Chương 15: BẤT NGỜ


Chương 15: BẤT NGỜ

Ngày 16/04/2023

Địa điểm mà Rain gửi đến là một cửa hàng trong trung tâm thương mại. Nếu mọi người định an ủi Sky rằng địa điểm đó còn hơn là khách sạn thì đã phản tác dụng. Cậu biết thực tế P'Pai sẽ không bao giờ đi gặp khách hàng hoặc đi với nhân viên đến trung tâm thương mại vì bình thường anh sẽ chọn nhà hàng hoặc phòng họp trong khách sạn. Vì vậy, nếu Rain nhìn thấy P'Pai và một người phụ nữ ở đây thì chỉ có thể là vấn đề cá nhân.

Bây giờ cậu không biết mình đang tức giận, buồn bã hay thất vọng. Nhưng sâu thẳm bên trong cậu vẫn tin rằng Phi Pai không phải là loại người như vậy, và Rain đã cường điệu hóa. Vì vậy, Rain đã phải chắc chắn với điều mình thấy mới dám gọi điện cho cậu, nếu không có thì Rain cũng không thể tự tưởng tượng ra được.

Cậu suy nghĩ liên tục suốt một tiếng đồng hồ. Lòng ngực bỏng rát như bị ai cắm một thanh sắt nóng.

"Bên này, Sky!"

Ngay khi cậu vừa chạy lên tầng cao nhất của trung tâm thương mại, người bạn thân nhất của cậu đã đứng đợi ở đó, vẫy tay gọi cậu. Cậu một bước chân thành hai bước đi nhanh đến. Cậu bé xinh đẹp đảo mắt một vòng lên người vừa đến.

"Mày mặc cái gì vậy?"

"Phi Pai đâu?"

Những lúc như thế này thì ai thèm quan tâm đến việc mặc đồ ngủ chạy giữa trung tâm thương mại chứ!

Sky lạnh lùng hỏi khiến thằng bạn thân tái mét, nhét vội tấm xem phim vào tay cậu.

"Tao đã mua vé cho mày rồi. Vừa rồi tao thấy P'Pai và cô ta đi vào trong. Mày biết trong rạp chiếu phim có giường không? Không biết mọi người làm gì trên giường?!"

Rắc!

Sky bóp nát tấm vé trong tay, ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía bạn thân khiến Rain vội lùi xa ba bước.

"Này... mày bình tĩnh lại đã!"

Mẹ kiếp, bình tĩnh cái gì?! Tao muốn thấy máu!!

Thay vì trả lời, ánh mắt Sky lóe lên khiến Rain mỉm cười khô khốc, đảo mắt và khẽ lẩm bẩm.

"Chúc mày may mắn!"

Bây giờ cậu hoàn toàn không quan tâm đến lời nói của bạn thân, cậu lập tức đi nhanh về phía rạp phim. Bên ngoài thì bình tĩnh, không ồn ào, không náo loạn... nhưng bên trong cậu là sự lo lắng, sợ hãi và không dám đối mặt với cảnh tượng kỳ dị bên trong. Cậu không biết nếu chứng kiến sự thật thì trái tim cậu sẽ như thế nào... cậu còn tin tưởng vào P'Pai nữa không... người đã khiến cậu tin tưởng vào tình yêu... giờ chính tay lại phá vỡ niềm tin của mình.

Nếu như bình thường thì Sky sẽ phát hiện ra những chuyện bất thường đang diễn ra nhưng vì sự bất an trong lòng khiến người lí trí cũng trở nên hoảng loạn.

Phụt!

"Happy birthday , you~, Happy birthday, too, you~~.

Happy birthday.

Happy birthday.

Happy birthday, to you ~"

"!!!"

Đột nhiên, rạp sáng đèn như thể một bộ phim vừa kết thúc và Sky người đang dò dẫm trong bóng tối giật mình. Trước khi cậu hết sốc thì một giọng hát vang lên... giọng nói ấy dù cho có nhắm mắt thì cậu cũng biết là ai... Nó quá quen thuộc... quen thuộc đến mức vừa nghe đã nhận ra ngay!

"Phi...Pai."

Sky đứng yên, miệng há lớn khi thấy người đàn anh cao lớn, người vừa bị nghi ngờ là không chung thủy, đang cầm một chiếc bánh kem với nhân vật manga mà cậu yêu thích. Bên trên là dòng chữ 'Happy Birthday My Love My Sky' và hai ngọn nến được thắp sáng. Đôi phương đang đi thẳng về phía cậu, ánh mắt đầy yêu thương và nụ cười hiện trên môi.

