Chương 3: Tiểu thí hài khó chịu

   "Cái gì? sinh viên năm nhất đại học Z nhất định phải ngụ 6 người ở một phòng? Còn phòng tắm tập thể ? ? ?"

   Thời gian trên thư nhập học cách khai giảng còn có hơn hai tuần, Diệp Hiểu Tư vẫn như trước duy trì bộ dạng không chết không sống cả ngày lại ở nhà, bất quá bởi vì Nghiêm Thiều Nguyệt đã trở lại, cho nên cũng không có tiếp tục tùy tiện bỏ cơm.

   Chỉ là, Diệp Hiểu Tư trong khoảng thời gian này vẫn đối với tất cả mọi thứ không quan tâm cũng phải phát điên.

   Sinh viên năm nhất đại học Z cần ngụ sáu người một phòng, vẫn là dùng phòng tắm tập thể, nói đùa gì vậy? !

   Diệp Hiểu Tư cúp điện thoại, gãi gãi mái tóc nguyên bản ngắn ngủn ngang trán cũng đã dài đến chóp mũi, có chút buồn bực ở phòng khách đi tới đi lui.

   Ba mẹ nàng khi nàng lên sơ trung liền ly hôn , sau đó lại nhanh chóng đều cùng đối tượng ngoại tình bên ngoài kết hôn, nhiều năm như vậy , Diệp Hiểu Tư luôn luôn là tự mình sống một mình.

   Kêu nàng cùng với năm người khác chen chúc trong một cái phòng nhỏ?

   Nói đùa gì vậy!

   Diệp Hiểu Tư sau khi ở phòng khách xoay quanh xoay vòng mấy phút đồng hồ, lấy điện thoại di động ra ngừng vài giây sau đó bấm số...

   "Uy, Hiểu Tư à..."

   Lúc này Diệp Định đang họp ở phòng họp công ty, di động cũng đặt ở chỗ thư ký. Để thư ký cùng bất kỳ ai gọi điện thoại tới nói là hắn đang họp.

   Chính là khi nhìn đến tên hiển thị trên cuộc gọi đến, thư ký cũng đánh bạo gõ cửa phòng họp đưa điện thoại di động giao cho Diệp Định đang họp.

   Toàn bộ tất cả cao tầng của công ty đều biết là Diệp tổng và con gái của mình có quan hệ rất kém. Mà Diệp tổng lại trăm phương ngàn kế muốn cùng con gái khôi phục quan hệ cha con bình thường , lúc này Diệp Hiểu Tư gọi điện thoại đến, nàng cũng không dám không đưa cho Diệp tổng.

   "Uy? Hiểu Tư à tìm ba ba có chuyện gì?" Diệp Định chỉnh lại âm thanh của mình cho ôn nhu , giống người cha yêu thương nói.

   "Ta không muốn ngụ ở phòng sáu người."

   Diệp Hiểu Tư khi nghe đến ngữ khí cực hòa ái cực nhiệt tình của Diệp Định kia ở trong lòng thở dài, lại chỉ là lạnh lùng nói.

   Ba mẹ ly hôn, nàng chưa bao giờ oán hận qua, Thế nhưng từ nhỏ đến lớn... trước ly hôn bọn họ nếu không phải bận việc, công tác, thì là đều ở tại chỗ tình nhân lưu luyến. Liền không có bao nhiêu thời gian bồi Diệp Hiểu Tư, cùng với con gái ở cùng nhau, chờ ly hôn lại ngay sau đó xây dựng gia đình của riêng mình, liền càng thiếu chú ý nàng.

   Mà Diệp Hiểu Tư, qua nhiều năm như vậy luôn luôn một mình, quan hệ cùng cha mẹ luôn nhạt như vậy, thật sự... Không có cách nào làm cho mình có thể nhiệt tình mà đối diện cha mẹ.

   Không có oán hận, thế nhưng, bất tri bất giác thành thói quen với cuộc sống không có cha mẹ.

   Diệp Hiểu Tư nắm điện thoại trong tay, trong đầu lại mãnh liệt đến hiện lên những lời này.

   "Hảo hảo hảo, ba ba lập tức cho người an bài." Diệp Định đang nghe đến ngữ khí lạnh lùng của con gái trong lòng hơi mất mát, nghĩ lại lại có một tia hào hứng.

   Nói lầm bầm, Tiêu Nhàn Trữ, ngươi không phải là rất lợi hại sao? Con gái có chuyện gì đầu tiên nghĩ đến người muốn tìm cũng là ta.

   Diệp Hiểu tư đối với Diệp Định ngữ khí tập mãi đã muốn thành thói quen, liếc mắt trước sau dùng ngữ khí rất lãnh đạm nói, "Kia cứ như vậy đi, ta không quấy rầy ngươi công tác."

   "Không quấy rầy, không quấy rầy." Nghe ra trong lời nói có ý tính toán cúp điện thoại của Diệp Hiểu Tư, Diệp Định vội vàng mở miệng nói, "Hiểu Tư à, khi ngươi đến trường ba ba đưa ngươi đi nhé."

