sixteen

" mười sáu tuổi, nhiều khi nói được nhưng chẳng bao giờ làm được, suy nghĩ được nhưng chẳng bao giờ quyết định được, ước mơ được nhưng chẳng bao giờ thực hiện được. Có lẽ, ở cái tuổi này em sợ những mong muốn của em chỉ là những mong muốn nửa vời, sợ một lúc nào đó em lại thấy mình ích kỉ đến tồi tệ, sợ rằng em chẳng đủ mạnh mẽ để một mình đối mặt với những chông gai, nghịch cảnh phía trước cuộc đời em...." - Hương Quỳnh

em, Lý Đại Huy, 16 tuổi. Mười sáu tuổi, cái tuổi mà đáng lẽ là cái tuổi đẹp đẽ nhất nhì trong thanh xuân mỗi con người thì em tôi lại ở đây, sống một cuộc sống khổ cực.

năm 10 tuổi, em sống hạnh phúc cùng ba mẹ và người chị của mình, mọi ngày của em đều đẹp đẽ và dịu dàng như mùa xuân

năm 13 tuổi, bố mẹ em phải rời Seoul sang Mỹ để tiếp quản công ty đang giang dở, giao lại em và người chị của mình cho ông bà ngoại chăm sóc, trước khi đi còn dặn dò em phải ăn uống đều độ, không được bỏ bữa.

năm 15 tuổi, em đợi bố mẹ về, đợi hoài đợi hoài không thấy bố mẹ đâu, người ta nói, bố mẹ em đã đi thật xa rồi.... Năm đó, bố mẹ em mất trong chuyến xe đi tới sân bây để về với em.....năm đó, em và người chị của mình thành cô nhi....

năm 16 tuổi, chị em phải tiếp tục sự nghiệp của ba mẹ, để em lại với ông bà.

Năm 16 tuổi, mỗi ngày đi học về em đều mang theo bên mình những viết bầm, đám bạn bè trong lớp em biết tin ba mẹ em mất, liền hùa nhau ăn hiếp em là đứa cô nhi, bạn Chí Huân của em luôn luôn bảo vệ em, nhưng câu mở miệng của em lúc nào cũng là: " Tớ không sao mà, cậu đừng lo ''. 16 tuổi, em mất niềm tin vào mọi thứ. Người mà em còn có thể trông cậy chỉ có ông bà, chị hai, bạn thân Chí Huân của em và....anh.

Anh, Bùi Trân Ánh. Anh xuất hiện vào một ngày mưa dông.

Ngày đấy vẫn như thường lệ, sau mỗi giờ học bọn bạn khốn nạn lại kéo em ra để hành hạ, vừa lúc có 1 đứa chuẩn bị bột và trứng gà ra để chọi em thì lại có một tiếng nói vang lên:

-bọn bây 5 đứa ăn hiếp 1 đứa thấy có hèn không ?

-đứa nào phá đám chuyện của bọn tao ?- thằng đầu xỏ mập mạp lên tiếng

-là tao, Bùi Trân Ánh lớp 12A- anh đứng đó, bình tĩnh đáp.

-à ha, nghe danh mày đã lâu, nay mới thấy mặt, đúng là hot boy của trường, trông đẹp trai đấy chứ.Nhưng mà tao không cần biết, phá chuyện vui của tao sẽ bị xử, lên tụi bây- vẫn là tên cầm đầu mập mạp

- được, nhào vô

Anh bắt đầu ra đòn, tay rồi đến chân, đấm rồi đến đá, mọi hoạt động điều hết sức nhanh nhẹn. Một đứa, hai đứa, ba đứa rồi đến đứa cuối cùng đều bị đòn đánh của anh mà ngã xuống đất. Chỉ còn lại tên cầm đầu.

-Còn mình mày thôi , muốn đánh nữa không ? Anh nhìn tên cầm đầu nói

- mày được lắm, tụi bây rút, tao sẽ trả thù mày vào một ngày nào đó, nhớ cho rõ mặt tao! - tên cầm đầu nói với giọng thách đấu

-được, hẹn ngày gặp lại, chỉ được có cái miệng thì không được đâu nhóc ạ - Trân Ánh

nói rồi anh quay qua nhìn Đại Huy

- đứng dậy đi nhóc, bọn chúng đi hết rồi - giang cánh tay kéo Đại Huy dậy

- cả.. cảm ơn hyung- nhìn thẳng vào mắt anh, Đại Huy nói

- không có gì, tiện đường thấy người bị ăn hiếp thì giúp thôi- anh cười - à nhóc tên gì, sao nhìn lạ vậy ?