Phi Pai rất đẹp trai... vô cùng đẹp trai, ngay cả khi không mặc bộ vest tối màu mà tôi rất thích!

Prapai tiến lại gần cậu, từng bước từng bước một, vừa đi vừa hát bài hát chúc mừng sinh nhật.

"Happy birthday to you~ Happy birthday to you~~.

Happy birthday.

Happy birthday.

Happy birthday to you~ happy birthday very happy my love."

Người khổng lồ nở nụ cười dịu dàng, đưa chiếc bánh kem đến trước mặt cậu.

"..." Ủa sao hình ảnh lại mờ đi thế? Sao tôi không thấy rõ mặt Phi Pai?

"Tại sao em lại khóc? Anh lại làm gì khiến em khóc sao?"

Khi nghe P'Pai nói, tôi mới nhận ra mình đang khóc. Tôi không biết là do nhẹ nhõm, vui mừng, hạnh phúc... hay là cái gì khác nhưng khi bàn tay ấm áp lau đi nước mắt, nhẹ nhàng nói...

"Hãy ước một điều ước và thổi bánh nào!"

Bỏ qua tất cả lý do... tôi nhắm mắt lại...Chúc cho P'Pai hạnh phúc... chúc P'Pai khỏe mạnh...và P'Pai luôn ở bên cạnh tôi... Tôi thầm ước trước khi thổi tắt nến...

"Chúng ta sẽ cắt bánh sau!"

Cậu không biết là còn những người khác ở đây cho đến khi P'Pai đưa chiếc bánh cho một người khác mang đi, và trước khi cậu kịp hỏi thì ngón tay ấm áp đã nhẹ nhàng lau đi nước mắt nơi khóe mắt.

"Đừng khóc! Sự bất ngờ của anh vẫn chưa kết thúc!"

Sky ngay lập tức chớp chớp mắt, nhìn xung quanh, và anh ấy vừa phát hiện ra rằng rạp chiếu phim được trang trí bằng những bộ truyện tranh yêu thích của cậu. Ngay cả trên chiếc giường giữa phòng cũng có một chiếc gối ôm nhân vật hoạt hình vừa được ra rạp cách đây không lâu. Mọi thứ đều là những thứ cậu yêu thích.

"Nào, cùng nhau xem phim thôi!"

Và không chờ cậu lên tiếng, P'Pai đã đẩy người yêu bé nhỏ xuống giường, cùng lúc đó loa trong rạp vang lên và trên màn hình một bộ phim đang chiếu...

"Đây là bộ phim hoạt hình mà em muốn xem?!" Bộ phim cậu đã bỏ lỡ.

"Ừm, nghe nói em rất muốn xem. Một người bạn trai tốt là phải đi xem cùng em!"

P'Pai nói rất đơn giản... nhưng đây là một buổi chiếu đặc biệt,,, trang trí cả một rạp phim thành một bữa tiệc sinh nhật... chỉ vì tôi nói rằng tôi muốn xem nó.

"Không cần suy nghĩ chuyện khác! Hãy xem phim trước đã!"

Thấy người yêu bé nhỏ không nói nên lời, Prapai kéo cánh tay nhỏ, ôm người yêu nằm xuống ngực mình, vòng tay qua đầu cậu, nhẹ nhàng nghịch mái tóc mềm mại. Đôi mắt sắc lạnh nhìn người đang nằm trong vòng tay mình, nhìn khuôn miệng đang mở rộng.

...Tránh cho sự ghen ăn tức ở, xin cắt đi sự giàu có của anh Pai...

"Vậy chúng ta có nên mời mọi người vào không?"

Một người phụ nữ xinh đẹp trong bộ trang phục thanh lịch, quần tây, áo sơ mi bước vào, nở nụ cười trìu mến với Sky.

"Sky, đây là Khun Imme, người tổ chức sự kiện. Anh đã nhờ cô ấy tổ chức sự kiện ngày hôm nay."

Imme mỉm cười ngọt ngào và trao danh thiếp của mình một cách rất chuyên nghiệp.

"Tôi đến từ Wedding Square. Chúng tôi không chỉ tổ chức đám cưới mà còn các sự kiện lớn hay nhỏ khac. Chúng tôi rất sẵn lòng phục vụ bạn."

