55. Hai nàng quả thật quá xứng đôi

Chơi thu trở về ngày hôm sau, Đàm Anh cầm ảnh chụp đã rửa cùng phiếu điểm nguyệt khảo đi vào lớp 12-3.

"Ảnh chụp phát ra mỗi người một tấm." Đàm Anh chia làm năm xấp ảnh đặt lên bàn nhất.

Giang Tuyết Niên thu được ảnh chụp, ánh mắt đầu tiên liền thấy được Thời Thanh Phạn đứng ở trung gian mỹ mạo cùng mọi người có vách tường.

Tuy rằng chỉ có sườn mặt, nhưng đã đủ để nháy mắt hạ gục mọi người.

Bất quá lúc ấy nàng chỉ phía Doãn Nham bên kia làm Thời Thanh Phạn xem, Thời Thanh Phạn vì cái gì nhìn nàng chứ.

Giang Tuyết Niên mơ hồ từ ánh mắt của Thời Thanh Phạn trong bức ảnh này nhìn ra một chút ý vị không bình thường.

Giang Tuyết Niên chỉ là loáng thoáng có cảm giác, nhưng đám học sinh còn lại thu được ảnh chụp thì quả thực muốn cắn chết ở tại chỗ.

Đây là cái gì tuyệt phối tiểu tình lữ, Giang Tuyết Niên đang cười, Thời Thanh Phạn xem nàng cười, trong mắt tình yêu cùng cưng chiều quả thật làm người muốn gân cổ lên kêu to.

Doãn Nham lệ nóng doanh tròng, lấy ra sổ nhật ký, viết xuống nội dung cắn đường ngắn gọn nhất.

[ Tuyết Phạn yêu đương ký sự 53—— nàng thật rất yêu nàng T_T. ]

[ Tuyết Phạn yêu đương ký sự 54—— nàng thật sự rất rất yêu nàng! ]

[ Tuyết Phạn yêu đương ký sự 55—— toàn thế giới nàng yêu nhất nàng! ( huhuhu ta mặc kệ ta cắn muốn điên rồi ) ]

Giang Tuyết Niên dư quang thoáng nhìn, nhịn không được nở nụ cười, cười giữa chừng bỗng nhiên dừng lại.

Từ từ, chẳng lẽ......

Không chờ Giang Tuyết Niên nghĩ lại, trên bục giảng Đàm Anh thấy ảnh chụp đều phát xong rồi, cầm lấy phiếu điểm, sắc mặt nghiêm túc nói: "Được rồi, cất ảnh chụp đi, ở yên nghe ta đọc thành tích kỳ thi lần này."

Vừa nghe có thành tích, bọn học sinh lập tức đặt ảnh chụp sang một bên, lấy ra giấy bút chờ ghi điểm số.

Doãn Nham thấy Đàm Anh có vẻ không cao hứng hài lòng, nói khẽ với Giang Tuyết Niên, "Giang thần, ngươi xem Đàm lão sư như thế nào không cười a, lần trước nguyệt khảo lúc đọc thành tích nàng cười đến sung sướng. Chẳng lẽ lần này thành tích không lý tưởng??"

Giang Tuyết Niên hơi hơi nhíu mày: "Hẳn là không thể nào, Thanh Thanh tổng kết học tập hệ thống rất hữu dụng."

Cùng Doãn Nham giống nhau, những người khác thấy sắc mặt Đàm Anh, cũng đều có chút lo sợ bất an.

Thậm chí có người bắt đầu hoài nghi chính mình làm đúng nhiều đề như vậy là ảo giác. Tất cả mọi người ngậm miệng nhìn chằm chằm Đàm Anh, lớp 12-3 an tĩnh đến kim rơi có thể nghe.

Đàm Anh nói: "Chúng ta lần này bắt đầu đọc điểm từ người xếp cuối."

Một khối lớp ở Thánh Lợi Tư đại khái không đến một ngàn người, hai người thành tích kém cỏi nhất của lớp 12-3 hai lần thi trước đều xếp hạng hơn 900.

