Phần 1: Những tật xấu của "Bi Ác Ma"

Phần 1: Những tật xấu của "Bi Ác Ma"

Đã hơn tám giờ sáng mà cái lạnh cuối Đông vẫn cứ quấn chặt lấy cơ thể, chị nắng diu dàng dường như không muốn đánh bại cô nàng sương sớm. Cứ để mặc cho ánh nắng xuyên vào màn sương lạnh. Khi trời lạnh, giường và nệm giống như liều thuốc mê hoặc níu kéo bất kỳ ai. Đó là lý do cái đồng hồ trên bàn cứ được chỉnh chờ thêm mười phút nữa.

- Mười phút nữa rồi dậy!

Bi lăn qua lăn lại làm đống chăn và trãi giường bèo nhèo một đống.

- Dậy đi con!

Tiếng nói và mùi nước hoa dịu dàng của mẹ làm Bi khẽ mở mắt nhìn, mẹ xếp gọn mấy cái gối lại rồi cố kéo tấm chăn quấn mấy vòng ra khỏi người Bi.

- Đừng mà mẹ. . . mười phút nữa thôi!

- Mười phút lần thứ mười lăm rồi đó. . . dậy dậy!

Mẹ vừa gọi vừa lấy chân hất Bi xuống sàn, cách làm hiệu quả giúp chàng Bi tỉnh giấc, nhưng hôm nay Bi vẫn lỳ lợm ngủ tiếp mặc kệ là dưới sàn hay trên giường. Không còn cách nào khác, mẹ lại dụ Bi bằng tô súp cua sực nức mùi thơm. Chiêu này hiệu quả hơn thì phải, Bi hít hít mùi thơm rồi mở một con mắt ra cười đểu:

- Mẹ quả là cao tay!

- Chứ sao . . . bây giờ con mà không dậy măm nhanh đến lúc nguội thì đừng chê tanh nhé!

Cặp mắt Bi sáng hẳn lên, bắt lấy dĩa súp trên tay mẹ đặt lên bàn, mẹ Bi chưa kịp phản ứng gì thì dĩa súp đã hụt mất phân nữa, súp dính đầy mặt Bi như đứa trẻ con háu ăn. Mẹ ngán ngẫm lắc đầu:

- Con phải đánh răng rửa mặt trước chứ. . . ăn từ từ thôi! Con đúng là . . . không biết thưởng thức là gì!

- Thưởng thức hay không thì thức ăn cũng vào trong bụng mà mẹ!

- Sợ con luôn. . . đến khi nào thì mới thôi những tật xấu của con!

Mẹ mở tủ chuẩn bị quần áo xếp vào ba lô, còn Bi vẫn còn ngồi mút thìa vừa ngáy ngủ vừa hỏi:

- Hôm nay mẹ không đi spa sao?

- Hôm nay mẹ phải làm osin cho con. . . còn không mau vào tắm rữa thay đồ đi

Mẹ cau mày nhìn đáng yêu làm sao, không thấy sợ tí nào, Bi cười mỉm đi vào phòng vệ sinh:

- Mẹ nhớ lấy áo bó ngực cho con nữa đó!

- Biết rồi cục cưng!

Tranh thủ lúc Bi tắm mẹ dọn dẹp tủ đồ, bàn làm việc và mọi thứ, mẹ vẫn hay cằn nhằn:

- Tháng này con đã đuổi việc bao nhiêu người giúp việc rồi Bi? Hậu quả là phòng con lúc nào cũng bừa bộn. . . như con trai. . . nhiều lúc mẹ nghĩ sao không sinh con là con trai luôn cho rồi!

- Thì con cũng đâu có giống con gái đâu . . .

- Oái!!! Sao cởi truồng thế kia!

Bi vẫn tỉnh bơ:

- Hết sữa tắm rồi mẹ à!

- Hết hồn! Cứ tưởng con phô dâm cho mẹ xem chứ

- Xem mẹ đỏ mặt kìa. . . mẹ nuôi con từ nhỏ tới lớn mà còn ngại sao. . . mẹ nhìn đến thuộc lòng rồi

- Lớn có khác chứ hehe - mẹ cười nguy hiểm

Xếp đống quần áo vào tủ mẹ Bi cười nói:

- Con chờ mẹ chút. . . mẹ xuống dưới lấy chai sữa tắm mới. . .

