chương 2
Phù phù một tiếng Thư Hân ngã chổng vó
"Ui da..." Ngu Thư Hân vừa xoa mông vừa mắng Tiểu Đường "Triệu mặt lạnh, cô là cái đồ đáng ghét, cái đồ mặt tê liệt dám làm tôi ngã"
"Do cô bảo tôi buông tay, tôi nghe lời cô mà còn bị cô mắng còn dám nói tôi mặt lạnh thì tôi trừng phạt cô " Tiểu Đường tỏ vẻ vô cùng nghe lời vô cùng vô tội
Ngu Thư Hân cảm thấy mình lại bị đùa giỡn, hơn nửa lúc nãy cô còn nói nặng lời với nàng, rất nhanh ngồi dưới đất khóc lên.
Lúc này làm Tiểu Đường khó xử, lúc nảy chửi cô thì thấy thật bình thường, Thư Hân là như vậy. Cô thấy nàng khóc thật thương tâm, trong lòng lại cảm thấy khó chịu, có phải mình nghĩ xa quá rồi không?
Triệu Tiểu Đường ngồi xổm xuống, vuốt tóc Thư Hân nói "Đừng khóc, mặt mày lem hết rồi"
Ai, Tiểu Đường của chúng ta quả thật là không thích ồn ào, lúc thì mặt tê liệt không biểu cảm, lúc thì giả chết không để ý, khó có lúc nào ôn nhu như lúc này.
Lúc này Thư Hân khóc càng lớn hơn, cô không có cách nào khác đành ôm nàng vào lòng, làm cho nàng tựa vào trong ngực mình, ban đầu Thư Hân còn giãy dụa, nhưng khí lực yếu hơn Tiểu Đường, có phản ứng cũng vô ích, một lúc sau không phản kháng nữa mà đem đầu dựa vào càng sâu hơn trong ngực Tiểu Đường.
Một bên vừa khóc một bên vừa kể lể "Mấy người tức giận liền nhắm vào tôi, có phải tôi làm sai đâu, chuyện gì cũng đổ cho tôi" Thư Hân thương tâm nói.
"Không, không nhắm vào cô"
"Có! Tôi nói có là có, nhất là cô đó"
"Không có"
"Có, có"
Tiểu Đường phát hiện không thể nói đạo lý cùng Thư Hân được, đơn giản im miệng để Thư Hân khóc thoải mái.
Nàng khóc mệt thì ngừng lại, ở trong ngực Tiểu Đường nghẹn ngào, thuận tiện đem nước mắt nước mũi chùi lên áo Tiểu Đường.
Triệu Tiểu Đường thấy nàng ngừng khóc thì lau nước mắt cho nàng, tay cô không được mềm mại, làm mặt nàng cảm giác có chút thô ráp, nhưng Thư Hân thật thích cảm giác này, nàng còn dùng mặt cọ cọ tay cô.
Tiểu Đường nhìn nàng, hảo tâm nhắc nhở "Mặt mũi không giống ai, người khác nhìn sẽ không nhận ra"
Nàng nghe xong liền đen mặt, đẩy Tiểu Đường ra tức giận nói "Tôi vậy đó, ai nhận không ra thì kệ, tôi không phải dựa vào trang điểm mới xinh đẹp" Dứt lời liền hùng hổ chạy về văn phòng.
Tiểu Đường sững sờ một chút, cô nói gì sai nữa sao? Mình chỉ có lòng tốt nhắc nhở thôi mà, vậy cũng giận nữa? Xem ra cô nên không nói chuyện thì hơn, nói nhiều sai nhiều, nói ít sai ít, tốt nhất nên im lặng thì hơn.
