Chương 32: Mở lòng
Công Tôn Mộng Vị lời nói ẩn hàm thâm ý, Hoa Thiên Ngưng đương nhiên nghe hiểu "Ta chỗ nào cũng không đi" ." Hoa Thiên Ngưng gằn từng chữ nói. Công Tôn Mộng Vị hỉ nộ vô thường nàng từng nếm thử qua, Hoa Thiên Ngưng không sợ bị phạt, nhưng không thể để cho hoàng tẩu có chuyện gì được.
"A~ hoàng tỷ, tỷ nghe thấy không?" Công Tôn Mộng Vị cất giọng nói, "Thiên Ngưng không nguyện ý, việc này, tỷ cũng không cần nhắc lại." Không đợi Công Tôn Như Ý trả lời, nói tiếp: "Ta cùng Thiên Ngưng còn có việc muốn nói, hoàng tỷ không có gì thì sớm về Lạc Hoa uyển nghỉ ngơi đi."
Như Ý kinh ngạc bởi vì Hoa Thiên Ngưng đổi ý, nghĩ nàng lòng sẽ tràn đầy vui vẻ đáp ứng, Như Ý còn muốn nói tiếp, Công Tôn Mộng Vị trước lên tiếng, trầm giọng nhắc nhở: "Hoàng tỷ, mọi thứ không cần thiết cưỡng cầu."
"Như Ý cáo lui." Công Tôn Như Ý trước khi rời đi,nhìn Thiên Ngưng thật sâu, hi vọng nàng sẽ nói gì đó, nhưng Hoa Thiên Ngưng chỉ là cúi đầu. Đứa nhỏ này, càng lúc càng ít nói, ấn ký nàng để lại cho Hoa Thiên Ngưng càng lúc càng mờ nhạt, Hoa Thiên Ngưng tựa hồ khôi phục lại bộ dáng ban đầu , đạm mạc, ít nói, quật cường, ẩn nhẫn...(Ấn ký k phải dấu yêu đâu nha ==!! Ý của Như Ý chính là sự thay đổi tích cực của Hoa Thiên Ngưng bây giờ mỗi lúc mỗi chìm, ẻm lại trở lại còn người thuở ban sơ đó __ _~ )
Công Tôn Như Ý rời đi, Công Tôn Mộng Vị vẫy tay, ra hiệu Hoa Thiên Ngưng đi tới. Hoa Thiên Ngưng thuận theo đi đến trước mặt, Mộng Vị có chút ngửa đầu, nhếch lên khóe môi cười, "Vật nhỏ hôm nay rất ngoan, ta rất vui vẻ a~" Hoa Thiên Ngưng hôm nay nếu thực là muốn tới Lạc Hoa uyển, sự việc sẽ không kết thúc thuận lợi như vậy.
Hoa Thiên Ngưng cúi đầu đứng ở bên cạnh, biểu lộ hờ hững, Công Tôn Mộng Vị tuy là giơ lên khuôn mặt tươi cười, nhưng lòng dạ lại là rất đau. Người này, cho tới bây giờ vẫn trực tiếp như vậy, không che đi sự đạm mạc đối với mình, Thiên Ngưng, ngươi cũng biết, lòng ta cũng làm bằng thịt, cũng biết đau.
"Đến đây, ngồi với ta" Công Tôn Mộng Vị vỗ vỗ chân của mình, Hoa Thiên Ngưng mặt lộ vẻ khó xử, nhíu mày lạnh nhạt nói: "Cái này hình như không thích hợp"
"Nói ngươi ngồi cứ ngồi" Công Tôn Mộng Vị muốn thân cận Hoa Thiên Ngưng, một khi lên ý niệm này, một khắc cũng chờ không được. Thế nhân nói, nếu có là sẽ có, không nên cưỡng cầu. Đối với Hoa Thiên Ngưng, cho dù là cưỡng cầu, Công Tôn Mộng Vị cũng muốn đem nàng giữ ở bên người, biết là chiếm không được, cũng là hy vọng quá xa vời.