Sky vô cùng ngạc nhiên trước sự chuyên nghiệp này và cậu cũng nhớ ra cuộc điện thoại tối hôm đó.

Tôi không cần P'Pai giải thích bất cứ điều gì!!!

Thành thật mà nói thì lúc này tôi đang xấu hổ đến mức muốn tự đào hố và nhảy xuống rồi biến mất!

"Được rồi! Bữa tiệc bắt đầu thôi, hãy để bạn bè của Sky tiến vào! Và chủ nhân của bữa tiệc, em đã sẵn sàng gặp bạn bè của mình chưa?"

Prapai cúi xuống, hỏi cậu bé đang lấy tay che đi khuôn mặt đỏ bừng vì xấu hổ của mình, và Sky nhanh chóng gật đầu.

Bây giờ chuyện gì muốn xảy ra thì cứ để nó xảy ra... thế thôi! Và cậu biết rằng P'Pai đã mời bạn bè của cậu đến tổ chức sinh nhật cho cậu trong rạp chiếu phim!

*****

Chuyển cảnh đến phòng ngủ trong căn hộ cao cấp của người anh Prapai.

"Em có muốn một chút nước không?"

"Phi Pai, tại sao anh lại tổ chức bữa tiệc hôm nay?"

"Vậy tại sao anh lại không thể làm điều đó?" Prapai hỏi lại, di chuyển đến sau lưng người yêu, nhẹ ôm lấy eo nhỏ, chóp mũi chạm vào đôi má mềm mại một cách âu yếm. "Anh chỉ muốn tổ chức một bữa tiệc sinh nhật cho người yêu của mình, vì vậy anh đã làm điều đó."

Cậu nhìn anh chăm chú cho đến khi người anh lớn thở dài. Prapai đặt cằm lên vai người yêu, ngước mắt lên nhìn bầu trời, từ tốn giải thích.

"Năm ngoái, em đã đoán trúng bất ngờ của anh nên anh muốn cho em một bất ngờ, muốn làm cho em cười thật tươi. Năm nay anh nghĩ tới nghĩ lui là nên làm gì cho đến khi em nói với anh có một bộ phim em muốn xem. Vì vậy, anh đã có ý tưởng. Anh đã gọi điện cho người tổ chức sự kiện và nói với cô ấy rằng anh muốn có một bữa tiệc sinh nhật bí mật và muốn cùng em xem bộ phim mà em thích. Vì lúc trước anh quá bận nên chưa thể cùng em xem phim. Và khi cô ấy đưa ra bảng kế hoạch, em không thể hình dung nó chi tiết như thế nào đâu. Tất cả những thiết kế, tông màu, hình ảnh, trang trí đều là những thứ theo sở thích của em và kể cả những món quà bất ngờ. Ngay cả việc đưa hình ảnh của em lên màn hình lớn trong rạp cũng là điều mới mẻ với anh."

Prapai giải thích tỉ mỉ.

"Trước đó cũng có một triển lãm nghệ thuật nhưng vì anh quá bận nên không thể đi cùng em được... nên khi hết bận, anh muốn tạo bất ngờ cho em... Vả lại..." Một tiếng cười khe khẽ bên tai khiến trái tim tôi đập nhanh đến kỳ lạ...

"Em cũng biết anh rất mù nghệ thuật nên anh không thể tự mình làm điều đó nếu không có sự giúp đỡ."

Không, ngay cả khi Phi Pai không giỏi nghệ thuật? Nhưng nếu anh ấy không chú ý đến từng chi tiết, liệu mọi chuyện có thể hoàn hảo được như thế này không?

"Sky, em có nhớ không... khi em hỏi anh có đang giấu giếm gì không... anh đã giật mình thon thót."

Sky nghĩ đến chuyện lúc trước, khẽ mỉm cười.

"Lúc đó anh rất sợ... sợ vợ nha! Vì sợ vợ nên anh lại càng cẩn trọng hơn! Haha!!"

Một người hài hước cố gắng dùng giọng điệu hài hước để giải thích nhưng... có vẻ không ổn lắm!! Vì ngay lập tức, Sky đã lườm anh, ánh mắt nói rõ ràng...'Hành động thập thò của anh rất đáng ngờ!'

"Và tại sao bữa tiệc này lại diễn ra vào một ngày trước sinh nhật của em?"

