BAD

Ánh đèn leo lắt hắt từ khung cửa sổ cũ của phòng kí túc xá không đủ soi sáng nổi toàn bộ căn phòng bên trong. Cũng không biết bởi vì nguồn quang năng quá nghèo ngặt hay do tầm mắt ái tình từ lâu đã trở nên mờ ảo một cách ẩm ướt nên Nguyễn Tuấn Anh chẳng thể thấy rõ được khuôn mặt của em người yêu dưới thân hắn. Trần Hải Đăng. Đang bú mút cặc lớn, một cách đầy dâm đãng và thèm khát. Tuấn Anh nghĩ có thể hắn đã nhìn nhầm, hoặc đơn giản, cũng giống như bao con người ngoài kia, Đăng ban sáng và về đêm quá khác biệt. Đôi lúc đi qua lớp học, nhìn thấy em, thẹn thùng và e ngại, thắc mắc càng trở nên to lớn. Rốt cuộc cũng chỉ cười thầm, bởi vì em chỉ rên rỉ dưới thân hắn.

Hải Đăng đưa tay đỡ dưới thân dương vật của hắn, miệng nhỏ chỉ có thể chứa vừa một nửa cây hàng khiến cho công việc liếm láp trở nên khó khăn hơn. Em cẩn trọng đảo lưỡi nơi đầu khấc, lỗ tiểu tiết ra chất nhờn trơn trượt hoà vào dòng nước bọt dây dãi của em, đã bao lần rồi, nhưng vẫn một dáng vẻ vụng về như vậy. Mùi hương nam tính xộc hẳn vào trong mũi khiến Đăng khó thở. Nhưng mép đùi lồ lộ trước gió run lên nhoe nhoét nước dâm chứng tỏ em đang cao hứng lắm. Cây hàng bị quét nhẫy nước, trông bóng loáng, màu sắc tím sẫm dọa người và thứ gân guốc trên đó cũng được chăm bẵm từng chút. Đăng luôn miệng ra sức lấy lòng người phía trên, nhưng sự thật rằng, tốc độ của em quá chậm chạp, chiếc áo đồng phục được kéo lên cao vắt vẻo nơi đầu vú ngự trị. Tuấn Anh nhướn mày nhìn em, con đĩ nhuốm đầy màu dâm dục của hắn, hắn vươn tay véo đầu ti hồng đang sưng cứng một cái thật mạnh, ý muốn cảnh cáo em hãy nhanh lên trước khi hắn trở nên điên tiết hơn khiến em như trật một nhịp, há miệng thở không ra hơi. Đã nửa đêm, luật lệ của kí túc xá không quá nghiêm ngặt, nhưng học sinh đã ngủ hết, chỉ còn hai thân ảnh vẫn còn quấn quýt lấy nhau. Màn đêm im ắng, tiếng rên dâm mỗi lần bị sờ mó của Đăng cũng rõ mồn một thêm phân nửa. 

Hắn đưa tay luồn vào mái tóc mềm mượt nhưng rũ rượi là mồ hôi, cố tình xoa xoa nuông chiều vài cái, rồi không nói không rằng, giật mạnh về sau, lại túm một cái lôi đống tóc bù xù đó về phía trước. Miệng thịt Hải Đăng ứ nghẹn vì sự căng tràn trong khuôn miệng, quy đầu to béo đâm sâu xuống họng khiến cảm giác buồn nôn trào lên, nhưng mỗi lần hắn dập hông về phía trước thứ cảm giác đó như trôi tuột xuống bụng. Em khó thở. Nhịp thở trở nên gấp gáp, mỗi lần hắn mạnh bạo như thế đều doạ Đăng sợ muốn chết, đuôi mắt đỏ hoe lung lay nhìn hắn, lông mi cong vút lại khẽ đưa, tuy vậy, hai tay bấu chặt vào đùi hắn như muốn cầu xin, nhưng Tuấn Anh chỉ cười một cách châm chọc, vì nhìn kìa, rõ ràng lồn nhỏ của em đang nhễu nhại dâm thuỷ tràn ra cả ga giường. Tiếng gào thét của em vì miệng xinh bị căng quá cỡ và cái má mềm bị hắn bóp đến đau không thể phát ra, em uất ức dỗi hờn hắn. Lông mu rậm rạp cạ vào mặt em khiến bản thân có chút nhột, mỗi cú thúc hệt như đang mô phỏng cảnh địt mạnh vào lồn nhỏ. Mắt em đỏ hoe mở to nhìn hắn, tròng mắt giãn rồi lại nở, nhưng hắn không hề có chút nao lòng.

