12. Bữa ăn

 Miếng thịt nướng bạn đang nhai trong miệng, ngon chứ?

Tiếng dao và nĩa vang lên giữa căn phòng mờ tối nghe thật quyến rũ, đúng không?

Và cả giọng nói của người đối diện bạn nữa, nhỉ?

Vừa ăn, bạn vừa nhìn người ấy mà chẳng nhận ra nụ cười dịu dàng của mình kìa?

Cử chỉ của người đó thật đẹp, đúng không?

Giọng nói của người đó thật hay, đúng không?

Ngoại hình người đó thật thu hút, đúng không?

Khiến bạn không thể dời mắt được, đúng không?

Này, nếu đã thích người ta đến thế, tại sao bạn không nhẹ nhàng đặt dao và nĩa của mình lên đĩa một cách thanh lịch rồi nói "Tất cả đồ ăn trên bàn này đều có độc đấy"?

Và rồi bạn đưa thuốc giải ra trước mặt người đó...?

Cứ thế mà mơ mộng đến một cái kết hoàn hảo như trong truyện cổ tích thôi, chẳng phải thật tuyệt sao?

Nhưng bạn sẽ lại không, đúng chứ?

Cứ thế tận hưởng bữa ăn một cách từ tốn và thanh lịch như mọi khi?

Bạn vẫn sẽ chẳng ngại ngần mà nhìn thẳng vào đôi mắt ấm áp của người ấy nhỉ?

Bạn vẫn sẽ chẳng thẹn thùng mà đưa ly rượu của mình cụng vào ly rượu ấy nhỉ?

Bạn vẫn sẽ chẳng lạ lẫm mà tận hưởng món thịt nướng do mình chuẩn bị cùng người ấy nhỉ?

Người ấy vẫn cứ thế, cười nói, dịu dàng, di chuyển những ngón tay thanh lịch và từ tốn ăn uống, liệu người ấy đã tưởng tượng ra cái kết cho mình chưa nhỉ?

Bạn sẽ bình thản như mọi khi nhỉ?

Bình thản dùng dao, bình thản dùng nĩa, bình thản uống rượu, bình thản nói chuyện, bình thản lắng nghe mọi âm thanh vang lên trong căn phòng xa hoa... Bình thản tận hưởng món thịt ngon tuyệt trời cho, và bình thản dùng có với chính nạn nhân của mình, bạn nghĩ thế nào về chính bản thân mình?

Thảnh thơi, nhàn nhã, vô tư tận hưởng từng phút giây bên cạnh nhau như thế là cảm giác thế nào?

Và rồi, giây phút bạn bỏ dao và nĩa lên đĩa để kết thúc bữa ăn, cảm giác của bạn thế nào?

Cả lúc bạn từ từ lấy khăn lau miệng nữa?

Người ấy đã nằm gục lên bàn rồi.

Chuyện thường thấy thôi mà đúng không?

Bạn sẽ lại nhẹ nhàng chạm vào da thịt còn vươn hơi ấm ấy, gọi người đó dậy như cách một con người bình thường vẫn làm như mọi khi chứ?

Khi người ấy không dậy nữa, bạn sẽ là người dọn bàn, bạn có nhận ra ánh mắt ấm áp thanh thản của mình khi đó không?

Và rồi, bạn vào trong thay bộ trang phục đẹp đẽ của mình bằng bộ đồ bảo hộ, hệt như cách buông bỏ phần con người để lột ra phần kinh tởm nhất trong mình ra vậy nhỉ?

Cảm giác rọc dao lên da thịt mềm ấy là cảm giác thế nào vậy?

Nhẹ nhàng đưa con dao sắc mình đã chuẩn bị lên da thịt của một người mình vừa bình thản ăn tối cùng, cảm giác đó có vị như thế nào vậy?

Thật ngon đúng không?

Đây mới là bữa ăn chính của bạn nhỉ?

Cảm ơn vì bữa ăn.

Miếng thịt nướng khi nãy bạn đã ăn trong bữa, ngon chứ?

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top