Chương 48 : Lãnh binh trừ loạn

Những ngày mưa gió, Đản Đản cũng không biết Phạm Tư Vực bọn họ ở dưới làm cái gì, vô luận là thích khách hay là loạn đảng, tóm lại, âm mưu dương mưu đều bị tứ huynh muội anh dung phi thường Phạm Tư Vực giải quyết sạch sẽ.

Khi lâm triều, nhận được tin tức phản hồi của Trấn Tây Hầu. Nguyên lai, phản tặc Liêu Như Thân đã sớm cấu kết thiên hạ đệ nhất tà giáo cổ độc môn, phía nam ôn dịch chính là thành tựu của cổ độc môn, cuối cùng cũng nhờ thuốc của Đản Đản có tác dụng, hơn nữa bọn người phát tác độc của cổ độc môn cũng bị triều tiêu diệt. Biên giới địch quốc xâm nhập, cũng là liên quan đến bọn chúng, nhóm người hoàng tử đã cho nghị hòa, cũng hợp tác diệt trừ loạn đảng; mà hiện tượng tồi tệ ở thi khoa cử, cũng là Liêu Như Thân tìm mọi cách làm ra. Cho tới trong nước nhiều tổ chức ám sát hoạt động, cũng là từ hắn sai khiến người cổ độc môn làm. Hiện tại, có người đã phát hiện tung tích của hắn, chính là hắn ở địa bàn cổ độc môn, tình huống bên trong không có người biết, cho nên, Trấn Tây Hầu đặc thỉnh hoàng đế xuất binh trừ loạn.

“Cổ độc môn? Hừ! Nhắc tới nó trẫm thật nỗi giận, Vực nhi! Ba vị hoàng huynh của ngươi còn chưa trở về, hơn nữa trẫm còn có việc cho bọn hắn làm, chuyện khổ cực này đành phải giao cho ngươi! Không cần phải chiêu hàng vô nghĩa, tóm lại là phải giết sạch hết! Về phần Liêu Như Thân, trẫm muốn hắn sống,  mọi việc binh tướng đều do ngươi làm chủ!” Hoàng đế nói.

“Dạ! Phụ hoàng! Nhi thần tuân chỉ!” Phạm Tư Vực quỳ nói.

“Nga! Đúng rồi! Vực nhi lần này lãnh binh chưa có kinh nghiệm, trẫm thực lo lắng! Trấn Tây Hầu!” Hoàng đế.

“Có thần!”

“Nghe nói ngươi ở sau lưng trẩm chọn rể cho nữ nhi?” Hoàng đế nói.

“A? Này…… Thần…… Không dám!” Trấn Tây Hầu nói.

“Ha ha! Nữ nhi bảo bối của ngươi đã cùng trẫm nói qua! Ngươi cũng thật lớn mật, tốt xấu nàng cũng là một nữa nữ nhi của trẫm. Hôn sự của nàng mà không hề nói với trẫm một tiếng là thế nào? Thật sự là lớn mật!” Hoàng đế nói.

“Thần…… Có tội!” Trấn Tây Hầu nói, nghĩ rằng lão gia hỏa nhà ngươi giả ngu thật giỏi, Hai đứa nhỏ kia chỉ phúc vi hôn cũng không phải là ngươi chỉ điểm hay sao! Ngươi không phải còn ban cả tính vật đính ước hay sao?!

“Biết sai là tốt rồi! Vậy trẫm liền cho ngươi cơ hội. Vậy gọi con rể của ngươi hỗ trợ cho nữ nhi ta làm chủ tướng, nếu tham mưu sai lầm rồi trẫm khẳng định không tha cho ngươi!” Hoàng đế nói.

“Vậy thần cũng đi!” Trấn tây hầu nói.

“Ngươi? Ngươi như thế nào có thể đi! Ngươi đi ai tới bồi trẫm a? Trẫm còn muốn cùng ngươi ôn chuyện đây!” Hoàng đế nói.

“Dạ! Thần tuân chỉ!” Trấn tây hầu bất đắc dĩ, nói trắng ra là hoàng thượng thưởng rể, con rể bảo bối của mình, tuyệt đối hàng phục được dã nha đầu kia, nhưng là mệt cho Toa Nhi nhà chúng ta.

“Tốt lắm! Nếu không có chuyện khác liền bãi triều đi!” Hoàng đế nói xong liền cùng hoàng hậu đi.

Phạm Tư Vực nhận được mệnh lệnh hoàng đế thật sự thích, mở đường tướng quân đến quân dự bị đều chọn thuận mắt, có khả năng, duy độc vị chủ tướng còn lại là một nhân vật thần bí, theo như lời Trấn Tây Hầu, chỉ cần chúng ta đến chổ kia, hắn sẽ xuất hiện, tín vật là lệnh bài điều động cấm quân, ám hiệu là @#¥%&×#&×@¥[ cơ mật!].

Hiện tại Phạm Tư Vực dẫn theo mười vạn đại quân, chờ xuất phát, Đản Đản là chủ quân y, theo sát sau Phạm Tư Vực, Phạm Ngưng Toa còn lại là mở đường tướng quân. Nhắc tới Phạm đại tiểu thư binh pháp đầy mình, cũng thường cùng phụ thân của mình đánh qua vài trận, nhưng là hứng thú là xung phong của nàng chưa hề giảm. Phạm Tư Vực tự nhiên là từ chối nàng, dù sao nàng cũng là người đứng đầu cả trăm miệng ăn cấm vệ quân

Mấy ngày trước lúc xuất phát, Đản Đản tựa như chăm chỉ như con kiến, bận rộn ở phòng bếp, hiệu thuốc, Phạm Tư Vực tuy là vội vàng kiểm kê quân vụ, đồ dự trữ cùng phân công công việc, ngẫu nhiên còn thảo luận một chút phương án tác chiến, nhưng lúc rãnh rỗi cũng tò mò xem Đản Đản đang làm gì. Chỉ thấy nàng đem dược liệu quân dụng biến thành đống thuốc lớn, đem toàn bộ bốn chiếc xe chở dược liệu biến thành hai bình thuốc lớn treo trên đầu Tiểu Bụi.

