Chương 35: Thầm mến

Người kia động tác mơn trớn ở đình đầu mình vừa khinh nhu (êm ái) đi kèm nhiệt độ ấm áp, chậm rãi vỗ sống lưng thì rõ ràng có thể làm mủi lòng. Bi thương nghẹn ở ngực cảm thấy thật giống như từng chút từng chút bị trào lên, vừa tựa hồ có càng thêm tư thế kịch liệt. Jennie nằm ở trên đùi Jisoo, tay nhỏ thật chặt cầm lấy góc quần đối phương, thật giống một khi buông lỏng, cái người kia tình cờ lộ ra sự ấm áp trước mắt này sẽ biến mất không còn tăm hơi.

Quần... Đã ướt. Jisoo nhíu nhíu mày, Tiểu loli nước mắt tấm vào vải quần của mình, cảm giác ẩm ướt mát mẻ truyền đến trên đùi, sự ướt át thật khiến người ta rất không thoải mái. Bởi vì quần không dày, lúc này thậm chí có thể cảm nhận rõ ràng gò má mềm mại cùng đôi mắt của Tiểu loli chợt chớp mắt, cũng chính vì như thế, khiến người ta sinh không nổi ý định đem kiên định đẩy ra. Quen thuộc thứ này, đúng là rất khủng bố... Nếu là ở một năm trước, mình nhất định sẽ không lo lắng cái gì mà đem đẩy ra đi. Có điều, thật giống một năm trước cũng không có nói đẩy ra. Jisoo có chút bất đắc dĩ tiếp tục làm động tác kia, hay là ở rất lâu trước, cũng đã chấp nhận thân thiết với nàng đi.

"Được rồi? Không sao rồi?" Chờ mãi mới đến lúc Jennie ngưng nức nở, Jisoo đẩy một cái hóa trang thi thể Tiểu loli đang nằm nhoài trên chân của mình.

"Không sao rồi liền đứng lên đi, quần đều bị ngươi khóc ướt. Đến cùng là làm sao? Là thân thể không thoải mái hay là ở trường học bị bạn bắt nạt?" Nghĩ tới nghĩ lui, cũng không nghĩ ra đứa nhỏ này ngày hôm nay là cái nào vừa xướng ra.

"Không có." Jennie không có thay đổi, dẫn đến giọng nói trả lời nghe tới rầu rĩ.

"..." Dỗ dành hài tử cái gì, phiền toái nhất. Jisoo oán thầm đem Jennie từ trên đùi lôi lên, trực tiếp cầm lấy hộp giấy trên bàn trà nhét vào trong ngực của nàng. Thấy Tiểu loli chỉ là ôm hộp cúi đầu cuộn mình ở trên ghế salông, Jisoo thở dài rút ra vài tờ đưa trên tay Jennie, mở miệng lần nữa: "Lau một chút."

Cầm lấy khăn tay lung tung lau một chút, khôi phục tâm trạng Jennie không dám ngẩng đầu đối mặt Jisoo, nhất thời thất thố để lộ quá nhiều tâm tình, đối mặt nghi vấn của Jisoo, nhưng không thể dùng lời nói qua lại để giải đáp. Trong lòng oán trách chính mình một chút vừa nãy mất khống chế, đem chính mình dẫn vào hoàn cảnh hiện tại có chút lúng túng.

Thấy Jennie cái gương mặt kia không muốn mở miệng, Jisoo cũng không ép hỏi cái gì. Mỗi người đều có chuyện riêng của mình mà không muốn nói cho người khác, dù cho là người thân như thế nào đi nữa cũng phải có lưu lại một ít khoảng cách, nàng hiểu rõ.

"Không có chuyện gì trở về phòng ngủ đi, đến ngày mai nếu như còn không thoải mái, ta đến giúp ngươi lên trường học xin nghỉ. Nghỉ ngơi một ngày hay nửa ngày, cũng không có sao." Jisoo nói, trước một bước đứng lên, đối với thế ngồi vốn đang duy trì Jennie đưa tay ra.