---
Chớp mắt đã đến tết âm lịch, bộ phận hành chính trong công ty muốn tổ chức một buổi tiệc, làm mọi người náo nhiệt cả lên, địa điểm ngay tại căn tin tầng 12 của công ty, trước khi tiệc diễn ra một tuần, mọi người đã bắt đầu chuẩn bị, phía trên là một cái sân khấu nhỏ, đem mấy chiếc bàn ăn thì được kéo lại thành vòng tròn làm giống như một buổi tiệc đứng, chính giữa để trống, nghe nói là có bất ngờ gì đó. Về phần bất ngờ gì thì ngay cả Khổng tổng cũng không biết, mỗi khi có người đi vào bộ phận hành chính, mấy người trong đó đều cười gian, bảo trì bí mật, vì thế cũng không ai tìm hiểu gì thêm,
Trong nhà Thư Hân vô duyên vô cớ mọc ra thêm Tiểu Đường, làm nàng phải dọn ra phòng sách ngủ, cái tên Tiểu Đường chết tiệt cũng không phải lúc nào cũng ở nhà, những hôm nàng nhân cơ hội cô đi vắng định trở về giường của mình thì Tiểu Đường giống như hồn ma liền xuất hiện. Thư Hân nghĩ bụng, không lẽ cô rình nàng, cứ mỗi tối nàng muốn về phòng ngủ thì cô ta lại xuất hiện,
Trên thực tế thì chỉ trùng hợp, Tiểu Đường chẳng thèm rình Thư Hân làm gì, nếu có việc nhiều thì sẽ không về nhà, còn khi không có việc gì thì chắc chắn sẽ mỗi ngày đi gặp Thư Hân.
"Tạ tổng, cậu có biết bộ phận hành chính chuẩn bị tiết mục bí mật gì không?" Thư Hân ngồi chéo chân uống cà phê
"Aizz, mình thật không biết nha, người của bộ phận hành chính thật là hẹp hòi, điều tra nửa ngày cũng không ra được mấu chốt. Mấy vị giám đốc cũng thần thần bí bí. Cậu không tìm hiểu sao?" Khả Dần nhìn Thư Hân hỏi
"Nếu tìm hiểu rồi thì tới hỏi cậu làm gì, mỗi lần phái mỹ nhân tới đó điều tra thì lần nào cũng như lần nấy, mặt xám như tro ủ rũ trở về, làm bộ phận tiêu thụ thật là mất mặt" Thư Hân nói cũng thật khoa trương
"Ha ha" Hai người ngồi trong phòng trà vừa tán gẫu vừa cười
"Thật đúng là hâm mộ hai vị tổng giám đốc của bộ phận nhân sự và tiêu thụ nha, hai người thân nhau như vậy, mỗi ngày đều nghe họ cười đùa với nhau" Hai nhân viên tài vụ vụng trộm nói với nhau.
"Đúng vậy, cô xem bộ phận tài vụ của chúng ta xem, mỗi ngày đều là không khí trầm lặng không chút sức sống"
"Ai bảo tổng giám đốc của chúng ta là người như vậy, cùng những người khác không có quan hệ tốt, cho tới bây giờ chưa thấy tổng giám đốc bộ phận khác tới phòng này, mỗi lần có người tới luôn hỏi xong chuyện liền đi ngay, ở lại một chút cũng không hề" nhân viên tài vụ tức giận nói
"Hai người to nhỏ cái gì?" Kế toán Tô hỏi
"Còn chuyện gì khác, ngoài chuyện bô phận tài vụ của chúng ta quá im ắng" Nhân viên tài vụ nhìn kế toán Tô nói
"Ai không cho mấy người nói chuyện, nếu làm việc tốt cũng có thể thỉnh thoảng tán gẫu vài câu"
"Làm sao dám, lần trước Nhiên Nhiên tới chơi, cô ấy thật hài hước làm mọi người cũng vui lây, đang lúc vui vẻ thì tổng giám đốc về, mặt lạnh lùng liếc mỗi người một cái sau đó liền đi về phòng, từ lần đó Nhiên Nhiên bị dọa bỏ chạy, có đánh chết cô ấy cũng không dám tới" Nhân viên tài vụ diễn tả lại biểu cảm của Tiểu Đường lúc đó
Nhất thời làm mọi người phòng tài vụ đều bật cười, nhân viên kia cũng đỏ mặt ngượng ngùng, nhanh chân chạy về chỗ ngồi của mình.
