Chương 7

7. Trúc mã giận dữ/ bị đụ tử cung biến thành bao cặc/ dạy cậu talk dirty

Động tác của Phó Tông Châu đột nhiên cứng đờ. "Em nói gì?" Đuôi mày nhướng lên, ánh mắt sắc bén, đồng tử đột nhiên lạnh như băng.

An Tông theo bản năng rụt cổ lại, nhưng vẫn cắn răng nói tiếp: "Em biết mình sai khi nửa đêm trốn ra ngoài uống rượu, em cũng đã xin lỗi rồi, anh đừng bám riết chuyện này nữa."

Rõ ràng từ ban đầu Phó Tông Châu chỉ trừng phạt cậu bằng cách đánh đòn, nhưng dường như anh nghiện việc đó, thậm chí còn lén trốn trong ký túc xá, mỗi khi nhìn thấy cậu đều xuống tay.

An Tông không muốn tiếp tục như vậy nữa. Cho dù là vì mục đích dạy dỗ cũng không thích hợp, nếu Phó Tông Châu không biết hối cải thì cậu sẽ, cậu sẽ...

"Em nghĩ tôi đang trừng phạt em chỉ vì chuyện này?" Giọng nói quá mức lạnh lùng vang lên từ trên đầu cậu.

Không phải ư?

An Tông muốn hỏi nhưng khi nhìn rõ mặt Phó Tông Châu, cậu liền khôn ngoan nuốt xuống. Sắc mặt bây giờ của anh không tốt chút nào.

Phó Tông Châu nhìn chằm chằm cậu, thấy An Tông ngoan ngoãn không dám mở miệng, đột nhiên cười lạnh: "Ha ha, thì ra em nghĩ như vậy."

Không đợi An Tông trả lời, anh tiếp tục nói: "Ai nói với em là tôi hết giận rồi?"

"Tôi chơi còn chưa chơi đủ đâu." Phó Tông Châu bóp cằm cậu, trong ánh mắt lạnh lùng ngạo nghễ: "Chừng nào tôi chưa thỏa mãn thì em không có quyền chạy trốn."

Anh vừa dứt lời, thân dưới lập tức truyền đến cơn đau âm ỉ, lỗ nhỏ bị ép mở ra, Phó Tông Châu một đường thúc nửa con cặc vào. Có một cảm giác ẩm ướt lan đến nơi giao hợp, máu trinh từng chút một chảy ra dọc theo các huyệt đạo.

Vật khổng lồ đột ngột xông vào lối đi chật hẹp, An Tông đau đến rùng mình, cậu cúi đầu nhìn thấy màu đỏ nhất thời sửng sốt. Cậu chỉ biết mình có lồn nhỏ nhưng không biết bên trong nó lại hoàn hảo đến thế, thậm chí còn có màng trinh. Vậy có phải bên trong cũng có tử cung...

Không cho cậu thời gian suy nghĩ, Phó Tông Châu tiếp tục nhấp vào, lỗ lồn của An Tông đã bị lấp kín nhưng Phó Tông Châu không thể nhịn được, chẳng hề thương xót cứ thế xông thẳng vào nơi sâu nhất.

Bên trong có rất nhiều tầng thịt nhưng lại bị cặc bự dũng mãnh tàn ác xé toạc ra. Đến khi gốc cặc đã ngập trong lồn, Phó Tông Châu thở phào một hơi. Cuối cùng anh cũng hoàn toàn chiếm được người bạn thơ ấu của mình. Loại khoái cảm tâm lý còn vượt qua khoái cảm thể xác, khiến đầu óc anh choáng váng, đại não đạt đến cực khoái.

Phó Tông Châu nghiến răng, hai má co giật vì hưng phấn. Anh chậm rãi đưa đẩy thắt lưng bắt đầu nắc vào, cái lỗ của An Tông khít và hẹp quá, khi rút ra còn kéo theo đám thịt dâm bên trong, xung quanh cái lồn múp đỏ ối.

Lúc đầu nó vẫn hơi khô, nhưng khi Phó Tông Châu liên tục nện vào, dâm dịch cuối cùng chảy ra làm ướt khớp nối giữa hai người giúp cú thúc của Phó Tông Châu trở nên trơn tru hơn.

"Chặt quá, quả nhiên trước đây chưa từng có người chịch em." Phó Tông Châu cao giọng nói.

An Tông cắn đốt ngón cái, ánh mắt mơ màng. Cậu đã thực sự bị Phó Tông Châu hiếp rồi.

