trong lòng.
Văn Dư cánh tay rất mạnh, một tay tay ôm sau lưng Vận Hàm, một tay tay luồng ngang gối nhất bổng Vận Hàm lên. Lương Vận Hàm giãy dụa cười lớn, Văn Dư ôm lấy nàng đi hướng đến phòng ngủ.
Vào phòng ngủ, Văn Dư lập tức đem Lương Vận Hàm áp đảo trên giường, Lương Vận Hàm há mồm thở dốc, Văn Dư liền chóng cánh tay lên nâng người lên cúi xuống nhìn nàng.
Lương Vận Hàm dần dần lấy lại nhịp thở, nàng nhìn Văn Dư phía trên. Văn Dư lúc này ánh mắt lại tựa như hồ nước sâu không lường được, bên trong như có con sống lớn, Lương Vận Hàm lại bất tri bất giác bị lạc trong ánh mắt Văn Dư .
Văn Dư rất ít thấy Lương Vận Hàm như thế thoải mái cười to, so với bình thường Lương Vận Hàm như vậy cực kỳ sinh động. Giống như đóa hoa nở rộ diễm lệ, duyên dáng làm cho Văn Dư không thể rời mắt đi.
Hai người dần dần tới gần, hơi thở cả hai phun trên mặt đối phương, thẳng đến hôn đối phương. Lương Vận Hàm vẫn như cũ có chút ngượng ngùng, Văn Dư ngậm đôi môi Vận Hàm, tìm tòi lưỡi đối phương, thẳng đến Lương Vận Hàm rụt rè để nàng đi vào.
Lưỡi Văn Dư khéo léo quấn lấy đầu lưỡi Vận Hàm , tỉ mỉ cắn mút. Tay Vận Hàm quấn lên cổ Văn Dư , dần dần chìm đắm trong nụ hôn đầy ôn nhu này. Tay Văn Dư cách lớp y phục nhẹ nhàng vuốt ve Vận Hàm, đang muốn thâm nhập, điện thoại di động bổng vang lên.
Lương Vận Hàm hốt hoảng, vội vàng thối lui, Văn Dư ảo não đem khuôn mặt chôn ở cổ Vận Hàm , lẩm bẩm: "Quả thật thất bại khi đem điện thoại vào phòng"
Lương Vận Hàm đẩy nàng, nói:
"Nhanh đi tiếp điện thoại !"
Văn Dư không tình nguyện đứng dậy, cầm lấy điện thoại bên cạnh, là Nhạc Linh Uyển.
"Linh Uyển, có việc gì?"
"Nhanh lên tới cứu bệnh viện Thần Ma "
"!!"
Nhạc Linh Uyển thanh âm có chút cấp bách. Văn Dư cấp tốc giương mắt nhìn về phía trên đồng hồ treo tường, buổi tối 7 điểm rưỡi.
"Ở đâu? Cùng ai?"
"Gặp phải sắc lang . Dương chủ nhiệm T đại bỏ thuốc. Khách sạn Hải Hoàng v8, bên này Lưu gia vân đã uống không tri giác, trợ lý của mình cũng không được xong. Mình thoát thân không được, ngươi mau tới."
Nhạc Linh Uyển thực sự nóng nảy, Văn Dư rất ít nhận được Nhạc Linh Uyển cầu cứu điện thoại, thế nhưng mỗi lần nhận được, tình huống đều rất nguy cấp. Văn Dư lập tức khôi phục thanh âm lạnh lùng , nói:
"Mình lập tức bố trí người qua đó liền sau sẽ tới. Cậu không nên uống nữa bất cứ thứ gì, giữ nguyên điện thoại di động ghi âm hiện trạng."
"Uhm"
Điện thoại bị cắt đứt, Văn Dư cấp tốc gọi điện thoại cho A Thành. Lương Vận Hàm nhìn Văn Dư lúc này lạnh lùng , nghĩ thầm sợ rằng xảy ra chuyện gì. Nàng cấp tốc đứng dậy, giúp Văn Dư lấy quần áo.
"A Thành, lập tức cho Hải Hoàng, gọi điện thoại Trương quản lý bảo hắn bố trí người đến V8 tìm Nhạc Linh Uyển, ngăn chặn người trong phòng . Cậu cũng lập tức mang hai người đi qua, nhất thiết phải bảo vệ Nhạc Linh Uyển chu đáo. Tôi liền đến."