"Nếu làm vào sinh nhật của em thì em sẽ đoán được. Hơn nữa, hôm nay anh đã mời mọi người ăn sinh nhật của em trước thì ngày mai sẽ là ngày của hai chúng ta... tự do." P'Pai nhỏ mọn giải thích.

"Phi, chuyện anh không hề bàn bạc với em ngày hôm nay... em sẽ không giận anh!"

Người được tha thứ không kìm được nụ cười toe toét của mình.

Nghiêm túc mà nói, ai lại có thể tức giận được chứ... chỉ là sẽ phải suy nghĩ làm cách nào để đáp lại..."Haizzz!!!" Chỉ mới nghĩ đến đã khiến Sky thở dài khiến P'Pai quay sang nhìn cậu.

"Có vấn đề gì sao? Em... không thích nó sao? Hay là bữa tiệc này trông quá trẻ con?..." Người anh cao lớn đầy lo lắng.

Chính P'Pai mới là người dành thời gian để tổ chức một bữa tiệc trẻ con cho tôi... Và kể cả khi P'Pai chỉ nói chúc mừng sinh nhật.., tôi cũng rất vui!!!

Những lời của P'Graf chợt lóe lên... '...Chỉ cần nói với anh ấy rằng cậu yêu anh ấy thì anh ấy cũng rất hạnh phúc...' Tình yêu luôn đơn giản như vậy!

"Phi Pai, đi theo em!" Vậy thì anh ấy không cần đợi sinh nhật của mình... vì tôi muốn gửi hạnh phúc đến anh ấy ngay bây giờ.

Hai người ngay lập tức lái xe đến ký túc xá của Sky trong bộ đồ ngủ. Sky không ngần ngại kéo người yêu lên phòng mình, kéo anh đến giữa phòng và yêu cầu anh nhắm mắt lại.

"Anh phải nhắm mắt lại sao?"

"Đúng! P'Pai không được gian lận. Anh biết là lúc em giận sẽ như thế nào?"

"Á... đừng dọa anh... anh không dám!"

"P'Pai, nhắm mắt lại đi!"

Trong bóng tối, Prapai chỉ nghe thấy tiếng lạch cạch như thể có vật gì đó đang di chuyển. Một mùi lạ xộc vào mũi... nhưng anh vẫn đứng yên, nhắm chặt mắt, kiên nhẫn chờ đợi.

"Anh có thể mở mắt chưa?"

"Anh mở mắt ra đi!"

"Nếu anh mở mắt ra... liệu có một con rắn nhảy đến cắn anh không?"

"Không muốn thì không cần xem!"

"Không... không... anh chỉ đùa thôi. Anh mở... anh mở!"

Ngay khi mở mắt, trước mặt anh là một giá vẽ và một khung tranh, trên đó là một bức tranh... một bức tranh sơn dầu trước mặt vẽ về anh... Prapai bên cạnh chiếc mô tô phân khối lớn thân thuộc của mình. Một bức tranh vẽ lại nụ cười hạnh phúc của anh khi được sống cùng với đam mê của mình. Trong mắt Sky, đây là lúc anh hạnh phúc nhất. Và phải mất một lúc anh mới nhìn thấy câu tiếng anh nhỏ dưới bức tranh.

"I love you not only for what you have made of yourself but for what you are making of me." (Em yêu anh không chỉ vì những gì anh đã tạo ra cho chính anh mà còn là những gì anh đang tạo ra cho em.)

Sky chậm rãi nói từng từ một. Đôi mắt sắc bén liếc nhìn qua một lượt, quay lại nhìn cậu bé đang mỉm cười ngọt ngào, nói lời tỏ tình... Ngay lập tức anh nhận ra, đây là bài thơ mà anh đã từng bày tỏ tình yêu với Sky... một bài thơ nói về tình cảm sâu đậm của hai người dành cho nhau.

...

"Phi Pai, anh khóc sao?"

"Ừm... anh đã bị lây bệnh khóc nhè!" Prapai nói trong nước mắt. Chỉ một bức tranh sơn dầu... nhưng đó hàng triệu triệu tình yêu mà Sky dành cho anh... Tình yêu ấy đi thẳng vào trái tim anh... anh cảm nhận rất rõ ràng...

"Anh yêu em rất nhiều!"

Và bầu trời nhỏ của anh mỉm cười thật hạnh phúc. Bầu trời ấy... từng bị mây đen che phủ... và một cơn gió đã cuốn nó đi xa... Kéo cậu vào vòng tay anh, mặt tựa vào bờ vai vững chãi...