Hai người đó mỗi lần lấy thành tích về nhà đều sẽ bị gia trưởng nhìn bằng ánh mắt thất vọng, bọn họ cũng không phải không muốn học, mà là cơ sở kém, ban đầu liền nghe không hiểu, mặt sau muốn học cũng học không được, dứt khoát bất chấp tất cả.

Trong phương pháp học tập của Thời Thanh Phạn không chỉ có liệt kê hệ thống, còn tổng kết trọng điểm từ lớp 8 đến lớp 12, trải qua một tháng nỗ lực, hai người họ rốt cuộc đem phía trước rơi xuống cơ sở bổ cái thất thất bát bát, mặt sau lại học không đến mức hoàn toàn nghe không hiểu.

Lần này nguyệt khảo, hai người được ăn cả ngã về không, có thể nói là nghẹn một lòng muốn chứng minh cho gia trưởng xem là bọn hắn không phải đồ ngu ngốc, chỉ số thông minh cũng không có vấn đề.

"La Sơn, xếp hạng 734 toàn khối, thành tích......"

"Bành Tiểu Phi, xếp hạng 721 toàn khối, thành tích......"

Hai người nghe được thành tích mà sợ ngây người, Đàm Anh trên mặt nghiêm túc rốt cuộc hiện ra ý cười, "La Sơn cùng Bành Tiểu Phi lần này tiến bộ cực lớn, tiếp tục nỗ lực, tranh thủ lần sau lại tiến bộ một trăm hạng."

Đàm Anh tiếp theo đọc thành tích, chỉ cần nỗ lực học, trên cơ bản đều có tiến bộ rất lớn, Doãn Nham so lần trước thi được nhiều hơn 50 điểm, học tập cùng cắn cp hai thứ đều không chậm trễ.

Cung Linh Lang thì không được, thành tích như cũ bồi hồi ở mức trung bình, tương đương không có tiến bộ.

Đàm Anh thấy tên Cung Linh Lang liền nhịn không được nhíu mày.

Có bạn thân là học thần giúp đỡ hằng ngày mà còn có thể như cũ Phật hệ không học tập, nàng chỉ thấy qua Cung Linh Lang một người.

Gọi báo gia trưởng vô dụng, ôn nhu khuyên bảo cũng không xong, nghiêm khắc phê bình càng vô dụng, Đàm Anh đã hết cách với Cung Linh Lang.

Rốt cuộc, cả lớp chỉ còn lại hai người chưa được đọc thành tích, tất cả mọi người chờ mong lắng nghe.

Đàm Anh nói: "Thời Thanh Phạn, hạng nhì toàn khối, tổng điểm 730, toán học..."

Nghe được Thời Thanh Phạn thi hạng nhì toàn khối, cả lớp đều ồ lên.

"Lớp trưởng hạng nhì, vậy hạng nhất chẳng phải sẽ là Giang Tuyết Niên?!"

"Trời má, Giang Tuyết Niên thật sự là thần!"

Đàm Anh vỗ vỗ bục giảng, "Yên lặng."

"Lần này đề cơ sở đơn giản hơn so đề thi lần trước, nhưng mặt sau có khó khăn đề so lần trước khó một ít, Thời Thanh Phạn có thể thi ra thành tích như vậy đã thập phần ưu tú."

"Giang Tuyết Niên, hạng nhất toàn khối, tổng điểm 740, toán học......"

Doãn Nham khiếp sợ nói: "740! Giang thần ngươi thi được 740!!!"

Tổng cộng chỉ bị trừ 10 điểm, đây là thành tích mà người có thể thi ra được sao???

Cùng lúc đó, chủ nhiệm các lớp khác đọc xong thành tích lớp mình, riêng nhắc tới lớp 12-3, "Lớp 12-3, 80% học sinh thành tích đều có tiến bộ rất lớn, trường học quyết định có thù lao mở rộng phương pháp học tập của Thời Thanh Phạn, yêu cầu đặt hàng thì tan học báo tên cho cán sự lớp."

Lạc Nguyệt hừ một tiếng, "Quả nhiên là vì kiếm tiền."

Mạnh Bạch Xuân nghe thấy được, ở phía sau đá ghế nàng một cái, "Ngươi không muốn mua thì đừng mua, đừng ê ẩm chít chít."