Khoảnh khắc cặc thô của anh tiếp xúc gần với môi lồn, An Tông cảm thấy có gì đó hoàn toàn biến chất. Ví dụ như mối quan hệ của cậu với Phó Tông Châu sẽ không bao giờ trở lại như xưa nữa.

Khối thịt lớn của Phó Tông Châu vừa to vừa dài, ở đỉnh hơi cong lên, mỗi lần địt vào đều đập đến điểm nứng của An Tông khiến lồn cậu co rút vì sung sướng không thể khép miệng lại.

Trong lòng cậu không cam tâm, nhưng ý muốn phản kháng nhanh chóng tan biến dưới khoái cảm mãnh liệt, giống như con bướm bị bọc trong nhựa thông dần dần ngừng vỗ cánh vì mật ngọt.

Phó Tông Châu nhéo vú, hỏi bên tai cậu: "Thích không?"

Bầu ngực bị bàn tay xoa nắn cũng sưng nóng lên, vểnh cao như đang chờ ai đó bú mút.

Sắc mặt An Tông đỏ bừng, ngơ ngác cắn môi không nói một lời nhưng hai chân lại trái ý quấn quanh eo Phó Tông Châu. Phó Tông Châu mỉm cười. Anh cúi đầu ngậm lấy núm vú, răng nanh cà cắn, đồng thời thân dưới cũng không ngừng đưa đẩy, trứng dái đập bôm bốp vào mông múp, lỗ lồn của An Tông ướt át nước dâm, môi bé sưng đỏ rất xinh đẹp.

Mỗi lần đụ vào, cặc bự đều đỉnh đến vị trí sâu nhất, một lúc sau, An Tông không nhịn được mà bắt đầu ngâm nga rồi la hét.

"A...chậm lại đi! Phó Tông Châu, Phó Tông Châu, xin hãy chậm lại!" Lúc đầu, cậu còn kiềm chế tiếng rên rỉ, nhưng rất nhanh cậu không thể kiểm soát được tiếng kêu của mình nữa, giọng nói trong trẻo vốn mềm mại trở nên quyến rũ, âm cuối run rẩy, chỉ nghe thôi cũng có thể tưởng tượng ra chủ nhân của giọng nói đó lúc có bao nhiêu dâm đãng.

"A...to quá, lỗ nhỏ sắp rách rồi."

"Ư, đừng vào nữa, không vào được đâu, thật sự không vào được nữa."

Phó Tông Châu nhịn không được nói: "Con điếm này mới ăn chút ít đã không chịu được rồi." Phó Tông Châu ôm lấy eo cậu, bế người lên, tư thế cả hai đột nhiên thay đổi, động tác ngồi trong vòng tay Phó Tông Châu khiến trọng tâm của An Tông trùng xuống, cặc lớn trong lồn cậu cũng tiến vào sâu hơn, quy đầu đột nhiên đâm vào một vòng tròn mềm mại.

Chân của An Tông đá lung tung vào không trung mấy lần, lại bị đụ đến đỉnh điểm. Một lượng chất lỏng lớn trào ra nhưng bị gậy cặc khổng lồ của Phó Tông Châu bịt kín không cho một giọt nào chảy ra ngoài. Phó Tông Châu không những không rút cặc ra mà còn đẩy vào trong: "Bên trong là cái gì? Tử cung?"

An Tông nhất thời hoảng sợ: "Em, em không biết!" Cho dù có âm hộ thì cũng đâu cần có tử cung?

Trước giờ An Tông chưa bao giờ để ý nhiều đến bộ phận sinh dục dị thường xuất hiện trên cơ thể mình, lúc này cậu cũng kinh ngạc không kém Phó Tông Châu. Cảm nhận được Phó Tông Châu có khuynh hướng tiếp tục thọc sâu hơn, An Tông càng bất an: "Đừng đẩy nữa, đừng đẩy vào, ư... sẽ có thai."

Khi nghe thấy từ "có thai", đầu óc Phó Tông Châu nổ tung, đôi mắt đột nhiên đỏ bừng. Chỉ cần tưởng tượng đến cảnh bụng An Tông phồng to vì chứa đầy tinh dịch, đầu Phó Tông Châu nóng bừng, cảm giác như toàn bộ đại não sắp bị thiêu đốt. Nhưng anh vẫn giọng kìm nén nói: "Không sao, tôi có đeo bao cao su."

Như để chứng minh điều đó, Phó Tông Châu cố tình rút cặc ra, dâm dịch vốn bị chặn đột ngột tuôn trào, bắn tung tóe xuống tận mũi giày của Phó Tông Châu.