- Thôi. . . con tắm bằng dầu gội luôn vậy!- Bi cắt lời mẹ

<Rầm>

Tiếng cửa phòng tắm đóng lại, mẹ Bi thì thầm vài câu:

- Nhóc này! Thay đổi ba trăm sáu mươi độ trong vòng một giây vậy sao?

. . .

Mười chín tuổi đầu nhưng vì gia đình có bề thế, lại chỉ sinh được một mình Bi nên cha không cho Bi đụng đến bất cứ việc gì vì sợ con cực. Chỉ có học và học, vì vậy mặc dù Bi không hư hỏng hay ăn chơi nhưng do được nuông chiều nên tính tình khó chịu và có rất nhiều tật xấu.

Lúc mang thai Bi, kết quả siêu âm là con trai nhưng lại sinh ra con gái, vì thế toàn bộ quần áo giày dép và đồ chơi của Bi cũng đều là của con trai, cái tên cũng vậy. Lớn lên, phong cách tomboy bám lấy Bi như một thói quen khó dứt ra được, kể cả cách nói chuyện và cư xử. Cái tên Lê Bi đi đến đâu người ta cũng nghĩ là con trai, hồi nhỏ thầy cô cũng từng thắc mắc về giấy khai sinh của Bi, nhưng mọi chuyện vẫn đâu vào đấy. Đôi lúc Bi cảm thấy thích thú vì người khác cứ nhầm lẫn giới tính của mình như vậy, kể cả cha mẹ. . .

Hôm nay nhiệm vụ của Bi là đến nông trại của cha để học hỏi kinh nghiệm, lẽ ra phải dậy từ sớm như cái tật Bi ngủ nướng và ham ngủ đến độ chín giờ hơn xe mới bắt đầu lăn bánh. Xe dừng trước con đường nhỏ đi vào trong trang trại, Bi vác ba lô đi bộ vào hơn một trăm mét. Hồi còn nhỏ cha thường dắt Bi đến nông trại cưỡi đà điểu và vắt sữa bò, nhưng đến năm lên lớp mười hai thì để Bi tập trung ôn thi tốt nghiệp nên cha không dắt theo nữa.

Bi nghịch ngợm leo hàng rào vào vườn trái cây, quăng ba lô một góc rồi leo hết cây này đến cây kia bẻ phá, số trái cây trồng cho dịp Tết mới ra trái đợt đầu vậy mà đã bị Bi trèo qua trèo lại rụng tơi tả, nhưng kệ "mình có ăn trộm đâu mà lo", "một mình mình thì có phá được sạch cả vườn đâu chứ". Trong lòng nghĩ vu vơ, Bi luồn bàn chân qua đám cỏ non rồi ngồi phịch xuống gốc cây mận lim dim mắt.

Có tiếng bước chân của ai đó đang tiến về phía Bi mỗi lúc một nhanh, Bi khẽ mở mắt nhìn. Dáng một cô gái khá quê mùa, đầu đội chiếc nón bành rộng màu xanh ve chai, nhưng gương mặt lái khá xinh xắn, cô gái tầm mười sau tuổi. . . cau mày nhìn Bi có vẻ giận dữ lắm:

- Ai cho anh vào đây hái trộm trái cây hả?

- Hái trộm?!

Bi cau mày nhìn cô gái hỏi vu vơ. . . rồi cười nói tiếp:

- Cô là. . .

- Tôi là con gái của quan lý khu vườn này! Bây giờ . . . anh đứng lên và đi theo tôi!

- Ngớ ngẩn. . . sao tôi phải đi theo cô ! Thôi chào nhé. . . tôi có việc phải đi . . .

Bi chưa nói hết câu thì đã bị cô gái kia cho ăn một đòn Taekwondo đo đất.

- Ui da!

- Sao hả? định trốn công khai à ?

Cô gái kia mạnh tay lôi Bi về khu nhà chung của quản lý và công nhân, bắt Bi ngồi đợi ba tiếng liền đến lúc ba của cô gái trở về sau đợt kiểm tra các cây non.

- Ba à. . . ba mệt không? Uống nướcnhé!

- Cô chủ đến chưa con?

- Vẫn chưa ạ! Nhưng con vừa bắt được một tên trộm trái cây!

- Trộm ư? Nó ở đâu?

- Con nhốt ở trong!

- Con nhốt trong đó mà ra đây đón ba rồi nó chạy trốn thì sao? - ông quản lý lo lắng

- Dạ không! Con cột tay chân nó lại rồi!

