Chương 3
Edit: Nguyệt Sắc
Bạch Tiểu Thỏ quả thực không biết nói gì cùng Lạc Ca liếc nhau, xem như đã rõ, bọn họ gặp bệnh thần kinh.
Từ nhỏ đến lớn không có bị người khác phái ôm như vậy, tuy rằng người này bộ dáng rất suất (đẹp trai), lần đầu tiên nhìn anh phải kinh ngạc một phen, nhưng đẹp thế này mà lại bị thần kinh thì lãng mạn quái gì a, đều là mây bay.
Hiện tại Bạch Tiểu Thỏ chỉ cảm thấy cả người không được tự nhiên, thầm nghĩ muốn thoát khỏi sự ôm ấp của người đàn ông này nhanh một chút, mẹ nó, ôm nhanh như vậy, tưởng cô là con nít sao. Bạch Tiểu Thỏ hiền lành cũng muốn nói mạnh miệng,
"Lạc Ca, anh đi sửa sang mấy gian hàng trước đi, tôi sẽ nói chuyện cùng anh ta."
"Tốt."
Lạc Ca gật đầu, cảnh giác nhìn Giản Chính Dương, chỉ cần anh ta có động tác gì liền xông lên cứu Tiểu Thỏ, nếu nhắm chừng không cứu được liền lập tức kêu cứu.
Bạch Tiểu Thỏ chỉ hơi di chuyển ra bên ngoài một chút liền bị Giản Chính Dương ôm chặt.
Điều này làm cho cô xấu hổ một phen,
"Ai, cái kia, chúng ta đến bên kia đi ngồi một chút, cùng nhau nói chuyện đi."
Nhìn thân thủ Giản Chính Dương, Bạch Tiểu Thỏ cảm thấy dùng võ không thể thực hiện được, chỉ có thể dùng văn, hy vọng cùng anh ta trao đổi thông suốt chủ động buông tay.
Giản Chính Dương nhìn theo hướng Bạch Tiểu Thỏ chỉ, ở một góc sáng sủa có cái bàn nhỏ, là nơi dành cho khách đến siêu thị mua mỳ ăn liền dùng.
Giản Chính Dương gật đầu, ôm Bạch Tiểu Thỏ đi đến bàn nhỏ kia.
Bên cạnh bàn có hai chiếc ghế dựa, Bạch Tiểu Thỏ nghĩ rằng có thể tách ra vừa vặn mỗi người ngồi một chiếc.
Kết quả Giản Chính Dương thực quyết đoán đem suy nghĩ đó trong đầu cô đá văng đi, chính mình ngồi xuống sau đó rất tự nhiên đem cô ôm ngồi trên đùi mình.
A a a, thật là muốn nhịn cũng không thể nhịn được mà, Bạch Tiểu Thỏ oán hận trừng mắt Giản Chính Dương,
"Anh bình thường gặp một nữ nhân liền ôm sao?"
Giản Chính Dương nhìn cô thật thà nói,
"Trừ bỏ mẹ tôi, cô là người phụ nữ đầu tiên tôi ôm a."
Bạch Tiểu Thỏ tuyệt không chịu thừa nhận khi nghe anh nói như vậy thì trong lòng nhảy lên một chút, đùi dưới mông cô thật rắn chắc, thật nóng, làm cho cô thấy rất bất an.
"Cái kia, anh ôm tôi như vậy làm tôi cảm thấy không thoải mái, tôi có thể ngồi cái ghế kia được không...Như vậy chúng ta nói chuyện cũng thuận lợi hơn một chút."
Bạch Tiểu Thỏ ở trong đầu không ngừng nhắc nhở mình phải dùng ngữ khí ôn nhu để giải quyết vấn đề, không nên động võ, bởi vì Lạc Ca đánh không lại anh ta, dùng vũ lực là vô nghĩa.
Hơn nữa đây là siêu thị, cô cũng không hy vọng ngày mai ông chủ gọi điện tới đuổi việc mình. Giản Chính Dương do dự một chút, đáy mắt xuất hiện sự giãy dụa,
"Tôi ôm cô, cô thật sự không thoải mái?"
"Ân ân, hơn nữa anh quá dùng sức làm thắt lưng của tôi bị đau."
Bạch Tiểu Thỏ vội vàng dùng ánh mắt lưng tròng nước mắt nhìn Giản Chính Dương. Giản Chính Dương quả nhiên mắc mưu, vừa thấy Bạch Tiểu Thỏ muốn khóc, vội vàng buông cô ra,
"Tôi không phải cố ý, cô ngồi đi."
Lần đầu cảm thấy ghế dựa thật đáng yêu, Bạch Tiểu Thỏ ngồi ở trên ghế, vội vàng đem ghế dời đi, Giản Chính Dương thấy thế thực mất hứng, trực tiếp đem ghế đi theo bám sát Bạch Tiểu Thỏ.
Bạch Tiểu Thỏ đang mặc đồng phục của siêu thị, phía dưới váy chỉ dài đến gối, cũng không có mặc tất chân, ngồi sát như vậy cô cảm giác được toàn bộ nhiệt lượng của đối phương, mặt lập tức nóng lên.
"Khụ, cái kia, chúng ta hảo hảo nói chuyện, anh có thể không cần ngồi sát tôi như vậy được không?" "Không cần."
Giản Chính Dương dùng biểu tình thật hồn nhiên nói, làm cho người khác phải đỏ mặt,
"Tôi thích ngồi gần cô."
