Chương 51
Kể từ lúc chai nước biển cuối cùng của nàng được truyền xong , Freen vẫn nhìn thấy ông nội có một tư thế nằm đến tận mấy tiếng đồng hồ . Bây giờ cũng là gần tới bữa chiều rồi , bình thường đại bảo bối hay nói ông nội rất coi trọng các bữa ăn nên không bao giờ ăn trễ giờ . Vậy mà hôm nay đã qua đến mấy tiếng đồng hồ vẫn không thấy ông nội có ý định thức dậy dùng bữa...
" Ông ơi , ngủ đủ rồi không dậy sẽ bị mặt trời đè " - cô hiện tại đang ngồi kế đại bảo bối của mình nên cũng không tiện to tiếng lắm , nhưng hình như âm lượng này vẫn chưa đủ để đánh thức ông nội .
Freen kể từ lúc bước vào phòng đến giờ chưa có rời xa nàng một bước , bởi vì cô muốn khi Becky tỉnh lại người đầu tiên trông thấy phải là cô . Có điều tình huống bây giờ cô cần phải buông tay của nàng ra một chút , rất nhanh liền đi lại phía giường của ông nội đặt tay lên vai ông gọi thành nhiều tiếng .
" Ông nội , dậy dùng bữa đi rồi ngủ tiếp "
" Nội à , nội ..."
Chết rồi , tại sao cô lại có thể tắc trách đến như vậy . Ông nội đã nằm trong tư thế đó rất lâu cũng không có biểu hiện trở mình . Cô là nên cảm thấy có vấn đề xảy ra , tại sao đến bây giờ mới phát hiện thì có gọi thế nào ông cũng không thể nào tỉnh lại . Họa vô đơn chí là có thật hay sao ? Ông nội , ông đừng làm con sợ .
" Nội ơi , nội tỉnh lại đi có được không ? Con thà là bị ông rượt đuổi khắp nhà đánh chết chứ cũng không muốn ông nằm yên bất động như vậy đâu "
" Ông không thương Becky nữa hả ? Cháu gái cưng tỉnh lại nghe tin ông mất nhất định chịu không nổi , ông không thể tàn nhẫn như vậy được , ông nói phải cùng con bảo vệ cho chị ấy mà "
" Nội ơi..."
Freen có ở bên cạnh giường của ông gọi đến muốn nửa ngày cũng không nhìn thấy biểu hiện gì của ông , mắt của cô không biết từ lúc nào đã phủ ướt những giọt nước nặng trĩu còn hơn cả khi nhìn thấy nàng bị người đàn ông kia nhẫn tâm đánh đập . Bởi vì cô biết được rằng bao nhiêu đòn roi có thể đại bảo bối của cô cũng chịu nổi , nhưng nếu như phải đối diện với sự tang thương khi không còn ông ở bên cạnh , nàng làm sao còn có thể chống chọi được đây .
Cuối cùng cô cũng phải sử dụng đến biện pháp tàn nhẫn nhất mà nãy giờ cô không dám làm với ông , đưa một ngón tay đặt ngay chóp mũi để chắc chắn rằng có phải ông đã mất rồi hay không ? Cũng đã chuẩn bị tâm lý sẵn là không có hơi thở nào ngay đầu ngón tay nữa , nhưng đột nhiên lại nhìn thấy cặp mắt của ông đột ngột mở to .
" Không phải chứ , ông muốn hù con chết hả ?"
Freen là chưa kịp vui mừng vì ông không đột ngột bỏ đi Becky , nhưng lại cảm thấy vô cùng căm phẫn tại sao ông lại có thể giỡn dai đến như vậy . Cô đã ở bên cạnh của ông khóc lóc đến muốn nửa ngày , đột nhiên ông mở mắt ra như vậy có phải muốn hù người ta chết luôn mới hả dạ hay không ?