"Tổng giám đốc của chúng ta tuy ít nói nhưng không phải người hay làm khó dễ người khác, còn trẻ tuổi nhưng có rất nhiều kinh nghiệm, tất cả báo cáo tài chính qua tay cô ấy đều được giải quyết ổn thỏa, tuyệt đối không chút sai lầm nào, mọi người học hỏi tổng giám đốc nhiều một chút về sau sẽ có lợi cho tiền đồ" Kế toán Tô đã lớn tuổi cho nên suy nghĩ cũng chín chắn hơn
"Tôi mới không cần, tuổi còn trẻ thì phải nhân lúc nói chuyện yêu đương rồi, chứ suốt ngày cứ ôm đống báo cáo để rồi ế à" Nhân viên tài vụ lớn tiếng nói
Lúc này Tiểu Đường từ ngoài bước vào, đúng lúc nghe được cả câu nói của nhân viên kia, tối hôm qua cô giành phòng với Thư Hân thắng lợi cho nên hôm nay tâm trạng cũng không tệ "Vậy cô đi nói chuyện yêu đương đi, dù sao gần đây cũng không có chuyện gì gấp" Nói xong thì đi thẳng vào văn phòng của mình
Lúc này mấy người bên ngoài đều ngây dại không hiểu chuyện gì, nhân viên tài vụ vội chạy lại hỏi kế toán Tô "Ô ô, kế toán Tô, tổng giám đốc nói vậy có phải muốn khai trừ tôi không, tôi chỉ thuận miệng nói thôi mà" vừa nói vừa khóc huhu lên,
Kế toán Tô nhất thời luống cuống tay chân, vì thế vội vào phòng của Tiểu Đường
"Triệu tổng"
Tiểu Đường nghe kế toán Tô xin cho nhân viên kia thì thuận miệng nói "Không cần phải nói, để cho cô ấy đi đi"
Kế toán Tô nghe xong thì hiểu Triệu tổng không muốn cô cầu tình nữa, không biết nên xử lý thế nào đây.
Không nghĩ tới tổng giám đốc lại vô tình như vậy, sắp tới lễ mừng năm mới rồi còn khai trừ nhân viên nữa, dù sao thì cô bé kia cũng không làm chuyện gì sai, chỉ là vô tình nói một câu, cô không thể hiểu nổi tổng giám đốc của mình.
Tiểu Đường thấy kế toán Tô đứng đó không chịu rời thì hỏi "Kế toán Tô, cô còn chuyện gì?"
Kế toán Tô nghe cô hỏi thì cũng thành thật nói "Triệu tổng, cô định khai trừ An Kỳ thật sao?"
Triệu Tiểu Đường sửng sốt "Có ý gì?"
Kế toán Tô cũng bị cô hỏi mà ngạc nhiên "Vừa rồi không phải Triệu tổng nói để An Kỳ đi hay sao?"
"Lúc nãy cô ta nói muốn đi nói chuyện yêu đương sao, lúc này cũng không có chuyện gì làm, cũng sắp mừng năm mới rồi, cho nên cứ để cô ấy đi"
"A, Triệu tổng, ý cô là đồng ý cho An Kỳ về sớm một chút?" vẻ mặt kế toán Tô bất khả tư nghị nhìn Tiểu Đường
"Uhm"
"Ai nha, hồi nảy bọn tôi còn nghĩ Triệu tổng muốn sa thải An Kỳ, cô ấy sợ hãi đang khóc bên ngoài, tôi phải nhanh ra cho con bé ấy biết tin" Kế toán Tô chưa kịp nói cảm ơn thì đã đi mất
Tiểu Đường thấy kế toán Tô chạy ra ngoài thì thầm nghĩ, mình thật không thích hợp làm người tốt chút nào, lần trước hảo tâm nói chuyện với Thư Hân thì lại bị mắng, lần này muốn để An Kỳ đi hẹn hò thì bị gắn mác là muốn khai trừ người ta, cô lắc lắc đầu tiếp tục nhìn báo cáo trong tay.
Kế toán Tô kể đầu đuôi câu chuyện cho An Kỳ nghe, tất cả mọi người thở phào nhẹ nhõm, An Kỳ hít hít cái mũi nói "Kế toán Tô, cô không gạt tôi chứ?
