Mở đầu
1. Nó : Nguyễn Gia Khôi. 16 tuổi.
- Là sb. Chỉ mới 16 nhưng đã là giám đốc cho công ty papa nó thành lập bằng 2 bàn tay trắng nhưng đã đứng top 3 thế giới. Nó sống rất tốt với mọi người nên rất nhiều người thích.
-Tính cách: khó ưa, độc miệng, ít nói, lạnh lùng......nhưng khi đã thân rồi thì lầy nhây vô đối.
Cao : 1m80
2. Cậu : Nguyễn Hoàng Bảo. 16 tuổi.( Từ nhỏ cậu đã ko có cha mẹ nên cậu được ba mẹ nó nhận nuôi và xem như con ruột )
- Là hotboy trong trường. Thường xuyên giúp đỡ nó, quan tâm nó coi nó như anh em ruột. Khác với nó, cậu có khá nhiều bạn nhưng thân nhất vẫn là nó và là phó giám đốc công ty papa.
- Tính cách : hòa đồng, thân thiện, dễ mến....
Cao : 1m80
3. Nàng : Phạm Bảo Hân . 24 tuổi. ( Gia đình nàng là chủ công ty Phạm Thị đang là đối tác làm ăn với công ty papa nó).
- Chuẩn bị chuyển vào trường Nó, chủ nhiệm lớp nó kim giáo viên dạy Anh ( sắp tới sẽ có mặt trong ngũ đại mỹ nhân của trường ). Nàng là gái thẳng.
- Tính cách : lạnh, lúc cười thì rất tươi làm xao xuyến người khác. Khá là trẻ con.
Cao : 1m72
4. Lý Quốc Cường. 28 tuổi.
- Là 1 thầy dạy thể dục trong trường có dạy lớp Nó, trong trường cũng có nhiều người thích đó nhưng cũng ko bằng Nó với Cậu. Có anh là trưởng phòng công ty Nó mà công ty Nó nổi tiếng trong và ngoài nước nên thích cậy quyền cậy thế. Đang tìm cách làm bạn trai Nàng. Ghét Nó.
- Tính cách : điển trai, lãng mạn....
Cao : 1m77
5. Chị : Trần Bảo Ngọc . 25 tuổi.
- Là chị họ của nó và cậu, giáo viên dạy môn Toán lớp nó. Là 1 trong ngũ đại mỹ nhân trường nó. Rất thương, luôn chiều chuộng nó và cậu nhưng khi 2 đứa làm việc gì sai thì chị ko khác gì ác ma cả. Nó thường gọi Chị là người yêu, em yêu mà ko biết sau này dám gọi ko nhở. Nó và Cậu rất yêu quý người chị này.
- Tính cách : thời tiết thất thường, lúc thì đùa giỡn lúc thì nghiêm khắc, khắc khe.
Cao : 1m75
____Nó ko thường ở công ty mà lúc họp thì chỉ nói qua điện thoại thôi nên ít ai biết nó còn cậu thì lâu lâu ở công ty giải quyết công chuyện cũng có nhiều người biết. Nó và cậu có bác là hiệu trưởng trường nó sắp học nên cũng tiện việc chuyển vào học và che dấu thân phận. Ba mẹ nó thường ra nước ngoài du lịch hoặc đi công tác nên ko ở nhà. Nó với cậu ở nhà với 1 bác quản gia và chục anh chị phục vụ nên ko cô đơn lắm______
_Giờ ta dô truyện thôi nhỉ_
- NÀY THẰNG KIA DẬY MAU LÊN.
Cậu đạp cho Nó 1 phát xuống giường.
- Gãy lưng tao rồi từ từ đi làm gì bạo lực vậy.
Nó ôm lưng đứng dậy đi vô VSCN.
- Lẹ lên bác Roy đang chờ ở dưới kìa.( bác Roy là quản gia nhà nó, từ khi nó còn nhỏ đã luôn ở bên chăm sóc nó tới khi nó 3 tuổi có thêm cậu bác cũng đảm nhiệm chăm sóc cậu luôn)
- Ra rồi đây. Hứ thấy tao sao. Đẹp trai hơm.
Nó bước ra. Hôm nay nó mặc áo sơm mi trắng + quần jean đen với đồng hồ G-Shock làm nổi bật vẻ đẹp trai của nó.
Còn cậu thì mặc sơ mi trắng với quần jean xanh nhạt và đeo đồng Casio, Cậu cũng đẹp trai ko kém.
- Mày đẹp lắm nhưng ko bằng tao, haha
Cậu cười lên.
- Xía, xuống ăn sáng bác Roy chờ kìa.
Nó quê liền đi xuống ăn.
- Haha, chờ tao.
Chạy xuống nhà, Cậu ngồi bên cạnh nó ăn cơm.
Ăn xong thì 2 đứa vào gara nhà lấy 2 chiếc SH ra. Của Cậu màu trắng còn Nó màu đen.
