⁶/
- khoa ơi đạt đau
- ai bảo đạt chạy? cái bàn nó đứng yên chứ đâu có chạy giống đạt?
- khoa mắng đạt à.. khoa hết thương đạt rồi..
- không phải mắng, khoa đang dạy đạt
- đấy! khoa lại mắng đạt..
nó bất lực nhìn người trước mặt mình, rõ ràng là do thằng út chạy rồi va trúng cái bàn mà!?
nó cũng chẳng hiểu, sao nó lại đồng ý yêu thằng út nhỉ? đéo hiểu luôn đấy.
- thôi, thương đạt mà.
cuối cùng nó vẫn phải chào thua với thằng út, đúng là bọn có tình yêu. ngu hết sức.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top