Thi giữa kỳ

Jinsol mang bữa sáng đi thẳng đến tòa nhà quốc tế.

Cô từng đến đó một lần nên vẫn nhớ rõ đường, đến ký túc xá thì lên thẳng phòng Yoona luôn.

Lần trước cô có thể nhốt Yoona trong phòng là do cô đã hỏi cô quản lý mượn chìa khóa, lần này cũng vậy. Cô tới nơi chỉ mới sáu giờ rưỡi, còn bốn mươi lăm phút nữa mới tới giờ tự học.

Bình thường Yoona phải ngủ đến bảy giờ mới dậy, huống hồ hôm nay là ngày thi đầu, tám giờ rưỡi mới phải có mặt, sớm như này làm sao có chuyện nàng đã dậy.

Jinsol biết tỏng nên cầm chìa khóa tự mở cửa luôn.

Cô không ở nội trú, nhưng nghe đám con gái trong lớp suốt ngày than phiền thì cũng biết được vài chuyện về ký túc xá nữ.

Đặc biệt là cô bạn làm trong Ban kỷ luật Hội học sinh, mỗi tuần đều phải đến ký túc xá nữ kiểm tra vệ sinh, lần nào nhắc đến chuyện này cô ấy đều có vẻ phẫn hận, vừa làm bộ nôn mửa vừa oán giận phòng mấy đứa con gái chẳng khác gì bãi rác.

Nhưng phòng ngủ của Yoona lại sạch sẽ ngoài dự kiến.

Jinsol mở cửa phòng Yoona ra, cửa vừa mở thì hơi lạnh xộc ra, cô ngẩng đầu lên nhìn: Máy lạnh đang mở.

Mặt Jinsol đen lại ngay lập tức, cô nghĩ thầm: Không muốn sống nữa chắc, thời tiết thế này mà còn mở máy lạnh!

Phòng Yoona kéo rèm kín mít, vô cùng tối tăm. Ngoại trừ hơi lạnh lúc ban đầu thì sau khi vào phòng cô còn nghe phảng phất mùi hương liệu. Cô nghĩ tới cái tính khùng khùng của Yoona, phòng bé tí mà còn đốt hương liệu, xa xỉ đến mức khiến người ta cạn lời.

Sàn nhà gỗ lim tương đối sạch sẽ, tủ quần áo mở một nửa, quần áo hơi lộn xộn nhưng là kiểu lộn xộn có trật tự chứ không phải bạ đâu vứt đó.

Yoona tùy tiện ngủ trên giường, chăn cũng không chịu đắp đàng hoàng mà kẹp dưới chân như gối ôm, nàng mặc pyjama, mái tóc vùi dưới mấy cái gối tán loạn cả lên.

Jinsol tính tới gọi nàng dậy, cách cô gọi người khác dậy rất thô bạo, chính là tốc chăn lên, đẩy người xuống đất.

Jinsol vốn định làm thế nhưng khi đứng ở mép giường thì lại đổi ý.

Khi Yoona ngủ trông không giống thường ngày lắm, vẻ sắc bén trên khuôn mặt đẹp đã biến mất, thay vào đó là sự dịu dàng ấm áp, cả khuôn mặt nhu hòa hẳn.

Vì thế Jinsol xốc chăn lên, ngập ngừng một lúc thì đổi thành vỗ lưng nàng.

"Yoona, dậy đi."

Lúc cô gọi, Yoona hình như không nghe thấy, Jinsol đành nhẫn nại kêu thêm mấy lần, Yoona lúc này mới có chút ý thức, hừ hừ mấy tiếng nhẹ như bông, toan trở mình ngủ tiếp.

Jinsol cáu gọi, "Yoona, dậy đi, nghe không hả?"

Yoona vùi đầu vào chăn, có vẻ như đã tỉnh nhưng vẫn không chịu dậy, cố đấm ăn xôi giãy giụa như con cá sắp chết lăn lộn trên giường, cất giọng mũi ngâm nga, "Tôi ngủ........ thêm xí thôi........"

Nói có mấy chữ mà ngân nga muốn lên đèo xổ dốc, âm cuối còn cao vút lên.

Đôi tay nhỏ nhắn của Jinsol không thể không run lên, cả tâm trí đều tràn đầy cái giọng nũng nịu thành quen của Yoona.

"Dậy đi! Tính tình kiểu gì thế!" Jinsol thẹn quá hóa giận, thực hành theo kế hoạch cũ: Cô kéo chăn Yoona một cái, Yoona liền theo đà lăn tới mép giường.

Áo ngủ của nàng cuốn lên trên, lộ ra cái eo đẹp không chút tì vết.

Jinsol lạnh lùng nói: ".......Tính tình tiểu thư bị chiều hư quen, dậy đi!"

