chương 120

Điểu Huyền Tinh khẽ mím môi mỉm cười, cô đưa tay vuốt 1 bên tóc ra sau tai, nói "Thật ra ko hẳn mọi thánh thần đều yếu kém và cổ hủ đâu. Thuở xưa có những nhân vật như Bàn Cổ, Hồng Quân Lão Tổ, Hỗn Mang Tiên Tổ..."

Dường như mấy cái tên đó không đáng để Linh Cơ cho vào tâm trí, cô thở dài ngao ngán nói "Hừ. Cái đám đó thì nhắc đến làm chi. Hồi ta 6 tuổi cũng thừa sức giết chết hết chúng rồi!"

[Ngày còn trẻ con, bé Linh Cơ cứ thấy ai mạnh mạnh là y như rằng chạy tới gần, khoanh tay hiên ngang nói "Đánh nhau ko?"

Bé Điểu Huyền Tinh chạy theo can ngăn kéo bé Linh Cơ đi liền vì sợ tiểu nữ cường nhà mình lỡ tay giết chóc thành quen trở thành tà nữ thì mệt lắm, may mắn tính khí ngang tàng ấy tới nay đã bớt đi nhiều. Cũng nhờ công của Điểu Huyền Tinh dậy bảo điều hay lẽ phải thôi, chứ nếu ko Linh Cơ có khả năng trở thành Hàn Linh Phượng thứ 2 chưa biết chừng]

Điểu Huyền Tinh đưa 2 tay lên sờ má Linh Cơ, nói "Tỷ hiếu chiến quá nha. Hãy nhớ chỉ nên sử dụng vũ lực khi ko còn cách nào khác...."


Linh Cơ cũng giơ tay lên giữ tay người yêu, cười nói "Ta nhớ mà. Nắm tay nhau hòa bình vẫn tốt hơn là nắm đấm vào mồm, bất cứ lời nào muội nói ta đều chưa từng quên bao giờ. Nhưng như trường hợp của Hàn Linh Phượng hay Điệp Tinh thì ta không chắc."

Điểu Huyền Tinh khẽ cười, nói đùa "May mà Ngục Quỷ Tinh Cầu đã bị phá hủy. Ko là muội e tỷ sẽ 1 mình đến đó làm mưa làm gió, muội lại giúp tỷ băng vết thương í."

Linh Cơ nghe vậy thì nghiêm túc trở lại, nói "Muội nói tới Ngục Quỷ Tinh Cầu làm ta sôi máu lên đấy. Muốn đối kháng với 2 kẻ mạnh nhất ở đó quá đi."

Điểu Huyền Tinh nói "Lúc nào tỷ cũng thích dấn thân vào nguy hiểm sao? Điệp Tinh hay Ngục Long Tinh đều chẳng phải đối thủ mà tỷ dc phép xem thường, muội thấy tỷ 1 đấu 1 còn khó khăn nữa là...."

Linh Cơ nói "Lúc trước nghe 2 tỷ tỷ kể về Ngục Quỷ Tinh Cầu, ta có hỏi là sau khi họ phá hủy nơi ấy và bắt dc Điệp Tinh, còn số phận Ngục Long Tinh ra sao thì chỉ nhận dc 2 cái véo má, Ngọc Chi tỷ trả lời qua loa rằng sau này sẽ biết hãy tự tìm hiểu."

Điểu Huyền Tinh nói "Đúng là 2 vị Thần Chủ đã đánh vào tính tò mò của tỷ 1 đòn nặng nhỉ?!"

Linh Cơ nở nụ cười ko mấy vui, nói "Sau đó 1 thời gian thì lại chính tay cô bé Linh Cơ ngốc nghếch khờ dại mở phong ấn giúp Điệp Tinh trốn thoát. Nghĩ mà tức ghê!"

Điểu Huyền Tinh nói "Nhưng bù lại tỷ có cơ hội gặp dc Di Yên, Tiểu Thanh."