Công Tôn Mộng Vị nắm lấy tay Hoa Thiên Ngưng kéo về hướng mình, Hoa Thiên Ngưng ỡm ờ ngồi lên đùi Mộng Vị, nàng biết giãy dụa sẽ chỉ làm Mộng Vị nổi nóng. Coi ra Mộng Vị cũng không phải muốn làm chuyện gì để nhục nhã nàng, chỉ là hai tay ôm chặt nàng, vùi đầu vào lưng nàng nhẹ nhàng cọ xát.
"Công Tôn Mộng Vị..."
"Ừm."
"Thả ta ra."
"Không muốn thả."
"Ta, ta đứng không vững..." Hoa Thiên Ngưng nói thật
Công Tôn Mộng Vị hướng phía dưới dùng sức, nói: "Ngồi."
Hoa Thiên Ngưng ngồi chặt chẽ vững vàng, trên mặt lập tức có chút nóng, rất không được tự nhiên.
"Thiên Ngưng" Thật lâu sau, thanh âm buồn bực của Công Tôn Mộng Vị kêu lên tên nàng.
"Ừm."
"Ngươi chán ghét ta sao?"
"..." Hoa Thiên Ngưng không nói gì, đổi lại run sợ với động tác vuốt ve bên hông nàng của Công Tôn Mộng Vị, "Ngươi thật muốn nghe?" Hoa Thiên Ngưng đè lại tay Công Tôn Mộng Vị, không cho nàng động loạn.
"Đương nhiên là nói thật."
"Đáp án kia ngươi hẳn phải biết." Hoa Thiên Ngưng đạm mạc nói ra, có mấy lời, ngươi biết ta biết, không cần thiết nói ra đả thương người.
"Ngươi vì cái gì chán ghét ta?" Rất hiển nhiên, Công Tôn Mộng Vị xác thực biết, nàng từ ánh mắt , động tác cùng ngôn ngữ của Hoa Thiên Ngưng, , đều có thể cảm giác được, "Từ lần đầu gặp ta, ngươi liền chán ghét, không cảm thấy quá đả thương người sao?" Công Tôn Mộng Vị không có che giấu nàng thời khắc khổ sở này.
"Đả thương người?" Hoa Thiên Ngưng nhíu mày, lặp lại một lần, nàng không nghĩ tới chuyện này. Công Tôn Mộng Vị vì sao lại đột nhiên sa sút, cái này không giống như là nàng, nàng trước kia đều tìm cách nhục nhã mình, giờ lại lộ ra vẻ mặt này là sao?
"Vừa thấy đã chán ghét, thực sự làm người khác rất đau đớn" ." Công Tôn Mộng Vị kiềm chế nói, "Ngươi căn bản cũng không từng hiểu qua ta."
Đúng vậy a, bắt đầu đã thấy chán ghét, liền vô tâm dò xét nông sâu, , dù sao một năm mới gặp một lần, hao tâm tổn trí làm gì. Hoa Thiên Ngưng chấp nhận, không có phản bác lại, trong lòng nàng, Công Tôn Mộng Vị dáng vè mơ hồ, cái gì liên quan tới nàng ta cũng rất mơ hồ. Còn hoàng tẩu?? Hoa Thiên Ngưng tâm tư vòng vo, trong đầu hiện lên bộ dạng cười yếu ớt của Như Ý, trước sau ôn nhu ấm áp, trừ bỏ ly biệt, từ yêu sinh hận, Lúc Hoa Thiên Ngưng nhớ tới Như Ý đều là thoải mái dễ chịu. Nhưng hôm nay, phần thoải mái dễ chịu này cũng không bằng lúc trước, đáy lòng kiểu gì cũng sẽ vô ý vô thức tự nhắc chính mình, không cần suy nghĩ về người này quá nhiều nữa.