- Tốt lắm!

Ông quản lý bước vào sửng sốt khi nhìn thấy Bi nằm vật trên sàn nhà tay chân thì bị cột chặt, miệng còn bị dán cả băng keo.

- Ôi trời! cô chủ! Thư! Cởi trói cho cô chủ mau!!!

- Gì cơ?!!?

- Cởi trói mau!!!

Cô bé thấy ba hốt hoảng thì lao vào cởi trói, vẫn không hiểu tại sao lại gọi tên con trai to xác kia là "cô chủ".

. . .

Bi lúc này ngồi trên gế, trước mặt là ly trà nóng, vẻ mặt vẫn còn rất tức giận. Ông quản lý luôn miệng xin lỗi Bi, còn Thư thì cũng đã hiểu lý do. Bi uống ngụm nước còn ấm cười nói:

- Con gái của bác xinh nhỉ!

Ông quản lý ngơ ra, miệng vẫn liên tục xin lỗi:

- Xin lỗi cô chủ! Vì tôi quên chưa nói rõ cho bé Thư biết cô chủ ăn mặc. . .giống con trai. . .

- Cái gì mà ăn mặc giống con trai . . . là "tomboy style" !

- À. . . là tôm bôi sì tai!!!

- Haizz! Dù sao thì tôi cục rất tức giận. . . tôi chỉ ăn trộm thôi . . . sao lại trói cả tay chân . . . bịt cả miệng như bắt cóc tống tiền vậy?

Ông quản lý đẩy vai Thư nói:

- Mau xin lỗi!

- Xin . . . lỗi! - Thư lí nhí

- Đem ba lô của tôi vào phòng dùm đi! Đem cả đồ ăn nữa. . . đói quá . . . à nhà vệ sinh ở đâu. . . mắc tiểu nảy giờ!

Ông quản lý đem ba lô của Bi vào phòng, Thư thì dẫn Bi đến chổ nhà vệ sinh. Giải quyết xong nỗi tâm sự Bi lại lân la xung quanh nhà, ngồi ngịch đám cả non gần bồn nước và thế là bị con cuốn chiếu hù cho đến nỗi sợ xanh cả mặt, luống cuống chạy về phía thềm xi măng, vấp ngã và la làng. Thư nghe tiếng la thất thanh của Bi thì chạy ngay ra và được một trận cười no nê.

- Ai đời lớn vậy mà còn sợ con cuốn chiếu!

- Nó nhiều chân quá. . . bò chậm chậm thấy phát khiếp!

- Anh. . . à không. . . chị muốn ăn gì? Em sẽ đi nấu!

- Để chuộc lỗi à? Mà nấu có ăn được không?

Cô bé tên Thư gương mặt sáng hẳn lên:

- Em nấu ăn ngon lắm đó!

- Thật sao?. . . à mà này. . . đừng có kêu chị. . . nghe không thích tí nào!

- Vậy kêu anh nhé!

- Thôi. . . anh chị gì nghe già chát. . . người ta mới mười chín tuổi!

- Vậy cậu tớ được không?

- Cũng được! . . . mà "cậu" nhiêu tuổi?

- Mười sáu!

- Ok!

. . .

Bàn ăn gọn gàng với thịt chim cuốc chiên bơ, trứng đà điểu nhồi khổ qua, trứng đà điểu chiên hình trái tim và canh rau má. Bi vốn dĩ ham ăn nên định đưa tay vào "chôm chỉa" nhưng lại bị Thư lấy chiếc đũa đánh nhẹ vào tay rồi nhăn mặt nói:

- Lúc nảy té sao không rửa tay mà dám bốc đổ ăn vậy?

- À . . . hihi !

- Ra đây!

Thư nắm tay Bi kéo ra ngoài bồn rửa tay rồi quay vào nhà. Bi đứng thừ ra một đống rồi cười khẩy:

- Thôi kệ! dù gì cũng ra đến chổ rửa tay rồi thôi thì cứ rửa cho sạch! Nhất định không được ở dơ trước mặt con bé ấy!

Vừa thấy Bi bước vào phòng Thư cười nói:

- Lại đây!

- Gì thế?

- Băng lại!

Thư cầm tay Bi rồi dán miếng băng cá nhân lên chổ cánh tay bị trầy lúc nảy:

- Xong! Giờ ăn được rồi!

- Cám ơn!

