Chương 29
Đúng là Mạc Vũ bị bệnh, nhưng không phải không chữa được, Mạc Hàn cũng đoán được, Hoàng huynh muốn mình đến là có mục đích khác.
" Ta ở nơi này đã nhiều năm, cảm giác như thiên hạ này chỉ còn lại đống tro tàn, không có hi vọng."_Mạc Vũ ngẩng đầu nhìn lên trời, ngữ khí âm trầm nói.
" Hoàng thượng nhân từ, đợi thêm một thời gian nữa, có khả năng sẽ thả Hoàng huynh ra."_Mạc Hàn trấn an.
" Nếu hắn muốn thả đã thả ta đi từ sớm, há có thể buông tha cho ta, một người có khả năng uy hiếp đến ngôi vị Hoàng đế của hắn?"_Mạc Vũ cười lạnh, ngai vàng vốn là của mình, Mạc Thiên vô duyên vô cớ chiếm được lợi ích.
Giờ phút này Mạc Vũ làm cho Mạc Hàn có cảm giác thập phần xa lạ, trong mắt hắn nàng cảm nhận được hận ý, dã tâm u ám bao trùm của đôi mắt kia.
" Hoàng thượng đăng cơ đã lâu, đã có căn cơ, Hoàng huynh không nên có suy nghĩ như vậy."_Mạc Hàn hai bên đều là ruột thịt nàng không muốn xảy ra chuyện gì thương tâm, tận tình khuyên nhủ.
" Chẳng lẽ muội còn không hiểu tính tình của hắn sao? Văn nhã có thừa, quyết đoán không đủ, nếu không một nữ nhân làm sao có thể dễ dàng leo lên đầu hắn diễu võ giương oa?"_Sắc mặt Mạc Vũ lãnh đạm nói.
" Sao Hoàng huynh biết được thế cục bên ngoài?"_Dự cảm xấu ban đầu lại nổi lên trong lòng Mạc Hàn. Hoàng huynh bị giam cầm trong Lỗ vương phủ sao lại biết tình thế bên ngoài, nàng không tin thị vệ canh giữ lại lơ là, ngay từ đầu có lẽ sài phu kia dễ dàng rời Lỗ vương phủ đến phủ Công chúa tìm nàng, là đã có người bày kế ở phía sau, chờ bọn họ từng bước từng bước đến gần cạm bẫy.
" Làm sao biết được tình huống bên ngoài không quan trọng, quan trọng là đây là cơ hội duy nhất của ta, lật đổ Mạc Thiên leo lên ngôi vua. Dân chúng và Túc Thân Vương cầm đầu đại thần đối với gian phi kia thập phần bất mãn, nếu ta có thể lợi dụng được cổ thế lực này phản đối lại, ai thắng ai thua còn khó nói."_Mạc Vũ như người sắp chết đuối, bắt phải được cọng cỏ cứu sinh duy nhất.
" Hoàng huynh, muội cảm thấy có người đang giăng bẫy chờ chúng ta, không cần mạo hiểm như vậy, thực sự rất nguy hiểm."_Mạc Hàn tiếp tục khuyên can nói.
" Ta không quản được nhiều như vậy, để ta kéo dài chút hơi tàn này mà sống, với ta mà nói quả thực sống không bằng chết, dù có là cạm bẫy, chỉ cần còn một cơ hội, ta tuyệt đối không thể bỏ qua. Mạc Hàn ta hỏi muội, muội có đồng ý giúp ta hay không?"_Mạc Vũ kích động nói, hắn quản không được nhiều như vậy, bị giam cầm ở nơi tăm tối không có lấy một chút ánh sáng mặt trời, không bằng buông tay đánh thử một trận.
" Hoàng huynh, huynh nghĩ muội làm sao giúp được huynh?"_Trong lòng Mạc Hàn căng thẳng, nàng lý giải được tâm tình Hoàng huynh, lúc con người rơi vào thời điểm tuyệt vọng nhất, chỉ cần cho hắn một hy vọng, mặc dù chỉ là chút hy vọng thập phần xa vời, thậm chí có thể vì nó mà rơi vào vực sâu vạn trượng, hắn cũng sẽ không bỏ qua hy vọng này, nhưng cũng quá nguy hiểm rồi, vì một phần ít mà đánh đổi cả sinh mạng.
" Giúp ta liên lạc Túc Thân Vương, thuyết phục hắn giúp ta."_Chỉ cần Túc Thân Vương đứng về phe mình, trong tay Túc Thân Vương nắm một phần cấm quân, mình cũng còn chút thế lực sót lại, chỉ cần tính toán mưu kế cẩn thận, nhất định có thể thành công.
" Từ khi Lý Vũ Kỳ đắc thế tới nay, binh quyền trong tay Túc Thân Vương sớm đã bị tước đoạt, hơn nữa Túc Thân Vương chưa chắc chịu mưu phản."_Năm đó Túc Thân Vương không đứng về phía Mạc Vũ, thì bây giờ Mạc Vũ cũng sẽ không lợi dụng được hắn.