Phần thân dưới thình lình trống rỗng, lồn vốn bị bịt kín lại giờ biến thành lỗ thịt hình tròn màu đỏ sậm.

Phó Tông Châu ấn đầu An Tông trước cặc của anh cho cậu xem quy đầu sáng bóng và mịn màng vì được bao phủ bởi dịch dâm: "Xem đi, bao cao su không bị rách."

An Tông bị anh đè gáy, chóp mũi chỉ cách gã khổng lồ của Phó Tông Châu một centimet, toàn bộ khí nóng có mùi tanh đập vào mặt. Cho xem xong, Phó Tông Châu đẩy cặc trở lại lồn non của An Tông, lần này không bị cản trở, quy đầu đâm thẳng vào mở ra một lỗ nhỏ ở vị trí cổ tử cung đang khép kín.

"Ah!" An Tông hét lên, cả người bỗng nhiên đau nhức, nỗi sợ bị xuyên thấu bao trùm lấy cậu, cậu vô thức tóm lấy cánh tay của Phó Tông Châu, điên cuồng lắc đầu: "Đừng, đừng chọc vào."

"Nếu tôi cứ đụ vào thì sao?"

Phó Tông Châu tiếp tục dùng lực, cái miệng hơi hé mở càng lúc càng lớn, cho đến khi có thể ôm hết toàn bộ quy đầu của anh. Phó Tông Châu dùng sức nhiều hơn, đầu khấc của cặc bự hoàn toàn xuyên qua tử cung An Tông, lấp đầy khoang sinh sản non nớt nhỏ hẹp.

Một khi tử cung chưa từng sử dụng bị xâm phạm, nó sẽ trở thành bao cặc của đàn ông, Phó Tông Châu tùy ý di chuyển, khoang sinh sản nhỏ lắc lư theo con cặc bên trong cơ thể cậu. Trong lòng An Tông hoảng sợ, thanh âm rung rẩy: "Không, không được, đừng cử động, tử cung sẽ bị kéo ra ngoài mất."

"Không đâu." Phó Tông Châu thản nhiên an ủi, dùng sức ấn cựa quậy cặc trong khoang tử cung, khiến cậu không ngừng rên rỉ không ngừng chảy nước dâm.

Gập thịt đi vào sâu đến mức nơi gắn kết cơ thể họ hợp thành một, đến nỗi lông cặc của Phó Tông Châu đâm vào lồn An Tông, cảm giác ma sát đó khiến thân dưới của cậu càng ngứa ngáy hơn.

Càng lúc càng có nhiều cám dỗ, An Tông không khỏi đưa tay chạm vào, lại bị Phó Tông Châu nửa đường giữ lại: "Sao, ngứa lồn hả, bị tôi nện còn chưa đủ, vẫn muốn lén lút tự chơi mình à?"

An Tông bị bắt quả tang, làn da mỏng vội đỏ bừng: "Ở dưới đó... Ở dưới đó của em hơi khó chịu."

Phó Tông Châu cố ý trêu chọc: "Dưới đó là chỗ nào?" Anh không buông tay An Tông mà ngược lại còn dẫn dắt cậu sờ đùi của chính mình. An Tông trông thì gầy nhưng trên người vẫn có da có thịt, gầy như vậy là do không chịu vận động nhưng chạm tay vào vẫn rất sướng.

Anh nắm tay An Tông sờ vào đùi của cậu, di chuyển qua lại bên trong: "Ở đây không thoải mái sao?"

"Không có." An Tông lắc đầu: "Lên cao một chút."

"Ồ?" Phó Tông Châu nghiêng đầu, cố ý hiểu sai ý cậu, trực tiếp đặt tay lên bụng dưới của An Tông, lòng bàn tay bóp nhẹ cậu khiến eo An Tông đau nhức, cậu phun ra dòng nước dâm dục.

Phó Tông Châu cảm giác được lỗ tiểu của mình bị một thứ ấm áp bao phủ, anh hơi nheo mắt lại thở ra một hơi. Mặc dù rất thỏa mãn khi được chơi đùa như thế này, nhưng nó lại khiến thân dưới của anh càng ngứa ngáy hơn. An Tông lúc này quá khó chịu, không thèm để ý đến sắc mặt của mình dẫm lên bẫy của Phó Tông Châu, nói thẳng: "Là... phía dưới ngứa."

"À, em có muốn sờ nó không?"

Phó Tông Châu nuốt ực một tiếng, nhưng vẫn cười xấu xa: "Đĩ lẳng lơ, đây là lồn dâm của em."