"Đương nhiên là thật rồi, lừa cô làm gì, nhanh thu dọn đi, hiếm có khi nào tổng giám đốc cho cô về sớm một hôm, nhớ là tối đến công ty dự tiệc " Kế toán Tô buồn cười nhìn An Kỳ
An Kỳ vui mừng xách túi ra về, nghĩ thầm phải chuẩn bị thật đẹp để tới công ty dự tiệc, vừa đi vừa cười chút nữa đụng trúng Thư Hân.
"A, Ngu tổng"
Thư Hân nghe cô hét lớn như vậy thì vội ra dấu "Nói nhỏ chút"
An Kỳ liền nhỏ giọng "Ngu tổng có chuyện gì sao?"
Hai người đứng trước cửa phòng tài vụ khoa tay múa chân nói chuyện, cũng không biết là nói chuyện gì
"Tổng giám đốc có ở đây không?" Thư Hân hỏi nhỏ
"Dạ có, hôm nay xem ra tâm tình tổng giám đốc rất tốt, còn cho tôi nghỉ nửa ngày" An Kỳ vui cười hớn hở nói
"Cho cô nghỉ nửa ngày à, xem ra tâm trạng đang tốt" vừa dứt lời, Thư Hân nghênh ngang đi vào văn phòng.
Cốc cốc
"Mời vào"
Đây là lần đầu tiên Thư Hân vào văn phòng của cô, quả nhiên phòng cũng như người, bốn phìa đều buông màn, rõ ràng là ban ngày mà vào phòng cứ tưởng ban đêm, cô cảm thấy không khí có điểm quái dị.
Tiểu Đường ngẩng đầu nhìn nàng đứng đó hết nhìn đông tới nhìn tây, cô cũng không nói gì.
Cuối cùng vẫn là Thư Hân bị cô nhìn chằm chằm nói "Triệu tổng, hôm nay bận không?" Nói vừa dứt lời nàng lập tức muốn cắn lưỡi chết cho rồi, ngẫm lại thì tài ăn nói của nàng cũng không tồi, làm sao mà lúc nói chuyện với Tiểu Đường thì lưỡi lại xoắn lại như thế.
"Có một chút" Tiểu Đường trả lời
"Uhm, tối nay công ty tổ chức tiệc, cô định mặc đồ này luôn?" Thư Hân lại nói vòng vo
Tiểu Đường nhìn quần áo trên người mình, áo sơ mi màu lam nhạt, cà vạt đen, quần tây dài, trang trọng những cũng rất thoải mái, liền hướng Thư Hân gật gật đầu.
Ngu Thư Hân nói tiếp "Buổi tối chỉ là tiệc tất niên, không cần mặc nghiêm túc như vậy đâu"
Tiểu Đường không hiểu sao nàng lại chạy tới hỏi cô mấy chuyện ăn mặc này, Tiểu Đường nhìn Thư Hân không lên tiếng, để xem thử nàng định làm trò gì.
Thư Hân bị cô nhìn chằm chằm liền đơn giản trực tiếp hói "Triệu tổng, cô lấy được lá bài loại nào?
Chuyện là bộ phận hành chính tổ chức party là muốn trong công ty mọi người ai cũng có đôi có cặp, cho nên để mỗi người rút ngẫu nhiên một lá bài, đến tối thì sẽ tìm lá bài cùng chất với mình để tạo thành một cặp, mấy tầng kia cũng bố trí như vậy, Thư Hân cặp với tên ẻo lả ở bộ phận hành chính, nàng không thích chút nào, hắn biết mình sẽ kết hợp với Thư Hân cho nên cứ tíu tít chuẩn bị trang điểm, sửa soạn quần áo, nói đúng hơn không phải Thư Hân ghét hắn mà nàng căn bản không thích nói nhiều với nam nhân.
Quay đi quay lại chỉ còn mình Tiểu Đường là phù hợp với nàng, nhưng không biết làm sao ngõ lời với cô ta. Những người còn lại thì toàn là mấy bô lão cao tuổi, nàng làm sao có can đảm đi cùng họ?
