Chương 49


Hôm sau giờ Dần (3h-5h) hai khắc cửa lớn Trì Viên bị đập vang, Phúc quản gia không biết chuyện gì, vội vàng phủ thêm xiêm y rồi chạy ra cửa xem xét, vừa thấy là người trong cung đến vội vàng đem người mời vào, rồi lại vội vã tìm nha đầu vào trong viện thông báo cho Tần Yến.

Tần Yến ngủ không sâu, đại a đầu quản sự vừa gõ cửa viện bên này y liền nghe thấy, bên ngoài trời còn tối đen, Tần Yến trong lòng rùng mình, lúc này có người đến cũng không phải chuyện tốt gì.

Tần Yến đứng dậy lấy xiêm y phía đầu giường mặc thêm vào, xoay người vòng qua bình phong đi ra, nhóm tiểu nha đầu đang muốn tiến vào gọi người, Tần Yến đã đè giọng nói trước: "Kinh thiếu gia còn ngủ đâu, nói nhỏ chút, có chuyện gì?"

Tiểu nha đầu cúi người nhẹ giọng nói: "Người trong cung đến, Phúc quản gia đã cho mời đến bên ngoài thư phòng, thỉnh thiếu gia đi qua."

Tần Yến hơi hơi nhíu mi gật gật đầu, sửa sang lại xiêm y đi ra.

Bên trong Kinh Dao hơi nghe được chút động tĩnh, nhíu nhíu mày tỉnh, bên ngoài trong nhà chính đèn đuốc sáng trưng, ánh sáng xuyên qua tầng tầng màn trướng chiếu vào. Kinh Dao thấy Tần Yến không ở đây nên cũng dậy, khối băng trong chậu ở đầu giường còn chưa tan hết, Kinh Dao nhíu nhíu mi, hơn nửa đêm đây là có chuyện gì?

Bên trong ngoại thư phòng, hai cấm vệ thấy Tần Yến đến vội vàng hành lễ, Tần Yến khoát tay: "Không cần câu nệ nghi thức này, xảy ra chuyện gì?"

Một cấm vệ nhìn nhìn Phúc quản gia phía sau Tần Yến, Tần Yến biết ý, nghiêng đầu nói: "Mọi người trước lui xuống đi."

Phúc quản gia mang theo bọn nha đầu đi xuống, cấm vệ kia lúc này mới thấp giọng nói: "Tần đại nhân...... ban đêm giờ Sửu ba khắc, Thánh Thượng bị hành thích."

Tần Yến cau mày: "Hiện tại như thế nào ?"

"Tần đại nhân chớ lo lắng, Thánh Thượng tự có thần phật phù hộ, chỉ bị thương ở tay, đã để Ngự Y chữa trị, cũng không lo ngại." Cấm vệ dừng lại hạ thấp giọng nói tiếp: "Thích khách kia đã cắn lưỡi tự sát, Tô đại nhân đang lục soát trong cung đây, chúng ta ra ngoài cũng được một lúc rồi, không biết hiện tại thế nào, Thánh Thượng thỉnh đại nhân tiến cung ngay."

Tần Yến suy nghĩ, gật gật đầu: "Hai vị chờ một chút, ta đổi xiêm y liền đi."

Tần Yến xoay người về nội viện, va phải Kinh Dao đang nghe lén sau cây cột, Tần Yến bật cười: "Trời còn tối đen ngươi ra đây làm cái gì? Theo ta trở về!"

Hai cấm vệ ở bên trong nghe được động tĩnh lập tức đi ra, Tần Yến theo bản năng đem Kinh Dao bảo hộ ở phía sau, cười nói: "Xá đệ không ngoan, khiến nhị vị chê cười."

Chuyện lần này là đại cơ mật, hai cấm vệ kia trước khi đến đã được phân phó, chỉ cho phép nói riêng với Tần Yến, hiện tại để cho người khác nghe thấy được, này...... hai cấm vệ đưa mắt nhìn nhau, Tần Yến khẽ cười nói: "Hai vị không cần khó xử, chút nữa diện thánh ta đương nhiên sẽ tự mình nói rõ."

