chương 1:Tái ngộ

01

Đầu mùa xuân mưa tí tách tí tách rơi, mà phía tây còn treo lòng đỏ trứng hoàng hôn.

Thời tiết thật sự tà môn.

Tôi mới vừa kết thúc xong phỏng vấn nghiên cứu sinh, lúc này đang đứng ở cửa hệ luật học của đại học Giang Thành, không biết nên làm thế nào cho phải.

Bởi vì tôi không mang dù.

Tôi nhìn lướt qua quanh thân, trừ bỏ rậm rạp đại thụ cái gì vật để che đậy đều không có, hơn nữa vốn dĩ tới phỏng vấn liền không vài người, dù cũng chưa đem theo nên tôi không thể mượn đến.

Nhưng tôi cũng lười phải chạy. Vì thế, Giang Thành, tháng 4 ,hôm nay, mưa vừa, tôi ở trong mưa giống cái ngốc X giống nhau ở bước chậm.

Sau đó, tôi liền thấy được Thẩm Chi Nhất.

Sơ mi trắng, quần tây thon dài, chống một phen dù màu đen, mặc dù ở trong mưa cũng là soái đến làm người che mặt.

Khi cách mười năm, chúng tôi liền như vậy đột nhiên không kịp phòng ngừa mà gặp.

Tôi ngẩng đầu nhìn xem trời, cảm thấy thật là vận mệnh trêu người, vì cái gì cố tình ở thời điểm tôi bị xối thành gà rớt vào nồi canh làm tôi gặp được anh đâu?

Thẩm Chi Nhất, nam thần cao trung của tôi kiêm ngồi cùng bàn, đã từng bởi vì tôi giúp người khác cho anh đưa thư tình mà hiểu lầm tôi, không chỉ có đương trường xé phong thư tình kia, còn vẻ mặt lạnh như băng + tuyệt tình mà đối tôi nói: “Nếu cậu đem tinh lực đều dùng ở trên học tập , cũng không đến mức liền một đạo đề đẳng cấp dãy số đều sẽ không làm được.”

Có thể là thật sự tức giận, anh lại đối tôi nói: “Giang Nam, cậu biết trên đường đi hướng mộng tưởng sẽ có bao nhiêu trở ngại sao, không cần làm trở ngại của tôi.”

Này còn không có xong, anh đối tôi nói cuối cùng một câu là: “Giang Nam, chỉ cần hết sức chăm chú đi học một thứ, luôn là có thể học được, tôi không dạy cậu nữa. ”

Cứ như vậy, người khác yêu sớm, cùng với tôi yêu thầm cứ như vậy bị phong sát rớt.

Cứ việc là vị thành niên nam tính, nhưng làm việc không hề có nhân tình mùi vị, đây là tôi đối Thẩm Chi Nhất cuối cùng ấn tượng.

Anh thành công được tuyển là tôi cao trung trừ bỏ vật lý lão sư ở ngoài để cho tôi có bóng ma người.

Khi Thẩm Chi Nhất đối tôi nói những lời này, đã là cao nhị cuối học kỳ 1 qua đi, tôi trực tiếp chuyển khoa văn.

Khoa học tự nhiên tôi thật sự không được.

Văn lý khoa tuy rằng còn ở cùng đống  lầu, nhưng không ở một cái tầng lầu, văn khoa ở tầng bốn, dư lại đều là khoa học tự nhiên.

Cho nên từ kia lúc sau, tôi cùng Thẩm Chi Nhất rất ít gặp mặt. Mặc dù gặp mặt, Thẩm Chi Nhất cũng không có cùng tôi nói lời nào, đi ở trên đường cũng trước nay coi như không nhìn thấy tôi giống nhau.

Tóm lại, chúng tôi hai cái ngồi cùng bàn trải qua không tính vui sướng. Nhưng không thoải mái chuyện này nhiều, nếu không phải lại lần nữa gặp được anh, tôi thật đúng là nghĩ không ra này đó lông gà vỏ tỏi quá dĩ vãng thanh xuân.

Anh từ bên cạnh khu dạy học ra tới, vẫn như cũ xem cũng chưa xem tôi liếc mắt một cái, liền bước đi tới rồi phía trước tôi, sau đó dần dần biến mất ở tôi tầm nhìn trong phạm vi…… Như nhau đã từng như vậy.

Khi cách mười năm, Thẩm Chi Nhất thế nhưng còn ở học đại học giang thành, hơn nữa cùng tôi lưu lạc đến cùng nhau?

Ha ha ha ha, xin cho phép tôi cười lớn 300 tiếng, nói thêm câu nữa nam thần anh cũng bất quá như thế.

Cao trung tốt nghiệp phóng bảng vàng khi, tôi cố ý nhìn Thẩm Chi Nhất thành tích thi đại học, khi đó, anh ở bảng vàng cái thứ nhất, thi đậu đại học bắc thành, tốt nhất đại học, mà tôi trải qua một phen lạnh thấu xương lúc sau, thi đậu đại học nam thành, một cái bình thường 211.

