CHƯƠNG 11


Draco nắm chặt tay cầm đũa phép, vội vàng đi vào tiệm Phú Quý và Cơ Hàn, lại ngay trước cửa đứng khựng lại, sờ túi tiền bên hông, a, cậu vừa mới...hình như là quên trả tiền? Draco trừng mắt nhìn, cái lão không phải ham đũa phép thì chính là ham Galleons – Ollivander lại không hỏi cậu trả tiền?

Draco cảm thấy quái dị, mặc kệ ổng có đòi tiền cậu không, nhà Malfoy cũng sẽ không keo kiệt đến vậy, chỉ vì một cây đũa phép mà quỵt luôn người ta – được rồi, bọn họ rất yêu tiền, nhưng đó là tiền chiếm được từ tay đối thủ hoặc tự mình làm ra, chứ tuyệt đối không phải kiểu ăn quỵt nhỏ mọn như vậy! Draco nghĩ đến con cú mèo mang Thư Sấm đến phủ Malfoy mà gầm rú, trước mặt cha đòi mình bảy đồng Galleons...Cậu rùng mình một cái, sẽ bị khí lạnh của cha giết chết.

" Ta tự hỏi, người thừa kế nhà Malfoy có biết lễ phép là gì hay không?" Một giọng nói trầm thấp từ sau lưng cậu vang lên. " Đứng trước cửa tiệm người ta là lễ nghi Lucius dạy con?"

Draco nhướn mày, nhịn không được mỉm cười, giọng nói và âm điệu quen thuộc như vậy, chỉ có một người thôi ~

Drac cong khóe môi, xoay người lại nói," Cha đỡ đầu ~"

Vừa xong thì nụ cười của Draco có chút vặn vẹo, rõ ràng là kìm nén muốn ngoác ra đến tận mang tai. Nhìn mái tóc sạch sẽ và vẻ mặt xanh mét của hắn, Draco nghĩ, xem ra hôm qua cha lại ép hắn đi gội đầu? Hồi nhỏ, chính vì cậu tò mò nắm tóc Severus, cha liền cho rằng cậu thích mái tóc đen thùi của hắn, vì phòng ngừa cậu đem nắm tóc bóng dầu kia bỏ vào trong miệng – cậu lúc nhỏ thường hay ngậm linh tinh này nọ, vì thế cha mỗi ngày đều bắt hắn tắm rửa sạch sẽ. Có điều, sau khi cậu lớn lên, cha làm sao bắt ép cha đỡ đầu như vậy được nữa, như thế nào hôm nay lại...?

Severus hung hăng nhìn thằng nhỏ trước mắt nín cười đến phát nghẹn, tức tối xoay người trừng đầu sỏ khiến hắn biến thành bộ dạng khôi hài này.

"Potter! Không được nắm áo chùng của ta!", thấp giọng rống giận, Severus từ sau lưng lôi một đứa nhỏ có đôi mắt xanh biếc, dáng người thấp bé gầy gò ra.

Draco nhướn mi, sau mười một năm, cậu cuối cùng lại thấy đối thủ một mất một còn của mình suốt mấy năm trời, đầu sẹo Harry Potter. Cậu kiêu ngạo nâng cằm, xem, ha ha, đây là kết quả cho cố gắng cả đời cậu đó! Hiện tại cậu với thằng nhóc kia hơn nhau hơn nửa cái đầu! Draco nâng cằm, phát hiện thế này lại hơi cao, không nhìn thấy được mặt Potter, khụ một tiếng, cúi đầu xuống, sau đó cẩn thận quán sát bộ dạng của thằng nhỏ.

Vẫn mái tóc đen xù đống như tổ quạ, ánh mắt xanh biếc vừa sợ hãi vừa hiếu kỳ nhìn cậu – a, điều này làm Draco rất có cảm giác thành tựu. Vết sẹo giấu sau đám tóc lòa xòa phủ trước trán, cậu nhìn không thấy, nhưng cậu trông rõ ràng, thằng nhỏ thân thể phát triển không tốt, vóc dáng thấp bé còm nhom, Draco nheo mắt, hình như...Trên quần áo còn có vết xước, bị thương? Draco giật giật mi...Thật sự là...Rất thú vị...

