chương 4

Tôi cùng cậy ấy ngồi trong lớp đến hết tiết. Tiết tiếp theo là tiết Văn cái tiết mà tôi cho là buồn ngủ và ghét nhất. Tôi thì nằm ngủ nhưng Nanon thì lại khác cậu ấy ngồi học rất chăm chỉ và hay phát biểu bài nữa. Thời gian yên bình cứ thế trôi đến hết tiết. Hai tiết sau là giờ tự học nên không có giáo viên nên được thoải mái.

Reng...reng...reng

Một ngày với môn học mệt mỏi đã hết, tôi đứng dậy lấy cặp đi về thì nhìn sang thấy Nanon vẫn đang làm phần bài tập còn dang dở của mình. Tôi liền hỏi:

"Cậu không định đi về à?"

"Không cậu về trước đi tớ về sau" —Một câu nói lạnh lùng đáp trả lại tôi. Tôi liền nhanh chân bước ra khỏi lớp để đi về.

Về tới nhà, tôi bật điện lên thì không thấy ai ở nhà cả, liền thấy một cuộc gọi từ ba tôi "Tối nay ba mẹ bận việc ở công ty không về nhà, dì ba giúp việc đã về quê có chuyện nên con ở nhà tự nấu ăn hoặc ra ngoài ăn nhá". Tôi chưa kịp nói gì thì ba tôi đã tắt máy, tôi lê thân đi ra khỏi nhà tìm quán nào hoặc nhà hàng ngon để ăn thid nghe tiếng kêu cứu ở trong một hẻm tối vọng ra. Tôi phi như bay vào con hẻm đó thì nhìn thấy Nanon đang bị một lũ côn đồ ăn hiếp. Còn chần chờ gì nữa tôi lao vào đánh bọn côn đồ nằm hết, tôi kéo tay Nanon đi sợ rằng khi bọn côn đồ tỉnh lại thì nguy.

Chạy được 1 lúc lâu thì quay lại nhìn đã xa bọn côn đồ đó rồi. Tôi liền thở rồi lo lắng hỏi Nanon:

"Cậu có bị làm sao không?"

"Tớ không bị sao cảm ơn cậu nhiều" Nanon vừa thở vừa nói lời cảm ơn tôi.

"Mà làm sao cậu bị bọn côn đồ đấy ăn hiếp vậy?" Tôi gấp gấp hỏi.

"Tớ vừa làm bài tập xong thì trời đã tối, tớ làm gãy kính nên va phải bọn côn đồ đó" Nanon trả lời tôi trong sự lo sợ.

"Nhà cậu ở đâu hay để tớ đưa cậu về?"

"Cảm ơn cậu không sao đâu tớ về một mình được mà, cậu không phải lo"

"Lỡ như bọn nó quay lại thì sao, thôi không được để tớ đưa cậu về" Tôi một mực đòi đưa cậu ấy về cho bằng được.

"Ưm...ưm vậy cũng được, cảm ơn cậu nhiều hay để bữa sau tớ mời cậu bữa trưa được không?

"Vậy ok chốt nhá" Tôi với Nanon bước trên con đường ánh đèn sáng rực, mà không nói một lời.

"Đến nơi rồi cảm ơn cậu, hẹn cậu ở lớp ngày mai tạm biệt" Nanon nói rồi vẫy tay vào nhà. Trước mắt tôi là một ngôi nhà  vừa đủ cho một nhà bà người ở. Tôi đứng rất lâu ở trước ngôi nhà đó rồi mới rời đi.

Ngày hôm sau.

Hôm nay tôi thức dậy sớm, không hiểu vì sao mà tôi lại dậy sớm như thế. Vậy là tôi lại mang giày vào ra ngoài chạy bộ rồi nghĩ" Một buổi sáng trong lành quá vậy mà trước giờ mình không biết". Chạy được một lúc thì tôi đi về nhà để tắm thay đồ đi học. Vừa đến lớp thì thấy lớp và bảng rất sạch sẽ, đảo mắt một hồi nhìn về hướng bàn của tôi lại thấy một Nanon đang chăm chỉ làm bài tập. Nhìn quanh lớp rất gọn gàng sạch sẽ khác xa so với ngày hôm qua.

Bước vào chỗ ngồi, tôi thấy Nanon quay lại nói với tôi:

"Cậu làm bài tập đi xíu nữa thầy kiểm tra đấy"

"Ừm"

Tôi liền lấy bài tập ra làm, được một lúc đám bạn của tôi tới nhìn tôi với ánh mắt ngạc nhiên ngỡ ngàng. Tôi vânc thắc mắc tại sao tôi làm bài tập chăm chỉ như thế chỉ qua lời nói của một cậu bạn cùng bàn.

