Chương 55
—
Sau khi Mai phu nhân mang một bụng tức giận từ Gia Ân hầu phủ trở về Tần phủ, vừa vào cửa liền cho lui mọi người, gọi tâm phúc ma ma đến, ma ma kia thấy sắc mặt Mai phu nhân không được tốt trong lòng đoán được vài phần, tiến lên thấp giọng nói: "Không lẽ là đại tiểu thư không đáp ứng?"
Mai phu nhân cười lạnh: "Trước kia là ta xem nhẹ nàng, chỉ cho rằng tính tình của nàng giống với nguyên phu nhân, là ta sơ sót, ai biết được nàng bên ngoài nhu nhược, bên trong lại cứng rắn, chỉ tiếc Gia Ân hầu bảo hộ nha đầu kia tốt như vậy phá hỏng chuyện của ta."
Ma ma kia châm trà cho Mai phu nhân, ôn nhu khuyên nhủ: "Đại tiểu thư nay là hầu phu nhân, đủ sức lực, đương nhiên lợi hại, này cũng là việc không có biện pháp, người ta thủ đoạn cứng rắn a, thái thái đừng quá phiền lòng, chuyện này vẫn là thương nghị với lão gia mới là điều đứng đắn."
"Không phiền như vậy...... trước đó là ta hồ đồ, Tần Yến đi, Gia Ân hầu lại không đi, Tần Tư là có người chống lưng, tìm nàng vô dụng." Mai phu nhân hung hăng vò vò khăn tay, âm thanh lạnh lùng nói: "Hiện tại chân chính không có ai che chở chính là Kinh Dao kia, hắn mới bao nhiêu nhiêu tuổi chứ, nay trong trì viên lại chỉ có một mình hắn, lại trông một cửa hiệu mặt tiền lớn như vậy, tất nhiên không làm tốt, tiểu hài tử, lừa được ai chứ."
Ma ma kia trong lòng lại chợt động, lắc đầu nói: "Không tốt, Kinh Dao kia tuy rằng nhỏ tuổi, nhưng lại có thể mở được cửa hiệu mặt tiền lớn như vậy chắc chắn khác với hài tử nhà khác, sợ chẳng phải người dễ chọc."
"Tuổi xấp xỉ với Dục nhi, lại có thể lợi hại như thế nào? Nói không chừng đều là Tần Yến giúp xử lý hết." Mai phu nhân nhớ tới chuyện lúc trước, cười đến châm chọc: "Ngươi quên chuyện của hắn cùng Tần Yến sao? Bất quá là luyến đồng mà thôi, cũng không phải cái gì chủ tử đứng đắn gì! Hắn dám ở trước mặt ta nói gì sao? Hắn có lòng tin làm được sao?"
Ma ma kia cau mày, vẫn là cảm giác không ổn, thấp giọng hỏi: "Thái thái dự định như thế nào? Hắn nhỏ tuổi như vậy, chuyện kiếm chức quan cho nhị thiếu gia này có thể giúp đỡ cái gì? Chẳng lẽ...... thái thái muốn hắn đến biện hộ với Gia Ân? Hắn nhất định sẽ không ngoan ngoãn nghe lời a."
"Đương nhiên không phải, Tần Tư còn có thể bác ta, càng đừng nói là hắn, người ta đã nói không được, ta còn có thể như thế nào?" Mai phu nhân ngã một lần sẽ không ngã nữa, chậm rãi nói: "Thứ ta lần này cần, hắn nhất định có thể cho......"
Mai phu nhân lại nghĩ tới một chuyện đến, nhíu mi nói: "Năm đó chỉ nói hắn là Tần Yến nhặt được, đến cùng là nguyên quán nơi nào? Trong nhà còn có ai? Nhà có căn cơ như thế nào? Ngươi đi tìm người thăm dò nghe ngóng điều tra xem."
"Việc này cũng đúng." Kia ma ma gật gật đầu: "Thái thái...... thật sự muốn tìm hắn?"