Hai người bạn thân của nàng là Tuyết Nhi và Khả Dần thì đã nhanh tay cùng nhau ghép đôi, điều này làm Giai Kỳ bị bỏ rơi, aizz. Dù sao thì Giai Kỳ cũng không phải nhân viên của công ty, nên không có cơ hội cùng Tuyết Nhi ghép đôi. Bất quá, tới lúc đó khẳng định Giai Kỳ sẽ trà trộn vào bắt cóc Tuyết Nhi đi, như vậy nàng có thể cùng Khả Dần vui vẻ. Nhưng quan trọng là lúc mở màn buổi tiệc, mọi người sẽ cùng với người ghép đôi của mình ra khiêu vũ, cho nên Thư Hân đành lén lút lại đây hỏi Tiểu Đường.
"Tôi vẫn chưa biết, chưa xem nữa" Tiểu Đường vừa nói vừa mở ngăn kéo ra
Thư Hân nhìn thấy phong thư trong lòng rối rắm, tuy rằng mình cũng không thích Tiểu Đường, nhưng dù sao thì cũng còn dễ chịu hơn mấy bô lão kia.
"J bích" cô nhìn lá bài nói
"Hả?!" Thư Hân thất vọng hét to một tiếng
Tiểu Đường không hiểu vì sao nàng lại hô to như vậy nên liền hỏi "Sao vậy?"
"Của tôi là Q cơ" Ngu Thư Hân có điểm mất mát, bởi vì không phù hợp với lá bài của Tiểu Đường cho nên nàng đành phải chọn một trong những bô lão còn lại và cái tên ẻo lả ở bộ phận hành chính.
Ngu Thư Hân ủ rũ ra khỏi văn phòng của cô, xem ra tiệc tất niên lần này không vui vẻ gì nổi rồi, tốt hơn nàng nên về nhà sớm một chút.
Cô thấy Thư Hân mất mát ra về, từ trong ngăn kéo lấy ra một phong thư giống như vừa rồi, cô mở ra thì thấy là con Q bích, Tiểu Đường cong khóe môi, đem lá bài cất kỹ vào.
Vì sao Tiểu Đường lại có hai lá bài, nguyên nhân là do một vị bô lão trong công ty quá bận rộn nên nhờ cô cất dùm lá bài của mình, chờ đến tối thì sẽ tới lấy. Xem ra lần này sẽ rất thú vị đây, Tiểu Đường thầm nghĩ trong lòng.
Tiệc bắt đầu lúc tám giờ tối, cho nên mọi người đều tan tầm lúc năm giờ ba mươi, đủ thời gian về nhà thay quần áo chuẩn bị. Đồng sự của các ngành đều cầm trên tay lá bài của mình, có rất nhiều người từ buổi sáng đã biết mình được ghép đôi với ai, cho nên đến tối rất nhanh tìm được nửa kia của mình.
"Mọi người mau nhìn, ba đóa hoa sáng nhất của Khổng thị sắp bước ra sân khấu" Người điều khiển chương trình cầm micro nói to. Tuyết Nhi có nói trước với mọi người, tối nay không phân biệt cấp bậc quan hệ, mọi người có thể tự do thoải mái vui chơi, cho nên mọi người rất sảng khoái nói chuyện. Người dẫn chương trình cũng không e dè như thường ngày,
Ba người mặc trang phục cho thấy rõ ba cá tính của mình bước ra ngoài. Tuyết Nhi mặc một chiếc váy màu bạc, sang trọng và thanh lịch. Khả Dần mặc váy màu vàng, nhìn có vẻ rất lịch sự. Thường ngày Thư Hân rất thích màu đỏ nhưng hôm nay lại mặc một bộ váy màu đen, ôm sát cơ thể cũng đủ mê hoặc, chiếc váy làm lộ ra xương quai xanh gợi cảm và vùng bụng phẳng, hoang dã nhưng vô cùng sexy. Xem ra tối nay ăn mặc quyến rũ nhất vẫn là Thư Hân.
" Thư Hân, tối nay cậu ghép đôi với ai?" Khả Dần tò mò hỏi
"Aizz, không phải mấy tên ẻo lả trong bộ phận hành chính thì là mấy vị bô lão của bộ phận công trình. Cho nên hôm nay mình mới mặc màu đen cho xứng với bọn họ nè" Thư Hân bất đắc dĩ nói.
