Chương 38

Chương 38

Kỳ Niệm nhìn theo hướng Mạc Du Tâm rời đi, vẻ mặt lộ tia vui mừng, người này dường như rất hứng thú với ngọc thạch a, nhưng nghĩ lại mình không thể xin được số liên hệ, ánh mắt lại u ám.

Mạc Du Tâm cũng không biết chuyện này, sớm cầm hai khối đá gọi xe về trường học rồi, lúc về còn chưa tới 10 giờ, Mạc Du Tâm ít nhiều cũng về trước khi ký túc đóng cửa.

Giang Thiển thấy Mạc Du Tâm vui vẻ ôm cục đá đi về, cái áo thun trắng trên người cũng dính đầy đất tò mò hỏi: "Mạc Du Tâm, sao bà lại ôm đá về vậy?"

Mạc Du Tâm cười nói với Giang Thiển: "cục đá này hai trăm ngàn tệ đó, chờ tui gia công xong, chắc cũng được năm trăm ngàn tệ."

Trần Qua vừa nghe năm trăm ngàn tệ, từ trên giường đứng dậy cười nói: "được nha Mạc Du Tâm, tốc độ kiếm tiền của bà cũng nhanh ghê a."

Mạc Du Tâm cười thở dài một hơi, "đều nhờ hên thôi, sắp tới không biết có hên không, con đường trở thành phú bà vẫn còn xa lắm a."

"Hy vọng phòng tụi mình sớm ngày giàu nhanh." Trần Qua cười nói.

Mạc Du Tâm dọn dẹp một chút rồi lên giường nghỉ ngơi, hôm nay đi cả ngày cũng mệt rồi, cơ bản lên giường đã ngủ.

Sáng hôm sau, Mạc Du Tâm lại nghĩ đến chuyện ngọc thạch, liền mang đến chỗ Chu Hạo, Chu Hạo thấy cô đến, liền cười chào đón, "sao vậy? đào được ngọc tốt hả?"

Mạc Du Tâm cười một cái nói: "đúng vậy, chỉnh thể ngọc thạch không tệ, tôi muốn khắc rồi bán sản phẩm, nên mới qua mượn máy cắt dùng một chút a."

"Đi đi, cứ dùng thoải mái, Du Tâm cô bán ngọc được thì cũng phải nhớ đến ca ca tôi trước chứ, chúng ta tính theo giá thị trường đi, tôi sẽ chắc chắn sẽ không làm hụt tiền của cô đâu."

"Được thôi, giá đúng ý, tôi khẳng định đưa cho anh trước." dù sao ai bán cũng vậy, hiện tại cô còn chưa có danh tiếng, mang đi bán cũng bị người khác ép giá, người bán cũng không biết gốc tích là ai.

Cô quen đường từ hôm qua liền tìm được máy cắt ngồi xuống, chuẩn bị khắc khối ngọc có vết nứt trước, hôm qua cô đã cắt vết nứt đi rồi, vết nứt cũng vừa phải, cục nhỏ kia có thể làm được một miếng ngọc nhỏ, Mạc Du Tâm nghĩ chất lượng miếng ngọc không tệ, chờ chút nữa làm một miếng ngọc cho bảo bảo, bảo bảo đeo vào chắc chắn là rất đáng yêu.

Tuy khối ngọc này có vết nứt bên dưới, nhưng dùng khắc sơn thủy thì không sao cả, Mạc Du Tâm cầm bút máy lên bắt đầu vẽ, cô chuẩn bị khắc một bức tranh sơn thủy lập thể.

Trong lúc cô đang vẽ, thì không có để ý trong xưởng lại có thêm một người, chính là Kỳ Niệm hôm qua đi xin số liên hẹ với Mạc Du Tâm.

