chương 7: hiểu nhau
08
Ước chừng là buổi tối 7 giờ, Thẩm Chi Nhất trong nhà có người tới.
Nghe tiếng cửa xoạch một tiếng đóng lại , tôi tâm nhắc tới cổ họng nhi.
Tôi phản ứng đầu tiên là: “Mẹ …… cậu tới?”
Thẩm Chi Nhất mày tuy nhăn, khóe miệng lại ngậm cười, “Không phải, người giúp việc a di tới cấp tôi nấu cơm.”
Tôi lúc này mới yên tâm mà nuốt nước miếng một cái.
Thẩm Chi Nhất: “Như thế nào, mẹ tôi tới cậu liền sợ hãi thành như vậy?”
Tôi phản kích: “Nếu hiện tại tới người là mẹ cậu, cậu không khẩn trương?”
Trai đơn gái chiếc ở chung một phòng, lão mẫu thân trong lòng sẽ nghĩ như thế nào?
Thẩm Chi Nhất cười, không biết là
giả bộ thanh thuần vẫn là thật thanh thuần, “Có cái gì nhưng khẩn trương, công tác mà thôi.”
Tôi cầm lòng không đậu mà hướng anh giơ ngón tay cái lên, “Chân thân chính không sợ bóng dáng nghiêng.”
Thẩm Chi Nhất cho tôi đổ một chút nước, “Mùa thu tới rồi, uống nhiều nước ấm.”
Tuy rằng là thẳng nam trích lời, nhưng tôi tâm lại cùng kia chén nước giống nhau, hơi hơi lắc lư.
Tôi tò mò: “Thẩm Chi Nhất, cậu cùng bạn gái cậu cũng nói như vậy sao?”
Thẩm Chi Nhất: “Tôi không có bạn gái.”
Tôi đương nhiên biết hiện tại không có, “Kia bạn gái cũ đâu?”
Thẩm Chi Nhất thế nhưng có một tia e lệ, lỗ tai bắt đầu một chút phiếm hồng, “Tôi không nói qua bạn gái.”
A a a a a a a! Đây là cái gì ngây thơ | xử nam!
Tôi kiềm chế kích động tâm tình, nhàn nhạt “Nga” một tiếng.
Đối phương cũng không cam lòng yếu thế, tìm hiểu tôi riêng tư, “Cậu đâu?”
Tôi cũng lắc đầu, nói: “Cũng chưa từng có bạn trai.”
Thẩm Chi Nhất không tin, “Vì cái gì, cậu xem không giống.”
Tôi: “Coi như cậu là khen tôi.”
Tôi bắt đầu thổ lộ tình cảm: “Yêu đương loại chuyện này, nói như thế nào đâu, trên thế giới người rất nhiều, nhưng rất khó tìm đến người tình đầu ý hợp.”
Tôi: “Vậy cậu vì cái gì không giao bạn gái?”
Thẩm Chi Nhất một tay căng đầu, nghiêm túc tự hỏi bộ dáng rất là mê người, anh nói: “Cùng cậu giống nhau, không gặp được chính mình thích.”
Tôi tới hứng thú, đến gần anh một ít, nói: “Thẩm lão sư, cậu thích cái dạng gì nữ sinh đâu?”
Thẩm Chi Nhất liếc tôi liếc mắt một cái, nghiêm túc tự hỏi một phen, nói: “So với tôi nhỏ một chút.”
Khi nói chuyện, anh còn sở trường so đo, ngón trỏ cùng ngón tay cái ở giữa, chỉ kém không đến một mm.
Nga, quả nhiên nam nhân đều thích người nhỏ tuổi, trên thế giới này căn bản không có người mộng hiểu biết chúng tôi thục nữ mị lực.
Thẩm Chi Nhất: “Vậy còn cậu.”
Tôi học anh khẩu khí cùng anh động tác, nói “So với tôi lớn một chút điểm.”
Thẩm Chi Nhất nhất thời liền cười.
Tôi: “Cậu cười cái gì?”
Thẩm Chi Nhất: “Giang Nam, tôi cảm thấy cậu hảo ngốc.”
Tôi: “Chẳng lẽ, tôi cũng muốn thích so với tôi nhỏ một chút mới không ngốc sao?”
Thẩm Chi Nhất ngữ ra kinh người: “Cậu di động khóa trên màn hình cái kia nam minh tinh, hẳn là so cậu nhỏ nhiều đi.”
Tôi phản bác: “Kia như thế nào có thể giống nhau, đó là tôi idol, là tôi nhất nhất sùng bái người.”
Thẩm Chi Nhất đột nhiên lại nghiêm túc: “Cậu sùng bái cậu ta, vì cái gì?”
Tôi không có trả lời, chỉ là nói, “Bí mật.”
Tuy rằng tôi idol rất nhỏ, nhưng là cậu ta đối tôi mà nói, ý nghĩa trọng đại.
Bất quá, đây đều là lời phía sau.
09
Dưới lầu a di làm tốt cơm kêu Thẩm Chi Nhất một tiếng.
Thẩm Chi Nhất buông bút đối tôi nói: “Đi thôi, đi xuống ăn cơm.”
Tôi: “Thẩm lão sư, cậu làm cái này giáo sư thực kiếm tiền đi, cậu một tháng tiền lương nhiều ít, có nhà ăn không ăn, đi thỉnh người giúp việc.”
Thẩm Chi Nhất đi ở phía trước tôi, nhéo nhéo mặt tôi, nói: “Tôi thích ăn thanh đạm một chút.”
Tôi nhớ tới cảnh tượng lần trước ăn lẩu , Thẩm Chi Nhất tựa hồ toàn bộ hành trình ăn canh nấm nồi .