Mai phu nhân gật đầu: "Đương nhiên! Thừa dịp Tần Yến chưa quay lại, ta nhất định phải đem những lời này nói ra!" Ma ma kia thấy Mai phu nhân đã quyết tâm cũng không dám nói cái gì nữa, chỉ là trong lòng vẫn lo sợ.
Gia Ân hầu phủ, Hoành Kỳ Như hạ triều trở về, Tần Tư cùng nhóm nha đầu hầu hạ Hoành Kỳ Như thay đổi xiêm y, Hoành Kỳ Như mặc vào thường phục, cài nút thắt ở cổ cười nói: "Trời quá nóng, cũng không thể đi ra ngoài, ở trong phủ có buồn chán không?"
Tần Tư cười: "Cũng không buồn, hôm nay thái thái bên phủ đến đây một chuyến."
Hoành Kỳ Như nhíu mi: "Bà ta tới làm cái gì? Có làm khó dễ ngươi?"
Tần Tư lắc đầu nở nụ cười: "Bà ta có thể làm khó gì ta? Bất quá là nói bừa vài lời, cũng không cần nói lại cho ngươi nghe, ta chính là nói với ngươi một tiếng. Nay bà ta đang kiếm mua một chức quan cho Tần Dục, đang lo không có cửa sau, ta suy nghĩ một chút lại thấy không ổn, quý phủ bên kia tuy không thể so như trước nhưng không đến nỗi này, trung gian còn không biết có chuyện gì, ta cũng lười suy nghĩ, không đáp ứng liền được, hôm nay bà ta đến tìm ta thăm dò, sợ là chưa từ bỏ ý định, nếu bà có tìm đến ngươi......ngươi trăm ngàn lần đừng cố kỵ đó là nương gia của ta, mọi việc nên giải quyết rõ ràng."
"Ta biết." Hoành Kỳ Như nắm tay Tần Tư niết niết cười: "Nghĩ cho cùng thì bà ta cũng không dám trước mặt ta ra giọng nhạc mẫu đâu, ta lúc nào nhận nhạc gia (nhà bố mẹ vợ) này? Muốn ta tùy tiện chiếu cố tiểu cữu tử kia? Nằm mơ đi thôi."
Hoành Kỳ Như hớp một ngụm nước đậu xanh, chậm rãi nói: "Ta chính thức chỉ có hai nhạc gia, một là đại cữu huynh đang đi ra ngoài làm nhiệm vụ, còn có tiểu cữu huynh đang bận rộn túi bụi làm sinh ý, nơi nào lại chạy đến thêm một người?"
Tần Tư mỉm cười, nghĩ đến một chút: "Nói thì vậy, nay đại ca không ở nhà...... ngươi khi nào không bận việc đến trì viên xem xem, Dao nhi một người ở nhà ta không yên lòng."
"Ngươi còn không yên tâm về hắn?" Hoành Kỳ Như đặt chén sứ xuống, thấy ánh mặt Tần Tư vẫn có chút lo lắng, vội vàng dỗ dành: "Ta biết, ngày mai hạ triều ta liền đến xem xem."
Tần Tư lúc này mới yên lòng, Hoành Kỳ Như cho bọn nha đầu đều lui xuống thấp giọng cười nói: "Nói đến nhạc gia...... nghe nói tiểu di tử (em vợ) tiện nghi kia của ta đã hoài hài tử? Phu nhân này, chúng ta cũng không thể để thua nàng nha."
Tần Tư nghe vậy mặt chuyển đỏ, quay mặt đi không hề tiếp lời, Hoành Kỳ Như cười ha hả sáp lại gần dỗ dành không nhắc đến chuyện kia nữa.
Hôm sau Mai phu nhân quả nhiên mang người đến cửa tiệm Mười dặm sắc đỏ, bên trong Kinh Dao chính cùng vài người mãi bạn (người môi giới) nói chuyện, nghe Mai phu nhân đến đây Kinh Dao cũng sửng sốt, bà ta tới làm cái gì?
