Chương 21: Tìm thấy, hóa giải hiểu lầm
5 năm sau...
Đêm nay là lễ hội Tẩy Trần ở đất nước Phù Tang này, không khí vui đùa nhộn nhịp vì dịp lễ vào mùa hoa nên cảnh tượng khiến người ta thấy thật ngọt ngào.
Một người đàn ông đứng đó, dáng người hắn thật cường tráng, khuôn mặt yêu mỵ nhưng lạnh lùng, đôi mắt đen thẳm thật sâu đúng hắn chính là Âu Hàn Cơ. Hắn đang nhìn theo cô gái nhỏ đang đứng ngắm hoa nơi kia.
Dưới làn hoa cô đẹp đến kì lạ, khuôn mặt quốc sắc thiên hương nhẹ nhàng mỉm cười, mái tóc đen, dài thả bay trong gió khiến mọi người mê say, cô mang trên mình bộ đồ truyền thống của đất nước này nhưng càng khiến cô thêm mềm mại hơn.
Đã 5 năm rồi, cô gái nhỏ đã lớn lên nhưng trong mắt hắn cô vẫn nhỏ như thế. Hắn tìm nàng 5 năm cuối cùng cũng tìm thấy, ngọt ngào chính là cảm giác của hắn bây giờ, không chần chờ hắn đi đến, ôm nàng vào trong ngực:
"Cuối cùng huynh cũng tìm được muội rồi"
Bất ngờ trước hành động này,nàng hơi hoảng hốt nhưng khi nghe giọng nói và mùi hương quen thuộc nàng đã an tâm hơn nhiều, nhưng một khắc sau đó nước mắt nàng lại chảy ra, hắn tại sao tìm nàng tại sao lại tìm thấy nàng.
Nhìn cơ thể người con gái mà hắn yêu thương đang dần run lên, hắn biết quá khứ đã để lại nhiều điều khiến nàng tổn thương.. Hắn từng nghĩ nàng phải chăng sẽ rất chán ghét hắn nhưng hắn lần này đã kiên quyết đem nàng về bên mình, hắn không muốn mất nàng một lần nữa.
"Nhu Nhi ta thật nhớ muội, 5 năm rồi, muội vẫn là như vậy..."- hắn nhẹ giọng nói
"Tại sao... tại sao lại tìm muội....tại sao còn tới đây..."_khi nghe hắn nói nàng bất giác hốc mắt rơi lệ, một lúc sau mới giả bình tĩnh mà nói, nhưng giọng nàng lại nghẹn ngào đến đáng sợ.
"ta chưa từng phản bội muội, ngày ấy muội rời đi khiến ta thật đau khổ, ta nên phạt muội sao đây?"_ hắn giọng nói khổ sở nói với nàng
Nang hơi bất ngờ vì những điều hắn nói nhưng nàng nhanh chóng gạt hắn ra,quay đầu nhìn hắn nàng bật khóc
''Gạt người tất cả chỉ là gạt người, tại sao huynh cứ muốn lấy muội làm thú vui, muội thấy huynh đã hôn cô gái ấy, họ đều bảo huynh chỉ muốn đem muội là thú vui mà thôi, muội không muốn, huynh thả muội đi được không?"
"Tạ sao muội không nghe huynh giải thích, muội ở bên huynh nhưng sao không cảm nhận huynh yêu muội đến mức nào, vậy thì muội đi đi huynh hoàn toàn bỏ cuộc."-hắn đau khổ cười, nói xong hắn quay lưng rời đi.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top