Cô tiện tay tắt máy lạnh đi.

Máy lạnh vừa tắt, Yoona nằm trên giường rên một tiếng, nhảy dựng lên, "Bật lên cho tôi!"

Jinsol cười khẩy, đặt cháo lên bàn, "Mơ à."

"Tôi nóng muốn chết!"

"Tôi thấy cậu rất lạnh."

Yoona phản kháng không có kết quả, gãi đầu, xuống giường, đi về hướng phòng vệ sinh, mới đó mà bên trong đã vọng ra tiếng nước chảy.

Jinsol đứng trong phòng, đứng một lát thì bỏ cặp xuống, quen thói gọn gàng mà xếp lại tủ quần áo của Yoona cho ngăn nắp.

Khi Yoona rửa mặt ra thì rèm cửa sổ đã bị Jinsol kéo hết ra, chăn cũng gấp ngay ngắn.

Cháo còn ấm, đặt trên bàn thơm ngào ngạt.

Nhưng Jinsol thì lạnh lùng đứng bên bàn tỏa ra khí lạnh.

Yoona quyết định lờ đi khí lạnh, ngồi xuống bàn, múc một muỗng ăn. Nàng ăn rất nhanh, hơn nữa cháo ấm không bỏng miệng nên uống loáng cái là xong. Ngoài cháo còn có hai trái trứng gà, nàng ăn vội quá bị nghẹn, tính đi rót nước nhưng vừa duỗi tay ra đã đụng trúng một ly sữa nóng.

Ngẩng đầu liền thấy Jinsol hờ hững nhìn nàng, "Cậu bao lớn rồi chứ."

Hình như cô rất thích hỏi Yoona như thế, như thể thời thời khắc khắc nhắc nhở nàng: Cậu đã mười sáu tuổi, không phải sáu tuổi.

Yoona ừng ực uống hết ly sữa, Jinsol thấy nàng uống xong thì chào một tiếng tính đi.

Yoona nói, "Đợi tôi đi chung với."

Jinsol quay đầu lại, nghi hoặc nhìn nàng.

Yoona kéo ngăn kéo ra, nhét đại một cây bút vào túi áo khoác, còn có giấy báo dự thi và một cục gôm, lần trước nàng cũng nhét vào túi như thế.

Jinsol thấy thế còn sốt ruột hơn, bực bội đi tới hai bước, vươn tay lấy bút và giấy báo dự thi của nàng ra.

"Cậu không có bao à?" Jinsol hỏi.

Yoona lúc này mới hoàn hồn, nghe Jinsol hỏi một đằng thì lắp bắp trả lời một nẻo, "Để, để làm gì! Bao gì?"

Jinsol nói, "Bao đựng bút chì với giấy báo dự thi, tới khi nào cậu mới biết lo đây, vứt đồ bừa bãi thật hết nói nổi."

Yoona nghĩ: Má nó, lại là cái giọng này!

"Cậu nghiện làm thầy tôi thế à?" Yoona sai cô, "Đồ của tôi cứ bỏ vào cặp cậu là được, không phải cậu có cặp à?"

"Chúng ta không phải......" Jinsol còn chưa nói xong đột nhiên nhận ra lần này vì giấy báo dự thi in sót nên cô bị phân tới căn tin.

Yoona lập tức quên khuấy khó chịu lúc trước, khoác vai cô, nghênh ngang đi ra cửa, "Cầm hộ tôi tí có tốn mấy thời gian đâu."

Jinsol lặng lẽ né ra, bảo trì khoảng cách tương đối an toàn với nàng, "Đi đứng cho đàng hoàng."

Yoona lẩm bẩm: "Đồ cổ lỗ sĩ."

Jinsol thông thường hay đến trường thi trước mười lăm phút, nhưng hôm nay vì phải đi cùng Yoona , đến khi trường thi mở cửa thì mới lò dò đi tới.

Căn tin tầng hai.

Nơi này tụ tập học sinh thành tích nát bét chẳng thể cứu nổi, ban Nghệ Thuật và mấy tên đội sổ ban bình thường chiếm số đông, trong nhà vệ sinh nam trên tầng ba thậm chí còn có nam sinh tranh thủ hút một điều trước giờ thi.

Căn tin chưa được hai trăm thí sinh, bố trí hai mươi thầy cô giám thị giám sát, trước mỗi bàn đều dùng giấy trắng mực đen viết một dãy số, thí sinh dựa theo dãy số đó tìm vị trí ngồi của mình.

Jinsol và Yoona đồng thời xuất hiện ở cửa căn tin.

Yoona vốn là người hễ đi đến đâu đều làm tiêu điểm đám đông, sau khi nàng đến, tiếng thầm thì trong căn tin huyên náo lên không ít, ánh mắt mọi người đều tập trung lên người nàng.