Duỗi lòng bàn tay ra rất nhanh bị nắm chặt, nói một cách chính xác là bị nắm thật chặt. Nhìn mình bị nắm chặt, lại tựa hồ như Jennie căn bản không nghĩ đứng lên, Jisoo bắt đầu đau đầu, "Lại làm sao?"

Kéo lại... Theo bản năng sau khi kéo Jisoo, Jennie bắt đầu chán ghét nghe theo thứ bản năng thứ. Rõ ràng đã có thể xuôi theo rơi xuống, mình làm cái gì lại muốn giữ lấy nàng. Trong óc loạn loạn, nhưng rõ ràng có thể phát giác, ở bên trong mình thay đổi thất thường, Jisoo sắp bắt đầu không kiên nhẫn.

"Xoa xoa..." Ngẩng đầu lên, Tiểu loli cực kỳ nhược khí phun ra hai chữ.

"..." không nhẫn tâm để tính toán với người thân thể không khỏe, Jisoo hít sâu một hơi, tận lực dùng chút ngữ khí bình tĩnh trả lời: "Ngươi về phòng trước, để ta thay bộ quần áo."

Nguyên bản bầu không khí có chút căng thẳng bầu đã nới lỏng. Jennie ngoan ngoãn buông tay ra, cũng còn tốt, mình còn có cái "giả bộ bệnh" kia có thể dùng tới.

Jennie trở lại phòng ngủ, dựa vào khoảnh khắc Jisoo thay quần áo, nhanh chóng dọn dẹp tâm tình hỗn độn phiền nhiễu. Cảm tình luẩn quẩn của mình đối với Jisoo là cái gì, luẩn quẩn rất lâu, nhưng là xác định rõ ràng trong nháy mắt. Hiện tại then chốt đã ở chỗ, biết rõ bản thân mình yêu Jisoo, thì phải làm thế nào đây đây... Sẽ ở cùng một chỗ sao, cùng Jisoo chung một chỗ? Nghĩ tới đây, trong đầu tự nhiên là hình ảnh hạnh phúc tốt đẹp hiện ra, Jennie cắn môi đem ảo giác quá mức mỹ hảo từ trong đầu trục xuất. Lại không nói chuyện quan hệ giữa các nàng là nhận nuôi cùng bị nhận nuôi, liền điểm này các nàng đều là nữ nhân, liền khó có thể vượt qua. Không nói là mở miệng bày tỏ, chỉ cần bị Jisoo biết mình thích nữ nhân, sẽ bị chán ghét đi. Một khi biết mình yêu chính là nàng, Jisoo nhất định sẽ rất chán ghét rời bỏ mình, cũng không còn cơ hội tới gần nữa. Nghĩ tới đây, Jennie không khỏi rùng mình một cái. Thật vất vả cùng nhau tiến triển tới gần như ngày hôm nay, nhưng bởi vì sáng tỏ tâm ý của mình, mà phát hiện hết thảy đều bắt đầu như băng mỏng trên giày.

Không thể nói, không thể bị chán ghét, không muốn rời đi, không muốn bị vứt bỏ... Trong lòng vẫn là một mảnh lo lắng, nhưng là có thể xác định một chút, chính là hiện tại nhất định không thể tiếp tục khác thường, nhất định không thể để cho Jisoo biết tâm ý của mình.

Jisoo mới vừa đẩy cửa ra đi vào phòng của Tiểu loli, liền nhìn thấy Tiểu loli ngồi ở bên giường, một mặt kiên nghị không biết đang suy nghĩ gì, yên lặng mà thở dài một hơi, lần thứ hai cảm thán thứ khác nhau này.

"Không còn sớm, xoa xong phải nhanh chóng ngủ..." Sát bên Tiểu loli ngồi xuống, chỉ mở miệng thôi nhưng nhìn thấy người ở bên cạnh đột nhiên cả kinh. Cau mày, đến tột cùng đang suy nghĩ gì, có thể xuất thần đến cảnh giới không thấy ai trong mắt như vậy.

"Ừm." Hạ thấp mặt mày, kể cả che khuất, là giấu diếm tâm ý gợn sóng nổi lên bốn phía. Chỉ là nhìn thấy nàng, liền không cách nào làm cho bình tĩnh tâm tình, như vậy chính mình, đến tột cùng sẽ không giấu được con mắt Jisoo.

