[Bách Hợp Tiểu Thuyết] - Phế Sài Yêu Tinh
Tên Truyện: Phế Sài Yêu Tinh
Tác Giả: Đáo Thiên Đường Khán Địa Ngục
Edit: Vo Cam
Thể loại: Đô thị tình duyên, linh dị thần quái, tiểu ngốc công x băng sơn ngự tỷ thụ, H.E
Tình Trạng: Hoàn
"warning": không có thịt, sinh tử văn,có máu me....hãy cân nhắc trước khi xem!
Văn Án
[PHP]"Phi ta cho phép không cho phép tùy tiện bính ta."
"Mỗi ngày tỉnh lại cũng phải làm cho ta nhìn thấy ngươi."
"Từng trong mộng cũng phải có ta."
"Không cho phép bính trừ ta ngoài ra bất kỳ nữ nhân nào mặc cho địa phương nào."
"Không cho phép ăn trừ ta ngoài ra bất luận kẻ nào cấp cho gì đồ vật này nọ."
"Không cho phép đối với ta nói dối."
"Ta nói mỗi một câu ngươi đều nhất định tin tưởng, không cho phép có bất kỳ hoài nghi."
"Lúc ta không có ở đây trong điện thoại ảnh chụp cần mỗi phút xem một lần. Không cho phép phản đối, nếu không mỗi giây xem một lần."
"Cần cưng chìu ta, cho dù đầu óc thắt tan vỡ cắt đứt cũng chỉ cho phép yêu ta một cái."
"Ta là lão bà ngươi."
[/PHP]
p/s: Đây là bộ truyện chắc cũng xưa rồi nhưng với mình nó là mới, vì yêu thích nên mình mới quyết định edit. Trong truyện có nhiều từ mình ko biết nên mình xin được giữ nguyên và cũng có nhiều chỗ mình đía một chút.
Mong các bạn hãy bỏ qua!
Chương 1: Nhất chích phế sài!(*)
Aaa, ta chính là yêu tinh trong truyền thuyết a.... Mọi người mau chạy nhanh tới xem, người già miễn phí, trẻ em nửa giá, nam nhân toàn giá còn mỹ nữ được phép cho xem lại. Đầu năm nay yêu tinh làm ăn không tốt, ta chỉ có thể đem chính mình ra cho mọi người tham quan. Lấy tiền để mua bánh mỳ. Ngô, kì thật ta rất thích đồ ăn Italy. Ta còn thiếu chủ nhà trọ ba tháng tiền thuê nhà, mọi người hãy thương ta đi.....
"Ngươi nói ngươi là yêu tinh nhưng sao ta càng xem càng cảm thấy ngươi cũng chỉ là người bình thường?" Một vị mỹ nhân diễm lệ nhìn ta hồi lâu rồi đưa ra kết luận.
Khóc: Tuy nói ta hiện tại không có tiền đưa cho ngươi, nhưng là ngươi cũng không cần nghi ngờ thân phận của ta a. Ta thật sự là yêu tinh a....
"Ngươi là yêu tinh gì?" Nàng hỏi ta.
"a...." Ta suy nghĩ nữa ngày"Đã quên".
Mỹ nhân xoay người bước đi.
"Ngươi đừng đi a......" Ta chạy nhanh giữ chặt người khách mà thật vất vả mới có được này." Ngươi chờ ngày nào đó ta nhớ ra rồi nói cho ngươi......Trước tiên, ngươi có thể cho ta tiền để mua bánh mỳ được không?".
Mỹ nhân quay đàu tỉ mĩ đánh giá ta nửa ngày, lại cúi đầu dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn tay ta dính đầy vết bẩn, sau đó ra kết luận: "Ngươi là nhân yêu thì có......."
".........."
Khóc: Ngươi là đang nói xấu ta! Ngươi không được đi, không được đi!
Ta lôi kéo tay áo của nàng quyết không buông tay.
"Ngươi rốt cục muốn làm cái gì?" Nàng nổi giận.
A, hảo dọa người.