Hai người kia nghe được lời này an tâm, gật gật đầu trở về ngồi tiếp, Tần Yến đem Kinh Dao về Chiêu Khôi đường.

Kinh Dao nghe lén cũng không phải một hai lần, tí xấu hổ cũng không có, chỉ là lòng đầy tâm sự, Tần Yến xoa nhẹ đầu hắn một cái nói: "Làm sao? Ta phải tiến cung một chuyến ngay bây giờ, chờ đến hừng đông mới trở lại, ngươi đi ngủ trước, lúc tỉnh dậy sẽ thấy ta."

"Thế nhưng......" Kinh Dao ở đâu tin những lời này được, ôm quan phục không buông tay, sau khi do dự một lúc lâu thấp giọng nói: "Trong cung đều là thích khách, ngươi cũng không phải võ quan, Hoàng Thượng tìm ngươi đi vào để làm gì?"

Tần Yến bật cười đi đòi xiêm y: "Đương nhiên là có chuyện muốn thương nghị, hoặc là muốn giao cho ta công sự lớn nào đó, nghe lời, đưa ta xiêm y......"

"Vậy chờ hừng đông không được sao?" Kinh Dao ôm càng chặt: "Có thể hay không...... cũng mang theo ta đi? Cứ nói ta là tiểu tư của ca ca."

Tần Yến không nhịn được bật cười: "Ngươi xem ca ca ngươi là quan lớn gì sao? Tiến cung còn có thể mang theo tiểu tư? Đừng nháo...... chuyện ta đáp ứng ngươi lúc nào không thực hiện được? Hừng đông ta liền trở lại."

Nửa năm trước vừa trải qua màn bức vua thoái vị, cảnh tượng ngày đó còn rõ ràng trước mắt, Kinh Dao muốn yên lòng cũng khó, lại không dám tiếp tục nháo chọc Tần Yến không vui, đành phải vuốt vuốt quan phục có chút nhăn đưa cho Tần Yến, thấp giọng nói: "Ca ca nhưng nói rồi đó...... hừng đông liền trở lại."

Tần Yến nhìn bộ dáng hắn trong lòng vừa thương lại vừa yêu, ôm người vào trong lòng nhẹ giọng cười nói: "Ân, nhất định, xem chút dũng khí của ngươi kìa, không tiền đồ."

Trong lòng Kinh Dao còn đang xáo xào đây, nhịn không được nhỏ giọng bác bỏ: "Nếu người trong cung cho truyền là ta...... ca ca còn không biết sẽ như thế nào đâu."

Tần Yến suy nghĩ rồi cũng cười, thấp giọng dỗ nói: "Yên tâm đi, một lát liền trở lại."

Tần Yến thay xong xiêm y theo hai cấm quân kia rời đi, lần này y ngược lại không khiến Kinh Dao đợi lâu, Kinh Dao ở trong phủ đợi bất quá một canh giờ trong cung lại có người đến, khách khách khí khí cũng đem Kinh Dao thỉnh đi.

Tần Yến tiến cung liền được trực tiếp đưa đến Càn Thanh cung, bên trong Triều Gia đang nằm trên tháp, thấy Tần Yến đến đây cười nói: "Ngươi tới thật nhanh, ban tọa, thượng trà."

Tần Yến nào lại có tâm tư uống trà, trước thỉnh an rồi hỏi vết thương của Triều Gia, Triều Gia đem tay áo xắn lên một chút để cho y nhìn nhìn, nở nụ cười nói: "Không có gì, chỉ là bị thương chút da thịt, không chạm đến gân cốt."

"Đồng bọn thích khách bắt được?" Có thể tổn thương Hoàng đế, này cũng không phải là việc một thích khách có thể làm, sau màn cần phải có bao nhiêu đồng mưu, bao nhiêu thế lực chống đỡ, Tần Yến hơi hơi nhíu mi: "Thật là dư đảng của Tiết gia làm ra?"