Severus ngán ngẩm nhìn đứa con đỡ đầu, bây giờ hắn không biết ông bạn của mình dạy con thành công hay thất bại nữa. Nói Draco còn con nít, thì nhiều lúc cậu khiến người lớn phải giật mình; nói cậu đã trưởng thành, nhìn bộ dạng ấu trĩ, biểu cảm tự kỷ mười phần của thằng nhỏ, Severus thầm thở dài, hắn cảm thấy có chút nhức, con đỡ đầu cái dạng này, làm hắn nghĩ tới bộ dạng khổng tước xòe đuôi khoe khoang khắp nơi của ai đó...

Draco tránh qua một bên, làm một kiểu chào đúng điệu quý tộc, sau đó cung kính nói," Cha đỡ đầu, con định đi tiệm đũa phép một chút."

Severus căm tức nhìn Hary – Cậu bé Vàng – Potter lại nắm áo chùng của mình, nhướn mày, nhìn chăm chú một lúc, nói, " Con không phải muốn..." Sau đó khó có dịp nhìn thấy con đỡ đầu nhà mình đỏ mặt, sẽ không...Là quên trả tiền đi...(Sev,kỳ thật đoán đúng rồi...)

Xem đầu sẹo nhìn mình sùng bái, Draco tỏ vẻ thỏa mãn. Đang định rời đi, từ phía sau lại nghe cha đỡ đầu nói: "Ta giúp con mua sách, không cần đến đây nữa..."

Quả nhiên cha đỡ đầu là tốt nhất ~ Draco cười tủm tỉm, chậm rãi rời khỏi Phú qúy và Cơ hàn.

...... Ta là kinh điển kịch tình phân cách tuyến......

Nghĩ đến vừa rồi Ollivander lại dùng đôi mắt màu xám trống rỗng nhìn mình, còn khẽ mỉm cười nói ' Cây đũa phép này không cần trả tiền',Draco cảm thấy thế giới này rất hỗn độn, được rồi, việc cậu một lần nữa thành trẻ con đã đủ thấy thế giới này vốn rất lộn xộn....Có điều, Ollivander lại không cần tiền nha, chuyện này làm sao đơn giản như vậy!

Draco kéo kéo tấm vải trên người, nó tự mình rút chỉ xoay quanh cậu đo đạc, sau đó mọi việc còn lại đều do bà Malkin làm lấy. Quần áo của cậu thuộc loại sang quý, không giống người thường, đương nhiên việc sửa sang may vá phải để chủ tiệm thực hiện. Draco nghĩ, có lẽ đây là quyền lợi của khách hàng lâu năm đi?

"A, thân ái ~ lại đây cho ta xem, con lớn thế này rồi sao..." bà Malkin lấy khăn tay chấm chấm khóe mắt, "Mấy năm trước còn phải có cha con đi cùng, hôm nay lại có thể tự mình đến đây, thật sự là cảm động quá..."

Draco co quắp khóe miệng, đang định mở miệng nói thì...

"Ôi, Cissy đáng thương, giá mà cô thấy được, con trai cô giống hệt cha nó vậy, tóc bạch kim lóng lánh thế kia, lễ phép ngoan ngoãn..." bà Malkin tiếp tục lau nước mắt, "Nhớ năm đó, chúng ta còn cùng nhau tán gẫu, xem hôm nay có cái gì đẹp, cái gì mới,...bla bla bla..."

Draco thở một hơi, được rồi, Phu nhân Malkin và mẹ Cissy là bạn tốt, vì thế, mỗi lần thấy cậu là bà lại vậy, nước mắt lưng tròng kể lể không thôi...

Draco thầm thở dài, cậu hy vọng có ai tới cứu cậu thoát khỏi tình cảnh nước sôi lửa bỏng này dùm cái. Cậu hối hận rồi, biết vậy đừng cùng cha tách ra. Bình thường nếu có cha ở đây, bà Malkin sẽ không quấn quít lấy cậu vậy đâu.

Leng keng, tiếng chuông mở cửa làm mắt Draco sáng rực lên, "Thưa bà, con nghĩ là có khách mới đến, hay bà đi xem một chút? Dù sao bây giờ tân sinh nhập học cũng rất đông mà." Draco lễ độ nói, thuận tiện rút đũa phép, làm một bùa mĩ dung, vết sưng trên mắt của bà Malkin lập tức biến mất.

"Draco à, con quả là một quý ông tử tế."

"Vì quý bà xinh đẹp, là vinh hạnh của con." Draco biết mình lúc này nhất định trông rất buồn cười, trên người còn tấm vải chưa ra dạng gì, động tác thì lại là cử chỉ quý tộc tiêu chuẩn.

