Chương 28: quyết định

Chúng tôi đi loanh quanh mãi cũng tìm được 1 cái hang nhỏ (tôi cũng không biết gọi là gì nữa cứ tạm gọi là hang đi) đủ cho 2 người nghỉ lại, hắn kéo tôi ngồi xuống, sực nhớ ra điều gì đó tôi sờ sờ túi quần mình, thật là điện thoại tôi để ở balo trong trại rồi xui quá, nhưng mà có cầm theo thì chắc cũng bị ngấm nước mà hỏng thôi
- nè mày có mang điện thoại không Vũ?- tôi ngước mắt lên hỏi hắn khi thấy hắn đang cắm cúi tìm loanh quanh ở bụi dậm ngay cửa hang, bẻ cái gì đó kêu răng rắc
- không, có mang đi thì cũng hỏng- hắn không ngẩng mặt lên nhưng vẫn đáp lại câu hỏi của tôi
- làm rì thế? vào đây ngồi đi, lạnh chết được!!- tôi ôm chân co ro 1 chỗ, mùa thu tối lạnh lắm, lại còn đang mặc quần áo ướt nữa, rét quá đi!!
Hắn quay lại nhìn tôi cười cười rồi cầm mấy cái cành cây đi vào
- đợi chút!- nói song thì ngồi xuống xếp mấy cái cành đó thành 1 đống rồi châm lửa lên
Oa ấm thật nha! tôi đưa bàn tay lạnh cóng của mình ra hơ trước lửa
Hắn ngồi xuống phía đối diện tôi
- may là có nhánh cây khô đấy không thì tao với mày qua đêm nay sẽ thành xác ướp- nhe răng ra cười khì khì
Tôi bĩu môi rồi cũng bật cười, cơ mà ấm thì ấm nhưng mặc quần áo ướt thì cũng chẳng ấm được bao lâu
- mặc quần áo ướt vầy vẫn lạnh- tôi nhỏ giọng than nhẹ
Hắn cười rồi cửi áo sơ mi màu trắng của mình ra hơ trước lửa làm tôi nhìn hắn bán khoả thân mà tí nữa xịt máu mũi, (da trắng thật ,bụng phẳng lì, nhìn đã biết là mềm rồi chứ đừng nói đến sờ)
- tao hơ được áo haha- hắn nói nhìn tôi với vẻ mặt khiêu khích, tôi nghiến răng ken két
- mày giỏi-
Ngồi 1 lát cái áo phông của tôi cũng nóng lên, mong là nó khô trước khi tôi bị cảm hic
Hắn ngồi lấy cây chọc chọc vào đống lửa mấy cái cho khỏi tắt
- Phương này-
Đang ngồi khoanh chân dơ vạt áo ra hơ hơ thì hắn bỗng nhiên gọi
- gì?-
cười cười khi nhìn thấy hành động của tôi hắn nói
- mày làm cái gì thế?-
Tôi cau mày, thằng này hỏi câu gì ngu thấy ứn - không nhìn thấy sao còn hỏi, đang hơ áo-
- vừa mặc vừa hơ thì bao giờ mới song- hắn cười ha hả -cửi ra mà hơ *nháy mắt*-
Tôi mở lớn mắt lên trừng hắn
- thế mày cửi quần ra mà hơ quần mày cũng ướt đấy-