Tuyết Nhi và Khả Dần đều cười trộm với nhau, nhìn thấy bộ dạng bất đắc dĩ của Thư Hân, Tuyết Nhi an ủi "Không sao đâu, nếu lúc đó thấy chán thì cậu đổi người cũng được mà"
"Ai sẽ chịu đổi chứ, nếu có người nào dễ nhìn hoặc là nữ nhân thì còn chấp nhận được, nếu gặp toàn mấy tên ẻo lả với mấy vị lão nhân thì chẳng khác nào tức chết mình à" Thư Hân kích động không để ý hình tượng nói
"Hình tượng, hình tượng, chú ý hình tượng, cậu là đóa hoa xinh đẹp nhất của Khổng thị đó" Khả Dần vừa cười vừa nói
Ngu Thư Hân liếc Khả Dần một cái, hoàn toàn đem cái gì gọi là hình tượng liền hủy diệt tại chỗ
"Triệu Tiểu Đường tới rồi kìa, để mình đi hỏi xem tối nay cô ta ghép với ai" Khả Dần đi về phía cô
Không biết có phải buổi chiều Tiểu Đường nghe Thư Hân nói hay không, cô phá lệ mặc một bộ thật chỉnh tề, tây trang màu đen, bên trong cũng là sơ mi đen, mắt kính thì vẫn đeo như cũ, khó nhìn được ánh mắt đang biểu lộ gì. Tiểu Đường và Giai Kỳ là hai người cho người khác hai cảm giác hoàn toàn khác nhau. Nhìn vào Giai Kỳ bạn liền cảm thấy "soái tỷ", nhưng khi nhìn Tiểu Đường thì lại có cảm giác thần bí, nghĩ muốn tiếp cận nhưng lại có chút sợ hãi.
"Triệu Tiểu Đường, tối nay cậu ghép với ai?" Khả Dần trực tiếp hỏi.
Cô nhìn Thư Hân chỉ chỉ, Khả Dần hiểu ý nên mỉm cười, vỗ vai Tiểu Đường cùng nhau đi tới chỗ Tuyết Nhi và nàng.
Thư Hân nhìn thấy cô chỉ chỉ mình, sau đó lại thân mật với Khả Dần đi tới, nàng cảm thấy thật chói mắt. Suy nghĩ này cũng làm Thư Hân cảm thấy kỳ lạ.
Cô tới gần Thư Hân chậm rãi đánh giá nàng "Ngu tổng mặc váy ngắn như vậy không sợ lạnh sao?"
Khả Dần và Tuyết Nhi đều nhìn cô đang đánh giá Thư Hân, cả hai đều nghĩ rằng cô sẽ khen Thư Hân, không ngờ khi nói ra lại hỏi Thư Hân mặc váy ngắn không sợ lạnh sao? Điều này làm 2 người vô cùng mở rộng tầm mắt.
"Không có mắt thẩm mỹ" Ngu Thư Hân ném ra năm chữ sau đó rời đi
"Tiểu Đường, cậu còn không chịu đuổi theo, tối nay Thư Hân là bạn nhảy của cậu đó" Khả Dần vội trêu ghẹo
Tiểu Đường nhìn Khổng Tuyết Nhi chào một cái rồi đi tới chỗ nàng
"Tối nay Thư Hân với Tiểu Đường?" Tuyết Nhi cảm thấy khó hiểu hỏi Khả Dần.
"Đúng vậy, mình cũng mới biết"
"Không phải Thư Hân nói cậu ấy ghép chung với người của bộ phận công trình sao?
"Xem ra tối nay Thư Hân với Tiểu Đường lại "vui vẻ" nữa rồi" nói xong cả hai cùng cười hì hì.
"Theo tôi làm gì?" nàng tức giận nhìn cô hỏi
"Điệu nhảy mở màn không phải nhảy với người cùng ghép đôi sao?"
"Đúng vậy, cho nên mời cô tìm người khác dùm đi, theo tôi làm gì?" Thư Hân không kiên nhẫn hết nhìn đông tới nhìn tây, muốn tìm người ghép chung với mình coi đang ở nơi nào.
Tiểu Đường nhìn ra tâm tư của Thư Hân, nên rất nhanh rút ra con Q bích trong túi, quơ quơ trước mặt nàng "Tôi ở đây"
Vẻ mặt Thư Hân bất khả tư nghị nhìn co "Không phải cô rút được lá J bích sao, sao bây giờ lại là lá Q bích? "
"J bích là của Thái tổng, Q bích mới là của tôi"
"Vậy hồi sáng cô cầm lá J bích là sao?"