Kỳ Niệm tìm đến Chu Hạo, hai nhà đều dựa vào ngọc lập nghiệp, nàng và Chu Hạo có quan hệ tốt, hai người tìm được ngọc tốt hoặc tác phẩm điêu khắc đẹp đều gặp nhau để giám định và thưởng thức, bình thường cũng hay hẹn nhau đi chơi.

Kỳ Niệm cũng quen thuộc cái xưởng chế tác bên này, nàng quét một vòng thì thấy alpha hôm qua, mắt Kỳ Niệm sáng lên, nhìn về phía Mạc Du Tâm.

Chu Hạo nhìn bạn thân có chút nghi hoặc hỏi: "cậu này nhìn đi đâu á Niệm Niệm?"

Theo ánh mắt Kỳ Niệm nhìn qua, Chu Hạo liền hiểu ra bạn thân đang nhìn Mạc Du Tâm, cười như không cười chọc ghẹo nói: "sao vậy? thấy hứng thú với người ta hả?"

"Cậu này đừng nói nhảm, phải rồi cậu này biết cô ấy tên gì không? làm việc ở đâu? là điêu khắc ngọc hả?" Kỳ Niệm hỏi liên tục.

"Còn nói cậu này không có hứng thú với người ta, ánh mắt đó không lừa được người đâu nha." bất quá Du Tâm là Alpha nhìn bề ngoài không có gì phải chê, Chu Hạo cười khẽ một tiếng nói: "đó là người bạn tớ mới quen, còn đang học đại học nha, chờ chút nữa sẽ giới thiệu cho cậu, cô ấy còn đang vẽ phác thảo, tạm thời chúng ta đừng quấy rầy."

Cục đá không nhỏ, Mạc Du Tâm vẽ nó cũng hết nửa tiếng, Chu Hạo thấy cô xong rồi mới đi tới cười nói: "Du Tâm, giới thiệu với cô một người bạn của tôi, nhà cô ấy cũng bán ngọc, đây là Kỳ Niệm, người thừa kế tập đoàn Kỳ thị."

Mạc Du Tâm đưa tay qua định làm quen bạn mới, nghe thấy tên trong đầu liền vang lên cảnh báo lớn, hơn nữa tối qua Kỳ Niệm còn xin số liên lạc của cô, trong lòng cảm giác không ổn, không phải vì cái gì khác, mà Kỳ Niệm chính là một cô bé khác bị nguyên thân lừa gạt trong sách, trong sách Kỳ Niệm luôn chung tình với nguyên thân, nhưng lại bị nguyên thân lừa dối quá giỏi, cuồi cùng nguyên thân kết hôn với Kỳ Niệm, rồi trở thành giới thượng lưu ở thành phố Tây Ninh, sau đó bị Tô Ngữ Băng và nam chính Hứa Trạch Phong vạch mặt, Kỳ Niệm mới biết nguyên thân chỉ là tên cặn bã.

Mạc Du Tâm nghĩ may thật, chuyện của Kỳ Niệm còn chưa bắt đầu, mình cũng không thích người ta, mau từ chối cho nhanh việc, không nên để người ta có dây dưa với mình, mình cũng không phải nguyên thân, không thể ứng đối với nhiều Omega như vậy, chỉ một cái Tô Ngữ Băng thôi cũng muốn chết rồi.

Nhưng là bạn bè giới thiệu cho cô, cô cũng không thể không nói gì được, coi như biết thêm một người bạn mới vậy, "chào cô, tôi tên Mạc Du Tâm."

Kỳ Niệm cười tai hơi đỏ lên, "cô tên Mạc Du Tâm a, hôm qua tôi xin số liên lạc của cô, sao cô không cho tôi?" lúc nói chuyện Kỳ Niệm có hơi xấu hổ, âm thanh còn có chút ủy khuất.

Mạc Du Tâm trong lòng biết vậy là không ổn, không lẽ Kỳ Niệm này chỉ nhìn mặt thôi đã có hảo cảm với cô rồi sao?!

