33. Thích nàng đến vậy sao
Ngày hôm sau giữa trưa cơm nước xong, Hứa Khiết mang theo Giang Tuyết Niên ba người trở về Thánh Lợi Tư học viện.
Hiệu trưởng nghe nói Thánh Lợi Tư ở toàn thị league đoạt giải quán quân, trong số người dự thi còn có thân thế không bình thường Giang Tuyết Niên, riêng cho các nàng cử hành long trọng hoan nghênh nghi thức.
Bốn người vừa xuống xe, đã bị cổng trường thật lớn biểu ngữ cùng nhóm lãnh đạo trường ôm hoa làm cho kinh ngạc.
Hiệu trưởng mang theo một nhóm lãnh đạo trường đi tới trước tặng hoa cho bốn người, Hứa Khiết quả thực thụ sủng nhược kinh.
Không nghĩ tới chính mình cũng có hoa.
Hứa Khiết nhìn thoáng qua Giang Tuyết Niên được hiệu trưởng tự mình đưa hoa, cảm thán mình nhất định là được hưởng ké Giang Tuyết Niên.
Bình thường tham gia toàn thị league trở về, trường học tuy rằng coi trọng, nhưng cũng sẽ không coi trọng đến mức đích thân người bận rộn là hiệu trưởng ra tới nghênh đón, nhiều nhất là chọn phó hiệu trưởng ra tới thôi.
Hiệu trưởng ở một bên đầy mặt tươi cười nói: "Giang Tuyết Niên đồng học, cảm ơn ngươi vì trường học làm vẻ vang. Ngươi ở toàn thị league đoạt giải quán quân ta đã trước tiên liên hệ gia trưởng của ngươi. Ngươi không hổ là nữ nhi của Giang tiên sinh cùng Thu nữ sĩ, là muội muội của Giang Việt, gien ưu tú quả nhiên sinh ra đã có sẵn."
Giang Tuyết Niên cười cùng hiệu trưởng nói: "Ngài khách khí. Không biết ngài thông tri chính là vị gia trưởng nào của ta?"
Nếu nói chính là gia trưởng, kia khẳng định không phải là Giang Việt. Giang Khải bận rộn như vậy, phỏng chừng căn bản không có thời gian nghe điện thoại, đừng có nói là Thu......
Hiệu trưởng cao hứng nói: "Ta thông tri Thu nữ sĩ!"
Giang Tuyết Niên: "......"
Vị này Thu nữ sĩ nghe xong hiệu trưởng mang đến tin vui, phỏng chừng không những không cao hứng, ngược lại sẽ tiếp tục kiên định cho rằng Giang Tuyết Niên là thông qua gian lận lấy được thành tích.
Thu Phàm Nhu đối "Giang Tuyết Niên" thành kiến đã lâu, muốn thay đổi rất khó.
Giang Tuyết Niên hiện tại chỉ hy vọng Thu Phàm Nhu lần sau trở về thời gian lại trễ một ít, nàng đã bức điên rồi "Giang Tuyết Niên", Giang Tuyết Niên không muốn tiếp tục lại làm người thứ hai bị hại.
Giang Tuyết Niên uyển chuyển nói: "Ta phụ thân mẫu thân công tác rất bận, về sau loại chuyện này có thể báo cho ca ca ta, là giống nhau."
Hiệu trưởng cười ha ha, "Ô? Ca ca cùng cha mẹ như thế nào có thể giống nhau. Tới chúng ta vào đi thôi, đừng ở bên ngoài đứng."
Giang Việt còn không có phân hoá, quan quân cấp bậc phải đợi phân hoá qua đi mới có thể tấn chức, đối với bên ngoài Giang Việt hiện tại chỉ là một quan quân rèn luyện bình thường ở quân đội. Hiệu trưởng sao có thể chủ động kéo xuống mặt cùng Giang Việt gọi điện thoại.
Giang Tuyết Niên theo hiệu trưởng hướng bên trong đi rồi hai bước mới ý thức được vấn đề mấu chốt.
Nàng xem tiểu thuyết thời gian tuyến là sau khi Giang Việt phân hoá, là Alpha cấp S vài thập niên khó gặp, Giang Việt ở quân đội tấn chức nhanh chóng, là người mà giới quyền quý ở liên minh muốn kết giao nhất, trước mắt vị này Thánh Lợi Tư học viện hiệu trưởng cũng từng xuất hiện trong đó, còn thập phần tôn kính Giang Việt.
Giang Tuyết Niên đột nhiên cảm thấy thực không thú vị.
Nàng quay đầu lại, tầm mắt tìm kiếm Thời Thanh Phạn, Thời Thanh Phạn bằng vào quanh thân khí lạnh, thành công bức lui lãnh đạo trường, ở nàng chung quanh nửa thước đều không có người nào đứng.