"Cái này thật không công bằng, chẳng lẽ không đúng sao?" Công Tôn Mộng Vị buông Hoa Thiên Ngưng, để cho nàng đối mặt mình. Bốn mắt nhìn nhau, Hoa Thiên Ngưng nhìn thấy đáy mặt Công Tôn Mộng Vị là sự khổ sở, nàng cao cao tại thượng như vậy, không nên như vậy cũng không nên là vậy...Hoa Thiên Ngưng càng nhìn, lại càng thấy đôi mắt màu mực kia có thể làm người khác sa vào không ngoi lên được, liền quay đầu chỗ khác nói "Cũng như nhau a~, ngươi làm sao có thể hiểu được ta"
"Ngươi không cho ta cơ hội, ta làm sao có thể hiểu rõ?" Công Tôn Mộng Vị kháng nghị nói, "Mặc dù ta không hiểu rõ ngươi, nhưng so với người hiểu ta nhiều hơn một chút"
"Thật sao?" Hoa Thiên Ngưng không tin hỏi lại, thanh âm vô tình ôn nhu hơn rất nhiều, Công Tôn Mộng Vị nghe được ôn nhu, khóe môi nhếch lên cười hỏi "Cần ta nói từng cái từng cái sao?" Dứt lời, không đợi Hoa Thiên Ngưng phản ứng, nàng nhìn chăm chú lên đôi mắt màu hổ phách, trầm thấp nói "Ta biết người thích ăn hoa sen xốp giòn, cũng biết người thích uống trà, biêt ngươi thích đọc sách, tinh thông âm luât..."
Hoa Thiên Ngưng kinh ngạc chớp mắt, Công Tôn Mộng Vị vậy mà nói đúng toàn bộ, im lặng một chút hỏi "Người làm sao..."
"Thiên Ngưng."
"Ừm?"
"Cho ta thời gian và cơ hội để hiểu ngươi, ngươi, ngươi cũng thử hiểu ta, được không?" Đây là lần đầu tiên từ khi Mộng Vị đăng cơ ăn nói mềm mỏng như vậy, thánh kính khát cầu, cho dù nàng có được quyền lực vô hạn, cũng vô pháp hoàn thành chuyện này, trừ phi Hoa Thiên Ngưng nguyện ý.
Hoa Thiên Ngưng thật sự có chút không hiểu rõ Công Tôn Mộng Vị , đã là muốn tra tấn mình cần gì phải để ý nhiều như vậy? Hay là nàng lại có trờ mới? Hoa Thiên Ngưng đối Công Tôn Mộng Vị ngưng thần, trong lúc lơ đãng nhìn thấy thâm tình quen thuộc, Hoa Thiên Ngưng giống như là đột nhiên ý thức được cái gì, nửa đùa nửa thật nói: "Công Tôn Mộng Vị, ngươi như vậy, sẽ để cho ta hiểu lầm ngươi."
"Hiểu lầm ta cái gì?" Công Tôn Mộng Vị đáy lòng có một thanh âm xao động: nói ra nói ra! Nàng một mực khao khát đều là Hoa Thiên Ngưng ý thức được, nếu Hoa Thiên Ngưng ý thức được, nàng tự nguyện chôn xuống hạt giống tình chủng, không ngại mưa gió che chở hạt giống này, cho đến khi nó trở thành đại thụ.
Hoa Thiên Ngưng mặt lạnh cười cười "Hiểu lầm ngươi đối ta động tình." Nhớ lại từ lúc đầu cho đến hiện tại, hành xữ đủ thứ loại chán ghét này dường như là muốn gây chú ý tới mình a~
"A, ngươi nói đúng." Công Tôn Mộng Vị không có ý định phủ nhận, vốn là thể xác tinh thần đều động, "Ngươi hôm nay mới ý thức được"
"..." Hoa Thiên Ngưng nghẹn họng nhìn trân trối, nửa ngày sửng sốt không bình tĩnh nổi, cuối cùng vẫn là có chút không thể tin được nói: "Mộng Vị, ngươi thật là một cái người kỳ quái." Quá kì quái, Hoa Thiên Ngưng từ trước tới giờ không phủ nhận nàng đã từng lấy ác ý đối đãi Công Tôn Mộng Vị, bởi vì khi đó Công Tôn Mộng Vị toàn xuất hiện không đúng thời điểm, lần đầu là nhìn trộm nàng cởi áo nghỉ ngơi,sau đó là bởi vì nàng vừa học âm luật, làm không tốt còn chế giễu nàng, tiếp nữa là nàng và hoàng tẩu đang muốn thân cận lại tới phá...A~ nhớ lại, ký ức thật quá rõ ràng, Hoa Thiên Ngưng cho là mình đã quên. Ra là đáy lòng không chỉ ghi tạc khắc sâu hoàng tẩu, mà còn có Công Tôn Mộng Vị, bất quá nhớ lại những cái này không thể không nghi ngờ, người này tìm cách tra tấn mình là sợ mình quên nàng sao a~?