Hắn chu môi ra chọc chọc vào đống lửa
- không chấp-
Tôi lườm xéo 1 cái rồi lại cúi đầu hơ tiếp
- Phương này- hắn lại gọi tên tôi lượt 2
- gì? Mất nước bọt trước thì nói nhanh- tôi càu nhàu
Hắn nhìn tôi chớp mắt mấy cái
- sao mày lại cứu tao-
Hàng lông mày tôi giật giật, thằng này điên à? Tôi không cứu nó thì cứu ai? Cứu nó sống song giờ nó lại quay ra hỏi mình sao cứu nó, khùng nố
- thế mày muốn chết??-
Hắn đần mặt
- mày dở à? Ý tao là sao mày lại nhảy xuống cứu tao ý, đi gọi người tìm cũng được mà-
Tôi ném cho hắn 1 tia khinh bỉ, "tao mà không nhảy xuống giờ mày thành cái xác chết chôi rồi, tìm ra chắc chỉ thấy được xác trương phềnh nổi trên mặt sông" nghĩ vậy thôi nhưng tôi biết hắn đang cần câu trả lời thật lòng
- lúc đấy tao không nghĩ nhiều được như thế, thấy mày rơi xuống thì nhảy theo thôi, phản xạ tự nhiên-*nhún vai*
- mày biết là tình yêu của tao nó cao thượng lắm mà- tôi nhìn hắn cười hề hề
Hắn không nói gì chỉ trừng trừng nhìn vào đống lửa, mặt tỏ rõ thái độ không bằng lòng
Tôi nghiêng đầu thò tay ấn vào ực trái hắn thắc mắc
- tim của mày làm bằng đá à, sao tao làm bao nhiêu điều như vậy mà mày không nỡ rung động lấy 1 lần- tôi cười cười nhì cái mặt nhăn nhúm của hắn
Không khí ngượng ngập lan toả xung quanh

Tôi thấy tình hình có vẻ không ổn đành lên tiếng trước
- nè đùa thôi đừng căng thẳng vậy-

Hắn im lặng không nói gì mãi 1 lúc sau tôi cảm giác gần như cả tiếng đồng hồ đã trôi qua thì hắn mới cất tiếng
- mày không nên nhảy xuống, nguy hiểm lắm, nhỡ bị làm sao thì...-
Tôi ngơ ngơ nhìn chòng chọc vào cái đầu đen sì toàn tóc của hắn
- tao biết bơi mà,lúc đấy nghĩ mày cần tao nên nhảy xuống luôn, dù gì thì cũng cứu được mày rồi, giờ chẳng phải vẫn ngồi đây tâm sự hay sao, không cần nghĩ nhiều đâu-
Hắn nhìn tôi
- ừm, nhưng lần sau không được nhảy xuống nữa-
Tôi cười
- mày không muốn tao nhảy xuống thì đừng gặp nguy như hôm nay là được-
Hắn gật đầu sờ sờ chiếc áo rồi đưa cho tôi
- đưa áo cho tao làm rì?-
- mặc vào đi rồi cửi áo mày ra hơ, đến cơ khô rồi thì mặc lại song trả tao-

- à ờ nhưng mày không lạnh à!- tôi nhìn hắn, hắn cũng dễ bị cảm lắm mà
- không mặc thì đưa đây- hắn nhíu mày rồi dơ tay định dật lại
Tôi đưa ra xa
- hihi thay chứ đừng nóng-
Hắn bĩu môi
- quay đi để tao còn thay, mày dê chết đi được- tôi nhướn nhướn mày ra lệnh
Trừng tôi rồi hắn cũng quay đi chỗ khác, tai loáng thoáng có vài vệt hồng hồng
Tôi cười thầm
Xoạt xoạt mấy cái đã thay song, áo hắn rộng lắm nhưng thôi không sao

tôi mang áo mình ra hơ hơ còn hắn thì mặc kệ cho ngồi đó lưng vẫn quay vào đống lửa
- song chưa lâu thế-
Tôi khinh khỉnh
- từ đang đóng cúc-
Hắn vẫn ngồi im mặt cúi gầm xuống
Rồi đang yên
bỗng quay phắt ra 1 cái, làm tôi giật mình ném luôn cái áo phông vào mặt hắn trợn mắt quát
- thằng dê này nếu tao mà chưa song thì mày chết với tao-
Hắn nhếch môi
- tao biết là mày lừa tao rồi-