Nhưng có điều cô là còn chưa kịp ở nơi ông nổi giận , ông liền ngay tức khắc cầm lấy cây gậy của mình rượt cô chạy khắp phòng . Ta có thói quen khi ngủ liền ngủ như chết như vậy đó , ngươi không nhìn thấy hơi thở ta phập phồng hay sao mà còn ở đó um sùm lên không ngủ nghê gì được . Chưa hết , tên tiểu tử này lại còn dám đưa tay chạm vào mũi ta , ngươi xem ra là muốn trù ẻo ta chết rồi . Ta không đánh ngươi thề không làm người ...
" Ngươi đứng lại cho ta "
" Ông nội , ông không rượt con thì con làm sao phải chạy "
" Ta phải đánh chết ngươi ... "
" Được , ông đánh con chết đi để xem sau này ai bảo vệ cháu gái ông "
Một già một trẻ đúng thật là không hợp tuổi , cứ sáp lại gần nhau lại có một phen làm ồn ào một góc . Freen hôm nay quả thật không có sức để chạy đâu , dù gì người ta cũng bởi vì cứu cháu của ông mà bị đánh đến thân tàn ma dại . Ông còn không biết thương , ở đó mà đòi đánh người ta hoài .
" Không chạy nữa , ông lại đánh con đi , đánh nhanh một chút nha nếu không Bảo Bối tỉnh lại sẽ nhìn thấy ông làm sao ức hiếp bạn nhỏ của chị ấy " - Freen biết được ông nội rất nể mặt cháu gái cưng , vì thế đứng hiên ngang ở cạnh giường của nàng để xem thử ông có còn muốn đánh cô nữa hay không .
Bốp...
Cũng không nghĩ đến ông nội thật sự tuyệt tình như vậy , nỡ lòng nào dùng cây gậy đánh một phát vào mông của cô tê tái hết cả lên . Dám đem cháu gái cưng của ta ra uy hiếp ta hả , ta không dạy dỗ ngươi là không được .
Tuy rằng lực đánh không bằng cái hôm ở nhà của nàng , nhưng có vẻ như bạn Freen bị dị ứng cây gậy đó nên chỉ cần thấy nó liền sợ . Bị ông đánh một cái liền tiếp tục còn bao nhiêu sức đều đem ra để chạy , ngược lại ông nội cảm thấy ở chung với bạn nhỏ đỡ tốn tiền thuê sân tập chạy bộ . Cứ như vậy mà phát huy...
" Nội à , đừng đánh nữa "
" Ngươi có nói đến ngày mai , ta nhất định cũng phải đánh chết ngươi "
" Con có nói gì đâu "
Bọn họ dường như cảm thấy có gì đó không đúng , đúng thật là nãy giờ Freen chỉ chuyên tâm chạy thôi chứ không có phát ra âm thanh nào . Chất giọng vừa rồi nghe qua sao quen tai quá nhỉ ? Cả hai đồng loạt ngưng tất cả mọi hoạt động của mình cùng nhìn sang giường bệnh của nàng , Becky quả thật đang cố gắng bước ra khỏi giường ngăn bọn họ lại nhưng dường như là sắp ngã .
" Bảo Bối , không được bước xuống " - cô rất nhanh liền chạy đến giường của nàng ôm gọn lấy cơ thể chỉ một chút thôi là ngã lăn ra sàn , thật tình chị đang như vậy ai cho phép chị đi lung tung .
" Cháu gái cưng , con cuối cùng cũng tỉnh lại rồi "
Ông nội ngay lập tức quăng mất cây gậy đi lại phía giường của nàng , không nhân nhượng ở trong tay của Freen cướp cháu gái cưng của mình vào lòng ôm lấy . Chỉ tội nghiệp bạn nhỏ chỉ dám nhìn không dám lên tiếng , dù gì cũng là cháu gái bảo bối của người ta chứ bộ .
" Con cảm thấy sao rồi ? Ê ngươi còn ngồi ở đó làm gì ? Đi gọi bác sĩ mau "
" Dạ "
Lúc Freen chuẩn bị rời đi tìm bác sĩ vào xem lại cho nàng một lần nữa , ngay tức khắc cảm nhận được cổ tay của mình đang được nàng giữ lại . Có vẻ như tay của chị ấy bị ông ấy đánh trúng nhiều nhất , nên chỉ mới vừa dùng lực nhẹ kéo cô lại đã đau đến mức chân mày liền nhíu chặt .
