Chương 3


Người qua không tốt cũng không chỉ có một mình Đồ Cửu Mị, thất phu nhân cùng Lục Sa cũng không được khá hơn.

Thôi Loan Thúy thuận tay trái, nhưng tay phải từ nhỏ đều có huấn luyện, cho nên cũng là cực kỳ linh hoạt, cho nên lúc chép kim cương kinh, nàng hai tay đều dùng đến mặc dù hai tay đều dùng đến rồi nhưng vẫn chép đến hai tay như nhũn ra. Phải có chút oán giận Lục Sa cùng Lục Đào thế nào lại nhắc đến nàng, khiến nàng cũng chịu liên lụy.

Liễu Phi Nhân tiến đến thấy Thôi Loan Thúy đang dùng hai tay viết chữ, tấm tắc khen ngợi, hai tay cùng sử dụng, hơn nữa chữ viết hai bên đều vô cùng tú lệ, hai tay không chỉ có thon dài xinh đẹp, còn cực kỳ linh xảo, đáng tiếc chủ nhân của đôi tay nàng, ngoại trừ đánh đàn cùng viết chữ, bàn tay trước nay lười nhúc nhích, đáng tiếc bản thân dĩ nhiên hưởng thụ không được đôi tay linh xảo này, nếu không chắc chắn phải chết thành tiên rồi đi, Liễu Phi Nhân nhìn tay Thôi Loan Thúy suy nghĩ lung tung.

"Thất phu nhân quả nhiên là nữ nhân tài ba, chữ viết rất đẹp, không mấy người có thể dùng cả hai tay viết chứ như thất phu nhân, quả thực đây là một đôi tay khéo léo." Liễu Phi Nhân chưa bao giờ keo kiệt khích lệ, cũng xoa lên bàn tay Thôi Loan Thúy.

Thôi Loan Thúy rút tay lại, nhìn Liễu Phi Nhân liền cảm thấy tâm tình không vui vẻ rồi, nói đến dâm loạn hậu viện, người trước mắt mới là đầu sỏ gây tội lớn nhất, nàng cùng nha đầu kia đều bị trọng phạt, duy nhất tên này dĩ nhiên có thể miễn chịu xử phạt, mà nàng ở chỗ này chép kinh chéo đến tay cũng nhũn ra.

"Có phải mỏi tay hay không, ta giúp ngươi xoa bóp." Liễu Phi Nhân từ trước không sợ Thôi Loan Thúy mặt lạnh, liền lấy lòng, nắm cổ tay Thôi Loan Thúy xoa nhẹ.

"Thế nào không đi yêu thương nha hoàn trong phòng của ngươi, chạy ta bên này làm gì?" Thôi Loan Thúy đã nghe nói, Lục Sa bị phạt đến độ không xuống giường được, tên này không ở bên cạnh hầu hạ, chạy đến chỗ nàng làm gì!

"Không phải là do ta nghe nói ngươi cũng bị phạt sao, dĩ nhiên cũng muốn quan tâm một chút." Liễu Phi Nhân dĩ nhiên cũng sẽ không đối với các nữ nhân của mình nặng bên này nhẹ bên kia, Thôi Loan Thúy từ trước đến nay cũng không nhắc tới Lục Sa, lần này quan tâm Lục Sa, không phải là ghen chứ, ngẫm lại lại cảm thấy khả năng không lớn. Thôi Loan Thúy tuy nói từng vào chốn phong trần nhưng nguyên bản là xuất thân thiên kim tiểu thư, tâm nhãn rất cao, làm sao sẽ đi để ý nàng, pha trộn bất quá để tiêu khiển mà thôi, dù sao đều là thân phận kỹ nữ khiến các nàng không có gì kiêng kỵ. Cho dù là lúc thân thể rất thân mật, Liễu Phi Nhân đều cảm thấy người trước mắt cách nàng rất xa, trên giường nàng xưa nay thích có qua lại, nhưng người này cũng chỉ lo hưởng thụ cho bản thân, cho đến bây giờ cũng không quan tâm cảm thụ của nàng. Dù vậy, cũng không cản trở sự yêu thích của nàng đối với Thôi Loan Thúy, minh châu ngọc bích cho dù không thể dùng, nhìn cũng là thích. Liễu Phi Nhân tự cảm thấy bản thân đối với mỗi mỹ nhân đều rất thật tình, không có cách nào chỉ thủ lấy một người, nàng luôn sẽ động tâm với các mỹ nhân.