Linh Cơ kéo Điểu Huyền Tinh dựa đầu vào vai mình, cô cọ má vô mái tóc tuyết trắng của cô ấy, vừa mượt vừa thơm khiến Linh Cơ chỉ muốn dc ngửi hoài.Đoàn người đi dc 1 thời gian là đường xá đã bắt đầu tấp nập rồi. Thấy binh lính triều đình hộ tống hoàng hậu đi qua là dân chúng vội dạt qua 2 bên nhường đường. Cứ đi như vậy, mệt thì nghỉ ngơi tại quán trọ sang trọng nào đó với sự bảo vệ kỹ càng, ăn uống no nê rồi lại tiếp tục hành trình. Những lúc nghỉ rỗi là Linh Cơ đều tụ tập cùng 3 nàng yêu dấu trong 1 phòng để hưởng phúc. Sau mỗi lần như vậy Trần Vân phát hiện 2 em gái của mình trông rất mệt mỏi nhưng nét mặt thì mãn nguyện thoải mái mà cảm thấy ko ổn. Trần Vân vốn cũng ko muốn kéo dài nỗi lo này nên càng hối thúc thuộc hạ tăng tốc độ hơn nữa. Đi 1 ngày 1 đêm sau thì tới đích, xa xa trước mắt đã là cánh cổng rộng lớn vào hoàng cung rồi. Theo luật đáng lẽ nhân dân phải tránh đường, thế nhưng tình trạng lúc này lại khá hỗn loạn ầm ỹ, mọi hướng đi ngóc ngách đều chật kín người, trên các tòa nhà cũng nhung nhúc kẻ thò đầu ra săm soi bàn tán, trên cả các thân cây to cũng có người trèo lên để nhìn ngắm cho bằng dc. Khung cảnh chẳng khác chi lúc người dân chứng kiến mấy xác chết bị ăn thịt gần phạm vi Thần Long Sơn Trang, chỉ là lúc này đông hơn hẳn.

Trần Vân vén màn che kiệu, hỏi "Có chuyện gì vậy?" 1 tên tướng cưỡi ngựa quay đầu lại chắp tay lễ phép thưa "Bẩm hoàng hậu. Ko biết vì lý do gì mà người dân tập chung nhốn nháo trước cổng hoàng cung nữa. Mạt tướng sẽ giải quyết việc nhỏ này, xin hoàng hậu chớ lo."


Nói rồi hắn hạ lệnh cho nhóm chiêng trống đập thật to thật mạnh, hắn thì dốc sức quát tháo um lên, nội lực tên này cũng khá vì đang ồn ào mà vẫn nghe dc "Hoàng hậu hồi cung. Tất cả mau tránh đường."

Giờ này dân chúng đã biết đến sự hiện diện phía sau của đoàn lính triều đình, họ tạm lắng bàn tán và dẹp sang 2 bên nhường đường. Binh lính lại thẳng tiến giữa dòng người đông đúc xô bồ.Đám binh tướng này khi còn cách cổng cung 1 khoảng ko xa thì đôt ngột dừng lại, chứng kiến dc cảnh tượng khiến dân chúng náo loạn phố xá. Ngồi trong kiệu Trần Vân cảm thấy điều gì đó ko ổn nên tự vén màn bước xuống, 2 em gái tất nhiên xuống theo. Linh Cơ và Điểu Huyền Tinh cũng vậy.Tường cổng vào hoàng cung toàn làm bằng chất liệu đá tốt cực kỳ cứng chắc, nhưng ngay phía trên cánh cổng lớn là hình ảnh 1 thi thể cắm ngập từ đầu tới cổ lún sâu hẳn vô bề mặt tường luôn, những vết nứt bao quanh chứng tỏ xác chết này bị lực va đập mạnh kinh khủng mới có thể khiến đầu cổ đâm xuyên qua tường đá nhìn giống như người ko thủ vậy, còn mỗi cái thân lủng lẳng đung đưa qua lại đôi chút rồi cũng im lìm, máu tong tỏng nhỏ chứng tỏ tử chưa lâu. Nửa thân bên phải nạn nhân đều nhão nhoẹt mềm nhũn, xương cơ thể nát bét gần hết tòi ra khỏi thịt. Ko biết hung thủ là kẻ nào mà lợi hại và tàn độc đến vậy?!

______________________________

Theo phong trào ...

Được 50vote chương mới ngay nếu  không thì thứ 7 gặp lại nha...

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top