chap 7:Níu kéo,hiểu nhầm và bạn gái

Ngày hôm sau,7 giờ15 giờ sáng Ánh Nguyệt nhắn tin cho Tố Nhã:"Cô,8 giờ em phải lên máy bay rồi cô ở lại nhớ giữ gìn sức khỏe

Tố Nhã ngồi soạn bài ở trường đọc được tin nhắn của Ánh Nguyệt,Tố Nhã cảm thấy trong lòng có gì đó rất buồn,muốn níu giữ Ánh Nguyệt lại,Tố Nhã cầm điện thoại suy nghĩ 1 hồi lâu rồi chạy vội lấy xe đi đến ra sân bay "Ánh Nguyệt em nhất định phải đợi cô"

..............................

Ở sân bay Ánh Nguyệt cầm vé máy bay ngồi ở ghế chờ đến chuyến bay của mình. 7 giờ 50 Tố Nhã đến sân bay chạy vòng quanh tìm Ánh Nguyệt

-Ánh Nguyệt,Ánh Nguyệt....(Tố Nhã như sắp vỡ òa ra khóc)xung quanh ai cũng nhìn Tố Nhã

"Ánh Nguyệt em đâu rồi"như thể có gì đó mách bảo Tố Nhã liền quay lưng lại thì thấy Ánh Nguyệt chuẩn bị đi.

-Ánh Nguyệt....(Tố Nhã chạy tới chỗ Ánh Nguyệt)

Ánh Nguyệt nghe thấy có người gọi tên mình,liền quay sang nhìn thì thấy Tố Nhã đứng trước mặt mình

-Cô!!!cô làm gì ở đây vậy(Ánh Nguyệt mở to 2 mắt nhìn thật kĩ,dụi mắt xem liệu mình có nhìn nhầm)

*hộc hộc,hộc hộc*Tố Nhã chống tay xuống đầu gối thở dốc

-Có chuyện gì vậy(Ánh Nguyệt đỡ lấy Tố Nhã)

-Đừng đi....đừng bỏ rơi cô mà(Tố Nhã nhăn mặt mếu máo)

-Ánh Nguyệt,làm ơn đừng đi mà!!!(Tố Nhã nhào lên ôm Ánh Nguyệt)

Ánh Nguyệt mỉm cười có phần hơi bất ngờ,đưa tay mình vòng qua ôm lấy Tố Nhã

Quý khách nào đi chuyến HB587 nhanh chân lên,5 phút nữa máy bay sẽ cất cánh(loa ở sân bay thông báo)

-Thưa ngài!!!(Mỹ Phương nói)

Ánh Nguyệt lườm Mỹ Phương lắc nhẹ đầu

-Hủy vé máy bay cho tôi, tôi không đi nữa(Ánh Nguyệt đưa vé máy bay cho Mỹ Phương)

Ánh Nguyệt đẩy nhẹ Tố Nhã ra, mắt vuốt ve mái tóc của Tố Nhã như 1 đứa trẻ:

-Được rồi,em không đi nữa,không đi nữa,cô mau nín đi lớn rồi mà còn khóc(Ánh Nguyệt lau những giọt nước mắt còn đọng lại)

Tố Nhã vẫn nức nở,dụi đầu vào vai Ánh Nguyệt

-hức..hức...thực sự không đi nữa sao

-Ừm...em không đi nữa(Ánh Nguyệt ôm chặt Tố Nhã lại)

Bất chợt Ánh Nguyệt nghe thấy bên tai mình có tiếng thì thầm

-Cô Yêu Em(Tố Nhã nói nhỏ vào tai Ánh Nguyệt)

Ánh Nguyệt giật mình tưởng mình nghe nhầm vẫy tay ra hiệu cho thư kí mang vali về trước

-Em không nghe nhầm chứ!!!

-Ờ đấy em nghe nhầm đấy(Tố Nhã đỏ mặt lên quay đi chỗ khác)

Tố Nhã định bỏ đi thì Ánh Nguyệt cầm chặt cổ tay kéo lại còn tay kia thì đặt lên má Tố Nhã hôn nhẹ vào môi cô,xung quay đấy ai cũng nhìn 2 người họ ,ánh mắt kì thị ghê tởm

-Em cũng yêu cô!!!(Ánh Nguyệt thì thầm vào tai Tố Nhã)

-Đồ đáng ghét!!!(Tố Nhã dùng tay đập vào ngực Ánh Nguyệt)

-Hahaha...(Ánh Nguyệt cười lớn)

Lúc này Tố Nhã mới để ý, ánh mắt từ mọi phía đều dồn về họ.