Được rồi, vấn đề quan trọng không phải cái này, Bạch Tiểu Thỏ quyết định không nhìn, cật lực nói, "Cái kia, tôi còn không biết anh tên là gì."
Giản Chính Dương vừa nghe, nhướng mày biểu đạt bản thân có chút hờn giận,
"Tôi vừa mới nói cho cô, tôi gọi là Giản Chính Dương, 25 tuổi, chưa kết hôn, ở tiểu khu đối diện." "Nha, đúng đúng, tôi, tôi vừa mới không chú ý nghe."
Bạch Tiểu Thỏ xấu hổ cười cười, cô làm sao nghe rõ anh ta nói cái gì a, chỉ ước gì anh buông mình ra nhanh một chút.
"Không quan hệ, bất quá, phải bị trừng phạt."
Giản Chính Dương thản nhiên nói.
"Cái gì trừng phạt?"
Bạch Tiểu Thỏ nghi hoặc hỏi lại, vừa hỏi xong chỉ thấy khuôn mặt tuấn tú của Giản Chính Dương hướng lại gần mình, bàn tay to gắt gao cố định cổ cô không cho cô hoạt động, một nụ hôn nhiệt tình mà trúc trắc hạ xuống.
Anh ta, anh ta, anh ta, Bạch Tiểu Thỏ không thể tin trừng lớn ánh mắt, hôn ngây ngô như vậy, chẳng lẽ là nụ hôn đầu tiên? Được rồi, kỳ thật cô hi vọng, đoán người kia có thể là nụ hôn đầu tiên, lòng của cô hiện lên một tia thỏa mãn, tuy rằng người này thần kinh có bệnh, nhưng tuấn tú như vậy, nụ hôn đầu tiên cho mình, cô cũng không thiệt.
Lạc Ca trên tay rớt cái gì đó cũng không biết, tối hôm nay đã xảy ra chuyện gì, từ khi người đàn ông này bước vào, đến khi Tiểu Thỏ bị chiếm tiện nghi, rồi bản thân mình bị đánh, lại đến chiếm tiện nghi Tiểu Thỏ, nhìn bộ dáng kích tình như vậy của bọn họ, hắn nên xông lên bảo vệ sự trong sạch của Tiểu Thỏ hay là đi cầu cứu đây? thật rối rắm a.
Giản Chính Dương hôn Bạch Tiểu Thỏ, chỉ là tự nhiên làm theo ý nghĩ trong lòng, nghĩ rằng hôn được cô liền buông ra. Nhưng khi hôn cô "tiểu đệ đệ" (hừm hừm, cái này chắc ai cũng biết *đỏ mặt*) chưa từng cứng rắn của anh lại cứng lên a.
Hoàn hảo là anh có tự chủ tốt, ở chỗ này không phải là nơi thích hợp, nếu có thể anh nghĩ lập tức lôi kéo Bạch Tiểu Thỏ về nhà, ân, làm cái kia cái kia, người trưởng thành đều biết.
Bạch Tiểu Thỏ hung hăng lau môi mình một chút, có chút tức giận trừng mắt Giản Chính Dương, vừa nãy anh ta cắn môi cô bây giờ môi vẫn thấy nóng.
"Ai cho anh hôn tôi, anh không biết là trừ bỏ người mình thích thì không thể tùy tiện hôn môi sao?" Giản Chính Dương hí mắt, hờn giận Bạch Tiểu Thỏ ở trước mặt anh lau miệng,
"Tôi vừa mới nói, tôi thích cô, tôi muốn cô làm vợ của tôi"
Bạch Tiểu Thỏ trừng lớn mắt,
"Nhưng là tôi không có đồng ý được không, hành vi hiện tại của anh so với bắt buộc có gì khác nhau?"
Giản Chính Dương nghiêng đầu,
"Cô vì sao không thích tôi?"
"Tôi vì sao phải thích anh?"
"Cô vì sao không thích tôi?"
"Tôi vì sao phải thích anh?"
...... Hai người tiến hành một cuộc đối thoại nhàm chán, Lạc Ca ở bên cạnh nhìn trong chốc lát, quyết định xem náo nhiệt, vốn là một người phi lễ một người khác, nhưng xem ra hiện tại, giống như thành hai người liếc mắt đưa tình, Tiểu Thỏ dù sao cũng không có bạn trai, người ta cũng nói rồi, muốn cho cô làm lão bà của anh ta, tuy rằng này người xuất hiện có chút kỳ quái, bất quá xét theo bề ngoài mà nói, vẫn rất được, để Tiểu Thỏ chính mình giải quyết đi.
Phát hiện chính mình cùng Giản Chính Dương tiến hành tranh chấp vô vị, Bạch Tiểu Thỏ dừng lại trước, cô phát hiện bản thân mình đối với người này không có biện pháp a.
"Quên đi, anh không phải đến mua kẹo sao, mua nhanh đi."
Giản Chính Dương dừng một chút, quả thực mua một bao đại bạch thỏ, bất quá, không rời đi mà trực tiếp đứng ở quầy thu ngân xé mở bao, lấy ra một viên kẹo đưa đến bên miệng Bạch Tiểu Thỏ, vì muốn đuổi hắn đi, Bạch Tiểu Thỏ không chút do dự hé miệng nuốt xuống. cô thuận theo hành động của mình làm cho Giản Chính Dương thật cao hứng, cũng lấy ra một viên bỏ vào trong miệng, ôn nhu nhìn Bạch Tiểu Thỏ.
—Hết chương 3—
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top