" Ta không nên sinh ra cái thằng con chết tiệt đó , dám đánh cháu gái cưng của ta đến nông nổi này . Thật sự làm ta tức chết..."
" Không sinh ra ông ấy , làm sao có cháu gái cưng đây . Con không sao đâu mà , nội đừng lo quá không tốt "
" Nội à , tức là con có ý kiến . Con muốn ôm Bảo Bối , nội ôm nãy giờ lâu rồi "
Thật sự không phải muốn tiếp tục gây sự với ông nội đâu , nhưng mà cũng phải nên thông cảm cho người ta chứ . Người ta thương chị ấy đến như vậy , kể từ lúc chị ấy tỉnh lại ông liền không cho người ta đụng tới . Con không chịu...
" Cái gì ? Ngươi chê ta đánh ngươi chưa đủ đô có phải không ? Ngươi còn dám giành cháu gái cưng của ta ? "
" Là ông đang giành đại bảo bối của con , ông cho con ôm đi rồi một lát ông muốn đánh con bao nhiêu cũng được "
Becky thật sự cảm thấy hai người này sinh ra không hợp tuổi hoặc cung hoàng đạo khắc nhau là có thật . Cứ để họ gần nhau một chút liền gây nhau liên tục như vậy , nhưng ngược lại nàng một chút cũng không cảm thấy phiền phức . Ngược lại còn cảm thấy bạn nhỏ cùng với ông nội thật sự rất đáng yêu ...
" Ông hình như thích ăn hiếp bạn nhỏ của con" - thật ra nàng biết ông nội rất thích bạn Freen , nếu không sẽ không thèm để ý bạn ấy . Nhưng có điều ông nội cứ thích chọc phá bạn ấy , cứ hỡ một chút liền lôi bạn ấy ra đánh cũng xót ghê lắm .
" Phải rồi , phải rồi ông nội thật sự rất ăn hiếp em . Lúc nãy chị không tỉnh lại kịp , ông sẽ đánh chết em "
Người ta bây giờ được Bảo Bối sủng ái nha , còn không phải nên tận dụng điều đó để tố cáo ông đã ăn hiếp người ta thế nào ? Có cháu gái cưng của ông chống lưng rồi , sau này ông đừng có mà thích thích liền lôi con ra đánh .
" Cháu gái cưng , con không được bênh vực nó . Lúc nãy ta chỉ là ngủ thôi , nó léo nhéo bên tai nghe không rõ thứ gì . Sau đó nó còn khều ta , lay ta , cuối cùng nó còn dám đưa tay chạm vào mũi ta . Nó phá ta còn chưa đủ , nó còn muốn trù ta chết "
" Ông ngủ gì ngủ dữ vậy ? Ông có biết con khóc đến độ mắt cũng sưng húp hay không ? Ông còn không biết thương người ta nữa "
" Ông nội khi ngủ đều như vậy , chị cũng bị ông hù mấy lần "
" Bây giờ sao ? Hai người các người muốn ức hiếp ông lão già yếu như ta . Được , ngươi muốn ôm có phải không ? Ngươi ôm cho đã đi , ta giận rồi không thèm quan tâm mấy người nữa "
Ông nội ngay tức khắc giao lại Becky cho Freen , một thân một mình giả vờ đau khổ lắm đi ra khỏi phòng còn nghe thấy tiếng gọi của Freen . Chỉ là sao cháu gái cưng không gọi mình lại nhỉ ? Con xấu xa quá đi , cho dù biết ta giả vờ giận dỗi cũng không có được như vậy nha .