"Ngươi, ngươi, ngươi...."
"Bánh mỳ phải không?" Nàng lấy ví ra, từ bên trong rút ra tờ giấy màu hồng, đem nó nhét vào trong lòng ta, "Ngươi tự cầm đi mua, muốn mua bao nhiêu thì mua...."
"Ta muốn ăn bánh mỳ Italy....." Vì thế nàng lại lấy ra thêm mấy tờ: "Có thể mua chưa?"
Ta nhanh chống gật đầu.
Mỹ nhân một phen vuốt tay ta, trừng mắt nhìn ta liếc mắt một cái: "Nếu không được, ta rất nhanh...."
"........."
Sẽ giết ngươi........
Từ trong cặp mắt kia ta có thể nhìn thấy được nó nói như vậy.
...........
Mỹ nhân rốt cục cũng đi rồi.
Ta cầm lấy tiền bắt đầu đi trở về. Dọc theo đường đi ta tỉ mĩ nhìn lại tiền này một lần nữa mới phát hiện trên mặt có ghi một chuỗi con số, thoạt nhìn rất giống là chuỗi số điện thoại.
...........
Đây là cái gì.........
Mang dép lê về tới cái phòng trọ tồi tàn kia.
Vừa vào cửa, một con gián liền chạy nhanh từ trong căn phòng ra vừa khóc vừa chạy: Không chịu nổi, không chịu nổi nữa rồi, nếu còn ở đây thì ta sẽ bị trúng độc mà chết mất!
Sau đó vội chạy vài bước thì trúng độc ngã xuống đất, cử động vài cí rồi chết.
...........
Ngô......
Ta đã quên giặt tất sao? Hay là quần áo? Hoặc là chén ăn cơm ba tháng vẫn chưa rửa? [ Ở sạch kinh =.=...]
Oa, gián nhỏ ngươi như thế nào có thể tùy tiện vào phòng của ta mà không lên tiếng kêu! Ngươi xem đi, ngươi xem đi, kết cục tốt lắm sao?. [ Tại ai hả? ]
Lễ an táng.
Chính là đang chần chờ muốn đem nó chôn dưới cửa sổ cùng một đóng thi thể gián......, hay là tìm một chỗ khác, bởi vì chỗ đó đã không thể bỏ xuống được nữa rồi, ngoài cửa bỗng nhiên vang lên tiếng đập cửa.
"Ai a?" Ta cũng không ngẩng đầu lên mà hỏi.
"Mở cửa!" Hình như bộ dáng rất sốt ruột.
"Ai a?" Nghe nói đầu năm nay có rất nhiều người trẻ em, phải cẩn thận.
"Mở cửa!" Người bên ngoài chính là lần nữa nói như vậy.
............
Không ra.
Vì thế một tiếng nổ, cửa đã muốn bị rớt ra. Người ngoài cửa bổ nhàu lên người ta:"Tiền ta đưa cho ngươi đâu? Ở nơi nào?"
"........." Sao? Cho ta chính là của ta, quyết không thể tùy tiện lấy lại nha.
"Lấy nó trả lại cho ta...." Nàng tư trong ví rút ra một chồng tiền giá trị lớn, "Ta dùng cái này đồi với ngươi!"
Oa...........một chồng ki chắc phải lên tới vài ngàn? Buôn bán có lời a..........
"Nếu không đủ thì ta còn có nữa!" Nàng lấy ra một chồng chi phiếu, "Ngươi muốn bao nhiêu, ta đều viết cho ngươi!"
Nàng điên rồi a? Ta kinh ngạc nhìn nàng.
"Mười vạn có đủ hay không?" Nàng nhìn ánh mắt của ta.
Oa..........ta muốn điên rồi.......
"Kia cho ngươi một trăm vạn" Nàng nhanh tay lấy ra cây bút mực viết lên giấy rồi đưa tới trong tay ta, "Đem tờ tiền kia trả lại cho ta!"
Ta run rẫy tiếp nhận tờ chi phiếu, từ trong túi quần lấy ra tờ tiền giấy đã bị ta vò thành một đoaàn, đưa tới trong tay nàng:"Trả lại cho ngươi....."