Nhiều năm như vậy, Thẩm Chi Nhất không tiến phản lùi, cùng tôi lưu lạc đến cùng trục hoành?

Vì thế, tôi đi đến khu dạy học mà Thẩm Chi Nhất mới đi ra.

Vì cái gì, bởi vì tôi không thể tin được, Thẩm Chi Nhất hỗn đến còn không có tôi tốt.

Được đi, không phải không dám, là không tin. Anh tuy rằng kêu Chi Nhất, nhưng là anh thật sự rất đặc biệt.

Đi vào khu dạy học, bảng vàng to như vậy thật là muốn nhìn không đến đều không được, bảng vàng vẫn là giống lúc cao trung  như vậy phù hoa, màu đỏ để trần, treo anh ảnh chụp tương đương tuấn lãng. Anh vẫn là như vậy bá đạo, chiếm cứ vị trí thứ nhất.

Sau đó tôi thấy được dưới ảnh chụp một hàng chữ nhỏ, Thẩm Chi Nhất: hướng dẫn thạc sĩ công trình vật lý cấp 17 , phó giáo sư.

Quả nhiên, tôi liền biết, thế giới a, ngài thật đúng là hiểu ý một kích đâu.

Như thế nào có chút người 27 tuổi còn không chịu nổi xã hội áp lực trở về vườn trường đọc nghiên cứu sinh, tỷ như tôi, mà có người 27 tuổi đều có thể làm thầy hướng dẫn nghiên cứu sinh?

Cẩn thận ngẫm lại, thư tình không xem, không nói chuyện yêu đương, một lòng bổ nhào vào trên học tập  Thẩm Chi Nhất, có thành tích hôm nay không kỳ quái.

Tôi đối Thẩm Chi Nhất cao tam đối tôi làm như không thấy sự tình đã hoàn toàn tiêu tan, bởi vì tôi cảm thấy anh căn bản không có thời gian ngẩng đầu xem tôi.

Không phải không xem tôi, là căn bản không có thời gian nhìn đến tôi.

Mười năm sau, tôi rốt cuộc minh bạch, nam thần của tôi trước đây, vẫn là con mẹ nó có điểm lễ phép.

Vốn đang đang đắc chí vì thi được thành tích tốt đứng nhất trong danh sách thi vào nghiên cứu sinh hệ luật học đại học Giang thành, hiện tại tâm tình tốt đều bị nam thần  trước đây phá hủy. Nhìn đến hướng dẫn thạc sĩ kia một khắc, tôi cảm thấy ở Thẩm Chi Nhất trước mặt tôi vĩnh viễn là cái rác rưởi.

02

Ngày đó gặp được Thẩm Chi Nhất sau, về nhà tôi liền bệnh nặng một hồi.

Bác sĩ nói tôi thân thể tiêu hao quá nhiều, nên dưỡng sinh. Ngẫm lại trước kia làm phóng viên giải trí ban ngày đêm tối thay ca viết bản thảo tình hình, tôi cảm thấy bác sĩ nói không phải không có lý.

Vì thế lên mạng mua rất nhiều đồ dưỡng sinh. Lúc ấy, tôi đột nhiên lại nghĩ tới Thẩm Chi Nhất, ngày đó nhìn đến anh khi, anh vẫn cứ cho tôi một loại cảm giác 17-18 tuổi thiếu niên , tuế nguyệt thôi nhân lão* ( thời gian làm người già đi), anh là như thế nào làm được liền thời gian đều sợ hãi anh?

Thời gian liền ở như vậy trong lúc miên man suy nghĩ vượt qua, sau đó tới rồi ngày khai giảng.

Trùng hợp hay không trùng hợp, khu dạy học của hệ luật học có chút lão hoá, hơn nữa năm nay nghỉ hè trời mưa đến nhiều, nóc nhà một góc sụp đổ, hiện tại chính vội vàng sửa gấp.

Vì thế địa điểm được viện hệ của chúng tôi báo cáo là đã chuyển tới bên cạnh hệ vật lý rồi, cũng chính là Thẩm Chi Nhất ở cái kia khu dạy học.

Không phải không nghĩ tới sẽ gặp được Thẩm Chi Nhất.

Chính là đại học bốn năm, công tác 6 năm, tôi căn bản chính là thay đổi cá nhân, tôi cảm thấy Thẩm Chi Nhất lão nhân gia anh hẳn là không quen biết tôi, cho nên liền tính đụng tới cũng không quan hệ.

Nhưng, mọi việc liền sợ nó có cái từ nhưng .

Báo danh, bạn phải đến điền thông tin, điền thông tin bạn phải điền tiểu học, cao trung, đại học. Điền thông tin liền điền thông tin, nhưng là Thẩm Chi Nhất anh cứ ngồi ở tôi phía trước là có ý tứ gì?

Anh không phải hệ vật lý giáo sư sao, hiện tại hẳn là trở lại chính mình văn phòng hưởng thụ điều hòa mới đúng.