Triều Gia cười nhạt: "Tiên sinh vẫn đang tra khảo, đã lôi ra hai tên thái giám, về phần là ai phái tới ...... suy đoán của ngươi hẳn không sai."

Tần Yến minh bạch mục đích Triều Gia gọi y tới lần này, hơi hơi gật đầu nói: "Thần nguyện thẩm vấn thích khách, vì Thánh Thượng phân ưu.", mặc kệ có phải tàn dư của Tiết gia hay không, chuyện lần này cũng nhất định phải chụp lên đầu bọn họ đi, Triều Gia nhẫn lâu như vậy, cuối cùng cũng có cơ hội nắm thóp lớn như vậy như thế nào có thể lãng phí.

Triều Gia vừa lòng cười: "Nếu như thế là tốt nhất, trong triều cũng đang lúc cần dung người, ngươi cũng không nên mãi thanh nhàn tại Hàn Lâm Viện ...... người tới."

Triều Gia lúc này ban Tần Yến chức Đại Lý Tự Thiếu Khanh, hàm ngũ phẩm, tham gia một hướng thẩm tra xử lý vụ án hành thích.

Tần Yến tạ ơn, hai người vừa mới nói mấy câu thì Tô Khanh Thần đến đây, Triều Gia vội vàng đứng dậy, Tô Khanh Thần tiến lên ấn vai của y nói: "Đừng hoạt động, cẩn thận không lại toác miệng vết thương.", Triều Gia xoay người hướng Tần Yến nở nụ cười nói: "Tần Yến đến rồi, Hoàng Thượng đã nói với ngươi rồi chứ?"

Tần Yến gật đầu: "Mới vừa nói đến việc tiên sinh bắt được hai đồng lõa, nhưng còn có người khác? Hành động ám sát cụ thể như thế nào?"

Tô Khanh Thần lắc lắc đầu: "Không có...... từ sau khi Hoàng đế đăng cơ ta lấy lý do tiết kiệm đã thả không ít người ra ngoài, chỉ để lại một ít có lý lịch trong sạch, không nghĩ tới lại vẫn không dọn được sạch sẽ. Thích khách kia vốn là cung nữ châm đèn ở Thừa Càn cung, ngày thường không gây chú ý, đêm nay lúc tắt đèn lại đột nhiên bạo khởi, cầm một cái chủy thủ dài năm tấc hướng phía Hoàng đế, may mắn thị vệ phản ứng nhanh, không trọng thương......"

Triều Gia cười: "Cũng là ta sơ sót......"

"Các cung nữ ra vào đại điện đều có người kiểm tra, ắt sẽ không để bỏ sót vũ khí sắc bén rành rành như vậy, có thể......" Tần Yến nhìn về phía Tô Khanh Thần: "Hai tên thái giám kia chính là người giám sát tra xét nơi này."

Tô Khanh Thần gật gật đầu: "Đúng, có thể mua chuộc cả dây này...... không đơn giản a."

Tần Yến bỗng nhiên trong lòng nhưng lại nghĩ tới một hướng khác, những người này vì cái gì không sớm không muộn, nhất định lại muốn ám sát vào lúc này đây? Hai mươi hai tháng năm, không phải ngày trọng đại gì, ra tay vào thời điểm không có ý nghĩa đặc thù không ngoài hai nguyên nhân, một là chó cùng rứt giậu, hai là...... thời cơ đã đến, nên vì bước tiếp theo mà làm chuẩn bị.

Triều Gia xem chừng chặt chẽ loạn đảng Tiết gia đã nửa năm, luôn không nóng không lạnh, không có làm ra hành động lập tức muốn xử sạch bọn họ, cho nên tình huống chó cùng rứt giậu không tồn tại, vậy chuyện lần này là còn có hậu chiêu .

Điều Tần Yến nghĩ đến Tô Khanh Thần cũng nghĩ ra, Tô Khanh Thần thấy Tần Yến sau một lúc lâu không nói lời nào thản nhiên đáp: "Sợ là Triều Trạch rốt cuộc nhịn không được rồi."