Thời Thanh Phạn cảm giác được tầm mắt của Giang Tuyết Niên, nhìn qua, con ngươi màu nâu nhạt lạnh lẽo mà thanh triệt, mang theo hơi hơi nghi vấn.
Giang Tuyết Niên nhịn không được cười, phiền chán cảm xúc không cánh mà bay, giơ tay bắn tim với Thời Thanh Phạn, sau đó Giang Tuyết Niên tiếp tục ứng phó hiệu trưởng.
Thời Thanh Phạn thu được trái tim của Giang Tuyết Niên, bước chân hơi hơi khựng lại, mát mẻ không khí tựa hồ dũng mãnh vào nhiệt lưu, làm gương mặt nàng nóng lên.
Thời Thanh Phạn lông mi nhẹ nhàng rũ xuống, trong con ngươi nâu nhạt hàm chứa quang.
Giang Tuyết Niên cũng quá lớn mật, trước mặt nhiều lãnh đạo trường mà dám bày tỏ tình yêu với nàng.
Liền thích nàng đến vậy sao......
Vẫn luôn đi đến trước khu dạy học, hiệu trưởng cùng nhóm lãnh đạo trường mới dừng lại bước chân.
Hiệu trưởng vỗ vỗ bả vai Giang Tuyết Niên, "Thánh Lợi Tư nhất định sẽ tiếp tục trợ giúp ngươi hảo hảo học tập, có yêu cầu gì cứ việc nói với chủ nhiệm lớp ngươi, chủ nhiệm lớp giải quyết không được thì kêu nàng tìm Hứa chủ nhiệm, Hứa chủ nhiệm lại giải quyết không được, trực tiếp tới tìm ta."
Giang Tuyết Niên hướng hiệu trưởng biểu đạt cảm tạ, muốn nói chính mình không có yêu cầu gì trợ giúp, bất quá hiệu trưởng thực mau xoay người đi cùng Hứa Khiết nói chuyện, căn bản chưa cho Giang Tuyết Niên cơ hội.
Hiệu trưởng nói: "Hứa chủ nhiệm lần này dẫn đội vất vả, ngươi công lao trường học sẽ không quên, ta cũng sẽ không quên. Chiều nay ngươi không có chuyện gì khác thì lại vất vả một chút, thông tri toàn khối 12 mau chóng xem toàn thị league video, làm các học sinh viết một bài cảm nghĩ sau khi xem giao nộp, chọn ra mấy bài viết tốt đăng lên báo trường."
Hứa Khiết lập tức nói: "Ngài yên tâm hiệu trưởng, ta lập tức xuống tay an bài, bảo đảm làm học sinh tối nay xem xong video thi đấu, tối mai giao nộp cảm nghĩ sau khi xem."
Hiệu trưởng vừa lòng gật đầu, "Tiểu Hứa ngươi thực không tồi, về sau có cái gì không hiểu, nhiều tiếp xúc tâm sự cùng Tiền phó hiệu trưởng, làm hắn chỉ dạy ngươi."
Hứa Khiết đại hỉ.
Vị này Tiền phó hiệu trưởng lập tức muốn tới tuổi về hưu, xem hiệu trưởng ý tứ này, là muốn đề bạt nàng.
"Chờ thêm mấy ngày, trường học tổ chức nghi thức khen thưởng, phát tiền thưởng cho ba vị đồng học Giang Tuyết Niên, Thời Thanh Phạn cùng Mạnh Bạch Xuân, còn có đồng học viết tốt cảm nghĩ cũng có khen thưởng. Được rồi, tan đi, làm ba vị đồng học về lớp học đi."
Hiệu trưởng mang theo nhóm lãnh đạo trường rời đi, Hứa Khiết cười đến thấy răng không thấy mắt, "Các ngươi về lớp học, ta đi an bài công tác."
Giang Tuyết Niên: "......"
Cao hứng thành như vậy, liền điện thoại di động trong tay các nàng đều đã quên thu hồi.
Thôi, chờ tiết tự học buổi tối có thời gian đưa lại cho Hứa Khiết đi.
Giang Tuyết Niên đi đến bên cạnh Thời Thanh Phạn, "Đi thôi lớp trưởng, về lớp ~"
Thời Thanh Phạn gật đầu, "Về lớp."
Mạnh Bạch Xuân giơ lên bó hoa trong ngực, hỏi: "Cái này làm sao bây giờ? Cũng cùng nhau mang về sao? Sẽ bị vây xem đi?"
Giang Tuyết Niên nói: "Cũng không thể ném, quá lãng phí. Ta nhớ rõ trong phòng học có bình hoa, trước lấy ra hoa giả bên trong, bỏ hoa thật vào đó đi."
