Bão Lòng (ÐI TÙ - ÐỊNH MỆNH HAY SỰ TRẢ GIÁ CỦA TUỔI TRẺ?) P2

(Phần 16) ÐI TÙ - ÐỊNH MỆNH HAY SỰ TRẢ GIÁ CỦA TUỔI TRẺ? 

(Tiếp theo)  

>>>  

Việc xãm trổ bị lộ ra ngoài và ðến tai cả "thầy" lẫn "ban"... Bản thân tôi và thằng "trực buồng" rất bất ngờ vì ðiều ðó. 

...  

Sau khi "ðiểm" buồng, tay quản giáo cho gọi thằng "trực buồng" ra ngoài, tôi cảm thấy hõi nghi nghi, giờ này mà bị gọi ra chắc là phải có việc gì ðó rất quan trọng, và quả nhiên ðúng là nhý vậy... 

Tôi "bám lồng" ngóng theo và bắt ðầu sốt ruột. 10 phút... 15 phút... rồi 20 phút... Thằng "trực buồng" thất thểu quay về, vừa thấy tôi nó nói vội 

- Vụ xãm có "rích" rồi, lát "ban" và "thầy" sẽ vào buồng ðể giải quyết ðấy 

- Nhýng làm sao mà biết ðýợc?  

- Ðéo biết nữa, nhýng không phải là do "rích" ra "thầy" ðâu...  

- Tức là...?  

- "Rích" hẳn ra "ban".  

Thôi xong. "Ban" mà biết thì to chuyện rồi... 

Chúng tôi "triệu tập một cuộc họp lãnh ðạo" khẩn cấp... 

15 phút sau, tay "ban" với cấp hàm thiếu tá khệnh khạng býớc vào, lúc này nhìn quả "thầy" khép lép và lũn cũn phía sau "ban" thật là hài hýớc, cái "cặc ngựa" trên tay "thầy" ðung ðýa làm tôi liên týởng ðến con ngựa lúc nó sýớng lên, nó... thò "chym" ra ngoài ðể "chiến"... Mẹ kiếp, mọi khi trýớc mặt tù thì sao mà tởm thế, sao mà oách thế, giờ có mặt "ban" thì trông cứ nhý là thằng mõ ði bên cạnh lý chýởng ấy, ðến là nhục. 

- Thằng nào là thằng Hýng? - Tay "ban" hất hàm hỏi 

- Dạ, "con" ạ - thằng "trực buồng" býớc ra 

- À, mày giỏi lắm, thích làm "ðại bàng, ðại bác" hả "con"? 

- Dạ, "con" không dám...  

- Ngồi xuống ðây "con", ðể "ban" xem cái mặt "con" nó thế nào nào... 

Nói rồi tay ban dùng gầm giầy hất qua hất lại cái mặt thằng "trực buồng"... 

- Cái mặt mày trông cũng ðến nỗi nào ðâu nhỉ. Mày sýớng quá mày rửng mỡ hả con?... 

Thằng cha "ban" cứ thủng thẳng hỏi nhý trêu tức, có ðánh thì ðánh mẹ nó ði lại còn bày ðặt, thích làm oai với tù. 

Cả buồng ngồi im phãng phắc, mọi ánh mắt dò xét nhìn ra sợ sệt. Ở ðây mỗi lần "ban"ghé thãm tù là một "sự kiện" lớn, bởi bình thýờng, "ban" chỉ "ði tuần" quanh quẩn bên ngoài hành lang thôi. 

- Thằng nào xãm cho mày?  

- Dạ...  

- Thằng nào?  

- Dạ...  

- Ð. mẹ mày chứ, thằng nào?... Ông ðýa cái "cặc ngựa" ðây - vừa nói, tay "ban" vừa giật cái "cặc ngựa" từ tay quản giáo. 

Một cú ðánh "vắt chéo" từ trên xuống kêu ðánh "bụp" 

- Nói mau? Thằng nào xãm?  

- Dạ... con... con....  

- Con cái... ð.mẹ mày này - Cú "vắt chéo" thứ hai có phần mạnh hõn cú trýớc. Lũ tù im thin thít... Các buồng khác "ngóng" sang hồi hộp... 

- Dạ... thýa "ban", con... tự xãm ạ... 

- Này thì tự xãm này... tự xãm, tự xãm, tự xãm, tựa xãm... này.... 

Mỗi câu "tự xãm" là một phát "cặc ngựa" kinh hồn, trong buồng giam im ắng, tiếng vụt kêu to, rõ và âm... Tôi rùng mình, cái âm thanh nghe nhói lòng này khiến cho con ngýời ta không còn giữ chặt ðýợc "hồn vía" nữa, tôi bất giác liên týởng về những cảnh ðoạ ðày trong cái "chuồng cọp" dýới thời Pháp trị, tàn nhẫn và phi nhân tính. 

Thằng "trực buồng" ðýa hai tay lên ôm ðầu và lãn bệt ra lòng "mà", nó không kêu, dýờng nhý lúc này nó cam chịu với việc bị ðánh, ðôi chân nó co quắp, dýờng nhý nó muốn hạn chế tối ða những cú ðánh tràn trên thân thể. 

"Thầy" ðứng im, không nói ðýợc câu nào cả, thằng "trực buồng" vốn ðýợc thầy "nâng nhý nâng trứng", bởi mỗi tháng nó ðều góp phần không nhỏ vào việc "làm giàu" cho "thầy", ấy vậy mà giờ ðây "thầy" không "ðỡ" nổi cho nó. Nhìn khuôn mặt "thầy" tôi nghĩ có lẽ "thầy" ðang giận, giận lắm, giận ðến tím cả mặt, "thầy" giận "tiên sý bố cái thằng nào ở trong buồng sao không gặp "thầy" ðể "báo cáo sự việc" mà lại ði báo "ban"...", phen này thì "thầy" lại bị mất "ðiểm" nữa rồi, mỗi "nhiệm kỳ" trông coi dãy tù ðầu này chỉ có hai nãm thôi, "biết ðiều" lắm thì may ra mới ðýợc kéo dài thêm nãm nữa, quan ðiểm "rõ ràng" là "hoa thõm mỗi thằng hít một tí" rồi, vậy mà cứ "mất ðiểm" thế này, có lẽ "thầy" ðến phải "về hýu sớm" mất thôi... Phải ði trông "tù già" hoặc trông mấy cái thằng tử hình chờ bắn thì có "vẹo" ðéo gì cõ chứ (quản giáo dãy nào có nhiều tù vi phạm sẽ bị kỷ luật, ðiều chuyển vị trí, và ðýõng nhiên là sẽ phải ðến chỗ... "chả có cái cứt gì ðể mà ãn cả")... 

Sau này tôi vẫn luôn cảm thấy giật mình và cảm thấy bất ổn vì không ngờ rằng xung quanh mình lại có nhiều loại "rích" ðến thế, "rích" ở trong buồng giam nó cũng có dãm bảy loại, có "rích VIP", "rích ban" và "rích... vớ vẩn"... Tức là làm bất cứ việc gì ðều phải dè chừng, nhất là ðối với "rích VIP" vô cùng khó nhận biết, loại này thýờng là những thằng ðã ði xử rồi, ðã có án, ðýợc giữ lại trại ðể cải tạo và giao "nhiệm vụ ðặc biệt", "rích VIP" thýờng có cái vỏ bọc che ðậy vô cùng khéo léo và ðýợc ðích thân "các ban" huấn luyện, giao nhiệm vụ trýớc khi cho "nhập kho" chung với lũ can phạm ðang bị tạm giam ðể ðiều tra nhý bọn tôi. "Rích" này vào buồng nhý một can phạm bình thýờng và quản giáo cũng không hề biết, bọn "rích" này chuyên nghe ngóng và báo cáo về các loại án kinh tế và vi phạm nghiêm trọng trong buồng... 

Sở dĩ những thằng này nhiệt tình làm "rích" là bởi với chúng, ðấy chính là cõ hội tốt nhất ðể chúng ðýợc giảm án mấy tháng mỗi nãm và sớm ðýợc xét ðặc xá trýớc thời hạn. Nhýng chung quy lại, làm "rích" chả sung sýớng gì, chẳng may mà ðể tù nó biết thì nó "ðập" cho "sống cũng thành tật". 

- Thằng nào xãm cho thằng này, býớc ra phía ngoài? - Tay "ban" nói và ðýa mắt ðảo một lýợt quanh phòng. 

Im lặng...  

- Thằng nào xãm thì býớc ra ðây, ðừng ðể bố mày phải ðiều tra ra thì lúc ðó ðừng có trách bố mày là ác? 

Tôi nghiến rãng, nó "tác oai tác quái" hành xử với tù thế này, có khác chó gì dân ðao búa anh chị ở ngoài ðýờng... 

Tôi nhổm ngýời ðịnh ðứng dậy, thằng Toàn - một trong số những ðứa tôi ðýợc tôi nâng ðỡ vít tôi xuống và býớc ra... 

- Thýa "ban", con là ngýời xãm cho anh Hýng ạ 

Tay "ban" ngó thằng Toàn một lýợt, tay cầm "cặc ngựa" ấn lên trán ðể thằng Toàn ngửa mặt lên 

- Ðýợc lắm, có thế chứ, tao týởng chúng mày không dám nhận... Giờ thì nằm xuống ðây... Mày lấy kim ở ðâu, lấy mực ở ðâu ra mà xãm hả con?... 

- Dạ, thýa "ban", cái ðó hôm có mấy anh em ði xử về mang về phòng 

- Là thằng nào?  

- Dạ, là anh.... Anh ấy chuyển ði trại ở Thanh Hoá rồi ạ - Thằng Toàn trả lời một cách khôn khéo, nó nghĩ ra cách ðổ thừa cho cái thằng ðã ði xử và ðã chuyển ði trại cải tạo mấy hôm. 

- Chúng mày ðýợc lắm. Thế giờ ðã biết tội chýa? 

- Dạ thýa "ban", "con" biết tội rồi ạ 

- Biết rồi chứ gì... này thì biết này, này thì biết này... 

Những cú ðánh với những tiếng vọng kinh ngýời tiếp tục vang lên, tay quản giáo vẫn lặng yên quan sát.  

Tôi ðứng dậy  

- Thýa "ban", ngýời xãm là con chứ không phải thằng Toàn ðâu ạ 

Tay "ban" bất ngờ vì tình huống này xảy ra, hắn dừng lại nhìn tôi với khuôn mặt dữ tợn... 

- À, ra chúng mày bênh nhau ðấy, ðýợc rồi, ra ðây, ra ðây rồi "bố mày" cho bênh cả thể. 

Tôi có lẽ cũng ðã quen và vô cảm với những gì diễn ra tại ðây mất rồi, thay vì cảm giác sợ hãi, tôi bình thản ngồi xuống và chờ ðợi... 

- Túm lại là thằng nào xãm?  

- Dạ là con - thằng Toàn cýớp lời 

- Vâng thýa ban, là thằng Toàn chứ không phải thằng N... ðâu ạ - thằng "trực buồng" kiên quyết lên tiếng ðể bảo vệ tôi. 

- Dạ thýa "ban".... Tôi ðịnh lên tiếng thì bị chặn lại bởi tay quản giáo - Mày im mẹ nó mồm ði... 

Tay quản giáo quay sang nói với "ban" 

- Anh ạ, lôi hết bọn này ra phòng quản giáo, em sẽ có cách "xử" chúng nó... - 

"Ban" không nói gì, vứt toẹt cái "cặc ngựa" xuống "mà". Cả ba chúng tôi ðýợc ðýa ra ngoài, tay quản giáo giận dữ ðóng mạnh cửa sắt, rầm... rầm... 

(Còn nữa...)  

DOMINO  

DOANH NHÂN 6886

(Phần 17) ÐI TÙ - ÐỊNH MỆNH HAY SỰ TRẢ GIÁ CỦA TUỔI TRẺ? 

(Tiếp theo)  

Qua song sắt, nắng và gió - chúng ðang nhảy múa tung tãng, chúng chả thèm ðể ý ðến những "hộp" bê tông xung quanh, chúng chả ðể ý ðến phía sau song sắt chỉ cách chúng mấy býớc chân kia là cả một thế giới thê lýõng ðằng ðẵng, một thế giới riêng mang tên: "Thế giới tù". 

Ở ðây, chỉ có những khu giam hýớng ðông là có thể hy vọng "vợt" ðýợc một ít nắng, nhýng cũng chỉ gọi là một tí tẹo thôi, nắng chỉ ðùa nghịch và vờn vẫy trên ô thoáng cao ngất ngýởng, nắng chả biết "thýõng tù", bởi nếu "thýõng" thì nắng ðã chẳng "nằm, ngồi" lên các dãy nhà giam ðể mà "om" tù chảy mỡ ra nhý thế... 

>>>  

Thằng "trực buồng" và thằng Toàn ðã ði kỷ luật cùm chân ðýợc hai ngày rồi. Mỗi ngày giờ ðây tôi cũng chỉ biết gửi bọn chạy ngoài mang thức ãn, sữa và thuốc lào ðến cho chúng nó... Tôi chua xót cho bản thân mình, chua xót cho lũ tù... 

Ðành rằng khi ðã vào ðến ðây, sự thật hiển nhiên ðó chính là cái giá mà tôi và những thằng tù khác phải trả giá do tội lỗi của mình gây ra, nhýng quan niệm "ðã là tù thì chẳng việc chó gì phải ðối xử tử tế" của quản giáo ðã ãn sâu vào suy nghĩ họ mất rồi, họ chẳng cần biết ðến ðằng sau những lý do bị tạm giam kia của tù là gì nữa, họ không cần biết rằng tù cũng có dãm bảy loại, với họ ở cái trốn này, hai chữ "tình ngýời" hoàn toàn không có. Họ coi tù là lũ ngýời bẩn týởi, tanh hôi, nhýng hỡi ôi, chính họ mới là những ngýời bẩn týởi và tanh hôi nhất. 

Tôi không dám "võ ðũa cả nắm", ở ðâu cũng có những ngýời tốt, ngay cả trong số những ngýời "trông tù" ở ðây cũng vậy, nhýng mà hiếm lắm... 

Tôi còn nhớ có một ông quản giáo phụ, chuyên ði trực vào ban ðêm, lũ tù không gọi ông ấy là "thầy" mà gọi là "bố", xýng "con", ông ấy chính là một trong số rất ít những quản giáo ở ðây (trýờng hợp khác tôi chýa gặp) ðýợc tôi cho là tốt. Một tuần 3 ca, cứ ðến giờ trực là ông ấy ði một vòng, hỏi các buồng tình hình thế nào? Có thằng nào ốm ðau gì không? Mỗi lần ông ấy ðều chia cho các buồng, mỗi buồng 3 ðiếu vina (một dãy giam có 4 - 5 buồng), với tù thì ðiếu vina là quý lắm (quý ðến mức, có một ðiếu thuốc thôi cũng phải chia cho bao nhiêu anh em cùng hút, mỗi thằng hút một hõi (dýới lớp "xe" khi ðýợc chia, thằng nào mà "bập" hõi dài là bị "soi" và bị chửi ngay), ði lấy cung hoặc ði xử về, lũ tù thýờng tranh thủ nhặt "tóp" thuốc ngýời ta hút xong vứt ði ðể hút rồi tìm cách mang về buồng).... 

Lại nói về ông quản giáo phụ ðýợc lũ tù gọi là "bố" này. Cũng ðã có lần ông ấy ðýợc anh em tù dấm dúi ðýa cho mấy trãm, nhýng ông ấy từ chối, ông nói : Tao biết chúng mày ở trong này cũng khổ lắm rồi, chúng mày giữ lấy mà dùng. 

Những thằng nhà ở gần, khi nhận ðýợc giấy báo ra toà, muốn nhờ ông ấy gọi ðiện nhắn về gia ðình, ông ấy sẵn sàng giúp ðỡ (nhiều trýờng hợp giấy báo xử không ðến ðýợc gia ðình nên trýớc ði xử, tù hay tìm cách báo về cho gð biết). Ông ấy chỉ nhận nhắn báo xử, còn tất cả các lời nhắn khác ông ấy từ chối. Lũ tù hiểu lý do ấy vì sao. 

Trong môi trýờng tù tội ðầy dẫy bất công nhý thế này, việc ông ấy (chỉ là một quản giáo phụ) ðối xử với tù nhý thế khiến tôi rất xúc ðộng. Mỗi tuần lũ tù ðều mong ðến ngày trực của ông ấy. Có lẽ lũ tù cũng cảm nhận ðýợc rằng, ðó là những khoảnh khắc "yên tĩnh và nhẹ nhàng" nhất trong "cõn bão". 

>>>  

Việc tôi xãm cho thằng "trực buồng", "ban" biết rất rõ, nhýng "ban" vào buồng "hành xử" nhý vậy cũng là có lý do của nó. 

Nguyên nhân sâu xa cuối cùng thì vẫn là tiền, là bè cánh. Ðúng là ðồng tiền nó lấn át hết tất cả. Tiền làm cho con ngýời ta biến chất, tha hóa... 

Tôi hiểu rất rõ "nguyên tắc" của "ứng xử" với mỗi quan hệ "ðầu tiên". Hiểu rất rõ cái thứ "vãn hoá phong bì" nó không chỉ tồn tại ở nõi ðây, mà nó tồn tại ở khắp nõi, bất cứ chỗ nào. Chỉ có ðiều, cái cách "ãn" và cách "ðấm cặc vào tù" của quản giáo ở ðây thì không thể chấp nhận ðýợc. 

Có hai nguyên nhân sâu xa ở ðây: 

Nguyên nhân thứ nhất thằng "trực buồng" bị ban "chõi" là bởi vì có một lần, gia ðình thằng "trực buồng" nhờ "ban" (chẳng biết qua ðâu mà biết "ban" nữa?) mang vào cho nó một tuýp thuốc ngứa, ðồng thời hứa sẽ "hậu tạ" thầy, nhýng lại trót... "quên" mất, chờ lâu không thấy, thế là "ban" cho là nhà nó láo, dám chõi mình. (sau này thằng "trực buồng" ði xử và gặp gia ðình, thông tin này ðã ðýợc kiểm chứng). 

Nguyên nhân thứ hai (có lẽ là nguyên nhân chính) là "ban" không ýa "thầy" này, nói huỵch toẹt ra là "thầy" cậy quan hệ bên trên tốt nên ðếch coi "ban" ra cái gì, thông thýờng thì "thầy" phải thýờng xuyên "quà cáp" cho "ban", nhýng có lẽ "ban" này thầy... ít ðể ý, vì thế cho nên "ban" giận, "ban" muốn dằn mặt... cho mà nhớ. 

Cuối cùng quay lại thì cái ðiệp khúc "tù vẫn là thằng hứng" ðýợc thể hiện rõ mồn một. 

Sau khi gọi chúng tôi ra phòng quản giáo, "thầy" mới buộc lòng lên tiếng: 

- Anh ạ, vụ này anh ðể em giải quyết 

- Không ðýợc, ðể các ông "giải quyết"... hỏng hết tù 

(hô hô, nói nghe... ngứa éo chịu ðýợc)  

Tay quản giáo kéo "ban" ra một góc "trao ðổi" gì ðó, mặt "ban" lúc này giãn ra chýa không còn nhý cái miếng giẻ rách nữa. 

- Thằng này và thằng này về buồng chuẩn bị nội vụ ði kỷ luật! - Tay "ban" dùng mệnh lệnh và chỉ tay vào thằng "trực buồng" và thằng Toàn 

Tôi ngýớc mắt lên, không ai ðả ðộng ðến tôi cả, thật là vô lý bởi "thầy" không ðời nào "nhẹ tay" với tôi ðâu, không có "tiền týõi thóc thật" thì còn lâu "thầy" mới "ðỡ". Ngay "thầy" cũng biết thừa, tôi mới chính là thằng trực tiếp xãm cõ mà... Nếu kỷ luật thì tôi phải là thằng ðầu tiên bị ði chứ? 

Tôi "ðần mặt" ra nhìn theo býớc ði của tay "ban", ðýợc một quãng tay "ban" bỗng quay lại 

- Mày là em ông T...?  

- Dạ, ông... T nào ạ? 

- T... - Cục quản lý trại giam  

- À, dạ vâng... - Tôi bắt ðầu lờ mờ hiểu ra vấn ðề 

- Về buồng chấp hành tốt nghe chýa 

- Dạ...  

Thì ra là hắn quay lai ðể "kiểm chứng" cho chắc chắn, không lỡ lại "tha" nhầm cho tôi thì... phí. 

Ðúng là sống trên ðời nhiều khi... "may hõn khôn" - Tôi ðã rất may khi mà "ðýợc nhờ" từ sự quen biết giữa tay "ban" này với ông anh họ của tôi là trung tá trên Cục quản lý trại giam. Cũng nhờ ðó mà tay quản giáo buồng giam của tôi cũng ðã không lỡ... "vặt" tôi thêm, khi tôi ðýợc tha trở về buồng. 

Lúc vào tù cứ ngõ ngẩn học làm thõ 

Tôi mê mải với "mõ", với "mộng" 

Ôm kỷ niệm theo thời gian ðể sống 

Và xoay vòng trong thế giới hý vô 

>>>  

Vào tù, tôi trở nên trầm tý hõn trýớc rất nhiều, nhìn nhận sự việc gì cũng bằng những suy tý. 

Em õi, ngoài ðó có vui không? 

Chỉ hỏi thãm thôi, chớ ðể lòng 

Ngày tháng trôi ði không níu ðýợc 

Ðất trời xoay mãi chỉ hoài công 

Còn chi mà cố cho thêm lụy 

Tất cả hãy quên ðể thoát vòng 

Sau trận mýa mây trời lại sáng 

Nắng mýa mýa nắng chuyện hý không 

...  

Tôi liên týởng ðến các bậc tiền bối ngày xýa, thông cảm với cảnh tù ðày mà họ trải qua nõi các nhà tù của Pháp, Mỹ. Có lẽ tôi bây giờ sýớng hõn họ, bởi tù nhý chúng tôi còn có tiền ðể mà "dán", ðể mà "che" bớt ði sự ðoạ ðày. 

Chuyện "ãn" tiền của quản giáo cũng muôn hình vạn trạng, chẳng phải nói ðâu xa, ngay chính bản thân tôi ðây, gia ðình tôi ðã phải lặn lội ðến tận nhà tay quản giáo ðể mà "nhờ vả", hôm ấy trời mýa, mýa rất to... 

Bố tôi nhý "thýờng lệ" (theo chỉ dẫn của những ngýời "ði trýớc"), làm một gói quà to, nhét kèm trong ðó là phong bì tiền cộng tên và số giam của tôi. Theo lời của bố tôi thì ngay cả ngýời nhà của phạm nhân ðến nhà nhờ vả nó cũng trịch thýợng, ãn nói thì cộc lốc, thậm chí nó chẳng thèm mời bố tôi ngồi, nó chỉ ngắn gọn: 

- Ông ðể ðấy có gì tôi sẽ xem, giờ ông về ði có gì tôi sẽ báo lại 

Ôi cái sự "báo lại" của nó, không gì khác hõn là liên tục gọi ðiện "khủng bố" ðể moi tiền, thậm chí nó nhiều lần nó cho ngýời khác gọi ðến ðể "kể khổ" và có nhã ý "lo" cho tôi ðýợc... "sýớng" hõn... 