- Chào bác Roy. Con đi học ạ.
Cậu quay lại chào bác Roy lễ phép.
- Chào bác ạ.
Nó gật đầu chào.
- Ừ 2 đứa đi cẩn thận.
Bác nói rồi đi vào nhà. 2 đứa cũng chạy xe đi.
______ Tới trường_____
- Uiiiiii....2 anh kia đẹp trai quá kìa.
- Làm sao đây tui muốn rụng tim luôn rồi.
- Anh ơi làm bạn trai em nha~~
...................
Nó và Cậu bỏ mấy câu đó ở ngoài tai và bước về phía phòng hiệu trưởng.
- Chào bác. Con mới tới.
Cậu mở cửa phòng rồi gập người lễ phép.
- Chào bác ạ.
Nó nói.
- Ô. 2 đứa tới rồi sao ngồi đi. Ta nhớ 2 đứa quá.
Bác nói. ' Khôi nó vẫn như vậy'. Dù bác đã 50 rồi nhưng vẫn ko có đứa con trai nào nên rất cưng Nó và Cậu.
- Dạ bác mà 2 đứa con học lớp nào vậy bác.
Cậu hỏi.
- À 2 con học lớp 10A3 đó.
Bác cười hiền hậu.
- Vậy cảm ơn bác nha. Chúng ta đi thôi Bảo.
Nó cười rồi kéo tay Cậu đi.
- Ê từ từ. Chào bác con đi.
Cậu lật đật chạy theo Nó.
_____Tới lớp thì 2 đứa rất bất ngờ luôn, ko hiểu tại sao mà cái lớp 9A7 cũ lại hoàn cũ như vậy ko thay đổi gì. Nó giật mình nhìn lên bảng lớp 10A3 đúng mà, chắc do đây là trường nổi tiếng nên ai cũng thi vào đây_______
- Hoan hô... Hoan hô chúng ta lại được học cùng nhau rồi.
Huy lớp phó lao động cũ lên tiếng.
- YEAHHHHHHHHHHHHHHHH
Cả lớp hô lên.
- IM LẶNG.
Nó nói.
-.......................
Cả lớp im thin thít.
- Hì. Tiếng nói vẫn quyền lực như ngày nào.
Cậu vỗ vai Nó rồi đi xuống bàn kế bàn cuối chỗ đó ko ai ngồi vì đó là khu vực của Nó.
- Tao mà.
Nó hất mặt rồi đi xuống bàn cuối.
- Ahihi. Lớp trưởng, lớp phó cũ nay đẹp trai ghê nơi đó.
Lan lớp phó văn thể mĩ cũ.
- Đó giờ rồi.
Cậu cùng Nó đồng thanh.
- Ọe...ọe...
Lớp giả bộ trêu.
- Tụi mày....*Cạch*
Chưa chửi xong thì có 1 cô giáo bước vào. Nhìn cô đẹp lắm nhưng lạnh vậy nên ko ai dám nói gì hết.
- Chào các em, tôi tên Phạm Bảo Hân. Là giáo viên chủ nhiệm kiêm giáo viên dạy Anh Văn của mấy em.
Nàng cười nhẹ nhưng đã làm xao xuyến cái tên nào đó phía cuối lớp rồi.
- Cô bao nhiêu tuổi rồi cô?
- Cô làm sao mà đẹp vậy cô ?
.............
- Tôi 24 tuổi rồi còn những chuyện khác thì chúng ta sẽ ko nói nữa.
Nàng nghiêm mặt lại.
- Còn bây giờ, chúng ta sẽ bầu ban cán sự lớp.
Nàng ngồi xuống ghế nói.
- Cô cô, cô để nguyên lớp như vậy đi cô.
1 đứa nói.
- Là sao ?
Nàng khó hiểu.
- Thưa cô, lớp này năm lớp 9 học chung với nhau nên cô giữ nguyên ban cán sự vậy nha cô.
Đứa đó giải thích.
- À...Vậy cũng được có ai phải đối gì ko?
-................
-Ko ai phản đối. Ban cán sự đâu, đứng lên giới thiệu tôi nghe.
Nàng nói.
- Ê cô gọi mày kìa Khôi.
Nó đang thẫn thờ nhìn Nàng bị Cậu đánh thì giật mình đứng dậy.
- A...Cô gọi em?
Nó nói.
- Ừ em là lớp trưởng?
Nàng nhìn Nó nói mà Nó chẳng nhìn Nàng.
- A vâng, em là Nguyễn Gia Khôi kiêm lớp trưởng của lớp này ạ.
Nó hoàn hồn.
- Em giới thiệu cho mấy bạn kia luôn đi.
Nàng nhếch môi.
- Hả...À dạ. Thằng này là Nguyễn Hoàng Bảo lớp phó. Huy lớp phó lao động. Lan lớp phó văn thể mĩ. Vũ lớp phó kỷ luật......
