...END...

- Này...

Nàng kéo Nó lại.

- Hộc...Sao vậy ?

Nó dừng lại quay đầu hỏi Nàng.

- Em...định dẫn tôi đi đâu mà...chạy dữ thế....

Nàng thở hổn hển nói.

- Ahihi. Em...quên...*Bốp* Uisss sao chị đánh em ?

Nó vừa nói xong liền bị ăn một cái đánh vào vai từ Nàng.

- Hừ. Muốn đi đâu ?

Nàng khoanh tay hơi dỗi hỏi.

- Hì hì mình đi đâu đã hen.

Ko để Nàng trả lời, Nó kéo tay Nàng bắt taxi đi đâu đó.

__________________________________________

Xe chạy cho đến trời bắt đầu tối dần.

- Chị xuống đây.

Nó mở cửa xe, đỡ Nàng xuống.

- Nơi này...

Nàng xuống xe nhìn xung quanh.

- Đây là nơi đẹp lắm đấy.

Nó cười rồi dẫn Nàng tới bên lan can, trước mắt là cảnh hoàng hôn cùng với dòng sông tạo nên hình ảnh đẹp tha thiết.

- Ở đây với em chút nhé ?

Nó đứng sát Nàng nhỏ giọng nói.

- Ừm.

Nàng mỉm nhẹ, đầu khẽ tựa lên vai Nó.

___________________

- Rồi. Giờ em chở chị đi ăn nha.

Nó nhìn đồng hồ nói.

- Ờ.

Nàng hơi nhíu mày, hôm nay Nó lạ lắm nha.

Nó cười rồi lại bắt xe chạy đến nơi nhà hàng Nó nói.

_________________________________

Đến nhà hàng Nó nói gì đó với nhân viên rồi dẫn Nàng lên tầng cao nhất của nhà hàng, lúc đi Nàng nhìn xung quanh...ko có ai hết. Ko có là đúng rồi vì Nó đã bao hết nơi này mà.

Lên tới tầng sân thượng, xung quanh được bài trí 1 cách lãng mạng, hoa hồng, nến, bong bóng các thứ...

- Đẹp chứ ? Là em làm vì chị đó.

Thấy Nàng ngơ ngác nhìn xung quanh, Nó mỉm cười tới bên bàn rót rượu nói.

- Vì chị sao. "Vớ" được em thật tốt, đồ ngốc lãng mạng.

Nàng cười thật tươi nói.

- Vậy nên...chị phải giữ gìn em đấy nhé.

Nó cười nhìn Nàng đưa Nàng ly rượu vang đỏ.

- Ko cần em nói...chị cũng sẽ ko buông tay em.

Nàng cầm ly rượu uống một ngụm rồi nói.

Nó ko nói chỉ cười nhẹ nhìn Nàng rồi cả hai bắt đầu ăn.

_____________________

- Hân. Chị ở đây ăn nhé, em đi vệ sinh chút.

Nó cười nói rồi đi vào nhà vệ sinh.

- *Ting*

Một lúc sau, tiếng tin nhắn vang lên Nàng lấy điện thoại ra coi. Là Nó nhắn : Hãy nhìn ra ngoài.

Nàng nghi hoặc rồi đứng dậy bước đến ban công nhìn ra...từ bất ngờ chuyển sang xúc động...Nàng mới nhận ra là mình đang đối diện một tòa nhà lớn còn có một cái màn hình phẳng lớn cực và trên đó...chiếu lại những hình ảnh, khoảng khắc của hai đứa buồn có vui có giận có, còn có tiếng hò hét phía dưới, Nàng nhìn xuống...là người, mọi người ở Anh đang đứng dưới đường, họ cầm rất nhiều bong bóng hình trái tim trên đó in tên của Nàng và Nó...do quá chăm chú nên Nàng ko cảm giác được phía sau mình đã có 1 người. "Hân" Nó khẽ gọi. 