Những món ăn bình thường hôm nay Bi lại cảm thấy ngon quá chừng! Thư cứ quanh quẩn chăm sóc cho Bi giống như mẹ hằng ngày. Cảm giác xa nhà nhưng vẫn vui vẻ và hạnh phúc, cảm giác như hai người đã quen nhau lâu lắm rồi, chẳng mấy chốc đã đến chén cơm thứ ba. . .

(Tiếp phần 1)

Những món ăn bình thường hôm nay Bi lại cảm thấy ngon quá chừng! Thư cứ quanh quẩn chăm sóc cho Bi giống như mẹ hằng ngày. Cảm giác xa nhà nhưng vẫn vui vẻ và hạnh phúc, cảm giác như hai người đã quen nhau lâu lắm rồi, chẳng mấy chốc đã đến chén cơm thứ ba. . .

- Này! Cậu không được vừa ăn vừa uống như vậy!

- Không sao đâu! Quen rồi!

- Không là không! - Thư dành lại ly nước từ tay Bi

Ăn xong Thư dọn chén rồi tất bật đi rửa chén còn Bi thì ra vẻ "cô chủ" ngồi xem sổ sách, thật ra thì xem cho ra oai chứ có biết gì đâu. Xong việc Thư vào phòng dọn dẹp rồi cười nói:

- Thôi tớ về đây! Cơm chiều còn trong bếp cậu cứ việc gọi là có mấy bác nhà bếp mang lên!

- Về á? Về đâu? Không ở lại trang trại sao?

Thư cười hiền:

- Không. . . tớ chỉ là công nhân ở đây thôi! Công nhân thì phải ở khu dành cho công nhân! Đi qua khỏi khu nuôi cá là tới!

Bi nghĩ thầm: " Eo ôi! Tối ngủ một mình ở đây khác nào ngủ với ma. . . thôi thì rủ con bé ngủ chung vừa được ôm ấp vừa đỡ sợ ma"

- À. . . chuyện bị cậu đá cho mấy cái lúc nảy vẫn chưa xong đâu nhé!

- Tớ đã nấu cơm chuộc lỗi rồi mà. . .

- Nhưng . . . hông và tay còn đau lắm. . . cậu ở lại đây tối nay tắm xong giúp tớ xoa dầu!

Thư cau mày rồi cười nói:

- Hay là cậu sợ ma?

- Không có nha! - Bi nhanh miệng

- Vậy là đúng rồi nhé! - Thư cười đểu

- Không đùa đâu!. . .

Bi quay vào phòng vì bị lộ cục "quê" chà bá.

- Thôi được rồi. . . cậu có muốn đi cùng tớ đến chổ tớ ở lấy quần áo không? Tớ phải tắm nữa!

- Ok! - Bi quay lại cười tít mắt

. . .

Hai đứa đi vòng qua cái hồ cá lớn, miệng cứ huyên thuyên đủ thứ chuyện, Thư kể về chuyện những lần bắt cá, chuyện bắt trộm và cả chuyện cưỡi đà điểu nữa. Khu nhà của công nhân ở đây có hai dãy dài hơn ba mươi công nhân nghèo. Họ đều là những người làm nông nghiệp là nông dân do cha Bi chọn vào. Làm ở đây ai cũng được trả lương đầy đủ, quà biếu mỗi dịp và được kiểm tra sức khoẻ định kỳ bằng bảo hiểm. Quản lý gồm ba người phụ trách việc nuôi bò, chăm sóc vườn và một người chăm lo ao cá.

Ba của Thư phụ trách khu vườn này và Thư cũng được ba dẫn đến học hỏi với tư cách là một người làm bếp.

- Theo cậu thì làm việc ở đây tốt chứ?

- Tớ rất vui. . . ở đây tớ nhỏ nhất nên mọi người rất quan tâm!

- Vậy còn chuyện học thì sao? ở đây xa trường quá?

- Tớ thôi học rồi - giọng Thư có vẻ buồn

- Sao vậy?

- Năm nay hai anh trai của tớ phải học Đại Học nên tiền lương của ba không đủ để tớ học tiếp. . . nhưng tớ hứa với ba chỉ nghĩ một năm thôi. . . năm sau sẽ đi học lại!

Bi im lặng, có vẻ suy nghĩ điều gì đó

. . .