   "Không cần." Tay phải như trước nắm điện thoại, tay trái đút túi quần lắc lư lắc lư vào phòng nằm xuống giường, Diệp Hiểu Tư không tiếng động ngáp một cái nói, "Ngươi tiếp tục họp đi."

   Ách... Hiểu Tư là làm sao biết ta họp ?

   Diệp Định có chút nghi hoặc nghĩ, đợi đến lúc muốn hỏi thì trong điện thoại cũng đã truyền đến âm thanh cúp điện thoại.

   Mà Diệp Hiểu Tư đang mặc áo T shirt quần bò nằm ở trên giường kia ngay cả giày cũng chưa cởi tay nắm di động cơ hồ ngủ thật say

   Lại một lần nữa lúc tỉnh ngủ, ngoài cửa sổ bầu trời đã tối thui , Diệp Hiểu Tư sờ sờ bụng, ánh mắt vô thức quét đến ảnh chụp chung của mình và Nghiêm Thiều Nguyệt để ở một bên, bĩu môi.

   Tỷ nói không cho phép bỏ cơm...

   Trong đầu nghĩ như vậy, thân mình cũng cùng với hành động đi ra khỏi phòng, đến trong phòng bếp cầm bao mì ăn liền trở về phòng, mở máy tính lên.

   Trong khi chờ đợi máy tính khởi động, Diệp Hiểu Tư rất quen thuộc liền bóp nát bao mì ăn liền kia, sau đó mở ra lấy gói gia vị ném qua một bên, trực tiếp ăn luôn mì bị bóp nát .

   Network, mở QQ, mở clien Du kiếm giang hồ lên, đăng nhập...

   Đồng thời tại lúc tiến hành các động tác này, Diệp Hiểu Tư thực gọn gàng mà đem một bao mì ăn liền ăn hết, sau đó thuận tay từ thùng giấy dưới gầm bàn rút ra một bình nước khoáng Wahaha chưa mở qua... ( 娃哈哈矿泉水 Wahaha tên một hãng nước khoáng thì phải =.= mình cũng không chắc lắm)

   Aha, chòm cự giải, hôm nay vận khí tạm được.

   Thực quen thuộc liếc mắt trên nhãn hình Vương Lực Hoành cùng với một bên là biểu tượng chòm sao, Diệp Hiểu Tư mở nắp bình ra hướng miệng đổ vào vài ngụm nước, sau đó ợ lên một tiếng.

   Chuông điện thoại di động bỗng nhiên vang lên, từ trong túi quần lấy điện thoại di động ra nghe máy, đầu bên kia điện thoại là âm thanh của Nghiêm Thiều Nguyệt, "Có ăn cơm hay không ?"

   "Có." Trả lời như đinh đóng cột.

   Chính là người hỏi hiển nhiên không tin nhân phẩm của nàng, "Thật sự? Ăn cái gì?"

   Diệp Hiểu Tư đảo đảo mắt, sau đó tiếp tục như đinh đóng cột trả lời, "Mì tôm."

   "... Được rồi, miễn cưỡng tin tưởng ngươi... Đúng rồi, không cần luôn ăn mì tôm, đối với thân thể không tốt."

   "Nha... Biết rồi."

   "Ân, ngoan, vậy ngươi tiếp tục chơi đi."

   "Ân, biết"

   Cúp điện thoại, Diệp Hiểu Tư bỏ điện thoại đặt ở cạnh máy tính, trên mặt tràn đầy tươi cười giảo hoạt.

   Cái gọi là mì tôm, không phải là mì ngâm nước nóng sao, kia ở trong bát ngâm cũng là ngâm, ở trong bụng ngâm cũng là ngâm.

   Giống nàng như vừa rồi vậy, trước cứ ăn hết một bao mì ăn liền tiếp tục uống nước khoáng, hiển nhiên sau đó cũng là ăn mì tôm.

   Tấm tắc, giống nàng ngoan như vậy, chắc sẽ không lừa tỷ của nàng đi.

   Lý luận của bạn học Diệp Hiểu Tư luôn luôn thực cổ quái, tựa như lúc ăn cơm tối, có một số người sau khi ăn hết cơm sẽ lại uống một chút cháo, nàng đối với việc này một chút cũng không thể chấp nhận.

   Vì cái gì không thể chấp nhận chuyện bình thường như vậy đây?

   Bạn học Diệp Hiểu Tư nói: lẽ nào không cảm thấy trong cháo bị lẫn cơm thực kỳ quái thực ghê tởm?

   Ngươi nói cái gì? Là trước tiên ăn cơm sau đó mới tiếp tục uống cháo?

   Nga, bạn học Diệp Hiểu Tư còn nói : kia tới trong bụng còn không phải như vậy lẫn lộn cùng một chỗ... Thật đáng sợ...

   Cho nên nói, logic của nàng thật sự thực cổ quái.

   Nghiêm Thiều Nguyệt gọi nàng là: tiểu thí hài khó chịu.













Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top