chương 30+31
Chap 30
Khi quay mặt lại về phía giường thì Trần Di Yên phát hiện Linh Cơ đang nhìn cô chăm chú.
Cảm thấy ngượng ngùng,Trần Di Yên hỏi "Sao tỷ lại nhìn muội?"
Linh Cơ mỉm cười trả lời "Ta ko đc phép nhìn người mình thương ư?!"
Mặt Trần Di Yên ửng hồng,hơi cúi xuống tránh ánh mắt của Linh Cơ,lúng túng im lặng ko biết nói sao.
Linh Cơ chân thành nói "Cả muội và Tiểu Thanh đều rất quan trọng với ta! Ta nói thật lòng mình đấy. Ngay từ lần đầu tiên ta nhìn thấy muội. Muội cũng hiểu phải ko!?"
Nhịp tim Trần Di Yên tăng nhanh hơn bình thường,cô khẽ gật đầu đồng ý với tình cảm của cô gái bên cạnh mình.Linh Cơ vui sướng liền ngồi lại gần hơn,1 tay cô nắm lấy đôi tay Trần Di Yên đang bối rối đan vào nhau trên đùi cô ấy,Linh Cơ đưa tay kia lên nâng cằm Trần Di Yên đối mặt với mình,cô trao cô ấy 1 nụ hôn ngọc ngà.
Khi nụ hôn hạnh phúc dừng lại,Trần Di Yên ngây ngất nhìn Linh Cơ,gương mặt 2 cô vẫn ở xát gần nhau,họ ngửi đc thấy hương thơm từ hơi thở của nhau. Sự say mê ấy đối với Linh Cơ là chưa đủ,suy nghĩ ham muốn tình ái trỗi dậy mãnh liệt,cô ôm chặt lấy Trần Di Yên và bắt đầu cuồng nhiệt hôn môi,Linh Cơ muốn muốn muốn chiếm trọn vẹn tất cả tình cảm và thể xác của Trần Di Yên. Trần Di Yên ko hề phản đối mà còn thuận theo,dịu dàng ôm Linh Cơ đáp trả.
Có thể trong giây phút đó 2 cô đã quên mất mình đang ở đâu."Ư..." Trần Tiểu Thanh hơi có phản ứng đôi chút nhưng 2 mắt vẫn nhắm nghiền như đang mơ giấc mơ gì đấy,cô quay cả người vào trong gần bức tường. Cử động của Trần Tiểu Thanh làm Linh Cơ và Trần Di Yên giật mình bối rối nhận ra sự vô ý vội vàng của họ,2 cô áy náy nhìn phía sau Trần Tiểu Thanh,đều nghĩ rằng ko biết muội ấy có biết ko,xấu hổ quá! Trần Di Yên khẽ vén chăn đắp cao hơn chút cho Trần Tiểu Thanh mà ko hề hay biết em gái đáng yêu của mình đang mỉm cười!
Thật ra Trần Tiểu Thanh đã thức dậy từ lúc Tiểu Hoa bước vào nhưng cô vẫn vờ như đang ngủ vì tò mò muốn biết chị gái xinh đẹp dịu dàng của mình với Linh Cơ tỷ thân yêu sẽ nói chuyện gì,thật tuyệt!!!
Trần Tiểu Thanh nghĩ thầm "Muội đã nói rồi mà. Sau này muội với Di Yên tỷ sẽ mãi luôn ở bên cạnh chăm sóc cho tỷ đấy,Linh Cơ!!!"
Chap 31
Sáng hôm sau.Trần Tiểu Thanh tỉnh dậy và thấy bên cạnh mình là Trần Di Yên ngồi ngay trên giường dựa lưng vào cột ngủ,còn Linh Cơ thì ko biết đi đâu. Ko muốn phá giấc ngủ của nhị tỷ,Trần Tiểu Thanh nhẹ nhàng ngồi dậy,đi giầy vào chân rồi khe khẽ dời khỏi giường mở cửa,ra khỏi phòng cô đóng cửa nhẹ hết mức có thể.
Trên đường Trần Tiểu Thanh chỉ gặp 1 số hộ vệ của sơn trang và các a hoàn qua lại,ngay cả khi họ chào thì cô cũng gọi là "Ừ" qua loa chứ chẳng bận tâm lắm,giờ người Trần Tiểu Thanh muốn nhìn thấy nhất là Linh Cơ,cô có hỏi thăm vài người nhưng ko ai biết Linh Cơ đang ở đâu.
Đi thêm 1 đoạn đường dài,Trần Tiểu Thanh thấy trước mặt là 7 a hoàn đang cầm chổi quét sân xoẹt oẹt,trong số đó có Tiểu Hoa. Công việc chủ yếu của Tiểu Hoa là hầu hạ Trần Tiểu Thanh,thỉnh thoảng đc phân công đi làm vài việc khác. Sân rộng lớn mỗi người quét 1 nơi,Trần Tiểu Thanh bước về phía Tiểu Hoa.