"Tùy ý lấy ra thôi"
"Cô..."
Chuyện lá bài làm nàng buồn bực từ trưa tới chiều tối, bây giờ cô lại cầm ra lá bài khác, nhất thời nàng không kịp phản ứng, chỉ biết ngơ ngác đứng nhìn lá bài trước mặt.
"Các vị, các vị, bây giờ tôi tuyên bố, tiệc tất niên của tập đoàn Khổng thị chính thức bắt đầu" MC cầm micro lớn tiếng nói "Đêm nay Khổng tổng cho phép mọi người vui chơi thoải mái"
Ohhhh
Đồng sự bên dưới không ngừng ồn ào, Tuyết Nhi cũng bị MC chọc cho cười.
"Tiết mục đầu tiên là khiêu vũ cũng với người ghép đôi của mình, mong mọi người hết sức nhiệt tình vui vẻ"
Âm nhạc vang lên, tất cả mọi người đều ôm nhau ra sàn nhảy
Tiểu Đường làm tư thế vươn tay ra mời, mời nàng cùng ra khiêu vũ mở màn. Thư Hân ngu ngơ cảm thấy mình vẫn chưa kịp phục hồi tinh thần thì đã bị cô ôm vào trong lòng.
Nàng phát hiện, tuy rằng Tiểu Đường có bộ mặt không cảm xúc nhưng khả năng khiêu vũ cũng không tệ, "Cô khiêu vũ cũng không tệ, chắc học lâu lắm hả?"
"Không, chỉ học lúc thời sinh viên thôi"
Trên sàn nhảy ánh sáng mờ ảo, mọi người hăng say khiêu vũ, Thư Hân không biết bị ai đụng trúng, lảo đảo chút nữa thì ngã, Tiểu Đường vội ôm nàng lại, bởi vì tình huống bất ngờ cho nên Tiểu Đường cũng không phát hiện tay mình đã dán sát vào người Thư Hân. Cánh tay chạm vào da thịt trên lưng nàng.
"Không có việc gì?" cô cuối đầu tiến tới bên tai Thư Hân hỏi
Đột nhiên có một cỗ nhiệt khí phun tới bên tai, thật nhẹ nhàng mềm mại làm nàng run rẫy, cảm thấy có chút ngứa, nhưng không biết cảm giác là gì.
Chờ Thư Hân lấy lại được tinh thần thì phát hiện tay cô chạm vào da thịt trên lưng mình, nàng không có cảm giác bài xích, ngược lại thấy vô cùng tự nhiên. Điều này làm Thư Hân cảm thấy kỳ lạ, bình thường nàng rất ghét người khác chạm vào người nàng,
Đang lúc nàng nghĩ đông nghĩ tây thì ngọn đèn sáng lên, âm nhạc cũng ngưng lại, tất cả mọi người từng bước rời khỏi sân nhảy đứng ở bốn phía chờ xem tiết mục tiếp theo.
Trên bàn ở bốn góc chuẩn bị rất nhiều đồ ăn cùng với rượu. Ngu Thư Hân lập tức cầm môt ly rượu vang uống một ngụm, mong rằng có thể trấn tĩnh lại một chút.
Tiểu Đường thấy nàng uống rượu thì vội cầm một miếng bánh pudding đưa cho nàng "Không ăn gì mà uống rượu sẽ dễ bị say"
Cô nghĩ Thư Hân sẽ cầm chiếc bánh rồi từ từ ăn, ai ngờ nàng cắn một cái hết cả chiếc bánh, nàng nhìn thấy cô sửng sốt thì liền mỉm cười xinh đẹp, trong lòng nàng rất cao hứng, ăn bánh cũng cảm thấy ngon hơn, mùi rượu vang trong miệng vẫn còn đọng lại, cảm giác vừa ngọt vừa say.
Tiểu Đường nhìn thấy nàng cười vui vẻ giống như thấy được một con mèo bắt trộm được cá, vui vẻ đắc ý, lắc lắc cái đuôi
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top