Bên trong cửa hiệu đương nhiên có trà thính để chiêu đãi khách nữ, Kinh Dao sai người mời Mai phu nhân vào trước, chính mình vẫn cùng mấy người mãi bạn bàn chuyện sinh ý trước, chờ khi kết thúc mới sửa sang lại xiêm y đi qua.
Mai phu nhân đang cầm mấy hạp yên chi trưng bày trong phòng nhìn kỹ, thấy Kinh Dao đến đây nở nụ cười: "Hôm qua Tư nha đầu tặng ta chút yên chi của cửa tiệm, ta trở về dùng cảm thấy rất tốt, này không bận gì, nên muốn đến đây xem xem."
Kinh Dao trong lòng nghi hoặc, Tần Tư tự nhiên đưa những thứ này cho bà ta làm gì?
Kinh Dao không muốn cùng nàng nói nhiều, bên trong còn có không ít chuyện chờ hắn làm đây, bèn thản nhiên nói: "Nếu là thích, vậy liền cùng nhóm nha đầu đi xem thử, Xuân Đào......"
Xuân Đào này vốn là nha đầu Tần Yến mang theo từ Tần phủ, về sau lại được giữ thành a đầu bên người Tần Yến, qua mười bốn tuổi liền đến bên cửa hàng phụ giúp, dựa theo quy củ trong phủ. Kinh Dao đối với nàng ra ánh mắt, Xuân Đào minh bạch, tiến lên phía trước mời Mai phu nhân. Mai phu nhân thấy Kinh Dao vội vàng muốn rời đi, nở nụ cười rồi nói: "Không phải, Kinh Dao...... ta tới tìm ngươi, muốn cùng ngươi nói chuyện một chút."
Kinh Dao trong lòng nghi hoặc, lại ngồi xuống, Mai phu nhân xoa xoa thái dương đầy mồ hôi, cười nói: "Chuyện là như vậy, mấy ngày gần đây ta giúp cho đệ đệ của Tần Yến tìm được một cái tiền đồ tốt, ha ha...... chuyện này a Tư nha đầu cũng là biết đến, không tin ngươi có thể tự hỏi nàng. Chuyện khác còn dễ nói, chỉ là hiện bây giờ ngân phí có hạn, bên kia lại cần bạc cần tiền gấp, không có biện pháp, ta nghĩ bên cửa hiệu mặt tiền này của ngươi làm ăn tốt nên tất nhiên là giàu có, liền nghĩ rằng trước đến đây mượn một ít, tháng sau thu hoạch vụ thu, bạc từ các nơi thôn trang liền thu hồi lại, đến lúc đó ta cho người đưa tới, một hai đồng cũng không để thiếu."
Kinh Dao cười, thì ra là đến đây tống tiền.
Mai phu nhân vốn nghĩ là lấy tiếng của Tần Tư để ra cờ hiệu lừa gạt Kinh Dao, không nghĩ tới hắn lại không hồi đáp gì, chỉ phải tiếp tục nói: "Ngươi có lẽ là không biết đi? Này vốn là chuyện thường ngày của các phủ, giống quý phủ của chúng ta, khi nhị phòng tam phòng cần, cũng thường đến bên ta lấy ngân phí, cho đến khi giàu có cũng phải giúp nhau, ta luôn luôn không muốn, huynh để trong nhà lại bị đối xử khác với người khác..."
Mai phu nhân có ý ám chỉ, Kinh Dao nghe cũng minh bạch, vừa muốn chính mình cho nàng bạc còn muốn mình không đòi lại.
Kinh Dao không muốn cùng nàng nhiều lời, nói thẳng: "Tần thái thái xem trọng ta, cửa hiệm bên này ta chỉ thay ca ca lo liệu, chuyện như vậy ta làm chủ không được, nay ca ca không ở, những khoảng chi tiêu ta lại càng không dám sai một chút nào, không thể không rõ ràng mà lại chi ra bạc, chuyện của Tần thái thái ta lực bất tòng tâm."