-Hình như...cô cảm thấy lạnh sống lưng!!

Ánh Nguyệt mặc kệ những ánh mắt kì thị đó kéo tay Tố Nhã chạy ra xe , vào xe cả 2 đều thở dốc

-Tại em hết đấy...đồ...

Ánh Nguyệt đưa môi mình đặt lên môi Tố Nhã,nhanh chóng đưa lưỡi vào trong miệng rồi quấn quýt với lưỡi của Tố Nhã

-Á..nh...ng..uyệt...(Tố Nhã đỏ mặt như thể đầu óc trống rỗng,không thể kháng cự được)

Môi Ánh Nguyệt rời môi Tố Nhã,lại hôn nhẹ lên chúng,trên môi của Tố Nhã ướt đẫm còn đọng lại nước tình của miệng Ánh Nguyệt

-Công nhận vị của cô ngọt thật(Ánh Nguyệt liếm quanh môi mình)

-Em...

-Cô mà còn nói nữa thì em hôn tiếp đấy

Tố Nhã nuốt cục tức xuống, im lặng không dám nói nửa câu

-NÀO CHÚNG TA VỀ THÔI

----------------------------------

---Trên đường đi---

-A,chết rồi cô có cuộc họp quan trọng ở trường

-Thế,để e đưa cô đến trường

.............tới nơi...........

-Có gì lúc nào cô về chúng ta nói chuyện sau

-À......

Ánh nguyệt chưa kịp nói gì Tố Nhã đã chạy thẳng vào trường,Ánh Nguyệt cũng lái xe đến tiệm trang sức

-Lấy cho tôi 2 sợi dây chuyền này(Ánh Nguyệt chỉ tay vào sợi dây chuyền)

-Của quý khách(chị nhân viên đưa hộp dây chuyền cho Ánh Nguyệt)

-Cảm ơn chị

Ánh Nguyệt lại lái xe đến tiệm cafe gần đó,Ánh Nguyệt chỉ ngồi nhìn ngắm 2 mặt dây chuyền hình ngôi sao, thì có 1 cô gái xinh đẹp không kém Tố Nhã có mái tóc màu vàng óng đi đến

-Tôi có thể ngồi đây được không(cô gái mỉm cười nhìn Ánh Nguyệt)

-Được mời chị cứ tự nhiên(Ánh Nguyệt vội vàng cất hộp dây chuyền vào túi)

-Tôi tên là Băng Băng còn e, em tên gì???(Băng Băng uống 1 ngụm cafe)

-À,tôi tên Ánh Nguyệt

-Ánh Nguyệt năm nay em bao nhiêu tuổi?

-Tôi 15(Ánh Nguyệt đưa ly cafe lên uống)

-Vậy em ít hơn tôi 3 tuổi , tôi 18 rồi

Ánh Nguyệt chỉ *mỉm cười*

-Ánh Nguyệt em có bạn trai chưa?

-Bạn trai thì e không có,nhưng bạn gái thì e có rồi(Ánh Nguyệt giơ đồng hồ lên xem)

-Thôi chị ngồi lại sau nha,em về trước 11 giờ đến giờ e đi đón tiểu thư của e rồi(Ánh Nguyệt nháy mắt rồi chào tạm biệt)

"Ồ,bạn gái sao"

--------------------------

Ánh Nguyệt đang đứng đợi Tố Nhã ở cổng trường không biết Băng Băng ở đâu xuất hiện đi tới

-Ô,Ánh Nguyệt ,tiểu thư của em học trường này à,em gái tôi cũng học ở đây nó bằng tuổi em đấy(Băng Băng mỉm cười chỉ tay vào trường)

-Không ?Tiểu thư của em làm giáo viên ở trường này(Ánh Nguyệt chỉ tay vào trường)

-A,cô ấy kìa rồi,e đi...trước...