Nàng liền xoay đầu nhìn chằm chằm Nó, thấy Nó đang từ trong túi lấy ra 1 hộp nhỏ đen rất sang trọng rồi quỳ 1 chân xuống lấy trong chiếc hộp ra 1 đôi nhẫn bạc..." Hân...chị có đồng ý để nửa đời sau làm bạn với em, để em chăm sóc chị, để em gánh vác mọi thứ của chị, để em đem lại cho chị hạnh phúc, để em làm tất cả vì chị...chị có đồng ý không ? " Nó nói.

Quá bất ngờ, Nàng như ngẩn ra đến khi nghe " Em yêu chị rất nhiều, Bảo Hân " của Nó. Nàng mới nhìn xuống nhìn thẳng Nó..." Chị có đồng ý làm vợ em không Hân ? " Nó cười nói. Rồi từng giọt từng giọt nước mắt chảy xuống ướt hết bàn tay Nó " Xin lỗi xin lỗi chị. Đừng khóc được không...Là do em vội vàng quá rồi, đừng khóc mà..." đứng dậy rối rít Nó nói vừa ôm Nàng vào lòng vừa vuốt lưng Nàng, trong lòng có chút buồn. 

" Chị...đồng ý " " A chị vừa nói gì " " Chị nói...chị muốn ở bên em trọn đời " Nàng phì cười vì biểu hiện của Nó " Thật chứ " " Thật mà " Nàng nghiêm túc trả lời Nó sau đó liền bị nhấc bổng lên " Aaaaa...Tôi cầu hôn thành công rồi mọi người ƠIIIIIIIII " Nó gần như hét lên, mọi người phía dưới tuy ko hiểu Nó nói gì nhưng nhìn biểu tình hạnh phúc của Nó thì vỗ tay nhiệt liệt chúc mừng.

Nàng được Nó nhấc bổng lên rồi nghe Nó nói vậy nữa thì mặt bỗng chốc đã đỏ lựng.

- Bỏ chị xuống.

Nàng thều thào.

- Được.

Nó cười để Nàng xuống.

- Ko định đeo nhẫn cho chị sao.

Nàng hỏi.

- A. Em quên hì hì, để em.

Nó giật mình cười cười lấy nhẫn đeo vào ngón áp út của Nàng và Nàng cũng làm tương tự vậy với Nó.

- Chiếc nhẫn này là độc nhất đó nha.

Nó nói.

-......

Nàng nghe vậy, liền giơ tay nhìn kĩ chiếc nhẫn. A có chữ phía trong...Nguyễn Gia Khôi LOVE Phạm Bảo Hân And I Will Be With You Forever...Nàng ngẩng đầu nhìn Nó xong lại nhào vào lòng Nó, Nó ngạc nhiên rồi cảm thấy trên áo mình là một mảng ướt át, bối rối ôm chặt Nàng lại " Đừng khóc...Chị khóc em sẽ đau lắm " rồi đặt tay phải Nàng lên vị trí tim mình.

- Đồ sến súa.

Nàng khẽ cười nhéo nhéo chóp mũi Nó.

- Hì. Vậy chị có thích ko ?

Nó cười.

- Thích.

Nàng rất thích nghe Nó nói những lời ngọt ngào với mình.

- Chỉ cần chị thích, em sẽ nói cho chị nghe đến ngán mới thôi.

Hai người nhìn nhau cười hạnh phúc.

___________________________________________

Đến lúc Nó và Cậu tốt nghiệp, papa Nó từ chức chuyển nhượng tài sản lại cho Nó Cậu lên làm phó chủ tịch, lên làm chủ tịch cũng ko có gì khó khăn NHƯNG MÀ ngày hôm nay lại khác. Nó hẹn pama đến nhà để nói chuyện của mình.

........

Pama tới :

- Mama papa lâu rồi ko gặp.

Cậu đi ra thấy hai người thì cười chào.

- Ừ, Khôi đâu con ?

Papa hỏi.

- Dạ nó đang thay đồ ở trển. Mời pama ngồi.

Cậu vào bếp nói bác Roy chuẩn bị trà rồi ra sofa ngồi với hai ông bà, ba người nói chuyện chủ yếu về đời sống và việc công ty. Trà được bưng ra Nó vừa lúc cũng xuống.

- Chào pama. Hai người khỏe chứ ?

Nó tới ngồi xuống kế Cậu hướng pama hỏi thăm.

