Chương 23: Phim ảnh phong ba


Ngụy Tử Nịnh rốt cục đã trở về, tục ngữ nói: "Tiểu biệt thắng tân hôn", Tô Cũng thật cao hứng.

Ngụy Tử Nịnh về đến nhà, nghênh tiếp nàng chính là một bàn đồ ăn thịnh soạn, mỗi khi khi như thế này, Nguỵ Tử Nịnh sẽ cảm thán không đâu bằng ở nhà.

Cho Tô Cũng một cái ôm thật chật để giải toả nỗi khổ nhớ mong, lúc ôm Tô Cũng thì xác định bản thân phải đổi công việc như kế hoạch, bao nhiêu tiền cũng không bằng có người thật lòng bên cạnh bầu bạn.

Cố Văn Ngôn biết Nguỵ Tử Nịnh đã trở về, ngày thứ hai thì hẹn Tô Cũng đi ra, nghĩ đến gần đây buổi tối, Ngô Mặc mỗi lần tắm xong đi ra đều ăn mặc đặc biệt khêu gợi tại trước mặt bản thân lắc lư, là một người bình thường, phản ứng khẳng định là có , nhưng nàng không dám cũng không thể.

Đêm qua thực sự nhịn không được , liền mở miệng hỏi Ngô Mặc gần đây là chuyện gì xảy ra, Ngô Mặc cười mà không nói, thẳng đến thấy Ngô Mặc cùng Nguỵ Tử Nịnh liên hệ. Cố Văn Ngôn còn buồn bực các nàng lúc nào thì thân như thế, qua hơn nữa ngày mới phản ứng được thì ra chính mình bị Nguỵ Tử Nịnh tính kế.

Tô Cũng tới điểm hẹn, nhìn bộ dạng Cố Văn Ngôn, chỉ biết Cố Văn Ngôn gần đây cuộc sống khẳng định không được tốt lắm , sau đó âm thầm cảm thán chị Ngô Mặc thủ đoạn thật đúng là cao minh.

Tô Cũng ngồi xuống, Cố Văn Ngôn hỏi nàng: "Lúc trước đồ chị đưa cho em, em có xem hay không?"

Tô Cũng lúc này mới nhớ tới trước đó không lâu Cố Văn Ngôn đưa nàng một USB , nhưng không biết đã bị bản thân vứt ở nơi nào.

"Ngạch. . . Đã quên. . ."

Nghe được Tô Cũng nói, Cố Văn Ngôn một bộ dạng đau khổ,

"Em cái người này, chị đây mang thứ tốt cho em, để tốt cho em, em cư nhiên không xem sao? !"

"Hắc hắc, Chị Văn Ngôn chị đừng kích động, gần đây bận rộn đi vẽ tranh, đã quên mất, em trở về thì xem, được rồi chứ."

Xem Tô Cũng như vậy, Cố Văn Ngôn chỉ biết bản thân muốn cùng Nguỵ Tử Nịnh đấu, cấp bậc còn kém chút, không chỉ không có thần trợ công, mà có lại ngốc như heo. Haizzz.., ngộ nhân bất thục a.

Tô Cũng không biết Cố Văn Ngôn đã đem bản thân hóa thành heo , cợt nhả cùng Cố Văn Ngôn hàn huyên nửa ngày, sau đó về nhà.

Buổi chiều làm tốt cơm, chờ Nguỵ Tử Ninj về, kết quả Nguỵ Tử Nịnh phải tăng ca, Tô Cũng không có gì làm liền tìm ra USB Cố Văn Ngôn đưa, chuẩn bị nhìn xem rốt cuộc là vật gì.

Mở USB, phát hiện là mấy danh sách, tên đều kỳ kỳ quái quái , gọi cái gì "Đúng như ngươi ôn nhu", "Nữ vương ở trên" và vân vân, Tô Cũng nghĩ quả thực khó hiểu, tùy tiện chọn một cái tên bình thường một chút "Đúng như ngươi ôn nhu".

Mở ra phát hiện hình như là bộ phim, mới đầu rất bình thường, một người nữ sinh đến nhà một người nữ sinh làm khách, hai người ngồi ở trên giường ăn kem, sau đó một người trong đó ăn kem chảy từ khóe miệng xuống, người kia thấy vậy cư nhiên tiến đến liếm, sau đó nội dung bộ phim làm Tô Cũng mặt đỏ tới mang tai, tại lúc hai người sắp loả thể, Tô Cũng vội vã đem laptop đóng lại, lấy tay quạt quạt vào mặt để hạ nhiệt xuống. Lúc này, chuông cửa vang lên , biết là Nguỵ Tử Nịnh đã trở về, Tô Cũng vội vàng đi mở cửa.

Cửa vừa mở ra thì Nguỵ Tử Nịnh thấy Tô Cũng mặt đỏ tới mang tai, Nguỵ Tử Nịnh vội vàng đưa tay lên trán Tô Cũng dò xét.

"Làm sao vậy? Bị sốt hay sao?"

Tô Cũng né qua ..., "Không. . . Không có."