"Kinh Dao...... lời này ngươi nói liền rất giả dối đi?" Mai phu nhân đã sớm biết Kinh Dao sẽ lấy lời này đến để đưa đẩy, cho nên trước đó đã thăm dò kĩ lưỡng, cười nói: "Ta biết là, một nửa tiền lời của cửa hiệu này đều là của ngươi, như thế nào lại thành thay ca ca ngươi xử lý đâu? Ngươi có phải...... là cố ý không đáp ứng ta đi?"
Kinh Dao nhấp nhấp môi, nguyên lai là có chuẩn bị mà đến a.
Mai phu nhân khóe mắt mang ra một tia thần sắc đắc ý, thầm nghĩ quả nhiên vẫn là tiểu hài tử, nói dối cũng sẽ chột dạ, Mai phu nhân nở nụ cười, nhẹ giọng nói: "Lại nói...... ngươi có lẽ còn chưa biết quy củ của phủ chúng ta đi, dù tốt hay không tốt đều là thân huynh đệ, ngày thường có như thế nào, kia vẫn là huyết mạch với nhau, không giống người khác, ngày thường xưng huynh gọi đệ, phút cuối cùng còn không biết đối xử với nhau như thế nào đâu, ha ha...... Lại nói đến, được rồi, đừng nháo nữa, bên này vừa là Tần Yến ra tiền để mở cửa hiệu, bạc kiếm được đều là của Tần gia, ta cũng là lấy bạc từ phủ của mình, này không đúng sao? Hay là nói...... ngươi tham chút tiền ấy, không chịu lấy ra?"
Kinh Dao đem tay áo vốn được xắn lên thả xuống, mân mân nếp uốn nơi cổ tay áo, trong lòng chợt cảm thấy đau lòng cho ca ca của hắn, trước kia cả ngày cùng người như thế trải qua, thật nhiều vất vả.
Kinh Dao không muốn phí cái tâm tư này, cũng không giống như Tần Tư lấy đại cục làm trọng mà làm ra sắc mặt hoà nhã, trực tiếp đứng dậy nói: "Tần thái thái nói đúng, ta quả thật tham lam chút tiền đó, sẽ không dễ dàng đưa cho ngươi."
Mai phu nhân nghe vậy sửng sốt, nàng cùng người ta câu tâm đấu giác* luôn luôn chuẩn bị chu toàn, tấn công trong lời nói lời nói sắc bén, lần đầu gặp qua câu trả lời thẳng thừng như vậy nên nhất thời không biết làm sao, lại không nghĩ đến...... hắn dù sao cũng nên tìm cớ khác chứ? Vì hôm nay, Mai phu nhân đã trù tính một đêm, không sai biệt lắm nghĩ ra tất cả lý do Kinh Dao có thể lấy để cự tuyệt, tự nhận bà đều có thể bác bỏ, không nghĩ tới Kinh Dao lại...... trực tiếp không nói lý.
*câu tâm đấu giác: dùng mưu trí tranh đấu gay gắt với nhau
Kinh Dao còn nghĩ muốn thừa dịp Tần Yến không ở nhà thì đem mọi việc trong cửa hàng sửa sang thật tốt, chờ các nơi đều đi vào nề nếp, liền có thể yên tâm giao cho người trông coi. Tần Yến có trở lại, chính mình cũng không cần mỗi ngày đến đến đi đi trong coi. Thời gian trôi qua nhanh, nơi nào có sức lực cùng Mai phu nhân đấu võ mồm, lại nói hắn cũng lười biếng cùng đám phu nhân nội trạch so tâm trí, sợ nàng còn có thể đến dây dưa, lại nói: "Còn có, không phải chỉ có bạc của bên cửa hiệu này trong tay ta, trì viên bên kia, thêm với bổng lộc bình thường của ca ca đều là ta thu hết, cho nên Tần phu nhân về sau cũng không cần hướng ca ca xin mượn, y không có tiền bạc đưa cho ngươi đâu, ta lại càng sẽ không cấp."
