chương 126

Trần Di Yên đi phía sau nói "Lúc trước muội vào cung với Vân tỷ, tên Lỗ Ninh đó cứ tìm cách tiếp cận tặng quà muội thôi. Lần nào cũng bị muội bí mật cho hít thuốc xổ liều cao mà vẫn chưa chừa."

Trần Tiểu Thanh ngoảnh lại nói "Khi ấy muội cũng thấy. Hình ảnh hắn ôm bụng nhăn nhó mặt mày bỏ chạy chối chết thật tức cười."


Linh Cơ dừng bước, quay lại nói với Trần Di Yên "Xử phạt quá nhẹ. Chưa đủ răn đe."

Trần Di Yên mỉm cười đưa 2 tay lên tựa vào 2 bên vai Linh Cơ, nói "Nhất định sẽ có lúc muội khiến hắn phải chịu nhục nhã hơn con chó!"

Linh Cơ hài lòng bóp luôn ngực Trần Di Yên rõ mạnh làm cô ấy "A..." lên 1 tiếng, đôi mắt long lanh nhìn Linh Cơ như kiểu muốn nói "Nữa đi."

Điểu Huyền Tinh đùa với Linh Cơ "Tỷ cẩn thận kẻo Di Yên không kìm chế được thì tối nay hoặc tối mai là tỷ sẽ mệt lắm đấy!"

Linh Cơ quay sang ôm chặt lấy Điểu Huyền Tinh, cười nói "Ta cũng muốn muội ko kìm chế được. Bây giờ nhé, kiếm phòng nào đó kín đáo luôn đi."

Điểu Huyền Tinh đỏ mặt rối loạn nhịp thở bởi ngực 2 nàng đang ép vào nhau thật mềm mại dễ chịu, rõ ràng thích lắm nhưng miệng thì nói "Giờ còn sớm mà...."

Linh Cơ nói "Nhớ nha!  Tối nay ta đợi." rồi hôn 1 cái vào môi Điểu Huyền Tinh xong mới chịu buông.

Trần Di Yên nói với em gái "Muội có muốn tối nay chúng mình kéo qua đó rình xem 2 tỷ ấy làm những gì không  hả?"

Trần Tiểu Thanh tinh ranh nói "Cần chi phải rình. Muội sẽ nhào vào tận giường xem luôn."

Điểu Huyền Tinh ngại ngùng nói "Chúng ta đi tiếp thôi. Chẳng phải Tiểu Thanh muội muốn đến thăm Yến Châu sao. Nói thêm lúc nữa ta e Linh Cơ tỷ đổi ý bắt cả 3 về động phòng luôn như hôm qua đấy...."

Linh Cơ xen vào "Động mới thích chứ nhỉ. Phòng mà tĩnh lặng quá mất vui."

4 cô trêu nhau ko để ý đang có 6 cung nữ đứng gần đó ngỡ ngàng nhìn họ. Cảnh động lòng người quá mà : 4 mỹ nữ ngọc ngà bậc nhất, cả cảnh Linh Cơ hôn Điểu Huyền Tinh họ cũng đã thấy từ xa, thế là thế nào nhỉ?

Linh Cơ lạnh lùng nói "Có gì hay mà nhìn?" khiến 6 người kia hoảng hốt vội bỏ đi bởi họ hiểu đạo lý nhiều chuyện dễ thiệt thân, chưa kể 4 mỹ nữ này khí chất cao sang cực kỳ, chẳng nên đắc tội.

Đi thêm 1 lúc thì tới đích, trước mắt họ là cung Lăng Trì - nơi ở của công chúa Yến Châu. Nơi đây khá là khiêm tốn nếu so bì diện tích với cung hoàng hậu, nhưng nói gì thì nói vẫn là hoàng tộc rộng rãi trang nghiêm.


Đứng canh ngoài cổng là 2 tên thái giám trông thấy 4 nàng bước tới vội khom người cúi chào, 1 tên nói "Tiểu Thanh cô nương."

Trần Tiểu Thanh hỏi "Yến Châu có trong đó ko?"

Tên thái giám trả lời "Dạ có. Thời gian gần đây trừ những lúc tới vấn an hoàng thượng cùng thái hậu ra thì công chúa ở suốt trong phòng ko bước qua cửa lần nào. Các a hoàn mang đồ ăn đến thì công chúa cho bê vào xong là lập tức hạ lệnh lui hết chẳng cần ai hầu hạ."

Trần Tiểu Thanh nói "Để ta vô xem thế nào."

Hồi trước lúc Trần Tiểu Thanh mới vào cung chơi cùng Trần Vân, lần đầu gặp gỡ Yến Châu thôi mà cả 2 đều đã rất quý mến nhau rồi. Nghịch ngợm vật nhau, đuổi bắt đá cầu, luyện võ chung, khi mùa đông tuyết rơi 2 nàng còn bốc tuyết ném nhau, xây lâu đài tuyết....