"Ngươi dây dưa như vậy, ta mới không thèm để ý, tiểu nha hoàn trong viện của ngươi sợ là sẽ thấy thương tâm đi." Thôi Loan Thúy nhàn nhạt nói.

"Ngươi từ lúc nào lại đối với Lục Sa trong viện của ta thân thiết như vậy?" Vì tình địch lên tiếng, thế nào cũng không giống như tác phong của thất phu nhân, người này luôn luôn bàng quan, đối với chết sống của người khác đều là thờ ơ.

" Nếu không phải nàng, ta thế nào sẽ ở chỗ này chép kinh đến nhũn tay!" Thôi Loan Thúy lạnh giọng nói.

"Được rồi, Lục Sa nhất định cũng không phải cố ý, thất phu nhân của ta cũng đừng giận chó đánh mèo với nàng nữa, nếu không như vậy đi, ta ở chỗ này bồi ngươi, nếu không thì ta giả bút tích của ngươi giúp ngươi chép kinh, thế nào? Phu nhân sẽ không kiểm tra tỉ mỉ đâu." Liễu Phi Nhân sợ Thôi Loan Thúy giận chó đánh mèo đối với Lục Sa, lập tức lấy lòng.

"Cũng tốt, ba ngày này, ngươi ở trong viện giúp ta chép kinh." Thôi Loan Thúy trái lại không chút khách khí nói, nàng thừa nhận bản thân cố ý kéo Liễu Phi Nhân bồi nàng chép kinh, tên này bồi ở bên cạnh, nha đầu bên kia chắc sẽ khổ sở trong lòng đi, ha ha, nàng tâm tư thật là xấu.

" Ngũ phu nhân...." Tỉnh lại, Lục Sa theo bản năng tìm kiếm Liễu Phi Nhân, nhưng trong phòng đâu còn có thân ảnh ngũ phu nhân, nàng nghĩ ngũ phu nhân đại khái đã đi thất phu nhân thất phu nhân rồi, dù sao thì thất phu nhân cũng bị phạt, tuy rằng Lục Sa biết bản thân không có tư cách đố kị, bản thân nàng mới là kẻ xen vào giữa các nàng, huống hồ thất phu nhân cũng là chủ tử, quan hệ cùng ngũ phu nhân là Hầu gia ngầm đồng ý, nàng có thể được ngũ phu nhân ôn nhu trong chốc lát thì cũng nên biết đủ rồi, nhưng vô luận an ủi bản thân thế nào, trong lòng vẫn luôn mất mát không phải tư vị. Trong lòng luôn không tự giác nghĩ đến, thật ra ngũ phu nhân lưu ý thất phu nhân nhiều hơn, dù sao thì thất phu nhân không chỉ xinh đẹp hơn nàng, hơn nữa cầm kỳ thư họa mọi thứ tinh thông, lại có xuất thân tương tự, các nàng rất có tiếng nói chung, còn nàng ngoại trừ biết hầu hạ người khác, biết được mấy chữ, những thứ khác cái gì cũng không có. Có đôi khi Lục Sa nghĩ, nếu như ngũ phu nhân có thể giữa nàng và thất phu nhân chọn ra một thì tốt rồi, cho dù là chọn thất phu nhân, nàng cũng sẽ không có một câu oán hận, như vậy nàng cũng có thể hoàn toàn hết hy vọng, không cần lo được lo mất như vậy, sau đó lại mọi cách dằn vặt bản thân. Lục Sa cảm thấy bản thân không nên tiếp tục nằm trên giường nữa, nếu không chắc chắn sẽ miên man suy nghĩ, càng nghĩ lại càng để tâm, chỉ là bị phạt nữa năm canh giờ, đầu gối bầm thành một mảnh, muốn đứng thẳng người đều đau đến phải rên ra tiếng, cuối cùng chỉ có thể vô lực ngã trở lại trên giường.

Lúc càng không khỏe lại càng muốn người đó bồi bên cạnh mình, nhưng người đó lại đang bồi bên cạnh người khác, hôm qua bị phạt quỳ cả ngày đến tay chân lưng đều đau nhức cũng không khiến Lục Sa rơi lệ, nhưng bởi vì người đó không ở bên cạnh lại khiến Lục Sa âm thầm rơi lệ.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #bhtt