1.
Vừa bước khỏi cổng sân bay, đôi mắt của Seol Yoona liền đảo qua lại điên cuồng tìm kiếm bóng hình mà nàng nhung nhớ.
Suốt hai tháng qua, Yoona cùng cấp trên đại diện công ty sang nước ngoài vì dự án quan trọng. Mặc dù gặp nhiều người khác nhau nhưng Yoona vẫn thấy cô đơn. Nàng vốn hướng nội, không thích ra ngoài, xung quanh đa số là người xa lạ. Ngày qua ngày phải tham gia nhiều cuộc họp, gặp gỡ đủ loại người trên mọi nẻo đường làm nàng kiệt sức và nhớ cục pin ở nhà hơn.
Cục pin đó không ai khác là Bae Jinsol - bạn gái yêu dấu của nàng, nhiều ngày thiếu vắng Jinsol thật sự trống vắng vô cùng.
Mặc dù gọi video với nhau mỗi ngày nhưng nỗi nhớ của Yoona dành cho bạn gái không vơi được bao nhiêu. Nàng nhớ hơi ấm từ vòng tay của Jinsol, nhớ mùi hương dễ chịu đặc trưng cùng đôi môi mềm mại ngọt ngào của bạn gái.
Từ xa, Yoona thấy được Jinsol đang vẫy tay chào đầy năng lượng. Khoảnh khắc nhìn thấy Jinsol bằng xương bằng thịt, trái tim của nàng vang lên nhịp đập dữ dội, khóe môi không nhịn được mà cong lên, bước chân cũng bắt đầu vội vã tiến đến chỗ đối phương.
Len lỏi qua dòng người đông đúc, ánh mắt của Yoona không ngừng dán chặt vào người yêu. Jinsol nhìn thấy Yoona, nụ cười trên môi càng nở rộ sáng bừng. Nụ cười ấy làm Yoona xao xuyến, cố gắng kiềm chế để không bổ nhào vào vòng tay của người kia do đây là nơi đông người và đồng nghiệp vẫn còn phía sau.
Jinsol cũng hiểu suy nghĩ của Yoona, trao một cái ôm thật nhanh cùng nụ cười ngượng nghịu đáng yêu, "Mừng em trở về."
Gò má của Yoona hơi đỏ lên, lí nhí xấu hổ, "Em nhớ Sol."
Jinsol phì cười, bàn tay luồn qua đan chặt lấy tay của Yoona dắt đi, "Mình cũng nhớ em lắm. Đi thôi, về nhà của tụi mình."
Yoona vui vẻ siết chặt cái nắm tay, sải bước theo Jinsol tiến ra bãi đỗ xe. Đoạn đường tuy không xa nhưng lòng Yoona cứ nôn nao do nàng muốn đến một chỗ kín đáo để hôn Jinsol ngay.
Cuối cùng cũng đến nơi, Jinsol tinh tế giúp nàng cất hành lí cũng như mở cửa xe. Yoona phấn khích chờ đợi và theo dõi người yêu. Ngay khi Jinsol vừa bước vào và đóng cửa, cô lập tức bị Yoona ép vào, mang môi của họ áp vào nhau.
Hai tháng không gặp nhau, nụ hôn gặp lại ngập tràn tuyệt vọng và nhớ nhung. Ban đầu Jinsol bất ngờ nhưng rất nhanh đã hôn đáp trả, hai tay cũng lần xuống ôm lấy hông Yoona.
Yoona áp sát vào người Jinsol, một tay bợ gáy còn tay kim ôm má đối phương vuốt ve. Một chút đụng chạm nhỏ của Jinsol cũng làm nàng ngứa ngáy, khao khát và hôn sâu hơn.
Không khí trong phổi bị rút cạn làm hai người miễn cưỡng tách ra và thở hổn hển. Khi Yoona lấy được hơi thở, nàng tiến tới gần, nghiêng người đặt môi lên làn da mềm mại phía cổ của Jinsol. Nghe thấy tiếng thở run run của người kia, đầu óc nàng nổ tung, kích thích mong muốn nhiều hơn đến không thể kiểm soát.
"Từ từ Yoona à, tụi mình phải về nhà chuẩn bị đón mọi người nữa." - Jinsol lấy lại bình tĩnh, đẩy nhẹ Yoona ra.
Bị ngăn lại đột ngột, Yoona mất hứng mà chau mày, môi bĩu ra không vui cùng gò má đỏ bừng. Jinsol cười trừ trước bộ dáng đó, rướn người hôn thật nhanh lên môi nàng an ủi trước khi khởi động xe.
"Em đừng giận, chúng ta còn nhiều thời gian mà."
Yoona không giận được lâu, nghe Jinsol dỗ một chút đã tủm tỉm cười. Trên quãng đường đi, hai người nói chuyện không ngớt dù vẫn gọi điện cho nhau mỗi ngày.
Hơn hai mươi phút chạy xe, cuối cùng họ cũng đến căn hộ. Tuy khách sạn ở nước ngoài sang trọng và đạt chuẩn 5 sao nhưng với Yoona thì không đâu tốt bằng nhà. Yoona lon ton cùng Jinsol bước vào, định bụng phải hôn bạn thêm một lần nữa nhưng Jinsol đã giơ tay chặn trước.