Hải Đăng dùng lưỡi cố gắng liếm láp xung quanh dương vật, lâu lâu lại vô ý để răng nanh va trúng khiến hắn rít lên tức giận, giống như một món đồ chơi, em thành thục vuốt ve nhưng cũng phải mệt nhọc lắm mới theo kịp nhịp độ nắc hông của hắn, khỏe mắt ầng ậc nước xin tha nhưng có vẻ như là vô ích. Hắn ép chặt đường hô hấp yếu ớt, bắt em phải trở thành một con búp bê tình dục đúng nghĩa thỏa mãn dục vọng bản thân. Thứ tinh dịch đặc sệt nóng hôi hổi kia sau mấy chục cú dập thì được rót vào sâu trong miệng em, nó bám dai dẳng lên khoang miệng, nhớp nháp, nhưng trước khi Đăng muốn nhả chúng ra thì hắn đã thúc liên tục thêm mấy cú nữa, ép cho con cháu nhà hắn trôi tuột xuống dạ dày trống rỗng của em. Cái vị lờ lợ ấy khiến em khó chịu, tuy vậy, khi hắn cúi người xuống hôn em, Hải Đăng thuần thục vòng tay qua gáy hắn, đưa chiếc lưỡi còn vương mùi ái dục hùa theo hắn, hắn ranh ma hút hết mật ngọt trong miệng em, Đăng thở gấp, nhưng có lẽ nhịp tim còn nhanh hơn. Một cách loạn xạ. Nguyễn Tuấn Anh điên. Điều đó khiến tim em đập nhanh ư? Thằng Tều luôn buông những lời nặng nề với người đối diện em, nó ghét cay ghét đắng hắn, nhưng cho tới ngày nó phát hiện ra em và hắn đang trong mối quan hệ nghiêm túc, nó im bặt. Không hiểu. Cũng không muốn hiểu. Cảm nhận được sự lơ là của em, hắn dứt khỏi nụ hôn ấy. Khuôn mặt vô cảm xoáy sâu trong mắt em, hắn hoang, sống như một con thú, rất ghét mỗi khi Đăng không chú tâm vào hắn. Hải Đăng giật mình khi cảm nhận được bàn tay của người kia ghì chặt hơn vào eo mình. Em tỏ ra hối lỗi khi cụp mắt xuống và ưỡn ngực lên. Tuấn Anh không biểu tình gì thêm, cúi đầu xuống đưa miệng niết ti em. Hắn liếm mấy vòng quanh đầu ti hồng hào, cắn cắn xung quanh bầu vú mềm mịn thơm mùi sữa béo ngậy. Em ngửa cổ để hít thở, giọng nói mềm ngọt nỉ non bên tai hắn, thật gần, thật sát bên tai. Hắn cắn mạnh một cái để nhắc nhở Đăng rằng em đã đi quá đà, hắn chỉ muốn mỗi bản thân được nghe thấy tiếng em. Em ngồi trong lòng hắn, mặc hắn nâng niu chiều chuộng, liếm láp, âm thanh phát ra thật ái muội, mặt em đỏ lên, ngại ngùng khi hắn đưa tay xoa tấm lưng trần ướt đẫm mồ hôi và vỗ ten tét lên bờ mông trắng nõn. Mắt em dại đi, ngấn nước và sâu trong đó là sự khao khát. Nhưng đêm còn dài, chính bản thân hắn cũng trở nên chậm chạp hơn. 