“Ý tưởng của ngươi thật hay, ngươi biến thành như thế này dùng được sao?” Phạm Tư Vực hỏi.

“Đương nhiên dùng được, ngươi xem có trị ngoại thương, nội thương, đau đầu nhức óc, có thể trị việc không thích ứng với khí hậu, có thể để khôi phục thể lực, còncó thể giải trăm độc!” Đản Đản hưng phấn nói.

“Có thể giải trăm độc ?” Phạm Tư Vực nói,“Nói đến nghe một chút!”

“Cổ độc môn độc cũng chỉ có vài loại, trừ bỏ loại Trấn Tây Hầu trúng là đặc thù không thể giải, còn lại hoàn toàn không thành vấn đề!” Đản Đản tự phụ nói.

“Vậy nếu đụng phải loại độc đó thì sao?” Phạm Tư Vực nói.

“Ai nha! Cái loại độc đó điều chế rất đắt tiền. Phân lượng dùng cho một người ít nhất vạn lượng thậm chí trăm vạn lượng! Bọn họ mới luyến tiếc sử dụng. Nói sau, ta cũng có thể giải, mang theo tùy thân thôi” Đản Đản nói.

“Tự tin như vậy sao?” Phạm Tư Vực nói.

“Đương nhiên !” Đản Đản nói.

“Dám theo ta lập cái quân lệnh không!” Phạm Tư Vực nói.

“Lập liền lập! Bất quá không thể giết” Đản đản nói.

“Đi! Yên tâm đi! Biết ngươi sợ chết!” Phạm Tư Vực nói xong, đi lại bàn viết một quân lệnh.

Đản Đản tiếp nhận bút, cẩn thận xem từng nét chữ xinh đẹp của Phạm Tư Vực, chỉ thấy mặt trên viết: “Hướng quốc chủ quân y Thái y Đản Đản lúc này đặc lập quân lệnh, ở trong đại quân sản xuất dược liệu trong quá trình nếu như không thể cam đoan toàn quân tướng sĩ trị liệu đúng lúc, dược tư sung túc, tắc ban thưởng cung hình……”

“Cái gì?! Ngươi là không phải thật sự muốn ta làm thái giám a!” Đản Đản hét lên.

“Ha ha! Ngươi lớn lên rất giống a!” Phạm Tư Vực cười nói.

“Hừ!” Đản Đản giật lấy bút cùng quân lệnh ngồi đối diện với Phạm Tư Vực thở phì phì, xem ra là thật sự sinh khí.

“Được rồi, nói giỡn với ngươi thôi, sinh khí sao?” Phạm Tư Vực thấy thế liền đi tới bên người Đản Đản ngồi xuống.

“Hừ!” Đản Đản bỉu môi.

“Như thế nào? Không muốn để ý ta a! Tốt lắm a! Ngày mai đã có thể xuất phát, nếu như vậy, ta liền cắt chức của ngươi, ngươi ở lại trong cung là được rồi.” Phạm Tư Vực không sao cả khẩu khí, dứt lời liền đứng dậy đi.

“…… Không đi thì không đi, ta cũng không muốn đi chiến trường đâu! Hừ!” Đản Đản do dự một chút nói.

“Đi, vậy thì tùy ngươi” Phạm Tư Vực  ăn mềm không ăn cức nói xong liền viết quân lệnh.

Đản Đản thấy Phạm Tư Vực viết quân lệnh mặt trên còn có dấu ấn của công chúa, trong lòng có ngàn vạn cái hối hận. Nhưng là suy nghĩ một chút, vì cái gì mỗi lần đều là chính mình cho nàng bậc thang đi xuống, nàng nhân nhượng mình một chút không được hay sao, cho dù là công chúa thì thế nào! Nếu thực nhạ nóng nảy, vậy rời đi tốt lắm, trời không theo ý người, phát sinh ở trên người chính mình cũng rất bình thường.

Đản Đản thu hồi lệnh, ứng thanh “Tạ công chúa!” Liền ly khai. Phạm Tư Vực ngồi trước bàn sắc mặt đen đến đòi mạng, nàng thấy Đản Đản rất dễ làm nàng xúc động, bất quá nói thật ra chính mình cũng thực hối hận, vì cái gì mỗi lần đều không quản được cái miệng vú em tính tình tự cao tự đại, hiện tại mệnh lệnh cũng viết, có đạo lý nào lại thu hồi, có lẽ như vậy cũng tốt, chiến trường rất nhiều huyết tinh, cũng quá tàn khốc, thiện lương giống như nàng không thấy mới là tốt.

Ngày hôm sau, hoàng đế cùng hoàng hậu tự mình dẫn dắt đại thần tiễn đưa nhi nữa, Phạm Tư Vực ngồi trên lưng ngựa, một thân Ngân Bạch Sắc khôi giáp tản ra cuồn cuộn anh khí, rất là thu hút mắt người, khí chất phong độ, tuyệt đối mê chết người, bao gồm cả người ở vách tường nhìn lén Đản Đản. Nhìn người mà mình luôn vướng bận nghênh ngang mà đi, Đản Đản trong lòng không có tư vị , thời tiết vốn là rất tốt, nhưng đối với chính mình mà nói chính là một mảnh hắc ám……

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: