Chương 16 : Đại mộng sơ tỉnh

Ngoại ô không khí trong lành, ánh mặt trời chiếu gọi vào trong phòng, Phạm Tư Vực hoảng hốt mở mắt, giống như chính mình bị rơi xuống vách núi rồi bị người khác kéo trở lại vô lực nằm ở trên giường.- xem ra, ác mộng rốt cục tỉnh.

Nhìn quét ngang hoàn cảnh xung quanh, nhìn Phan An nằm bên cạnh hô hấp ở định không có chuyện gì, yên tâm, rút tay ra, quay đầu vuốt ve người nằm bên giường đang nằm trên tay của mình, mới ý thức được, có thể thấy được nàng bên người là chuyện cỡ nào hạnh phúc! Vì thế, đáp lời ánh sáng mặt trời quang huy, Phạm Tư Vực trên mặt hiện ra một tia mỉm cười hạnh phúc

Không biết qua bao lâu, cánh tay  Phạm Tư Vực đều bị đè tê rần, kỳ thật cái đầu dù có khả ái nhưng vẫn có phân lựng. Cử động ngón tay của mình một cái, thấy trên ngón tay có quấn băng vải, trong lòng nhưng thật ra có điểm sinh khí. Đầu đất này dám nhẫn tâm cắn mình thành ra như vậy. Bất quá suy nghĩ lại, nếu không bởi vì Đản Đản cắn Phạm Tư Vực một ngụm, nàng cùng Phan An đã sớm đi đời nhà ma .

Nguyên bản Đản Đản muốn cho Phạm Tư Vực được Phan An che dấu tập trung tinh lực tỉnh lại , nhưng nhìn hai người sắc mặt càng ngày càng ảm đạm, chỉ biết sự tình cũng không thuận lợi như mình nghĩ, vì thế liền canh giữ ở bên giường vuốt mạch môn của hai người, thời khắc quan sát đến động tĩnh.

 Mà coi như Đản Đản phát hiện mạch đập hai người nháy mắt đình chỉ khi, cái khó ló cái khôn, liền cắn ngón giữa của Phạm Tư Vực, kết quả, bởi vì quá sốt ruột , đem ngón tay người ta cắn đến chảy máu . Cái gọi là tay đứt ruột xót, Phạm Tư Vực ở trong mộng cũng cảm giác được ngón giữa đột nhiên truyền đến cảm giác đau đớn kịch liệt, bản năng bởi vì đau đớn mà tập trung tinh thần, nghĩ phải tìm tòi đến tột cùng, sau đó cứ như vậy đại mộng sơ tỉnh.

“Đầu đất! Đầu đất” Phạm Tư Vực nhẹ nhàng mà đẩy đầu Đản Đản,“Tay của ta tê muốn chết, mau đứng lên”

“A?” Đản Đản bừng tỉnh nói,“A! Ngươi tỉnh rồi”

“Ta không tỉnh như thế nào nói chuyện với ngươi được a?” Phạm Tư Vực nhìn vẻ mặt vô tội Đản Đản cười nói.

“Ô!!!” Phạm Tư Vực vừa dứt lời, Đản Đản liền ôm nàng khóc giống như người đầy nước mắt.

“Uy! Như thế nào khóc rồi ! Ta không phải tỉnh rồi sao! Không có việc gì nữa” Phạm Tư Vực an ủi nói.

“Đản đản rất sợ hãi a! Ô!!!” Đản Đản gắt gao bắt lấy Phạm Tư Vực giống như nếu buông tay thì liền biến mất.

“Có ta ở đây bên cạnh ngươi sợ cái gì a! Tốt rồi tốt rồi! đừng khóc Phạm Tư Vực lớn như vậy còn chưa dỗ dành ai, hiện tại chân tay luống cuống không biết nên làm sao bây giờ.

“Ta sợ! Nếu Phạm Tư Vực chết, Đản Đản phải làm sao bây giờ a! Sư phụ đã chết, Đản Đản hảo khổ sở, nếu Phạm Tư Vực cũng đã chết, Đản Đản cũng không muốn sống nữa! Ahh!!!” Đản Đản nói xong càng khóc càng thương tâm, càng khóc càng lớn tiếng.

“Ai nha! Cái này gọi là cái gì a! Cái gì mà chết hay không” Phạm Tư Vực cũng sốt ruột , miễn cưỡng ngồi ngay ngắn, ôm Đản Đản.