Mai phu nhân quả thực điên máu rồi, Kinh Dao này vóc người còn chưa nảy nở hết, trên mặt còn mang theo chút trẻ con, cái mặt này mở miệng nói ra từng lời mà một chút tình cảm cũng không có. Mai phu nhân hôm qua từ chỗ Tần Tư đã ăn một bụng khí, vốn định hôm nay đến cùng Kinh Dao gỡ hòa một ván, không nghĩ tới càng náo loạn càng không còn mặt mũi, Mai phu nhân mặt đỏ bừng, lạnh lùng cười nói: "Cũng mệt ngươi nói ra lời như vậy, ngươi xem mình là ai hả? Bất quá là một tên nô tài được Tần Yến nhặt về, dựa vào một ít thủ đoạn ghê tởm để bò lên, thật sự xem chính mình thành chủ tử rồi sao? Cãi nhau cứ hở ra kêu 'Ca ca' 'Ca ca', trong quý phủ chúng ta kia mới là đệ đệ chân chính của Tần Yến đây! Ta ôn tồn đến cùng ngươi nói chuyện, cho ngươi vài phần mặt mũi, ngươi ngược lại thật sự coi mình thành nhân vật quan trọng."
Kinh Dao thấy Mai phu nhân bắt đầu khóc lóc om sòm càng lười nói cái gì nữa, trực tiếp xoay người đối Xuân Đào nói: "Ngày nóng bức, Tần thái thái sợ là bị cảm nắng rồi, đã bắt đầu nói mê sảng, nhanh đem người tống xuất đi thôi."
Mai phu nhân khó thở, có nhiều mưu kế lại không thể mang ra dùng với Kinh Dao, Kinh Dao nhưng lại không tiếp chiêu, trực tiếp đem người đuổi ra ngoài.
"Hảo, đây là ngươi muốn nháo không mặt mũi." Mai phu nhân cười lạnh mấy tiếng, đứng dậy đi ra ngoài, quét mắt liếc nhìn Kinh Dao nhẹ giọng châm chọc: "Mà thôi, đến cùng là ta tâm từ, trước tiên khuyên ngươi một câu, đừng tưởng rằng lúc này Tần Yến đối tốt với ngươi liền đắc ý, y có thể vĩnh viễn không kết thân, sẽ cùng ngươi trải qua sao? Đừng có nằm mộng, hiện tại đắc ý, về sau thất ý."
Nếu là ngay lúc mới cùng Tần Yến tâm ý tương thông, nghe nói như thế Kinh Dao sẽ bị chùn tâm ý, nhưng đã trải qua kì thi Hội kia, những lời này đã vào không được tai của Kinh Dao, hắn thật minh bạch, chính mình nếu còn không tin Tần Yến, đó mới thật sự là cô phụ mảnh chân tâm Tần Yến đối với mình, bất quá......
Tuy rằng chính mình sẽ không để ý tới những lời này, nhưng nghe Mai phu nhân chửi bới Tần Yến như vậy, hắn trong lòng vẫn là nhịn không được tức giận.
Mai phu nhân cầm lấy khăn tay mang theo nhóm ma ma nha đầu muốn đi ra ngoài, Kinh Dao trong mắt chợt lóe lên một tia tàn ác, chờ Mai phu nhân chuyển qua tấm bình phòng ngay nơi trưng bày những món bảo khố thì Kinh Dao tiến lên một bước, một tay quơ đổ bách bảo*, những món cổ ngọc khí trên các ô vuông liền rơi xuống, gây lên vài tiếng giòn vang khi chạm đất!
