6.Thổ lộ tình cảm 8 năm trời(p2)
"Rầm",tiếng cánh cửa đóng sầm lại,không gian chỉ còn lại hai người bỗng chốc trở nên tĩnh lặng
-giải à,.......mình....mình....xin lỗi cậu về....chuyện...chuyện hồi trưa,mình thật ko phải khi nói những lời đó-cậu lên tiếng phá vỡ bầu ko khí yên tĩnh
-Ừ thì...mình cũng ko giận cậu đâu,nếu cậu hiểu cho mình như vậy thì tốt rồi,hì hì tụi mình vẫn mãi là bạn thân ha-cô cười lên
-Giải à-cậu
-Hử,sao vậy-cô
-Mình ....mình ko ....ko muốn làm bạn thân của cậu nữa-cậu
-Ý cậu là sao?-cô hỏi
-Ý mình là mình...
Cùng lúc đó,tại một căn biệt thự bự tổ chảng nhưng lại u ám ko khác gì nhà ma
-Mày đi đâu mà h này mới về hả-giọng nói chua chát của một người đàn bà vang lên
-Hừ,tôi đi đâu là quyền của tôi,đây ko phải là lần đầu tiên và bà ko có tư cách quản -anh lạnh lùng bước lên phòng
-Mày..ma..mày dám hỗn vs mẹ mày à-bà ta lớn giọng
-IM ĐI,...bà ko mẹ tôi bà ko phải, bà đừng tưởng bà vào được cái nhà này là bà sẽ là mệnh phụ phu nhân, hừ...chí ít trong mắt người khác bà chỉ là một con đàn bà ăn bám ko hơn ko kém-anh quát lên và tỏa hàn khí khắp nhà(cua:cục cứ..ý lộn cục băng chết tiệt, lạnh quá à)
-Mày..mày... mày dám nói với tao như vậy sao cái thằng mất dạy kia-bà ta tuy sợ nhưng vẫn mạnh miệng
-Bà có dạy tôi ngày nào đâu mà mất ,tốt nhất là bà nên yên phận sống trong cái nhà này đi-anh nói rồi bước lên lầu
-Mày.mày..rồi sẽ có ngày tao tống cổ hai anh em tụi bây ra khỏi căn nhà này, chờ đó, HA HA HA HA HA...-bà ta đã xấu khi cười còn xấu hơn
Tiếng cười vẫn vang mãi khắp căn biệt thự
Ta quay lại truyện nà
-Ý cậu là sao?-cô hỏi
-Ý cua của mình là.......................
.............
.........
Mình thích cậu.....mình thích cậu từ hồi cấp 2 và cho đến h vẫn không đổi, tình cảm này mình cất giữ đã 8 năm rồi,giải à mình yêu cậu-anh bày tỏ còn chị giải nhà tahồn vía bay đi đâu rồi (cua:để cua gọi ,giải ơi xuống đi xuống đi ở trển lạnh lắm xuống đi)
-Nhưng........nhưng sư à t..từ trư.....trươ....trước tới h mìn...mình chỉ xem cậu là bạn là anh trai của mình vả lại mình yêu Yết-nhờ cua nên ba hồn bảy phách đã trở lại kịp để cô nói chuyện với cậu
-Mình biết .....nhưng cậu có thể cho mình một cơ hội được không Giải-cậu nài nỉ
Không khí lại yên lặng cho đến khi
-Mình...mình xin lỗi................... RẦM....-cô vừa dứt lời đã chạy vào nhà bỏ mặc cậu đứng bơ vơ với con tim đã tan vỡ,cậu thua rồi.
Phải,cậu đã thua thật rồi.Bên cạnh cô suốt 8 năm trời, bên cô lúc cô vui,bên cô lúc cô buồn, lúc cô khóc, là người hiểu cô ngoài ba mẹ cô ,là người bảo vệ cô,là người cô tin tưởng nhất vậy mà..............cậu lại thua một người con trai cô mới gặp 2 năm trước rồi yêu, rồi hẹn hò để rồi bây h khi cậu tỏ tình với cô thì chỉ có hai từ 'xin lỗi'.
Ông trời như thấu hiểu lòng người đổ cơn mưa xuống hòa cùng với nỗi đau không thể vá lại, cậu sải bước đi về,chân cứ bước, mưa cứ rơi,mưa và người hoà với nhau thành một cùng mang một nỗi ưu phiền theo bên mình.
--END CHAP--
Kí tên
Cua
------------------------------------------------------
*Chap này là dành tặng cho ba bạn tl đúng trong mục sân chơi
*Như cũ,ai bóc tem thì cua tặng bài hát do người đó yêu cầu
*Vì sắp phải thi nên cua muốn chap này 40 vote trở lên nha.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top