"Lúc đầu, em định giữ bí mật cho đến ngày sinh nhật của anh!"

"Hôm nay anh cũng rất ngạc nhiên!"

"Uhm... em biết... Nhưng bây giờ P'Pai đã biết quà sinh nhật của anh rồi!"

"Dù vậy thì anh vẫn mong chờ sinh nhật của mình."

"Nhưng anh đã biết..."

"Sky! Bất cứ điều gì em làm cho anh... đều khiến anh cảm thấy hạnh phúc."

...

"Em đang cười gì vậy?"

"Em vui mà cũng không được cười sao, P'Pai?!!"

Cậu bé xinh đẹp lùi lại, chắp hay tay sau lưng, hơi ngửa đầu lên, cười rạng rỡ. Đáng yêu đến mức anh muốn hôn lên!!

"Haha... nói cho anh biết với... anh cũng muốn được cười!"

"Không, em không nói." Và nhìn thấy người khổng lồ bốc khói, Sky cười lớn hơn, đưa tay xoa xoa hai má đỏ bừng của P'Pai.

"Hãy để em tô xong trước nhé. Em sẽ tặng bức tranh này vào ngày sinh nhật của anh... nhưng P'Pai đã biết trước rồi nên không còn gì ngạc nhiên nữa. Và kèm theo điều em muốn nói trong sinh nhật của anh... em yêu anh... Như vậy..." Sky cố ý kéo dài giọng, nghiêng đầu nhìn. "... Anh sẽ hạnh phúc chứ?"

"Sky, anh rất mong đợi món quà của mình."

"Bức tranh này hay là... lời em nói em yêu anh."

"Hahaaa... anh là người tham lam, anh muốn cả hai."

Sky cũng cười hạnh phúc, hai mắt cong cong, giọng nói nhẹ nhàng... hỏi điều mà cậu không dám hỏi... khi còn là một Sky sợ yêu...

"Phi Pai...Hãy ở bên cạnh em mãi nhé!"

"Anh hứa!"

Thịch. Thịch. Thịch.

Reng reng reng...

Đúng lúc này chiếc đồng hồ điện tử để bàn của Sky reo lên báo hiệu một ngày mới bắt đầu. Mọi lần đây là lời nhắn nhớ rằng đồ án chỉ còn mấy tiếng để gửi đi... nhưng lần này nghe thấy âm thanh ấy, Sky lại cười toe toét vì có vẻ như đang có người cũng đang chờ đợi khoảnh khắc này!

"Chúc mừng sinh nhật, Sky!"

"Cảm ơn anh!"

Bầu trời nhỏ thì thầm với gió... và cơn gió đã hiểu. Hai đôi môi chạm vào nhau... một nụ hôn ngọt ngào. Và sinh nhật năm nay đã kết thúc hạnh phúc như vậy.

_____________

Chương 13 và 15 cùng nằm trong một bài thơ của nhà thơ Elizabeth Barrett Browning- một nhà thơ nữ, người Anh nổi tiếng với nhiều bài thơ và nhiều câu châm ngôn về tình yêu.

"I love you not only for what you are, but for what I am when I am with you.

I love you not only for what you have made of yourself, but for what you are making of me.

I love you for the part of me that you bring out."

Bản dịch này mình có thay đổi sau khi về VN với sự góp ý của chú nhà mình.

"Anh xin hứa sẽ yêu em không chỉ vì những gì anh đang nhận được mà cả những gì anh sẽ làm được khi ở bên em.

Anh xin hứa sẽ yêu em  không chỉ vì  những gì em có mà cả những gì được tạo ra khi em ở bên anh.

Cảm ơn vì em đã yêu anh... vì đã cho anh một nửa linh hồn em!"

_____________

Sến quá!!! Sến quá trời đất ơi!!! Tui cũng đã sến lắm rồi mà dịch chương này tui cũng quắn quéo hết cả!!

Chính mình lúc dịch đã sến lắm rồi, nhưng khi mình về nhà, mình đọc lại, mình càm cảm thấy sến sẩm hơn nhiều. Mình thuộc kiểu người thích sự màu mè, hoa mĩ và lãng mạn. Có chút mơ mộng và hơi phi thực tế... rất trẻ con. Nhưng mà với mình, chỉ cần có người chiều thì mình không ngại trẻ con đâu!!!

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top