*bách bảo
Mai phu nhân còn có bọn nha đầu trong phòng sợ tới mức không ngừng thét chói tai, Kinh Dao mặt lạnh hướng bên ngoài cao giọng nói: "Cát Tường!"
Cát Tường thấy Mai phu nhân đến đây sợ sẽ có chuyện nên sớm canh chừng bên ngoài, nghe bên trong bàng bàng lang lang một trận âm thanh, lại nghe Kinh Dao gọi, vội vàng khập khiễng vọt vào, Kinh Dao âm thanh lạnh lùng nói: "Tần thái thái lỡ tay đập phá đồ trong phủ chúng ta, cùng Tần thái thái hồi phủ, lấy bạc bồi thường một phần cũng không cho thiếu!"
Mai phu nhân sợ tới mức tay đều run lên, nghe lời này giọng the thé nói: "Cái gì?! Rõ ràng là tự ngươi phá! Ngươi bị điên rồi sao hả?"
Kinh Dao thầm nghĩ đối với ngươi điên nên không cần khách khí, cũng không để ý bà, quay đầu hướng Cát Tường nói: "Tần thái thái bị cảm nắng vẫn còn chưa tỉnh lại, ngươi chỉ cần nói với Tần lão gia, đem chuyện hôm nay kể rõ ràng với Tần lão gia, chắc rằng Tần lão gia sẽ không quỵt nợ."
Lời này lập tức đụng chạm đến điểm yếu của Mai phu nhân, Tần Liễm luôn không cho bà đến bên này, mà hôm nay chỉ vì chuyện của Tần Dục mà quyên nháo lên, nếu để Tần Liễm biết sợ rằng lão sẽ phát hỏa với mình trước đây. Mai phu nhân nhìn về phía Kinh Dao, hận không thể ăn sống hắn, nhưng một cái biện pháp cũng không có, Mai phu nhân kiệt lực áp chế lửa giận trong lòng, cắn răng gật đầu nói: "Hảo, rất tốt...... hôm nay ta liền bồi thường cho ngươi!", nói rồi mang theo người đi ra ngoài, Cát Tường vội vàng đi theo.
Mai phu nhân đi ra, lại chạm mặt Hoành Kỳ Như vừa mới hạ triều đến Mười dặm sắc đỏ tìm Kinh Dao, hai người nhất thời đều sửng sốt. Hoành Kỳ Như hướng bên trong nhìn thoáng qua sắc mặt lạnh lẽo, trầm giọng nói: "Đại cữu huynh mới vừa đi hai ba ngày, Tần thái thái liền nhanh chân không ngừng dẫn người đến đạp phá cửa hiệu của Kinh Dao sao?!"
Mai phu nhân nghe một câu này suýt nữa phun máu, Hoành Kỳ Như lại không đồng ý bỏ qua cho nàng, tức giận nói: "Không phải cái chuyện chức quan kia sao? Người cần tìm chính là ta! Lại tìm đến Kinh Dao làm cái gì? Hắn mới có bao nhiêu tuổi? Thái thái cũng hạ thủ được!" dứt lời quay đầu đối với tiểu tư trách mắng: "Còn thất thần làm cái gì?! Đi thỉnh thái y, đại cữu huynh không ở đây, Kinh Dao có bị thương ai đảm đương nổi?!"
Hoành Kỳ Như lại quay đầu nhìn Mai phu nhân, âm thanh lạnh lùng nói: "Thái thái dụng tâm cũng quá cực khổ, Tư nhi bác bỏ chuyện của ngươi, ngươi liền đến lấy hơi của Kinh Dao, quả nhiên là chọn trúng quả hồng mềm dễ bóp, khi nhục hài tử, cũng không sợ báo ứng!"
Mai phu nhân bị tức trong đầu ong ong, một câu cũng không nói được, trong đầu đen một mảnh ngã về phía sau...
_______________________________
*Nhân dịp hôm nay là một ngày đẹp, mình post liền hai chương luôn ~(‾▿‾~ )
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top