Ánh Nguyệt chưa kịp nói xong Băng Băng ngã vào lòng Ánh Nguyệt

-Băng Băng chị sao vậy?(Ánh Nguyệt đỡ lấy Băng Băng )

-Chị thấy chóng mặt quá(Băng Băng nắm chặt lấy bả vai Ánh Nguyệt)

Lúc đó Tố Nhã thấy cảnh tượng này đập ngay vào mắt mình, trong lòng Tố Nhã nảy sinh hiểu nhầm liền bước vội đi về trước,giả vờ như không quen biết Ánh Nguyệt,cứ bước đi được 1 bước trong lòng lại đau nhói lên

-Tố Nhã đợi em với mọi chuyện không phải như chị nghĩ đâu(Ánh Nguyệt muốn đuổi theo nhưng Băng Băng ôm chặt lấy Ánh Nguyệt không cho đi)

-Chị Băng Băng!!! Chị làm sao vậy(e gái Băng Băng chạy tới)

-Cô là e gái Băng Băng à,mau đưa cô ấy đến bệnh viện đi(Ánh Nguyệt đẩy Băng Băng ra đưa vào lòng e gái)

Vội vàng đuổi theo Tố Nhã 1 đoạn, nhưng chẳng thấy Tố Nhã đâu đành quay lại cùng e Băng Băng đưa cô ấy đến bệnh viện Ánh Nguyệt ngồi đợi Băng Bang tỉnh lại cũng đến 6:30

-Chị không sao chứ (Ánh Nguyệt lạnh lùng)

-Chị xin lỗi,tại chị mà tiểu thư của...em(chưa kịp nói xong bị Ánh Nguyệt chen ngang)

-Không sao đâu em có việc về trước chị ở lại giữ gìn sức khỏe(Ánh Nguyệt bỏ đi không quay lại nhìn Băng Băng lấy 1 lần)

Băng Băng nhếch mép"Tôi bắt đầu thích e rồi đấy"

Trời cũng bắt đầu đổ mưa to Ánh Nguyệt nhắn tin cho Tố Nhã rồi lái xe tới của nhà Tố Nhã .Tố Nhã cầm điện thoại lên đọc:"Cô,em xin lỗi em sẽ đứng đợi dưới nhà cô, bao giờ cô chịu e nghe giải thích e mới về"Tố Nhã cứ nghĩ Ánh Nguyệt chỉ nói thế.Đến 10 giờ Tố Nhã thấy lo lắng vì câu nói của Ánh Nguyệt đi ra cửa sổ vén rèm nhìn xuống dưới sân, thì thấy Ánh Nguyệt vẫn đứng dưới mưa"Em đấy bị ngốc à,mà giờ này còn đứng đấy"Tố Nhã chạy xuống tầng lấy ô mở cửa đi ra ngoài

-Ánh Nguyệt e có bị ngốc không,không thấy tôi ra e không biết đi về sao(Tố Nhã nhíu mày,kéo Ánh Nguyệt vào nhà)

-Em xin lỗi,cô hãy nghe em giải thích

-Em đi tắm đi tôi đi tìm quần áo cho em,rồi chúng ta nói chuyện sau(Tố Nhã đi lấy quần áo cho Ánh Nguyệt)

-Quần áo tôi để đây,em mặc tạm đi

.................

-Xong rồi à,máy sấy để ở kia e sấy tóc khô đi không lại ốm

-Vâng

-Tóc khô rồi em ngủ trước đi,tý tôi ngủ sau

-Tố Nhã,em xin lỗi,cô đừng giận em cô cũng thấy mọi việc mà,em với chị Băng Băng chỉ mới gặp nhau hôm nay không hề có quan...(Ánh Nguyệt bị Tố Nhã cắt lời)

-Tôi biết rồi !em đi ngủ đi(Tố Nhã vẫn cặm cụi viết giáo án)

-Cô không giận e nữa chứ(Ánh Nguyệt cúi mặt xuống)

-Tôi thì làm gì có quyền giận em

Ánh Nguyệt đi tới ôm cổ Tố Nhã từ đằng sau

-Ai bảo cô không có quyền giận em chứ(Ánh Nguyệt siết chặt hơn)

-Tố Nhã,em biết chúng ta rất khó để đến với nhau vì chúng ta là cô trò hơn nữa chúng ta đều là con gái,nhưng tình yêu thực sự xuất phát từ con tim không cần biết người kia mang trong mình giới tính gì nhưng chỉ cần chúng ta yêu nhau là đủ rồi(Ánh Nguyệt cúi xuống thở vào tai Tố Nhã)