Lạc Nguyệt siết nắm tay nỗ lực không quay đầu lại cùng Mạnh Bạch Xuân cãi nhau.

Rõ ràng Mạnh Bạch Xuân hẳn là bằng hữu của nàng, hiện tại lại cùng nàng đường ai nấy đi, ngược lại thân hơn với Giang Tuyết Niên cùng Thời Thanh Phạn.

Trước kia Mạnh Bạch Xuân đối Lạc Nguyệt rất tốt, cùng thái độ hiện tại hình thành đối lập mãnh liệt, Lạc Nguyệt tâm lý thập phần không cân bằng, luôn cảm thấy Giang Tuyết Niên cùng Thời Thanh Phạn khắc nàng.

Cùng hai người họ thi chung một phòng, thành tích của nàng đều lui bước!

Chủ nhiệm lớp 12-10 nói tiếp: "Các ngươi biết lần này nguyệt khảo hạng nhất toàn khối là ai không?"

Phía dưới có học sinh đáp: "Lão sư, hạng nhất toàn khối trừ bỏ Thời Thanh Phạn còn có thể là ai."

Chủ nhiệm lớp mỉm cười lắc đầu.

Mạnh Bạch Xuân sửng sốt một chút, "Chẳng lẽ là Giang Tuyết Niên?"

Chủ nhiệm lớp gật đầu: "Không sai, chính là Giang Tuyết Niên."

Toàn bộ học sinh 12-10 đều sửng sốt, Lạc Nguyệt khiếp sợ nói: "Sao có thể? Giang Tuyết Niên có phải hay không trước tiên bắt được đáp án?"

Chủ nhiệm 12-10 nhíu mày nói: "Lạc Nguyệt, không thi tốt cũng nên giữ thái độ tốt, cái gì mà trước tiên bắt được đáp án, rất nhiều đề mở căn bản không có duy nhất đáp án, như thế nào lấy được trước? Ngươi coi trường học là địa phương nào, muốn lấy đáp án liền lấy?"

Lạc Nguyệt cúi đầu, bĩu môi nói: "Lão sư, ta sai rồi."

Chuyện Giang Tuyết Niên vượt qua Thời Thanh Phạn đạt hạng nhất thực mau truyền khắp toàn trường, ngay cả khối 10 và 11 cũng đã biết, Giang Tuyết Niên quả thực trở thành nhân vật thần thoại ở trường.

Hoắc Nhã Sơn giờ giải lao nghe thấy chung quanh có người đang nói chuyện này, nhếch miệng cười, cảm thấy có chung vinh dự.

Giang Tuyết Niên dù sao cũng là bạn gái của mình, tuy nói thành tích không cần tốt cũng được, nhưng hạng nhất toàn khối mang đi ra ngoài khẳng định càng có mặt mũi.

Nàng xoay người đang muốn cùng mấy người phía sau khoe khoang một chút, liền nghe bọn hắn hưng phấn nói tiếp: "Nói thật, trước kia nghe nói Giang Tuyết Niên cùng Thời Thanh Phạn ở bên nhau, ta vẫn luôn cảm thấy Giang Tuyết Niên không xứng với Thời Thanh Phạn. Ngươi nghĩ đi, Giang Tuyết Niên học tập không bằng Thời Thanh Phạn, dung mạo càng là vô pháp so cùng Thời Thanh Phạn, chỉ có thể coi là tiểu mỹ nữ nét đẹp phổ thông."

"Ta cũng vậy ta cũng vậy, ta u mê nhan sắc Thời Thanh Phạn, mỗi ngày trước khi ngủ ta đều nghĩ Giang Tuyết Niên có cái gì đáng giá Thời Thanh Phạn thích, hiện tại ta rốt cuộc hiểu ra. Thời Thanh Phạn không chỉ có lớn lên xinh đẹp, ánh mắt càng là không bình thường, nàng khẳng định đã sớm nhìn ra tiềm lực của Giang Tuyết Niên."

"Hai nàng hiện tại ở trong mắt ta quả thật quá xứng đôi."

Hoắc Nhã Sơn: Cái shit gì zậy!

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top