Chap 41. Vợ chồng son
Hơn 1 tháng sau lễ cưới của Freen và Becky cũng được diễn ra tại bãi biển theo mong muốn của cô và nàng. Mọi thứ đều do chính tay cô chọn cho nàng. Vào một ngày trời mát mẻ, sóng biển vẫn từng cơn vỗ vào bờ. Ánh nắng mặt trời hôm nay cũng dịu đi đôi chút, không còn là cơn nắng gắt như mọi ngày. Mọi thứ đã được chuẩn bị đầy đủ. Khách khứa cũng đã tới đông dần.
Cô đã đứng trên lễ đường. Ông Armstrong từ dưới dìu nàng lên, từng bước từng bước nhẹ nhàng. Nhìn nàng trong chiếc váy cưới, cô không giấu khỏi niềm hạnh phúc trên gương mặt mình, cô chầm chậm tiến lại nắm tay nàng lên lễ đường. Mọi người phía dưới vẫn cứ hò reo, chúc phúc cho cô và nàng. Cô hạnh phúc nhìn người con gái mình yêu trong chiếc váy cưới đang đứng trước mặt mình. Cô khẽ nắm lấy tay nàng rồi mỉm cười nhìn về phía mọi người.
- "Trước tiên tôi xin cảm ơn tất cả mọi người có mặt ở đây để chúc phúc cho chúng tôi. Cảm ơn những người bạn đã luôn đồng hành giúp đỡ tôi... Con xin cảm ơn gia đình hai bên đã chấp nhận cho chúng con đến với nhau..."
Ánh mắt nàng luôn hướng về cô. Cô quay sang nhìn nàng mỉm cười.
- "Chị cảm ơn vợ. Cảm ơn em vì đã luôn bên cạnh chị suốt quãng đường qua, một quãng đường dài không mấy dễ dàng gì. Thế nhưng chúng ta vẫn chọn ở lại vì nhau, chúng ta luôn cố gắng để có được ngày hôm nay. Chị cũng xin lỗi vì đã để em chờ quá lâu, chị muốn cuộc sống chúng ta ổn định hơn mới đi đến quyết định kết hôn. Để em trở thành người vợ hạnh phúc nhất, không phải thiệt thòi, ghen tị với bất kỳ ai. Em luôn là động lực để chị cố gắng từng ngày. Chị làm được rồi, bây giờ chị đã có tất cả và... Có cả em. Hãy để chị là người đồng hành cùng em hết quãng đường còn lại. Em là người đầu tiên chị yêu cũng sẽ là người cuối cùng, Becky ạ!... Chị yêu em"
Nàng không giấu khỏi giọt nước mắt hạnh phúc mà bật khóc. Cô khẽ lau nước mắt cho nàng rồi ôm nàng vào lòng. Mọi người ở phía dưới cũng lắng đọng nhìn về phía họ trên sân khấu. Nàng rời khỏi người cô rồi nhìn cô bằng ánh mắt long lanh nước mắt vẫn còn đọng trên mi.
- "Cảm ơn vì đã yêu thương, nhẫn nhịn, chiều chuộng em suốt 7 năm qua. Có đôi lúc em làm chị buồn và giận nhiều lắm nhưng chị vẫn mỉm cười bỏ qua mà dỗ dành ngược lại em. Em hứa sẽ trở thành một người vợ, một người con thật tốt... Em không biết phải nói gì thêm... Freen Sarocha Chankimha, em yêu chị"
Cô hạnh phúc nhìn nàng rồi lấy nhẫn nhẹ nhàng đeo vào tay nàng. Nàng cũng đeo chiếc còn lại vào tay cô. Mọi người ở dưới vẫn cứ hò reo chúc phúc cho cô và nàng. Cô không ngần ngại mà đặt lên môi nàng một nụ hôn. Cô và nàng như đắm chìm vào thế giới riêng của mình.
Sau khi làm lễ ở bãi biển, đến chiều tối mọi người cùng nhau trở về resort vui chơi. Cả ngày tiếp khách mệt mỏi nên nàng đã trở về phòng trước. Còn cô thì vẫn ở lại chơi cùng mọi người. Ông Chankimha tiến lại phía cô dặn dò.
- "Có vợ rồi, không phải còn con nít nữa. Bớt cái tính cọc cằn lại, muốn bảo toàn tính mạng thì nhường nhịn vợ một tí"
- "Trời ơi ba ơi, cái đó thì ba khỏi phải lo"
Ông Armstrong từ đâu đi tới khoác vai cô.
- "Con gái vàng con gái ngọc của ba đấy. Liệu hồn mà đối xử với nó cho đàng hoàng vào"
- "Dạ dạ con biết rồi ba vợ"
Ông Armstrong cầm trên tay ly rượu đưa cho cô. Cô liền từ chối.