" Chết rồi , ông giận rồi "
" Ông ra ngoài chắc là mua thứ gì đó cho chị thôi , đồ ngốc nhà em nếu ông giận sẽ không đem chị giao cho em đâu "
Quả thật chỉ có cháu gái cưng mới hiểu tính ông nội nhất thôi , xem ra là bạn nhỏ cần phải tiếp xúc với ông nhiều một chút để dễ nắm bắt tâm lý hơn . Sau khi ông nội đi khỏi đó , đột nhiên Freen lấy một chiếc gối cho nàng dựa lưng vào . Sau đó nhanh chóng đi lại phía cây gậy lúc nãy ông bỏ quên dưới sàn đem giấu mất , ông rõ ràng còn khỏe mạnh như thế đâu có sử dụng gậy để chống đỡ cơ thể mình đâu . Toàn là mang theo bên người để đánh người ta thôi , giấu đi rồi liền cảm thấy thật an tâm .
" Bảo Bối , chị không có được méc ông đâu "
" Được , làm gì cho chị vui đi " - Becky quả thật tự cảm thấy mình bị bạn nhỏ làm cho bản thân càng lúc càng xấu xa , còn dám thông đồng với bạn ấy giấu mất đồ của ông .
" Em cũng muốn lắm chứ , nhưng chị đang bầm dập như vậy em không nỡ đâu "
Bất giác đôi gò má của Becky bị lời nói của cô làm cho ửng đỏ , tên xấu xa này chọc ghẹo được nàng liền cười khanh khách . Bất quá Becky không có ý định thoát khỏi vòng tay của cô , ngược lại càng chui rúc vào bên trong sâu hơn nữa . Lúc nãy nàng chính là được vòng tay này bao bọc lại , phải rồi em ấy chẳng phải cũng bị đánh hay sao ?
" Đưa cho chị xem vết thương của em ? "
" Không cần , mấy cái roi đó chẳng làm gì được em đâu . Chỉ có chị mới bị người ta đánh tới nhập viện thôi , chị có biết em xém một chút bị chị hù chết hay không ? "
Nàng không phải là người có lỗi nhưng vẫn giống như một tiểu miêu phạm tội ở trong lòng của cô vẽ lên mấy vòng tròn xoe nài nỉ , quả thật lúc đó nàng cứ nghĩ rằng mình sẽ không qua khỏi có cố cách mấy cũng chỉ là vô vọng . Trước khi mất đi ý thức nàng vẫn nghe âm thanh của người đó liên tục gọi tên nàng , vòng tay càng ngày càng siết chặt .
" Freen , em cũng nghe ông ta nói chị bây giờ không còn là người của nhà họ nữa . Chị thật sự mất đi tất cả rồi , chỉ là một người bình thường không hơn không kém , em bây giờ hối hận vẫn còn kịp "
" Bảo Bối , em biết nói ra câu này chị sẽ mắng em vô duyên . Nhưng em thích chị trở nên nghèo xơ nghèo xác như vậy hơn "
Bạn nhỏ của nàng biết chắc mình phát biểu vài câu này sẽ rất vô duyên , nhưng trong thâm tâm thật sự nghĩ như vậy . Bảo Bối không còn ở trong hào môn chết tiệt đó chỉ có tốt chứ không xấu , còn về phần tại sao mong muốn chị ấy bị nghèo đi đều có lý do của nó cả .
" Chị thảm đến như vậy em còn có thể cười được ? "
" Chị không còn là đại tiểu thư thiên kim nữa , chị không phải suốt ngày sống trong sự gò bó như thế nào để không làm ảnh hưởng đến gia tộc của mình . Chị bây giờ muốn làm gì cũng được , muốn yêu ai cũng được . Hơn nữa , khi chị nghèo như vậy , chính là thời cơ tốt nhất để em báo thù chị "
" Không biết chị đây đã đắc tội gì với em ? Khiến cho bạn nhỏ đây phải ôm hận như vậy ?"