Ở bên ngoài, ngýời nhà của can phạm kiểu nhý bố tôi thì có biết gì ðâu, thấy nó "rung" nhý thế thì thýõng con em mình khổ, nên ðành phải "cắn rãng" mà "nộp" chứ biết làm sao. 

Chýa hết ðâu, vợ và ngýời yêu của can phạm chúng cũng không tha, cô nàng "chè Thái, gái Tuyên" của tôi cũng ðã từng bị "gạ tình" tới 2 lần ðấy. Hận lắm. Sau này có lần ði thãm tôi, nàng ðã kể: 

- Hôm ấy là thứ 7, tự nhiên em nhận ðýợc một cuộc ðiện thoại, giọng ðàn ông, nói là anh ở trong ðó gửi thý ra cho em, anh ta hẹn em ra quán cafe T... ðể nhận, anh ta nói anh ta là công an trong ðó và "mang ra giúp"... 

Bố cái thằng chó ấy chứ, giúp cái gì mà giúp, khi gặp em, thý thì chả nói, nó cứ ngồi khen... em ðẹp... Em hỏi thý, nó nói... cứ từ từ ðã... Mồm nó nói, tay nó kéo ghế ngồi sán lại chỗ em.... 

(Còn tiếp...)  

DOMINO  

DOANH NHÂN 6886  

(Phần 18) ÐI TÙ - ÐỊNH MỆNH HAY SỰ TRẢ GIÁ CỦA TUỔI TRẺ? 

(Tiếp theo)  

...  

Tôi vốn ðã rất "dị ứng" với những kẻ "trông tù" sau những gì mắt thấy tai nghe, thế nhýng ðến nýớc này thì tôi không thể chịu ðựng ðýợc, ngay cả những ngýời ở bên ngoài mà nó cũng không tha, hỡi ôi ðáng giận thay cho cái tên quản giáo ấy, tôi thề là sẽ có ngày tôi dạy cho nó một bài học, tôi muốn ðối diện với nó ở bên ngoài xã hội, tôi muốn nhìn thấy nó thể hiện "bản lĩnh chó" của nó ở bên ngoài chứ không phải ở cái chốn này. 

Qua nhiều sự việc, qua nhiều biến cố, chính môi trýờng tù này ðã trui rèn tôi, ðã dạy cho tôi biết thế nào là "tình ðời". Tôi ðã biết nhẫn nại và "suy nghĩ" hõn trýớc rất nhiều. 

>>>  

Tôi nhổm ngýời nhý bị một cú ðá vào chỗ hiểm 

- Nó ðã làm gì em rồi?  

- Anh cứ bình tĩnh ðã, nó không dám làm gì em ðâu - Nàng trấn an tôi - Em ðã khéo léo từ chối và hẹn nó hôm sau nói chuyện, nó OK, nhýng chính cái hôm sau ấy nó ðã phải xin lỗi em trýớc mặt anh T... (anh T là anh họ tôi - công tác tại Cục quản lý trại giam) - Anh T ðã "bốp" thẳng vào mặt nó : 

"Mày muốn gì? Mày có thích tao gọi thẳng cho ông H giám thị trại không? Tao nghiêm túc cảnh cáo mày - Thằng em tao khi ra mà nói là mày ðã quá ðáng với nó thì mày ðừng trách tao. Hôm ông già nó ðến tao ðã bỏ qua rồi. Mày thấy chýa có ai ra mặt thì mày làm càn à? Mẹ, một vừa hai phải thôi chứ..." 

Có lẽ cái "mác" Trýởng một phòng trên Cục quản lý trại giam của ông anh họ tôi ðã khiến tay quản giáo phải "mật xanh mật vàng", nó ra sức thanh minh là chỉ có ý tốt thôi. Tiên sý nó chứ, nó "tốt" thật ðấy. 

Chính bố tôi khi biết sự việc, ông sốc, huyết áp của ông lên cao vùn vụt và chỉ thiếu một chút nữa là ðột quỵ, những cú ðiện thoại "hỏi thãm" của chúng nó còn chýa ðủ hay sao mà lại còn bày ðặt làm cái trò mất dạy nhý thế. Chính bố mẹ tôi và những ngýời thân trong gia ðình tôi ðã nói thẳng: Sự bẩn thỉu không chỉ dừng lại ở phía trong trại giam ðâu, nó lấn át cả ra ngoài, nó "ãn theo" những ðứa bị tạm giam trong ðó, một sự "lạm dụng phi nhân tính". 

Trýớc ðây, nếu ai ðã từng theo dõi vụ tham ô của một trýởng phòng kinh doanh tại công ty ô tô Daewoo, thì sẽ biết ngýời tham ô ðó tên là gì. Chính vợ anh ta ðã "phải" cặp kè với một tay quản giáo ðể ðổi lại "suất trách nhiệm" cho chồng (tôi dùng từ "phải" trong ngoặc kép vì cũng có thể do vợ anh ta "dửng mỡ", nên ðã tặc lýỡi ðể "tiện cả ðôi bề"). 

>>>  

Nói ðến quản giáo ðể phần nào hình dung ðýợc rằng, trong tù, không phải chỉ có dân anh chị, không phải chỉ có ðánh ðấm, không phải chỉ có bất công không thôi... Còn có rất nhiều ðiều do bạn tù kể (còn kinh khủng và dã man hõn rất nhiều những gì tôi chứng kiến) nhýng vì tôi không chắc chắn nên tôi sẽ viết ðể tham khảo ở phần cuối của cuốn hồi ký này. 

Trong tù, ðôi khi con ngýời ta cứ phải giật mình khi chứng kiến những sự việc diễn ra trýớc mắt. Tất cả ðều là những thứ mà ở ngoài dù có ðầu óc týởng týợng ðến mấy tôi cũng không hình dung ra nổi. 

Quay lại với những ngày ðầu tôi mới "nhập kho", tôi cứ phải lần lýợt chứng kiến hết "sự hành xác" này ðến "sự hành xác" khác của tù với tù. 

Về cõ bản thì "nội quy" do lũ tù ðặt ra có mấy câu then chốt kiểu nhý: "Có mắt nhý mù, có tai nhý ðiếc, có mồm nhý câm", phải thuộc "ba không, ba có", phải học và nhớ kỹ là "Ðối với cán bộ phải ãn gian nói dối, ðối với anh em tù phải tuyệt ðối trung thành"... 

Còn riêng với mỗi tội danh cụ thể thì lũ tù ðều có những "triết lý" khác nhau ðể "lên lớp" cho lính mới. 

Trong các loại tội thì tù ghét nhất là tội "hiếp dâm", thằng nào mắc tội "hiếp dâm" vào ðây thì thôi rồi, cứ phải nói là "bết xê lết" luôn. Tôi chýa thấy cái kiểu "hành" nào tởm hõn thế... 

Ngày... tháng... nãm...  

- Có lính mới, có lính mới - mấy thằng "xe" nhao nhao  

Tôi nhìn ra ngoài cửa, từ phía ngoài, tay quản giáo dẫn vào hai thằng can phạm mới 

- Ngồi xuống góc "tủ lạnh" và chấp hành nghe chýa 

Nói rồi tay quản giáo ði ra. Tôi biết cái kiểu "ði ra" không thèm "nhắn gửi" gì thằng "trực buồng" nhý thế tức là không có "vẹo" gì rồi. Nhý thế ðồng nghĩa với việc tay quản giáo ðã giao phó hoàn toàn hai thằng lính mới cho buồng tự "sắp xếp" và "xử lý". 

Ðang chuẩn bị giờ ãn cõm, nên lũ tù không "manh ðộng" ngay vì sợ có "ban" ði kiểm tra. Chúng ðợi ðến sau khi ðiểm buồng xong. 

Sau khi buồng ðã "ðiểm", một mệnh lệnh ðýợc phát ra 

- Kiểm tra "nội vụ" hai thằng lính mới 

Hai thằng "xe" toả ra hai góc, chúng lôi hết túi ðồ của bọn lính mới ra ðể "kiểm tra". Mục ðích của việc "kiểm tra" này là ðể xem có quần áo mới và còn tốt ðể "chẹt" (tịch thu), trong tù thì quần áo còn mới và tốt (nhất là ðồ hiệu) sẽ ðýợc "chẹt" cho "các anh trên" dùng và dành dự phòng khi hết tiền sẽ ðem ra ðổi thuốc lào (một cái áo Nike hàng hiệu xịn vào ðây ðổi ðýợc... 1/3 gói thuốc lào). 

- Mày có mang ðồ vi phạm vào không? 

- Dạ, không  

- Ð.mẹ mày, cụp mẹ mày cái "pha" xuống 

Câu chửi ðýợc kèm theo một cú "táng" vào giữa ðầu.  

- Mày tội gì?  

- Dạ... em... em... tội.... hiếp dâm ạ... - thằng lính mới lí nhí... 

- Hô hô hô... ha ha ha... khặc khặc khặc... Anh em õi thằng này tội... Hi... hi... ếp... ếp dâm.... này.... 

Từ phía bên trên lập tức có những tiếng cýời khả ố ðồng loã.... 

- Cho thằng "hiếp dâm" lên ðây  

Thẳng lính mới nhổm dậy ðịnh ði lên, lập tức bị sút một phát vào giữa ngực 

- Ð.mẹ mày... Bò lên... 

Thằng lính mới sợ hãi bò lên quỳ trýớc mặt thằng "trực buồng" 

- Tên?  

- Dạ em là Nguyễn vãn T... 

Một cú sút vào mạng sýờn kèm theo lời "nhắc nhở" - Nói với các anh phải thýa gửi ðàng hoàng 

- Mày tội gì? Lúc nãy tao nghe chýa rõ...  

- Dạ, thýa anh, em tội... hiếp dâm ạ... 

- Á à.... kinh ðây... Mày có biết trong tù các anh ðang "vật" lắm không mà mày lại dám mang ngay cái tội... "làm cho các anh phải... thèm" vào ðây?  

Im lặng...  

- Hõ, thằng này nó... "phịt" nhiều nên tai nó ù, nó ðiếc rồi.... Chúng này ðâu, "thông tai" nó cho tao  

Hai thằng xe với hai chiếc dép ðúc ðập liên tục vào tai thằng lính mới  

- Em xin các anh, em xin các anh...  

- Nghe rõ chýa con?  

- Dạ em nghe rõ rồi ạ... Các anh tha cho em... 

- Ừ, tha cho em... Thôi ðýợc rồi, chúng mày không ðýợc ðánh nó nữa... Tao là tao "thýõng" mày lắm ðấy... Tao không ðánh nữa, tao "giao việc" cho mà làm vậy... Trýớc khi làm việc, mày... tụt quần ra cho tao xem chym?... 

- Dạ em xin... 

- Xin này - một cú sút chặn họng - Mày có muốn ãn ðòn không? Tụt mẹ mày quần ra. 

Thằng lính mới ðành phải ngoan ngoãn tụt quần...  

Ha ha ha... Hô hô hô... hố hố hố... Những tiếng cýời vang lên... 

- Chym cò thế này mà cũng ðòi... hiếp dâm cõ à... Ha ha ha... Mày ðýợc ðấy... Ð.mẹ nó chứ, chúng mày õi, nhìn cứ nhý... quả ớt gió ấy... à không... nhý con ðỉa ấy... ha ha ha.... 

Tôi cũng phải phì cýời vì cái câu chửi của thằng "trực buồng", nhýng lúc ðó do tôi chýa "nhớn" nên cũng không dám cýời to, lúc ấy tôi tập trung quan sát ðể xem diễn biến tiếp theo sẽ thế nào... 

- Chúng mày ðâu, mang dụng cụ "lao ðộng" lên ðây cho thằng này... 

Một thằng "xe" cầm lên sợi chỉ và cái bàn chải... 

- Giờ thì... cho chym "ngóc ðầu" lên cho các anh xem? 

Thằng lính mới lộ rõ sự sợ hãi, nó run rẩy... 

- Em em....  

- Nhanh lên...  

Nó không biết phải làm thế nào... nó cứ luýnh quýnh... 

- Chúng mày giúp nó một tay...  

Mấy thằng "xe" thi nhau... búng... 

- Thôi, không ãn thua... dùng bàn chải ði... Bắt nó kê "chym"lên thành "mà" ấy... 

Một thằng "xe" túm tóc ðẩy thằng lính mới quỳ dýới lòng "mà" và... hýớng "chym" về phía trýớc... 

Cái bàn chải trên tay một thằng "xe" khác làm ðánh "bộp"... Thằng lính mới "oằn tà là vằn" rên rỉ... 

- Quỳ im không bố ðập chết mẹ mày bây giờ... 

Tiếp tục những cú "tẩn" bằng chuôi bàn chải... Khổ thân thằng lính mới nýớc mắt dàn dụa, chym nó ðỏ au nhý... vừa mới ðýợc "quay chín". 

- Thôi, "ðánh thức" thế ðýợc rồi, giờ cho nó... "tập bay" ði... 

Thằng lính mới lập tức bị lấy sợi chỉ buộc làm ba nút, một nút vào ðầu tí, một nút vào ðầu... chim và một nút vào ngón chân cái. 

Ðoạn chỉ ngắn, từ ngón chân ðến chym chỉ chừng 30 cm và từ chym ðến ðầu tí cũng chỉ chừng nhý vậy. Tý thế buộc chỉ này khiến chó thằng lính mới không còn cách nào khác là phải khom gập ngýời xuống, bởi nếu nó chỉ hõi thẳng lên, sợi chỉ sẽ cãng ra và.... vô cùng ðau ðớn, cảm giác ðau buốt sẽ còn hõn cả việc bị rạch dao vào ấy (chính thằng lính mới sau này ðã "miêu tả" lại nhý thế)... 

- Giờ thì... "bay" ði con... 

Thằng lính mới bị bắt "bay" quanh buồng... Nhýng làm sao mà nó "bay" ðýợc với cái tý thế ấy cõ chứ, thế là có một thằng xe cứ thỉnh thoảng... giật giật sợi dây chỉ.. 

- Ðể bố dạy mày "bay"... 

Mỗi lần là một tiếng kêu ðau ðớn. Không thể hình dung ðýợc là tại sao lũ tù lại có thể ðộc ác nhý vậy. Sau này chúng giải thích là, riêng với tôi "hiếp dâm" thì không thể nhẹ tay ðýợc. Mấy cái thằng "bệnh hoạn" ðó cần phải xử nghiêm. 

- Em lạy các anh tha cho em...  

- Ð.mẹ mày "cò quay" à... Mày không "bay" ðýợc chứ gì... thôi ðýợc rồi, bố "nhờ" mày một "việc khác" vậy. Chúng mày ðâu, mang "ngựa xích thố" của anh lên ðây cho thằng này nó "chãn". 

Từ ngoài "lồng", một thằng "xe" mang vào một cái lọ nhựa, bên trong có chứa một con kiến. Nó vẽ xuống lòng mà một cái vòng tròn nhỏ với ðýờng kính chừng 20 cm, sau ðó thả kiến vào ðó và ðýa cho thằng lính mới một cái que 

- Giờ thì "chãn" ði con, mày mà "chãn" không cẩn thận ðể "xích thố" của bố nó "phi" ra khỏi "doanh trại" là bố ðập chết nghe chýa. "Chãn" cẩn thận, mày làm nó bị thýõng bố cũng ðập mày chết... 

Khỏi phải nói, với tý thế bị "buộc chỉ" thằng lính mới sẽ "vất vả" thế nào khi... "chãn ngựa"... 

Chính tôi ðã có lần thả con kiến vào vòng tròn và "chãn" thử xem thế nào, nhýng mẹ kiếp, kiến nó "hiếu ðộng" lắm, nó cứ bò liên tục, chặn hýớng này thì nó lại quay ðầu bò hýớng khác... Týởng dễ, nhýng mà... quá khó. Ðấy là tôi dùng cả bàn tay ðể chặn ðấy, chứ ðằng này nó phải dùng cái que bé tí ðể chặn, chýa kể lúc dùng que, chớ có ðýợc ðể cho nó bị thýõng... 

(Còn nữa...)  

DOMINO  

DOANH NHÂN 6886  

(Phần 19) ÐI TÙ - ÐỊNH MỆNH HAY SỰ TRẢ GIÁ CỦA TUỔI TRẺ? 

(Tiếp theo)  

...  

Có lẽ do cảm thấy việc hành hạ thằng lính mới cũng "tạm ðủ", thằng lính mới ðýợc "tha" cho về chỗ, nhýng vẫn bị "buộc chỉ" vào ngýời. Ðúng là nếu biết trýớc thế này, tôi nghĩ, bố bảo nó cũng chẳng dám phạm tội. Tôi chýa nói ðến, mức khung hình phạt dành cho loại tội này là rất cao. Ðiều 111, Bộ luật tố tụng hình sự quy ðịnh: 

1. Ngýời nào dùng vũ lực, ðe doạ dùng vũ lực hoặc lợi dụng tình trạng không thể tự vệ ðýợc của nạn nhân hoặc thủ ðoạn khác giao cấu với nạn nhân trái với ý muốn của họ, thì bị phạt tù từ hai nãm ðến bảy nãm. 

2. Phạm tội thuộc một trong các trýờng hợp sau ðây, thì bị phạt tù từ bảy nãm ðến mýời lãm nãm: 

a) Có tổ chức; 

b) Ðối với ngýời mà ngýời phạm tội có trách nhiệm chãm sóc, giáo dục, chữa bệnh;  

c) Nhiều ngýời hiếp một ngýời;  

d) Phạm tội nhiều lần;  

ð) Ðối với nhiều ngýời;  

e) Có tính chất loạn luân;  

g) Làm nạn nhân có thai;  

h) Gây tổn hại cho sức khoẻ của nạn nhân mà tỷ lệ thýõng tật từ 31% ðến 60%; 

i) Tái phạm nguy hiểm.  

3. Phạm tội thuộc một trong các trýờng hợp sau ðây, thì bị phạt tù từ mýời hai nãm ðến hai mýõi nãm, tù chung thân hoặc tử hình: 

a) Gây tổn hại cho sức khoẻ của nạn nhân mà tỷ lệ thýõng tật từ 61% trở lên; 

b) Biết mình bị nhiễm HIV mà vẫn phạm tội; 

c) Làm nạn nhân chết hoặc tự sát. 

4. Phạm tội hiếp dâm ngýời chýa thành niên từ ðủ 16 tuổi ðến dýới 18 tuổi, thì bị phạt tù từ nãm nãm ðến mýời nãm. 

Phạm tội thuộc một trong các trýờng hợp quy ðịnh tại khoản 2 hoặc khoản 3 Ðiều này, thì bị xử phạt theo mức hình phạt quy ðịnh tại các khoản ðó. 

5. Ngýời phạm tội còn có thể bị cấm ðảm nhiệm chức vụ, cấm hành nghề hoặc làm công việc nhất ðịnh từ một nãm ðến nãm nãm. 

Quy ðịnh của pháp luật là thế, nhýng tiếc là việc nhận thức, giáo dục của chúng ra còn quá thấp, có quá ít ngýời có thể hiểu biết ðể mà thấy ðýợc vấn ðề. Ngay bản thân tôi, cũng gọi là học này học nọ, thế nhýng chỉ ðến khi xảy ra sự việc, ký vào lệnh tạm giam tôi mới hiểu ðýợc là mình phạm vào tội "cố ý gây thýõng tích", ðýợc quy ðịnh tại ðiều 104 của Bộ luật tố tụng hình sự. 

Giá nhý mà vãn bản pháp luật có thể cập nhật ở ngay các bản tin trong trýờng học, hay các nõi công cộng, thì tôi thiết nghĩ, số ngýời phạm pháp sẽ giảm ði rất nhiều. 

Cũng phải nói rằng, nhờ có tù mà tôi có ðýợc một số kiến thức không nhỏ về pháp luật, tiếp xúc với những ngýời phạm tội, tôi có thể biết ðýợc họ ðã vi phạm vào ðiều bao nhiêu của Bộ luật hình sự và họ có tình tiết nào ðể tãng nặng hay giảm nhẹ tội không... 

>>>  

Bữa tối của tù ðýợc dọn ra, khi ấy là 20h30 

Nhý một lũ "tằm ãn rỗi", chúng ào ào "bem" rất nhanh, nhanh nhất là lũ "vệ sinh". Thật ra gọi là ãn cho nó oách, chứ bọn bên dýới thì cũng có cái ðếch gì ðể mà ãn ðâu, có chãng chỉ là mấy miếng bánh mì khô (tù gọi là "bít - cốt") chấm với nýớc bể pha ðýờng, sang lắm thì ðýợc 1/3 thanh lýõng khô. Cũng bởi ða phần những thằng tù ở ðây lúc nào cũng là ðói là khát cho nên hôm nào có ðýợc cái gì ãn "là lạ" là chúng khoái lắm. 

Tù có mấy câu miêu tả về cái cảm giác "sýớng" của mình nhý sau: "Thứ nhất là có lệnh tha, thứ nhì tại ngoại, thứ ba ra toà, thứ tý là gặp ngýời nhà, thứ nãm tắc tế, sáu là ãn týõi..." 

Quả là ðời thằng tù, lúc nhận lệnh tha thì chẳng gì sung sýớng hõn, lúc ðó con ngýời ta cái cảm giác nhý là vừa býớc từ "ðịa ngục" ðể lên "thiên ðàng" vậy, cảm giác lâng lâng khó tả lắm. Còn ðýợc tại ngoại, tức là cũng ðýợc tự do (nhýng có ðiều kiện), cảm giác nhý là ðýợc thoát tội (thực tế khi ðýợc tại ngoại, tức là cõ bản tội ðã nhẹ ði và khả nãng có cõ "chạy" lấy án treo là rất sáng). Còn vấn ðề ra toà, tại sao lại ðýợc xếp thứ ba? Cũng dễ hiểu, cảm giác lâu ngày bị giam cầm, kìm hãm, chẳng nhìn thấy bên ngoài xã hội ra sao (mà XH thì thay ðổi từng ngày), giờ ðýợc nhìn thấy tất cả, ðýợc ngấu nghiến cái không khí của sự tự do (tự do muôn nãm), ðýợc gặp ngýời nhà, ðýợc tranh thủ ãn những thứ mà trong tù là mõ ýớc, ðýợc có tiền mang về buồng (nếu có ðiều kiện). Cái "sýớng" thứ tý ðó là khi gặp ngýời nhà ðến thãm, ðýợc hàn huyên tâm sự (chính thức, bởi ra toà thực tế không ðýợc phép gặp). Còn thứ nãm, "tắc tế" tức là cái cảm giác khi nhận ðýợc gói quà gia ðình gửi vào (mỗi tuần ðýợc phép gửi một lần). Và cuối cùng là ãn týõi... 

Nghe ðến chuyện ãn týõi, cứ có cảm giác xa sỉ, cứ có cảm giác nhý ðýợc ãn cỗ ấy, nhýng thực ra thì... 

Trong trại tạm giam, trung bình mỗi tuần các buồng giam ðýợc trại phát cho một ít thịt lợn (do trại nuôi và mổ), vào ðến tay tù, tức là về ðýợc ðến buồng giam thì mỗi buồng (trên dýới 50 ngýời) nhận ðýợc khoảng 2 kg thịt và hai bát nýớc luộc lợn có cho muối (mặn chát, ðể rýới với cõm)... 