- khà khà thôi tao ngủ đây- tôi ngửa đầu ra tựa vào hòn đá sau lưng lim rim ngủ mặc dù không thoải mái tí nào khi mặc quần ướt
- à này, lần sau nếu như mà không thích tao thì đừng ôm như vậy, tao sẽ hiểu lầm đó- tôi cười rồi nháy mắt tinh nghịch với hắn nhưng chỉ nhìn thấy gương mặt cúi gằm nhìn mấy cục đá phía dưới của hắn
Ha thôi kệ không chêu nữa ngủ nào
- tay mày sao rồi?- đang mơ màng chìm vào giấc ngủ hắn chợt đến ngồi xuống cạnh tôi và hỏi nhỏ
- à không sao! Khỏi rồi- tôi nhắm mắt khẽ trả lời
Hắn kéo áo lên xem rồi nhíu mày, thực ra vết thương cũng không nặng lắm mà ,chỉ là ngâm nước miệng nó toét bung miếng da màu trắng trắng ra thôi, máu cũng không chảy nữa rồi
Tôi cười
- không sao đâu, ngủ đi mai còn tìm đường ra khỏi đây- nói song tôi chìm luôn vào giấc ngủ
Trong cơn mơ màng, thấy hắn kéo tôi dựa vào người mình

___________
_______

Mọi người tìm được chúng tôi cũng là vào dạng sáng hôm sau, bị thầy mắng 1 chận rồi mới tha cho mà đi về trại
May là cả tôi và hắn đều không sao
Phù, giờ cả lớp sẽ lên đường về nhà nhưng sẽ gặp lại ngay vào tối nay vì thầy chủ nhiệm lớp tôi nói là làm 1 bữa liên hoan cho cả lớp


Tôi mệt mỏi lằm bò ra giường quyết định đánh 1 giấc đến tối

________________
__________


6:30 pm

Cả lớp được lệnh tập chung ở nhà hàng Xuân Thành
Mọi người đã đến đông đủ, ngồi tán dóc mấy câu truyện trên trời dưới đất rồi bắt đầu gọi món
Đặt 2 két bia mọi người thả ga uống, thầy chủ nhiệm già rồi nhưng vẫn còn sung lắm haha
Đang ngồi ăn bánh kem thì có anh bạn đưa cho tôi 1 cốc bia
- nào Phương! Uống với mình 1 cốc nhá- cậu bạn bèm nhèm nói
Tôi chững lại vài giây
- uống đi, mọi người ở đây ai cũng uống mỗi cậu là chưa uống đấy, không coi lớp ra gì hả? nào cả lớp cùng nâng ly đi- anh bạn gào to lên gọi cả lớp
Tôi đơ mặt mò mẫm cầm cốc bia lên rồi cười khì khì
- thôi được rồi mình uống mình uống- mồm thì cười nhưng trong bụng đang nhộn nhạo vô cùng, nuốt nước bọt cái ực tôi dơ cốc bia lên tu 1 hơi
- oa, Phương tửu lượng khá nha, cụm với mình 1 ly nữa!- cô bạn ngồi kế bên tôi thích trí khi thấy tôi uống hết 1 cốc bia, cô bạn đó bị thất tình lên muốn tìm người giải sầu đây mà
- tớ chịu thôi- tôi nhăn mày lắc lắc cái đầu
- thôi uống với tớ đi hôm nay tớ buồn lắm- cô bạn nhỏ giọng nài nỉ, tôi có chút bất đắc dĩ đành cầm cốc nữa lên cụm với cô bạn rồi nhanh chóng xin đi vệ sinh

- khụ khụ- ho khan vài tiếng tôi nhìn mặt mình trong chiếc gương trên cái bệ rửa mặt
Người tôi đang nóng ran và rất ngứa, khổ quá tôi bị dị ứng với bia, thò tay lên xoa xoa 2 bên má mặt tôi bắt đầu đỏ lên rồi, không phải vì say mà là vì dị ứng
- này, uống đi-