“A! Phạm Tư Vực không cần rời Đản Đản đi! Đản Đản rất thích tiểu mỹ nhân! Đản Đản sẽ không rời ngươi đi” Đản Đản khóc đến không thở nổi

“Lại bắt đầu hồ ngôn loạn ngữ! Thật là” Phạm Tư Vực bất đắc dĩ

.“Không cần…… Không cần! Chính là không cần rời đi” Đản Đản khóc giãy dụa trước khởi động thân, nhướng mày lên, còn thật sự nhìn Phạm Tư Vực nói,“Đáp ứng Đản Đản! Không cần rời Đản Đản đi”

“Hảo hảo hảo! Ta đáp ứng ngươi, đừng khóc .” Phạm Tư Vực nói.

“Ta muốn ngươi cam đoan! Cam đoan”  Đản Đản nhất quyết không tha.

“Ta…… Ai nha” Phạm Tư Vực đành phải dùng thái độ đoan chính nói,“Ta cam đoan từ nay về sau không bao giờ nữa rời Đản Đản đi.”

“Vĩnh viễn” Đản Đản khởi cái miệng nhỏ nhắn nói.

“Vĩnh viễn” Phạm Tư Vực nói xong ôn nhu vuốt ve đầu Đản Đản “Vĩnh viễn……”

“Phạm Tư Vực có thích Đản Đản không?” Đản Đản từ buồn chuyển thành vui, tươi cười mặt mày rạng  rỡ như hoa.

“Ách…… Này……” Phạm Tư Vực thình lình bị hỏi trực tiếp, hoàn toàn không biết nên làm cái gì bây giờ

“Có thích hay không thôi” Đản Đản nói.

“Này……” Phạm Tư Vực đỏ mặt.

“Phạm Tư Vực không thích Đản Đản ! Ôi!!” Đản Đản nói xong liền khóc ô ô, trở mặt so với thời tiết còn nhanh hơn.

“Trời ạ! Như thế nào lại khóc nữa” Phạm Tư Vực thực bất đắc dĩ.“Ta…… Ta……” Phạm Tư Vực rất muốn nói thích. “Ta” nữa ngày cũng không ra được khỏi miệng.

“Ha ha! Ha ha……” Phan An nãy giờ sớm đã tỉnh nhưng giả vờ ngủ cười thành tiếng.

“Ngươi! Ngươi tỉnh khi nào?” Phạm Tư Vực ngạc nhiên nhìn Phan An, thế nhưng đã quên bên cạnh còn có người, vừa rồi nói những lời này nếu như bị hắn nghe thấy được, thật đúng là mắc cỡ chết người.

“Ha ha! Thật sự là không nghĩ tới, võ công cái thế như ngươi thế nhưng bị tiểu gia hỏa bức đến này bước này” Phan An cười trêu ghẹo.

“Phốc…… Ôi ~~” Đản Đản từ trong lòng Phạm Tư Vực ngẩng đầu hướng về phía Phan An làm cái mặt quỷ tiếp tục khóc.

“Được rồi được rồi! Thích! Ta thích Đản Đản” không chú ý tới gì nữa, Phạm Tư Vực đành phải thỏa hiệp an ủi Đản Đản.

“Ha ha! Tiểu gia hỏa thật là có biện pháp a” Phan An cười nói.

“Ít nói nhảm! Ngươi không biết nghe lén người khác nói chuyện thực không lễ phép sao?” Phạm Tư Vực mặt đối Phan An nói.

“Ha ha! Ta vốn là muốn ngủ thêm một chút, ai biết lại bị các ngươi đánh thức, này cũng không nên trách ta a” Phan An vô tội nói.

Nhìn biểu tình đáng giận của Phan An, Phạm Tư Vực liền thượng hoả, nàng không thích người kia, đặc biệt nhìn thấy hắn tổng có thể nhớ tới hắn dạy Đản Đản lừa gạt chính mình. Nhưng là, nàng lại không chán ghét hắn, hơn nữa ở  trên người hắn chính mình cảm thấy có cảm giác thân thiết.

“Hừ” Phạm Tư Vực không để ý tới Phan An .

“Ọt ọt” một thanh âm dễ nghe từng bụng của Đản Đản truyền đến.