Nó nói một lèo.
- Được rồi, ra về em xuống phòng tôi trao đổi một số chuyện.( Vì là trường lớn nên mỗi giáo viên có 1 phòng riêng).
Nàng nói rồi chuông qua tiết khác reo. Nàng cũng đi ra ngoài.
- Vâng......À mày tới tiết gì.
Nó quay qua hỏi Cậu.
- Tiết Toán.
Cậu lấy tập ra nói.
- Cám ơn.
Nói xong Nó chạy lên bục giảng đứng.
- Làm gì vậy lớp trưởng ?
Cả lớp thắc mắc.
Nó ko trả lời mà nhìn ra cửa.*Cạch*
- Gì đấy ?
Chị Ngọc bước vô thì thấy Nó đứng đó liền khó hiểu.
- Đợi người yêu.
Nó cười. Cả lớp ồ lên.
- Đợi tui chi.
Chị cười tiến tới bàn giáo viên.
- Ko có chi.
Nó đáp.
- Vậy đi xuống đi làm như đẹp lắm, đứng đó quoài.
Chị vỗ vỗ lưng Nó.
- ..........Hứ, xuống thì xuống.
Nhìn Chị nói.
- Chào các em. Cô là Trần Bảo Ngọc, giáo viên môn Toán các em. 25 tuổi. Ko nói nhiều nữa, chúng ta vào bài học thôi.
. . . .
* Reng...reng...reng*
- Khôi, đi ăn với Chị đi.
Chị kéo tay Nó.
- Ko được, Chị đi ăn với Bảo nha em phải đi gặp cô chủ nhiệm nữa.
-Ò. Đi thôi Bảo.
Chị buông Nó ra rồi đi với Cậu.
- Dạ.
Cậu đi theo Chị.
. . . .
-*Cốc...cốc...cốc*
Nó gõ cửa phòng nàng.
- Vào đi.
Nàng kêu.
- Chào cô.
Nó vào đóng cửa phòng lại.
- Em ngồi đó đi. Đợi tôi làm đống giấy tờ này đã.
Nàng chỉ vào cái ghế kế bên Nàng.
- Vâng.
Nó vừa ngồi xuống ghế đã nghe được một hương thơm toát ra từ Nàng. Thứ hương này làm Nó say mê. Nhìn lên, đập vào mắt Nó là một cô gái đẹp tuyệt trần với cái vẻ nghiêm túc đó đã làm Nó rung động rồi.
- .....Nè...nè cô.
Nó nhìn qua sấp giấy tờ kia thì nói.
- Gì vậy ?
Nàng hỏi.
- Cái đề này để em giúp cho.
Nó nói nhưng vẫn ko nhìn vào mắt Nàng bởi mỗi khi nhìn vào đôi mắt ấy Nó sẽ ko thoát ra được.
- Em....Làm được ko đó.
Nàng ngạc nhiên.
- Đượ......được chứ. Đống này có là gì đâu chứ.
Nó lắp bắp.
- Vậy....Nhờ em nhé....lớp trưởng.
Nàng cười vì dáng vẻ cuống quýt của Nó.
- Thiên...thiên thần.
Nó vô thức nói nhưng nói rất nhỏ.
- Em nói gì cơ?
Nàng hỏi.
- Ko có gì đâu. Cô nghỉ đi em làm cho.
Nó nói rồi cuối mặt sửa đồng giấy tờ.
. . . .
- Cô em làm xong rồi nè.
Nó đưa sấp giấy tờ cho Nàng.
- .....Ồ em làm tốt lắm nga~~ Thật giỏi.
Nàng cầm sấp giấy tờ coi.
- Dạ...cô quá khen.
Nó gãi gãi đầu.
- Công việc của tôi rất nhiều....Nếu ko phiền em sẽ làm trợ lý cho tôi chứ.
Nàng nhìn thẳng và mắt Nó.
- Nếu.....nếu cô ko phiền. Em sẽ làm.
Nó ngại nói.
- Vậy cảm mơn em nhiều nha Nguyễn Gia Khôi. Lớp trưởng của tôi.
Nàng cười tươi.
- .........Ko....có.......gì......đâu.....
Nó cảm thấy tim mình hình như sắp rớt ra ngoài rồi liền để tay lên ngực ôm tim lại ko cho nó rớt ra ngoài.
- Vậy giờ em có thể về rồi mà nhớ làm danh sách lớp mai nộp cho tôi đó nha.
Nàng nói.
- Dạ. Bye bye cô nha.
Nó cười vẫy tay đi ra ngoài.
- Bye em.
Nàng vẫy tay.
. . . .
- Yeahhhhhhhhhhhhhhh. Aaaaaaaaaaaaaaa. Hahahahaah.....
Vừa vào lớp Nó đã hét lên, hên là trong lớp chỉ có Cậu với Chị thôi.
- Mày sao vậy Khôi? Chạm dây thần kinh nào à.
