Chương 67

Mạc Tiểu Tiền theo Mạc Hàn ra sau Ngự hoa viên, vừa đi được một đoạn Mạc Tiểu Tiền đột nhiên một " phốc" liền quỳ xuống mặt đất.

" Ngươi làm gì vậy?"_Mạc Hàn với hành động của Mạc Tiểu Tiền không chút bất ngờ, mà chỉ nhàn nhạt hỏi.

" Tiểu Tiền ngay tại đây xin thỉnh tội với tỷ tỷ."_Thật ra trong lòng Mạc Tiểu Tiền cũng không chắc Mạc Hàn có tha thứ cho mình hay không, dẫu sao nàng biết trong mắt Tam công chúa cả một hạt cát cũng không chứa nổi, huống chi ngày đó nàng còn viết thư đoạn tuyệt, thực sự là quá mất mặt, nếu đổi lại là nàng, nàng sợ mình cũng không đủ rộng lượng để xem xét có nên tha thứ hay không, nhưng có vô luận thế nào trước chịu đòn sau nhận tội cũng chưa muộn.

" Ngươi đứng lên trước rồi hãy nói."_Mạc Hàn biết từ nhỏ thân thể của vị đường muội này đã không tốt, để nàng đứng lên nói chuyện, dù sao thời tiết sang đông không dễ chịu như mùa hạ, quỳ nhiều một chút sợ sẽ xảy ra chuyện, bất luận tha thứ hay không, nàng cũng không hy vọng vị muội muội thân thể hư nhược này có chuyện gì bất trắc.

" Tỷ tỷ không tha thứ cho muội, muội tuyệt đối sẽ không đứng lên."_Mạc Tiểu Tiền biết Mạc Hàn là người dễ mềm lòng, liền dùng khổ nhục kế, tuy nhiên  nếu hình ảnh nàng đang quỳ này mà rơi vào mắt Tiếu Ngâm, nàng ấy nhất định sẽ đau lòng muốn chết.

Mạc Hàn thấy Mạc Tiểu Tiền kiên trì như vậy, trong lòng có chút phức tạp.

" Chuyện ngày đó, hẳn là người đã sớm nghĩ tới ngày hôm nay, vậy vì cớ gì còn muốn làm ta khó xử?"_Mạc Hàn hỏi. Ngày đó nhận được thư, nói không thất vọng chính là nói dối, nhưng bản tính con người là vậy, nàng cũng không biết trách ai, nhưng lúc nào cũng cảm thấy như bị vướng mắc một cây xương cá ngay tại cổ họng, khó lòng nuốt được.

Mạc Tiểu Tiền còn chưa đáp, chỉ là quỳ mãi không đứng dậy, nàng không muốn cãi lại, cũng không thể cãi lại, mà nếu có cãi lại thì cũng chỉ là lời ngụy biện mà thôi. Nàng không hối hận chuyện mình đã làm, chẳng qua là nàng cảm thấy hổ thẹn với Mạc Hàn.

" Tiểu Tiền luôn thông minh như thế, biết nên làm chuyện gì mới đúng, cũng biết rõ ta không đành lòng...."_Mạc Hàn thấy dáng vẻ quyết tâm quỳ nhận lỗi của Mạc Tiểu Tiền, đành thở dài một hơi.

" Muội không hối hận vì đã làm thế, từ nhỏ muội đã mang trong người nhiều bệnh tật, cũng nhiều lần đứng trước cửa môn quan, cận kề cái chết đã không còn ham muốn gì, không cầu phú quý, không cầu quyền thế, không cầu hiền danh, chỉ nguyện rời xa trần thế phàm tục, sống cuộc sống vui vẻ tự tại. Sai chính là sai, không thể chối cãi, nhưng tình cảm của muội đối với tỷ là thật, đối với tỷ, lúc nào muội cũng thấy thẹn trong lòng. Nếu tỷ không muốn tha thứ, muội cũng không ép tỷ, đành coi là muội tự tìm  sự thanh thản cho tâm hồn mình."_Những lời này đều là từ tận đáy lòng Mạc Tiểu Tiền nói ra, nếu Mạc Hàn có thể tha thứ cho nàng, tất nhiên sẽ không thể tốt hơn. Bất quá, nếu không tha thứ, vậy hôm nay nàng sẽ quỳ xuống đất tạ tội, cũng coi như để bản thân không còn hổ thẹn nữa.

Ích kỷ nhưng lại thản nhiên đến thế, trái lại Mạc Hàn không biết trách tội từ đâu. Từ rất lâu trước đây, nàng đã biết không thể lấy chuẩn mực bản thân làm thước đo để yêu cầu người khác, dẫu sao người với người không ai giống ai, chẳng qua do trong lòng nàng vẫn luôn hy vọng sẽ có một người giống nàng, nhưng đáng tiếc hy vọng càng nhiều, thất vọng càng lớn.