" Chị có biết trước đây chị hung dữ lắm không ? Chị còn sử dụng chức quyền Tổng giám đốc của chị hét ra lửa với em , mỗi khi chị ghen lên vô cớ cũng đày đọa em muốn chết . Còn nữa , chị còn dám sử dụng món nợ cháy kho B đó biến em thành trai bao cao cấp , bây giờ thì khác nha , tình thế thay đổi rồi à "
" Được lắm , chị chỉ còn cái mạng thôi em muốn lấy thì lấy đi "
" Bảo Bối , em muốn bao nuôi chị "
Dù gì người ta không phải đàn ông cũng có bản tính nam nhi trong người , đường đường là nằm ở trên người của nàng mà suốt ngày Bảo Bối cứ ra oai với mình . Được lắm , bao lâu nay chị ở trước mặt của em làm nữ vương thụ cũng đủ lắm rồi . Bây giờ em là sẽ hàng ngày , hàng giờ dạy dỗ chị biến thành một tiểu mỹ thụ hết mực nghe lời mới thôi .
" Freen đại gia em là thật sự muốn bao dưỡng chị ? Thời hạn là bao lâu nhỉ ? "
" Trọn đời , trọn kiếp , Bảo Bối từ nay về sau chị chính thức làm tình nhân bé nhỏ của Freen"
Nàng đột nhiên cảm thấy có thứ gì đó áp chặt vào ngón tay áp út của mình , ánh sáng phủ lấy từ một chiếc nhẫn bạch kim đính đá phát quang sắc màu ảo diệu . Bạn nhỏ xấu xa này không hỏi nàng có đồng ý hay không ? Dám ngang nhiên đeo nó vào tay của nàng chỉ sau một câu nói . Bất quá Becky không cảm thấy tức giận , ngược lại cứ mãi mê đắm chìm vào trong sắc màu rực rỡ .
" Tên xấu xa , em bắt chước người ta mua nhẫn về trói buộc chị "
" Chị vốn dĩ chạy không thoát , em cần gì phải trói buộc . Bảo Bối , đeo tạm nó có được không ? Sau này em làm ra nhiều tiền rồi sẽ mua cái khác đẹp hơn cho chị "
" Em còn không hỏi ý kiến của chị đã đeo vào , em không sợ chị tức giận tháo nó ra hay sao ? "
" Chị sẽ không tháo nó ra , chị cũng sẽ không tức giận . Bởi vì chị biết được rằng , em yêu chị "
Becky định giả vờ tức giận chọc ghẹo bạn nhỏ của mình một phen , nhưng tay của nàng còn chưa làm động tác tháo nó ra đã bị một câu nói đánh gục đi hoàn toàn ý niệm. Cũng chỉ là một câu nói thôi mà nàng , vì sao nơi ẩn sâu trong lòng ngực cùng với ngón tay đeo nhẫn lại cảm thấy ấm áp thế này .
Hương vị ngọt ngào hòa quyện trong đầu môi chóp lưỡi , cánh hoa anh đào ửng đỏ mê luyến cùng nhau cộng vũ . Vài năm sau nữa có lẽ hôm nay không phải là ngày ghi nhớ bị tước bỏ thân phận đại tiểu thư thiên kim , lại chính là lễ kỷ niệm ngày chính thức trở thành tình nhân bé nhỏ đồng ý được người ta bao nuôi trọn đời trọn kiếp .
Có lẽ trước đây chị sở hữu rất nhiều món đồ đắt tiền hơn nó rất nhiều lần , nhưng chị cũng không có thói quen ngắm nhìn bọn chúng lâu đến như vậy . Đừng tưởng chị không biết đấy nhé , lương của em làm ở BM đều chia ra làm hai phần . Một phần em gởi về quê cho ba mẹ , phần còn lại em sử dụng cho chi tiêu hằng ngày , em còn bí mật để dành một khoảng vào một chú heo bé bé xinh xinh ngay đầu giường . Mấy hôm trước chị không thấy chú heo đó của em , thì ra em đem nó đi đổi lấy chiếc nhẫn này cho chị . Bạn nhỏ , chết rồi sau này chị làm sao có thể đeo được nhẫn cưới nữa đây , bởi vì chị chỉ thích mỗi chiếc nhẫn hôm nay em muốn chị làm tình nhân bé nhỏ .
Thật đẹp , Freen ...
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top