CHAP 7: Đem em đặt dưới thân
Giữa màn đêm lạnh lẽo, Yan đứng một mình trên đường. Phía sau, Sa Đoạ vẫn ồn ào náo nhiệt như thế.
Chưa bao giờ cậu cảm giác mình bất lực như hôm nay.
Cậu chưa từng nghĩ mình sẽ khóc nhiều như vậy. Kể từ ngày cha cậu bỏ đi, cậu vẫn tự trấn an bản thân mình rằng phải mạnh mẽ. Nhưng mà, mạnh mẽ đến mấy cũng có lúc phải yếu đuối thôi.
Hơn bao giờ hết, lúc này cậu cần có một bờ vai để dựa vào. Cậu cũng không rõ cảm giác này là gì. Chỉ biết bản thân mình cảm thấy trống trải, cảm thấy yếu đuối, bất lực, và cả sự hụt hẫn không nguôi.
"Sao lại khóc? Em nói với tôi em là con trai .... Con trai sao lại đứng ngoài đường khóc lóc thế kia"
Gã đàn ông mang theo ý cười trong câu nói. Mái tóc bạch kim rối tung vì gió.
Hắn đến từ lúc nào vậy. Loại xe đắt tiền này thật khiến người ta thấy sợ. Lúc chạy chẳng có tí âm thanh nào phát ra. Lại còn việc chủ nhân của nó là người khá trọng hình thức. Trời lạnh thế này mà không kéo mui xe lên. Cậu thật không hiểu nổi suy nghĩ của mấy kẻ lắm tiền.
Ấy thế mà đột nhiên cậu cảm thấy thật ấm. Áo khoát lông từ đâu lại khoát trên vai, loại Áo mắt tiền thế này nếu không đem lại cho người ta cảm giác ấm áp thì còn dùng để làm gì, vậy thì nên phế đi....
Không phải! Là hắn đang ôm cậu. Không hiểu sao con người máu lạnh như hắn lại có một lồng ngực ấm áp như thế. Vòng tay cũng thật rộng ,hơi thở cũng rất dễ chịu
Chẳng hiểu sao cảm giác trống rỗng lúc nãy lại được lắp đầy. Bờ vai cậu muốn dựa vào chẳng đâu xa xôi... Phía sau lưng cậu.. Người gây cho cậu cảm giác đau khổ, tuyệt vọng, người dồn cậu tới đường cùng, khiến cậu yếu đuối, bất lực. Giờ phút này, người ấy lại đang mang cho cậu một sự ấm áp khó tả, đến nổi cậu chẳng muốn rời đi, chẳng muốn xa lìa.
"Lên xe"
Thế nhưng giọng nói hắn vẫn như vậy. Trầm áp, mang theo một loại tầng số âm thanh khiến người ta muốn điên loạn. Cậu trong một phút yếu lòng nào đó cũng đã từng mê hoặc loại thanh âm này. Rồi cũng không biết từ khi nào mà cậu lại rơi vào tình ái, muốn yêu thương, muốn làm một thứ gì đó điên rồ với con người này.
Đó có phải là yêu không.. Không... Không phải.... Chỉ là ngộ nhận mà thôi
"Chuyện của mẹ tôi thì sao? "
"Em yên tâm . Tôi đã cho người thu xếp. Ngày mai mẹ em sẽ phẫu thuật"
"Ngày mai"
Tốt rồi.... Mẹ cậu sẽ nhanh khỏi bệnh...
Chiếc xe lao vào màng đêm. Đưa cậu tới một biệt thự nguy nga_Toạ Độ_nơi bắt đầu cuộc sống tiếp theo của cậu ở đó. Một toà nhà với sân vườn rộng, lối kiến trúc cổ điển pha chút vẻ hiện đại. Nhưng có lẽ không thích hợp để ở một mình...
Đi qua sân vườn rộng, bước trên một con đường nhỏ trải sỏi trắng dẫn thẳng đến cửa chính của căn biệt thự.
Tiếng sỏi vang lên trong đêm nghe thật êm tai, cũng thật khiến cho người ta có cảm giác... buồn ngủ.
Vào trong nhà, bước qua phòng khách, lên mấy bậc cầu thang sẽ tới phòng ngủ lầu hai .Căn nhà này thật rộng, vì vậy mà nó có nhiều phòng. Nhưng có lẽ chỉ riêng căn phòng này là mang mùi hương của hắn. Cảm giác có chút... dễ chịu, quen thuộc.
"Đi tắm đi. Tôi không muốn thấy em trong bộ dạng này. Hãy là chính em đi"
Cậu không nói gì, im lặng đi vào nhà tắm.
Nhà tắm nằm trong phòng ngủ, đối diện cái giường và cạnh ghế sô pha.
Gạch trong nhà tắm là loại tránh trơn, đi lên có chút lành lạnh đầu ngón chân.
Thời tiết này mà ngâm mình trong nước nóng thì còn gì tuyệt vời hơn. Cậu ngụp người xuống bồn nước. Để mái tóc màu rượu đỏ hoà trong làn nước nóng tạo thành một bông hoa thật đẹp. Chất tóc cậu rất tốt, còn mượt hơn cả bộ tóc giả kia.
Khi để tóc thật, trông cậu rất đẹp trai. Đôi mắt cậu to và tròn, tròng mắt có pha chút màu của biển. Có thể nói làm mê hoặc những ai nhìn sâu vào nó.
Cơ thể cậu khá nhỏ nhắn. Từ nhỏ không thích chơi thể thao, chỉ thích nhảy múa. Thế nên cậu vừa nhỏ con vừa dẻo người. Cảm giác thật khiến cho người ta muốn che chở.
Sau khi ngâm mình trong nước nóng, cậu mặc bồ đồ ngủ trên kệ phòng tắm. Phải nói là người đàn ông này rất chu đáo, nếu hắn không gây ra nhiều chuyện với cậu như vậy. Chắc cậu sẽ cảm động đến phát khóc mất.
Bước ra từ phòng tắm ,người cậu nhẹ như một chú bướm. Cảm giác dễ chịu ,thoải mái nơi sống mũi . Vài giọt nước trên tóc nhỏ xuống sàn.Cảnh tượng thật gợi tình.
"Lại đây. Mát xa cho tôi"
Hắn nằm cởi trần trên giường,lười biếng gọi cậu tới. Đôi mắt đã sớm bị cậu làm mê hoặc,dục vọng bắt đầu lan toả.
Cậu đến ngồi cạnh, hắn xoay lưng lại, sống lưng hắn thật đẹp. Một bức tường màu đồng rắn chắc, toát lên vẻ mạnh mẽ, gợi tình.
Mỗi nơi bàn tay cậu chạm qua đều để lại ngọn lửa dục vọng trên cơ thể người đàn ông.
"Lúc nãy em đã nói gì? Nói lại tôi nghe xem"
"Hả? "
Cậu ngơ ngác
"Chẳng phải lúc nãy em nói yêu tôi ngọt ngào lắm sao? Nói lại xem"
Tại sao hắn cứ ép cậu làm chuyện xấu hổ này chứ. Nghĩ lại mình lúc nãy, má cậu lại đỏ nữa rồi. Cậu thật hận bản thân mình chết đi được...
Hắn đột nhiêu ngồi dậy, đem hai vai cậu vật ngã xuống giường. Cậu vì bất ngờ mà "A " lên một tiếng. Hắn lại đắt chí cười thích thú.
Một nụ hôn lại phủ lên môi cậu. Ban đầu thì ngọt ngào ,êm ái nhưng một lúc sau khi ngọn lửa dục vọng của người đàn ông đang kêu gào thì nó càng lúc càng mảnh liệt. Cậu chẳng biết làm gì, chỉ biết hở miệng để mặc hắn cứ xâm chiếm. Thỉnh thoảng có đưa đầu lưỡi đón nhận.
Tên này kỹ thuật hôn không tồi, lưỡi của hắn cứ như đang trêu ghẹo đôi môi cậu. Khiến cậu cổ họng nóng bừng, toàn thân ngứa ngáy khó tả.
Đôi tay của hắn không yên phận, nhanh chóng cởi bỏ nút trên áo ngủ mỏng manh . Đôi tay lại một lần nữa tham lam lướt trên khuôn ngực mịn màn của cậu. Môi của hắn lại lần xuống cổ, theo dọc xương quai xanh đến tìm nụ hoa hồng hồng trên ngực mà liếm mút.