Hai kilogam thịt ấy thực tế là hai kg thịt mỡ bèo nhèo (tù gọi là "mều"), gỡ khéo lắm thì ðýợc chừng khoảng 1 lạng thịt lạc (phần này dành cho "các anh"), số "mều" còn lại chia cho cả buồng, chia từ trên xuống dýới, chia từ to ðến nhỏ... Túm lại gọi là chia, thế nhýng ðến tay "dân" cũng chỉ còn gọi là... có ðýợc chia, miếng "mều" ðến bát của "dân" có thể tả thế này: Khi cầm lên thổi phù một cái là sẽ bay vèo vèo... 

Dù sao cũng là cõ hội duy nhất trong tuần "dân" ðýợc ãn cõm... có thức ãn (mỗi buồng luôn có trung bình 20 - 30 "dân" - Nếu là buồng có nhiều tiền án tiền sự thì số "dân" còn ðông hõn nữa...) 

Cảm giác thèm thuồng khiến cho bát nýớc "mều" của dân trở thành "ðặc sản" ðể tranh nhau, thằng nào cũng muốn ðýợc "thýởng thức" nhiều nhất... Lâu không ðýợc ðánh chén "ngon lành" nhý thế nên thằng nào cũng cố, cả tuần ãn cõm với muối trại nó cũng quen, giờ bỗng dýng... "thừa chất", cái dạ dày nó ðếch chịu nổi, thế nên số "dân" bị ði ỉa sau khi... "sýớng" là rất nhiều. 

Quay lại với bữa ãn tối của tù, chúng ãn rất nhanh và dọn cũng rất nhanh, một lý do nữa ðể hôm nay chúng dọn nhanh hõn bình thýờng là do tay "trực buồng" thông báo hôm nay sẽ có "ðại nhạc hội" với sự xuất hiện của hai "ca sĩ", "diễn viên múa" mang tên : "hiếp dâm" và "cýỡng ðoạt"... Có phần phụ diễn của "vũ ðoàn" "dân cu ðen"... (lũ "dân" cũng rất thích ðýợc vãn nghệ, bởi mỗi lần hát chúng thýờng ðýợc thýởng... một hõi thuốc lào). 

...  

Sau khi cả buồng ổn ðịnh vị trí, "ðại nhạc hội" ðýợc chính thức công diễn, sau khi "MC" công bố lý do, hai ca sĩ "hiếp dâm" và "cýỡng ðoạt" ðýợc "mời" lên "sân khấu"... 

Một thằng "xe" dõng dạc: 

- Kính thýa quý vị, ðể mở ðầu cho chýõng trình "ðại nhạc hội" xin trân trọng giới thiệu nhạc phẩm "cuộc ðời vẫn ðẹp sao" do "ca sĩ" "hiếp dâm" trình bày, với phần "múa phụ ðạo" của "diễn viên múa" "cýỡng ðoạt" và "vũ ðoàn" "dân cu ðenn..nnnnnn".... 

Những "tràng pháo tay" nồng nhiệt... (tù chỉ ðýợc phép "vỗ tay" bằng... hai ngón, ðồng thời "vỗ" không ðýợc có... tiếng kêu) và phải kèm theo câu khen ngợi quen thuộc sau mỗi phần trình diễn: "Hay quá". (hạn chế tối ða việc làm ồn, bởi nếu ðể "ban" biết, "ban" sẽ vào và bắt ði kỷ luật ngay) 

Thằng "hiếp dâm" và thằng "cýỡng ðoạt" lộ rõ vẻ sợ sệt, nhýng chúng vẫn phải tiến lên phía trýớc... Cả phòng im lặng... 

Thằng "hiếp dâm" run rẩy... 

"Cuộc ðời vẫn ðẹp sao, tình yêu vẫn ðẹp.... Các anh cho em xin, em không thuộc, em không hát ðýợc ðâu..." 

- Mẹ kiếp, ca sĩ "cò quay" à.... "Cà chua và trứng thối" ðâu rồi?... 

Từ bên dýới, hai chiếc dép "bay" vèo vèo lên chỗ thằng "hiếp dâm"... 

Kể cũng tội, nó vẫn bị "buộc chỉ" nên không né ðýợc, một chiếc trúng mặt và một chiếc trúng tay... Nó quýnh quáng... Em xin... các anh... 

- Xin gì, tiếp tục ði, ðừng ðể "các anh" mất hứng... Hát ðéo ðýợc thì ðọc, ðọc ði cho "diễn viên múa" cýỡng ðoạt" còn thể hiện nào... 

Thằng "hiếp dâm" mặt méo xệch, nhýng nó không thể chối bỏ hay "bật" lại, nó ðành lê lết býớc chân lên phía trýớc và chuẩn bị... 

(Còn nữa)  

DOMINO  

DOANH NHÂN 6886  

(Phần 20) ÐI TÙ - ÐỊNH MỆNH HAY SỰ TRẢ GIÁ CỦA TUỔI TRẺ? 

Thằng "hiếp dâm" mặt méo xệch, nhýng nó không thể chối bỏ hay "bật" lại, nó ðành lê lết býớc chân lên phía trýớc và chuẩn bị... 

Thằng "MC" nhắc: 

Hát phải ðúng câu các anh dạy nghe chýa? Hát sai là các anh "thịt" ðấy, nghe lại ðây này: Cuộc ðời vẫn ðẹp sao, tình yêu vẫn ðẹp sao, dù... hàm rãng không còn chiếc nào... em vẫn phải là... vẫn týõi cýời..." 

>>>  

Những tấn bi hài kịch cứ diễn ra trýớc mắt tôi, ở môi trýờng tạm giam này, không còn có trò gì là lũ tù không làm cả, ðó là một góc khuất u ám... một góc khuất mà tôi muốn sới nó tung lên... 

Nhìn theo một khía cạnh nhất ðịnh, thì sự phân cấp từ trên xuống dýới theo tôi cũng nên có, bởi không thế thì mạnh thằng nào thằng ðấy sống, sẽ không có trật tự, và nhà giam sẽ loạn mất, tuy nhiên cái sự "có" ở ðây không có nghĩa là tù ðối với tù và quản giáo dối với tù lại ở mức bẩn thỉu tanh hôi thế này. 

Những gì tôi chứng kiến là những sự thật ðau lòng về những ngýời quản giáo không có lýõng tâm, về những ngýời ðã cố tình tạo ra một môi trýờng tù ðầy nhiễu nhýõng và quái ðản. Liệu có phải chỉ nhý thế thì họ mới có "cửa" ðể mà "sống"? 

Trong trại tạm giam cũng có ðủ các phòng ban, mỗi phòng chịu trách nhiệm một mảng. Nhýng chẳng có mảng nào tồi tệ nhý cái mảng "trực tiếp trông tù" - cái mảng mà những cán bộ vẫn thýờng ðýợc tù gọi là "thầy" và "ban" mỗi ngày ấy... 

Chính cái mảng "trực tiếp trông tù" này ðã tạo nên một ðiều tiếng rất xấu, một vết nhõ làm ảnh hýởng rất lớn ðến những ngýời công tác trong trại giam nói riêng và lực lýợng công an nói chung. 

Tù khắc nghiệt thì ðúng là khắc nghiệt thật, nhýng sự khắc nghiệt ðến tàn bạo thì lại là do những ngýời trông tù tạo ra (bởi nếu dãy giam nào mà "luật" và "lệ" ðýợc quản giáo "nhẹ nhàng" thì cái dãy ấy sẽ "an bình" hõn và không "gây tiếng vang" nhý cái nõi tôi ðang ở này, cái nõi mà lũ tù ðầu vẫn thýờng dùng hai từ là: "khét lẹt"). 

Nhiều ngýời suy nghĩ là (những thằng phạm tội và ði tù ðáng bị nhý thế) chýa hẳn ðã ðúng. Theo tôi, phàm ðã là con ngýời, sẽ chẳng ai là có thể tránh khỏi những phút nông nổi, những việc làm thiếu suy nghĩ... Có cả ngàn lý do dẫn ðến con dýờng phạm tội của họ... 

Những gì tôi viết là những gì tôi ðýợc chứng kiến ở một góc nhỏ của nhà tù, ðồng thời cũng chỉ là góc ðộ của những kẻ mới lần ðầu tiên phạm tội (những ngýời chýa từng có tiền án, tiền sự). 

Ở cái góc "tù ðầu" này mà ðã thế thì thử hỏi ở các "góc khác", những nõi mà trại giam ðã phân loại (kiểu từ 2-3 tiến án tiền sự trở lên bị giam một khu, kiểu phạm trọng tội giam một khu...) thì sẽ còn thế nào? 

Ði tù, chúng ta vẫn thýờng gọi là "cải tạo" bắt buộc. Tại các phiên toà khi xét xử mà quyết ðịnh án, bao giờ vị thẩm phán cũng nói một câu: Xét thấy cần phải cách ly khỏi ðời sống xã hội một thời gian (nếu là án tử hình thì sẽ là: cần phải loại bỏ vĩnh viễn khỏi ðời sống...). Nhý vậy tức là hình phạt dành cho những ngýời phạm tội là phải cách ly khỏi xã hội, phải lao ðộng, học tập cải tạo... Mục ðích của việc làm này là rãn ðe, giáo dục trong các trại cải tạo, ðể ngýời phạm tội nhận thấy lỗi lầm, sau ðó khi ra trại có thể trở thành một công dân tốt... 

Nhýng hỡi ôi, sự giáo dục trong trại giam mà nhý hiện nay thì thử hỏi ai sẽ trở thành ngýời tốt ðýợc khi phải hàng ngày trải qua? Môi trýờng sống thế này sẽ khiến cho ngýời phạm tội lần ðầu sợ hãi, nhýng cũng chính cái môi trýờng này sẽ nhồi nhét vào ðầu con ngýời ta những thứ thật khó mà "gột rửa". 

Tôi ðặt ðịa vị mình ở ngoài xã hội, khi có ai ðó chỉ vào một thằng và nói : Thằng này mới ði tù về ðấy. Cảm giác của tôi sẽ thế nào? Tôi sẽ cảnh giác ngay lập tức (dù là tôi cũng mới trong tù ra), sự thật là ai cũng sẽ nhý vậy thôi. Xã hội mình còn quá nhiều ðịnh kiến và cái "mác" là một "thằng tù" nó chua xót và ðớn ðau lắm.Có ai cần biết mình thế nào ðâu, họ cứ nghĩ rằng ðã ði tù là xấu xa, là phải tránh tiếp xúc... Chính vì cái suy nghĩ ấy, chính vì cái sự giáo dục ấy... ðã khiến cho những thằng ði tù về luôn bị mặc cảm, ở chỗ ngýời ta không biết mình thì thôi, chứ loanh quanh cùng khu, cùng xóm thì mệt lắm... Chýa kể họ "soi" vào và ngứa mồm "Cái nhà ấy có thằng ði tù về ðấy, cứ týởng thế nào, hoá ra cũng là phýờng lýu manh cả thôi...". Ðấy, vậy thì thử hỏi ai mà không cắn dứt lýõng tâm khi ðang ở giữa dòng xoáy tù tội nhý thế này cõ chứ. Nếu không cẩn thận và tỉnh táo thì chính những thứ ðó sẽ là chiếc thòng lọng vô hình giết chết cuộc ðời của bất cứ một ai lỡ dính vào hai tiếng "tù ðày"... 

>>>  

Biết giờ này em có nhớ anh không? Có nghe tình yêu thức dậy trong lòng, Ðếm từng màu thời gian ðến, Bóng hình ngýời mình yêu mến, Ôi nhớ gì hõn nhớ ngýời yêu... 

"Ðại nhạc hội" ðýợc tiếp tục bởi những "ca sĩ" tù chuyên nghiệp. Hai thằng lính mới ðýợc tạm tha và cho "ðóng vào góc tủ lạnh" sau khi ðã ðýợc "nếm trải" khá nhiều "món ðặc sản tù". 

Tôi nghe nói, ai có giọng hát hay, biết chõi một loại nhạc cụ nào ðó... thì khi ði trại cải tạo sẽ ðýa vào ðội vãn nghệ, sẽ không phải ði lao ðộng vất vả... Ừ, ai cũng mong ðýợc xử sớm, ðýợc ði trại cải tạo sớm, chẳng ai muốn bị "om" ở cái chốn giam cứu tãm tối và cùng cực này... 

Phần vãn nghệ kết thúc, cả buồng ðýợc yêu cầu "ðổ" hết. Lúc này hai thằng "xe" sẽ ði kiểm tra "pha", "cổ", "chân chống" xem ðã "tắt" và "khoá" hết chýa?. "Pha" thằng nào mở sẽ bị "búng" cho... "lòi pha", còn "chân chống" thằng nào co thì sẽ ãn gót... cho phải ði... "hàn"... 

Mùa hè nóng bức thì lũ tù thýờng nằm thẳng xuống "mà" xi mãng, nhýng mùa ðông thì... Lúc ấy khổ nhất là "dân", chãn không có mà ðắp, chiếu không có mà nằm... 

Theo quy ðịnh của trại, thì tất cả can phạm vào ðây, mỗi ngýời sẽ ðýợc cấp phát chãn, chiếu, khãn mặt, quần áo (mùa ðông ðýợc phát áo bông chấn thủ)... Nhýng, sự "cấp phát" ðến tay tù những thứ ðó chỉ là một giấc mõ, hoạ hoằn lắm mới có vài cái chiếu ðýợc ðýa vào, nhýng rồi thì các "anh trên" cũng "chẹt" hết. Muốn có chãn ðắp thì gia ðình tự mua mà gửi vào... (mà nhiều ðứa có gia ðình gửi chãn mới cũng có ðýợc ðắp éo ðâu, các anh "chẹt" ðến nõi ðến chốn, tuổi éo gì mà ðòi ðắp chãn mới, khi ấy may lắm thì ðýợc "các anh" thải cho một cái chãn bông rách...). 

Tôi ði tù, ừ, nhục thì cũng nhục rồi, cay ðắng thì cũng cay ðắng rồi. Giờ ðây là lúc tôi phải kiên nhẫn, phải chấp nhận thực tế... Chứ hồi ðầu tôi suy sụp và bất mãn lắm. Ðúng là may mắn ðã mỉm cýời với tôi, những gì tôi có ðýợc ở cái chốn này sẽ chẳng bao giờ lặp lại ðýợc. 

>>>  

Ði tù. Lý do này ðã khiến tôi ðã mất ði quá nhiều thứ. Công ty của tôi không thể tồn tại vì sự xâu xé, ngýời yêu của tôi không thể chịu dựng và ðã phải ra ði... 

Tôi từng nói, tôi sống trên ðời này, tôi phấn ðấu tất cả vì hai thứ là TIỀN và TÌNH, tiền là vật chất hàng ngày, là thứ tạo ra sự tồn tại... Còn tình, là thứ tinh thần mà không một ai có thể thiếu... (bao gồm cả tình yêu ðối với gia ðình và những ngýời xung quanh)... Vậy mà chỉ vì một lý do ngớ ngẩn mà tôi một lúc mất ði gần hết những gì mình phấn ðấu gây dựng bao nãm mới có ðýợc... 

Tôi sẽ không trách và cũng không giận ai ðâu, kể cả em, cô nàng "chè Thái, gái Tuyên" của anh ạ. Tôi biết, chính tôi là nguyên nhân gây ra mọi chuyện, những gì xảy ra (phải ðến, sẽ ðến) tiếp theo chỉ là một sự "hoàn tất" (giống nhý sự tất yếu của trò chõi DOMINO thôi)... Nàng cũng ðã phải mất quá nhiều nýớc mắt vì tôi rồi còn gì. Lá thý cuối cùng tôi gửi về cho nàng, tôi cũng khuyên nàng không nên chờ ðợi tôi nữa, tù ðã lấy mất hết của tôi rồi, nàng hãy quên tôi ði, bởi nếu ngày về còn gặp lại, tôi cũng sẽ không yêu nàng nữa ðâu... 

Lá thý này là một trong những thứ làm tôi day dứt nhiều nhất... Mất cả tháng tôi nhý thằng mất hồn... Ðêm nào tôi cũng thao thức, trằn trọc... 

Có những ðêm không ngủ, nghĩ ðến gia ðình, nghĩ ðến công việc, nghĩ ðến ngýời yêu... mà ứa nýớc mắt... 

Ðã có ðêm tôi nằm mõ ðýợc trở về... 

Tôi háo hức chạy về nhà, nhýng thay vì cảm giác chào ðón thì lại thấy sự lạnh nhạt của mọi ngýời, bố mẹ và hàng xóm nhìn tôi dò xét, lạ lẫm, mẹ tôi hỏi: Mày trốn trại hả con?... 

Tôi bàng hoàng với những býớc chân vô ðịnh, tôi tìm ðến nhà nàng... Chẳng có ai, chỉ còn lại cãn phòng trống trải và lạnh lẽo... Tôi lao ra ngoài, chạy ðến tất cả những nõi trýớc kia tôi và nàng thýờng ðến... Cũng chẳng gặp nàng... Tôi ðã gào lên giữa trời, giữa ðất: Em õi, em ðang ở ðâu?... Chẳng có ai nghe thấy tiếng gào thét của tôi... Tôi mệt mỏi ngồi phệt xuống bãi cỏ... 

Rồi bỗng nhiên phía trýớc mặt tôi nàng xuất hiện, nhýng... nàng ðang sánh vai với một gã trai xa lạ... Nàng không thấy tôi... nàng và gã trai tình tứ nhý trên ðời này không hề có sự tồn tại của tôi... Tôi vùng ðứng dậy và lao về phía nàng... nhýng thân thể tôi nhý tê cứng lại... Nàng và gã trai thì cứ mỗi lúc một xa, một xa... 

Tôi choàng tỉnh, bàng hoàng, tôi cố mở to mắt... Ôi giấc mõ... giấc mõ quái ác... 

Ngoài trời ðang mýa, tôi bất giác ðýa tay lên chiếc gối vì thấy cảm giác ýõn ýớt... 

Sao mýa lại có thể hắt vào tận chỗ tôi nằm thế này?............ 

(Còn nữa)  

DOMINO  

DOANH NHÂN 6886  

(Phần 21) ÐI TÙ - ÐỊNH MỆNH HAY SỰ TRẢ GIÁ CỦA TUỔI TRẺ? 

Ðã quá nửa ðêm, tôi không thể nào chợp mắt ðýợc, bầu trời bên ngoài tối ðen, chỉ có những ánh ðèn an ninh vàng ðục héo hắt là còn sáng ở những dãy hành lang, các buồng giam im ắng ðến ghê ngýời, tôi nhỏm ngýời dựa vào týờng, giờ này cũng ðã býớc sang một ngày mới, hôm nay là thứ 7, ngày thứ 7 luôn là ngày tôi cảm thấy lòng mình tê tái nhất, ðã là ngày thứ 7 thứ mýời hai kể từ khi tôi bị ðýa lên ðây, tôi vẫn ðếm, vẫn nhớ và vẫn ðau ðớn từng ngày... 

Ngày hôm nay tôi có thêm một lý do ðể ðau ðớn, ðể khắc khoải, ðể cắn dứt... Thứ bảy này cũng là sinh nhật lần thứ 24 của em... 

Tôi rýớn ngýời nhý muốn gọi, muốn kéo, muốn van nài, muốn nhờ cõn gió kia mang về cho em những lời yêu thýõng sau song sắt, tôi muốn gửi tới em lời xin lỗi thứ 112 của tôi, 112 ngày trong trại giam (tính cả những ngày ở quận), mỗi ngày tôi ðều ðặn gửi tới em, tới gia ðình thân yêu của tôi, tới bạn bè và những ngýời ðã luôn ở bên tôi... một lời xin lỗi. 

Những kỷ niệm cứ tới tấp ùa về... Ôi những kỷ niệm ngọt ngào giờ ðây bỗng nhý những cái tát khủng khiếp giáng vào mặt. Còn nỗi khổ nào lớn hõn nỗi khổ về mặt tinh thần nhý thế này?... 

Tôi viết lên ðây với tất cả chân thành của lòng tôi trao em. 

Ngày nào ðã quen nhau, vì chung hýớng ðời, mình trót trao nhau nụ cýời 

Và tình yêu ðó, tôi ðem ép trong tim, 

Dù bụi thời gian có làm mờ ði kỷ niệm của hai chúng mình. 

Tôi cũng không bao giờ, không bao giờ quên em.

Cho ðến hôm nay, với nức nở nghẹn ngào, mình mềm lòng xa nhau 

Còn ðâu những ðêm anh dìu em lối về, buồn kể nhau nghe chuyện ðờị 

Tình mình nay chết nhý lá uá thu rõi... 

Ðýờng trần mồ côi, tôi lạnh lùng ôm kỷ niệm của hai chúng mình. 

Ngõ ngác trong ðêm trýờng, tôi chýa või niềm yêu thýõng. 

Tôi gói yêu thýõng, xin trao trả ân tình về ngýời tôi yêu mến. 

Ðừng thýõng tiếc chi, chuyện hai chúng mình là giấc mõ trong cuộc ðời 

Tình mình nay chết, nhý lá úa thu rõi, 

Ðýờng trần mồ côi, tôi lạnh lùng ôm kỷ niệm của hai chúng mình. 

Tuy ðã xa nhau rồi, nhýng không bao, không bao giờ quên em... 

Tiếng hát nhý nghẹn lại trên môi, tôi hát khe khẽ cho tôi nghe, tôi hát khe khẽ cho gió nghe, tôi hát khe khẽ cho chính cuộc ðời của mình... 

Một cõn gió lạnh ùa vào buồng giam, một cõn gió kỳ lạ... Rồi trời bỗng ðổ mýa sầm sập... Cõn mýa quãng quật những suy nghĩ miên man của tôi, có những tiếng rung rít nhý than van, ai oán... (Ðiều kỳ lạ là cả hai lần, trong thời gian tôi ði tù, cứ ðúng ngày sinh nhật em thì trời lại mýa rất to)... Có lẽ ông Trời cũng thấu hiểu và ðồng cảm ðýợc với nỗi khổ của một thằng tù nhý tôi thế này... 

Trận mýa to khiến những thằng tù bị ðánh thức, ngác ngõ... 

Thấy tôi ngồi trầm ngâm. Một bạn tù "trách nhiệm" hỏi: 

- Không ngủ ðýợc hả mày? Trời mýa to quá, không biết lúc này ở nhà có ai bị ðánh thức nhý tao với mày thế này không?... 

- "Ở nhà có ai bị ðánh thức nhý tao với mày thế này không" ý?... Sao mày lại hỏi cái câu hỏi nhý xát muối vào lòng tao nhý thế này cõ chứ?... 

- Còn thuốc lào không?  

- Còn  

- "Báo nhân dân" hay "báo thể thao"? 

- Nhân dân  

- Vậy tốt. Mày ðýa ðây tao quấn một ðiếu...  

Tôi cầm dải giấy ðã ðýợc xé sẵn từ tờ báo "nhân dân", sở dĩ tôi hỏi giấy quấn thuốc lào là xé từ báo "nhân dân" hay báo "thể thao" là vì giấy của báo "nhân dân" mỏng, dễ quấn và sẽ ít ðộc hại hõn các loại giấy báo khác. 

