Áp lực

      Chắc hẳn các bạn dù ở lứa tuổi học sinh hay đang là sinh viên lưng chừng tuổi đôi mươi cũng sẽ, đang và từng gặp 'áp lực'. Các bạn có biết áp lực xuất hiện lúc nào không? Nó xuất hiện từ những lúc chúng ta cáu bẳn, lúc chúng ta cảm thấy bất lực trong công việc mà chúng ta chưa hoàn thành xong. Từ những điều xung quanh chúng ta, ép chúng ta làm điều không muốn.
      Khi còn là học sinh, chúng ta gặp áp lực từ những tác động bên ngoài như gia đình, nhà trường, bạn bè. Gia đình chúng ta yêu cầu chúng ta phải đạt điểm cao, đứng nhất toàn lớp, khối, hoặc là cũng phải đạt trong top đứng đầu. Nhà trường tác động lên gia đình bắt ép chúng ta học và làm bài tập miệt mài. Bạn bè học giỏi, chúng ta cũng không thể kém nó. Ầy, áp lực lắm. Chúng ta chỉ muốn lớn lên để thoát khỏi vòng tay của bố mẹ, của nhà trường, và kết giao với những người bạn mới.
      Đến khi chúng ta được gọi là lớn rồi, có lông có cánh rồi, đó là khi chúng ta thi vào đại học thành công, gọi là ngưỡng cửa bước vào đời. Chúng ta sung sướng lắm, chúng ta được tự do, không ai quản. Đúng mà, vì chúng ta được cảm thấy chúng ta được tự do. Nhưng mà, chúng ta lại không nghĩ đến, chúng ta bước ra khỏi cái lồng nhỏ bảo vệ chúng ta và bước vào cái lồng to lớn khiến chúng ta thương tích đầy mình. Khi ấy, không có ai có thể bảo vệ chúng ta, không ai nâng niu chúng ta như bố mẹ của chúng ta. Chúng ta phải tự đứng lên trước những đòn tấn công từ xã hội bốn phía, phải học tự chịu trách nhiệm từ những lời nói, việc làm mà chúng ta tạo nên. Chúng ta gặp áp lực tiền bạc, thứ mà ngày xưa chúng ta nghĩ không có thì xin bố mẹ ấy, chúng ta phải tự kiếm tiền nuôi bản thân, phải khéo léo, uốn nắn, thậm chí còn phải nịnh nọt, phải làm những điều bản thân không thích trong công việc mà chúng ta đang làm, với đồng nghiệp lâu năm, với sếp, với người có tiếng nói. Nhiều lúc chúng ta muốn khóc to, muốn hét lớn, muốn đập nát hết những thứ liên quan, muốn bỏ mặc mọi thứ mà chúng ta vẫn phải kiềm nén lại. Vì điều gì? Vì gia đình chúng ta, vì những thứ chúng ta gọi là trách nhiệm, vì chúng ta sợ chúng ta không được công nhận từ những người xung quanh, không được tôn trọng, và sợ bản thân vô hình trong mắt người ta, sợ bị gọi là VÔ DỤNG.
      Vậy chúng ta nên làm gì để thoát khỏi những áp lực đó?
      Lời khuyên là, hãy đi du lịch đi, đi tới nơi mà chúng ta đã nghĩ tới từ trước. Nếu không có đủ tiền thì hay tích góp từ bây giờ, để một ngày nào đó không xa chúng ta có thể... xoá bỏ hết những muộn phiền và lấy lại tinh thần cho những bước đi về sau.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #tâmsự