- Khỏe. Chúng ta rất khỏe, còn con ?

Mama cười dịu dàng nhìn Nó.

- Con cũng rất khỏe.

-..Hôm nay con hẹn pama tới đây là để nói chuyện...kết hôn.

Nó nhấp ngụm trà liếc nhìn hai người trước mặt nói.

- HẢ??? Vậy...Vậy thì tốt quá rồi.

Hai ông bà ngạc nhiên rồi bình tĩnh nói.

- A pama. Con...con sẽ kết hôn với Trang.

Cậu lên tiếng.

- Trang ? Là con bé mà bữa trước con dẫn đến à ?

Hai ông bà hỏi.

- Dạ.

- Rất tốt, hai con rất xứng. Còn Khôi ?

Papa chuyển tầm mắt nhìn Nó hỏi.

- Con...cũng sẽ kết hôn.

- Với ai ?

Hai ông bà cảm thấy kì quái, Nó đã bao giờ đưa ai về nhà đâu.

-...Bảo Hân.

Nó nói, trong lòng có hơi lo sợ.

-.........

Bầu ko khí xung quanh trở nên quỷ dị.

- Con...chắc chắn ?

Papa hỏi.

- Chắc chắn.

Nó kiên định.

- Vậy được. 

- Hả ? Con có nghe lầm ko ? Pama đồng ý ? Có phải con đang mơ ?

Nó như ko tin vào tai mình vội đứng dậy đi tới nắm chặt tay papa mình hỏi lại lần nữa.

- Là thật. Con ko biết...ta và mẹ con đã lâu cùng ông bà bên nhà nàng kết làm thông gia.

Papa có chút buồn cười nói với Nó.

- YAAAAA...Tao thành công rồi này Bảo ơi...Bọn tao được chấp nhận rồi Bảo ơi....

Nó vui mừng hét lên ôm cổ Cậu nói.

- Ừ ừ tao...tao biết...mày bỏ ra....Ặc ặc.....

Cậu lấy sức đẩy tay Nó ra nói.

- Ơ sorry sorry.

Nó bỏ tay nhìn Cậu đang lấy hơi thở cười cười xin lỗi.

- Hừ. Chọn ngày tốt chưa ? Tao bàn với Trang rồi đấy còn mày ?

Cậu nhíu mày hỏi.

- Tối nay tao qua.

Nó cười hì hì nói.

- Bỏ đi. Tối nay tao định mời pama cùng mày đi ăn mà thôi...

Cậu phủi phủi Nó đi.

- Hừ. Vậy tối nay pama ở lại nhé ? 

Nó lườm Cậu rồi nhìn qua pama cười tươi nói.

- Ừ, bọn ta ở lại vài ngày rồi phải đi qua Pháp vài tuần nữa.

Pama nhìn nhau cười.

- Dạ. 

Nó và Cậu đã quen quá với việc hai người luôn đi nước ngoài hoài rồi.

_______________________________

Tại nhà Nàng, hôm nay Nàng cũng hẹn pama mình tới.

- Con gái con về rồi.

Hai ông bà nãy giờ ngồi đợi Nàng về, thấy Nàng thì mặt mày hớn hở.

- Dạ.

Nàng cởi giày đi vào nhà.

- Hôm nay con hẹn bọn ta có gì ko ?

Papa hỏi.

- Dạ có việc rất quan trọng ạ.

Nàng ngồi xuống ghế sofa nói.

- Vậy con cứ nói.

Papa nói.

- Con...muốn kết hôn.

Nàng ko dám nhìn hai ông bà nói.

- Với... ?

- Với Kim Jung ạ.

Nàng lo sợ nói.

-...Tại sao ?

Papa hỏi.

- Vì con yêu em ấy.

Nghe câu hỏi, Nàng như có dũng khí ngẩng đầu ngữ khí kiên định nói.

- Haha...Được lắm, giỏi lắm bọn ta đã chờ cậu này lâu lắm rồi.

Hai ông bà cười rộ lên nắm lấy tay Nàng vỗ vỗ.

- Hở ?

Nàng ngơ ngác ko hiểu gì.

- Haha. Con ko cần hiểu làm gì. Chỉ cần con hạnh phúc ta thành toàn cho con.

