chương 36

Linh Cơ vui vẻ hài lòng lần lượt vuốt ve má của 3 cô gái rồi đi tiếp,Trần Tiểu Thanh vội vã theo sau khoác lấy tay Linh Cơ và ko bao giờ muốn buông. Trần Di Yên và Điểu Huyền Tinh cũng sánh bước đi theo,2 cô luôn nhường vị trí dc Linh Cơ yêu thương chiều chuộng nhất cho Trần Tiểu Thanh.

Con đường hoang tàn nhưng lòng 4 cô thì ngập tràn niềm vui!Cứ thế 4 cô đã ra khỏi phạm vy thị trấn tới cổng chính quản lý ra vào Thành Đô. (nhờ khinh công của Linh Cơ với Điểu Huyền Tinh nên mới đến cổng nhanh như vậy đó,chứ nếu cưỡi ngựa phi liên tục thì có mà đến tối mai may ra mới tới kịp).

Mặc dù nơi đây ko phải chịu hậu quả khủng khiếp như trong thành nhưng cánh cửa to lớn có sức nặng vạn cân thì đã bị phá bung bét từ đêm qua bởi sự bất đắc dĩ của Nghi Tâm sau khi đấu chưởng với Linh Cơ mà nên, hiện giờ nó đang dc tu sửa lại do những người thợ lành nghề,búa đục gạch sắt thép chất đống nhiều nơi,xung quanh là hơn 50 lính canh giám sát và vẫn ko quên việc chính của họ,bảo vệ an ninh kiểm xoát sự ra vào. Vì hậu quả nặng nề đêm qua nên tình hình xuất nhập nơi đây cũng giảm sút đáng kể,thi thoảng mới có 1 số nhóm nhỏ người qua lại,chủ yếu là buôn bán làm ăn hoặc là từ phương xa đến thăm họ hàng,có lẽ muốn nhộn nhịp sầm uất như cũ chắc phải mất thời gian dài dài.

Ra khỏi cổng là 1 vùng đất rộng mênh mông,cây cối cỏ dại um tùm như mê cung,núi đồi xa xăm,lâu lâu mới thấy 1,2 căn nhà gỗ nhỏ đơn sơ thưa thớt. 4 cô tiến sâu vào khu rừng,ko còn có bất cứ ngôi nhà nào xuất hiện trên đường họ đi nữa.Họ dừng lại tại 1 bãi đất lớn trong rừng.

Trần Tiểu Thanh vẫn khoác tay Linh Cơ,cô hỏi "Tỷ còn nhớ nơi này ko?"

Làm sao Linh Cơ ko nhớ dc chứ,đây chính là nơi mà cô gặp Trần Tiểu Thanh lần đầu tiên,dù lần ấy còn chưa kịp nói với nhau mấy câu nhưng hình ảnh của 2 cô đã khắc sâu vào lòng nhau rồi.

Linh Cơ nhìn Trần Tiểu Thanh mà nói "Muội là Trần Tiểu Thanh! Tỷ nhất định phải đến gặp lại muội đấy!"

Trần Tiểu Thanh tươi cười nhận ra đó là câu nói của mình khi từ biệt Linh Cơ trước kia,bản thân cô chưa bao giờ quên,và Linh Cơ tỷ thân yêu của cô cũng vậy. Nói thêm chút rằng ngày ấy khi Trần Tiểu Thanh trở về dc Trần Di Yên giải độc xong là Trần TiểuThanh trở nên tương tư ngay,ánh mắt mơ màng,miệng thường lẩm bẩm nhắc tên Linh Cơ tỷ,2 má cứ đỏ ửng lên khiến Trần Di Yên biết ngay em gái mình đang say tình! (đã trót đã lỡ yêu chị rồi....).

Trần Di Yên nói xen vào "Ngày đó Tiểu Thanh vẫn còn ham chơi,thích ngồi kiệu đi dạo xa xôi,lại còn ra khỏi phạm vy Thành Đô nên mới xẩy ra chuyện."

Trần Tiểu Thanh nói "Ư. Nếu muội ko ham chơi lúc ấy thì đâu có gặp dc Linh Cơ tỷ thân yêu của chúng ta chứ?!" rồi dựa đầu vào vai Linh Cơ.

Điểu Huyền Tinh nói "Cho dù lúc đó muội ở lại nhà thì hôm sau hoặc hôm sau nữa cả 2 chị em muội vẫn sẽ gặp dc Linh Cơ tỷ thôi,chúng ta cũng định vào thành mà. Gặp và yêu Linh Cơ tỷ chỉ là vấn đề thời gian,ko ai có thể thay đổi dc!"

Câu nói của Điểu Huyền Tinh khiến tâm hồn các cô đều được thỏa mãn,4 cô nhìn ngắm - ngắm nhìn nhau trong ngất ngây,rồi lại đi.Thêm 1 lúc,trước mắt họ là 1 dòng sông thênh thang tít tắp ko rõ đầu nguồn cuối nguồn ở đâu,nước sạch êm ả trôi hiền hòa. Trần Tiểu Thanh nổi hứng muốn dc ngồi thuyền đi dạo,khỏi nói cũng biết Linh Cơ đồng ý liền. Nhưng quanh đó chẳng hề thấy bất cứ 1 chiếc thuyền nào neo đậu hay qua lại. Ko muốn em gái mình mất vui nên Trần Di Yên đề nghị sử dụng các cành cây lớn,dùng dây để buộc chặt lại sẽ tạo ra 1 chiếc bè đơn giản,du ngoạn trên sông ko thành vấn đề.Việc thu gom các cành cây lớn do Linh Cơ phụ trách,dễ dàng quá mà,cô xuất chút ít công lực là xong xuôi ngay,vỏ các cành cây lớn dc cắt gọt nhẵn nhụi ko còn sần sùi thô ráp. Trần Tiểu Thanh háo hức đứng nhìn.

Điểu Huyền Tinh và Trần Di Yên thì lo việc kiếm tìm những sợi dây leo bền chắc.Ít lâu sau chiếc bè đã hoàn thành. Điểu Huyền Tinh - Trần Di Yên cùng kiểm tra lại các nút buộc dây leo xem chắc chắn chưa rồi 4 cô cùng lên bè. Linh Cơ ngồi ở giữa,chị em Trần Tiểu Thanh - Trần Di Yên mỗi người ngồi 1 bên đều dựa đầu vào vai Linh Cơ,ôm ấp rất thân mật. Đứng phía sau,Điểu Huyền Tinh cầm 1 ống cây tre dài ngoằng đẩy bè trôi đi trên dòng nước,nụ cười tươi tắn trên môi nhìn 3 cô gái trước mặt. Khung cảnh thơ mộng xung quanh cũng ko thể nào sánh dc hình ảnh 4 nữ nhân tuyệt đẹp cùng ngồi chung 1 chiếc bè giản dị nhưng rất cao sang!

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top