Tần Yến trong lòng càng chắc chắn, Triều Trạch kiêng kị tính mạng mẫu thân cùng huynh đệ hắn, cho nên vẫn không dám động thủ, nhưng Triều Gia vẫn kéo dài, hắn đơn giản cũng kéo dài, chậm rãi đem người bí mật đưa vào trong cung, nghĩ một kích đoạt mệnh, sau đó lại tấn công vào kinh thành, đoạt lại đế vị.

Tô Khanh Thần cười lạnh: "Hắn như thế nào lại không động não một chút, nếu là Hoàng thượng có mệnh hệ gì, Hoàng thượng còn đầy các vị hoàng thúc đang chờ đây, chỗ nào đợi hắn đánh vào đến, tân đế đăng cơ trước tiên giết hắn bình loạn."

Tần Yến hơi hơi gật đầu không có nói tiếp, lời này cũng chỉ Tô Khanh Thần có thể nói, người khác nói chính là đại bất kính, kỳ thật trừ lần ám sát này là việc ngoài ý muốn nho nhỏ, cái khác đều là trong lòng bàn tay Tô Khanh Thần, vẫn kéo dài phớt lờ chuyện mưu nghịch vốn là vì buộc Triều Trạch tạo phản.

Triều Gia vì trấn an tôn thất, mặc cho người khác khuyên như thế nào, muốn sớm trừng trị toàn bộ dòng họ Tiết gia, Triều Gia đều nói không đành lòng cốt nhục tương tàn, làm ra bộ dáng hiền hoà, ngầm lại đem những người đó nhốt kĩ, dù chưa từng tra tấn nhưng là không ít lần cho bọn họ chịu khổ, chỉ còn chờ kéo dài đến lúc Triều Trạch nhịn không được mà động thủ trước, như thế Triều Gia có thể nói, trẫm vốn định khoan dung, nhưng hoàng thúc hùng hổ dọa người a...... lúc này hắn chiếm lý hoàn toàn.

Tần Yến trong lòng cười nhẹ, quan bức dân phản, dân không thể không phản.

Bất quá so với những việc năm đó Triều Trạch đã làm, này không tính là gì, nếu là đổi thành y, Tần Yến không sai biệt lắm cũng sẽ làm như thế, Tần Yến hỏi: " Binh sĩ các nơi đã an bài tốt sao? Kinh thành không lo chứ?"

Tô Khanh Thần cười gật gật đầu: "Yên tâm, đã sớm an bài tốt, tuyệt đánh không đến kinh thành được, nhiều nhất có thể đến Nghê Khâu là bị bắt rồi, việc này không cần ngươi lo lắng, ngươi trước cùng ta đến thẩm vấn mấy tên thái giám kia......"

Tần Yến liếc nhìn thời gian trên đồng hồ cát do dự một chút nói: "Tiên sinh...... có thể cho phép học sinh hừng đông hồi phủ một chuyến?"

Tô Khanh Thần kinh ngạc: "Làm sao? Trong nhà có việc?"

Tần Yến nở nụ cười: "Hổ thẹn, học sinh trước khi đến có đáp ứng Kinh Dao, hừng đông sẽ trở về, bây giờ đến thẩm tra vụ án...... liền khó trở về sớm."

Tô Khanh Thần đối với chuyện liên quan đến Kinh Dao vẫn luôn khoan dung, nghe lời này nở nụ cười rồi nói: "Nguyên lai là Tần phu nhân ra lệnh cấm, để ngươi trở về một chuyến ngược lại không khó......"

Tô Khanh Thần suy nghĩ cười nói: "Mà thôi, dứt khoát cũng đem Kinh Dao đón đến, trước cứ chuẩn bị một gian phòng tại Thiên Điện trong Càn Thanh cung cho các ngươi, vụ án này nào chỉ có thẩm vấn vài tên thái giám là có thể xong việc, đơn giản đem hắn đến ở bên, đỡ để ngươi tâm tư không yên, công sự cũng làm không xong."