Mama Nàng bây giờ mới lên tiếng, cười dịu dàng nhẹ xoa đầu Nàng nói. Papa Nàng ngồi một bên cười hiền từ, ánh mắt chứa chan yêu thương.

- Mama Papa....

Nàng xúc động muốn khóc à mà khóc thật rồi kìa...

- Oaoa...Con cám ơn pama nhiều lắm...Cám ơn....

Nàng òa khóc lên.

- Đừng khóc...Con cứ như con nít vậy...Nào đừng khóc....

Mama mỉm cười ôm Nàng lại dỗ dành.

...

Sau khi khóc một trận, Nàng lấy lại thần thái ngày thường. Hai ông bà nói phải về sớm dù Nàng níu lại nhưng cũng ko được. Một lúc sau thì điện thoại Nàng reo lên...là tin nhắn của Nó nói tối nay sẽ qua nhà Nàng.

____________________________________________

- Em đến rồi...

Nó đi vào nhà Nàng reo lên.

- Ủa đâu rồi ?

Nó nhìn quanh chẳng thấy Nàng đâu. Phòng khách ko có, đi vào bếp ko có, phòng tắm dưới lầu ko có....

- Hừ. Đi đâu rồi.

Nó nhíu mày. Đi lên phòng Nàng, vừa mở cửa cảnh sắc làm cho Nó muốn phụt máu, ây da Nàng vừa mới tắm xong còn chưa  kịp thay đồ chỉ quấn độc nhất 1 cái khăn đi ra.

- Yaaaa....

Nàng hét lên.

- Ây ây chị khoan đã, đừng hét...

Nó bối rối đóng cửa chạy tới bên Nàng bịt miệng Nàng bằng một nụ hôn.

- Ưm...

Nàng bất ngờ rồi cũng theo Nó mà chiều, hai chiếc lưỡi quấn lấy nhau dịch ngọt tràn ra vừa đúng lúc Nàng sắp chết vì hết hơi Nó mới buông ra mà Nàng ko hề hay biết cái khăn trên người mình tự bao giờ đã rớt xuống đất.

- Hah..hah....Em đúng là...

Nàng được thả, cả người dựa vào thân Nó vừa thở hổn hển.

- H...Hân....

- Hửm...

Nàng nhìn lên thấy mặt Nó đỏ lựng đang nhìn thân mình thì nghi hoặc nhìn xuống xong mặt đỏ cũng ko kém.

- Biến thái.

Thấy Nó nhìn mình mắt ko chớp liền mắng Nó hai chữ xong nhảy lên giường trùm chăn kín mít.

- Ế. Sao lại...

Nó sựt tỉnh vội đi tới cục bông kia.

- Chị ra đây.

Nó kéo chăn ra.

- Hông ra.

- Ra đây.

Nó kéo kéo góc chăn.

- Hông.

Nàng cố sức nắm chặt chăn.

-.........

Nó nhíu mày, ko động nữa. 

Nàng ko nghe tiếng động cứ tưởng là Nó đã đi ra thì hơi hé chăn ra, chăn liền bị dựt lên bay đến phương nào.

- Á.

Nàng giật mình, một trận gió thổi qua làm thân thể Nàng bất giác run lên.

- Lạnh à.

Nó cười ôm thân thể ko mảnh vải của Nàng lại.

- Hưm hưm...

Nàng xấu hổ dùi mặt vào ngực Nó.

- Hưm hưm gì mà hưm hưm, mau mặc quần áo cho em đi nè.

Nó cười nhìn Nàng sau đứng dậy mở tủ đồ lấy đại một bộ đưa Nàng.

- Hừ. Quay mặt ra chỗ khác.

Nàng liếc Nó đang ngồi bên giường nhìn chằm chằm mình.

- Quay thì quay...

Nó bĩu môi nghe lời quay đi nhưng vừa quay đầu thì lại nở nụ cười hả hê.

Thấy Nó nghe lời Nàng cũng vui vẻ mà mặc đồ vừa mới xỏ cái quần vào, đầu vô tình nhìn qua Nó, mặt Nàng đỏ lựng vừa phát hỏa bốc khói trên đầu, nhanh chóng mặc quần xong lại cầm gối đi tới đánh tới tấp Nó.