Yoona đã sớm quen có vệ tinh vây quanh, dưới ánh mắt mê mẩn của các bạn học nam đảo mắt tìm chỗ ngồi của mình.

Jinsol đi theo sau, khi cô tiến vào, đám học sinh thấy rõ cô thì đồng loạt chửi thề: Đệt!

Nguyên nhân là do thành tích của Jinsol lâu lâu lại được đăng tải trên web trường, đạt giải nhất Vật Lý toàn quốc, giải nhất Toán, đứng đầu toàn tỉnh, là thần học có tiếng mà toàn bộ học sinh đều bái lạy trước khi thi.

Nhỏ như thi tháng, lớn như thi giữa kỳ, thi cuối kỳ, bằng khen của Jinsol sẽ được học sinh tải từ web trường xuống, đăng lên Naver, mấy ngàn học sinh chia sẻ là: Bái lạy thần học trước khi thi.

Chẳng biết từ bao giờ, chuyện này liền trở thành phong tục kỳ quái nhưng đầy thú vị của học sinh trường Trung học NMIXX.

Mà thần học giờ lại giáng thế, xuất hiện ở căn tin tầng hai, trông không giống như vào để phù hộ bọn họ lắm.

Jinsol lạnh mặt, mặc kệ ánh mắt khiếp sợ từ bốn phương tám hướng, ngồi vào vị trí cạnh Yoona: Quả nhiên hai người ngồi chung bàn.

Căn tin tầng hai tức khắc nổ tung, ồn ào như cái chợ vỡ.

Thầy giáo ban Nghệ Thuật vội vàng đi tới, hoang mang hỏi, "Bae?"

Jinsol bình tĩnh mở miệng, "Là em, chào thầy, thầy có chuyện gì ạ?"

Thầy kinh ngạc nói, "Sao em lại......."

"Em thi ở đây."

Cô vừa nói xong, học sinh xung quanh như thấy chúa giáng thế, ánh mắt nhìn Jinsol đều thay đổi, tự động lắp thêm vòng hào quang trên đầu cho cô, sau lưng cô là vô số bồ câu trắng bay lên, còn có thể nghe thấy một câu trong Kinh Thành: Amen!

Thầy giáo nói, "Chuyện này......"

Jinsol gõ gõ lên giấy báo dự thi của mình, thầy giáo cầm lên, quả nhiên nhìn thấy: Khu vực thi là căn tin tầng hai.

Học sinh hàng tám kêu to, "Thưa thầy, thầy bảo cậu ta thi ở đây đi!"

Học sinh này trước kia nhuộm quả đầu vàng chóe, sau khi bị bắt nhuộm đen như cũ thì giờ đầu lốm đốm chỗ vàng chỗ đen.

Thầy giáo thét lên, "Trò im đi! Ở đây làm gì, để mấy đứa chép bài chắc!"

Tóc Vàng nói, "Thầy không tin tụi em gì hết, nếu bạn Bae không cho chép thì sao chúng em chép được chứ!"

Học sinh A ngồi số ba hàng hai nhìn một lúc, trong tiếng thảo luận ồn ào hỏi, "Nam sinh đi cùng Yoona là ai thế?"

Kyujin vừa lấy lại tinh thần sau khiếp sợ, "Cậu không biết Bae à, học sinh lớp Một khối Mười Một đó. Cậu ta là thần học từ năm đầu đã đạt điểm tuyệt đối chín môn học, lần thi trước thiếu chút thì cũng trọn điểm rồi, học lớp Tự Nhiên, dễ gì xuất hiện ở chỗ cặn bã của chúng ta."

Học sinh A kinh ngạc nói, "Đẹp trai thế?"

Kyujin xấu hổ, "Công nhận ý!"

Học sinh A nói, "Lớp Mười Một sao lại có một anh đẹp trai như thế mà tôi lại không biết là sao?."

Kyujin đáp, "Cậu không thấy ảnh chụp của cậu ta trên bảng tuyên dương à?"

Học sinh A lắc đầu, "Sao cậu ta lại tới đây?"

Kyujin sờ sờ cằm, nhìn Yoona, "Tôi không biết, có khi liên quan tới Yoona."

Học sinh A nói, "Bạn của Yoona?" Cô thở dài, "Quả nhiên trai đẹp chỉ chơi với gái đẹp."

Kyujin suýt té ghế, "Chuyện cậu nên quan tâm không phải là vì sao Yoona lại quen loại người đó à?"

Học sinh A kinh ngạc, "Trai đẹp và gái đẹp quen nhau thì có gì mà lạ, do thưởng thức lẫn nhau đó!"

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top