Lớp Mạnh Bạch Xuân cùng lớp 12-3 không ở một tầng lầu, Giang Tuyết Niên cùng Thời Thanh Phạn trước ra thang máy, mỗi người ôm một bó hoa, đi đến cửa lớp 12-3, Giang Tuyết Niên nhìn nhìn Thời Thanh Phạn: "Lớp trưởng, ta gõ cửa?"
"Ừ."
Giang Tuyết Niên lấy ra một cánh tay "cộc cộc cộc" gõ ba cái, tiếp theo đẩy cửa ra hô tiếng "Báo cáo".
Lúc này chủ nhiệm lớp Đàm Anh đang dạy, nàng đại khái biết thời gian Giang Tuyết Niên cùng Thời Thanh Phạn trở về, riêng cùng lão sư môn khác đổi tiết.
Lần này đội ba người đạt quán quân toàn thị league, lớp mình liền có hai người, Đàm Anh sao có thể không coi trọng.
Thấy Giang Tuyết Niên ôm hoa tiến vào, Đàm Anh cười nói: "Hoan nghênh nhóm công thần của trường chúng ta trở về."
"Woaa ——" cùng Giang Tuyết Niên quan hệ không tồi đám người thấy nàng ôm bó hoa đi vào, nhịn không được ồn ào.
Doãn Nham đứng lên nói: "Công thần đã trở lại, vỗ tay!"
"Bạch bạch! Bạch bạch bạch! Bạch bạch!"
Giang Tuyết Niên bị Đàm Anh lôi kéo đứng ở trên bục giảng, Thời Thanh Phạn mới đi vào phòng học.
Lớp 12-3 nhiệt liệt vỗ tay lập tức biến mất, mọi người bị Thời Thanh Phạn mỹ mạo đánh sâu vào một chút, phục hồi tinh thần lại, Thời Thanh Phạn đã đứng bên cạnh Giang Tuyết Niên.
Hai người ăn mặc tương đồng giáo phục, ôm bó hoa giống nhau, đứng chung một chỗ đặc biệt như là tiểu tình lữ kết hôn.
"Woaa ~~~" Doãn Nham kinh ngạc mà nhìn hai người.
"Woaa ~~~" người chung quanh đi theo Doãn Nham cùng nhau kinh ngạc.
"Linh Lang, ta như thế nào cảm thấy Giang Tuyết Niên này cùng Thanh Phạn có vẻ xứng đôi."
"Ngươi là tới giúp ta hay là tới kéo chân sau!" Cung Linh Lang cả giận nói.
Nói xong đứng lên lớn tiếng nói: "Lớp trưởng quá giỏi!!!"
Doãn Nham tưởng là hô khẩu hiệu, lập tức theo câu: "Giang Tuyết Niên quá giỏi!"
Trong lớp bọn học sinh bị kéo cảm xúc, thay phiên kêu "Lớp trưởng quá giỏi" cùng "Giang Tuyết Niên quá giỏi".
Cung Linh Lang: "......"
Này không phải kết quả ta muốn!
Vì cái gì bọn họ không thể làm Thời Thanh Phạn độc mỹ!
Giang Tuyết Niên cùng mọi người vẫy tay: "Cảm ơn cảm ơn."
Thời Thanh Phạn khóe môi hơi hơi nâng lên, lộ ra một nụ cười rất nhẹ.
Bọn học sinh lập tức càng hưng phấn, kêu đến càng lớn hơn.
Đàm Anh sợ ảnh hưởng lớp chung quanh, vội vàng ngăn lại không cho bọn họ tiếp tục kêu, "Được rồi, ngừng ngừng. Biết các ngươi hưng phấn, bất quá tiết học vẫn là muốn tiếp tục, chờ tan học lại hưng phấn được không?"
"Hảo ——"
Trong phòng học rốt cuộc một lần nữa khôi phục an tĩnh.
Người lớp mình đi ra ngoài thi đấu được quán quân, tất cả mọi người có chung vinh dự, nhìn về phía Giang Tuyết Niên cùng Thời Thanh Phạn trong ánh mắt lập loè sùng bái.
Hai người đón ánh mắt trở lại chỗ ngồi.
Thời Thanh Phạn không phải lần đầu tiên đạt giải quán quân, nhưng là lần đầu tiên cùng người thích mình cùng nhau đạt quán quân, loại cảm giác này thực kỳ diệu, làm nàng từ khi đi vào phòng học liền rơi vào lâng lâng, không có quá mức chú ý chuyện khác.
Ví như nàng trở về chỗ ngồi ngồi xuống, mới phát hiện một người bạn thân khác là Thang Tu Nhiên đã biến thành bạn ngồi cùng bàn Cung Linh Lang.
Mà nàng hôm trước mới hướng Thang Tu Nhiên dò hỏi về chuyện thổ lộ tình yêu.
Thời Thanh Phạn: "......"
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top