Tuấn Anh cắn vành tai đỏ gay của em, sau đó đẩy nhẹ em xuống giường. Hải Đăng theo lực đạo ấy ngã rầm xuống, sống lưng vì va đạp mạnh mà nhói lên. Cả người như một món ăn dâng tới tận miệng hắn. Đầu vú bị day, cắn mút đến sưng lớn, đôi mắt lờ đờ đi vì bị tước mất cặp kính cận cũng như bị hành hạ suốt một tiếng đồng hồ sau khi rời khỏi phòng tự học mà chưa có một miếng thịt hay hạt cơm nào lót bụng, cả người toát lên vẻ gợi dục của một con điếm đích thực, trần truồng, trắng nõn và mảnh khảnh. Tuấn Anh trườn theo đường eo mảnh khảnh, sờ vào bụng phẳng, mấy thằng bạn ngốc nghếch của hắn thường đùa cợt rằng eo của em nếu nắm mạnh một chút thì cũng có thể gãy, thú thật, hắn cũng tò mò, nhưng trông Hải Đăng chẳng hề kháng cự, ngược lại còn có chút mong chờ, nên có thể một ngày nào đó hắn sẽ quá tay đấy, và cho dù ngày đó có sớm hay muộn, thì Trần Hải Đăng vẫn thuộc về hắn, mấy thằng nhãi ngoài kia đâu thể khiến em ngoan ngoãn và làm cho em dục tiên dục tử đâu nhở? Hắn lướt nhẹ đầu ngón tay trên da thịt em, phần đùi non được ngó ngàng căng lên. Phải, thực sự căng thẳng. Tuấn Anh khẩy nhẹ lên hột le hồng phấn đang e thẹn nấp sau hai cánh môi, tiếng rên rỉ ngâm dài của em khẽ cất lên. Hai chân khẽ run run muốn che đậy, nhưng lại bị người kia banh rộng ra, muốn ngắm kĩ hơn một chút.

Trần Hải Đăng là tuyệt phẩm.

Trước đây, hắn chỉ nghe qua về em theo những lời bình phẩm có phần không đáng tin nhưng lại rất phô trương ngoài kia. Và chỉ dựa theo những thứ mơ hồ đó để đoán mò về con người và tính cách của em. Là một thằng nhóc mọt sách? Nghe bảo chưa từng để ý thứ gì ngoài học? Con nhà gia giáo? Thật ra hắn tin xái cổ mấy chuyện đó, vì bộ dáng ngây thơ cấm dục của Đăng như củng cố thêm vào độ tin cậy của mấy lời ong bướm ngoài kia. Và cũng chưa từng nghĩ Đăng sẽ tìm tới hắn. Vậy mà mọi chuyện diễn ra thật nhanh. Trần Hải Đăng, với một bộ dạng ngại ngùng đeo cặp sách, tay lỉnh kỉnh sách vở còn cả gan dám bám theo hắn. Ngay cả khi bị Tuấn Anh trêu đùa đến đỏ mặt, vẫn mặt dày đi theo.

- Mày muốn đi theo tao á? Một đêm!

Nguyễn Tuấn Anh khoái chí cười với lũ đàn em theo sau, tay còn phì phèo điếu thuốc lá đỏ rực. Cứ nghĩ rằng em sẽ cảm thấy chán ghét mà tự động biến khỏi con hẻm của lũ học sinh cá biệt này, có ai ngờ Đăng cắn môi suy nghĩ một lát, rồi lại dứt khoát nắm tay hắn kéo đi. Đêm đó, cho dù bị chơi đến mềm ướt, Hải Đăng vẫn cố chấp muốn trở thành người yêu của hắn. Đôi lúc, Tuấn Anh còn chẳng muốn nhìn vào mặt em, bởi vì hắn cảm thấy, ngoài cái âm vật múp rụp kia mọi thứ liên quan tới em đều trông đến chán ngấy. Hắn ngỏ ý muốn dừng lại sau hai ba ngày gì đó, nhưng em khóc thút thít và bảo là không muốn, còn phô dâm trước mặt hắn, nhận ra nếu không phải là em, thì con cu của hắn cũng đéo thể hoạt động một cách bình thường được nữa. Cho nên với sự ép buộc nào đấy, hắn và Hải Đăng đã bám lấy nhau một thời gian khá dài. Không thực sự quan tâm lắm, nhưng đéo biết con chó nào đồn hắn dạy hư em người yêu vậy? Không ai nghĩ đến việc ẻm còn dâm hơn tao à? À, còn thằng Nguyễn Việt Anh, thằng bạn nối khố của con vợ nhà hắn, thực sự là vật ngáng đường. Trông nó đến là ghen lắm khi nhìn em nũng nịu với hắn, đến nỗi chọc nó đến đỏ mắt là thú vui hàng ngày của Tuấn Anh.