"Tầm nửa tiếng nữa đám Jiwoo đến, mình phải hâm nóng đồ ăn lại đã. Em đi tắm cho thoải mái nhé."
Yoona phụng phịu ôm đồ vào nhà tắm dù nàng muốn bám dính Jinsol để bù lại hơi ấm sau hai tháng xa nhau. Sau khi tắm rửa thơm tho, vừa bước ra đã ngửi được mùi thức ăn hấp dẫn tỏa ra từ bếp.
Tuy Yoona ngượng ngùng nhưng với nỗi nhớ người yêu sau bao ngày, nàng cũng không ngăn được bản thân mà ôm chầm lấy con người cao hơn đang miệt mài trong bếp.
Jinsol có hơi vất vả khi Yoona trở thành cái đuôi từ phía sau. Có điều bạn gái quá đáng yêu, cô không thể giận hay từ chối được mà mỉm cười cưng chiều. Trong lúc đợi máy móc làm việc, Jinsol đã được rảnh tay, cô xoay người ôm lấy Yoona, cúi xuống hôn lên môi nàng.
Được hôn nên Yoona thích lắm. Nàng tích cực giữ lấy gấu áo của Jinsol, quấn quýt thật dịu dàng với đôi môi của cô. Hai người say mê thưởng thức vị ngọt của nhau mà bỏ ngoài tai những thứ xung quanh, nào là âm thanh thông báo của lò vi sóng, tiếng chuông cửa kêu lên mấy lần hay tiếng cửa mở.
Cuối cùng là âm thanh ré lên làm hai người giật nảy mình tách nhau ra.
"Á, em xin lỗi, em không thấy gì hết."
Giọng nói oanh vàng của Jiwoo vang vảng, theo sau là những khuôn mặt hiếu kì của hội bạn thân làm hai người xấu hổ.
"Hai chị của em dữ dội quá." - Kyujin huýt sáo.
"Đừng trách tụi chị, tụi chị ấn chuông cửa rất nhiều lần, cửa còn hé mở nên thuận tay đẩy vào thôi." - Lily vô tội nói khi nhận được cái lườm nguýt của Jinsol.
"Hóa ra là bận chim chuột, thảo nào không biết trời trăng gì." - Haewon là người giữ được sắc mặt tốt nhất nhưng vẫn kèm theo cái lắc đầu ngán ngẩm.
"Được rồi mọi người ra phòng khách đi, để em mang thức ăn ra cho." - Jinsol hắng giọng giải vây cho cả hai đang mặt mũi ửng hồng.
Tất nhiên mấy người kia không dễ buông tha cho hai người mà cứ liên tục chọc ghẹo, đặc biệt là Yoona làm nàng cứ cúi đầu cười xấu hổ.
"Chị về là tốt rồi. Ngày nào cũng nghe chị Jinsol than thở nhớ chị làm em ngán lắm. Nói cho chị biết, mấy lần chị ấy đã khóc đó." - Jiwoo thở hắt ra, mặc kệ Jinsol đang nhìn bằng ánh mắt cảnh cáo.
"Kim Jiwoo, lo ăn đi."
Yoona bị bất ngờ lẫn buồn cười, tay đưa lên vuốt nhẹ má của bạn người yêu đang gầm rừ, "Sao Sol không nói cho em biết? Vậy mà mạnh miệng bảo không khóc."
Jinsol từ hung dữ liền hoá cún nhe răng cười ngốc nghếch, nắm lấy tay Yoona, "Do mình không muốn em lo."
Tiếng hắng giọng của Haewon làm đôi trẻ ngượng nghịu tập trung vào bữa ăn. Cả hội tiếp tục ăn uống và trò chuyện mừng Yoona trở về. Gặp lại bạn bè, được ăn những món do chính tay Jinsol nấu, Yoona không giấu được hạnh phúc ngập tràn trong ánh mắt.
Chợt dưới gầm bàn, Jinsol lén lút nhích vào để đùi của họ chạm vào nhau. Yoona khẽ cười, để yên cho họ tiếp xúc nhẹ nhàng. Sẽ không có gì để nói đến khi tên kia nhân lúc mọi người đang xôn xao không để ý thì tựa tay lên đùi Yoona, không an phận mà vuốt nhẹ làm nàng giật nảy mình.
Mặc kệ Yoona lườm xéo, Jinsol vẫn dửng dưng đặt tay thoải mái ở đó, chẳng những không rời đi mà còn từ từ di chuyển lên xuống làm Yoona phải hít thở thật sâu để giữ bình tĩnh. Những người còn lại bận tám chuyện và ăn uống nên không để ý đến khuôn mặt kiềm chế của nàng.
"Em sẽ cho Sol biết tay sau." - Yoona nghiêng người, hậm hực nói nhỏ vào tai Jinsol.
Nét cười của Jinsol càng tươi hơn, cái tay hư hỏng bóp nhẹ không chút xấu hổ, "Mình rất mong chờ."
Mạnh miệng nói cho người ta biết tay nhưng ai nấy đều biết Seol Yoona nàng chẳng thể đè nổi Bae Jinsol.
Nếu đám bạn thân mà biết thâm tâm Yoona đang muốn họ mau về để chừa không gian chim chuột cho hai người thì họ sẽ rủa nàng mất.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top