- em tên Đại Huy ạ! chắc tại em hay chui vô mấy góc không ai để ý nên anh không thấy em...- Huy cười cười nói

-xem kìa, cái tên ngốc nhà cậu, bị đánh bầm dập thế này còn cười được á

- không sao đâu mà ạ, hihi

\ trong phút chốc, Trân Ánh nhìn Đại Huy cười rồi ngây ngất /

* sao em ấy đáng yêu thế nhỉ, đáng lẽ mình nên biết em ấy sớm hơn *

-hyung, hyung - em thích anh ngồi ngây ngất liền vẫy vẫy tay anh

- à hả ? Kêu tôi gì ?- Trân Ánh trở về trạng thái bình thường sao khi bị lây

- dạ không có gì , tại thấy anh ngây ngất nên em kêu thôi

- ừm. À mà cậu lớp mấy ?

- dạ lớp 11A ạ.

- à vừa hay tôi cũng quen nhiều người ở lớp đấy. Biết Chí Huân chứ ?

- vâng biết ạ, cậu ấy là bạn thân em

- ồ trùng hộp thế, nó cũng là em họ tôi- Anh cười nói - à mà thôi, cũng trễ rồi, đi, tôi đưa cậu về

- ơ nhưng nhưng mà

- nhưng nhị gì. Đi - Trân Ánh trừng mắt

- v.. vâng

\ 2 anh em vừa đi vừa nói chuyện trên trời dưới đất, bình thường cả Đại Huy và Trân Ánh đều ít nói thế cơ mà nay lại nói nhiều hẵn ra /

-a, đến nhà em rồi. Cảm ơn anh nhé- em lại nở 1 nụ cười thật tươi

- à, nhà tôi cũng ở khu này, đầu đường quẹo phải là tới, khi nào rảnh tôi lại đến cùng cậu đến trường, tạm biệt

- hẹn gặp lại, hyung~ * vẫy vẫy tay chào *

---------  ta là dải phân cách ---------

Sau khi vào nhà, tâm trạng Huy vui vẻ hẵn ra, vừa đi vừa hắn khác hẳn khuôn mặt buồn bã như mọi ngày

Cả ông bà đều sửng sốt hỏi nhau:

- thằng này nay nó bị gì sao vui thế ông- bà nói

- ối giời chả biết, chắc có người yêu rồi đấy - ông phán ( Rich: không phải là có đâu mà là sắp có ông ạ😂 )

- thằng cháu mình ngoài Chí Huân nó còn quen ai nữa đâu, ông lại cứ đùa. Thôi, để tôi gọi nó xuống ăn cơm.

-Tiểu Huy à, xuống ăn cơm đi con

- Vâng con biết rồi, con xuống liền - hào hứng chạy một mạch xuống

- quao, hôm nay toàn đồ ăn ngon không nhỉ - miệng linh hoạt tay gắp liên tục

2 ông bà lại  có dịp nhìn nhau ngơ ngác thêm

Ăn xong, Đại Huy bảo:

- ông bà để đấy đi chút cháu dẹp cho nhé, cháu đi đây, ông bà ngủ ngon~

Ông bà ngơ ngác tập 3

- thằng này nay nó bị gì thật rồi bà ơi

------------ ta lại là dãy phân cách ----------

Đêm hôm đó, có 2 con người nằm trên giường lăn qua lăn lại cười như điên

Suy nghĩ 1 chút, cả hai bên đều nhắn tin cùng 1 lúc cho Chí Huân với nội dung:

- Em Họ/ Chí Huân à~ em/ cậu có số của Đại Huy bạn của em/ Trân Ánh anh của cậu không ?

Chí Huân vừa nhắn tin với người yêu là Samuel xong mở tin nhắn mới ra bất ngờ không tưởng. Liền nhắn lại

- anh / cậu có quen cậu / anh ấy à ? Lúc nào thế ?

- mới chiều thôi - lại đồng loạt nhắn

* ôi giời đến tin nhắn mà còn đồng loạt y chang thì chắc có gì đó với nhau rồi *

- nghi lắm nha, cơ mà số của anh tớ / bạn em đây : *********. Có gì nhớ phải báo mình / em nhé, có tin vui nhớ báoooo

- tin vui cái đầu cậu- đồng loạt thêm 1 lần nữa :V

To be continued....

----------------------------~○~-----------------------#

Chào các người yêu của rich, mình rất xin lỗi vì thời gian ra chap chậm đến như này T^T. Vì cả tháng nay bận học để ôn thi mà quên cả ra chap mới cho các cậu.

Xin lỗi nhiều lắm nhé T^T hiện tại thì tớ vẫn còn thi, khoản hết tuần sau là xong rồi nên các cậu đợi mình thêm 1 chút nữa thôi nhaaa😭❤.  Thi xong mình bù hẵn 2 3 chap cho nhé T^T miane.

vì quá áp lực nên các cậu hãy cổ vũ cho mình = cách vote mà cmt nha~ mãi iu

Chúc chị em thi tốt❤










Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top