Thấy Trần Tiểu Thanh,mặt Tiểu Hoa trở nên rạng rỡ vui mừng gọi "Tiểu thư!"
Trần Tiểu Thanh mỉm cười thân thiết,thật sự cô rất quý trọng a hoàn này,cô chưa bao giờ coi Tiểu Hoa như 1 người hầu để sai bảo.
Trần Tiểu Thanh hỏi "Em có thấy Linh Cơ tỷ đâu ko?"
Tiểu Hoa trả lời "Sáng sớm nay em ở trong bếp định chuẩn bị mấy món ăn cho tiểu thư thì Linh Cơ cô nương vào và nói ko cần làm gì cả,bảo em ra ngoài làm việc khác"
Trần Tiểu Thanh tự nói 1 mình "Tỷ ấy vào bếp làm gì chứ?" rồi quay lưng bước mau về hướng nhà bếp.
Tiểu Hoa tủi thân trông theo phía sau,lúc trước Trần Tiểu Thanh vẫn thường hay dắt theo cô dạo chơi cùng nhau,giờ đã có khoảng cách rồi..
Trần Tiểu Thanh đi hơn 10 phút thì mới tới nhà bếp,nơi nấu ăn cho toàn bộ mọi người ở sơn trang. Bước vào,trong nhà bếp khá bận rộn,vài chục người cặm cụi với những việc như rửa rau,vo gạo,chặt thịt,xào nấu...
Vì phải phục vụ cho hơn ngàn người nên ai nấy cũng tất bật. Trần Tiểu Thanh hỏi 1 người đàn bà là bếp trưởng ở đây,bà ta lễ phép chỉ cho Trần Tiểu Thanh vị trí 1 gian bếp nhỏ cách đó ko xa.
Trần Tiểu Thanh lại đi tiếp về phía căn phòng theo hướng dẫn,mùi vị thơm ngon từ bên trong tỏa ra khiến cô ko vào ngay mà nấp lại trước cửa rón rén hé đầu nhìn vào. Trước mắt cô là hình ảnh ấm áp đến mức nào : 1 nữ hiệp đeo đao kiếm sau lưng,xinh đẹp vô cùng,võ công vô địch (theo như Trần Tiểu Thanh nghĩ),1 cô gái thần tiên như tỷ ấy lại đang làm bữa ăn sáng cho mình,1 nồi cháo trên bếp,thật khó diễn tả cảm giác này!!!
Trần Tiểu Thanh lén lút quan sát mà cứ tủm tỉm cười. Đến khi ko chịu đc nữa,cô âm thầm khẽ khàng bước vào và rồi ôm chầm lấy Linh Cơ từ phía sau,vui vẻ nói "Bắt đc tỷ rồi nha."
Linh Cơ đương nhiên biết ai đã đứng ngoài cửa quan xát cô chứ,cô mỉm cười quay mặt lại nói "Sao muội lại vào đây? Muội phải nằm trên giường nghỉ ngơi chứ!"
Trần Tiểu Thanh nói "Muội tỉnh dậy nhưng ko thấy tỷ đâu nên ko yên tâm mà nghỉ ngơi đc. Tỷ đang nấu cháo cho ai vậy?" (biết thừa mà vẫn hỏi,chẳng lẽ Linh Cơ rỗi hơi đi làm đồ ăn cho Trần Vân hoặc Trần Chính Thiên hay ai đó chắc,trong mơ cũng ko bao giờ nhé,dám sai cô nấu láo lếu thì cô cho ăn cháo TÁT!)
Linh Cơ nói "Ta nấu cháo cho cô bé đáng yêu đang ôm ta đây này."
Trần Tiểu Thanh nũng nịu "Ư" 1 tiếng,đôi tay cô ôm Linh Cơ càng chặt.Im lặng đc chút xíu thì Trần Tiểu Thanh nhìn 2 thứ vũ khí của Linh Cơ trước mắt,giờ cô mới thấy đc rõ hơn chuôi kiếm mầu xanh ngọc,chuôi đao mầu đỏ rực,những viên đá nhỏ trong suốt lấp lánh đc đính xung quanh như đang phát sáng vậy,chưa bao giờ Trần Tiểu Thanh nhìn thấy thứ đao kiếm nào đẹp đến thế,cô hỏi "Mà hình như muội chưa thấy tỷ dút hẳn đao kiếm ra lần nào?"
Linh Cơ nói "Vì ta chưa gặp đối thủ xứng tầm thôi."
Trần Tiểu Thanh nói "Trên đời này đâu có ai xứng tầm làm đối thủ của tỷ chứ. Tỷ là mạnh nhất mà!"
Linh Cơ mỉm cười nghĩ nếu cho muội ấy biết từ lúc mình luyện võ cho đến bây giờ,trong khi đấu tập với 2 tỷ tỷ,người thua chỉ toàn là mình thì muội ấy sẽ ngỡ ngàng đến mức nào nhỉ?! Nếu so sánh thì Linh Cơ biết,võ công của bản thân cô ko đáng để là đối thủ luyện tập của 2 tỷ tỷ!!
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top