" Thôi đứng lên đi, muội là người sáng suốt, người khôn giữ mình, con kiến còn muốn sống, tỷ sao có thể tự mình yêu cầu muội tự gieo họa vào thân, nếu thật sự là vậy, người hổ thẹn phải là tỷ mới đúng."_Chung quy Mạc Hàn vẫn là không đành lòng, thật ra thời điểm nàng để Mạc Tiểu Tiền theo mình ra đây, có lẽ khi đó nàng đã lực chọn tha thứ rồi, chẳng qua còn thiếu một cái thang leo xuống mà thôi.

" Muội đã biết tỷ sẽ mềm lòng."_Lúc này Tiểu Tiền đã đứng dậy, thời gian quỳ không tính là quá lâu, nhưng nàng lại cảm thấy xương đầu gối bắt đầu rét run.

" Bên ngoài phong hàn, vào trong điện đi."_Mạc Hàn khoác áo choàng trên người mình lên Tiểu Tiền, xương cốt muội muội vốn yếu ớt, thật khiến người khác không thể yên tâm.

" Ân."_Lòng Tiểu Tiền vui vẻ, cho dù nàng không ngửi thấy khí tức thuộc về tỷ tỷ trên áo choàng của tỷ, nhưng trong lòng không khỏi vui mừng vì phát hiện của mình.

" Gần đây tỷ sống có tốt không?"_Mạc Tiểu Tiền mở miệng hỏi, Lý Vũ Kỳ một tay che trời, theo lý mà nói, hẳn là Mạc Hàn không thể sống yên, nhưng là nhìn dáng vẻ hiện tại của tỷ ấy không giống với phải trải qua cuộc sống khắc nghiệt.

" Khá tốt."_Thật ra Mạc Hàn cũng không biết tình trạng hiện tại của mình bây giờ có được gọi là sống tốt hay không tốt.

" Tỷ tỷ và nàng..."_Mạc Tiểu Tiền muốn nói lại thôi, thật ra thì mùi hương trên áo choàng của tỷ đã cho nàng biết đáp án, Mạc Hàn là kiểu người có chết cũng không khuất phục, nhưng Lý Vũ Kỳ cũng là loại người có đủ mọi thủ đoạn khiến ngươi không thể không khuất phục. Nàng không hỏi vì sợ tỷ tỷ khó chịu, nhưng điều khiến nàng kinh ngạc là Mạc Hàn không hận Lý Vũ Kỳ như nàng đã dự liệu.

" Không có gì gạt được Tiểu Tiền, có đôi lúc tỷ cảm thấy Tiểu Tiền còn thông minh hơn cả tỷ, bất luận lúc nào cũng có thể nhìn thông suốt mọi chuyện."_Cũng giống như ban đầu có thể nhìn thấy mình và Túc Thân Vương sẽ thất bại trong việc lật đổ Lý Vũ Kỳ, cũng như bây giờ, không gì có thể giấu được nàng.

" Tiểu Tiền cùng lắm chỉ được cái mũi nhạy bén mà thôi, chẳng qua muội có chút kinh ngạc không biết nàng đã dùng cách gì ép tỷ đi vào khuôn khổ, còn có thể khiến tỷ không hận nàng."_Mạc Tiểu Tiền tò mò hỏi, mặc dù nàng biết có thể tỷ tỷ sẽ không nói ra.

" Tiểu Tiền thông minh như vậy, thật đáng tiếc."_Mạc Hàn cảm thấy Mạc Tiểu Tiền là người thông minh hiếm có, nhưng tiếc thay chỉ muốn làm đứng ngoài cuộc, nếu không nhất định sẽ là một trợ thủ đắc lực.

" Dù có thông minh hơn nữa cũng chỉ là một nữ tử, nếu hai ta đều là nam nhân, nói không chừng Tiểu Tiền sẽ theo tỷ buông tay đánh một trận, nhưng tâm của nữ nhân vốn không cường đại như nam nhân."_Mạc Tiểu Tiền hiểu rõ ý tứ trong lời nói của Mạc Hàn, nàng không muốn quản chuyện của thiên hạ, nếu nàng là nam tử chắc chắn sẽ có tâm tính khác, đương nhiên đối với giả thiết cũng chỉ là nếu như.

" Nàng cũng là nữ tử đấy thôi."_Mạc Hàn như có điều suy nghĩ nói đến, Lý Vũ Kỳ làm được rất nhiều chuyện mà ngay cả nam nhân cũng không làm được.

" Nhưng tỷ tỷ không có chí hướng như vậy, cả hai chúng ta đều không."_Mạc Tiểu Tiền rất hiểu Mạc Hàn, các nàng không có dã tâm, càng không thể so với loại nữ nhân có dã tâm to lớn như Lý Vũ Kỳ, hơn nữa nàng ấy dám làm những chuyện mà ngay cả người khác nghĩ cũng không dám, đúng là có chỗ hơn người.