Tôi tự mình quấn một ðiếu thuốc nhỏ ðủ ðể cho vài ngýời hút, trong tù tôi cũng ðã tự học cách quấn thuốc, ðể những lúc thế này có thể tự "bem" lấy mà không càn phải nhờ "xe" (thýờng thì có những thằng "xe" chuyên phục vụ "ðiếu ðóm", býng bê)... 

Tôi "bập" trýớc, rít thật sâu. Phê lòi... Tôi cố giữ thãng bằng nhýng cũng không ðýợc, ngýời tôi từ từ "hạ" xuống "mà", tôi thấy trần nhà quay tít... Ðêm hôm hút thuốc lào kinh thật. 

Hồi ðầu lên ðây tôi cũng không hút ðâu, nhýg rồi sau cứ chan chán nên mỗi ngày cũng "làm" một hai "phát". Kể cũng buồn cýời thật, có những lúc thuốc lào bị hết do trại "làm chặt" vì có ðoàn kiểm tra vào, lúc ấy tý dýng tôi thèm ðýợc hút (có lẽ cũng là từ tý týởng thôi) mà không có, thế là cũng "a dua a tòng" bức xúc giống anh em, ngýời cứ "nhấp nha nhấp nhổm"... Lúc ðó tôi bảo với lũ tù: Mịa nó chứ, sau này tao về, tao sẽ mua cả cân thuốc lào ðể trong phòng hút cho nó... sýớng. Nhýng nói vậy thôi, chứ khi về tôi cũng xin chắp tay "vái cả nón" cái món "sâu kèn" ấy. 

>>>  

Gần sáng, tôi cố gắng ngả lýng một tí, nhýng vừa chợp mắt thì bỗng giật mình vì tiếng gào thét, tiếng gọi tên nhau í ới... 

- Anh em ở lại may mắn nhé... Tôi ði "trả án" ðây... 

- L...... õi..... Nhắn nhà anh là anh "ði" rồi nhé..........  

- Cố gắng nhé anh õi......... 

- "Ði" mát mẻ..............  

Bên kia dãy giam chẵn là tiếng phụ nữ gào khóc ðến lạc cả giọng.... 

- Con õi.......... con....ới.... mẹ........ "ði".... mẹ... "ði"................  

Tôi vùng nhỏm dậy, thì ra là tiếng kêu, tiếng gào thét của những kẻ bị án tử hình ðang chuẩn bị ðýợc ðýa ra trýờng bắn... 

Trời vẫn mýa rất to...  

Tôi nhổm hẳn lên song sắt nhìn xuống... Phía dýới là Thân "dái cá" và Nam "cu chính" ðang lê lết... Tiếng xích sắt dýới chân va ðập loảng xoảng... Thân "dái cá" ðang cố rýớn ngýời ngoái lại phía những dãy buồng giam... Chẳng biết khoảnh khắc cuối cùng của ðời một con ngýời sẽ thế nào khi biết chỉ một lát, một lát nữa thôi, sẽ có những loạt ðạn lấy ði của họ mạng sống... Nam "cu chính" không còn býớc nổi, ðôi chân hắn nhý cố níu lấy mặt ðất, hắn bị ốp hai bên bởi nãm sáu "chú" công an... 

Tiếng phụ nữ gào khóc phía bên dãy chẵn vẫn vãng vẳng nhý xé ruột... Tôi không biết tên, nhýng có lẽ chị ta phạm tội buôn bán ma tuý... 

Vậy là sáng nay, một ngày thứ 7 mýa gió, có tới ba phạm nhân phải ði thi hành án tử hình... 

Tôi lặng ngýời ði rất lâu bên song sắt...  

Tử hình, ðó là hình phạt dành cho những bị án phạm trọng tội. Tý týởng họ hầu nhý ðã xác ðịnh là phải chết, thế nhýng ða phần cứ ðến những giây phút cuối cùng thế này, phần NGÝỜI trong họ trỗi dậy mạnh mẽ hõn bao giờ hết. 

Án tử hình bao giờ cũng ðýợc thi hành vào buổi sáng sớm, những ngýời bị án tử hình biết ðiều ðó, nên họ sợ nhất là cái giây phút có tiếng mở cửa lúc 4 - 5 giờ. Họ thýờng chỉ ngủ vào ban ngày vì có lẽ chỉ có ban ngày mới cho họ ðýợc một giấc ngủ "yên tâm" nhất. Ban ðêm họ sẽ thức, thức và chờ ðợi... 

Nhiều ðêm nghe tiếng tử tù kêu than, rồi hát... nghe ai oán lắm... 

Sau khi ðýợc ðýa ra khỏi "ca" (phòng biệt giam dành riêng cho tử tù), bị án sẽ ðýợc ðýa ðến một cãn phòng chung bên ngoài, lãn tay, chụp ảnh, xác ðịnh ðúng ngýời ðúng tội, sau ðó sẽ nghe ðại diện viện kiểm sát và toà án ðọc quyết ðịnh thi hành án. 

Trýớc khi ði bắn, phạm nhân ðýợc một ðặc ân, ðó là ðýợc ãn một bát phở (cháo hoặc xôi...), hút một ðiếu thuốc và viết thý về cho gia ðình... Tuy nhiên cũng chẳng có mấy phạm nhân ðủ bình tĩnh mà ãn uống ðýợc gì vào cái thời khắc ðó... 

Kết thúc các thủ tục, phạm nhân bị dẫn giải ra xe chuyên dụng (tay bị còng, chân xích) ðể ra pháp trýờng. Tại pháp trýờng, những huyệt mộ ðã ðýợc ðào sẵn, những bị án sẽ bị buộc chặt vào một cái cột, bên cạnh có quan tài gỗ, bị bịt mắt... 

Sau tiếng lệnh ðanh gọn, một loạt tiếng nổ vang lên, tử tù gục ðầu xuống, sau ðó là một phát ðạn gọi là "nhân ðạo" nhằm tránh ðau ðớn khi chýa chết hẳn, do một vị chỉ huy dùng súng ngắn bắn xuyên qua thái dýõng. 

Cuối cùng là pháp y làm việc, xác ðịnh hoàn tất thủ tục thi hành án... 

Những kẻ bị án tử hình có một bài hát nghe rất thê lýõng (dựa theo bài gì ðó mà: Tôi xa Hà Nội, nãm lên 16, khi vừa biết yêu.... ấy): 

"Hôm nay ðẹp trời, anh ra trýờng bắn, nõi ngoài gốc ða, tay anh bị còng, chân anh bị xích, ðýa ra Cầu Ngà. Hoả Lò õi thế là anh sắp ði xa, thế là anh sắp ra ma... Em yêu õi anh sẽ không trở về... Ca 3 õi anh sẽ không trở lại.... Còn ðâu nữa ýớc mõ của ngày xýa....... 

Nãm viên ðạn ðồng, xuyên qua thân xác, thân thể nát tan.... Thêm viên ðạn ðồng, xuyên qua màng óc... Anh ra ma rồi... 

Hoả lò õi......... Thế là anh ðã ði xa...... Thế là anh ðã ra ma..........." 

..............  

(Còn nữa)  

DOMINO  

DOANH NHÂN 6886

(Phần 22) ÐI TÙ - ÐỊNH MỆNH HAY SỰ TRẢ GIÁ CỦA TUỔI TRẺ? 

Vậy là ngýời bạn tinh thần tốt nhất của tôi - giấc ngủ ngon ðêm qua ðã không ðến. Tôi bị ám ảnh quá nặng nề về hình ảnh của những kẻ tử tù. Tôi thao láo ðôi mắt, trời vẫn còn mýa lất phất, tôi cứ nằm nhý vậy cho ðến khi ngoài trời, ánh sáng ðýợc vén lên. Những cành lá dýới mýa mọi khi chúng týõi vui hớn hở, vậy mà hôm nay tôi thấy chúng nhý ðang nhầu nhĩ, ủ dột... Giờ này ngoài trýờng bắn, những kẻ ði thi hành án chắc ðã mồ yên mả ðẹp... Thôi thì cầu trời phù hộ cho họ siêu thoát, kiếp ngýời ðã qua rồi, mong cho ở thế giới phù du họ sẽ thanh thản và nhẹ nhàng hõn. Dù sao thì họ cũng ðã phải ðền tội, họ ðã trả ðýợc phần nào tội lỗi mà họ ðã gây ra... 

>>>  

Buổi tối, những kẻ yêu quý tôi hýớng ðến tôi với sự chia sẻ. Một thằng ðàn ông với những cá tính mạnh mẽ nhý tôi thế mà giờ ðây bỗng trở lên nhu nhýợc. Ở ngoài xã hội, có xa nhau cả tuần tôi cũng chẳng bao giờ có cảm giác này, thế mà... giờ ðây tôi cứ chới với trong bể sầu nhý thế này là sao?... 

Hôm nay bữa ãn tối của tù trở thành "bữa tiệc" sinh nhật dành cho em, tất cả gửi lời chúc sinh nhật ðến tôi nhý thể hôm nay chính là ngày sinh nhật của tôi vậy. Tất cả từ trên xuống dýới hôm nay ðýợc ãn những thứ ngon nhất mà buồng có (tuy nhiên lớp bên dýới vẫn bị giới hạn), tất cả ðýợc hút thuốc lào (kể cả dân). Tôi cảm õn vì anh em ðã dành cho tôi những tình cảm này. 

Trong môi trýờng tù, ðể có ðýợc sự ýu ái nhý thế này là rất hiếm. Tôi là kẻ không thích gây thù chuốc oán với ai. Tôi sống thoải mái tối ða có thể với tất cả những suy nghĩ của mình. Tất nhiên rất khó tránh khỏi việc có ngýời nọ ngýời kia, xã hội còn thế nữa là môi trýờng tù này. Tôi nghĩ sẽ có những ngýời không thích tôi, nhýng nếu có, thì ðó cũng chỉ ðõn giản là sự không thích do ghen ghét ðố kị mà thôi... 

Ðêm vãn nghệ ðýợc bắt ðầu với lời cảm õn của tôi 

- Trýớc tiên, xin ðýợc cảm õn anh em trong buồng ðã ýu ái và dành những tình cảm tốt cho tôi. Ðêm nay, có lẽ là một ðêm rất ðặc biệt. Chúng ta sẽ hát, không phải cho tôi, cho bạn tôi, mà cho tất cả các anh em ở ðây, những ngýời có gia ðình, vợ con, ngýời yêu ðang trông ngóng chúng ta ở nhà... Chúng ta sẽ hát ðể mà khát khao sống, khát khao sớm trở về với những ngýời thân yêu ấy... Trýớc tiên tôi xin ðýợc hát một bài, gửi ðến tất cả những ngýời mẹ thân yêu của chúng ta ở ðây, bài hát mang tên "Trở về với mẹ ta thôi"... 

Không gian lắng xuống, chờ ðợi... Giai ðiệu bài hát da diết vang lên... 

Trở về với mẹ ta thôi 

Giữa bao la một khoảng trời ðắng cay 

Mẹ không còn nữa ðể gầy 

Gió không còn nữa ðể say tóc buồn 

Gió lùa khung cửa bên song 

Mắt mẹ khô lệ mỏi mòn nhớ thýõng 

Chiều ra ðầu ngõ ðể chờ 

Tóc bay trắng xoá bên bờ tịch liêu 

Ngýời không còn dại ðể khôn 

Nhớ thýõng rồi cũng vùi chôn tóc mềm 

Tôi còn nhớ hay ðã quên 

Áo nâu mẹ vẫn bạc bên nắng trời 

Trở về với mẹ ta thôi 

Cả buồng lắng xuống sau khi tôi kết thúc bài hát. Những tiếng ðề nghị "tiếp ði, tiếp ði" vang lên... 

Tôi chậm rãi...  

- Và sau ðây là một bài hát dành tặng cho tất cả chúng ta... Một sáng tác của NS Trịnh Công Sõn, bài hát: "Tôi õi ðừng tuyệt vọng"... 

...  

Ðừng tuyệt vọng, tôi õi ðừng tuyệt vọng 

Lá mùa thu rõi rụng giữa mùa ðông 

Ðừng tuyệt vọng, em õi ðừng tuyệt vọng 

Em là tôi và tôi cũng là em. 

Con diều bay mà linh hồn lạnh lẽo 

Con diều rõi cho vực thẳm buồn thêm

Tôi là ai mà còn ghi dấu lệ 

Tôi là ai mà còn trần gian thế 

Tôi là ai, là ai, là ai 

Mà yêu quá ðời này.

Ðừng tuyệt vọng, tôi õi ðừng tuyệt vọng 

Nắng vàng phai nhý một nỗi ðời riêng 

Ðừng tuyệt vọng, em õi ðừng tuyệt vọng 

Em hồn nhiên rồi em sẽ bình minh 

Có ðýờng xa và nắng chiều quạnh quẽ 

Có hồn ai ðang nhè nhẹ sầu lên. 

...  

Những ánh mắt bâng quõ, những khuôn mặt héo hắt, miên man... cứ chạy theo xúc cảm của từng câu hát... 

Trong buồng giam hầu nhý không có một tiếng ðộng, nhýng ở một góc nào ðó tôi lại có thể cảm nhận ðýợc những tiếng thở dài... 

Kết thúc chýõng trình vãn nghệ, tôi có kể một câu chuyện với anh em tù, một câu chuyện của cuộc ðời... Câu chuyện của một kẻ lỡ sa chân và bị vợ con phản bội, ngýời vợ ra ði với một chân trời mới, mang theo ðứa con, là kết quả của một tình yêu týởng nhý chẳng có gì có thể chia cắt... 

Câu chuyện khiến cho nhiều ngýời cảm thấy chạnh lòng chua chát. Tù vẫn có một câu mà mỗi lần ðọc lên nghe ðến là khốn nạn: 

"Anh ði nýớc ngoài bao nãm em cũng ðợi/ Anh ði tù chỉ một tháng em cũng... ðéo chờ"... 

Thế ðấy, ðời cứ thế ðấy. 

Thôi em ði ði chẳng còn gì 

Cố gắng níu kéo ðể làm chi 

Cho nhau bao nhiêu là cay ðắng 

Ðã mất hết ði niềm tin 

Hối tiếc cũng vậy thôi 

Những lúc ta khó khãn muộn phiền 

Có thấy bóng dáng em nào ðâu 

Em ðang quay lýng tìm vui mới 

Nên say sýa bên tình nhân 

Chẳng cần tim ta nữa 

Giờ thì cuộc ðời ðã ðổi thay 

Em ði ði hết thật rồi 

Quay về ðể làm chi 

Dù cuộc ðời này chặng ðýờng ta ðang ði qua 

Dẫu ðắng cay ta vẫn không lùi býớc 

Ðể rồi một ngày gặp lại nhau 

Em sẽ thấy với ðôi tay ta cũng vẫn làm nên 

Cuộc ðời này nào ngờ ðýợc ðâu 

Nhý khi xýa với những gì ngýời dành cho ta ðó 

Với lũ tù ðầu, tôi rất hiểu, có khá nhiều hoàn cảnh éo le ðặc biệt dẫn ðến việc họ phải vào tù, có nhiều ngýời có trình ðộ học vấn cao, có nghề nghiệp rất ðàng hoàng... Vì thế, câu chuyện của tôi kể ra cũng là ðể cho họ tỉnh táo, dám chấp nhận tất cả (những gì ðã và sẽ xảy ra), tôi mong khi trở về, họ sẽ mau chóng quên ði quãng thời gian u ám này ðể mà làm lại... 

>>>  

Thời gian ðầu tôi bị ðýa lên Hoả Lò, thỉnh thoảng tôi nhận ðýợc những bức thý ("thý dịch vụ") thấm ðẫm nýớc mắt của nàng. Nàng kể cho tôi những ngày kinh hoàng ðầu tiên khi nàng biết tin, nàng suy sụp, không ãn, không ngủ... Hàng ngày nàng cứ lang thang, vô ðịnh, và hầu nhý ngày nào nàng cũng ðến và ðứng trýớc cửa trại giam... Nàng nói nàng hy vọng vài hôm tôi sẽ ðýợc về, hoặc cùng lắm thì cũng chỉ là một tháng... 

Vậy mà thời gian chờ ðợi của nàng cứ kéo dài, kéo dài mãi... Trong thý nàng viết cho tôi, nàng nói: "Anh thýõng yêu, ban ngày em khóc, ðêm em cũng khóc, em sẽ khóc và chờ ðợi, chờ ðợi ðến khi nào anh về thì thôi..."... 

Ừ, có ai mà cầm lòng ðýợc khi nhận những lá thý nhý thế cõ chứ. Cái cảm giác quẫn bách, thèm khát tự do luôn luôn giày xéo lên tâm can của tôi... Và chắc hẳn những thằng tù ðầu, thằng nào cũng thế cả... 

Tôi ðã ghi nhận tất cả những tình cảm ấy của nàng, tôi tự hứa với lòng mình rằng khi ðýợc tự do, tôi sẽ bù ðắp lại cho nàng thật nhiều... Nhýng, hỡi ôi, cái cõ hội "bù ðắp" ðó ðã chẳng bao giờ ðến ðýợc với tôi nữa... Ðến tháng thứ nãm tôi bị tạm giam thì nàng cũng bắt ðầu "mất tãm, mất tích"... 

>>>  

Tôi bị gọi ra buồng quản giáo, tôi linh cảm có một chuyện gì ðó không hay khi nhìn thấy vẻ mặt hằm hằm của hắn... 

Vào trong phòng, tôi lặng lẽ ngồi xuống, cũng không dám hỏi, tôi chờ ðợi trong lo âu... (Việc phân biệt giữa quản giáo với tù ở ðây còn ðýợc thể hiện nhý thế này, khi tù gặp quản giáo thì phải ngồi xổm, khoanh tay, cách vị trí ngồi của quản giáo vài mét. Úi giời, quản giáo ở ðây cứ phải gọi là vô cùng oách, oách với... tù)... 

Tôi vừa ngồi xuống, tay quản giáo rút ngay quả "cặc ngựa" treo trên týờng xuống ném lên bàn. 

Chết mẹ rồi, hắn lấy "cặc ngựa" ðể phang mình ðây, mình có làm gì sai ðâu nhỉ???... 

- Anh có biết tôi gọi anh ra ðây có việc gì không?  

- Dạ, thýa "thầy" con không biết  

- Ð.mẹ... Có thật là không biết không?  

- Dạ... con không biết gì thật mà...  

Tay quản giáo với lấy cái "cặc ngựa", hắn gồng tay nắm chặt lấy cái cán, mặt ðỏ gay, ðứng dậy... 

- Ðýợc rồi, ðể "bố" cho mày biết thế nào là "không biết"... 

(Còn nữa)  

(Phần 23) ÐI TÙ - ÐỊNH MỆNH HAY SỰ TRẢ GIÁ CỦA TUỔI TRẺ? 

Tay quản giáo với lấy cái "cặc ngựa", hắn gồng tay nắm chặt lấy cái cán, mặt ðỏ gay, ðứng dậy... 

- Ðýợc rồi, ðể "bố" cho mày biết thế nào là "không biết"... 

- Dạ thýa "thầy" khoan ðã. "Con" xin ðýợc nói trýớc khi "thầy" ðánh "con"... Nếu "con" có lỗi "con" sẵn sàng xin chịu mọi hình thức kỷ luật của "thầy", "con" chỉ muốn biết lý thôi? 

- À, ðýợc, ðể cho mày "tâm phục, khẩu phục" luôn. Việc cho mày sang buồng khác cắt tóc, tại sao mày dám "thông cung" cho thằng NCT...? 

- Dạ thýa... Thế thì "con" dám khẳng ðịnh là "con" bị oan, con chýa bao giờ làm việc ðó cả. 

- Có thật là mày không "làm" không?  

- Vâng.  

- Chỉ có mày sang buồng ðó, thế mà khi mày về, hai thằng nó lại nhắn gửi ðýợc cho nhau? 

- Dạ, con không làm, "thầy" cứ cho gọi chúng nó ra hỏi thì sẽ "ra" ngay. 

- Ðýợc rồi... Mày cứ chờ ðấy, tao sẽ cho gọi chúng nó ra. 

Thật ra, sự việc cũng chẳng có gì, số là thời ðiểm này, tôi hay ðýợc "bon" ði cắt tóc cho tù. Trýớc khi vào ðây thì tôi cũng có biết cắt tóc là gì ðâu, chẳng là hôm ấy chủ nhật, tay quản giáo ðýa vào buồng cái "tông - ðõ" và bảo thằng "trực buồng" cho anh em cắt tóc, trong buồng không có ai biết cắt, thế là chúng nó lôi ngay tôi ra, lấy lý do tôi là dân mỹ thuật, chắc khéo tay và cắt ðýợc. 

Chúng nó "ðầu tý" cho tôi mấy thằng "dân" ðể làm "thí nghiệm"... Hô hô, hai thằng ðầu tiên tôi "phay" cho cứ gọi là "ruộng bậc thang" trên... Cao Bằng cũng phải gọi bằng ... "tại ka". 

Thằng "trực buồng" cýời ằng ặc : 

- Ð.mẹ... mấy thằng này thế là ðẹp lắm rồi... thôi cút mẹ mày về chỗ ði. 

Rồi nó quay sang tôi  

- Ông cứ tiếp ði, vài quả "dân" nữa là ngon ngay, chúng nó cần ðỡ dài, ðỡ výớng víu chứ cần ðéo gì ðẹp. 

Cũng là tại cái "tông - ðõ" lâu ngày không dùng nên nó không trõn, cắt nó cứ "nhai" tóc nên mới thế, chứ mắt tôi cũng ðâu ðến nỗi có "ðờm". 

Sau khi ðýợc tra mấy giọt D.E.P (thuốc chữa ghẻ), con "tông - ðõ" trõn tru hẳn... Tôi bắt ðầu sự nghiệp của một... "nhà tạo mẫu tóc" trong tù. 

Mà hình nhý là tôi có cả... nãng khiếu cắt tóc thì phải. Sau mýõi "quả ðầu" "trình" của tôi nâng lên rõ rệt... "Tiếng lành ðồn... gần", các buồng khác xin "thầy" cho tôi sang buồng họ, giúp cắt tóc cho anh em. Và ðó là lý do tôi sang các buồng khác (tôi cũng thích nhý thế, vì ðýợc "bon" ði chõi, ðýợc "lao ðộng" ... nó cũng ðỡ "cuồng ngýời" lên, thời gian thì "trôi" nhanh hõn) 

Quay lại với vệc tôi bị quản giáo gọi ra. Ðúng là tôi có nói chuyện với cái ông NCT... ðó thật, ông ta là một trong những "giám ðốc lừa" có tiếng (lừa dự án cả trãm tỉ ðồng), nó phức tạp ở chỗ là từ khi bị bắt, ông ta ðã cắt ðộng mạch ở tay tự tử một lần rồi, thế nên ông ta là trýờng hợp ðặc biệt ðể quản giáo theo dõi, nếu quản giáo mà ðể ông ta tự tử chết thì quản giáo sẽ bị "bắn" rụng ít nhất là hai "hạt" (2 sao trên quân hàm). Bảo sao mà thái ðộ của tay quản giáo với tôi lại... kinh nhý thế. 

Sau khi bọn họ bị gọi ra, nguyên nhân ðã ðýợc làm sáng tỏ, thì ra "lỗi" xuất phát từ một thằng ðánh nhau bên buồng ðó bị chuyển sang buồng tôi. Chúng nó "vô tình" tỉ tê cho nhau nên mới "hóng" ðýợc tí nọ tí kia. 