ôi giật cả mình, hắn như con ma ý
đang tính gãi cho bớt ngứa thì hắn đưa cho tôi mấy viên thuốc con nhộng trong cái túi lilon nhỏ nhỏ
- đây là cái gì?- tôi nhìn hắn qua tấm gương chun mũi chỉ chỉ vào cái túi, tôi ghét uống thuốc mà
- bác sĩ mà không biết bảo vệ cái thân mình thì chả ai nó thèm chữa bệnh đâu- hắn to tiếng
- hêy ai làm rì chứ, gắt cái gì?- tự dưng cáu với tôi cái gì chứ, bệnh hả
- uống đi, biết mình dị ứng rồi còn cố tình, lì lợm- hắn trừng mắt quạt tôi 1 câu rồi quẳng cho tôi chai nước

bĩu môi
Chỉ được cái giỏi bắt nạt người khác
- này, ra ngoài ra ngoài đi, đây là phòng vệ sinh nữ đấy- tôi đánh trống lảng lấy tay xua xua hắn như đuổi tà
Hắn quay lại trừng mắt định mở miệng nói gì đó thì...
- anh Vũ, anh làm rì?- sao anh lại ở trong đây?- Nhi đứng ngoài cửa nói vào với chất giọng cao vút
Hắn giật mình xoay người nhìn Nhi
- không có gì đâu- nói song bỏ ra ngoài không quên trừng mắt với tôi

Hắn đi rồi Nhi vẫn đứng đó nhìn tôi chằm chằm khuôn mặt không giấu nổi vẻ ghen tị cùng tức giận
Tôi nhún nhẹ vai bày ra bộ mặt đúng chất không phải việc của mình rồi mở chai nước, uống từng viên thuốc một

Đứng nhìn tôi 1 lúc như vậy cuối cùng Nhi cũng không chịu được nữa lên tiếng
- tôi đã nói cậu đừng đến gần anh ấy nữa mà! Cậu điếc sao- giọng nói gần như muốn gào lên
Tôi không trả lời mà vẫn tiếp tục uống thuốc, sau khi đã uống song bèn dơ chai nước về phía mặt Nhi trừng mắt lên rồi tu sạch 1 hơi vứt vào thùng rác, bỏ ra ngoài
Hành động vừa rồi của tôi đã thành công chọc tức Nhi ,bằng chứng chính là bây giờ cô ta đang giữ tay tôi không cho ra ngoài
Đóng cửa đánh cái rầm, Nhi đẩy ngược tôi vào chỗ tôi vừa đứng cách đây vài giây, nhíu mày, cô ta làm tôi bực mình rồi đấy

Đứng quan sát Nhi 1 hồi không nhanh không chậm tôi hỏi 1 câu
- muốn gì?-

- tôi muốn cá cược với cậu- Nhi tiến đến dựa vào thành bệ rửa nhìn tôi trả lời ngay tức khắc
- không hứng thú- nói song tôi bước lên phía trước đi ra cửa
1 lần nữa Nhi dơ tay ra chặn đường đi của tôi
- cậu không hứng thú sao? Haha Hay đơn giản là không tự tin là mình sẽ thắng- Nhi bật cười nhìn tôi dở giọng cợt nhả
Được, cô ta được lắm
- tôi không thắng nhưng chắc chắn không thua cậu, điều kiện- tôi nghiêng mặt đập từng chữ 1 vào cái điệu bộ đấy của Nhi
- có chí khí- Nhi cười cợt 1 lúc rồi khoanh tay tiếp tục tựa vào thành bệ mặt đanh lại ngay tức thì
-nếu tôi thắng cậu hãy tránh xa anh Vũ ra, đừng bao giờ xuất hiện trước mặt anh ấy kể cả 1 tích tắc-
Tôi hừ lạnh 1 tiếng xoay mặt nhìn chính diện vào từng đường nét trên khuôn mặt Nhi
- còn nếu không thắng thì cậu hãy trở về nơi bắt đầu và đừng đến mà cản trở tôi-
Nhi hơi chững lại vài giây, trong mắt có vài tia giao động, cô ta cũng sợ mình không thể thắng
- được, chủ nhật này hãy để anh ấy quyết định chọn tôi hay là cậu đi-

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top