Văn Dư cúp điện thoại, cấp tốc thay quần áo. Vừa đổi vừa nói:
"Nhạc Linh Uyển là phó tổng bộ bận giao quan hệ công chúng, cũng là bạn tốt của chị. Trên bàn cơm gặp phải chút phiền phức, chị lập tức đã qua. Em tại nhà chờ ta, đừng lo lắng."
"Có cần em đi cùng chị?"
"Không cần, em cứ ở nhà đi"
"Uhm"
Văn Dư vội vã ra ngoài. Lương Vận Hàm có chút lo lắng, nhìn bộ dáng Văn Dư , sự tình hẳn là rất nghiêm trọng. Văn Dư một đường bay như tên bắn, đúng rồi Hải Hoàng cách nhà Lương Vận Hàm không xa. Văn Dư chạy tới V8 thì khách đang cùng Trương quản lý tìm tới người dây dưa, trong lời nói đã phát sinh đụng nhau.
Trương quản lý tại một bên đổ mồ hôi, liếc mắt thấy Văn Dư đi tới, như thấy cứu tinh vội vàng tới nghênh tiếp
"Văn tổng, những người này nhất quyết không cho mang Nhạc tỷ đi"
"Để tôi. Cậu cho người canh giữ tại cổng"
"Vâng"
Văn Dư lúc này trong cơn giận dữ, nhưng trên mặt lại hiện ra mỉm cười. Nàng nhìn lướt qua xung quanh, bước nhanh đi vào phòng,
"Dương chủ nhiệm, thế này là làm sao vậy?"
Trước bàn một người đàn đông tầm 50 tuổi đang ngồi, mang kính mắt, vài sợi tóc thưa thớt chải sang bên trái, lúc này một tay khoác trên vai Nhạc Linh Uyển tay kia ở bên dưới. Nhạc Linh Uyển áo mở rộng ra nhưng vẫn không biết gì, chỉ mơ mơ màng màng xô đẩy giãy dụa.
Vừa nghe có người gọi bản thân, Dương Văn Thành híp một đôi mắt nhỏ, nhìn phía Văn Dư. Hắn cũng chưa thấy qua Văn Dư, vẫn đều là Lưu Gia Vân tại cùng bọn hắn giao tiếp. Mới vừa vừa thấy mặt, Dương Văn Thành liền coi trọng Nhạc Linh Uyển, Ngay sau đó tâm trạng mà bắt đầu suy nghĩ. Hắn dung ánh mắt ra hiệu, hai người theo hắn liền hiểu, liền đem Lưu Gia Vân cùng trợ lý Nhạc Linh Uyển trút rượu.
Lưu Gia Vân tửu lượng cũng không kém, trợ lý cũng cảm thấy có gì đó bất thường, liền nhẹ nhàng nói với Nhạc Linh Uyển để nàng cẩn thận một chút, cũng thay nàng ngăn cản toàn bộ kính rượu.
Thế nhưng đối phương cũng không phải hiền, trải qua đọ sức, Lưu Gia Vân uống đến sắp gục trên bàn.
Mắt thấy trợ lý không ổn, Nhạc Linh Uyển cố ý đem canh đổ lên quần áo, viện cớ đi toilet. Trong toilet Nhạc Linh Uyển không dám lớn tiếng liền gọi điện cho Văn Dư.
Nhạc Linh Uyển ngẩng đầu, lúc nhìn thấy Văn Dư một chút lý trí cuối cùng, hoàn toàn sụp đổ. Nàng chống đỡ không được trái lại hướng hơi nghiêng, Văn Dư bước nhanh đi lên trước tiếp được thân thể Nhạc Linh Uyển ngã quỵ , cũng thuận thế đem nàng tha rời ghế, đỡ đến trên sô pha bên cạnh
Văn Dư buông Nhạc Linh Uyển, xoay người mặt hướng Dương Văn Thành, vươn tay, nói rằng:
"Dương chủ nhiệm, tôi là Văn Dư. Người phụ trách hạng mục này."