Cuối cùng thì vẫn là tại "rích". Mẹ kiếp, chúng nó thấy mình "nói chuyện" thế là chúng nó "bẩm báo" ngay mình là "nghi can" số một. Mẹ nó chứ, suýt nữa thì bị ãn "cặc ngựa nấu chua cay" no. 

Sau khi ðýợc "minh oan", tay quản giáo cho tôi về buồng trýớc, trên ðýờng về buồng hắn ta tỏ vẻ tử tế, rút cho tôi một ðiếu thuốc và "cãn dặn": 

- Vào buồng có gì thì "báo" cho tôi nghe chýa?  

Tôi vâng, nhýng mà mẹ nó chứ, nó cho mình một ðiếu thuốc mà ðịnh gạ mình làm "rích" mới kinh. Nói xin lỗi chứ... "Bố cứ dí... vào.... " - Bực cả mình. 

>>>  

Thời gian này dù sao vẫn là thời gian mới của tôi ở ðây, cho nên dù tôi ðã ðýợc "nâng ðời" nhýng vẫn còn bị "hạn chế" với quản giáo nhiều, kể cả việc tiếp xúc. Mãi ðến một hai tháng sau tôi mới ðýợc quản giáo "biết ðến" nhiều hõn và lúc ấy tôi cũng có một cuộc sống dễ chịu hõn hẳn. 

Nhýng, càng sống thoải mái bao nhiêu (tất nhiên là thoải mái so với tù thôi), tôi càng cảm thấy ðau lòng. Nhìn xuống dýới, trong mấy chục mét vuông buồng giam này thôi, là biết bao cảnh khổ, là biết bao cuộc ðời cay ðắng. Tôi nhìn thấy và thấu hiểu hõn ai hết "nỗi nhục làm ngýời mà không ðýợc làm ngýời" (mất quyền công dân) ở ðây là gì. Có lẽ nếu tôi viết những trang viết này theo góc nhìn của chính những con ngýời bị "ðoạ ðày" ấy, thì có lẽ nó còn lột tả hõn ðýợc một cách sinh ðộng nhất. 

Tôi may. Ừ, ðúng là có may. Nhýng cái sự "may" này ðể làm gì nào? Bớt ðýợc tí "tởm lợm" nào hay tí ấy ý? "Giữ ðýợc mình" ðể trở về ý?... Ai cũng mong nhý vậy. Nhýng có ðôi khi tôi muốn "phá phách" muốn ðýợc ðánh, muốn bị ðánh, muốn bị hành hạ vì cái tội "tự mình làm khổ cuộc ðời mình". 

Hồi mới bị tạm giữ ở quận, có lúc tôi nhý phát ðiên, mọi công vãn giấy tờ, hợp ðồng ở ngoài bị ðình trệ (tôi là ngýời sở hữu 80% vốn góp ở cty và có quyền quyết ðịnh hầu hết công việc), tôi lo lắng không biết những công việc ở cty sẽ ra sao? Tôi lo lắng không biết bố mẹ tôi sẽ thế nào?. Lúc ấy ngýời nó "rồ" lắm. Chán nản ðến cùng cực. Chính vì lẽ ðó mà tôi ðã "nhờ vả" một vị có "chức sắc" ở quận "giúp ðỡ", tạo ðiều kiện cho tôi. Tôi sẵn sàng chấp nhận bất cứ "giá" nào miễn là ðýợc trở về (lúc ấy tôi nghĩ rất ðõn giản). 

Lúc ấy tôi ðýợc "tạo ðiều kiện" làm cái chân "tự giác" bên ngoài, chia cõm cho anh em, thỉnh thoảng "bon" ra phòng quản giáo làm ấm chè uống. Nhýng nỗi ðau ðáu "trông ngóng" ra bên ngoài thì chýa giây phút nào là không day dứt. 

Chính vì sự sốt ruột thái quá mà tôi liên tục tìm cách viết thý ra ngoài. 

Hôm ấy tôi viết hai lá, một cho gia ðình (hýớng dẫn cách thức tiếp cận và "chạy" ai thì "ðúng cửa") và một cho ngýời yêu, mỗi lá thý ðýợc viết trên một tờ giấy gói lýõng khô và ðýợc tôi nhét giấu cẩn thận vào cạp quần (ðã ðýợc rạch một khe ðể giấu ðồ vi phạm), tôi phải giấu vì ở quận bọn tôi cũng bị "ðập buồng" liên tục. Tôi ðịnh chờ ðến tối, sẽ nhờ một vị quản giáo quận "ðýa giúp" về hộ tôi (300 nghìn/ 1 thý) (Ở quận có vẻ họ "phá giá" so với HL quá nhỉ ^^). 

Nhýng...  

Khoảng 16h....  

- Tất cả cởi hết quần áo, chỉ mặc quần ðùi và býớc ra khỏi buồng. 

Tôi lẩm bẩm, thôi chết mẹ rồi, sao lại "ðập buồng" vào cái giờ này cõ chứ, tôi lo lắng... thậm chí cảm thấy hõi chột dạ... (vụ này tôi không chắc, nhýng có ðến 70% cũng lại là do "rích") 

Bọn tôi, 8 thằng lần lýợt cởi quần áo và býớc ra ngoài. Có hai tay CA býớc vào và bắt ðầu "khám". 

5 phút nặng nề...  

- Những cái này của thằng nào?  

Mặt tôi biến sắc, xong, nó "túm" ðýợc thý của tôi mất rồi... 

- Dạ, của cháu.  

- Tất cả vào buồng, thằng này ra ðây. 

Tôi bị gọi ra ngoài buồng quản giáo. Lúc này tay ðội trýởng ði vào. Hắn cầm thý của tôi lên và ðọc, tôi thấy mặt hắn dần chuyển sang tức giận. 

Cay là cay ở chỗ, tay ðội trýởng này và tay "chức sắc" tôi "nhờ vả" lại ở hai phe cánh khác nhau, chúng nhý "mặt trãng với mặt trời" vậy. Trong thý gửi gia ðình thì tôi lại ðếch "ðề cao" hắn (mẹ kiếp, "trâu bò ðánh nhau mà... hổ, báo... chết" mới ðau chứ.) 

Hắn hét lên nhý một con chó dại  

- Cầm cái dùi cui dài ra ðây.  

(Ở quận có hai loại dùi cui, một loại ngắn và một loại dài, loại dài ðánh "ðã" lắm, ðó chính là "cặc ngựa" ðấy...) 

Một thằng trung uý khá trẻ tên P... cầm "cặc ngựa" vào 

- Mày ðập cho thằng này một trận cho tao, Ð.mẹ, láo quá. - tay ðội trýởng ra lệnh 

Thằng trung uý tên P... bắt tôi nằm xuống ðất. Tôi mắm môi chờ ðõi. Cũng ðếch dám xin vì lờ mờ nhận ra "vấn ðề"... 

Bụp  

Ẹc, tôi oằn mông sau cú "thẳng cánh cò bay" của thằng chó con. Mẹ, cái mông ðít của mình nó quen ngồi ghế êm, nó éo quen thế này ðâu... hít hít... 

Bụp... bụp... Hai phát liên tiếp nữa. Tôi oằn ngýời. Ðau... 

Một tay quản giáo ra "khuyên can" tay ðội trýởng, nhýng nó mặc, nó chỉ cho dừng lại khi tôi ðã bị "phang" ðến phát thứ 9. 

Tôi cay lắm mà không làm gì ðýợc. Nhýng cũng may là cái bọn ở quận... éo biết "tra khớp" nên nó cũng ðỡ, nó chỉ ðánh vào mông thôi, mà mông là chỗ... thịt dày nhất. Tuy nhiên, nói là ðể an ủi mình thế thôi, chứ cái mông của tôi sau ðó chả khác mẹ nào cái mâm xôi gấc cả. 

Buối tối, có mấy ngýời (là công an) xuống cho thuốc lá và an ủi tôi. Ðó là một trong số những ngýời muốn bênh tôi mà chẳng làm gì ðýợc. 

Sau này tôi biết tay ðội trýởng ðã bị trýởng quận chửi cho một trận vì cái "tội" ðánh tôi (có lẽ cũng là một cách dằn mặt thì phải?). 

Nỗi ðau tinh thần ðang quá lớn, giờ công thêm nỗi ðau về thể xác làm tôi chán. Cả ðêm tôi không thể chợp mắt, cái mông ðau ðếch "hạ" xuống ðýợc, cứ phải nằm nghiêng. Nghĩ mà ức. Tôi không khóc nhýng nýớc mắt tự nhiên chảy dài trên má... 

(Còn tiếp)  

DOMINO  

DOANH NHÂN 6886  

(Phần 24) ÐI TÙ - ÐỊNH MỆNH HAY SỰ TRẢ GIÁ CỦA TUỔI TRẺ? 

Nỗi ðau tinh thần ðang quá lớn, giờ công thêm nỗi ðau về thể xác làm tôi chán. Cả ðêm tôi không thể chợp mắt, cái mông ðau ðếch "hạ" xuống ðýợc, cứ phải nằm nghiêng. Nghĩ mà ức. Tôi không khóc nhýng nýớc mắt tự nhiên chảy dài trên má... 

>>>  

Tôi cứ miên man, cũng nghĩ nhiều ðến cái thời gian ở quận này. Nhýng nếu xét theo khía cạnh tinh thần, thì lúc bắt ðầu lên Hoả Lò mới là lúc mà sự khổ sở dày vò tôi một cách kinh khủng nhất, lúc ðó luôn là những cảm giác lo âu, giật mình, là những triền miên ãn không ngon, ngủ không yên. Ngày nào tôi cũng chờ ðợi, chỉ mong ngóng và hy vọng có ngýời ðến ðọc tên và mở cửa cho tôi về. Chính anh T... thụ lý vụ của tôi nói rằng hiện hai gia ðình ðang thýõng lýợng, nếu thoả thuận ðýợc thì vụ việc của tôi sẽ không khởi tố. Tôi níu kéo lấy những niềm tin từ ðó ðể mà mong, ðể mà chờ, ðể mà thấp thỏm. 

Thời gian trong tù thì dài ðằng ðẵng. Mỗi ngày chôn mình trong cái hố sâu tãm tối này là mỗi ngày tôi gồng mình ðể mà sống. Ðôi lúc tôi bất mãn ðến cùng cực. 

Nhớ lại khi ở quận, những hình ảnh "ấn týợng" ngày ðầu vẫn khiến tôi cảm thấy rùng mình. Ở quận nó "khét" theo cái kiểu ở quận. Có những thứ khi "va" rồi thì mới hiểu, khi "thấy" rồi thì mới tin. 

Trýớc ðây khi còn ở ngoài xã hội, tôi hiểu rằng cứ thằng nào phạm tội khi vào ðến công an là kiểu gì cũng bị công an ðánh, dù vụ việc xảy ra là gì ði chãng nữa thì tôi vẫn tin nhý thế. Nhýng "ðến trực tiếp" với công an nhý tôi thì "kiến thức" trýớc ðây của tôi ðã ðýợc "bổ xung" thêm rất nhiều, cứ hiểu nôm na nhý là chõi game ấy, ðang ở cấp ðộ 1 nó vọt một phát lên cấp ðộ 5 luôn. 

Ngoài cái vụ bị ãn "cặc ngựa" của tôi ra thì tôi nhớ nhất một vụ khác, dù vụ này nó chẳng liên quan ðến tôi, nhýng tôi thấy thật là kinh khủng. 

Ở quận, cứ mỗi lần có thằng nào trong buồng ði lấy cung là anh em ðều "hồi hộp" và mong nó nhý "mong mẹ về chợ", chỉ mong khi ði lấy cung về nó sẽ mang về vài ðiếu thuốc lá, thậm chí là cả một gói thuốc lào. Những trýờng hợp mà ðã "bôi trõn" cho ðiều tra rồi thì nhìn chung là khá thoải mái, mỗi khi ði lấy cung có thể dễ dàng xin ðýợc thuốc lá hay thuốc lào ðể mang về buồng. 

Kể cũng khôi hài, mỗi lần ði cung về thế này, bao giờ can phạm cũng phải qua một "cửa" khám ngýời, do những ðứa làm "tự giác" khám. Ða phần thì "tự giác" nó sờ thấy ðýợc hết, nhýng nó sẽ bõ ði cho, chỉ có ðiều sau ðó phải "lại quả" cho nó một phần. Hồi tôi làm "tự giác" ở quận cũng thế, nhýng tôi không "ðòi hỏi" chuyện "lại quả" bởi lúc ðó tôi cũng chẳng thiếu thốn gì mấy thứ ðó. Ðấy, mẹ kiếp, ðến cả cái thằng "tự giác" mà nó còn ãn "hối lộ" thì nói gì ðến bọn quản giáo. Thằng nào lỡ vào ðây rồi thì phải xác ðịnh thôi ("chết" là nó "thịt", "chết" là nó "thịt"). 

Buổi sáng, thằng Q... tội trộm cắp tài sản bị gọi ði lấy cung, nó mới vào ðây hai ngày nay, mấy thằng trong buồng nhao nhao: 

- Ði nhớ mang "quà" về nhé, không có "quà" thì ðừng vào buồng nữa 

Thằng Q... là một trong số 6 thằng nằm trong ðýờng dây trộm cắp xe máy liên tỉnh mới bị công an quận triệt phá. Cả 6 thằng ðều là không trình ðộ gì cả và ðều là ngýời quê Thanh Hoá. Khi nó vừa ði khuất tôi quay lại nói với anh em ngay: 

- Các ông "ngóng" gì nó, ðến quần áo còn không có mà mặc kia kìa. 

Thằng V..., thằng lớn tuổi nhất trong buồng lúc bấy giờ thì tặc lýỡi 

- Loại này vào ðây rồi ðến khổ thôi. 

3 tiếng ðồng hồ trôi qua, thằng Q... ðýợc ðýa trở lại buồng. Tay ðiều tra trẻ mãng trýớc khi quay ra còn "an ủi": 

- Trýa nay cố mà ãn nhiều nghe chýa. Lấy sức khoẻ ðể chiều nay "làm việc" tiếp. 

Thằng Q... mặt tái dại, nó nằm vật ra nền nhà, khuôn mặt còn lộ rõ vẻ ðau ðớn, sợ hãi. Câu chuyện nó kể sau ðó chẳng khác nào một bộ phim hành ðộng mà tôi ðã từng xem trên kênh HBO về sự "phũ phàng" mà bọn "cớm" ðối xử với tù nhân. 

Nó cứ chậm rãi nhả từng câu từng chữ, chuyện nó kể nhý cứa vào tâm can mọi ngýời... 

Nó bị dẫn ðýa vào một cái phòng kín trên tầng 2, ðây là khu lấy cung "ðặc biệt" dành cho các loại "án mờ", tức là án còn cần phải có sự ðiều tra mở rộng ðể tìm ra tình tiết mới, là nõi ðể "bắt" bọn tội phạm phải khai hết những gì chúng biết, thậm chí là phải khai và nhận hết cả những ðiều chúng... không làm. (Có lẽ ở trụ sở công an nõi nào cũng có một nõi "bí hiểm" nhý nõi này thì phải?) 

Vừa vào phòng, lập tức nó bị còng tay lên cửa sắt, tý thế bị còng của nó cực kỳ khó chịu, tay nó bị treo lên cao khiến cho chân nó chỉ ðứng ðýợc bằng mýời ðầu ngón dýới ðất, nếu nó cố vít xuống, hai cổ tay nó sẽ bị chiếc còng số 8 xiết lại vô cùng ðau ðớn. Trong phòng lúc này là hai tay ðiều tra còn khá trẻ, một trung uý và một thýợng uý (thýờng thì các vụ "án mờ" hay ðýợc giao cho những thằng trẻ thế này, bởi chúng "dám" ðánh ngýời không ghê tay). Có thể nói một cách dễ hiểu thế này, bọn ðiều tra "án mờ" bao giờ cũng dùng phýõng châm "ðộc trị ðộc", mấy thằng tội phạm lýu manh thì bọn này nó còn lýu manh gấp bội. 

Hai thằng ðiều tra, một thằng ðứng, một thằng ngồi. Trên mặt bàn ðể sẵn một bộ "ðồ chõi", bao gồm dùi cui ðiện, kẹp sắt (giống nhý kẹp dùng ðể kẹp hạt lạc ấy, nhýng nó dài hõn), một mớ dây dù có các nút thắt kỳ lạ... Sau câu hỏi ðầu tiên về lý lịch, tay ðiều tra ðang ðứng dùng hết sức mạnh bình sinh ðấm một quả vào giữa bụng nó, nó hự lên một tiếng, cổ họng nghẹn lại, nó không thở ðýợc vì cú ðấm vừa rồi nhằm giữa ức nó (chấn thuỷ). 

- Cho mày nếm thử một tí cảm giác mạnh. Khôn hồn thì khai hết ra, ðừng ðể bọn tao phải mạnh tay - thằng trung uý trẻ ðang ngồi giờ lên tiếng. 

- Cháu... cháu.... áu... khai hết lúc mới bị bắt rồi... Cháu chỉ lấy một cái xe viva thôi... 

Câu nói còn chýa dứt, nó nhận tiếp một cú ðá ngang ngýời. Mỗi câu hỏi sau ðó luôn ðýợc kèm bởi những cú ðánh chí tử (mà cái bọn "có võ" này nó ðánh ngýời cũng giỏi thật, rất ít khi ðể lại dấu vết bên ngoài, có nhiều thằng khi ðýợc thả về, chýa kịp "ãn bữa cõm thân mật" nào với gia ðình ðã phát bệnh từ nội tạng ra mà chết). 

Nó chỉ ðýợc trả lời là "có" hay "không" thôi. Ðại loại cái kiểu câu hỏi nhý: Cái xe dream, cái ti vi, cái máy bõm... ở khu A, B, C mày có lấy không? Hay mày có biết thằng nào lấy không? Cứ mỗi cái lắc ðầu lại týõng ứng với một cú "séc vít" kinh hồn, hết ðấm ðá, bọn ðiều tra chuyển sang dùng dùi cui ðiện, nó bị dí từ ngón chân trở lên, mỗi phát rúm ngýời vì bị dí ðiện nó bị cái còng số 8 vít thắt vào tay ðau ðớn, ðến phát dí cuối cùng, nó bị "chõi" thẳng vào giữa chym, nó gào lên một tiếng rồi ngất lịm. 

Nó mở mắt ra và thấy mình ðã ðýợc "hạ" xuống ðất (không biết là bọn này có "võ" gì mà khiến nó tỉnh lại nhanh thế?), tay nó bây giờ bị xích quặt ra phía sau. Bọn ðiều tra mang ra "món" mới, một thằng dùng cuộn dây ngáng ngang mồm nó (chắc là ðể khi ðau nó ðỡ kêu và cắn vào lýỡi?), một thằng mang kẹp sắt ra kẹp vào mýời ðầu ngón chân nó. Mỗi một câu : "Mày có khai không?" nó lại thấy cái kẹp ép vào ngón chân nó một tí, theo nhý nó tả, kẹp nhý thế... không ðau, nhýng mà... buốt lắm. Cuối cùng thì nó cũng "lòi" luôn ra hai cái xe máy nữa và một cái TV. Ác thật, bọn ðiều tra này nó ðánh cho "lòi" cả tội ra, nó rên rỉ: Em có lấy nhiều thế ðâu, nhýng không nhận thì nó còn ðánh em chết. 

Thằng lớn tuổi nhất buồng chửi:  

- Ð.mẹ mày ngu lắm. Ðã chịu ðau rồi thì cố mà chịu, mày ðã khai thêm một rồi thì nó sẽ bắt mày khai ra thêm 10. Nói cho mày biết, riêng cái tôi ãn cắp, cýớp giật thì có bao nhiêu vụ trên ðịa bàn này nó sẽ bắt mày nhận hết, kể cả mày ðéo "làm". 

Thì ra là thế. Cái bọn ðiều tra "án mờ" này muốn có "thành tích" hoá ra chỉ có cách là bắt tội phạm nhận hết thế này ðây. 

Theo tôi ðýợc biết thì công an có "chỉ tiêu" bắt tội phạm hẳn hoi, ðại loại mỗi tháng phải bắt ðýợc bao nhiêu vụ, chýa bắt ðủ thì phải tìm cho bằng ðủ, còn nếu ðủ rồi thì "chõi". Bọn nó thích soi, thích ðập thằng nào (dạng kinh doanh có ðiều kiện nhý karaoke, gội ðầu thý giãn hay mại dâm, ma tuý...) thì chúng nó ðập, và thích tha cho thằng nào thì chúng nó tha (quan trọng là tha với "ðiều kiện" nhý thế nào thôi) 

Tôi thở dài quay sang thằng Q... 

- Thôi, mày thay quần ra ði, ðái mẹ mày cả ra quần rồi kia kìa... 

>>>  

Tôi "ðiện" sang buồng bên cạnh 

- Còn "rõm" không ông õi, cho tôi xin một "ðồi"?  

- Còn, ông chờ tôi một tí. 

- Ừ, mẹ nó, mấy hôm nay "khét" quá, bên tôi ðã mua ðýợc ðéo ðâu. Còn "nghé" ðấy, ông có "chãn" không tôi gửi cho một "con"? (tù gọi chè là "nghé"). 

- OK, cho tôi xin một "con".  

Ở Hoả Lò, ðôi khi giữa các buồng cũng sống với nhau rất tình nghĩa nhý thế, quan trong nhất là do quan hệ của những ngýời ðứng ðầu trong buồng. Nếu tốt, ðôi khi có thể chia sẻ cả thức ãn cho nhau. 

Ở ðây, mỗi can phạm ðýợc tiêu chuẩn nhận quà tắc tế 1 lần mỗi tuần, chia thứ tự ngày theo khu vực, ví dụ khu vực Thanh Xuân, Ðống Ða thì ðýợc nhận quà vào thứ 3 chẳng hạn... Và khi ði gửi quà nhất thiết phải mang theo sổ do trại cấp. 

Quà ở ðây là những thứ do trại "kinh doanh", gia ðình chỉ ðýợc gửi những thứ mua tại ðây, trừ quần áo, khãn mặt. Những thứ "truyền thống" do trại bán cho tù gồm: bánh chýng (loại nhỏ), bánh mì, bánh quy, lýõng khô, sữa túi, thịt kho, rau muống xào... Mỗi buồng trung bình một ngày nhận ðýợc 5 - 6 túi quà. Chủ yếu quà ở ðây ðýợc gửi từ những gia ðình có quan tâm (từ "xe" trở lên), còn lại thì hầu nhý không có. 

Theo nhý lời của bố tôi thì việc ði gửi quà cũng công phu lắm, mà nhiều khi còn ức chế kinh khủng nữa, bọn quản giáo phụ trách quà nó cũng chẳng coi ngýời nhà can phạm ra cái gì, có luôn mồm cáu gắt, quát mắng, thậm chí là vãng bậy với ngýời nhà can phạm. 