Hắn cúi thấp đầu, ghé sát tới nơi lồn nhỏ đang mấp máy. Một hơi thở nóng ẩm phả vào, bướm non khẽ rung rinh ọc nước. Nguyễn Tuấn Anh vươn lưỡi liếm một đường ngay khe lồn. Hải Đăng rùng mình, thở hắt một hơi. Cái lưỡi ranh ma lẻn vào trong vách thịt ấm nóng. Miệng thịt đói khát nhanh chóng co bóp bao trọn vật lạ xâm nhập. Chọc rút, tiếng nước ọp ẹp vang khắp căn phòng. Hắn nút le đĩ, hạt đậu nhỏ dựng đứng, trướng lên và ngóc đầu khỏi ẩn bích. Thứ nước ngọt nhễu ra rót tràn miệng hắn, Hải Đăng làm bằng nước ư? Múp như vậy, sợ rằng đã bị thằng khác chén mất rồi. Sống mũi hắn cạ vào hột le, khẽ dịch chuyển, lại một lần khiến em động tâm. Đăng luồn tay vào sát da đầu hắn, khoái cảm đánh ập khiến em bài trừ mà đẩy hắn ra, nhưng thật ra lại như đang vô cùng khao khát kéo hắn lại gần, mời gọi mau bú cạn cái lồn dâm đĩ này đi. Ngón tay hắn đè chặt trên đùi em, phần thịt mềm ẩn đỏ vì bị ghì xuống. Cảnh xuân không thể giấu nổi. Hai chân thon thả kẹp chặt hắn lại. Nước dâm bắt tung tóe vì bị kích thích. Tuấn Anh liếm mép, ngọt nước, hắn vô cùng thỏa mãn. Khi chiếc lưỡi len sâu hơn vào trong, khuấy đảo mấy vòng, ngón chân em quắp lại, hai tay không chủ ý nắm lấy tóc hắn, ngửa cổ lên đỉnh. Đống dâm thủy tràn khỏi khỏe miệng Tuấn Anh.