Mùi hương sữa tắm thoang thoảng tản ra, là thời điểm thay quần áo đi tắm xong sao... Sẽ làm mùi hương trên người làm cho không gian trở nên rất bình yên đây, thật muốn để thời gian liền như thế dừng lại. Có một số việc, bởi vì sáng tỏ khó có thể có được, trái lại càng muốn được. Có thể hay không, có một ngày, liền như vậy chia lìa, mà cũng không thể trở về được tốt đẹp như lúc này.

Jisoo có chút buồn cười mà nhìn Tiểu loli không khách khí nắm gối lên chân của mình, còn như tiểu Cẩu như thế ở trên người mình ngửi tới ngửi lui, cái tên này ngày hôm nay không phải là bị thứ gì làm cho bám thân đi.

"Kim mẹ nói, là bởi vì bọn họ biết ba ba ma ma ta, cho nên mới nhận nuôi ta."

"Ừm."

"Ngươi cũng là bởi vì điểm này, cho nên mới đồng ý đứng ra nhận nuôi ta sao?" Trước đây vẫn không có hỏi vấn đề này, lúc này bị mình hỏi tới, đột nhiên thật muốn biết mình trong lòng nàng đến cùng có là ra sao.

Cuối cùng là gánh nặng, là không hề gì, còn là cái gì khác.

Làm sao, đột nhiên nhớ tới hỏi cái này... Jisoo sửng sốt một chút , liên đới động tác trên tay cũng ngừng chốc lát.

"Ta chẳng quá là tùy tiện hỏi một chút mà thôi." Cảm thấy người đang bị mình dựa vào thân thể, bởi vì câu hỏi mình mà rõ ràng trở nên cứng ngắc, Jennie vội vã giải thích. Kỳ thực... Không trả lời cũng không có sao, lần đầu gặp mặt thì thái độ của Jisoo đối mình chưa bao giờ quên. Chuyện xưa nhắc lại, mình muốn nghe được đáp án khác không giống trước, này có tính là đang tìm cảm giác tồn tại hay không đây, Jennie trong lòng tràn ra một mảnh cay đắng.

"Đúng thế." Tuy rằng biết đại khái đáp án của mình sẽ làm đứa bé này có chút mất mát, Jisoo cũng không dự định nói dối.

Lập tức, trong phòng lặng im đi. Chỉ còn lại hai người tiếng hít thở nhẹ nhàng cùng âm thanh bàn tay vuốt trên vải vóc trong lúc đó.

Là bởi vì vẫn chú ý chuyện này, vì lẽ đó tại thời điểm thân thể khá là yếu ớt, bạo phát đè nén ưu tư sao. Jisoo cúi đầu nhìn Tiểu loli quay mặt qua chỗ khác, mất đi gia đình, hài tử sợ sự tồn tại của mình là gánh nặng sao... Lần đầu gặp gỡ thì muốn được nhận nuôi, hơi có sợ hãi, ý xấu hổ, kiên trì muốn lưu lại, muốn một gia đình. Trong ký ức hài tử kia đối với mình, rất lớn tiếng nói: "Là ngươi nhận nuôi ta..." Là từ khi nào thì bắt đầu, chậm rãi ỷ lại chính mình sao. Jisoo biết lúc này, cá tính của mình không có lấy nửa phần tồi tệ , ỷ lại trên mình như vậy, đứa nhỏ này cũng thật là cái ngu ngốc vậy.

"Tuy rằng có một phần nguyên nhân là bởi vì thế hệ trước quen biết, thế nhưng càng nhiều nguyên nhân là bởi vì ta vốn là cũng là muốn nhận nuôi một đứa bé." Jisoo âm thanh, đánh vỡ bầu không khí bắt đầu trở nên yên tĩnh trong phòng. Tuy rằng không thể hiện nhưng lại liền nói ra nguyên nhân, thế nhưng thoáng mở ra khúc mắc của Jennie một ít, vẫn là có thể chấp nhận đi.

"Căn bản, là muốn một...Tiểu hài tử chỉ khoảng năm tuổi?"