- "Dạ thôi ba ơi, nãy giờ con uống cũng nhiều rồi. Vợ con không thích mùi rượu đâu"
- "Tôi bảo uống thì uống đi. Cô khinh tôi đấy à"
- "Dạ không, con nào-..."
- "Uống"
Cô miễn cưỡng nốc hết ly rượu. Ông ép cô hết ly này đến ly khác. Một lúc sau cô cũng bắt đầu thấm mệt nên cô cũng về phòng với nàng. Mọi người thì vẫn tiếp tục cuộc vui.
Cô mở cửa vào phòng thì thấy nàng đang ngồi trên giường.
- "Bà xã"
Nghe thấy giọng nói trầm ấm của cô nàng liền quay sang.
- "Dạ"
Cô từ từ tiến lại ngồi xuống bên cạnh nàng. Cô ngắm nhìn nhan sắc của nàng qua ánh đèn mờ mờ của chiếc đèn ngủ. Cô không kiềm được mà hôn vào môi nàng.
- "Có mệt lắm không?"
- "Không mệt lắm đâu ạ" - nàng nói khẽ.
Cô tháo 2 cúc áo sơ mi rồi nằm xuống giường. Nàng cũng nằm xuống bên cạnh cô, nàng dụi dụi vào ngực cô như một con mèo nhỏ.
- "Chồng say rồi à? Uống nhiều lắm đúng không?"
Cô xoa xoa đầu nàng rồi đáp.
- "Chỉ là ba vợ ép chị uống nhiều quá. Chị không từ chối được"
Nàng không nói gì chỉ ngoan ngoãn nằm trong lòng cô. Cả căn phòng yên lặng không ai nói với ai lời nào. Bỗng cô nói.
- "Becky, em có hối hận khi lấy chị không?"
Nàng ngước mặt lên nhìn cô khó hiểu.
- "Say rồi lại hỏi linh tinh gì đấy. Tất nhiên là không rồi"
Cô khẽ hôn vào môi nàng.
- "Chị hứa... Sẽ yêu em bằng tất cả những gì chị có"
- "Em yêu chị, Freen aaa. Em tin chắc em không chọn sai người"
Cô mỉm cười hôn vào trán nàng. Cô ngồi dậy rồi cởi bỏ chiếc sơ mi trên người mình ra. Nàng giả vờ ngáp rồi nói.
- "Đến giờ đi ngủ rồi nhỉ, chồng ơi ngủ thôi"
Nói rồi nàng chui vào chăn nhưng lại bị cô kéo chăn ra. Cô vừa nói vừa thoát y cho mình.
- "Vợ à, vào việc chính thôi"
- "Aaaa Freen chậm... Chậm thôi... Ưm ~"
Cả 2 cùng nhau trải qua một đêm tân hôn tuyệt vời.
Sáng hôm sau Freen là người dậy trước. Cô và Becky đều không một mảnh vải che thân. Cô không muốn đánh thức nàng dậy nên vẫn cứ nằm bên cạnh ngắm nhìn nàng. Một lúc sau nàng cũng thức giấc, vươn vai một cái làm cái chăn trên người nàng tuột xuống làm lộ cả đôi gò bồng đào, thu hút ánh nhìn của cô. Cô nhìn không chớp mắt. Nàng dịu dịu mắt nhìn về phía cô rồi tát vào mặt cô một cái đau điếng.
- "Biến thái. Cả đêm qua còn chưa đủ hay sao"
Cô bĩu môi xoa xoa má của mình.
- "Vợ à, đau chị. Tụi mình đã là vợ chồng rồi với cả còn chỗ nào trên cơ thể em mà chị chưa thấy đâu chứ"
- "Chị hành tôi cả đêm còn chưa đủ với chị à. Nói một tiếng nữa xem, ngày mai báo đưa tin bác sĩ Sarocha Chankimha bị vợ đánh nhập viện sau đêm tân hôn"
Cô gãi đầu cười hì hì rồi bế nàng vào nhà tắm. Cô và nàng cùng nhau vệ sinh cá nhân rồi trở về nhà.
Cô và nàng cũng đã mua một căn nhà riêng cách nhà ba mẹ cũng không quá xa. Và cũng tiện đường đi làm.
- "À vợ à, nhà còn thiếu gì. Chị đưa em đi mua luôn nhé"
- "Vậy mình đến trung tâm thương mại nhé"
- "Tuân lệnh bà xã"
Cả hai cùng nhau sắm sửa thêm đồ cho căn nhà mới. Nhìn vào đôi vợ chồng son khiến ai cũng phải ngưỡng mộ.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top