Cậu hết hồn nhìn Nó như sinh vật lạ.
- Em sao vậy ?
Chị cũng khó hiểu.
- A. Ko sao. Ahahaa.
Nó bụm miệng cười.
- Chắc chạm dây rồi. Lại đây ăn nè.
Cậu chỉ vào ổ bánh mì với ly coca trên bàn.
- Hì. Ừm.
Nó tới bàn ngồi ăn.
- Bảo. Em nghĩ ai mà có thể khiến tảng băng này cười bật thành tiếng như vậy.
Chị cười gian nói.
- Mà hình như nó vừa từ phòng chủ nhiệm ra ó.
Cậu nói.
- Ồ thì ra là thích cô chủ nhiệm rồi ha.
Chị nhìn Nó.
- Ko phải.
Nó lắc đầu.
- Chứ sao ?
Cậu nhìn Nó.
- Tao ko thích cô ấy.
Nó nói.
- Vậy sao cười ?
Chị hỏi.
- Vì Nguyễn Gia Khôi đây đã yêu cô ấy rồi.
Nó nhìn ra cửa sổ.
- ..................
2 con người con lại có chung một suy nghĩ : gì chứ ? Tên này biết yêu ư ? Đay phải hành tinh của mình ko ?
- Sao chứ lạ lắm à ?
Nó quay lại thì thấy 2 người đang trố mắt nhìn Nó.
- Ko ko.
Cậu chối.
- Rồi sao. Em tính sao, Chị thấy cô ấy là thẳng đó.
Chị nói.
- Ui. Sao giờ mày ?
Cậu nhìn Nó.
- Ko sao. Nếu thẳng thì chính tay Gia Khôi này sẽ bẻ cong.
Nó nhìn xuống cái con người đang đi ra cổng kia.
- Thôi. Ta về đi.
Cậu kéo Nó với Chị.
- Ừm.
Nó đi với Chị.
. . . .
- Chị, Chị đi với Bảo về nha. Em đi công chuyện 1 lúc.
Nó nói với Chị.
- Được rồi, mày đi đi. Tao chở Chị Ngọc về cho.
Cậu nói.
- Cám ơn mày. Bye Chị nha. Mai gặp.
Nói rồi lấy xe đi luôn.
Nó chạy vào 1 quán cà phê quen thuộc. Nó luôn tới đây khi buồn khi vui. Các nhân viên ở đây luôn chào đón Nó.
- Chào em, Khôi lâu quá ko gặp.
Chị chủ quán thấy Nó thì nói.
- Chào chị. Cho em như mọi hôm nha.
Nó cười.
- Em cứ vào ngồi đi. Đợi chị chút.
- Dạ em vào trước.
Nó đi vào thì thấy cái chỗ ngồi mà của mình đã bị chiếm.
- Cô. Cô Hân cũng tới đây sao.
Nó tới gần thì thấy Nàng ngồi đó.
- Ủa Khôi. Chào em.
Nàng nghe có người gọi mình thì quay lại.
- Chào cô. Cô đi 1 mình à.
Nó cười.
- Ừ tôi đi một mình.
Nàng nói.
- Vậy cô ko phiền nếu em ngồi ở đây chứ.
Nó nói mà dù dì chỗ này cũng là của Nó mà.
- Được em cứ tự nhiên.
Nàng cười đáp lại.
- Cô cười lên rất đẹp đó.
Nó khen.
- Vậy sao ? Vậy em có thấy xao xuyến gì ko.
Nàng trêu.
- Gì...gì chứ ?
Nó đỏ mặt nói.
- Haha...Tôi chỉ giỡn thôi mà.
Mỗi khi thấy dáng vẻ đó của Nó thì Nàng cảm thấy rất mắc cười.
- Cô. Hừ.
Nó phồng má lên.
- Hì . Giận gì chứ.
Nàng thấy Nó như vậy rất dễ thương liền đưa tay lên bẹo má Nó một cái.
- Của em đây Khôi.
Chị phục vụ đưa cà phê cho Nó.
- À em cám ơn chị.
Nó cười.
- Em hay tới đây lắm hả ?
Nàng nhìn Nó.
- Dạ. Mỗi khi buồn hay vui em đều tới đây hết.
Nó cười. Ko hiểu sao 1 đứa thanh sắc bất động như Nó mỗi khi ở bên Nàng lại cười nhiều như vậy.
- Vậy hả ? Em thích uống cà phê sao ?
Nàng nhìn xuống ly cà phê của Nó.
- Dạ.
Nó lại cười.
- Ko hiểu sao nó đắng như vậy mà nhiều người lại thích uống nhỉ ?
Nàng nheo mày hỏi Nó.
- Thế cô ko thích à ?
Nó hỏi.
- Ko. Đắng lắm.
Nàng thành thật.