"Tiểu Jen cũng rất tốt." Jisoo lảng tránh vấn đề Jennie, lời nói thật cái gì, còn là quá hại người.

"Tương lai chờ ngươi kết hôn, có con của chính mình, sẽ không còn thích ta đi..." Vị trí có thể dễ dàng bị thay thế được. Jennie hầu như là có chút giận hờn nói ra một câu nói như vậy.

"Không biết. Sinh con rất phiền phức." Jisoo tránh nặng tìm nhẹ trả lời câu này, lời nói hơi có ý vị khiêu khích, chỉ hy vọng có thể để cho Jennie an tâm một ít. Bởi vì sợ gia đình không ổn định mà sản sinh tâm tình sao?

"Ồ?" Nghe được đáp án để cho mình giật mình, Jennie đẩy người lên để ngồi dậy đến, suýt chút nữa đụng vào cằm Jisoo.

"Làm sao? Hi vọng tương lai của ta có rất nhiều hài tử sao?"

"Không muốn!" Hầu như là bật thốt lên trả lời, Jennie che miệng mình.

Đến lúc này, Jisoo đã đại khái có thể suy đoán được, đứa nhỏ này trong lòng tâm lý là muốn độc chiếm. Chỉ là, chính mình nên cảm thấy vinh hạnh sao...

"Tuy rằng sau này sẽ không cần có con, nhưng là không ngờ cuộc đời của mình có quá nhiều thiếu sót đây." Jisoo cười cợt, lầm bầm lầu bầu như bình thường tiếp theo tiếp tục nói:
"Là một nữ nhân, trong cuộc đời có rất nhiều vai trò phải làm, từ con gái, thê tử, người vợ, mẫu thân lại tới tương lai là bà nội. Hoặc là bà ngoại thậm chí cha mẹ vợ. Mỗi cái vai trò, ta đều hi vọng có thể trải qua. Ta cũng sẽ không lại nhận nuôi những đứa nhỏ khác, vì lẽ đó, tiểu Jen là rất quan trọng, không thể thay thế." Trên thực tế, có một số vai trò, đã nhất định không cách nào trải qua đi...

Không ngờ rằng nói chuyện tiển triển đến lúc này, lại sẽ như vậy tiến triển. Jennie nhất thời cảm giác có chút hoảng hốt, ngoại trừ ba loại đầu, mặt sau vai trò, càng liền như vậy cùng mình vui buồn có liên quan sao. Nhìn Jisoo lộ ra vẻ chờ mong hiếm thấy, Jennie tâm tình nặng nề là không cách nào ra. Chính mình đối với nàng mà nói, là rất quan trọng, đáp án sau lưng làm người mừng rỡ, nhưng khả năng mang ý nghĩa mình và nàng không có yêu nhau. Đáp án này, đối với mình mà nói, đến tột cùng là một loại khẳng định, còn là một loại rõ ràng đến vô lực đả kích.

"Rõ ràng." Trầm mặc hồi lâu, Jennie lần thứ hai ngẩng đầu lên, nhưng mà trong mắt là một loại khác kiên định.

"Cái kia có còn muốn xoa hay không?" Rất cao hứng Tiểu loli khôi phục tinh thần, Jisoo cũng thở phào nhẹ nhõm. Có vài lời, là trong tương lai cần thẳng thắn trải đường trước, hi vọng đến một ngày kia, sẽ không để cho nàng có cảm giác khó khăn đến không ứng phó kịp. Ở sau khi Tiểu loli gật đầu nằm xuống, Jisoo lặp lại động tác xoa xoa, đột nhiên có chút bận tâm, đến một ngày kia mọi chuyện minh bạch, nếu là bị đứa bé này chán ghét, nên làm thế nào cho phải... Jennie đối với mình mà nói, đã quan trọng đến mức sẽ chú ý cái nhìn trong lòng nàng sao. Lòng Jisoo, vô hình ưu tư mâu thuẫn xung đột, không cách nào khôi phục lại bình tĩnh.