Quy trình gửi quà của bố tôi nhý sau, sáng 7 giờ bố tôi ðến, xếp sổ và chờ ðợi gửi phiếu ðãng ký mua quà (có phiếu cho mình ðiền những thứ sẽ mua), chờ gọi tên và nộp tiền. Có lần bố tôi lán lại xem việc gửi quà ra sao, bố tôi thấy chúng nhặt những gói ðồ có sẵn cho vào bao tải dứa (có ghi tên và số giam của can phạm), sau ðó buộc túm lại và vứt thành ðống trên xe bò, những thứ quà quãng quật ấy phải ðến tận chiều mới vào ðýợc ðến nõi, khối lần thịt thà thiu ủm không ãn nổi, mà các gói quà thì hầu nhý gòi nào cũng bị vỡ bét nhè (do quãng quật). Chýa hết ðâu, những thứ gửi vào còn bị thay ðổi, ãn bớt, hoặc ðánh tráo nữa, kiểu nhý mua bánh kem xốp thì nó cho bánh quy gia công vào, mua 10 túi sữa thì nó chỉ ðýa 8 túi, mua hai túi thịt ðến tay tù thì chỉ còn một túi... 

(Còn tiếp)  

DOMINO  

DOANH NHÂN 6886  

Không khí trong buồng giam hôm nay khác hẳn so với mọi khi, anh em nói chuyện râm ran, thỉnh thoảng lại ngýớc nhìn ra bầu trời bên ngoài, mỗi ngýời một tâm trạng, tâm trạng của những ngýời ông, ngýời cha, ngýời chồng, ngýời con... ðang hýớng về những ngýời thân yêu nhất của mình, trên khoé mắt mỗi ngýời ðều thýờng trực những miên man vô ðịnh, họ nói, họ cýời, nhýng trái tim của họ không yên lặng. 

Chỉ còn 3 giờ ðồng hồ nữa sẽ là thời khắc giao thừa... 

Tôi bải hoải, trĩu nặng, cảm giác nhớ, nhớ cồn cào, nhớ da diết... Tôi nhớ tới giờ khắc cả nhà bật sâm panh, nâng cốc ðể chào nãm mới... Tôi nhớ những cái bắt tay, những cái phong bao lì xì cả nhà mừng tuổi lẫn nhau ðể lấy hên, tôi nhớ thời khắc chuyển giao giữa nãm cũ và nãm mới, thời khắc ngồi ngắm những cánh hoa ðào, ngắm những chiếc bánh chýng xanh, mõ ýớc một nãm mới cả gia ðình mạnh khoẻ, công việc làm ãn phát ðạt, thuận lợi... Ôi, tôi ðang ở ðâu giữa cuộc ðời thế này? Có ai hiểu những ðiều từ trong tâm can của tôi không? Có nỗi buồn xa vắng nào chông chênh và khắc khoải nhý nỗi buồn này của tôi không? Có nỗi buồn nào lớn hõn nỗi buồn ðón Tết trong tù nhý thế này không???... 

Không khí ðón Tết trong tù chẳng khác nào không khí của một ðám ma. Hôm nay tất cả ðýợc thức, ðýợc nói chuyện, ðýợc chờ ðợi... Những hỡi ôi, cái sự chờ ðợi của nãm mới nhý thế này nó chả khác nào chờ ðợi một nhát dao cứa vào da vào thịt, ðau lắm... 

- Chúng mày mở "ðĩa" ði, xua tan cái không khí ảm ðạm này ði, kể cho nhau nghe về Tết ở gia ðình chúng mày ði? Mọi khi giờ này chúng mày làm gì? Ði chõi với ngýời yêu? Ði chõi với bạn? Ði ãn? Ði hát? Hay làm gì?... 

Im lặng. Chẳng ai trả lời câu hỏi của tôi. Tôi hiểu, nếu họ nói ra, nỗi buồn của họ sẽ nhân lên gấp bội. 

Thằng Thãng xin phép ðýợc "mở ðĩa", nó xin ðýợc hát tặng cả buồng bài hát "Xuân này con không về". Cả buồng hýớng mắt về phía nó, sự chờ ðợi hôm nay cũng thật khác, thật lạ, mỗi sự chờ ðợi hôm nay ðều tê tái... 

Con biết bây giờ mẹ chờ tin con 

khi thấy mai ðào nở vàng bên nýõng

Nãm trýớc con hẹn ðầu xuân sẽ về 

nay én bay ðầy trýớc ngõ 

mà tin con vẫn xa ngàn xa ... 

...  

Tiếng hát ngừng nghẹn trong cổ họng nó, nó suýt bật khóc. Có một vài khuôn mặt hốc hác, ðờ ðẫn, ngác ngõ... Tất cả ðều cố kìm nén lòng mình lại... 

Ôi nhớ xuân nào thuở trời yên vui 

nghe pháo giao thừa rộn ràng nõi nõi 

bên mái tranh nghèo ngồi quanh bếp hồng 

trông bánh chýng chờ trời sáng 

ðỏ hây hây những ðôi má ðào

Nếu con không về chắc mẹ buồn lắm, 

mái tranh nghèo không ngýời sửa sang

Khu výờn thiếu hoa ðào mừng xuân 

Ðàn trẻ thõ ngây chờ mong 

anh trai sẽ ðem về cho tà áo mới 

ba ngày xuân ði khoe xóm giềng... 

...  

Tôi lặng ngýời, những kỷ niệm cứ ùa về, tôi cắn chặt rãng, những ngụm nýớc dù là rất to nhýng cũng không làm cho cổ họng tôi hết ðắng, tôi buột miệng hát theo lời bài hát, chýa bao giờ cảm xúc ðýợc dồn nén và vỡ oà với một bài hát trong tôi nhý thế này... 

Con biết bây giờ mẹ chờ em trông 

nhýng nếu con về bạn bè thýõng mong 

bao lứa trai cùng nằm ðây - Hoả Lò 

không lẽ riêng mình êm ấm 

Mẹ õi con xuân này vắng nhà

Mẹ thýõng con xin ðợi ngày mai ... 

...  

Thằng Thãng ðã kết thúc bài hát, nhýng hôm nay chẳng có ai "vỗ tay", cũng chẳng có ai thắc mắc về ðiều ðó. Bánh chýng, mứt Tết, hoa quả và cả những cành hoa ðào do tôi xé dán ðýợc bày ra... Không khí ảm ðạm càng thêm ảm ðạm. Cứ nửa tiếng bọn tôi cho "xe" chạy một lần, hôm nay anh em ðýợc "xoã" thuốc lào khá thoải mái.

Ngày Tết, cán bộ quản giáo cũng "tình cảm" hõn, "thoải mái" hõn với tù, bọn tôi ðýợc thoải mái hõn về giờ giấc, ðýợc hát khe khẽ ở trong buồng... Trại quan tâm ðến tù bằng "tiêu chuẩn Tết" là một bát miến nấu với xu hào và "mều" chia cho tù mỗi ngày một lần (trong 3 ngày 30, mùng 1 và mùng 2 Tết), ngoài ra buồng còn ðýợc lĩnh tiêu chuẩn bánh chýng và mứt, tuy cũng chẳng phải là ðồ ngon ðồ xịn và cũng chẳng nhiều nhặn gì, thế nhýng nhý thế cũng là quý lắm rồi. Ngoài ra thì mỗi gia ðình cũng ðýợc trại tạo ðiều kiện cho gửi nhiều ðồ tắc tế hõn ngày bình thýờng một chút. Về vật chất thì coi nhý "tạm ổn" nhýng về tinh thần thì... 

Mỗi tâm hồn con ngýời nõi ðây và lúc này nhý ðang bị vò xé, nhàu nhĩ. Vẫn những con ngýời mọi khi, vẫn cái ánh ðèn vàng ðục nhớp nhúa... Nhýng hôm nay trời lạnh. Lạnh lắm. 

Sau khi cho anh em "xoã" thêm một lýợt thuốc lào, tôi ngóng ra ngoài, tín hiệu "ðiện" từ "cột ðồng hồ" báo về, chỉ còn 45 phút nữa là ðến giờ "G". Tôi quay vào buồng, thông báo chính thức về một "live show" chào nãm mới. Tôi là ngýời lĩnh xýớng và hát ðầu tiên. Tôi không nói ðýợc nhiều, tôi lặng lẽ cất tiếng hát, à không, ðúng hõn là tôi lặng lẽ... rên rỉ... 

Mẹ õi hoa cúc hoa mai nở rồi 

Giờ ðây ðời con ðang còn lênh ðênh 

Ðèo cao gió lộng ngày ðêm bạt ngàn 

... 

Nhìn xuân về lòng buồn mênh mang

... 

Giờ ðây chắc Mẹ già tóc bạc nhiều 

Sớm chiều výờn rau výờn cà 

Mẹ biết nhờ cậy vào tay ai? 

...  

Tôi cố gắng ðể có thể hát trõn tru, nhýng tiếng hát của tôi cứ liên tục ðứt quãng. Anh em dựa hết lýng vào týờng, chẳng biết ở nhà tôi, ở nhà những anh em ở ðây, mọi ngýời trong gia ðình ðang thế nào? nhìn cảnh týợng tù thế này mà xót xa, thýõng cảm cho cuộc ðời quá. 

...

Ðêm nay núi rừng gió nhẹ sang xuân 

Thoáng mùi mai nở ðâu ðây 

Nghe lòng lạc loài chõi või

...

Mẹ õi con hứa con sẽ trở về 

Dù cho, dù cho xuân ðã ði qua 

Dù cho én từng bầy bay về ngàn 

Dẫu gì rồi con cũng về  

Chỉ bên Mẹ là mùa xuân thôi ...

Cứ nhý thế, hết bài hát này ðến bài hát nọ, hết giai ðiệu này ðến giai ðiệu kia. Ở buồng án này, cõ chế thiết lập cho tù cũng ðã thoáng hõn bên buồng chung (giam cứu) rất nhiều, tý týởng anh em thằng nào cũng ðã xác ðịnh cả vì thằng nào cũng ðã ðýợc ðýa ra xét xử và có án. Bản án của toà án, bản án của lýõng tâm, bản án của chính cuộc ðời... ðã ðýợc tuyên. 

Tôi chuyển vào buồng A sau khi ði xử về. Ra toà, nhận mức án 5 nãm phang vào mặt, tôi suy sụp hoàn toàn, tôi ðón nhận một cú "ðánh" kinh hoàng, thì ra cô của "nó" là viện phó viện kiểm sát, nhà "nó" bằng mọi cách ðã quyết tâm "dìm tôi chết", tôi bị viện kiểm sát truy tố ở khoản 2 của tội "cố ý gây thýõng tích" với khung hình phạt từ 2 ðến 7 nãm. Ðây có lẽ là cú ra ðòn cuối cùng khiến tôi "sống dở chết dở" hàng tuần liền, lá ðõn kháng án là liệu pháp, là hy vọng cuối cùng ðýợc tôi gửi ði từ Hoả Lò. Tôi chờ ðợi lần phúc thẩm trong ðắng cay và nýớc mắt. Bữa ãn và giấc ngủ hàng ngày của tôi không một lần ðýợc yên bình trong khi chờ ra toà xử phúc thẩm. 

Một tháng sau, án phúc thẩm giảm cho tôi 6 tháng. Vậy là tôi vẫn phải thi hành bản án 4,5 nãm. Bản án có thể giết chết tôi bất cứ lúc nào. Ðó là một thời gian quá dài mà có lẽ với sức của tôi tôi sẽ chẳng thể nào chịu nổi. Xa xôi hõn là cõ hội ðể làm lại của tôi sẽ rất nhạt nhoà, ai biết ðýợc mấy nãm sau xã hội sẽ thế nào? Tôi sẽ bắt ðầu lại từ ðâu???... Tôi quyết tâm gửi ðõn ðề nghị "giám ðốc thẩm" lên toà án ND tối cao, nhýng gia ðình tôi ðã khuyên tôi thôi và ðộng viên tôi "cứ yên tâm". 

Tổng cộng tất cả thời gian "cách ly" khỏi xã hội của tôi là 18 tháng, tôi ðã trở về bình an sau khi "nuốt" hết hõn một phần ba số án phạt mà toà ðã tuyên. Tôi ðã rất hận gia ðình những kẻ ðã "chõi" tôi ðến cạn tình cạn nghĩa, nhýng tôi cũng ðã kìm nén ðýợc tất cả. Tôi vẫn ngẩng cao ðầu ðể býớc về phía trýớc, trong khi ðó những kẻ hại tôi ðã phải cúi gằm mặt khi vô tình gặp tôi trên ðýờng, thậm chí có lần họ còn phải vòng xe quay lại ðể tránh tôi và ði ðýờng khác. Tôi nghĩ, lýõng tâm họ sẽ phải cắn rứt vì sự khốn nạn của chính họ, quá ðủ rồi ðể có thêm một sự thù hận mới.

Ðùng... Ðoàng...  

Chúng tôi nhao lên phía lồng sắt, tiếng pháo hoa nổ ròn rã từ phía sân vận ðộng Mỹ Ðình, chúng tôi chỉ nhìn thấy những quầng sáng từ xa... Mặc cho tiếng loa phát thanh của trại phát ði lời chúc Tết của chủ tịch nýớc, chúng tôi chẳng nghe thấy gì cả, tai tôi nhý ù ði... 

Trong buồng không ai nói một lời nào, mọi ngýời châm thuốc lá, bao thuốc mà cán bộ quản giáo ðã mừng tuổi cả buồng hồi chiều, những ðiếu thuốc ðýợc chuyền tay nhau, những cánh tay run run ðón nhận... Tôi ði bắt tay từng anh em một, chẳng còn phân biệt là trên hay dýới nữa, những cái nắm tay thật chặt, những lời chúc vội vã, những lời ðộng viên nhau cố gắng... Thằng Thãng bỗng bật khóc, tiếng khóc của nó xé tan không gian, những ánh mắt ngỡ ngàng chững lại trong giây phút, rồi vỡ oà... Mắt tôi cay xè... Những bờ vai rung lên, ai cũng khóc... Những kẻ khốn cùng ôm lấy nhau nức nở... Tôi gục ðầu vào týờng, tôi ðã cố nén, cố can ðảm... nhýng rồi nýớc mắt tôi cũng vẫn chảy dài trên mặt... 

Ðón Xuân này tôi nhớ Xuân xýa 

Một chiều xuân em ðã hẹn hò 

Nhý ýõm tình trong cánh hoa mõ, ðýa hýõng theo làn gió 

Em nói rằng em viết thành thõ

Ðón Xuân này tôi nhớ Xuân xýa 

Hẹn gặp nhau khi pháo giao thừa 

Em ðứng chờ tôi trýớc song thýa 

Tôi ði qua ðầu ngõ 

Hỏi nhau thầm Xuân ðã về chýa

... 

Býớc sông hồ nhý ðắm nhý mõ 

Trở về ðây khi gió sang mùa 

Mong ýớc tìm cô gái Xuân xýa, cho või bao niềm nhớ 

Có ngờ ðâu Xuân vắng ngýời thõ 

...  

Buồn! Với tôi ðó là tất cả những gì có thể nói về tâm trạng trong những ngày trýớc, trong và sau Tết. Xúc cảm triền miên, nỗi buồn cứ lao vun vút, nỗi buồn lao lên trần, nỗi buồn lao vào týờng, nỗi buồn lao vào lòng sắt, nỗi buồn lao vào giữa ðám tù. 

Ðêm hôm nay trời buồn nên chợt khóc 

Mýa bên ngoài hiu hắt lạnh lùng rõi 

Nhớ ðến ai hồn ta ðến rã rời 

Nửa còn lại bỗng giờ ngây dại 

...  

Nỗi nhớ, hình ảnh ngýời thân, những kỷ niệm... tất cả ðâm bổ trong ðầu tôi, liên tục, không phải là 24 hình/ giây nhý truyền hình nữa, mà là 1000 hình/ giây, tạo nên một nỗi mông lung kỳ quái, nỗi mông lung khiến cho con ngýời ta chỉ muốn phi ðầu vào týờng. 

Chẳng biết có phải do là lần ðầu tiên tôi ðón Tết thế này, hay là tại nõi ðây tôi phải quanh quẩn, quẩn quanh với những nền xi mãng, với những týờng bê tông lạnh lẽo... mà tôi cứ run lên? Tôi có mặc nhiều áo ấm mà, tôi có ðội mũ len mà, tôi có hít hà với chén chè nóng, có hút thuốc nữa mà... Sao tôi vẫn lạnh? 

Trời lạnh? Ừ, có lẽ thế, chứ ở ðây ðông ngýời lắm, không lẽ lòng tôi lại lạnh???... 

Ðời ngýời chiếc lá phù vân 

Mõ hoang một kiếp cũng ngần ấy thôi 

Giật mình tỉnh giấc mõ rồi 

Biển xanh nào ðợi nuớc trôi dòng ðời

Xuân xanh ngàn ðoá hoa cýời 

Riêng ta ðông lạnh nữa ðời tóc mây 

Tháng ngày mõ giấc xum vầy 

Nhýng ta chỉ thấy ðời xây thành sầu

Tha hýõng sẽ bạc mái ðầu 

Còn ta chỉ thấy một màu tang thýõng 

Ðêm buồn tỉnh giấc vô thýờng 

Ta là ta vẫn ngàn phýõng khóc tình

Một mai trả nợ ba sinh 

Mồ sâu ai thấu ... chỉ mình với ta ... !!!

Tôi nhận ðýợc giấy báo xử ðúng lúc SEA games ðang diễn ra, không khí SEA games sục sôi và lan toả ðến tận các buồng giam, nhất là các trận bóng ðá có ðội tuyển U23 Việt Nam thi ðấu. 

Trong tù, nhýng "màu cờ sắc áo" vẫn thể hiện một cách rất sâu sắc, chúng tôi thýờng xin cán bộ những tờ báo cũ, vừa là ðể ðọc tin, vừa là ðể lấy giấy quấn thuốc lào. Mỗi ngày trong dịp SEA games chúng tôi dành ra 30 phút sau khi "ðiểm" buồng ðể ðọc tin tức cho cả buồng nghe, lũ tù khoái ðiều ðó lắm, ai cũng háo hức, trên khuôn mặt mỗi ngýời nhý ánh lên vẻ tự hào mỗi khi tin tức về huy chýõng vàng ðýợc cập nhật, họ tự hào về một SEA games hoành tráng nhất từ trýớc ðến nay ðýợc tổ chức tại Việt Nam. 

Ấn týợng nhất ðó là buổi tối chúng tôi tổ chức "týờng thuật và bình luận trực tiếp" về diễn biến trận bán kết bóng ðá giữa Việt Nam và Malaysia. Không khí cập nhật liên tục. Lũ tù có cảm giác nhý chúng ðang ở trên sân Mỹ Ðình vậy, cũng hồi hộp, cũng nghẹt thở khi cuộc bám ðuổi trên sân cỏ diễn ra, cả buồng nhý sôi lên vì tiếng hò hét của quản giáo vọng vào từ "ban ðội", chúng tôi liên tục cập nhật thông tin bằng cách "ðiện" ra phía ngoài, ðồng thời liên tục "xin phép" hỏi cán bộ về tỉ số trận ðấu, ai là ngýời ghi bàn... mỗi khi cán bộ trực ði qua. 

Tỉ số liên tục bám ðuổi , Việt Nam dẫn, Malaysia gỡ hoà, Việt Nam dẫn, Malaysia lại gỡ hoà... Ðến khi tỉ số là 3 - 3, không khí trong buồng lắng xuống, tất cả hýớng mắt về phía "ban ðội" cầu nguyện... Và khi.... "VÀO..OOO...OO......." tiếng hô từ phía "ban ðội" vang lên, chúng tôi hiểu là Việt Nam ðã ghi bàn, chỉ có Việt Nam ghi bàn thì ngýời ta mới hô to thế... Cả buồng nhao lên, rôm rả... Ai cũng hả hê khi biết tỉ số là 4 - 3 và Việt Nam vào chung kết. 

Ôi tù. Vào ðây rồi, chịu nhục và bất mãn nhiều thứ rồi, nhýng mỗi khi có thông tin mới về sự phát triển của ðất nýớc, về những công trình mới ðýợc khánh thành, về những thành tích... thì mắt thằng tù nào cũng vẫn ánh lên niềm vui và tự hào. Ðáng quý thay tinh thần Việt Nam, ðáng quý thay tinh thần dân tộc của những con ngýời bị tù tội. 

Tôi nhận giấy báo xử với truy tố của viện kiểm sát về khoản 2 tội "cố ý gây thýõng tích" ðýợc quy ðịnh tại ðiều 104 bộ luật tố tụng hình sự. Tôi cũng ðã xác ðịnh tý týởng và chấp nhận tất cả, ðến giờ phút này, những gì tôi chịu ðựng cũng ðã ðủ cả rồi, ðiều gì phải ðến sẽ ðến thôi, và tôi chờ... 

Buổi tối trýớc hôm ði xử, mấy thằng "xe" chọn một bộ "juventus" mới nhất mang ra "là" cho tôi, chúng nó cãng áo quần lên và dùng ðuôi bàn chải ðánh rãng ðể miết qua miết lại, công nhận là hay thật, làm thế mà quần áo phẳng phiu ra phết, tù ðúng là lắm trò. 

Bộ quần áo này ðã ðýợc lũ tù "chế" thêm một cái túi ngầm ở ðũng quần và một cái túi ngầm ở tay áo. Kể cũng quái thật, thýờng thì tù biết mỗi lần khám ngýời, "choang" sẽ nắn bên ngoài, sau ðó bắt tụt quần ðể "khám" lỗ ðít, cho nên tù chế ra cái túi ở ðũng quần vì rõ ràng khi tụt quần xuống, có thằng nào ðể ý ðến bên trong "ðũng" quần nữa ðâu. 

Sáng hôm sau tôi dậy sớm, cả ðêm tôi không ngủ, tôi háo hức không phải vì việc vụ của tôi ðýợc ðýa ra xét xử sau những tháng ngày ðằng ðẵng chờ ðợi và hy vọng, mà tôi háo hức bởi khi ra xử sẽ ðýợc gặp ngýời thân sau bao tháng ngày xa cách. Tôi nhớ những ngýời thân yêu của tôi nhiều lắm. 

Tôi ở ðây sáu tháng rồi, nhýng cũng chỉ có một cái lệnh tạm giam 3 tháng của công an, thời gian còn lại họ cứ giữ tôi mà chả có cái lệnh gia hạn tiếp theo nào cả, tôi chẳng biết nhý vậy là ðúng hay sai nữa? (chắc chắn là sai rồi!) Nhýng khi không thấy lệnh tạm giam tiếp theo thì tôi ðã hy vọng ðýợc về, hay chí ít cũng là ðýợc tại ngoại. Tôi ðã ðau ðáu từng ngày cho ðến tận khi nhận giấy báo xử. Thậm chí lúc công an ðýa giấy kết thúc ðiều tra, tôi ðã rất "nhẹ nhàng" với kết luận ở khoản 1 của tội "cố ý gây thýõng tích", ðiều này khiến cho cõ hội ðýợc "xử treo" của tôi là rất lớn, thế nhýng rồi tôi lại thất vọng ðến cùng cực khi viện kiểm sát tống ðạt cáo trạng ở khoản 2, cái khoản mà án tù ngồi chắc chắn ðã ðýợc khẳng ðịnh. 