____Hai cô trò ngồi nói chuyện với nhau tới tối nên hai người đành chào nhau ra về_______
- Con về rồi hả Khôi ? Lên thay đồ rồi xuống ăn cơm, Bảo nó đợi con kìa.
Bác Roy thấy Nó đi vào thì nói.
- Dạ. Bác kêu nó ăn đi ạ. Con mới ăn rồi.
Nó đi lên phòng. Tắm rửa rồi còn phải làm danh sách lớp cho Nàng nữa chứ. Làm xong danh sách lớp + BTVN thì chán. Đang nằm, như nghĩ ra điều gì đó. Nó bật dậy dô facebook tìm face của Nàng.
- Để nhớ coi. Phạm Bảo Hân. Đâu rồi ta.
Nó lướt lướt xuống thì thấy face Hân Phạm. Click vào kết bạn với Nàng.
Nàng đang ngồi soạn giáo án thì có thông báo từ điện thoại. Cầm lên thì thấy lời mời kết bạn từ Khôi Nguyễn ( Heo ).
- Hì . Face của em tên thật lạ.
Nàng cười chấp nhận kết bạn với Nó.
Cuộc trò chuyện:
Nó : Cô chưa ngủ sao cô ?
Nàng : Chưa, còn phải soạn giáo án nữa.
Nó : Cô nhớ ngủ sớm nha. Thức khuya sẽ ko tốt đâu.
Nàng : Tôi biết rồi. Cám ơn em.
Nó : Vậy cô ngủ đi nha. Đừng nhắn nữa. :))
Nó nói vậy thì Nàng cũng ko nhắn nữa. Cất giáo án vào rồi nằm xuống ngủ.
______Sáng hôm sau________
- Oáp. Ủa Khôi chưa dậy nữa hả bác.
Cậu đi ra thì hổng thấy Nó nghĩ Nó còn ngủ.
- Bảo Bảo dậy rồi à. Khôi nó đi học từ sớm rồi. Con lại ăn sáng rồi đi
Bác Roy cười nói.
- Hả ? Chắc hôm qua chạm dây thật rồi.
Cậu nói rồi bước tới bàn ngồi ăn.
. . . .
Còn Nó thì quyết định đi sớm vì thấy Nàng có vẻ ko ăn sáng nên quyết định mỗi ngày sẽ đưa 1 lon sữa cho Nàng.
- Nhẹ nhàng....nhẹ nhàng.....nhẹ nhàng....
Nó vừa đi rón rén vào phòng Nàng vừa lẩm bẩm thì.....
- * Cạch * Em đang làm gì thế ?
Nàng đột nhiên đi vào.
- A...Cô em...em....
Nó liền giấu lon sữa ra sau lưng.
- Gì đấy ? Giấu gì sau lưng đưa coi coi.
Thật ra thì lúc nãy Nàng thấy hết rồi nhưng vẫn muốn trêu nhóc này một chút.
- Em...em cho cô.
Nó đưa lon sữa cho Nàng thì liền chạy về lớp.
Nàng ta thì thấy rất thích thú với cái bộ dạng lắp ba lắp bắp của Nó nên quyết định sau này sẽ trêu Nó nhiều nhiều mới được.
. . . .
- Ê mày, sao dô trường sớm vậy.
Cậu vào lớp thì thấy Nó đang nằm úp mặt xuống bàn.
- Thích. Mà tí tiết gì vậy.
Nó ngẩng mặt lên nói.
- Hứ. Xíu tiết Anh chủ nhiệm, có gì ko.
Cậu ngồi xuống bàn lấy tập vở ra nói.
- Hả ?
Nó hết hồn. Mặt đỏ lên.
- Sao mặt mày đỏ vậy ? Sốt hả ?
Cậu sờ lên trán Nó.
- Ko có.
Nó hất tay Cậu ra. Bây giờ trong lòng Nó chỉ có 2 chữ " chết rồi " "làm sao đây"
*Reng....reng....reng*
- Stand up.
Tiếng Nó dõng dạc.
- Sit down, please.
Nàng nhìn Nó nhếch môi.
- Ê cô nhìn mày cười kìa. Sướng nha.
Cậu thấy vậy liền vỗ vai Nó cười cười. Cả lớp cũng khá nhốn nháo vì sao cô giáo lại cười với Nó ta ơi ?
- Câm miệng.
Còn Nó thì mặt đỏ . Nó nói cả lớp liền im.
- Lớp trưởng của tôi. Em dám kêu tôi câm miệng sao.
Nàng nhìn Nó nói làm cả lớp lần nữa nháo nhào lên lớp trưởng của tôi luôn kìa.
- Ko cô. Em....em nào dám chứ...Cô..cô đừng hiểu lầm nha.
Nó vội đứng lên giải thích. Cả lớp lại bất ngờ hơn vì học cùng nhau 3 năm nhưng chưa bao giờ thấy Nó lắp bắp như vậy.
- Cám ơn về lon sữa buổi sáng của em nha~~ Nó rất ngọt ngào.