" Những cấm quân đó đều là thuộc hạ cũ của hắn, trong khoảng thời gian ngắn sẽ không bị tẩy trừ hết. Hiện tại Lý Vũ Kỳ khí bức người chèn ép phe phái Túc Thân Vương, bị gao gắt áp chế, có câu chó cùng thì cắn càn, Túc Thân Vương không phải kẻ ngu dốt, bây giờ chỉ còn cách hợp tác với ta mới được lợi. Muội chỉ cần nói với hắn, một khi thành công, ta nhất định sẽ không phụ hắn giống Mạc Thiên, phe phái của hắn cũng sẽ được vinh quang."_Mạc Vũ ánh mắt lóe sáng, lộ ra cố chấp niệm điên cuồng.
Mạc Hàn từng hy vọng Mạc Vũ có thể làm Hoàng đế, hắn nhất định hợp làm Hoàng đế hơn Mạc Thiên, nàng cũng biết diệt trừ uy hiếp của Lý Vũ Kỳ, đổi một Hoàng đế là chuyện không thể tốt hơn. Nhưng nàng vẫn ngửi được mùi nguy hiểm, Lý Vũ Kỳ dùng một khối thịt to màu mỡ nhưng thẩm đầy độc dược, dụ dỗ người đang vạn phần đói khát.
Lý Vũ Kỳ hạ một nước cờ này thập phần lợi hại, ít nhất giờ phút này Mạc Hàn đã cam tâm lao đầu vào, nàng biết mặc dù Mạc Vũ hiểu rõ miếng thịt béo này đã bị hạ được là phi thường cao, nhưng chỉ cần có một phần vạn khả năng hắn cũng chấp nhận, lỡ như khối thịt này độc không đủ cao thì sao? Mạc Hàn chưa từng rơi vào tình huống khó xử như thế, mình có cược một ván cờ hay không thì cũng là người bị liên lụy, không cược, Hoàng huynh hận mình giết đi hy vọng duy nhất của hắn, nếu đánh cược, thắng thì nàng sẽ cảm thấy áy náy với Mạc Thiên, hắn cũng là ca ca của nàng, thua hay bại thì đều là Hoàng huynh của nàng, chọn lựa thế nào đối với Mạc Hàn mà nói đều là thua cả.
" Hàn nhi, ta biết nàng trọng tình nghĩa, ta cũng biết chuyện muội lo lắng, muội sợ có lỗi với Mạc Thiên. Được, nếu ta thắng, ta đáp ứng muội tuyệt đối sẽ không làm khó xử hắn, sẽ phong hắn làm Ngụy vương như cũ, ban đất đai cho hắn, không phải hắn là người văn nhã sao, để hắn an tâm chơi đùa đi. Nếu thua, sinh mệnh bị giam cầm của ta cũng không đáng giá, đại trượng phu không sợ chết."_Dĩ nhiên Mạc Vũ biết Mạc Hàn đang do dự điều gì, cho nên hắn liền cam đoan hứa hẹn.
" Ta chỉ sợ, đây chỉ là cái bẫy của Lý Vũ Kỳ, có lẽ nàng đang chờ chúng ta từng bước sa vào."_Mạc Hàn tựa hồ đã nhìn thấy gian kế của Lý Vũ Kỳ thành công, dáng vẻ âm hiểm đắc ý nở nụ cười.
" Ta cũng có nghĩ tới, nhưng dù chỉ có một tia hy vọng nhỏ trở mình, ta cũng sẽ thử. Chết không đáng sợ, chỉ sợ người sống vô dụng. Mỗi khi ta cảm thấy điên cuồng, nhìn lại dáng vẻ người không ra ngoài quỷ không ra quỷ, ta đều phải lấy chủy thủ đâm một đao lên người, đau đớn khi đó tựa hồ không hề đau, thậm chí ta còn không biết khi nào đã đem thủy chủ hướng lên cổ, có lẽ như vậy mới là giải thoát, coi như Hoàng huynh cầu xin muội được không?"_Mạc Vũ kéo tay áo lên, vết thương dữ tợn chằng chịt phủ kín cánh tay, mới có cũ có một màn chói mắt.
Mạc Hàn nhìn cánh tay bị che kín bởi những vết sẹo đáng sợ, hít một hơi sâu, Hoàng huynh tâm khí cao ngạo quả thật chịu không nổi những ngày tháng tù nhân này. Ngày đó có bao nhiêu oai hùng tâm trai tráng chí, bây giờ có bấy nhiêu mất mát và khó chịu.
" Được, muội sẽ giúp huynh."_Mạc Hàn không đành lòng nhìn Hoàng huynh như vậy.