Tôi ðánh rãng rửa mặt xong thì lũ "xe" cũng ðã chuẩn bị xong cho tôi một suất ãn sáng gồm bánh chýng, bánh quy và sữa. Tôi uống vội túi sữa, tâm trạng hồi hộp nên cũng chẳng muốn ãn cái gì, chỉ mong bọn "choang" nhanh chóng vào gọi ðọc tên, số giam và mở cửa ðể ðýa tôi ra toà. 

Một thằng "xe" mang lên cho tôi "keo vuốt tóc" và lýợc. "Keo" ở ðây ðýợc tù chế ra từ chanh týõi, chúng vắt nýớc chanh và lọc ra bát. Cái thứ "keo tóc" này... siêu cứng, có thể nói là cứng hõn bất cứ thứ keo tóc nào ở ngoài xã hội?! Tôi lấy lýợc, soi "gýõng" và chải ngýợc tóc về phía sau. Trông tôi "bóng bẩy" chả khác mẹ nào lúc chuẩn bị ði "ký hợp ðồng" ở bên ngoài XH, chỉ khác ở chỗ, bộ cánh tôi mặc không phải là bộ comple mà là bộ kẻ sọc của tù. Tôi soi mình vào "gýõng" (là một bát nýớc chấm magi ðen) cýời với lũ tù, một nụ cýời chua chát... "Mẹ, mặc áo tù nhìn... ðẹp "chai" vãi..." 

Bọn "trách nhiệm" và tôi ngồi quây lại hút thuốc lào và chờ ðợi, thằng nào cũng tranh thủ nhắn gửi nhờ tôi khi ra toà thì nhắn ngýời nhà tôi gọi về gia ðình họ, thậm chí gọi gia ðình họ ðến toà ðể gặp tôi và nghe tôi nhắn trực tiếp... Những số ðiện thoại ðýợc ghi vội vào vạt áo, vạt quần... 

Chừng 7 giờ kém 15, một chú "choang" xuất hiện trýớc buồng giam và ðọc to: 

- N..., 195P.  

- Dạ, có.  

Tiếng mở khoá loạch xoạch của quản giáo. Tôi nhổm dậy. Anh em tíu tít... "Ði xử may mắn nhé". Tôi gật ðầu cảm õn và býớc ra... 

Dẫn tôi ra là một thýợng sĩ "choang" còn rất trẻ. Chúng tôi "nói chuyện", nhýng "lễ nghĩa" xýng "thầy", xýng "con" ðýợc tôi "ðánh liều" bỏ ði, tôi gọi anh ta là "cán bộ" và xýng "em". Anh ta không phản ứng với cách gọi ðó, có lẽ là do tôi là bởi do tôi ðã "chủ ðộng" trýớc. 

- Dạ thýa cán bộ, lát nữa ra xử xin cán bộ "tạo ðiều kiện" cho em gặp gia ðình, em sẽ không quên "õn" cán bộ ðâu ạ. 

- Nhà ở ðâu? 

- Dạ, em ở TX. 

- Tội gì?  

- Dạ em tội "cố ý gây thýõng tích". 

- Lát bảo nhà "gặp" trực tiếp tao, tao bố trí. 

- Dạ, cảm õn cán bộ.  

Chúng tôi "trao ðổi" rất ngắn gọn với nhau. Anh ta tỏ ta khá "tử tế", tuy nhiên cái cách nói cộc lốc "thiếu chữ" của anh ta làm tôi hõi khó chịu. 

Tôi býớc từng býớc chậm rãi qua khoảng sân phía ngoài "cột ðồng hồ". Tôi ngửa mặt lên trời cố hít thật sâu, tôi khao khát cái không khí thoáng ðãng này, khao khát cái sự tự do với trời, với ðất, những cõn gió nhè nhẹ vờn lên mặt, cảm giác lâng lâng nhý ðýợc một bàn tay êm ái vuốt ve... Mấy tháng rồi tôi chỉ quanh quẩn trong những bức týờng, tôi có vẻ béo và trắng ra, nhýng thật sự cái sự "béo và trắng" ấy hoàn toàn thiếu sinh khí, béo có thể là do nằm nhiều, nó sýng phù thịt lên, còn trắng, cũng chỉ là trắng xanh do cớm nắng mà thôi... 

Tôi không thay ðổi ðýợc những gì ðã xảy ra nữa. Dù sao thì tôi ðã gây ra tội thì tôi phải ðối diện và chịu trách nhiệm về những gì tôi ðã gây ra. Sống ở bất cứ ðất nýớc nào thì ngýời dân ðều phải chấp hành nghiêm chỉnh luật pháp của ðất nýớc ðó, tôi cũng vậy, tôi dám chịu trách nhiệm một cách sòng phẳng, sòng phẳng ðúng nghĩa, chứ không phải là lấy cớ nọ cớ kia ðể chối tội, ðể mà tìm cách triệt hạ lẫn nhau. 

Tôi chỉ thấy buồn và thấy tiếc khi mà sự việc của tôi nó ðáng lẽ không ðến mức phải thế này. Chính những ngýời bên ngoài ðã cố tình làm phức tạp vấn ðề, ðể ðến nỗi tôi phải gánh thêm một nỗi ðau về tinh thần nữa. 

Sự việc xảy ra theo, kẻ bị thýõng tích ðýợc ðứng về phía "bị hại", còn kẻ không làm sao thì bị trở thành can phạm. Chúng tôi ðến nhà nó ðể hoà giải cõ mà, sao anh em nó lại chửi bới và tấn công tôi trýớc? Tại sao chúng không nghe tôi giải thích lý do tôi ðến ðây? Tại sao nó cứ kiên quyết khẳng ðịnh tôi là ngýời ở "phe ðịch"? Tại sao??? 

Lúc ấy hành ðộng của tôi cũng là ðể tự vệ chính ðáng thôi, chỉ có ðiều chính những chén rýợu trýớc ðó ðã làm tôi không kiềm chế ðýợc sự nóng giận của chính mình. Tôi vớ ðýợc một thanh sắt tại một công trýờng xây dựng gần ðó quay lại ðánh trả, lúc ðó tôi không cần biết mình ðánh ai và ðánh trúng ðâu nữa, tôi quẳng cả cặp tài liệu mang theo xuống ðất và lao vào tấn công lại nhý một thằng ðiên. Có lẽ lý do ðáng tiếc nhất là việc tôi ra ðòn ngay trong nhà nó, cái này ngýời ta gọi nôm na là "áp ðảo tại gia" này, những cú ðánh khiến nó ðổ gục ngay tại phòng khách, tôi chỉ dừng lại và "tỉnh" ra ðôi chút khi thấy máu, tôi loạng choạng quay ra... Lúc này những ngýời dân quanh ðó ðã giữ tôi lại và gọi công an. 

Hôm ðó nếu thằng bạn tôi vào cùng thì còn chýa biết ðiều gì sẽ xảy ra nữa?... 

Ngay sau khi sự việc ðáng tiếc xảy ra, gia ðình và những ngýời thân của tôi bằng tất cả trách nhiệm của mình ðã vào viện thãm nom, chấp nhận mọi chi phí, thậm chí sẵn sàng gửi ngay phong bì 50 triệu ðể gia ðình họ lo cho con cái họ. Họ nhận quà và gửi lại tiền, họ nói ðể chờ kết quả giám ðịnh thýõng tích và chờ cõ quan công an làm việc ðã ðã. Phải nói là gia ðình tôi ðã liên tục túc trực ðể "chia sẻ" về việc "con dại cái mang" này. Lúc ðầu gia ðình họ cũng không "có bé xé to" vấn ðề ra ðâu, mọi việc ðã có vẻ xuôi theo hýớng "hoà giải nội bộ", nhýng rồi "bà cô" nó là viện phó viện kiểm sát xuất hiện, bà ta kiên quyết không bỏ qua, thậm chí tìm cách quy kết tôi vào tình tiết tãng nặng là mang hung khí ði từ nhà, có sự chuẩn bị từ trýớc..v.v...Tôi cũng không hiểu nó bị chấn thýõng phần mềm nhý thế mà khi giám ðịnh, tỉ lệ thýõng tích lên ðến 19%? Liệu rằng có sự "can thiệp" nào không???... 

Hai bên bắt ðầu cãng thẳng, mọi biện pháp "ngoại giao" bị ðình trệ, họ liên tục "khủng bố" gia ðình tôi bằng những lời ðe doạ. Bố tôi là ngýời nóng tính, ít nhất hai lần ông bị sốc, bị tãng huyết áp phải cấp cứu, ông không chịu ðýợc ðiều ðó, ông ðã tuyên bố "kệ mẹ chúng nó, muốn làm gì thì làm, không việc gì phải sợ cả"... Thế rồi nhà nó ðã liên tục ðâm ðõn... Nó ác là ác ở chỗ tội của tôi ngýời ta sẽ chỉ khởi tố khi có ðõn của bị hại, nó ðã ðýợc "mớm" luật ðể chõi tôi nhý thế. 

Những việc này sau khi ra xử tôi mới ðýợc biết qua gia ðình. Tôi rất buồn vì ðiều ðó. Nỗi buồn còn lớn hõn nữa là vì tôi mà gia ðình ðã bị ảnh hýởng không ít.

Tủi phận mình chốn trần thế ðau thýõng

Tôi viết thõ cay ðắng giữa ðêm trýờng 

Bên song sắt nhìn sýõng rõi từng giọt

Vết thýõng lòng ðớn ðau còn giờ chýa hết 

Tôi bây giờ nặng gánh giang hồ

Ðêm từng ðêm tôi nếm giọt lệ khô 

Ðã từ lâu cạn bên bờ ðau khổ 

Thôi không chảy vì thiếu ngýời dành dỗ 

Chết cả lòng trýớc phần số chua cay

Tôi cũng mong ðời có lúc ðổi thay 

Cho tôi vui trên ðýờng dài chiếc bóng 

Ðể cho tôi có ðýợc niềm hy vọng 

Lắp vào trong khoảng trống của tâm hồn 

... 

Tôi ðýợc ðýa thẳng ra "thùng kem", hôm nay cũng có một số can phạm khác ði cùng xe với tôi, họ ðýợc ðýa ðến những phiên toà khác. Tôi bị còng tay ra phía sau (ðây là quy ðịnh về cách thức dẫn giải can phạm mới nhất của bộ công an). Lần ðầu tiên kể từ khi bị bắt tôi bị con "a còng" nó gặm vào cổ tay. Cảm giác thế nào ý? Nhục. Tôi cảm thấy mình nhý một kẻ xấu xa ðê hèn. 

Tôi lặng lẽ từ ðầu ðến cuối, dù xung quanh lũ can phạm nói chuyện tíu tít. Sự im lặng của tôi chất chứa quá nhiều suy tý và trãn trở. 

Chiếc xe "thùng kem" bắt ðầu ra khỏi cổng trại, tôi ngýớc mắt qua ô cửa nhỏ nhìn ra phía ngoài. Ôi xã hội. Cảm giác an lành. Từ những bà bán rau, từ những anh xe ôm, từ những bạn học sinh, sinh viên... Tất cả ðýợc thu gọn vào trong cảm xúc của tôi, tôi có cảm giác nhý là ðã cả chục nãm ði vắng, giờ trở về và ðýợc nhìn thấy quê hýõng, cảnh vật, con ngýời thay ðổi. Tôi dựa vào thành xe, mắt nhắm nghiền lại. Biết bao giờ tôi mới lại có ðýợc cảm giác an bình nhý thế, biết bao giờ sự tự do ðáng quý kia mới lại ðến với tôi?... 

Khác với tâm trạng của tôi, lũ can phạm kia cứ nhao nhao lên ở trong "thùng", chúng xuýt xoa, hít hà... mỗi khi nhìn thấy một cô gái xinh ðẹp, chúng tíu tít, í ới, thèm khát... Bị giam giữ lâu cho nên thằng nào cũng nhý dở hõi, bệnh hoạn hết cả hay sao ý.

Sau khi ði xử về tôi chuẩn bị chuyển sang buồng án. 

Tôi ôm ðống nội vụ lỉnh kỉnh. Ðờ ðẫn chào anh em. Trông tôi sầu não một cách thê thảm. Anh em ðộng viên tôi cố gắng. Sáng nay tôi ðã háo hức, ðã chờ ðợi, thậm chí vẫn còn hy vọng ðýợc xử treo. Vậy mà... 

Kết thúc phiên tòa, tôi ðýợc tranh thủ gặp bố, anh trai, em họ, bạn bè (mọi ngýời không cho mẹ tôi ðến vì sợ rằng bà sẽ sốc và không chịu nổi, còn ngýời yêu tôi, nàng ðã không ðến, cũng có thể lúc ðó không ai báo cho nàng biết ngày tôi xử?) 

Mọi ngýời ôm lấy tôi với những vỗ về an ủi, những ðộng viên. Tôi không nói ðýợc câu nào. Bao nhiêu ðiều dự ðịnh sẽ nói khi ðýợc gặp gia ðình giờ ðây tôi chẳng còn nói ðýợc nữa. Tôi ðã sốc thật sự với bản án mà tòa ðã tuyên. 

10 phút ngắn ngủi, thức ãn chất ðầy bàn nhýng tôi không ãn, tôi chỉ xin một triệu ðể mang về buồng, một nửa ðể mang sang buồng chung, còn một nửa sẽ mang sang buồng án. Hai tờ polyme 500 ðýợc quấn nhỏ lại, tôi cho vào mồm và cầm chai nýớc, tôi tu một hõi hết nửa chai. Ai cũng quan tâm, hỏi han, nhýng hầu nhý tôi chỉ gật và lắc, câu hỏi nhiều nhất là: Ở trong ðó có bị ðánh không? Có ðýợc ãn tử tế không? Có ðýợc mặc ðủ ấm không? 

Tôi ngýớc mắt nhìn tất cả mọi ngýời, thằng em châm cho ðiếu ba số, tôi bập một hõi dài. Hõi thuốc làm tôi quay cuồng, vì ðã gần trýa nên bọn "choang" không cho kéo dài thời gian gặp nữa, chúng gạt gia ðình tôi ra và bảo tôi lên xe.Tôi cố nhoài ngýời hýớng lại phía sau, bố tôi cýời với tôi, nhýng tôi biết bố tôi ðang cố giấu vào trong những giọt nýớc mắt. 

Tôi vô ðịnh với những dòng suy nghĩ, chỉ ðến khi cánh cửa xe chuẩn bị ðóng lại, tôi mới sực tỉnh, tôi rýng rýng mắt, cố bình tĩnh nói một câu: Cho con xin lỗi tất cả mọi ngýời. 

Ðến khi cánh cửa xe sập lại, nýớc mắt tôi trào ra. Chýa bao giờ tôi thấy tủi thân nhý lúc này. 

Quản giáo buồng chung ðýa tôi sang buồng án, giây phút cuối cùng trýớc khi tôi chuyển ði anh ta hỏi:  

• Ði xử có mang về ðýợc nhiều không? Ðể lại buồng chung bao nhiêu?  

Tôi cýời chua chát, khái niệm về sự tham lam bẩn thỉu hiện lên rõ nét, anh ta chẳng ðể ý ðến nụ cýời khinh bỉ của tôi, mặt anh ta vẫn cứ trâng tráo. 

• Dạ, hôm nay xử muộn, "con" không ðýợc gặp gia ðình, cũng chỉ kịp chào qua thôi ạ.  

Mặt anh ta xị ra nhý cứt ngâm: 

• Thế à?  

• Tôi hiểu, anh ta ðang cay tôi lắm nhýng giờ ðếch làm gì ðýợc vì tôi ðã có án và ðã là ngýời của quản khác rồi, dù có biết mýời mýõi tôi có tiền ði chãng nữa nhýng cũng chả "cắn" ðýợc của tôi.  

• Thủ tục bàn giao vào buồng án diễn ra khá nhanh gọn. Cán bộ quản giáo mới có vẻ "hiền" hõn, "thầy" rất nhẹ nhàng thãm hỏi: Tội gì? Xử mấy nãm? Nhà ở ðâu?  

Tôi vào "ðề" luôn:  

• Thôi thì "thời gian con ở ðây chờ ði trại, trãm sự nhờ thầy giúp ðỡ, ngày mai gia ðình con sẽ lên ạ".  

Ông "thầy" mới gật ðầu với sự "ngoại giao" của tôi và ðýa tôi vào buồng. Theo thông lệ, vì là "thầy chýa nhận ðýợc gì" nên "thầy" bố trí tôi "tọa" ở giữa buồng. "Thầy" vừa ði khỏi, một số anh em bên buồng chung ðã ði xử và sang ðây trýớc líu tíu chào và hỏi thãm tôi. Bỗng một tiếng quát vang lên: 

• Ð.mẹ chúng mày trật tự.  

Tôi ngẩng mặt lên, một thằng "xe" làm trật tự mặt còn búng ra sữa ðang vênh váo. Tôi ðứng lên và tiến lại phía nó: 

• Mày chửi ai?  

Tôi ðang chán, chán cùng cực, tôi ðã ở cái Hỏa Lò này quá lâu rồi, lại ở cái buồng ðýợc coi là "khét nhất" dãy, tôi có phải là con gà con ở ngoài xã hội mới lần ðầu ngõ ngác vào ðây ðâu, chýa kể nửa già cái buồng này biết tôi, trong ðó có những thằng ở bên trên kia biết tôi quá rõ. Tôi lừ lừ tiến lại và sẵn sàng "bem" cho thằng nhõi con kia một trận, mấy anh em hồi bên buồng chung cũng ðứng dậy theo tôi. Thấy tình hình cãng, thằng trực buồng và vài thằng "trách nhiệm" ðứng ra can và mời tôi lên nói chuyện. 

Tù ðã ðã dạy cho tôi ðôi khi phải biết "rắn mặt". 

Ở trong buồng, những thằng nhãi nhép mới mọc lông tõ này nó sẵn sàng chửi bới và "phang" cả những ông già ðáng tuổi bố nó. 

Thằng trực buồng bảo tôi thông cảm, bọn nó không biết. Tôi ậm ừ cho qua, mẹ, lúc này tôi chẳng muốn nói gì cả, tôi ngắn gọn: 

• Tôi mới ði xử về, giờ sang ðây sống cùng anh em, mong anh em "giúp ðỡ".  

Bữa hôm ðó, chúng bố trí cho tôi tiêu chuẩn ãn "trách nhiệm". Nhýng sự thật ở buồng giam này ðang có rất nhiều phức tạp, tôi nhận thấy ở ðây có hai phe cánh rõ ràng. Cách sống và lối sống hoàn toàn biệt lập, phe nào có gì thì phe ðấy dùng, ãn uống và sinh hoạt cũng riêng. Tình hình nếu cứ thế này sẽ rất cãng, không sớm thì muộn cũng ðánh nhau to. 

Tôi mệt, nên cũng chýa có thời gian ðể mà tìm hiểu nhiều. Dù sao tôi cũng biết ở buồng án thì sẽ "lành" hõn buồng chung rất nhiều, sẽ không có chuyện "làm luật" với tù, cùng lắm thì chỉ "cảnh cáo" ðể ðýa bọn lính mới vào khuôn phép thôi. Những vụ ðánh nhau thì vẫn có xảy ra, nhýng ða phần là do mâu thuẫn hoặc bức xúc cá nhân nên ðánh lộn chứ không phải do buồng. Tuy nhiên dù là tù thì cũng phải có kỷ luật của tù, bởi nếu không sự "bon chen" sẽ cực phức tạp.

Ở ðây, cõ chế "chính trị" ðýợc thiết lập theo kiểu "ðánh vào cái mồm", tức là cứ thực hiện quản lý theo chế ðộ ãn uống, ngoan ngoãn thì sẽ ðýợc "chiếu cố", còn "chống ðối" thì xin mời anh xõi cõm trắng + muối trại. 

Quyền lực phần nhiều vẫn ðýợc trao cho những kẻ lắm tiền nhiều của và có tí bản lĩnh, có khả nãng lãnh ðạo. Tù ghét nhất là những thằng ba phải, làm "lãnh ðạo" buồng mà ba phải thì thế nào cũng bị thù ghét và sớm muộn gì thì cũng bị "lật ghế". 

Hiện nay thằng "trực buồng" phòng này cũng chính là một thằng nhý vậy, nó hoàn toàn phải "dựa dẫm" vào một phe cánh với toàn những "chíp hôi" ðầu ðất, bọn "chíp" này chí có máu "thýợng cẳng chân, hạ cẳng tay" theo kiểu "ngựa non háu ðá" thôi. Tôi ðã nghĩ ðến việc sẽ "thu phục" bọn này sau khi "ổn ðịnh với cuộc sống mới". 

Buồn thì cũng ðã rất buồn, chán thì cũng ðã rất chán, nhýng rõ ràng tôi không ðýợc phép "buông". Tôi muốn bắt ðầu làm nhiều việc tốt hõn nữa ở chính cái môi trýờng này. Tôi xác ðịnh tý týởng "lâu dài" chứ không còn "qua ngày ðoạn tháng" nhý trýớc nữa.

>>> 

Hai hôm nay trời cứ mýa dầm dề, mýa không nặng hạt nhýng lại dễ làm cho "thối ðất thối cát"... Bên ngoài song sắt, những cành lá vung vít lắc lý. Cuối nãm, các phiên xử án diễn ra cấp tập, hầu nhý ngày nào cũng có phạm nhân chuyển vào buồng án. 

Tôi ðang nhắm mắt dựa vào ðống chãn và suy nghĩ mông lung thì nghe có tiếng mở cửa buồng giam, tôi nhỏm dậy nhận ra thằng Thi, nó chính là một "ðồng minh" thân cận của tôi bên buồng chung, cái dáng phốp pháp 1m75 rất phù hợp với một tay "quan võ". Vào buồng, nó "bon" ngay ðến chỗ tôi và "xin" ðýợc nằm cùng, câu ðầu tiên nó hỏi tôi là: Cuộc sống bên này dễ chịu không? - Tôi cýời: 

• Cũng tàm tạm, tôi ðang chờ ông sang ðây.  

Thằng Thi "nổi tiếng" với biệt danh Thi "AIDS", không biết nó bị AIDS thật không, nhýng có một lần nó bị ốm ði bệnh xá về thì tin "ðồn" nó bị AIDS lan ra cả dãy giam, chả có buồng nào muốn "chứa" nó cả, nó ðýợc bố trí ãn bằng "bo" và thìa riêng. Chính và cái "tiếng" của nó mà thằng tù nào cũng ngại "dây" vào, mấy thằng "xe" của tôi PR lên rằng nó sẵn sàng "hiến máu nhân ðạo" cho thằng nào dám "chuối" với nó, vì thế thằng nào cũng phát gớm. 

Ðýợc cái thằng này nó hiền (nhýng cũng rất nóng tính), nó sống rất "ngýời lớn" chứ không tèm nhèm, tôi và nó quan ðiểm rõ ràng là "mình không ðộng ðến ai thì ðừng ai ðộng ðến mình". Cách sống của chúng tôi không nặng về phận biệt, có thuốc lào hay thức ãn thì ðều chia cho "dân", dù lũ "dân" vẫn chỉ ðýợc chia hạn chế. Ðiều quan trọng là lối sống của chúng tôi ðã khiến cho phần nhiều tù rất quý trọng, "vệ tinh" xung quanh chúng tôi ngày càng nhiều.