Tôi đi theo Thẩm Chi Nhất phía sau, nói, “Nếu a di làm được quá thanh đạm, tôi liền phải về trường học ăn, tôi có chút muốn ăn cay rát hương nồi.”
Thẩm Chi Nhất nghe xong chỉ là cong môi cười.
Đi xuống lầu, a di cùng chúng tôi chào hỏi liền đi rồi.
Tôi nhìn đầy bàn đồ ăn, sợ ngây người. Có cháo có đồ ăn, có ngọt có cay, thật sự phong phú.
Tôi: “Cậu thức ăn có phải hay không thật tốt quá.”
Thẩm Chi Nhất giúp tôi lôi ra một cái ghế, ý bảo tôi ngồi xuống, sau đó nói: “Nếu có khách nhân , sẽ xét suy xét thêm đồ ăn.”
Tôi: “Kia bổn khách nhân liền không khách khí.”
A di làm được đồ ăn ăn rất ngon, đáng tiếc chính là, ăn đến một nửa, toàn bộ khu nhà liền cúp điện.
Tôi có chút bệnh quáng gà, đèn tối sầm, liền cái gì đều nhìn không thấy.
Lúc này, tôi nghe được tiếng ghế phủi đi sàn nhà, Thẩm Chi Nhất giống như đứng dậy.
Một lát sau, anh từ trong phòng bếp lấy ra hai cây nến đuốc cắm ở bình rượu, bày biện đến trên bàn.
Thẩm Chi Nhất: “Coi như là ánh nến bữa tối.”
Tôi nhìn giữa ánh nến lay động anh , hỏi: “Thẩm Chi Nhất, cậu dùng cái gì thắp ngọn nến?”
Thẩm Chi Nhất uống một ngụm cháo, sau đó mới nói nói: “Bật lửa.”
Tôi: “Cậu có phải hay không hút thuốc?”
Hôm nay lúc ở lầu các, Thẩm Chi Nhất đi ra ngoài trong chốc lát, trở về khi, trên người có một cổ nhàn nhạt mùi thuốc lá , bởi vì hỗn hợp với mùi hương trên người , tôi nhất thời không để ý.
Hiện tại xem ra, đó chính là mùi thuốc lá.
Thẩm Chi Nhất cũng không có ngẩng đầu xem tôi, chỉ là nhàn nhạt mà “Ân” một tiếng.
“Có phải hay không cảm thấy thực thất vọng.”
Anh giương mắt xem tôi, ngữ khí tuy rằng khinh phiêu phiêu, nhưng ánh mắt lại rất khắc sâu.
Tôi: “Không có, tôi chính là có chút khổ sở.”
Thẩm Chi Nhất nghi hoặc, “Khổ sở?”
Tôi gật gật đầu, giải thích, “Tôi vẫn luôn cho rằng, cậu nhân sinh qua thật sự thuận lợi, không có gì phiền não.”
Thẩm Chi Nhất tiếp tục ăn cơm, khi sự trầm mặc liền phải lại lần nữa buông xuống, anh nói, “Tôi cũng là người a.”
Chúng tôi đều nói anh là thiên tài, nhưng anh cũng là người a, sẽ thương tâm, sẽ khổ sở, sẽ để ý người khác ánh mắt, sẽ có thường nhân khó có thể tưởng tượng áp lực.
Nhưng mà, anh lại làm bộ không để bụng, một người lẻ loi đi tới hiện tại.
Như vậy nhiều thời khắc không muốn người biết, anh liền dựa vào hút thuốc uống rượu lại đây.
Tôi không có thể bồi anh, cho nên, tôi khổ sở.
“Thẩm Chi Nhất, nếu, tôi là nói nếu,” tôi mở miệng, “Về sau lúc nào cậu muốn nói hết , có thể tới tìm tôi, đến lúc đó, chúng ta có thể cùng nhau uống rượu.”
Thẩm Chi Nhất sắc mặt hòa hoãn, ở dưới ánh nến làm nổi bật, có vẻ dị thường ôn nhu, anh nhẹ giọng nói, “Nếu tôi tưởng hút thuốc làm sao bây giờ, cũng có thể tìm cậu cùng nhau hút sao?”
Tôi: “Cậu có thể thử một lần.”
Cúp điện đêm đó, tôi cùng Thẩm Chi Nhất ở bên nhau hàn huyên rất nhiều. Anh nói cho tôi, anh sở dĩ hút thuốc, cũng không nguyên nhân khác, chính là học tiến sĩ trong lúc làm thực nghiệm quá khổ, áp lực quá lớn.
Sau lại, cũng chỉ có khi áp lực lớn mới có thể hút một điếu, tỷ như hiện tại.
Khi anh đưa tôi về ký túc xá, tôi hỏi: “Có thể hay không cai thuốc?”
Anh lại hút thuốc lại uống rượu lại thức đêm, có vi dưỡng sinh nguyên tắc. Chúng tôi tuy rằng còn tính tuổi trẻ, nhưng thân thể cũng kinh không được như vậy tiêu xài.
Thẩm Chi Nhất cũng không đáp ứng tôi, anh chỉ là nói, “Thuốc lá làm người nghiện, nếu muốn bỏ thuốc , chỉ có thể dùng thứ càng dễ làm người nghiện tới thay thế.”
Tôi cảm thấy anh tự cấp tôi khai hoàng | khang, nhưng là tôi không có chứng cứ.
Mỗi người đều biết, chỉ có ba thứ có thể làm người nghiện lại hợp pháp đó là, Thuốc lá, đường cùng tình dục.
Anh đây là muốn dùng cái gì tới thay thế?
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top