Nàng cũng run rẫy mở tờ tiền ra, nhìn vài lần, rồi mới cười đến điên điên khùng khùng lao xuống lầu....
...........
Bỗng nhiên ta cảm thấy hai chúng ta thật xứng.
...........
A, đúng rồi! Ta chạy nhanh đến nhân hàng phía dưới:"Ta muốn đổi tờ chi phiếu này!" Nhân viên giao dịch nhận lấy, một đám người gọi vài cú điện thoại thì thầm nữa ngày cuối cùng mới thống nhất chiến tuyến:"Khoản tiền lớn như vậy bây giờ ngài thật sự muốn klaays ra mang đi sao? Vì an toàn của ngài......"
Ác, ha ha ha ha.......
"Không cần....." Ta chạy nhanh đến lấy lại, "Trước chờ ta đi tìm bạn bàn bạc rồi nói sau....." Ta không mang chứng minh thư.........
Ta có tiền ta có tiền! Ta là một yêu tinh có tiền!
Ác, ha ha ha ha a!!!!!!!!!!!! [ =.=! Đừng vội mừng em ơi...]
Trở lại trong phòng trọ.
Ngô, lại một con gián tiếp tục ngã vào dưới chân ta.
Oa, ta cầm nó đứng lên cùng đối diện nói:"Ta có tiền a! Các ngươi có muốn theo ta đi đến một chỗ khác hay không?"
Lắc đầu rơi lệ : Không cần, ta sẽ chết.
Sau đó rơi xuống đất mà chết.
..........
A, thật đáng tiếc.
Ngã vào trên giường.
Ngô, ngày mai ta lại đi.
Ngày hôm sau, ta xuống dưới lầu đổi chi phiếu, nhân viên giao dịch lại nói bởi vì chủ công ty đã phá sản, cho nên tài khoản của nàng đã bị đóng băng.
..........
Rơi lệ: Gì chứ!
Dì nhân viên giao dịch thương hại nhìn ta liếc mắt một cái:"Tiều muội muội, ngươi yên ngủ đi"
"........."Gì chứ! Ta muốn khóc!.
Vội vàng về đến phòng trọ, nhưng chủ cho thuê nhà lại gọi người đem đồ của ta ném ra ngoài, hắn không cần tiền thuê nhà của ta nhưng lại mời ta rời đi.
...........
Vì sao khắp thiên hạ mọi người đều khi dễ ta a..........
Ta đem thoe một đống hành lí, ở trên đường đi thật lâu, đến khi không còn khí lực muốn ngac xuống đất.
Khóc a: Sớm biết thì ngay từ hôm qua liền đem tất cả tiền đều đổi ra thì tốt rồi, thà đến cuối cùng bị người khác cướp, cũng đỡ hơn so với hiện tai ngay cả một đồng cũng không có....
Lại nói tiếp, nữ nhân kia rốt cục là đã xảy ra chuyện gì? Như thế nào mà ngày hôm qua còn hoàn hảo nhưng hôm nay tài khoản đã bị đóng băng? Ngô quên đi, ta sẽ không ở chỗ này than thở.....
Đem theo hành lí, ta chuẩn bị đến tiệm bánh mỳ để mua bánh mỳ.
Ai? Người đối diện klia có phải hay không nhìn thực quen mắt.?
"Ai!" Ta ném hành lý giữ chặt lấy tay nàng, "Ngươi thiếu ta một trăm vạn!"
Nàng sững sốt một chút, trên mặt tiều tụy, tràn đầy bất đắc dĩ:"Ta hiện tại đã phá sản, làm sao cho ngươi một trăm vạn?"
"Vậy thì ngươi nuôi ta đi." Xem nàng ăn mặt sạch sẽ, phỏng chừng ở chỗ nào, ăn cái gì cũng đều không có vấn đề gì, "Ta về sau liền theo ngươi...."
(*): Phế sài có nghĩa là vô dụng, không làm được gì.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top