Lúc này Tố Nhã mới ngừng viết,Ánh Nguyệt dơ ra trước mặt Tố Nhã sợi dây chuyền cô mới mua

-Tố Nhã,cô đồng ý làm bạn gái em nha(Ánh Nguyệt mỉm cười)

Tố Nhã quay đầu lại ngước nhìn Ánh Nguyệt mỉm cười ngẫm 1 lúc Tố Nhã đưa tay ra cầm lấy sợi dây chuyền đưa cho Ánh Nguyệt

-Em còn đứng ngơ ra đấy làm gì,còn không mau đeo cho tôi không tôi đổi ý bây giờ

Ánh Nguyệt giật mình cầm lấy sợi dây chuyền đeo cho Tố Nhã rồi lấy tay vuốt ve lấy đôi má của Tố Nhã đưa môi lại gần Tố Nhã nhắm mắt lại hôn, Ánh Nguyệt rồi từ từ đưa lưỡi của mình đưa vào trong

-ưmm...ahha...(Tố Nhã không còn lý trí ôm lấy cổ Ánh Nguyệt đứng lên)

-Gtgh..haah...mm (2 người vừa hôn vừa đi đến bên giường)

"BỊCH" cả 2 ngã xuống giường nằm gọn trên giường,giờ đây đầu óc của Ánh Nguyệt trống rỗng)

Bàn tay của Ánh Nguyệt mò mẫm cửi từng cúc áo của Tố Nhã ra sờ nắn ngực, rồi vuốt ve bụng Tố Nhã

-Ưmm....agh...Đôi môi của Ánh Nguyệt từ từ hôn cổ Tố Nhã rồi xuống dần đến ngực, Ánh Nguyệt ngậm và mút chúng.Tố Nhã thì thở dốc tay nắm chặt vào chăn tiếng căn phòng tràn ngập tiếng rên rỉ của Tố Nhã làm Ánh Nguyệt ngày càng kích thích.Ánh Nguyệt cắn nhẹ vào ngực Tố Nhã"A"làm Tố Nhã vừa đau, bàn tay của Ánh Nguyệt đang kích thích ở trên âm đạo

-Ánh...Nguyệt...ahh...bỏ tay em ra đi,không phải chỗ đó(Tố Nhã đẩy đầu Ánh Nguyệt ra)

Ánh Nguyệt đưa người lên hôn cổ Tố Nhã

-Ánh...Nguyệt...dừng lại..đi(Tố Nhã cố kìm giọng mình xuống)

Bàn tay Ánh Nguyệt ở trên bụng Tố Nhã ,đi vào trong quần Tố Nhã rồi dùng 1 ngón tay đưa từ từ vào trong âm đạo,co giật ở trong âm đạo Tố Nhã

-Ánh...Ng...đau...ưmmm...ahhh...haaahh...ught(Tố Nhã nắm chặt bả vai Ánh Nguyệt,đưa hông mình đẩy lên)

Ánh Nguyệt chợt nhận ra điều gì đó liền rút ngón tay ra ,ngón tay của Ánh Nguyệt ướt đẫm tinh hồng của Tố Nhã

-Em...em xin lỗi(Ánh Nguyệt nằm dậy cài từng cúc áo Tố Nhã vào)

-Em sẽ không làm vậy với cô nữa đâu....(Ánh Nguyệt lấy tay vuốt ve mái tóc rồi hôn nhẹ lên trán của trán Tố Nhã )

-Không phải em...em chưa đủ tuổi(Tố Nhã ngại ngùng quay mặt đi)

-Em biết rồi,em sẽ làm vậy với cô khi em đủ tuổi(Ánh Nguyệt kéo Tố Nhã về ôm)

-Chúng ta đi ngủ thôi !!!mai còn đến trường(Tố Nhã vươn tay ra tắt bóng điện)

-Em yêu cô,Tố Nhã(Ánh nguyệt mỉm cười)

-Ngủ ngon tình yêu của em(Ánh Nguyệt xích lại gần Tố Nhã)

-Ngủ ngon(Tố Nhã quay lại ôm Ánh Nguyệt vào lòng)

"CÔ CŨNG YÊU EM, ÁNH NGUYỆT"

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top