Trong lòng thầm mắng Cố Văn Ngôn, cư nhiên đưa bản thân vật như vậy, thực sự là rất xấu rồi, còn tưởng rằng gần đây nàng hoàn lương, kết quả cư nhiên chính là cái tính đánh chết không đổi, phải tìm cơ hội cho chị Ngô Mặc thu thập nàng.

"Vậy em như thế nào mặt đỏ như vậy? Vừa làm gì sao ?"

"Không, không có làm gì a, chỉ chơi game một chút, có thể hơi nóng ."

"Được rồi."

Ngụy Tử Nịnh không có tiếp tục truy vấn, hai người liền bắt đầu ăn, cơm nước xong, Tô Cũng đi rửa chén, Nguỵ Tử Nịnh ngồi trên sô pha xem TV, đột nhiên nhớ tới có một bộ phim đamg hót trên mạng , nên định tìm ra cùng Tô Cũng xem.

Ngụy Tử Nịnh đem laptop của Tô Cũng đến phòng khách, mở ra phát hiện laptop cư nhiên không có tắt, trong lòng còn âm thầm nói Tô Cũng thật lẩm cẩm. Chờ một chút, xem danh sách này là chuyện gì xảy ra a, Nguỵ Tử Nịnh nhịn không được hiếu kỳ mở ra xem, phát hiện cư nhiên là cái loại phim này, Nguỵ Tử Nịnh 囧 , thật nhìn không ra Tô Cũng cư nhiên sẽ xem những loại phim này, chẳng lẽ là bản thân gần đây đi công tác, để cô đói sao , Nguỵ Tử Nịnh bắt đầu kiểm thảo bản thân. Sau đó âm thầm tắt, lấy USB cất vào túi của mình.

Tô Cũng rửa chén xong đi ra, phát hiện Nguỵ Tử Nịnh đem laptop vủa mình lấy ra , trong nháy mắt hoảng hốt, vội vàng tiến lên hỏi:

"Chị thế nào mang laptop của em ra đây ?"

"Tìm bộ phim xem."

"Laptop của em không có gì kỳ quái chứ?" Tô Cũng có chút khẩn trương hỏi, nếu như bị phát hiện xem cái phim loại này, vậy thực sự là rất mất mặt a, đều là do Cố Văn Ngôn, nhất định phải tính sổ với nàng!

"Không có a, chỉ vừa mới mở máy thôi." Ngụy Tử Nịnh biết nếu như vạch trần Tô Cũng khẳng định sẽ làm cô xấu hổ, vậy thì giả vờ không biết đi.

"Mới vừa khởi động máy sao?" Lẽ nào bản thân vừa tắt điện thoại sao? Không nhớ rõ , quên đi, không phát hiện là tốt rồi.

"Vậy chúng ta xem phim đi."

Xem xong phim đã hơn 10 giờ, quả nhiên phim trên mạng đánh giá như nhau, đạt tiêu chuẩn, phi thường không sai, hai người đều nghĩ phim xem hay.

Tô Cũng thúc Nguỵ Tử Nịnh trở về ngủ, ngày mai còn phải đi làm.

Ngụy Tử Nịnh vừa định về nhà, nghĩ đến khi nãy thấy danh sách phim kia, liền đối với Tô Cũng nói:

"Em không theo chị ngủ sao?"

"Hả?" Tô Cũng trong đầu nhảy ra hình ảnh bộ phim kia, hình ảnh cứ hiện ra trong đầu muốn xoá cũng xoá không được, mặt lập tức đỏ lên.

"Tưởng cái gì vậy? Chị chính là nhớ em , đã lâu không cùng nhau ngủ, đi thôi." Nói rồi còn nhéo nhéo mặt Tô Cũng.

Tô Cũng lắc lắc đầu để xua đi những hình ảnh trong đầu, cao hứng bừng bừng theo Nguỵ Tử Nịnh đi qua nhà nàng , dù sao cũng tốt đã lâu rồi không cùng nhau ngủ, Tô Cũng chính là rất nhớ cái ôm ấm áp kia.

Tô Cũng vốn tưởng rằng Nguỵ Tử Nịnh chỉ là đơn thuần ngủ, kết quả bản thân bị lăn qua lăn lại đến nửa đêm, tại lúc sắp không còn ý thức rốt cục nhịn không được hỏi Nguỵ Tử Nịnh:

"Chị ngày hôm nay là chuyện gì xảy ra a?"

"Chị muốn cho em ăn no a."

Trên tay chính là động tác liên tục.
Tô Cũng kiệt sức."Được rồi, không. . . Từ bỏ."

Ngụy Tử Nịnh tiếp tục hạ thủ, tại lúc Tô Cũng đến đỉnh, ghé vào bên tai cô nói: "Sau này nếu muốn thì trực tiếp nói cho chị biết, không được lén xem phim đó!"

"Á. . . Cái gì?" Cư nhiên bị phát hiện , Tô Cũng thật muốn tìm cái lổ để chui a , thực sự là rất xấu hổ , "Đó là chị Văn Ngôn cho em ."

Tô Cũng nói xong câu đó thì liền ngủ thiếp đi, Nguỵ Tử Nịnh nheo mắt lại, quả nhiên là Cố Văn Ngôn , chờ xem.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top