" Nếu có, vậy cũng có khác gì nàng ta đâu?"_Tư tưởng của Mạc Hàn trước đây chính là nữ tử không thể tham gia vào chính sự, lại càng không nên có quyền lực và dã tâm, ít nhất bản thân nàng chưa từng có, sau này cũng sẽ không. Mặc dù giờ khắc này nàng nói ra những lời như vậy, nhưng trong lòng lại mâu thuẫn vô cùng. Bởi vì Lý Vũ Kỳ đã chứng minh, tư tưởng của nàng trước giờ là sai, là một loại luận điệu hoang đường, do nam nhân áp đặt cho nữ nhân mà thôi.

" Tỷ tỷ cũng có thể có, chẳng qua là tỷ không dám bước qua cửa ải kia mà thôi."_Tất nhiên so với ai Mạc Tiểu Tiền càng hy vọng người nắm quyền là Mạc Hàn, chỉ là dã tâm của người kia do trời sinh, còn tỷ tỷ lại là kiểu người không vì bản thân mà soán quyền, chỉ biết vì các tiểu chất tử đoạt lại quyền lực, như vậy mới phù hợp với tư tưởng chính thống của nàng.

" Tuyệt đối không thể!"_Mạc Hàn không tin Mạc Tiểu Tiền lại có ý nghĩa đại nghịch bất đạo như vậy.

" Với tính tình cẩn thận của nàng, sao có thể không biết tỷ thủy chung vẫn là một mầm họa, còn có thể giữ tỷ ở lại bên mình?"_Mạc Tiểu Tiền sớm đã đoán được phản ứng của Mạc Hàn, liền nói sang chuyện khác, đưa ra nghi vấn trong lòng.

" Nàng cảm thấy trong thời gian Tân đế chưa thể tự mình cai trị đế quốc, tỷ sẽ không đối phó nàng."_Mạc Hàn biện luận trả lời, che giấu chuyện Lý Vũ Kỳ đã động tình với mình.

" Ra là vậy, nhưng sau khi Tân đế lớn lên, rốt cuộc tỷ vẫn là mầm họa, nàng há có thể không hiểu đạo lý này, chẳng lẽ là...."_Mạc Tiểu Tiền nghĩ nếu nàng là Lý Vũ Kỳ, chắc chắn sẽ không lưu lại mầm họa như vậy, trừ phi...

" Là thế nào?"_Nghe Mạc Tiểu Tiền phân tích, không hiểu sao Mạc Hàn có chút chột dạ, nhưng vẫn còn cố tình giả điếc nghe không hiểu.

" Trừ phi nàng động tình với tỷ."_Mạc Tiểu Tiền nhìn về phía Mạc Hàn đáp, từ mùi hương hòa quyện trên áo choàng, nàng đã biết hai người từng da thịt gần gũi, tỷ tỷ nàng là một mỹ nhân, lại có tính cách trong sạch cao thượng, sẽ khiến người yêu thích. Nhưng điều nàng cảm thấy kỳ quái là nàng không ngờ Lý Vũ Kỳ cũng có tình cảm, quả thực là khiến người ta thập phần bất ngờ. Tuy nhiên đối với Mạc Tiểu Tiền mà nói, đây là một tin tốt.

" Sao có thể?"_Mạc Hàn không thừa nhận hỏi ngược lại, từ đầu đến cuối nàng đều không muốn tin Lý Vũ Kỳ đã động tình, mặc dù sự thật đã phơi bày trước mắt.

" Có thể, dù không thể cũng phải biến thành có thể, tỷ tỷ mới là người được hưởng lợi, cũng có lợi đối với giang sơn Mạc thị chúng ta. Muội chỉ hy vọng tỷ không yêu nàng ta, đến thời điểm đó mới thật sự khó xử."_Nàng không muốn dính líu vào bất cứ chuyện gì, nhưng nàng hy vọng quyền lực sẽ quay về trong tay Mạc gia. Nếu có khả năng này, chỉ mong tỷ tỷ không động tình với Lý Vũ Kỳ, nếu không....

" Tỷ sao có thể động tình với nàng ta?"_Mạc Hàn nghĩa chính ngôn từ nói.

Thái độ quá mức đứng đắn như vậy chính là gián tiếp thừa nhận nàng có thể động tình với Lý Vũ Kỳ, cũng làm nổi lên lo lắng trong lòng Mạc Tiểu Tiền. Chẳng qua là nàng nhìn vẻ mặt Mạc Hàn một mặt phủ nhận cũng không tiện nói thêm gì, người thông minh đều biết mình đang làm gì, hơn nữa cũng biết chừng mực.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top