Nàng càng nhìn Nó. Lớp liền lia ánh mắt đến phía Nó, những ánh mắt ấy có phần nham nhỡ.
Tình hình sức khỏe của Nó hiện giờ :
+ Mặt đỏ đến tận vành tai.
+ Ko còn gì để nói.
+ Tim đập rất mạnh.
+ Chỉ biết cuối đầu.
- Haha...Thôi được rồi em ngồi xuống đi. Tôi chỉ đùa thôi.
Nàng thấy Nó như vậy thì cũng đáng thương. Ko chọc nữa.
- ............
Nó ngồi xuống ko thèm nói gì.
Đang học thì chuông điện thoại Nàng reo.
- Lớp trưởng trông lớp.
Nàng nói rồi đi ra ngoài.
. . . .
Nói chuyện xong, Nàng đi vào.
- Lớp. Hết tiết này tới tiết gì ?
Nàng hỏi.
- TOÁN Ạ.
Cả lớp nói.
- Tiết Toán là của cô Ngọc đúng ko? Lớp trưởng xuống phòng của tôi.
Nàng nhìn Nó nói.
- Hông, hông được đâu cô.
Nó từ chối.
- Tại sao ?
Nàng hỏi.
- Thì...thì Chị ấy ko cho đâu.
Nó tìm lý do.
- Tôi xin cho.
Nàng nói rồi chuông reo Chị bước vào.
- A chào chị.
Nàng chào Chị vì Chị cũng lớn hơn Nàng 1 tuổi mà.
- Ừm. Chào em.
Chị gật đầu chào lại.
- Chị cho nhóc này xuống giúp em tiết này nha Chị.
Nàng chỉ Nó nói.
Nó nhìn Chị với ánh mắt cầu cứu.
- Ừ em cứ đem Nó đi đi.
Chị cười.
- Dạ . Cám ơn Chị.
Xong rồi Nàng kéo tay Nó về phòng.
. . . . Đi được giữa đường:
- Cô a... Cô bỏ tay em ra được ko.
Nó nói. Bây giờ là đang rất gần chủ nhiệm rồi a~~
- No. Bỏ ra em chạy thì sao .
Nàng càng nắm tay Nó chặt hơn.
- A em ko chạy đâu.
Nó nói.
- Nhưng tôi thích.
Nàng mặc kệ Nó nói gì. Cứ nắm tay Nó kéo về phòng.
. . . .
Cuối cùng cũng tới phòng. Nàng thả tay Nó ra, mở cửa.
- Em ngồi xuống đi. Tính giùm tôi tờ giấy này.
Nàng đưa cho Nó 1 tờ giấy.
- Chỉ tờ này thôi hả cô ?
Nó hỏi.
- Ừ.
Nàng nói.
- Thế nếu em làm xong có được thưởng gì ko cô.
Nó cười nhìn Nàng.
- Được nếu em làm tốt.
Nàng đáp.
- Là cô nói đó nhé.
Nó bắt đầu làm cái tờ giấy đó.
. . . .
Sau 10 phút thì Nó đã làm xong.
- Xong rồi.
Nó hí hửng.
- Cô...
Nhìn lên thì thấy Nàng đã ngủ.
- Cô ngủ mà cũng thật đẹp. Thiên thần, em yêu cô nhiều lắm.
Nó ngồi ngắm Nàng mà tự độc thoại 1 mình.
5 phút sau:
- Ưm~~
Nàng tỉnh dậy thì thấy Nó đang ngồi nhìn Nàng.
- Cô dậy rồi à.
Nó cười.
- Ừ.
Nàng dụi mắt.
- Em làm xong rồi nè. Cô coi đi.
Nó đưa tờ giấy cho Nàng.
- Hưm...Em làm tốt lắm. Lớp trưởng cần tôi thưởng gì nà.
Nàng cười nhìn Nó.
- Em chưa biết nữa. Cho em thời gian suy nghĩ đã.
Nó cũng cười lại. Miễn nhiễm rồi.
- Thế để tôi quyết định luôn nha.
Nàng vừa cười nói vừa tiến sát Nó.
- Cô...cô định làm gì đó ?
Nó thấy vậy thì lùi về sau.
- Thì..*Cốc...cốc...cốc...*
Nàng thu lại nụ cười rồi ra mở cửa.
- Chào cô Hân, tôi có thể mời cô đi ăn được ko ?
Ông ta là Lý Quốc Cường ghét Nó, Nó cũng ghét ổng.
- Ô chào thầy. Nhưng mà tôi bận đi ăn với Khôi rồi.
Nàng nhìn vào Nó nói.
- Khôi à. Sao em ấy lại ở trong đây?
Ông ta nhìn thấy Nó thì hỏi.
- Em ấy là trợ lý của tôi.
Nàng nói.
- Vậy à. Tiếc thật để lần sau chúng ta đi với nhau nhé.