Một lần nữa Jennie nằm xuống, nhắm hai mắt lại, trong lòng như là có độn độn dao găm, không ngừng phủi đi. Chính mình kỳ vọng cùng Jisoo kỳ vọng, lại như là hai đường thẳng song song hai cái nhất định không cách nào tụ hợp, nhìn như nhất trí mục tiêu, trên thực tế không hề giao nhau. Chờ mình lớn rồi, liền muốn kết hôn, lập gia đình, sinh con. Mà trước lúc này, có thể Jisoo trước cũng đã lập gia đình. Coi như nàng sau đó không muốn hài tử, thì thế nào đây, chính mình mãi mãi cũng không cách nào trở thành người kia đứng bên cạnh người nàng. Nhưng là, trách nhiệm... Như vậy kỳ vọng mình, còn có nhiều lựa chọn sao...

Nhìn thời gian một chút, đã gần mười một giờ, hài tử trong lồng ngực đã nhắm mắt lại, hô hấp dần dần nhẹ nhàng đi, là ngủ sao. Jisoo duỗi ra đầu ngón tay sờ sờ con mắt Tiểu loli có chút sưng đỏ, thật là một tâm tình biến hóa đây. Mệt mỏi cả ngày, mình trở về còn phải dỗ dành đứa nhỏ này, thực sự là khổ cực a, Jisoo có chút ác ý nhẹ nhàng nhéo nhéo gò má Tiểu loli, cho là lấy lại lãi là được rồi.

Jennie cảm thụ Jisoo mờ ám, hết sức trì hoãn hô hấp, trái tim cơ hồ như muốn đạp đi ra. Da thịt chạm nhau, tiếng lòng ai trêu chọc.

"Không muốn cuộc đời của chính mình có quá nhiều thiếu sót đây." Jisoo lời vừa rồi, trong lòng vang lên... Nếu như đây chính là kỳ vọng ngươi, ta đồng ý gánh vác. Tuy rằng không chỗ nói cùng, thế nhưng thật lòng yêu ngươi, ẩn tại chỗ tối, sẽ không thay đổi tâm ý.

"Thỉnh thoảng làm nũng, thật sự có thể không?"

"Hả?" Không ngờ tới Jennie còn tỉnh, Jisoo nhanh chóng thu về tay trái đang đùa dai nhéo mặt .

"Vừa nãy ở trên ghế salông nói, thỉnh thoảng làm nũng, cũng là có thể. Không phải gạt ta chứ?"

Jisoo đối mặt hai con mắt đen có chút tỏa sáng của Tiểu loli, hắc tuyến...

"Thỉnh thoảng, vẫn là có thể." Tự nuốt lời hứa sự tình, Jisoo trước mắt còn làm không được.

"Vậy, ôm một cái." Jennie trở mình, lôi vạt áo Jisoo trèo bò lên trên.

"... Ta nói, ngươi đã mười sáu tuổi, còn muốn ôm một cái? Bị bạn học biết rồi, sẽ không làm chuyện cười ngươi sao?" Jisoo mặt đen lại mà nhìn người Tiểu loli ở trong lồng ngực của mình làm ổ, còn được voi đòi tiên vòng lấy eo mình eo.

"Ngươi hiện tại muốn gọi điện thoại gọi bọn họ tới xem sao?"

"..." Jisoo  lần đầu bị Jennie làm nghẹn lại.

Thấy Jisoo không nói lời nào, Jennie tay lại ôm chặt chút, ấm áp, muốn độc chiếm thân thể. Không cách nào nói ra tâm ý chân thực, vậy để ta dùng thân phận bây giờ, tiếp tục có thể đòi lấy một ít ấm áp đi... Không phải vậy, rất sợ rất nhanh, rất nhanh sẽ không kiên trì được.

Tốt dị thường! Jisoo giơ tay lên, làm tư thế đẩy cái, nhưng chậm chạp không xuống tay được, cuối cùng lại nhẹ nhàng rơi vào trên vai Jennie.

"Ta nói, ngươi muốn ôm bao lâu?"

"..."

"Cái tư thế này, eo rất chua a."

"..."

"Tại sao ta cảm thấy quần áo thật giống lại ướt!"

"..."

...

Phía trên thế giới này, có loại cùng "Được voi đòi tiên" đối ứng với thứ gọi là "Nhẹ dạ dung túng" --

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top