Sự thay ðổi mang tính ðột biến trong buồng giam này chính là việc phân ðịnh phải trái, trắng ðen trong buồng. Trýớc ðó theo những gì tôi ðýợc biết thì bọn "rích" ðang ra sức "nói xấu" bọn tôi ðể lấy "ðiểm" của "thầy". Nhýng tôi mặc, quan ðiểm của tôi thế nào, tôi cũng ðã nói rõ sau khi gặp "thầy" rồi. Tôi thích lối sống kỷ luật nhýng không thích sự kỷ luật ðến khốn nạn. 

Hôm ðó, xảy ra một sự việc, ðó là buồng có lính mới, theo "thông lệ", một thằng "xe" thuộc phe của thằng "trực buồng" xông ðến yêu cầu khám nội vụ. Khám xong, nó cầm lấy hai cái áo ðẹp nhất của thằng lính mới và ðứng dậy, chính xác thì phải gọi hành ðộng này là trấn lột trắng trợn. Có lẽ hành ðộng này của bọn chúng nó là muốn khẳng ðịnh sự "trỗi dậy" trở lại sau hôm thằng "trực buồng" ði gặp gia ðình về và ðã tãng cýờng "quà" cho "thầy". Tôi bức xúc ðứng dậy, nhýng vẫn nhẹ nhàng: 

• Mày ðể ngay hai cái áo xuống trả cho nó.

Chuong 29  

Tôi vốn dĩ là ðứa lành tính, chuyện bon chen kèn cựa trong tù hầu nhý tôi ðều né tránh, tôi hiểu rằng sẽ chẳng hay ho gì, thậm chí là sẽ phải trả giá rất ðắt bởi môi trýờng tù hoàn toàn khác với môi trýờng ngoài xã hội. Thế nhýng việc tôi ra mặt thế này cũng là cực chẳng ðã, từ hôm sang ðây tôi ðã bức xúc rất nhiều, không phải bức xúc cho tôi mà là bức xúc cho anh em. Tôi ghét cái kiểu bày ðặt dùng tiền huênh hoang không coi ai ra cái gì. Chim sẻ thì vẫn mãi mãi là chim sẻ, sao có thể là ðại bàng ðýợc. 

Tôi còn chýa kịp nói tiếp thì mấy thằng phía sau tôi ðã ào vào ðánh "hội ðồng" thằng "xe" kia. Có lẽ sự bức xúc của chúng nó ðã lên ðến ðỉnh ðiểm, chúng chỉ chờ có ngýời ðứng ra là "chiến" thôi. Một nửa buồng ðứng bật dậy, tôi ðã týởng rằng nguy cõ một cuộc hỗn chiến sẽ xảy ra, nhýng không, những thằng "phe kia" chỉ dám can chứ không dám làm gì, có lẽ chúng nhìn thấy sự "hùng mạnh" từ phía bên kia "chiến tuyến"? 

Quản giáo hằm hằm mở cửa buồng giam, tất cả những kẻ tham chiến ðýợc ðýa ra ngoài, tôi không thuộc diện "ðánh ðấm" trong số ðó, nhýng tôi ðã tự nguyện ra cùng ðể làm "nhân chứng". 

Thật ra việc ðýa ra kế hoạch "ổn ðịnh lại buồng" ðã ðýợc chúng tôi "cân nhắc" kỹ. Chúng tôi xác ðịnh, thằng nào cũng vậy thôi, sang buồng án này cùng lắm cũng chỉ vài tháng là sẽ bị chuyển ði trại, cho nên không thể sống một cuộc sống "vô lý" nhý những gì mà lũ chúng nó ðã thiết lập ở ðây nhý thế. Ðối với tù việc làm này sẽ gây ra sự cãng thẳng không ðáng có. 

Với tù, chắc chắn phải có "khuôn khổ", nhýng khuôn theo kiểu "gây thù chuốc oán" thì sớm muộn cũng sẽ bị "bật", mà tù ðã "bật" thì tức là chẳng còn gì ðể nói nữa, họ sẽ xác ðịnh một là sống hai là chết, bất chấp các thủ ðoạn. 

Hiện tại là thời kỳ trại ra nghị quyết xiết chặt kỷ luật nhằm giảm thiểu những vụ ðánh nhau, giảm thiểu tình trạng một số quản giáo "lộng hành" trong trại. Có lẽ do có nhiều trýờng hợp bị ðánh chết trong buồng giam, có nhiều ðõn thý bức xúc của gia ðình các can phạm gửi lên trên (?) cho nên trại ðã có nhiều thay ðổi. Một thời kỳ mới ở ðây với sự thay ðổi ðã hiện ra rõ nét, thời kỳ mà lũ tù gọi là ðã "bình" chứ không "khét" nữa. 

Tôi nhân cõ hội này ðể thể hiện quan ðiểm với "thầy", tôi nói trắng phớ ra rằng nếu "thầy" cứ ðể tình trạng này ở trong buồng thì sẽ "loạn", sẽ "ảnh hýởng" nghiêm trọng ðến "công việc" của "thầy". Tôi ðánh "bài ngửa" rằng "thầy" nên "giao buồng" cho thằng A, thằng B, kỷ luật sẽ ðýợc lập lại, "nghĩa vụ" với thầy sẽ ðýợc ðảm bảo. Tôi hứa với "thầy" rằng buồng sẽ "khác" sau 3 ngày. "Thầy" lýỡng lự, nhýng rồi may mắn là thầy ðã gật. Các bậc "tiền bối" ðã bảo rằng "ABC... ði trýớc là ABC... khôn", cho nên việc "ðối thoại" này của tôi không phải là một ngoại lệ. 

Nói về việc ðánh nhau, sau khi ra khỏi buồng, nghe "trình bày lý do" từ hai phía, "thầy" ðã nổi giận "phang" cho mỗi thằng "tham chiến" một hai cái gọi là "cảnh cáo". Phải thừa nhận là "thầy" này "lành", ông ấy chẳng hõi ðâu mà ðánh tù cho phí sức, mà lại còn mang tiếng, ông ấy "xử" theo quy ðịnh của trại và theo sự "biết ðiều", chính vì lẽ ðó ðã khiến cho nhiều thằng tù nghĩ tốt hõn về ông ấy và nghĩ tốt hõn về những ngýời "trông tù" hiện ðại. 

Hai án kỷ luật ði cùm chân ðýợc ký, một cho thằng "xe" kia và một cho "phía ðối diện" (thằng ðánh ðầu tiên là thằng bị làm "ðại diện" ði cùm). Sau ðó là sự "di chuyển", tách nhóm, những kẻ "ðối lập" ðýợc san ðều ra các buồng khác. Tôi hứa với những thằng ðánh nhau bị chuyển ði rằng tôi sẽ xin chúng về lại buồng vào thời ðiểm thích hợp. 

Chức "trực buồng" mới ðýợc giao cho anh Tân, còn thằng Thi "AIDS" ðại diện "trật tự" trong buồng. Chỉ có tôi là "không làm gì cả", không "danh", không "phận" (nhýng thực tế thì tôi thể nói và "bảo" ðýợc tù). Với tôi thì cứ sống với tý týởng thoải mái là tôi thích. Những gì nõi ðây khiến cho tôi quá hãi rồi. 

Ngay ngày ðầu tiên dýới "triều ðại mới", anh em ðýợc "nâng cấp", những vấn ðề "bức xúc" nhất của tù nhý ði vệ sinh, tắm giặt, ãn hút... ðýợc cải thiện rõ ràng, tù có thể ði vệ sinh thoải mái mà không phải xin phép (trừ ði ðại tiện ðýợc quy ðịnh vào ðầu giờ sáng), tắm không giới hạn nýớc, có nhiều tắm nhiều, có ít tắm ít, quần áo ðýợc thay ra và giặt mỗi tuần 3 lần thay vì 1 nhý trýớc, thức ãn ðã ðýợc san sẻ ðến"dân", ít nhất thì mỗi bữa chúng cũng ðýợc ãn cõm với tí lạc, tí ruốc..., thuốc lào ðã mỗi ngày 3 lần tới ðýợc với "dân". Buồn cýời vãi tè khi "dân" nói rằng "ðiện" ðã về ðýợc tới "bản làng" xa xôi. 

Có lẽ "ðời tù" của tôi, ðây là việc làm tôi cảm thấy có ý nghĩa nhất và thanh thản nhất. Tôi ðã góp phần tiên phong tạo nên một cuộc "cách mạng" mới trong những dãy buồng giam danh cho án ðầu. 

Ðã có những ngày dài tôi suy nghĩ về bản án mà tôi phải nhận. Vết thýõng không thể chữa lành ngay ðýợc trong tâm khảm, tôi chỉ cố gắng hýớng ðến những ðiều tốt, xác ðịnh tý týởng ðể có thể trở về, ðể có thể làm lại. Mọi chuyện không thể ðảo lại ðýợc nữa. Tôi ðã chính thức khoác lên mình "danh tiếng" trên giấy trắng mực ðen là một thằng tù (khi bị giam cứu ðể ðiều tra, tôi ðã bị gọi là "thằng tù" rồi). 

Tôi chồm ngýời lên, tim ðập loạn nhịp khi nghe ðọc tên ði gặp ngýời nhà. Lần ðầu tiên sau bao tháng dài ðằng ðẵng bây giờ tôi mới ðýợc gặp ngýời nhà một cách chính thức. Tôi býớc ra ngoài và khoác lên mình bộ "juve" kẻ sọc. 

Cùng "ca" gặp ngýời nhà với tôi hôm nay có ðủ mọi thành phần già trẻ, lớn bé... từ khắp các dãy giam, có khoảng ba mýõi ngýời gì ðó. Chúng tôi xếp hàng ði ra, qua các dãy hành lang ngoằn ngoèo, chúng tôi dừng lại trýớc một lối ði thông ra "cãn phòng kính ðặc biệt" phía ngoài "cột ðồng hồ". Tôi cứ hình dung giống nhý trên phim ảnh rằng sẽ ðýợc gặp gia ðình rất lâu, ðýợc ngồi cùng, ðýợc ãn uống, ðýợc thoải mái nói chuyện và tôi rất háo hức. 

Sau khi cán bộ quản giáo ðọc tên kiểm tra lại lần cuối, rồi hô: "Vào ði". Tôi còn ðang ngõ ngác thì lũ tù ðã ào ào nhý ong vỡ tổ, chúng chạy nháo nhác, chen lấn nhau về phía buồng kính. Theo phản xạ bản nãng, tôi cũng ào theo, dù chẳng biết là ào thế ðể làm gì (sau này tôi mới biết ðó là lũ tù muốn tiết kiệm thời gian). Qua một cánh cửa, cãn phòng rộng chừng 30m2 hiện ra, tôi chẳng thấy ngýời nhà tôi ðâu, chỉ thấy nhốn nháo toàn áo kẻ sọc... Ðịnh thần lại, tôi thấy xung quanh týờng là những cái "bốt ðiện thoại", lũ tù ðã nhao hết về phía có gia ðình của chúng. Tôi dáo dác tìm xung quanh, kia rồi, tôi ðã nhìn thấy mẹ tôi ở "bốt ðiện thoại" cuối cùng, tôi lao ðến... 

Mẹ và chị gái tôi ðứng ðó, tôi chồm lên lồng kính, tay tôi với cái ống nghe. Mẹ tôi vừa thấy tôi thì oà lên khóc, chị tôi cũng khóc. Chẳng ai nói ðýợc lời nào. Tôi không hình dung trýớc sẽ thế này, mẹ tôi nghẹn lại chẳng nói ðýợc gì, chị tôi cầm ống nghe: 

- Khoẻ không em? 

- Dạ khoẻ. 

- Cố gắng em nhé, mọi ngýời ở nhà vẫn khoẻ. Còn em trong ðấy thế nào?... - chị tôi vừa nói vừa sụt sịt. 

Tôi vắn tắt tình hình của tôi hiện tại, tiếng nói liên tục bị ngắt quãng... Thýõng mẹ và chị, tôi cũng không cầm nổi lòng mình. Câu chuyện cứ ngắt quãng, chị tôi chuyển ống nghe sang cho mẹ tôi, có lẽ bà ðã bình tĩnh hõn, bà nói: 

- Con cứ yên tâm, không phải lo gì cho bố mẹ và mọi ngýời ở ngoài hết. Cố gắng ðể sớm về với mẹ... 

Vừa nói, mẹ tôi nhý vừa cố nén lòng, kìm lại những giọt nýớc mắt. 

Tôi ðịnh hỏi mẹ tôi một số việc nhýng bỗng chẳng còn nghe ðýợc gì nữa, tất cả các ống nghe ðã ðồng loạt tắt. Tôi ngõ ngác, týởng máy hỏng, nhýng bỗng nghe tiếng hô: Hết giờ, tất cả về buồng. 

Sao lại hết? Chỉ ðýợc gặp thế thôi ý? Thế này mà gọi là gặp ngýời nhà ý??? Ðúng 10 phút không hõn không kém, tôi còn chýa kịp nói gì cả... Tôi cố nán lại, nhýng bị ðẩy bật vào trong, tôi ngoái lại ðýa tay chào, chỉ thấy hình ảnh cuối cùng, mẹ tôi ðýa khãn lên lau mắt. 

Lần gặp gia ðình ðầu tiên ở ðây diễn ra chóng vánh nhý thế, sau này có "kinh nghiệm" hõn, mỗi lần gặp gia ðình ở ðây tôi ðều lên sẵn các câu nói, ðến lúc ra chỉ việc trao ðổi ngắn gọn. Tổng cộng tôi ðýợc gặp gia ðình ở HL ðúng 3 lần, sau ðó là chuyển trại. Ở ðây cứ mỗi tháng tù có án ðýợc gặp gia ðình 1 lần, gia ðình tôi gặp tôi vào cuối tháng, nên chỉ một tuần sau ðầu tháng là lại gặp ðýợc tiếp, sau ðó chờ ðến ðầu tháng tiếp theo (tôi ðýợc gặp 3 lần trong hõn hai tháng là vì thế). 

Mệt mỏi.  

Ở buồng án, lũ tù sống với nhau có chữ "tình" hõn, nhýng sự mệt mỏi luôn hiện rõ trên khuôn mặt mỗi ngýời, có thể là bởi ai cũng có những suy tý, những trãn trở riêng khi sắp phải chuyển ði trại cải tạo, chuyển ðến cái nõi mà họ sẽ phải lao ðộng cải tạo, phải sống mòn mỏi cho ðến ngày về. 

Mỗi ngày ở ðây ðều có những sự thay ðổi. Tù luôn trong tý thế sẵn sàng, nội vụ trýớc khi ngủ bao giờ cũng xếp gọn, họ xác ðịnh sẽ lên ðýờng bất cứ lúc nào. Mỗi tuần ở ðây ðều có vài chuyến chuyển phạm nhân ði trại cải tạo. Nhiều thằng tù án dài thì mong càng ðýợc ði trại ngày nào càng sớm ổn ðịnh cuộc sống ngày ấy, nhýng cũng có nhiều thằng thì muốn níu kéo thời gian ðể ở lại thêm vì chúng sợ, chúng sợ một môi trýờng mới với những ðiều mà chỉ nghe thấy thôi cũng ðã ðủ "vỡ mật" ra rồi. 

Mỗi tối, chúng tôi ðều tổ chức vãn nghệ, tổ chức nhý một sự chia tay sớm, bởi chỉ sáng mai thôi chýa biết ai sẽ là ngýời phải "lên ðýờng". 

Phạm nhân có án ở ðây ða phần sẽ bị chuyển vào Thanh Hoá, Nghệ An, những trại mà công việc chủ yếu là phá ðá, trồng keo, trồng bạch ðàn, ðóng gạch (có những phân trại cũng có phân loại theo khả nãng và tay nghề của phạm nhân ðể sắp xếp công việc, ví dụ nhý: mộc, mỹ nghệ, may). Có một nguyên tắc là ðối với án dài từ một vài chục nãm ðến chung thân bao giờ cũng ðýợc bố trí ðến một khu vực xa nhất, công việc ðýợc ðiều chỉnh "phù hợp" ðể tránh cho tù có cảm giác bức xúc, ðể họ có thể xác ðịnh tý týởng mà cải tạo lâu dài (bởi có nhiều trýờng hợp vì chán nản với mức án quá dài không nhìn thấy ngày về, nên ðã tự tử chết). 

Tôi không ðýợc trực tiếp biết, nhýng ðã ðýợc nghe rất nhiều về những ngýời quản giáo trông tù án dài. Họ cũng có rất nhiều nỗi khổ chứ chẳng sung sýớng gì, cuộc ðời của họ ðôi khi gắn chặt với trại, sinh hoạt ãn uống từng ngày gần với tù, nhiều quản giáo thậm chí nói vui rằng: Cuộc sống của họ ở ðây có khác anh em tù là mấy, quanh nãm ngày tháng họ ở chốn núi rừng heo hút, chỉ thỉnh thoảng có việc hoặc thãm gia ðình, họ hàng thì họ mới "về phố". Có nhiều quản giáo ðã ðýa cả gia ðình lên trại, dựng nhà ðể sinh sống dài lâu. Có những cặp quản giáo trẻ yêu nhau, lập gia ðình với nhau và trở thành những cặp vợ chồng quản giáo, con cái ðẻ ra thì ðã có nhà trẻ của trại, nhýng cũng có nhiều khi họ lại thích "quẳng" con vào chõi với "các cô, các chú" tù. 

Hôm qua quả là một ngày mệt nhọc nhýng rất vui của tớ,thức ðêm trong cty ðến 4h sáng xin về ðể ði Bến Tre...5h30 xuất phát cùng chú Dýõng và chú Vũ lép và mẹ của tớ... 

Chuyện không có gì ðáng nói nhýng trên ðýờng ði gặp mấy cảnh cũng thú vị phết. 

Ðầu tiên là ở Long An(Gần Býu ðiện Tỉnh Long An)..Tớ ðang chạy bình thýờng(70km/h)thì bỗng nhiên ðằng sau tớ có 1 chú cầm tài chiếc SH phóng vút qua với tốc ðộ nói chung là ðkm nó,nhanh lắm...chắc chắn phải hõn 70km/h.Tớ nói với thằng Vũ: 

-Ðkm nó,chạy cái ðéo gì mà dữ vậy,ðm,nó muốn "ði" sớm àh?Chết mẹ nó ði!! 

Cũng chỉ là lời nói vu võ thôi,nhýng không ngờ chạy ðc một lúc thì ðến ðèn ðỏ,bỗng nhiên trýớc mặt thấy có ðám cháy ở giữa ðýờng,mọi ngýời bu ðông lắm,ðéo hiểu chuyện gì ðang xảy ra,nên cũng le te chạy lại coi... 

Nào ngờ,1 chuyện hy hữu xảy ðến........Chiếc SH của thằng tớ mới chửi lúc nãy ðã thành 1 ðống sãt vụn chỉ trong vòng chýa ðến 2 phút(nói chung là hõn 1 phút)..Thật ngac nhiên,nhìn vào lề ðýờng thấy thằng lái xe nó ðang ngồi ðó nhìn chiếc xe(ðúng hõn là nhìn ðống sắt vụn)Má,giá nhý có máy chụp hình lúc ðó thì tớ sẽ chụp lại chiếc xe và thằng ðó cho mọi ngýời thấy..Thật tội ngiêp thằng bé,Haizz... Chắc là chập dây ðiện trong xe dẫn ðến cháy,nhýng ko sao,nó giàu mà....cháy có chiếc ðó thì ðâu có gì ðâu,chỉ tội cho mấy ngýời ði Cub50 hay xe Tàu cháy thôi,nghèo mới ði mấy thứ ðó...Ðúng không các cậu????  

Ðến chuyện thứ 2 là khi lên Mỏ Cày ðể nộp tiền Án Phí cho Ðợt và Xuân thì ngýời ta bảo là ðã chuyển cho bên Thi Hành Án Quận 1 rồi,nên không thể nộp ở Mỏ Cày ðc... 

Ðkm,thế là mất toi công sức chạy lên Mỏ Cày...Tốn hết gần 70km mà chả ðc tích sự gì,chán vl 

Thế là mọi ngýời tiếp tục chạy xuống Trại Giam Châu Bình thãm Ðợt và Xuân... 

Ðkm,xuống ðến nõi cũng gần 11h trýa,mẹ tớ vào xin thằng trực trại cho gặp Ðợt và Xuân và giúi cho nó 1 ít tiền..Vậy mà nó còn làm khó ðéo cho gặp,nãn nỉ cũng ko cho mới ghê..cho tiền cũng ðéo lấy .Ðéo hiểu cái thằng mặt lồn ðó nhà nó giàu lắm hay sao mà chê tiền hay là nó ðạo ðức??Ðịt mẹ tớ thì nghĩ nó bị khùng!!!Vì nếu mà có có ðạo ðức thì tại sao ko cho ngýời ta gặp mặt 2 ông kễnh kia,ðịt mẹ chạy hõn 100km lên ðể rồi về ko àh? 

Cũng may là tớ gọi ðiện cho anh H.(anh này cũng làm nhý nó nhýng ca trực của anh H là từ 5h chiều cõ)nói với thằng ðó 1 tiếng ðể nó cho gặp.Thế là tớ thấy thằng ðó nghe ðiện thoại xong chạy vào kêu thằng Xuân ra(ðịt mẹ ðéo có anh Ðợt)rồi nói: 

-Lấy ðồ nhanh nhanh lên rồi vào.! 

Thế là chỉ ðc gặp mỗi Xuân,cũng còn may lắm rồi,nhìn thằng em thấy cũng khoẻ mạnh và ðẹp trai hõn ở nhà,ai cũng mừng.Nó kể anh Ðợt mới bị kỷ luật hôm wa vì ði ỉa không báo cho bọn "Chức Nãng"(mấy thằng tù luôn)thế là bọn nó báo cho quản giáo của tổ anh Ðợt.Thế là anh Ðợt bị nó cho xuống cạo Hạt Ðiều.Xuân bảo cho thằng quản giáo của anh Ðợt 500k là ðc lên làm khoẻ lại nên mẹ tớ tìm thằng ðó ðể cho nó 500k.Hy vọng anh Ðợt sẽ lên lại trong ngày nay. 

Còn Xuân thì nó nói trong ðó bây giờ cũng sýớng,lâu lâu quét dọn chút xíu xong rồi lại ra ngồi coi Tivi(ðkm ðc mỗi kênh Vĩnh Long,chán)hoặc coi "Ngýời Trong Giang Hồ".Mẹ,ðúng gu của nó rồi,nó thích nhất phim ðó mà... 

Còn ãn thì ðc ãn với mấy anh ðại ca.Thằng Xuân sýớng thật,công nhận là nó khôn ngoan.Chả bù với anh Ðợt,hiền lành thật thà quá cũng khổ.....Haizz 

Xong,cả nhà ði về.... 

Về ðến nhà mệt vãi lồn... 

Tớ,anh Dýõng,Vũ chạy qua ðối diện xóm quất mấy tô Bún Thịt Nýớng cả Gỏi Cuốn,no thế..Công nhận chỗ ðó bán ngon thiệt... 

Về tắm phát xong ngủ cho tới 2h sáng mới dậy và bây giờ vẫn chýa ngủ ðc vì viết cái Entry máu lồn này cho các cậu ðọc nè...Haizz  

PS:Cái này chỉ viết cho những ngýời biết về tớ rõ thôi,ngýời ngoài ðọc ðéo hiểu gì ðâu,ðừng ðọc nhé

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #bao#long