Nanon làm xong gấp sách vở lại quay sang chỗ tôi rồi nói:

"Tối tôi mời cậu ăn cơm được không để cảm ơn lần trước cậu đã giúp tớ?"

"Được vậy mà cậu mời ở đâu" Tôi liền trả lời của Nanon.

"Ở nh...nhà tớ" Nanon ngập ngừng trả lời.

"Vậy tối gặp" Tôi hớn hở nhận lời.

Đế tối, tắm rửa rồi thấy đồ qua nhà của Nanon. Đang đi tôi chợt nhớ ra đến nhà người khác ăn mà không cầm gì đến cũng kì nên tôi quyết định tạt vào cửa hàng mua ít hoa với hoa quả. Đến nơi, tôi bấm chuông thì suất hiện sau cánh cửa ấy là một người phụ nữ trung niên mở cửa cho tôi và mời tôi vào nhà. Bước vào căn nhà ấy là một ngôi nhà không quá sang trọng nhưng rất ấm cúng. Tôi bước vào phòng bếp thì tỏa hương thơm từ thức ăn, mà trong bếp có một cậu con trai đang đứng nấu ăn. Tôi đứng đắm đuối nhìn người con trai đang nấu ăn có một thứ sức hút khiến người khác mê hoặc.( t/g: mê con nhà ngta r chứ j bt hết á-.-)

Tôi giật mình bởi một bàn tay trắng đụng lên vai tôi rồi bảo tôi đến bàn ngồi. Tôi vừa ngồi xuôbgs thì chợt nhớ ra là hoa với trái cây bỏ ở ngoài xe, đứng dậy chạy thật nhanh ra ngoài để lấy. Bước vào thì thấy Nanon và mẹ cậu ấy đang dọn bàn, tôi chạy vào đưa mẹ của cậu ấy một bó hoa và giỏ trái cây. Mẹ của câuh ấy nói:

"Cảm ơn cháu nha"

"Cháu mua làm gì cho phí tiền ra nhà cô cũng có mà"

"Nhưng của cháu khác cô ạ"

"Thôi cháu ngồi vào bàn đi để còn ăn cơm nữa"

Trong bữa ăn rất vui vẻ, tôi không ngờ tài năng nấu ăn của Nanon lại ngon đến vậy. Tôi vs mẹ của cậu ấy vừa ăn vừa nói chuyện rất vui vẻ cho đến hết bữa. Ăn xong tôi phụ Nanon và mẹ cậu ấy dọn dẹp, lau bàn. Tôi lấy dao và đĩa ra gọt trái cây bị mẹ của cậu ấy ngăn lại:

"Ấy chết con là khách mà lại làm những chuyện này"

"Không sao đâu cô ở nhà con cũng làm mấy việc này ấy mà'' Tay toi vừa gọt trái cây miệng thì nói chuyện với cô.

Tôi thấy muộn rồi nên xin phép cô đi về thì cô nói:

"Muộn thế này rồi, thôi con ở lại đây đi chứ giờ này đi về gặp bọn côn đồ đấy cháu"

''Ý cô nói là bọn côn đồ ở đầu đường ấy ạ''

"Ừ đúng rồi cháu, hôm bữa Nanon nhà cô xém chút nữa bị đánh bởi bọn đó đấy nên hôm nay cháu ở nhà cô đi"

"Dạ vậy cũng được, cháu làm phiền cô nhiều rồi ạ''

"Vậy cháu ngủ cùng phòng với Nanon nhá"

"Dạ, vậy cô ngủ ngon ạ"

"Ừm, phòng Nanon nó ở tầng 2 phòng đầu đầu nha cháu thôi cô ngủ đây"

Tôi bước lên lầu thì mở cửa ra thấy Nanon đang làm bài tập cuối tuần. Tôi liền hỏi:

"Sao cuối tuần rồi cậu vẫn làm bài tập?''

"Nay làm bài tập mai còn luyện toán nữa''

"Tối nay tôi ngủ cùng cậu có được không"

"Được mà cậu đi ngủ đi muộn rồi tôi ngủ sau''

"Vậy cậu cũng ngủ sớm đi làm không hết thì để mai làm cố gắng quá" Nói rồi tôi lên giường ngủ trước, được một lúc thì thấy Nanon tắt đèn và lên giường đi ngủ.

                       –end chap–

________________🍒
Xin lỗi đã cho mí bà chờ lâu, để bù thời gian mí bà đợi thì tui ra truyện thường xuyên hơn và dài hơn cho mí bà nhen:33

Cảm ơn mí bồ đã đọc truyện của tui.


Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top