Tôi điền đến giang thành Nhất trung khi, nhìn chằm chằm vào tôi xem Thẩm Chi Nhất nói chuyện, còn gọi tôi một tiếng: “Giang Nam?”

Ha hả, rốt cuộc nhận ra tôi?

“Thẩm Chi Nhất?”

Tôi cũng làm bộ lần đầu tiên nhìn thấy bộ dáng của anh, sau đó bình tĩnh mà cười cười.

Kỳ thật, anh mấy năm nay không như thế nào thay đổi, bằng không tôi ngày đó cũng sẽ không lập tức liền nhận ra anh.

Bên cạnh học trưởng dị thường hưng phấn mà nói, “Các ngươi nhận thức?”

Thẩm Chi Nhất gật gật đầu: “Ân, cao trung đồng học.”

Tôi cũng tính lễ phép mà “Ân” một tiếng, phi thường rụt rè.

Học trưởng cười đến có chút biến thái: “Ta thảo, anh rốt cuộc tìm được đồng loại, em có phải hay không phi thường minh bạch anh cái loại này tâm tình, chính là em vẫn là học sinh đâu, có cái biến thái đã là đạo sư. Nga, em còn không biết đi, tới giới thiệu một chút, em cao trung đồng học, đã thành hướng dẫn thạc sĩ, mà em vẫn là……”

Thẩm Chi Nhất đánh gãy học trưởng, nói “Hàn Cầm, cậu được rồi.”

Nói xong anh nhìn tôi liếc mắt một cái, tôi nheo lại đôi mắt, thiện lương mà hướng anh cười cười, không nói chuyện.

Tổng cảm thấy giống tôi như vậy xã hội nhân sĩ một mở miệng nói “Cậu thật sự rất lợi hại” thời điểm, bộ dáng có vẻ giả dối.

Tôi không nghĩ bị Thẩm Chi Nhất ghét bỏ.

Cái kia kêu Hàn Cầm chính là xem náo nhiệt không chê chuyện này lớn, anh ta xem tôi đưa tin xong lúc sau, đẩy đẩy Thẩm Chi Nhất, nói: “Cậu đi đưa đưa đồng học của cậu đi.”

Thẩm Chi Nhất không có cự tuyệt, anh đối tôi nói: “Giang Nam,  hành lý của cậu nhiều sao, tôi đưa cậu.”

Anh vì cái gì không cự tuyệt? Tôi tưởng chính mình đi trở về đi.

Tôi lắc đầu, nói: “Không nhiều lắm, tôi chính mình có thể.”

Nhưng Thẩm Chi Nhất vẫn là đứng lên muốn đi giúp tôi lấy hành lý, đưa tin đám người trong lúc nhất thời đều đem ánh mắt dừng ở tôi trên người, xem đến tôi mặt càng thêm nóng bỏng.

Tôi đuổi theo, đi theo anh phía sau, thành khẩn mà nói: “Thật sự không cần đi đưa tôi, tôi có thể.”

Anh từ trên xuống dưới đối tôi tiến hành rồi rà quét sau, nói “Không có việc gì, tôi đưa cậu.”

Sau đó, chúng tôi liền trầm mặc một đường, ai đều không nói lời nào. Trường hợp một lần thực xấu hổ, đây là nguyên nhân tôi chết sống không cho anh đưa tôi .

Mau đến dưới ký túc xá lúc, Thẩm Chi Nhất mở miệng: “Cậu vì cái gì lại học nghiên cứu sinh?”

Tôi cũng nửa thật nửa giả mà nói: “Dung nhập không được xã hội, tưởng trở về vườn trường.”

Thẩm Chi Nhất thực vô ngữ, tôi cảm thấy anh khả năng muốn viết ra một thiên luận văn tới trách cứ tôi, nhưng mà anh cái gì cũng chưa nói.

Thật tốt, thời gian giáo hội chúng tôi trầm mặc.

Khi đến dưới ký túc xá , Thẩm Chi Nhất nghiêm trang mà đối tôi nói: “Nếu thật sự quyết định tới, kia liền thật tốt học tập, cố lên, nỗ lực.”

Tôi hừ lạnh một chút, phun tào nói: “Không hổ là cậu.”

Sau đó xoay người lên lầu, lưu anh một người ở trong gió run bần bật.

Không hổ là anh, thích làm người  học tập thật tốt, mỗi ngày hướng về phía trước.

Nhưng là nghe xong không biết vì cái gì thực cảm động.

Mấy năm nay, tôi bên người người đều vội vàng kiếm tiền, rất nhiều rất nhiều người phản đối tôi từ bỏ công tác trở về vườn trường, nhưng có rất ít rất ít rất ít người đối tôi làm ra quyết định này nói cố lên cùng nỗ lực.

Bởi vì mấy năm nay rất nhiều người đều từ bỏ chính mình đơn thuần lý tưởng.

Tác giả có lời muốn nói: Sổ thu chi ~

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #3s#hiendai