" Hàn nhi, ta sợ liên lụy muội, bất quá với tính tình của Mạc Thiên, hắn sẽ không làm khó dễ muội nhiều, lỡ như thất bại, cũng đừng quá để tâm."_Mạc Vũ căn dặn Mạc Hàn.
Mạc Hàn gật đầu.
--------------
Năm thứ chín Gia Long, ngày mười một đầu tháng tám, Túc Thân Vương cấu kết Phế Thái tử Mạc Vũ mưu phản thất bại. Thế lực của Túc Thân Vương bị liên lụy, trong đó còn bao gồm Tam công chúa, muội muội ruột của Hoàng đế.
---------------
" Tại sao?"_Mạc Thiên hỏi Mạc Hàn. Hắn và Mạc Vũ đều là huynh trưởng của Mạc Hàn, hắn đối đãi với nàng không tệ, vì sao nàng chọn giúp Mạc Vũ khởi nghịch mưu phản, mà không nhìn qua hắn, sự phản bội của Mạc Hàn khiến hắn vô cùng tổn thương.
" Không có gì để nói."_Mạc Hàn thản nhiên nói. Kết cục như vậy, nàng sớm đã nghĩ đến, cũng không muốn nói lời giả dối dư thừa.
Thái độ hờ hững của Mạc Hàn chọc giận Mạc Thiên:" Ngươi cho rằng trẫm không dám giết ngươi sao?"
" Hoàng huynh, chuyện đã tới nước này, dù có giết chết róc da xẻ thịt muội cũng không oán hận một câu, Mạc Hàn đã phụ Hoàng huynh rồi."_Sinh tử đối với Mạc Hàn không hề quan trọng.
" Hoàng thượng, thần thiếp cầu xin Hoàng thượng niệm tình huynh muội bấy lâu tha cho Tam công chúa một lần."_Ngữ khí Lý Vũ Kỳ thành khẩn cầu xin giúp Mạc Hàn, nàng sao có thể để Mạc Hàn chết một cách nhẹ nhàng như vậy.
Mạc Hàn một chút cũng không nhìn đến dáng vẻ làm bộ làm tịch của Lý Vũ Kỳ.
Mạc Thiên quả thật vừa nghe đã mềm lòng, hắn đã xử tử Mạc Vũ, lại không đành lòng giết thêm muội muội ruột thịt của mình, nhưng Mạc Hàn thật sự đã làm hắn thương tâm.
" Từ nay về sau trẫm không muốn nhìn thấy ngươi nữa."_Mạc Thiên phất tay áo rời đi, chỉ còn lại Lý Vũ Kỳ.
" Từ đầu đến cuối ngươi đã biết rõ đây chỉ là cạm bẫy, vì sao còn muốn nhảy vào?"_Lý Vũ Kỳ hỏi, trong gia đình Đế vương đúng thật hiếm thấy người nào trọng tình cảm như Mạc Hàn.
Mạc Hàn không đáp, nàng nghĩ người máu lạnh vô tình như Lý Vũ Kỳ vĩnh viễn cũng sẽ không hiểu được.
" Ngươi muốn xử trí ta thế nào, biến thành thứ dân hay đày ra biên cương, hoặc muốn thừa cơ giết ta?"_Mạc Hàn vẫn là khí chất cao ngạo đó hỏi. Nàng biết rõ Mạc Thiên không muốn nhìn thấy mình nữa, nhưng cũng sẽ không muốn lấy mạng mình, đến mức này còn có thể xử nương tay như vậy, Hoàng huynh của nàng quả thật là người nhân nghĩa, mà hiện tại Lý Vũ Kỳ có thể dễ dàng ảnh hưởng tới quyết định của Mạc Thiên vậy, khó lường.
" Nếu muốn giết ngươi, vừa rồi ta chỉ cần bỏ đá xuống giếng, là ngươi cũng đủ đi tông rồi. Nhưng ta không muốn giết ngươi, ta muốn ngươi nhìn ta sống tốt ra sao, nhìn ngày sau ta đem ngươi giẫm nát dưới chân như thế nào."_Lý Vũ Kỳ cười nói.
" Tiểu nhân đắc chí không được bao lâu."_Mạc Hàn lạnh lùng nói.
" Hôm nay mưu phản là ngươi không phải ta, viết vào sách sử, ngươi chính là loạn thần tặc tử."_Lý Vũ Kỳ thấy Mạc Hàn vẫn cao ngạo, cười nói nàng chưa bao giờ nghĩ Mạc Hàn là người chính nghĩ gì.
--------------
Phế thái tử Mạc Vũ và phe phái Túc Thân Vương bị tru sát gần hết, Mạc Hàn bị giam cầm ở phủ Công chúa. Năm sau, thay đổi niên hiệu thần Cảnh Thái, vị trí Lý Vũ kỳ càng vững chắc ở Hậu cung, đồng thời cũng nắm giữ thế lực to lớn trong triều đình.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top