"Draco, Cissy nhất định sẽ vì con mà kiêu ngạo." Bà Malkin khoa trương nói.

Draco nhắm mắt lại thở dài một hơi, cuối cùng cũng đi rồi, nhưng ngay lập tức cậu nhận ra mình vui mừng quá sớm.

"Xin chào." Một giọng nói nhỏ nhẹ vang lên. Một giọng nói rất quen thuộc.

"Là mày?" , Draco có chút giật mình nhìn thằng nhỏ gầy gò mới đến. Quay đầu nhìn ra ngoài, quả nhiên thấy cha đỡ đầu đang ở đó đợi.

"Ừm...đúng vậy." Thằng bé có vẻ vui khi đứng trên bục cạnh Draco. Cậu ta nhìn nhìn, thấy Draco không có vẻ mất hứng quá mới nói tiếp, " Cậu là con đỡ đầu của giáo sư Snape à?"

Draco nhướn mày, nhìn thằng bé trước mặt với ánh mắt kỳ quái. Nếu cậu nhớ không lầm, người này chưa bao giờ gọi Severus là giáo sư Snape một cách đầy đủ, và cả, đối với người chỉ cần gặp mặt là rút đũa phép lại ôn tồn nói chuyện với mình, Draco rất không quen.

"A,tôi không có ý gì đâu." Thằng bé hơi lo lắng, mặt đỏ bừng, luống cuống giải thích, "Tại mới nãy cậu kêu giáo sư là cha đỡ đầu..."

Draco gật gật đầu, sau đó đợi coi thằng nhỏ rốt cuộc muốn hỏi cái gì.

"Ừm, ý tôi là...Tôi không biết gì hết..." Thằng bé bối rối chớp mắt, tay khẩn trương túm lấy tấm vải, "Cậu chỉ cho tôi một ít gì đó được không?"

Không cần, cậu đời này chỉ muốn bảo vệ cha , không muốn đi ôm chân Cậu Bé Cứu Thế, hơn nữa, đầu sẹo này sẽ vào Gryffindor, cho nên, Draco nhìn thằng nhỏ, không muốn dây dưa thêm nữa.

"Thật có lỗi, quần áo của tao làm xong rồi..." Draco "chân thành" mỉm cười – chỉ cậu mới biết đúng là cậu có bao nhiêu chân thành, "Vậy, lần sau lại nói."

"A, ừm, ừ...Tốt." Thằng nhỏ có vẻ không đoán được Draco lại muốn đi nhanh vậy, càng thêm bối rối. "Vậy... tôi biết tên cậu được không? Tôi là Harry, Harry Potter."

"Đến trường mày sẽ biết, đầu...à, Potter." Đã không cần dựa dẫm, thì cũng không muốn dính líu gì cả.

Draco liếc thằng nhỏ kia lần cuối, bước ra cửa, ngay lập tức trực diện nghênh đón cả chồng sách ập vào mặt.

" Cha đỡ đầu, như vậy rất nguy hiểm!" Draco không tự giác bắt đầu làm nũng.

"Hừ, cha con nhờ ta chuyển lời, nếu không có việc gì, nhanh chóng tới tìm hắn đi." Severus lạnh lùng hừ một tiếng, nhớ lại lúc nãy đang cùng thằng nhỏ nhà Potter lựa đũa phép, lại bị con công kia túm được, bắt đầu nghe hắn lải nhải khoe khoang Draco nhà hắn có bao nhiêu giỏi giang hoàn mỹ, không hổ là con của Lucius hắn... Severus nhìn con đỡ đầu vừa nhỏ giọng lầm bầm oán giận lại ngoan ngoãn đem sách thu nhỏ lại bỏ vào túi tiền, được rồi, xác thực...Cũng không tệ lắm.

"Đúng rồi, cha đỡ đầu, không biết ngài có chú ý tới không, hình như trên người thằng nhóc kia có vết thương rất nặng..." Draco nhướn mày, cậu muốn nhắc nhở hắn một chút, tránh cho Dumbledore lại hiểu lầm.

Nhìn cha đỡ đầu sắc mặt trở nên âm trầm, Draco nhún nhún vai, quên đi, tuy rằng không biết ai chọc tới cha đỡ đầu, tốt nhất là cậu tới tìm cha đi!

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top