Nghĩ vậy, Mạc Du Tâm vội nói đại: "à, bạn gái tôi hay ghen, nên không dám đưa số liên lạc cho người lạ được."

Chu Hạo nhìn sắc mặt bạn thân không vui, chọc cười nói: "Du Tâm, chưa từng nghe cô nói là đã có bạn gái nha, hơn nữa cuối tuần không hẹn bạn gái đi chơi sao? sao cô lại có thời gian rảnh làm đống ngọc này vậy?"

Mạc Du Tâm chân thành cười giải thích: "bảo bảo nhà tôi cũng bốn tháng rồi, đây không phải là đi kiếm tiền mua sữa cho bảo bảo sao? hơn nữa bạn gái tôi không phải kiểu hay dính người, hiện tại kiếm tiền không phải quan trọng hơn sao?"

Nếu vừa rồi Mạc Du Tâm nói có bạn gái Kỳ Niệm còn tin, nhưng vừa rồi Chu Hạo nói Mạc Du Tâm còn đang học đại học mà, sao lại có con được chứ? cái này khiến Kỳ Niệm cũng không tin được là Mạc Du Tâm đã có bạn gái như đã nói, cảm giác có vẻ như Mạc Du Tâm không thích kiểu như nàng, cho nên cố ý nói như vậy.

"Bảo bảo? cô mới từng tuổi này, sao đã có bảo bảo rồi?" Kỳ Niệm lầm bầm nói.

Mạc Du Tâm bất đắc dĩ cười nói: "nói ra hai người chắc không tin, nhưng tôi nói đều là thật đó."

"Thôi được rồi, cô làm việc của cô đi." âm thanh Kỳ Niệm hơi hạ xuống, nàng lớn vậy rồi chưa từng bị một người từ chối đến hai lần như vậy, lúc này tâm tình cũng không vui nổi.

Kỳ Niệm kéo Chu Hạo lên lầu, lén hỏi Chu Hạo số di động của Mạc Du Tâm, đến vài ngày nữa nàng chuẩn bị xong, mua chút đồ đến đại học Tây Ninh xem Mạc Du Tâm, nàng cho rằng mình vóc dáng không tệ, cũng không có dính người đòi này đòi kia, Mạc Du Tâm biết nhưng vẫn lạnh lùng với mình.

Mạc Du Tâm nói đại xong, cảm thấy Kỳ Niệm chắc là sẽ không có ý với cô nữa, dù sao cũng không phải nói đại hết, tuy cô còn chưa thấy được bảo bảo, nhưng mà bảo bảo thực sự đã được bốn tháng rồi.

Cô bắt đầu chú tâm khắc ngọc, chờ đến 11 giờ, Mạc Du Tâm sợ Chu Hạo và Kỳ Niệm kéo cô đi ăn cơm, liền đặt cơm trước ở ngoài, cô không muốn dính dáng đến nhiều Omega khác, cô là quý tộc độc thân ưu nhã.

Qủa nhiên, một hồi sau Chu Hạo lại xuất hiện, còn gọi Mạc Du Tâm đi ăn cơm, tốt lắm, hắn cùng Kỳ Niệm đi tới, Mạc Du Tâm đã ăn được nửa phần cơm mới gọi ở ngoài.

Mạc Du Tâm lau miệng nói với hai người: "ra ngoài ăn cơm hả? mau đi đi, tôi mắc chứng cưỡng chế, cái này chưa khắc xong thì không muốn đi."

Chu Hạo cũng không thể ngăn cô làm việc được, đành phải dẫn Kỳ Niệm ra ngoài ăn cơm.

Mạc Du Tâm thở phào nhẹ nhõm, rồi tiếp tục khắc ngọc, qua một buổi chiều, khối ngọc hoàn chỉnh đã xong, Mạc Du Tâm nhìn một chút liền hài lòng, lúc cô mang đến cho Chu Hạo, thì Chu Hạo cũng đang đi tìm cô.