Tần Yến không nói nhìn về phía Triều Gia, Triều Gia luôn luôn là cái gì đều tuân theo Tô Khanh Thần, nghe vậy gật đầu nói: "Vậy cũng tốt, tiên sinh liền vẫn ở tại Thiên Điện, cũng là cho thêm các ngươi một nơi ở mà thôi, trẫm cũng đã lâu chưa thấy qua Kinh Dao, vẫn muốn thưởng cho hắn thêm vài món, để hắn đến đây đi."

Như thế là tốt nhất, Tần Yến tạ qua Triều Gia cùng Tô Khanh Thần, cùng Tô Khanh Thần rời đi.

Sau khi Kinh Dao được thỉnh tiến cung trước tiên đi cấp Triều Gia hành lễ vấn an, hai người cũng từng quen biết, trước kia không nói chuyện được bao nhiêu, lúc này gặp lại không nghĩ tới lại có thể tán gẫu, vẫn luôn nói đến hừng đông, Triều Gia lưu Kinh Dao cùng mình dùng điểm tâm, sau tự vào triều, Kinh Dao theo cung nhân đến Thiên Điện đã được an bài.

Tần Yến,Tô Khanh Thần còn có thêm vài vị đại nhân cùng thẩm án, mãi cho đến giờ Tỵ mới ghi chép xong xuôi hồ sơ từng người rời đi, Tần Yến nhớ Kinh Dao, sau khi xong việc liền đi tìm.

Tại phòng nhỏ trong Thiên Điện, Kinh Dao quan sát bàn cờ ngẩn người, Tần Yến đi vào cười nói: "Không mệt sao? Như thế nào không nằm một lát."

Kinh Dao thấy Tần Yến đến đây nhanh chóng bật dậy, cười nói: "Ca ca xong việc? Chúng ta lúc nào trở về?"

Tần Yến cười: "Còn phải ở mấy ngày...... thấy gò bó?", có vài chuyện không tiện nói với Kinh Dao, không muốn hắn lo lắng, Tần Yến chính mình rõ ràng, bây giờ trong cung đã an bài xong, có thể yên tâm, nhưng ngoài cung thì không hẳn như vậy, kỳ thật lúc này ở trong cung ngược lại càng an toàn. Mà xem thế nào..... nếu bên ngoài thật sự bị loạn lên, nói không chừng y còn muốn hướng Triều Gia xin ân điển phái chút cấm vệ đến Nghệ phủ còn có Gia Ân hầu quý phủ để thủ vệ.

Kinh Dao lắc đầu: "Cũng không thể nói là bó buộc...... chỉ là ta ở đây cũng không giúp được gì."

"Ai nói?" Tần Yến lôi kéo Kinh Dao cùng nằm lên tháp, nắm tay hắn bóp bóp cười khẽ: "Ngươi tại đây có thể làm ta an tâm a, coi như là thăm người thân đi, nhẫn mấy ngày...... một đêm không ngủ mệt rồi đi?"

Kinh Dao kỳ thật còn đỡ, nhưng là Tần Yến tối hôm qua chỉ ngủ một canh giờ, sau lại tiến cung thẩm án, vẫn chịu đựng đến tận bây giờ, trong mắt còn có tơ máu , Kinh Dao gật đầu nói: "Có chút buồn ngủ, ca ca ngủ cùng với ta đi."

Tần Yến gật đầu, hai người chỉ thoát áo ngoài rồi cùng nằm xuống, Kinh Dao ôm cánh tay Tần Yến hơi hơi cuộn tròn thân mình, nhìn chằm chằm Tần Yến, Tần Yến trở mình ôm người vào trong ngực xoa xoa, chỉ cảm thấy trong lòng rốt cuộc cũng vững vàng lại. Tần Yến cúi đầu hôn lên môi Kinh Dao, mặc cho bên ngoài có náo loạn đến thế nào đi nữa, chỉ cần bảo vệ che chở người này, không để hắn bị liên lụy là tốt rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top