Ông thầy họ Lý nói rồi đi ra.
- Nè em cho tôi số điện thoại đi.
Nàng gọi Nó khi Nó đang ngơ ra nhìn Nàng.
- À dạ. 0947******. Mà để làm gì vậy cô.
Nó thắc mắc.
- Để hẹn em chiều nay đi chơi.
Nàng cười.
- Hả ? Em nghĩ cô chỉ đùa thôi chứ.
Nó nói.
- Nè. Số điện thoại của tôi. Ko có ai biết đâu nha, chỉ có gia đình tôi biết thôi đó.
Nàng đưa 1 tờ giấy ghi số điện thoại của Nàng cho Nó.
- Ồ vậy em là người may mắn nhất thế giới rồi.
Nó cầm tờ giấy cười cười.
- Đúng em là người may mắn lắm nha.
Nàng xoa đầu Nó.
- A cô có kèm học thêm ko ?
Nó nhìn Nàng.
- Để làm gì?
Nàng ngồi xuống ghế.
- Em...em học yếu môn Anh ạ.
Nói vậy thôi chứ Nó từ nhỏ đã học trước chương trình rồi ( Cậu cũng vậy ).
- Tôi ko kèm thêm nhưng nếu em muốn thì tôi sẽ kèm cho em.
- Được ạ.
Nó vui vẻ.
- Cho tôi địa chỉ nhà em đi.
Lúc xem sơ yếu lí lịch Nàng thấy tờ của Nó với Cậu chỉ ghi các thứ tất yếu thôi ko thấy thông tin gia đình và địa chỉ nhà gì hết.
- Dạ. Để em ghi giấy.
Nó lấy 1 tờ giấy ra ghi ghi rồi đưa cho Nàng.
- Cô đừng cho ai biết nha cô.
Nó cười tươi nói.
- Tôi biết. Em cũng ko được cho ai biết sđt của tôi nghe.
Nàng cầm tờ giấy mỉm cười.
-*cốc...cốc...cốc*Khôi ra mở cửa cho tôi đi.
Nàng cầm điện thoại nói.
-Ai nữa vậy trời.
Nó ỉu xìu đi ra mở cửa.
- A Khôi. Sao anh lại ở đây vậy?
Đó là 1 cô bé Diệu Linh lớp dưới yêu thầm Nó 1 năm rồi.
- Linh. Chào em. Tôi ở đây cũng ko liên quan tới em.
Nó lạnh lùng nói.
- Dạ. Cho em gặp cô Hân ạ.
Cô bé cũng ko buồn gì vì cô bị cái vẻ lạnh lùng ấy quyến rũ mà.
- Gì vậy gì vậy?
Nàng đi ra.
- Cô, em ấy muốn gặp cô.
Nó cười.
- " anh ấy đang cười sao"
Linh nghĩ.
- Linh, cám ơn em nha.
Chuyện là Nàng nhờ cô bé này đem đống giấy tờ lên cho Nàng.
- Để em giúp cô.
Nó đưa tay lấy giấy tờ đặt lên bàn.
- Cám ơn Khôi nha.
Nàng cười.
- Dạ.
- Chào cô , chào anh ,em về.
Linh chào Nàng và Nó rồi chạy đi.
- Cô. Làm việc xong rồi. Em có thể về được chứ.
Nó chợt nhớ là có hẹn với Cậu và Chị.
- Ừ cũng sắp tới giờ ra chơi rồi em đi đi.
Nàng vẫy tay.
- Vậy bye bye cô nha.
Nó cười xong rồi bước ra ngoài lại trở về trạng thái ban đầu thanh sắc bất động.
. . . .
- Ê Chị chờ lâu chưa ?
Nó xuống canteen thấy Chị ngồi đó thì tiến tới gần.
- Khôi. Lâu quá.
Chị ngồi kế bên Nó.
- Em xin lỗi mà Bảo đâu nó dám để Chị ngồi 1 mình à.
Nó cười làm bọn con gái xung quanh hét lên.
- Tao đây. Đi lấy thức ăn cho 2 người.
Cậu ngồi xuống đối diện.
- Ôi Bảo Bảo tốt bụng quá vậy.
Nó nói mà tay với lên dĩa cơm chiên.
- Cám ơn mà ai lấy cho mày. Tao lấy cho tao với Chị Ngọc mà thằng khùng.
Cậu đưa dĩa cơm cho Chị.
- Mày...Được tao ghim.
Nó tức tối đi vào nơi bán cơm.
- Ây nhớ mua dùm 2 lon coca nha.
Cậu nhìn theo Nó cười.
- Hừm.
- Khôi. Sao em đứng đây vậy?
Nàng đi xuống mua nước thì thấy Nó.
- Dạ em đi mua cơm.
Nó nói.
- Lúc nãy tôi thấy Hoàng Bảo mua 2 hộp cơm rồi mà.
Nàng cứ nghĩ Cậu mua cho Nó nữa.