Sống lưng hắn thẳng tắp, tuốt tuốt con cặc ngoại cỡ, hắn nứng điên và đéo muốn chần chừ thêm phút nào. Trần Hải Đăng vẫn đang thở dốc bởi con cao trào lúc nãy. Mắt em khép hờ, môi lồn hồng hào ướt đẫm không khép nổi. Hắn nắm lấy eo em, một phát đâm lút cán vào bên trong. Mắt em trợn ngược, bộ dạng sa đọa hẳn. Mái tóc ướt sũng mồ hôi trở nên lộn xộn. Hắn nắc theo nhịp độ lộn xộn vào lồn dâm. Quá vội vàng. Khoái cảm như cơn sóng thần liên tục đánh đổ em. Hai chân trắng tinh vắt hờ trên hông hắn như muốn buông lơi. Trứng dái vỗ phành phạch vào da thịt mềm mỏng như muốn chen vào trong. Lỗ lồn bót chặt hút lấy hút để cự vật to lớn. Nước lồn cứ văng vương vãi lên đống lông mao khiến nơi giao hợp ướt nhẹp. Không thể gào thét vì sướng, Hải Đăng chỉ có thể há miệng hớp lấy từng nguồn khí sống. Cổ họng khô khan, em khóc rấm rứt vì bị kích thích quá mức, những tiếng ư ử vô nghĩa nối tiếp nhau. Mỗi lần hắn rút ra lại kéo theo một thứ mị thịt níu lấy cặc lớn. Như thể có hàng trăm cái miệng thèm thuồng bú mút thân cặc, quy đầu to béo khó khăn chen chúc vào lối đi ẩm ướt. Cả người nhớp nháp dâm dịch và mồ hôi. Hắn dập thật mạnh, giống như là pít tông, nhắm thằng vào điểm gồ lên trông bướm nhỏ. Mỗi lần điểm nhạy cảm bị kích thích, lại một đợt co rút dữ dội, hột le cứng rắn bị đám lông kia châm chọc liên hồi. Trần Hải Đăng úp mặt vào gối, mặc cho hắn vừa địt thật mạnh vừa quậy phá trên cơ thể em. Những vết hickey chi chít trải dài từ cần cổ thon thả cho tới dưới bụng phẳng. Tuấn Anh đâm sâu tới nỗi bụng nhỏ của em gồ lên một điểm. Bị chèn ép khó chịu, cả người em hồng hồng trông thật xinh xắn. Bướm đĩ tận tâm chăm sóc nịnh nọt hắn bị đụ cho chín rục, cả người em căng lên. Lồn nhỏ bị dập vừa tê vừa mỏi, hắn hôn loạn xạ trên bụng em, rồi lại cấu đầu ti sần cứng. Hải Đăng cảm tưởng rằng bản thân đã bị xỏ xiên tới sâu trong tử cung, mắt dại dần đi, mấy ngón tay được cắt tỉa gọn gàng níu lấy hắn cầu xin nài nỉ, nhưng em mới là kẻ khiêu khích trước, giờ vài ba câu xin xỏ kia liệu có được chấp nhận? Một Hải Đăng trắng xinh bị đè ra thịt sạch, Tuấn Anh tham lam rúc vào hõm cổ em, xương quai xanh gầy gò bị cắn mút toàn là vết đỏ, mùi hương mềm mại vương nơi đầu mũi khiến hắn si mê. Em co quắp cả người, mỏi mệt muốn nghỉ nhưng như thế lại khiến hắn ra sức đụ địt người dưới thân. Hắn lại đưa tay sờ soạng mông múp, hắn vỗ đèn đẹt vào chỗ đó, hai gò thịt núng nính trước ngực hết bị cắn rồi lại mút khiến Đăng lên đỉnh. Mải miết trôi theo cơn khoái lạc sai trái khiến em không chú ý tới thì giờ. Môi lồn tê tái sưng tấy lên vì bị chà đạp. Hắn nặn bóp mông em, khi mà trứng dái vỗ đồm độp lên mép bướm. Em cong người, nâng mông thật cao để hắn dễ dàng địt vào thật sâu. Đầu nấm tím đỏ nóng như thép nung đè nén cổ tử cung tê mỏi. Những cú thúc nhắm thẳng vào khoang sinh sản vắt kiệt sức Hải Đăng.

Khi mà con quái vật khó chịu chen chúc vào nơi cấm địa, cọ xát tóe lửa vào vách tử cung, Hải Đăng xụi lơ, hắn khựng người lại, quy đầu như sưng thêm một vòng, gắn kết chặt chẽ với cổ tử cung, dòng tinh dịch nóng rát xối lên thành thịt. Hải Đăng khóc nức nở vì không chịu nổi sự bỏng rát. Nhưng Tuấn Anh không ngừng lại, hắn tàn nhẫn đưa đẩy thêm mấy lần nữa mới rút ra, vách thịt được tinh trùng gột rửa. Khi hắn rút cặc ra, một mớ bòng bong tinh dịch và nước tiểu chảy dọc theo mép lồn.

Trần Hải Đăng trông thật thảm hại, vừa mệt mỏi, hai chân không thể khép lại, hạ bộ bị địt tới sưng đỏ, môi mềm lại bị liếm láp thêm mấy cái, đầu ngón chân hồng lên cũng buông lỏng. Nguyễn Tuấn Anh bỏ đi từ sớm, cầm lấy bao thuốc rồi chạy phắt sau khi mặc xong đồ.

Ánh mắt em khép hờ.

🐾

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top