- Aw aw chị làm gì vậy đau em, STOP STOP ><

Nó hết hồn lấy tay đỡ đòn oan ức cầu cứu.

- Đau hả...đau chết em đi...này thì nhìn lén hả, cho chừa...

Nàng vờ như ko nghe lời cầu xin của Nó, tay vẫn xuống đòn lực còn tăng lên.

- ÁU.

-...Khôi Khôi em có sao ko ? Do chị mạnh tay quá...

Nghe Nó hét, Nàng giật mình bỏ gối ra ngồi xuống hỏi Nó.

-......

Nó ko trả lời cứ im lặng ôm đầu.

- Khôi đừng làm chị sợ mà...Em nói gì đi chứ...Em bị làm sao...Chị xin lỗi là do chị mạnh tay quá...Khôi...Hức....

Nàng nói vừa sợ sắp khóc thì con người kia liền ngẩng đầu lên, trên mặt ý cười thập phần.

- Hi hi. Em đùa thôi mà, mấy cái cú đó thì ăn nhằm gì với em.

Nó cười rộ nói.

-.....Thứ VÔ DUYÊN.

Điên tiết, Nàng bực bội hét vào mặt Nó rồi dỗi cách xa Nó 3m ( thật ra là chỉ 50cm ).

- Ây. Chị đừng giận mà...

Nó biết mình chọc Nàng dỗi rồi, Nó thấp giọng nũng nịu.

- Hừ.

Nàng trừng Nó.

- Hừ gì mà hừ. Nãy giờ lo đùa giỡn với chị, quên nói cho chị biết tin vui đây.

- Tin gì ?

- Pama em đồng ý cho chúng ta rồi.

- Vậy à...

Nàng (bộ) ỉu xìu.

- Sao chị buồn vậy ? Ko vui à ?

Nó nhìn Nàng.

- Ừm. Pama chị ko chấp nhận chúng ta phải làm sao đây Khôi ? Chị ko muốn xa em...

Nàng tiếp tục "diễn" xà vào lòng Nó thút thít.

- Hả. Vậy....

Nó ôm Nàng, buồn thiu ko nói nên lời.

- Họ bắt chị ra nước ngoài bảo là phải kết hôn với người khác, làm sao giờ...

Nàng cố nặn ra vài giọt nước mắt.

- Em...Chị, em sẽ ko để chị phải kết hôn với người khác đâu nhất định ko. Em sẽ giết tên đó.

Nó ôm chặt Nàng lại nghiêm túc nói.

- Nhưng...nhưng nghe nói người ta là chủ tịch tập đoàn lớn nhất thế giới luôn đó.

Nàng nghe Nó nói vậy lòng vui sướng nhưng vẫn tiếp tục diễn xuất thần. Nàng tự tiện nói.

- A.

Nàng đột nhiên bị Nó đẩy ra rồi nhìn Nó đang lui về một góc.

- Khôi ?

Nàng khó hiểu nhìn Nó.

- Tập đoàn lớn nhất thế giới là tập đoàn Trần Gia...*Nàng gật đầu*...Chủ tịch là Trần Hoàng Phong...*gật đầu*...Và anh ta đã có người yêu...*đơ*...CHỊ LỪA AI VẬY ?

Nó buồn bực nói lớn, Nàng nghĩ sao lừa Nó như vậy trong khi đấy là bạn thân của Nó.

- Ách...Chị chỉ đùa thôi mà, haha...

Nàng cười gượng.

-.......

Nó ko nói chỉ bĩu môi ủy khuất.

- *Chụt* Ủy khuất cái gì nà. Pama chị đồng ý rồi.

Nàng cười hôn lên cái mỏ đang chu chu ra nói.

- Ừm.

Nó tiếp tục bày ra cái dạng ủy khuất.

- Đừng vậy mà~~ Bảo Bối a~~~

Nàng lay tay Nó giọng ngọt như mía.

- Hứ.

Nó chu chu mỏ ra.

- Hì.

Nàng hiểu ý liền hôn lên, nhấm nháp một hồi lâu mới buông ra.