“Ha ha ha” Phan An nghe xong cười cái không ngừng.

“Ha ha” Phạm Tư Vực cũng cười .

“Ọt ọt ọt” lại là một tiếng, lần này là từ bụng của Phạm Tư Vực truyền đến.

“Ha ha ha” lúc này Phan An cùng Đản Đản nở nụ cười như con ngựa.

“Ọt ọt ọt ọt” lại là một tiếng, còn lại là theo bụng Phan An truyền ra đến. Cái này ba người cũng không cười, liền chung nhận thức chạy xuống dưới tửu lầu ăn cơm.

Phan An cùng Phạm Tư Vực bị tiêu hao thể lực, Đản Đản còn lại là canh giữ ở bên người bọn họ thể lực tự nhiên giảm xuống, hiện tại ba người ăn nhiều đặc ăn một lần, cuối cùng là ăn đến thể lực khôi phục, tinh thần phấn chấn .

“Có cách nào tìm được người hạ độc không?” Phạm Tư Vực hỏi Phan An, bởi vì nàng cảm thấy Phan An công phu rất cao, chỉ sợ là còn cao hơn cả mình, cho nên phương diện này kiến thức cũng có thể so với chính mình rộng hơn.

“Muốn báo thù? Kia vẫn là để sau đi” Phan An uống ngụm trà nói.

“Hiện tại hai bên thân phận đều bại lộ , đương nhiên là tiên hạ thủ vi cường” Phạm Tư Vực nói.

“Không hẳn không hẳn! Hành Nhã Các lớn như vậy, cũng không phải là không liên quan! Lúc ở trong mộng, bọn họ cũng không chiếm được tiện nghi! Chỉ sợ hiện tại bọn họ đang tìm chỗ để tu dưỡng” Phan An nói.

Đúng vậy, lúc trước ba người kia vì mau chóng giải quyết Phạm Tư Vực cùng Phan An, vận dụng chân khí phi thường nhiểu, có thể ở trong khoảng thời gian ngắn làm cho công lực chính mình cao hơn mấy trăm lần, cũng làm cho đối thủ giảm xuống mấy trăm lần. Cho nên, sâu khi giết chết hai người nhất định phải tìm chỗ tĩnh dưỡng mới có thể khôi phục, bởi vậy bọn họ tất nhiên sẽ không tìm Phạm Tư Vực gây phiền toái .

“Hừ! Đừng mơ tưỡng ta một lần nũa buông tha bọn chúng” Phạm Tư Vực canh cánh trong lòng, trợn mắt lên.

“Ha ha! Kia thật sự là tiếc nuối a! Tại hạ cũng không biết tìm thế nào a” Phan An nói.

“Ngươi cũng không biết”  Phạm Tư Vực thất vọng nói“Kia làm sao bây giờ a”

“Hì hì! Phan đại ca không biết, Đản Đản biết” Đản Đản ngồi trên ghế cười hì hì nói.

“Ngươi”  Phạm Tư Vực không thể tin đánh giá đản đản nói.

“Ân! Tìm dễ lắm” Đản Đản vỗ bộ ngực hiên ngang lẫm liệt nói

“Thật sự có thể tìm được sao?” Phan An cũng thực ngạc nhiên, nghĩ rằng tiểu gia hỏa này còn thể làm được việc a!

“Ha ha! Lúc trước phát hiện tỷ tỷ trúng độc, Đản Đản chỉ biết chúng nó tại chỗ kia .” Đản đản nói.

“Vậy ngươi như thế nào không trước nói cho ta biết!” Ta hảo đem bọn chúng giải quyết a” Phan An nói.

“Mộng hủy nhân vong! Người tạo mộng chết, những người trong mộng của hắn đều sẽ chết, cho nên sẽ không nói cho ngươi .” Đản đản nói.

“Thì ra là thế! Vậy ngươi làm như thế nào tìm được bọn chúng?” Phan An hỏi tiếp.

“Hì hì! Bí mật gia truyền, không thể nói cho ngươi” Đản Đản nói

.“Tốt lắm! Hỏi nhiều như vậy vô nghĩa làm gì! Nói mau! Giờ mấy tên kia đang ở đâu?” Phạm Tư Vực không kiên nhẫn.

“Hì hì! Đừng nóng vội đừng nóng vội, Đản Đản nói cho ngươi”

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: