C 20 Mê hương (2)

Vừa dứt lời môi anh ngậm lấy môi cô cắn mút. Đầu lưỡi thâm nhập vào bên trong thành cô tước đoạt từng hơi thở cô.

Khánh Hỷ thụ động đón nhận hơi thở nam tính của anh, chiếc môi hé mở , cảm nhận chiếc lưỡi luồn lách trong khoang miệng

Trác Phàm  đặt Khánh Hỷ  xuống giường rất nhẹ nhàng, anh  đè lên người cô, đôi mắt mang theo dục vọng nhìn người con gái dưới thân, môi cười khẽ, sau đó cuối đầu hôn xuống, tay cũng bắt đầu cởi bỏ chướng ngại vật của cả hai. Nội y đỏ rực hiện ra chói mắt anh.

_ Em … Thiếu … Kỳ  … anh

Cô đẩy gương mặt anh  ra, mặt đỏ ửng nhìn Trác Phàm.

Trác Phàm   đang hôn mê say thì bị đẩy ra, hơi mất hứng nhưng khi nghe cô gọi tên Thiếu Kỳ  ,  cảm thấy tâm tình  buồn bực hơn.

Vô tình ánh mắt liếc qua bàn đèn, hắn nhíu mày, vơ lấy thứ trên đó.

_ Mặc như vậy là dể quyến rũ hắn sao?

Khánh Hỷ nhìn về bình sáp hình hoa hồng đỏ, mùi thơm trái cây xộc nhanh vào mũi ,chốc lát nó khiến cả người mềm nhũn, đầu ốc trống rỗng, vô thức cô tựa người vào ngực Trác Phàm.

_  Rất Thơm.

Dưới ánh đèn mờ ảo, khuôn mặt cương nghị thường ngày giờ mang một chút gì đó rất ẩn nhẫn, đôi mắt anh đầy tơ máu, đôi môi mỏng cong lên từ từ cúi xuống phủ lên đôi môi đỏ mọng của cô.

_ Uhm …

Khánh  Hỷ  khẽ kêu, cô cảm nhận bàn tay ma quỷ của anh  đang di chuyển trên thân thể của cô, cả người vô lực bổng run rẩy, khuôn mặt nhỏ nhắn cũng đỏ ửng cả lên.

Dáng người nhỏ nhắn, da thịt mịn màng không chút tỳ vết, lại thêm khuôn mặt xinh đẹp  ửng đỏ khiến người ta không khỏi si mê.

Trác Phàm cảm thấy nhiệt huyết sôi trào, cổ họng có chút khô khan, hắn lại cúi xuống hôn lên đôi môi nóng bỏng đó, đầu lưỡi nhẹ nhàng đi vào bên khoan miệng cô mà Khánh Hỷ  lại như cổ vũ hé cánh môi ra đón nhận hắn từng chút một.

Lưu luyến rời môi cô, từng nụ hôn bắt đầu di chuyển từ xương quai xanh  đến bộ ngực tròn trịa, hắn nhắm nháp toàn bộ, để lại phía sau là nhưng vết đỏ hồng ám muội.

Ánh mắt anh lóe lên, một vết đỏ au trên khuôn ngực, chứng tỏ Thiếu Kỳ đã từng chạm vào nơi đây. Anh mút thật mạnh, dồn hết sức lực xóa tan nơi người đàn ông khác chạm qua, chỉ để lại dấu ấn riêng anh.

Khánh Hỷ  toàn thân bị kích thích mạnh, đầu óc vẫn mờ mịt nhận lấy, đôi mắt trong veo nhìn người đàn ông phía trên mình, tay vô thức sờ lên gương mặt hắn, như bị quỷ ám, cô vòng tay qua cổ hắn nhướng người lên, hôn lấy đôi môi mỏng ấy một cách dịu dàng.

Trác Phàm sửng sốt nhưng chỉ thoáng qua, hắn khẽ cười thõa mãn, đón nhận nụ hôn của cô một cách nhiệt tình.

Môi lưỡi cứ thế dây dưa, tay hắn vẫn di chuyển khắp người cô nhưng sau đó, cả hai tay đều dời xuống mông cô, hạ thể từ từ tiến vào.

Trác Phàm mạnh bạo tiến vào  , Khánh Hỷ   nhíu mày , cô ngữa đầu thở hắc ra, đón nhận vật nam tính của hắn.

Trác Phàm  cũng không khắc chế được dục vọng bản thân, hạ thể bắt đầu ra vào liên tục, có thể nói cơ thể của cô luôn khiến máu anh cuồng nhiệt.

Bổng hắn kéo cô lên ngồi trên đùi hắn, để chân cô quấn chặt eo hắn, Khánh Hỷ  theo phản xạ ôm  Trác Phàm , bầu ngực trắng nõn áp vào lòng ngực rắn chắc, anh khom xuống mút mạnh , Khánh Hỷ cong người lên vô tình dâng trọn hai quả mật đào vào miệng anh,  hạ thể vẫn bị vật nam tính mạnh mẽ xâm chiếm.

_  wum … không …

Khánh Hỷ  rốt cuộc chịu không nổi kích thích, tuy đầu óc vẫn mơ hồ nhưng cơ thể bị va chạm kịch liệt như thế, cô thật không chịu nổi.

_ Gọi tên anh... Khánh Hỷ

Hơi thở của anh có chút hổn loạn khẽ vang lên bên tai cô, giọng nói vẫn khàn đục.

_ Thiếu .. ưm... Kỳ

  Vẫn trong mơ hồ gọi tên Thiếu Kỳ  không biết vì động tình hay vì do hương thơm kích thích mà cô lại để hắn tiếp tục xâm nhập vào bên trong cô.

Một dòng máu nóng xộc vào tim .Trác Phàm  cười gằng lên  mạnh mẽ tiến công sâu hơn vào bên trong.

_ Khánh Hỷ, mở mắt   xem là ai đang bên trong em.

Tiếng rên rỉ của cô hòa cùng tiếng thở dốc khàn đục của Trác Phàm , cứ thế hai cơ thể dây dưa này đến lần khác, mà động tác của hắn càng lúc càng mãnh liệt khiến cô như được bay bổng lên thiên đường, cả người đầy hưng phấn tiếp nhận sự va chạm mãnh liệt ấy.

Mười ngón tay siết chặt vào nhau, tiếng gầm của anh cùng tiếng thét của cô phát ra, một dòng chất lỏng nóng bỏng chảy xuống, chứng tỏ cả hai đã lên đến đỉnh cao dục vọng.

Nhưng đêm vẫn còn rất dài.

Trác Phàm lại bế bổng cô lên đi đến tấm kính chắn ngay cửa sổ. Đặt cô nằm úp lên.

_ Mở mắt ra xem  ,anh là ai.

Hai bầu ngực mát lạnh bị đè ép lên cửa kính, anh tay từ phía sau day mạnh lên hai hạt ô mai.
Khánh Hỷ bị kích thích , nghiêng đầu sang mê man nhìn anh

Ánh trăng  từ bên ngoài cửa sổ chiếu lên  hai người, làn da trắng mịn của cô dưới ánh mặt trời tựa như đang phát sáng.

Làn da mịn màng như lụa, vì dục vọng mà trở nên ửng hồng.

Dáng vẻ quyến rũ, hơi thở gấp gáp đê mê đủ để khiến cho tất cả đàn ông đều trở nên điên cuồng.

Tay Khánh Hỷ  bị một tay anh giữ chặt giơ cao qua đỉnh đầu.

Cô thở hổn hển, nhận ra là Trác Phàm

_Đừng vậy mà....Trác Phàm.

_ Thật điên mất thôi....

Trác Phàm nhỏ giọng nguyền rủa một câu, bàn tay chen vào giữa cặp đùi trắng mịn của cô, mạnh tay miết chặt nụ hoa đã ẩm ướt.

_ Tôi thì không được, còn hắn thì em lại rên rỉ, lẳng lơ.

_Ưmh.... Đừng chạm vào chỗ đó.... Xin anh....

Khánh Hỷ  năn nỉ.

Nụ hoa bị tay anh vê nắn đã trở nên đỏ hồng, khe khẽ run rẩy, nước bọt chảy ra thấm ướt ngón tay của anh, rồi ướt luôn xuống chân của cô....

Dáng vẻ này của cô thực sự khiến anh không thể chịu nổi nữa.

Trác Phàm  cảm thấy toàn thân mình căng cứng đau đớn, chỉ muốn ngay lập tức nuốt chửng cô vào bụng.

Ngón tay liên tục khiêu khích vào nơi đó, môi lưỡi cũng không chịu bỏ qua chiếc cổ thanh thoát của cô, hôn hít liếm láp từng tấc da thịt.

Bàn tay anh nới lỏng tay cô ra, mà cô bây giờ cũng không còn sức lực để giãy giụa nữa, khó khăn níu chặt tấm màn tránh cho mình sơ ý bị trượt chân.

Môi lưỡi của anh xuống dần xuống tới mông cô.

_ A.... Đừng....

Cơ thể Khánh Hỷ  run lên dữ dội, rõ ràng muốn cự tuyệt anh, nhưng mông lại vô thức nâng cao lên.

_ Ngoan.... Làm đúng rồi....

Trác Phàm khụy nửa người xuống, như đang chiêm ngưỡng từng nơi trên cơ thể cô, thế nhưng hành động cử chỉ vẫn tự nhiên tao nhã vô cùng.

Anh xoay người cô lại ra lệnh

_ Tiểu yêu tinh, cúi đầu nhìn xem tôi hôn khắp người em như thế nào....

Khánh Hỷ  đã đỏ bừng, không dám cúi đầu nhìn, bỗng một chân bị anh nâng lên cao gác lên vai mình.

_ Ưmh.... Đừng nhìn!.

Khánh Hỷ  bị ngắm nghía kiểu này chỉ biết há miệng hoảng hốt, toàn như như mất đi hơi sức tựa hẳn vào cửa sổ.

Dáng vẻ này của cô càng để cho anh nhìn thấy mọi thứ vô cùng rõ ràng.

_ Em đẹp lắm....

Trác Phàm dùng miệng thổi hơi nóng vào trong đó, thấy nơi nhạy cảm của cô khẽ co giật mà bên dưới của mình cũng căng cứng đau nhức. Nhưng anh vẫn chưa vội vã muốn cô ngay lúc này.

Cảnh đẹp thế này, anh thực sự muốn nhìn cô lâu hơn một lát.

_ Đừng.... Trác Phàm ... Tha cho em ..

Cô như sắp khóc.

_ Anh là ai ?

Anh ngang ngược vừa ra lệnh, vừa thè lưỡi ra liếm mút nhụy hoa đang run rẩy kia.

Cảm thấy cô run rẩy dữ dội, anh dừng lại, ra lệnh lần nữa;

_ Gọi không.... Nếu không, hôm nay tôi sẽ không tha cho em đâu.....

Khánh Hỷ  mắc cỡ không chịu được, nghe thấy lời uy hiếp của anh, chỉ có thể cắn môi, mềm giọng mại gọi:

_ Trác Phàm

Tiếng gọi ấy, thay vì nói gọi tên anh, chi bằng nói là gọi lên ngọn lửa nóng trong anh thì đúng hơn.

Lời này đối với Trác Phàm  quả thật chẳng khác nào sự kích thích.

Anh rên lên một tiếng, bất chợt chụp lấy cặp mông trắng của cô, vùi cả người vùi vào giữa hai chân cô. Môi lưỡi mạnh mẽ càn quấy, trêu chọc. Sau đó lại thổi luồng hơi nóng vào đó, cho đến khi nước ở nơi nào đó của cô không chịu được nữa nhỏ giọt xuống vai anh.

Môi lưỡi của anh lúc này mới tha cho cô. Nhưng ngón tay lại tham lam tiến sâu vào. Động tác vừa mạnh vừa nhanh khiến cô không sao chịu nổi nữa chỉ có thể nhắm chặt mắt lại, rên rỉ thở dốc.

Rốt cuộc....Ngay cả chính anh cũng không chịu nổi nữa, thân khẽ động, mạnh bạo cuốn vào trong cô.

Nơi ấy của cô cuối cùng cũng được lấp đầy, cô khe khe rên lên ôm chặt lấy anh.

Một tay không ngừng xoa bóp ngực cô, bên dưới thúc mạnh.

Quá to, quá mạnh Khánh Hỷ không ngừng rên rỉ tay bị anh buông ra, cô vịn lên tấm kính để mình khỏi bị ngã xuống.

Cảm giác nóng ấm , chặt chẽ bao quanh làm anh phát điên. Mật dịch không ngừng tuôn ra. Trác Phàm không ngừng thở dốc, dùng vẻ mặt không ngừng gợi tình của cô. Buông hai chân cô ra, ôm lấy hai bầu ngực chà xát, cắn lấy cánh môi cô.

Cô dần bị anh đẩy lên cao, ôm lấy cổ anh quấn quýt môi lưỡi. Chân quàng qua eo anh, câu chặt vào, như muốn bao trọn anh.

_ Em thích không?

Càng tới đích anh càng muốn nghe những âm thanh rên rỉ của cô.
Hai tay chà xát thật nhanh , thật mạnh lên hai bầu ngực, tốc độ nhanh hết cỡ.

Cô nằm lên tấm kính thân hình bạch ngọc lắc lư lên xuống ,không trả lời anh chỉ nghe từng tiếng nức nở.

_ Có thích anh không? Hửm.
_ Aaaa, thích... thích.

Nghe được lời anh muốn, như ngựa đứt dây cương,, rong ruổi trên sa mạc, thúc một cú thật mạnh, bắn thật sâu vào người cô.

_ Aahh

Anh thỏa mãn ,nằm úp lên người cô cảm nhận đóa hoa nở rộ bên dưới thân anh.
Khánh Hỷ hét lên một tiếng, tay cô bấu chặt sau lưng anh.

_ Hỷ Nhi..

Hai cơ thể thõa mãn dính chặt vào nhau. Cô đã ngất đi từ lúc nào.

Một lúc lâu sau, anh đã phục hồi thể trạng mang cô vào phòng tắm.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #sắc