Anh đưa tay xuống cách lỗ nhỏ của cậu chưa đến 1cm, mang lại cho An Tông một cảm giác lo lắng vừa hữu hình vừa vô hình: "Nói đi, van xin tôi chạm vào lồn em."

"Xin anh......" An Tông dùng răng cắn chặt môi, khẽ cau mày, khuôn mặt thanh tú thanh tú tràn đầy sự xấu hổ. Nhưng cuối cùng, ham muốn thể xác không thể kiềm chế đã đánh bại cậu, An Tông hít một hơi thật sâu, nhỏ giọng nói: "Làm ơn... sờ vào lồn em."

Tay Phó Tông Châu nhẹ nhàng đùa bỡn hột le của An Tông: "Em nói gì? Tôi không nghe rõ, nói to lên nào."

Được xoa dịu trong chốc lát, cảm giác lo lắng càng lúc càng không thể khống chế, câu đầu tiên đã nói ra, thêm câu thứ hai cũng không có gì to tát.

Vì thế An Tông ngực phập phồng mấy cái, trực tiếp nói: "Anh sờ vào lồn của em đi, ngứa quá, em ngứa muốn chết rồi... Hừ! Thật thoải mái."

Phó Tông Châu giữ đúng lời hứa chạm vào An Tông, cơn ngứa của cậu được xoa dịu giảm bớt.

Le đĩ bị ngón tay cái nhấn vào, sau đó xoa xung quanh, nhưng Phó Tông Châu cũng kéo tay An Tông xuống, cảm giác chạm vào lồn của mình đặc biệt tuyệt vời, An Tông chỉ cảm thấy đầu ngón tay chạm đến nơi mềm mại mịn màng thật sảng khoái, đồng thời cái nóng ẩm ướt khiến cậu sợ hãi.

Thì ra nóng đến vậy. An Tông không khỏi suy nghĩ.

Khối thịt nhỏ lộ ra bị anh chà sát tứ phía, mỗi lần sờ đều mang đến khoái cảm và kích thích khiến người ta run rẩy. An Tông không hiểu tại sao lại thoải mái như vậy, cậu cứ nương theo động tác của Phó Tông Châu mà nhào nặn nơi đó, cho đến khi từng đợt khoái cảm ập đến khiến nhịp tim của cậu như muốn ngừng lại.

Bị tấn công hai đầu, An Tông lại nhanh chóng lên đỉnh, lần này còn xuất tinh hơi nhiều, lồn non tê dại do sử dụng quá lâu. Sau khi cực khoái kết thúc, những cảm giác khó chịu lại quét qua An Tông. Lông mi của cậu cụp xuống, cả người kiệt sức. "Tôi mệt rồi," cậu thì thầm.

Phó Tông Châu lúc này còn chưa xuất tinh được một lần, nghe vậy lập tức cau mày khó chịu: "Em nói không tính? Tôi còn chưa chơi đủ."

Có lẽ là vì quá buồn ngủ vì bị dục vọng quấy nhiễu, An Tông mơ màng có cảm giác như quay lại thời cấp hai. Khi đó quan hệ của cậu với Phó Tông Châu chưa có gì sứt mẻ, thậm chí cậu còn rất thích Phó Tông Châu, cứ luôn vô pháp vô thiên không thèm kiềm chế trước mặt anh. Vì vậy, cậu đánh Phó Tông Châu không lưu tình, phàn nàn: "Không được! Em buồn ngủ, muốn đi ngủ."

Sau khi bị đánh, Phó Tông Châu choáng váng. Đã lâu lắm rồi anh mới thấy An Tông làm nũng với mình như vậy. Những cảm xúc quen thuộc đã lâu không tồn tại dâng trào trong lòng, Phó Tông Châu mím môi, vội vàng kết thúc cuộc cãi vã, thắt nút bao cao su chứa đầy tinh dịch rồi ném vào thùng rác, sau đó mở nước nóng tắm cho An Tông. Làm xong tất cả những việc này, Phó Tông Châu ôm An Tông nằm trên giường.

Cơ thể trong lòng anh ấm áp tỏa ra hơi ấm an tâm, Phó Tông Châu nhắm mắt lại, thấp giọng nói: "Cuối tuần này em được nghỉ, tôi và em sẽ đến bệnh viện."

"Anh định làm gì?" An Tông không còn mở nổi mí mắt, không chút suy nghĩ hỏi Phó Tông Châu.

"Kiểm tra thân thể em." Phó Tông Châu đặt tay lên bụng dưới, ánh mắt sâu xa nhìn An Tông: "Nhìn xem cơ quan trong cơ thể em phát triển như thế nào."

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top