-Tao thích mày mất rồi! Vậy mày có thích tao không?
Hắn im lặng một lúc rồi trả lời bằng một câu không liên quan lắm: Chúng ta làm quen đi!
Vào một ngày mùa đông giá lạnh,hai tinh linh bé nhỏ cất tiếng khóc chào đời. Trùng hợp được sinh vào cùng một ngày,ở cùng một phòng bệnh thậm chí nhà cũng sát cạnh nhau. Gia đình hai bên mau chóng thân thiết. Rein Katsuya và Shade Hatori đáng lẽ ra sẽ rất xứng đôi. Nhưng họ sinh kém nhau 1 giờ, vô tình trở thành một ngày từ đó mà hai người trở lên khắc nhau. Có thể yêu nhưng không thể cưới. Rein và Shade định sẵn là không có hy vọng ở cạnh nhau. Nhưng mà...có thể có ngoại lệ không??
Truyện đã được sự cho phép bởi Băng Kì Lâm (@Bingqiling).
Hán Việt : Tự CẩmTác giả : Đông Thiên Đích Liễu Diệp Edit : Khuynh Vũ Thể loại : Trùng sinh , ngôn tình , cổ đại , HE, tình cảm , cung đình hầu tước. Số chương: 828 + 10 pnTình trạng : Đang raNguồn cv: Wiki dịchNội dung: Người người đều nói Tứ cô nương của Khương gia là tiểu mỹ nhân xinh đẹp nhất, đáng tiếc lại bị An Quốc Công phủ hái mất đóa hoa tươi này. Thế mà trước đêm Khương Tự xuất giá, vị hôn phu này lại cùng một nữ nhân khác nhảy hồ tự tử....…
Sau khi dạo một vòng mà chưa tìm được bộ nào ưng ý nên bạn ad quyết định làm bộ này sau khi bộ "Đốt cháy hết lãng mạn" kết thúc. Quyển này cũng thuộc trong hệ liệt cùng bộ trên, nói về cặp đôi Thẩm Mộ Ngạn và Cố Phán. Theo như phong cách của tác giả thì sẽ lại là một bộ Ngọt Sủng, có chút hài, có chút bi, chủ yếu là chỗ để nhân vật chính thể hiện yêu đương, nhân vật phụ chỉ là mây bay. 🙂 (lời bạn ad)Hoan nghênh các bạn cùng nhảy hố. 😊~~~~~~Văn án: Thẩm Mộ Ngạn nổi tiếng trong giới vì sự lạnh nhạt. Trên thương trường thủ đoạn tàn nhẫn, cũng hoàn toàn không để ý đến người khác giới. Mọi người đều cảm thấy, dưới vẻ ngoài kiêu ngạo và lạnh lùng của người đàn ông này, nhất định chảy dòng máu không có nhiệt độ. Nhưng không ai đoán được rằng anh sẽ lặng lẽ cưng chiều một cô gái, một lần cưng chiều chính là gần mười năm.Cố Phán biết bên cạnh mình có một ông chú chân dài bí ẩn. Cô thiếu tiền thành lập ban nhạc, ngày hôm sau, trong thẻ có nhiều hơn 5 triệu. Cô muốn đi trượt tuyết, ngày hôm sau nhận được vé máy bay và thẻ phòng tổng thống. Sau đó, cô suy nghĩ một chút, cảm thấy mình vẫn cần một người bạn trai.Cố Phán nhìn vào đối tượng thân thiết trước mắt, động tác phát WeChat dưới tay không dừng lại. [Người nào đó, cậu đã giới thiệu cho tôi người này ... là người ngày hôm qua tôi thề cả đời sẽ không qua lại với nhau :)] Sau đó làm bộ làm tịch chào hỏi. "Chào anh, Cố Phán." Người đàn ông ở đối diện khuôn mặt lạnh lùng, ngồi ngay ngắn ở đó quanh người mơ hồ có khí thế l…
Truyện: Tao không thích yêu mày đâuTình trạng: Hoàn thành "Tôi không thích yêu một người quá cao...vì tôi quá thấp bé.Tôi không thích yêu một người quá thông minh...vì tôi sợ sẽ trở nên ngu ngốc khi đứng trước người đó.Tôi không thích yêu một người quá nổi tiếng...vì tôi không sở hữu gương mặt xinh xắn để nhiều người ấn tượng...Tôi không thích yêu một người quá...đến mức tôi thấy ai cũng xứng với người đó...trừ tôi. Tôi không thích yêu người đó... Nhưng yêu mất rồi... Cao à? Không sao, trai cao yêu gái lùn đang mốt.Thông minh quá à? Không sao, 2 đứa đều thông minh người ta nhìn vào sẽ ganh tị mất.Nổi tiếng à? Tôi không thèm nổi.Xứng không à? Thử nói chị không xứng xem, chị đây cho vài đấm nhé..." -TrangGentle-43 chương + 2 ngoại truyệnNguyên Anh x Nguyên Ngọc Hân#14/07/2015 - 08/04/2017#làquátrìnhtiếnhóa#wattpad…
🍁Tên truyện: Cốt truyện này có vấn đề🍁Tên hán việt: Này kịch tính có vấn đề🍁Tác giả: Tịch Chi Cẩm Lân🍁Edit: Mapleleaves🍁Design: Ngangaexol.🍁Thể loại:Ngôn tình, xuyên sách, sạch, sủng, ngọt, giới hào môn, kim bài đề cử.🍁Độ dài: 95 chương + 1 pn 🍁Tình trạng: Đã hoàn🍁Lịch ra chương: Lịch ra chương vào chủ nhật…
Tác giả: Yên Tử (胭子) (Quyển 1 : Gửi ngài kim chủ sâu không lường được) Thể loại: đam mỹ, giới giải trí, 1×1, khế ước tình nhân, ôn nhu quỷ súc công x nhị hóa nhân thê thụ, hài, ấm áp Nguồn: Hạ Nguyệt Edit: Ngáo Link: https://tongthudainhan.wordpress.com/dang-lam-gui-cau-nghe-si-ngoc-nghech-dang-yeu/ Văn án: Bạch Ân là là một gã thần kinh hết thuốc chữa, ông từng nghĩ mình sẽ cứ thần kinh mà sống như thế mãi. Cho đến khi - ông gặp một con thú ngốc ngốc. Trịnh Hòa (⊙-⊙): "Bạch tiên sinh, Bạch tiên sinh! Cơ bụng của ông chạy đâu rồi?? Sao em không thấy?!" Bạch tiên sinh: "Bởi vì em đang sờ lưng tôi....." *repost chưa xin phép tác giả và editor*…