"Thiên Ngưng, thử đi tìm hiểu ta đi." Công Tôn Mộng Vị chân kỳ thật có chút tê, hai tay ôm người bên cạnh, tiện hoạt động chân một chút. Hoa Thiên Ngưng đã ý thức được chính mình đối với nàng có chút tâm tư, , Công Tôn Mộng Vị cũng muốn đổi phương thức chung đụng "Ta hứa với người, sẽ không cố ý khi dễ ngươi, nhưng ngươi cũng phải đáp ứng ta, không cần quá nghịch ý ta" Hoa Thiên Ngưng không nói gì.
Thấy Hoa Thiên Ngưng cắn môi im lăng, Công Tôn Mộng Vị lại nói: "Ngươi nhìn ngơi đi, mỗi lần đều là dạng này, có chuyện không nói, ta làm sao biết ngươi đang suy nghĩ gì." Cứ trầm mặc như vậy, Công Tôn Mộng Vị căn bản là vô pháp tìm hiểu ý nghĩ chân chính của Hoa Thiên Ngưng.
"Ta nói, nhưng người không được phạt ta" ." Hoa Thiên Ngưng ra điều kiện, Công Tôn Mộng Vị do dự sau gật gật đầu, nói: "Được"
"Vậy ngươi có thể trước thả ta ra a?" Hoa Thiên Ngưng nhìn chầm chầm Công Tôn Mộng Vị, bị ánh mắt sáng rực của Hoa Thiên Ngưng nhìn chầm chầm, Công Tôn Mộng Vị buông tay "Sau đó?"
"Ta có thể thử đi tìm hiểu ngươi." Hoa Thiên Ngưng cũng là người nói được làm được, xuất thân từ thâm cung, rất nhiều chuyện có thể làm, muốn hiểu một người, cũng không phải là quá khó. Công Tôn Mộng Vị thẳng thắn thừa nhận động tình, Hoa Thiên Ngưng mới đầu giật mình không thể tin được, hiện tại là cảm thấy Công Tôn Mộng Vị là vì hỉ nộ vô thường, hiểu nhầm tình cảm khác là yêu, cho nên, quá trình hiểu rõ lần nhau còn có thể để cho Công Tôn Mộng Vị thấy được nội tâm của nàng.
"Ta muốn người hiểu, ta đối với người, không có loại ý nghĩ đó, cho nên, ngươi có thể không cần làm chuyện đó với ta không a~? Hoa Thiên Ngưng là thử nói lời trong lòng, nàng đương nhiên hiểu Công Tôn Mộng Vị hẳn sẽ khôn đồng ý.
"Ta không có cách nào đáp ứng ngươi." Công Tôn Mộng Vị thẳng thắn nói ra, Hoa Thiên Ngưng bất đắc dĩ cười khẽ, bên trong còn có vẻ thất vọng, "Nhưng ta sẽ tận lực khắc chế." Sự việc này Hoa Thiên Ngưng có thể coi dễ dàng là vì Hoa Thiên Ngưng không có động tâm với nàng, nếu là động tâm, sẽ không khống chế nổi a~
"Ta còn có một cái yêu cầu."
Công Tôn Mộng Vị khiêu mi, vật nhỏ yêu cầu không ít a!
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top