- Đâu có đâu. Nó mua cho nó với Chị chứ đâu mua cho em đâu.
Nó nhìn 2 con người đang vừa ăn vừa cười cười nói nói với nhau.
- Vậy à.
- Mà cô đi mua gì vậy em mua cho.
Nó hỏi.
- Hửm? Tôi mua nước uống thôi.
Nàng giơ chai nước lên.
- Em cũng mua nước ạ.
Nó đi qua quầy bán nước mua 1 chai nước cam + 2 lon coca + 1 lon sữa nữa.
- Cô qua kia ngồi với em nha.
- Thôi tôi lên phòng nữa.
- Vậy cho cô lon sữa nè.
Nó đưa sữa cho Nàng mà cười.
- Cám ơn em nhé.
Nàng cười với Nó.
- Bye cô nha.
Nó chạy về chỗ Cậu với Chị.
- Nước của 2 người nè.
Nó để 2 lon coca xuống bàn.
- Ủa Khôi em ko ăn gì sao?
Chị cầm lon coca hỏi.
- Em no rồi ạ.
Nó nói.
- Ăn gì mà no.
Cậu thắc mắc.
- Nói mày ko hiểu đâu.
Nó nói.
- Xía. Ko nói thì thôi.
Cậu liếc Nó.
- Thôi đi lên lớp đi 2 ông tướng. Tiết tui mà trễ là ko xong đâu nghe.
Chị cười đi lên trước.
- Vâng.
Nó và Cậu theo đuôi Chị lên lớp.
________Chiều 5 p.m_________
- Alo.
Nó nghe máy.
- Em rảnh ko?
- Cô hả? Em rảnh có gì ko cô? ( nói rảnh mà trên bàn quá trời giấy tờ luôn)
- Ừm giờ tôi qua nhà em nha.
- Cô qua làm gì ạ?
- Ko phải tôi hẹn em đi chơi sao?
- A đúng rồi. Hì hì xin lỗi em quên mất. Cô qua đi ạ.
- Vậy thay đồ đi nha.
- Dạ.
Nói xong rồi Nó vội chạy ra khỏi phong làm việc ( nhà Nó có 1 phòng làm việc cho Nó và Cậu ).
- Ủa chưa làm xong mà đi đâu vậy?
Cậu hỏi.
- Đi chơi.
Nó chạy vào phòng lựa đồ.
___________
- *Ting...tong...ting...tong*
Nàng đứng trước bấm chuông, cũng khá bất ngờ về ngôi nhà của Nó.
- Cô kiếm ai vậy ạ ?
Bác Roy mở cửa ra.
- À tôi là giáo viên chủ nhiệm của Khôi và Bảo ạ.
- Vậy à. Mời cô vào nhà đợi chút.
- Dạ.
Nàng đi vào nhà.
- Em chào cô ạ.
Cậu đi ra lấy nước thì thấy Nàng liền chào.
- Ừm. Mà Khôi đâu rồi em.
Nàng ngó qua ngó lại ko thấy Nó thì hỏi.
- À dạ Nó còn đang ở trên phòng ấy ạ. Cô lên kêu Nó đi.
- Được ko?
- Được ạ.
- Vậy phòng em ấy ở đâu.
- Dạ. Cô lên lầu quẹo phải phòng thứ hai là phòng Nó ạ.
- Ừm cám ơn em để tôi lên coi.
. . . .
- *Cốc...cốc...cốc*
- Ra đây...ra đây.
- Ơ cô. Cô tới hồi nào vậy.
- Mới tới thôi mà sao em còn mặc đồng phục vậy.
- A em ko lựa được đồ hay là cô lựa giúp em đi.
- Được. Em tránh ra cho tôi vào phòng.
- Thanks cô.
- Tủ đồ em cũng nhiều ghê ha.
- Hihi.
- Em muốn mặc đồ như nào.
- Miễn cô lựa là em mặc hết.
- Vậy....Mặc áo này, quần này cho tôi.
- Vâng.
. . . .
- Được ko cô ?
Nó đi ra với set đồ áo sơ mi caro + quần jean rách gối.
- Nhìn em đẹp trai đấy.
Nàng nhìn Nó.
- Em biết điều đó mà.
Nó hất mặt.
- Bớt tự tin lại đi.
Nàng cười.
- Vậy giờ mình đi chơi được chưa cô?
- Ừ đi thôi.
. . . .
- Ây mày đi đâu thế?
Cậu thấy Nó ăn mặc đẹp đi xuống thì hỏi.
- Đi chơi.
Nó nói.
- Báo cáo có đứa trốn việc đi chơi kìa bác Roy.
Cậu chạy vào bếp giả bộ méc bác Roy đang làm đồ ăn tối.
- Ko sao đâu để Nó đi chơi giảm Stress chứ.
- Hihi. Chỉ có bác Roy là hiểu con.
To be continute......
#Yuuka
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top