Mấy ngày nữa ở thành phố Tây Ninh có hội đấu giá ngọc, Chu Hạo nói chuyện này cho Mạc Du Tâm nghe, "hội đấu giá là do Chu thị bên tôi tổ chức, tôi hy vọng ngọc do cô khắc đến lúc đó cũng được đấu giá, như vậy giá bán có thể nâng cao hơn một chút, với lại có thể giúp cô kéo danh tiếng lên, nhưng mà cũng không phải là miễn phí đâu, phải chia tiền thuê phòng đấu giá là 10% nha."

Mạc Du Tâm cười đáp: "không thành vấn đề, cảm ơn Chu ca đã nghĩ cho tôi."

Chu Hạo nghĩ một chút nói: "cái này tôi chỉ vì chính mình thôi, cô sớm nổi tiếng một chút, tôi còn được hưởng vinh theo, đến lúc đó nhờ cô đến khắc ngọc chắc phải đạp nát cửa quá, cô nổi rồi phải nhớ đến ca ca tôi nha."

"Yên tâm đi, anh là Bá Lạc đầu tiên mà tôi biết đến." Mạc Du Tâm cười đùa nói.

* Bá Lạc (người thời Xuân Thu, nước Tần, giỏi về xem tướng ngựa. Ngày nay dùng để chỉ người giỏi phát hiện, tiến cử, bồi dưỡng và sử dụng nhân tài, "Bá Lạc" không những chỉ cá nhân mà còn có thể dùng để chỉ tập thể)

"Còn dám khen mình lên mây, không phải tôi nói chứ, Du Tâm a cô cũng tự luyến quá a." như nghĩ ra cái gì, Chu Hạo nói có hơi lúng túng: "Du Tâm, cô thực sự có bạn gái rồi sao? Kỳ Niệm là bạn từ nhỏ với tôi, là cô gái rất tốt, đứng với cô cũng xứng đôi mà, cô thực sự không có ý với cô ấy sao?"

Mạc Du Tâm bất đắc dĩ thở dài: "Chu ca, bảo bảo nhà tôi thực sự được bốn tháng rồi đó, không tin tôi cho anh xem ảnh chụp, đây là hình bảo bảo nhà tôi, anh xem có đáng yêu không?"

"Thật đáng yêu, cô đúng là có con rồi a, haiz, bạn thân từ nhỏ của tôi thảm rồi, còn chưa bắt đầu đã thất tình." Chu Hạo bĩu môi nói.

Mạc Du Tâm vỗ vai Chu Hạo nói: "Chu ca tốt nhất anh nên khuyên cô ấy, cô ấy là cô gái tốt điều kiện cũng không tệ, muốn tìm người yêu không khó, đừng mắc công với tôi nữa."

"Được rồi." Chu Hạo gật đầu nói.

Mạc Du Tâm mang ngọc đã khắc xong đưa cho Chu Hạo, ký hợp đồng ủy thác với Chu Hạo, sau đó cầm khối ngọc nhỏ có vết nứt quay về, không phải lo phía Chu Hạo, mà là lo ở trong xưởng có nhiều người tay chân vụng, Mạc Du Tâm sợ bọn họ không cẩn thận huy đi hình dạng của đá, cho nên khắc được một nửa liền mang về ký túc.

Cô tắm một cái, thay đồ sạch rồi đến căn tin ăn cơm, rồi vội vàng đến dưới ký túc chỗ Tô Ngữ Băng chờ, cô sợ hôm nay Tô Ngữ Băng biết đi sớm, cho nên đến sớm hơn hôm qua, ngồi trên ghế gỗ chờ Tô Ngữ Băng.

Không biết có phải nhóm máu của thân thể này có vấn đề hay không? mấy đốt cắn hôm qua còn chưa tan, hôm nay lại thêm ba cái, khiến Mạc Du Tâm phải gãi liên tục.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top