Dương Văn Thành lúc này mới phản ứng trở lại Văn Dư là ai, khí sắc bá thoáng cái không còn chút máu. Hắn sớm biết rằng phó tổng Văn Dư đi nhất tập đoàn Trung Hoa khu là kiểu người tàn nhẫn, lần trước Tân Nguyên đột nhiên ra tay mua đi hạng nhất kỹ thuật, Văn Dư sau đó đến T Thị, vỏn ven hai ngày, hai người tổ trưởng hạng mục này đã bị đổi đi.
Lúc đó thì truyền ra là Văn Dư ra tay, lĩnh đạo T đại ngay cả giải thích cũng không có, trực tiếp tuyên bố lệnh điều động, có thể thấy được Văn Dư ở bên cạnh lực ảnh hưởng. Nhưng hắn thực sự không nghĩ tới Văn Dư còn trẻ tuổi như vậy, vội vàng đứng dậy, bắt tay Văn Dư
"Ôi, là Văn tổng a ! Người khỏe người khỏe ! Lần đầu gặp mặt, hân hạnh!"
"Dương chủ nhiệm khách khí , tên của ngài tại T đại đúng là hưởng đương đương ah. Lần này hợp tác vừa nghe có ngài tham dự, ta là một trăm phần trăm yên tâm. Đêm nay ta có chút việc không thể tiếp đãi, cố ý sắp xếp Nhạc tổng trợ lý đắc lực của tôi tự mình chiêu đãi ngài. Xem ra, chiêu đãi tựa hồ không chu toàn."
Văn Dư ngồi ở cùng Dương Văn Thành cách một cái chỗ trống, vừa cười vừa nói. Dương Văn Thành cảm giác phía sau lưng một mảnh thấm mồ hôi, vội vàng cười làm lành: "Đâu đâu, chiêu đãi phi thường tốt, phi thường tốt. Vừa có chút hiểu lầm mà thôi."
Văn Dư trong tay xoay ly rượu, nhìn phía Dương Văn Thành, một bên khóe miệng giơ lên,
"Thật không? Kia hiểu lầm đã được gỡ bỏ rồi sao?"
"Tháo gỡ, ngài vừa đến thì đã được tháo gỡ"
"Uhm, đối với giải quyết loại phiền phức này, tôi chính xác rất am hiểu. Có lúc hiểu lầm sâu sắc, không nói rõ, lúc này tốt nhất cầm kéo, 'Răng rắc' một tiếng, toàn bộ cắt đứt ! ! Nếu cứ dây dưa, nhất định lưu tai hoạ về sau. Đúng không, Dương chủ nhiệm?"
Dương Văn Thành cười theo, chặt điểm vài cái đầu. Hai người hắn mang đến lúc này cũng quay lại bàn, Văn Dư giương mắt nhìn một chút hai người, kia sắc mặt vừa nhìn hay xu nịnh, ỷ thế hiếp người hạng người. Văn Dư rót cho mình một ly rượu, đứng dậy nói rằng:
" Dương chủ nhiệm, ly rượu này tôi tạ lỗi với ngài. Người tôi sắp xếp tới không chiếu cố tóto ngài, bản thân lại uống say trước. Hai người đều như vậy ! Thực sự quá tệ!"
Văn Dư nói xong ngửa đầu uống cạn ly rượu. Dương Văn Thành thầm nghĩ không ổn, cái này sợ rằng chọc phiền toái , Văn Dư trong lời rõ ràng mang theo không vui. Hắn cũng uống hết một ly sau đó nhanh chóng rót cho mình đầy một ly, giơ lên nói rằng:
"Văn tổng, là ngày hôm nay rất cởi mở . Mọi người trao đổi phi thường tốt, lúc này mới xong nên uống vài chén. Mọi người uống say chính à do ta không đúng, ly rượu này vì sự thất lễ của ta, mong ngài thứ lỗi,"
Nói xong, lại ngửa đầu uống một ly. Hai người đối diện nhìn Dương Văn Thành cũng uống, bản thân cũng nhanh hùa theo uống cạn ly rượu. Văn Dư mắt lạnh đảo qua ba người, lập tức ngồi xuống. Lúc này, A Thành mang theo hai người, đẩy cửa tiến đến. Dương Văn Thành vừa nhìn này tư thái, mồ hôi lạnh theo khuôn mặt thì chảy xuống. Ba người đứng tại chỗ, lăng lăng nhìn Văn Dư không dám nói lời nào
End chương 30
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top