Buổi tối

Ở đây trời vừa chập tối cái lạnh đã tràn vào khắp căn phòng của Bi, mặc dù được tắm bằng nước nóng nhưng vẫn cảm thấy lạnh đến tê chân. Thấy Thư rón rén xách xô nước lạnh vào phòng tắm phía sau, Bi liền ngăn lại:

- Cậu định tắm bằng nước lạnh à?

- Chứ sao? Bình thường vẫn thế mà!

- Thôi lạnh lắm. . . cậu dùng phòng tắm trong phòng tớ đi! Tắm nước nóng!

Thư từ chối:

- Không được! ba tớ la đó. . .

- Cậu không làm thì tớ nói với ba cậu là cậu cãi lời tớ!

- Ơ?!

- Nhanh đi! - Bi nháy mắt

Trong lúc Thư tắm Bi tranh thủ ôm chăn gối của Thư vào phòng mình rồi đóng cửa sổ lại.

Thư bước ra khỏi phòng tắm cởi bỏ cái nón bành bụi bặm, mái tóc dài của cô nàng ôm gọn gương mặt trái xoan nhỏ bé, đôi mắt tròn với hàng mi dày và cái miệng chúm chím làm bạn Bi bị mê hồn trận. Cứ ngắm nhìn mãi cho đến khi Thư lên tiếng:

- Cậu nhìn gì vậy?

- À. . . không có gì. . .

- Mà Bi này. . . lần đầu tiên được tắm bằng vòi hoa sen. . . nằm trong bồn nước nóng thật là thoải mái!

- Cậu thích không?

- Thích!

- Vậy từ giờ cậu cứ tắm mỗi lúc thích. . . tớ mà thấy cậu tắm nước lạnh thì tớ . . .

- Thì sao?

- Thì. . . tớ phạt cậu đó haha

Thư ngạc nhiên nhìn đống chăn gối trên giường Bi hỏi:

- Ủa cái này của tớ mà?

- Tối nay cậu ngủ chung giường với mình nhé!

- Sao??!?

- Này! Đừng có ngạc nhiên vậy chứ. . . tớ là con gái mà!

- Nhưng cậu là . . .

Bi huơ tay:

- Đừng có suy nghĩ nhiều. . . tớ không thích phân biệt như vậy đâu. . . mọi người bình đẳng!

- Nhưng . . .

Bi nháy mắt:

- Yên tâm. . . tớ không quấy rối tình dục đâu mà lo !

- Không phải . . . chỉ là. . .

- Không nói nữa! cứ vậy mà làm!

Thư khẽ cười thầm khi Bi tỏ thái độ của một "cô chủ" chỉ quen sống thân thiện, thậm chí Bi còn không biết cách ra lệnh cho ai cả. Bị trói và nhốt lại nhưng sau đó vẫn hoà đồng thân mật, khác xa so với lời đồn đuổi việc cả chục người làm trong một tháng.

. . .

Buổi tối, bầu trời đêm lạnh cũng ít sao hơn mọi ngày, Thư mở cánh cửa sổ ra trước sự lo sợ của Bi:

- Này! Đừng mở cửa sổ!

- Sao vậy? cậu sợ con ma tóc dài đứng bên cửa sổ sao?

- Tớ . . .

Thư ngồi xuống giường cười hiền lành an ủi:

- Cậu là người tốt mà. . . chắc chắn ma sẽ không doạ cậu đâu!

- Nhưng mà vẫn thấy ghê ghê sao ấy!

- Thế này nhé. . . tớ sẽ nằm bên ngoài! Còn cậu nằm bên trong!

Bi giở giọng cười nguy hiểm:

- Nếu thấy sợ thì tớ có thể quay qua ôm cậu không?

Thư cười hiền:

- Sao cũng được!

Hai đứa nằm cạnh nhau, Bi kể hết những thói hư tật xấu của Bi cho Thư nghe, từ việc buổi sáng dậy muộn không đánh răng mà ăn sáng luôn, đến việc tắm mà không mang quần áo vào phòng tắm, thói quen ngủ quấn cả người vào chăn, rồi tất tần tật những tật xấu đáng ghét khác. Thư thì vừa nghe vừa cười suốt.

Cảm giác nằm cạnh một ai đó và ngủ ngon giấc thật an toàn và ấm áp, bất chợt một vòng tay nhẹ ôm chặt lấy Thư cùng với thở nhẹ nhàng. Thư khẽ giật mình ấp úng:

- Cậu sợ à?

- Không! . . . tớ chỉ muốn được ấm hơn một chút mà thôi!

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top