Bởi vì thế nên Yến Châu đã đặt ra 1 lệnh cho đám a hoàn thái giám hay đám thị vệ bảo vệ cung Lăng Trì rằng nếu Trần Tiểu Thanh mà đến thì để cô ấy ra vào tự do ko dc ngăn cản. Tri kỷ khó kiếm, Trần Tiểu Thanh (vẫn khoác tay Linh Cơ) mỉm cười tươi tắn nhớ lại toàn những kỷ niệm vui vẻ bên Yến Châu, cô nói "Muội rất nhớ Yến Châu!"


Trần Di Yên phía sau liền nói "Muội đừng có sui cô ấy đào hố trồng cây với trồng rau trong đây nữa nhé. Lần đấy Yến Châu người dính đầy đất cát bị thái hậu mắng 1 trận dữ lắm nha. Muội cũng bị cha mẹ phạt ko cho ra khỏi sơn trang cả tháng trời, nhớ ko nào?!"

Trần Tiểu Thanh ngoảnh lại trưng bộ mặt hờn dỗi đáng yêu nói "Muội nhớ rồi mà."


Linh Cơ nói "Ý hay đấy nhỉ. Sau này chúng ta cũng sẽ cùng nhau trồng rau, rồi cùng hái rau về làm cơm."

Trần Tiểu Thanh nói "Mỗi lần ăn xong muội sẽ xoa bóp đấm lưng cho tỷ."


Trần Di Yên nói với Điểu Huyền Tinh "2 người họ mải chơi lắm, chỉ khổ cho tỷ dọn dẹp thôi. Muội sẽ giúp tỷ."


Điểu Huyền Tinh mỉm cười yêu thương, nói "Ta muốn ôm muội ghê."


Trần Di Yên nói đùa "Dù tỷ có muốn tắm chung, muội cũng đồng ý ngay."


Linh Cơ ngoái lại trêu "2 muội tắm chung nhớ gọi ta đi cùng đấy."

Đoạn đường 4 nàng đi bắt gặp thêm không  ít thị vệ và cung nữ thái giám, biết là Trần Tiểu Thanh nên chẳng ai hỏi han cản trở gì. Chỉ là khi còn cách cửa phòng đóng im ỉm của công chúa khoảng vài chục bước chân thì bị 4 tên lính ngăn lại, đương nhiên chúng biết Trần Tiểu Thanh được  phép thoải mái tự do nơi đây nhưng vì Linh Cơ đeo đao kiếm sau lưng nên ko thể cho vào, muốn vào thì để vũ khí bên ngoài. Cũng khó trách họ bởi nếu xẩy ra sự cố gì là tất cả bị bêu đầu ngay. Trần Di Yên biết rằng bảo Linh Cơ giao đao kiếm cho người khác là ko thể nên cô lại lấy lệnh bài của Trần Vân ra dọa nạt vài câu, nói Linh Cơ dc hoàng hậu cho phép mang vũ khí bên mình nhằm trợ giúp cung đình đảm bảo an ninh. Số lính này chỉ là thuộc cấp nhỏ khác với đám thị vệ tuần tra ngoài kia nên đều khom người lễ phép vâng dạ nghe dậy bảo.

Đúng lúc đó từ phía sau có tiếng gọi lớn cất lên "Há há. Tiểu Thanh."

Rồi đột ngột 1 cô gái chạy nhào tới rất nhanh ôm chầm lấy Trần Tiểu Thanh làm cô phải buông tay Linh Cơ tỷ. Nhận ra giọng nói và mùi hương quen thuộc, Trần Tiểu Thanh vùng quay lại thì thấy người bạn thân thiết của mình : công chúa Yến Châu.

Trần Tiểu Thanh tươi cười nói "Yến Châu ngốc."

Yến Châu đáp trả "Tiểu Thanh khờ."

2 nàng nắm chặt tay nhau nhẩy nhót tỏ rõ tâm ý mừng vui hồ hởi khi trùng phùng.Linh Cơ - Điểu Huyền Tinh - Trần Di Yên cùng mỉm cười trông theo 2 cô gái đáng yêu. Nhìn Trần Tiểu Thanh rạng rỡ như vậy càng khiến cả 3 lâng lâng khó tả. Riêng Điểu Huyền Tinh thấy nét vô tư dễ thương ấy là bất giác nhớ lại 1 kỷ niệm thơ ấu của Linh Cơ : Hồi đó Ngọc Chi Thần Chủ nắm lưng áo bé Linh Cơ và xách lên bay ra ngoài không gian xong sau đó thả cho bé Linh Cơ rơi tự do vù vù về lại Trái Đất. Rơi gần đến bầu khí quyển là bé Linh Cơ thích thú dang 2 tay vẫy vẫy cười toe toét kêu lên "Há há....Bay bay....Bay bay...."


Bé Điểu Huyền Tinh thì biến thành chim bồ câu đậu trên đầu bé Linh Cơ quan xát sự thơ ngây trẻ con của tiểu nữ cường.

____________________________

ai nhớ ta không nhỉ!?  Hế hế

Nếu chương sai sót mong mọi sự góp ý để hoàn thiện chương . tks mọi người

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top