Yan không chịu được vị kích tình của hắn mà "ưm" lên một tiếng. Với hắn như lời thúc giục mời gọi đầy khẩn trương. Hắn tiếp tục trêu ghẹo nụ hoa
.Bàn tay còn lại cởi nốt chiếc quần ngủ đang trở thành vật cản trở trên người cậu. Nắm lấy hạ thân nhỏ nhắn đang bị hắn kích thích đến căng cứng mà xoa nựng.
Yan cắn môi, cậu không muốn bấc kì tiếng rên rỉ nào lọt vào tai hắn.
Hắn tiếp tục hôn, dùng lưỡi khơi dậy những điểm mẫn cảm trên người cậu. Đầu lưỡi lướt qua cái bụng nhẵn mịn, bụng dưới, rồi ngậm lấy bảo bối trong tay.
Lúc này đây cậu đã hoàn toàn không thể khống chế bản thân mình được nữa. Môi dưới đã bị cắn đến chảy máu, những tiếng rên bắt đầu hoà cùng giọng nói yếu đuối
"Ưm... Đừng... Tôi xin anh... Dừng lại"
Có lẽ không có tác dụng với hắn. Giờ phút này, những lời van xin, rên rỉ chỉ như đang cổ vũ hắn mãnh liệt hơn. Hắn đưa tay xoay lưng cậu lại, rồi lại lướt xuống xoa xoa hậu huyệt ửng hồng. Tách hai chân cậu ra rồi nhanh chóng đem hạ thân rắn chắc đến lắp đầy.
Cảm giác đau đớn từ thân dưới trền lên các dây thần kinh khắp cơ thể. Yan đau đớn đến vặn vẹo, khuôn mặt nhỏ nhắn nay càng đáng yêu hơn với đôi má ửng hồng, tấm lưng trần trắn mịn mền mại. Vài giọt nước mắt vì đau lúc hắn đi vào lăn trên sóng mũi.
Cậu đã sớm không còn tìm thấy lý trí của mình nữa. Chỉ biết căng cứng người, ngăn chuyển động đung đưa.
Hắn lại đem ngực trần áp lên lưng cậu. Ghé môi vào tai thì thầm
" Thả lỏng đi"
Hơi ấm phả ra trên tai khiến cậu cảm thấy có chút nhột. Hắn lại đưa miệng cắn lấy vành tai cậu, lên cổ, lên lưng. Khắp người cậu không chỗ nào là không có vết hôn của hắn. Mỗi nơi hắn lướt qua đều để lại dấu tích. Như muốn đánh dấu lãnh thổ, muốn chiếm hữu, muốn gào thét cho cả thế giới này biết rằng CẬU LÀ CỦA HẮN
«ưm...»
Cơ thể cậu đung đưa theo từng chuyển động của hắn. Từng đợt đẩy vào như những cơn sóng mạnh mẽ sô vào bờ. Hắn cảm giác được sự ôm chặc từ bên trong cậu, quyến luyến giữ lấy hắn chẳng muốn rời. Hắn tham lam muốn tiến sâu hơn, sâu hơn nữa. Không khi nào hắn cảm thấy đủ.
Còn Yan, cậu đã sớm mất đi lý trí, cảm giác được lấp đầy khiến cậu như đang phiêu du chốn xa xôi nào đó. Cậu không còn nhớ mình là ai, chỉ muốn yêu yêu nữa,chỉ muốn thêm thêm nữa.
Cả hai thân thể đang cuốn lấy như muốn tan vào nhau, muốn hoà làm một. Hắn đã đưa dục vọng trắng đục nóng hổi của mình vào nơi sâu nhất bên trong cậu. Sau khi rút ra còn vươn lại nhiều tàn tích trên bờ mông căn tròn trắng hồng khêu gợi. Một đêm hoang lạc, tuyệt vời còn hơn cả trong những giấc mơ.....
Chap này khá dài rồi =)))))))
Gần 2000 từ chứ có ích gì
Lần đầu mị viết cảnh H. Có gì sai bỏ qua cho mị ^_^
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top