- Oh so sweet~~

Nàng cười chọc ghẹo Nó.

- Ờ ừm.

Mặt Nó hơi hồng lên, nếu giọng lúc nãy ngọt như mía thì cái này...ngọt ngọt ko diễn tả được.

- Thế...em định khi nào tổ chức a.

Nàng ôm Nó hỏi.

- Chuyện này phải hỏi Bảo và Trang nữa kìa.

Nó suy nghĩ.

- Ờm.

- Giờ mình ngủ thôi nhỉ ?

Nó cười kéo Nàng xuống.

- Ừm.

Nàng dụi vào tìm chỗ ấm áp cùng Nó ngủ.

______________________

Đúng 3 ngày sau, Cậu và Nó đã quyết định ngày cưới. Hôm nay 2 bạn chính của chúng ta đi lựa áo cưới a.

Nó bây giờ đang mặc đồ chú rể và ngồi đợi CÔ DÂU.

Từ sau tấm rèm bước ra...Nó mở to mắt nhìn cô gái trước mặt mình. Làn da trắng nõn, đôi môi đỏ hồng, xương quai xanh lấp ló, hàn mi cong vút...*Ực*...Đúng là một thiên thần.

- Em thấy thế nào Khôi ?

Nàng cười bước tới xoay một vòng hỏi ý Nó.

-......

Nó vẫn im lặng nhìn Nàng.

-...Hửm....Em "muốn" chị sao ?

Cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng của Nó, Nàng cười càng thêm mĩ miệu câu mất hồn của ai đó.

- Nào...nào có chị...chị đừng suy nghĩ lung tung.

Nó bật dậy phản biện.

- Vậy sao...Nhưng mà ánh mắt em nhìn chị "nóng" lắm đó.

Nàng nhìn Nó phao một cái nhìn mị hoặc.

- *Ực* Yêu nghiệt đúng là yêu nghiệt.

Nó khẽ nuốt nước miếng nghĩ trong đầu.

- Hi. Đùa em vậy đủ rồi, thấy chị thế nào ?

Nàng cười phì rồi nghiêm túc hỏi Nó.

- Chị...rất đẹp hehe.

Nó cười nhìn Nàng rồi hôn lên đôi môi đỏ hồng ấy.

- Hừ. Em c..cũng rất đẹp.

Nàng đỏ mặt quay đi nơi khác nói.

- Haha...

_____________BA NGÀY SAU______________

- MỌI NGƯỜI HÃY NHIỆT LIỆT VỖ TAY CHÀO ĐÓN  HAI ĐÔI TRẺ CỦA CHÚNG TA NÀO....

Tiếng MC vang rộng cả nhà hàng lớn.

Những tiếng vỗ tay chào mừng to lớn cùng 4 thân ảnh bước ra. Bốn người thôi mà sao đẹp quá vậy. Tiếc là anh/em ấy đã là chồng/vợ người ta rồi, một ít sự tiếc nuối đâu đó trong phòng này.

Nó cùng Cậu khoác tay vợ mình đi ra. Lược bỏ toàn bộ

__________________________

Đám cưới được diễn ra rất suôn sẽ VÀ BÂY GIỜ mới là màn đặc sắc đây. Nàng ngồi chờ ở trong phòng TÂN HÔN. Một lúc lâu sau Nó mới chịu LẾT cái thân về phòng.

- Aaaa...Mệt chết em rồi....

Vừa vào phòng đóng cửa là điều đầu tiên Nó làm điều thứ hai là thả thân mình nằm phịch xuống giường than trời than đất.

- Thế nào ? Mệt lắm à, vậy nghỉ ngơi đi nhé.

Nàng nhẹ nhàng nói.

- Ừm...Ý ko được.

Nó bất chợt bật dậy đè mạnh Nàng xuống giường.

- A đau. Em làm gì vậy ?

____________________________________









































AHAHA. END RỒI NHÉ. MÌNH ĐỊNH VIẾT H ĐẤY NHƯNG MÀ CẮT NHƯ VẬY NÓ MỚI VUI NÊN NẾU MUỐN THÌ CÁC BẠN CMT NHÉ.  😘😘😘

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top