3
Sau lần hẹn đêm noel, Hữu Anh chợt nhận ra một điều trên thân thể mình, không như 18 năm sau, thân hình hiện giờ của y hiện có thể dùng 1 từ "tròn" để miêu tả.
"Từ bây giờ đến noel còn 3 tháng, chắc là giảm được chút nhỉ."
Xoay người trước gương, Hữu Anh đem phần mỡ bụng tròn tròn ra nâng lên hạ xuống, bóp bóp mà tìm cách xử lí.
[ Ting ]
Nháy mắt Hữu Anh cầm lên điện thoại, nhìn tin nhắn tới
【 Túc nhi, nói chuyện với tôi một chút. 】
Nhíu mi nhìn dòng tin nhắn có chút nghiêm trọng, trả lời:
【 Hoan, em đây. Có chuyện gì sao? 】
【 Về chuyện hứa đi chơi hôm noel. 】
【 Ừm, vậy có chuyện gì sao ? 】
【 Có, đứa ngốc này, em mới 16 tuổi, đi xa vậy gia đình em chắc không cho. Tôi dù rất vui, dù đồng ý gặp nhau nhưng không thể để gia đình em lo lắng được. 】
Hữu Anh bật cười nhìn ra sự lo lắng của người bên kia màn hình qua từng câu chữ
【 Không việc gì đâu, gia đình em vốn từ trước đã để em độc lập rồi. Đi qua 1 thành phố chơi chút cũng sẽ không có ý kiến gì hay dị nghị gì đâu. 】
【 Em khẳng định ?】
【 Chắc chắn a 】
Lã Nhu trước màn hình nhìn câu trả lời đầy ý khẳng định cũng không bức ép quá, khoé miệng câu lên một mạt cười.
Tối tới, Hữu anh vươn vai một chút, nhìn thời gian biểu vừa làm xong, hài lòng dán lên điểm ghi nhớ, lên giường rồi đi ngủ "aida aida, lại một màn hi sinh bụng mỡ a, hi vọng ba mẹ sẽ không thương tâm đi.."
Sáng thức giấc, Hữu Anh với mái tóc dài đã thành công cosplay ma hiện hình với đôi mắt nhắm chặt lại vươn tay rờ rẫm cái đồng hồ báo thức kêu ing ỏi "bép bép" liền đem tắt đi. Loạng choạng đi vào phòng tắm vscn.
Mặc xong đồ, nhìn đồng hồ trên tay, Hữu Anh đeo lên tai nghe, mở cửa bước ra đường chạy bộ tới công viên gần nhà - Kế hoạch giảm cân bắt đầu.
Chọc chọc miếng thịt trên đĩa, Hữu Anh lười vô độ đem thân thể trượt xuống bàn ăn "aaaa, thật cực khổ, này sắp tới thời gian rồi mà mới giảm được 7kg, hướng dẫn giảm cân thật lừa người mà."
[ Hey, bạn học, chỗ trống này chúng tôi ngồi được chứ? ]
Nghe tiếng nói tới, Hữu Anh cũng lười quản đưa tay ra mời ý bảo cứ tự nhiên.
Đôi nam nữ vừa ngồi xuống liền bắt đầu liếc nhìn Hữu Anh nhiều thêm 1 phần. Đầu năm học tới giờ người này vẫn luôn không kết thân với ai, tới lui lớp học cũng chỉ qua lại với lớp trưởng cùng giáo viên, thành tích không tệ, nay vóc dáng tròn đáng yêu lại thêm phần ngày càng thanh mảnh xinh xắn thật khiến người khác tò mò.
[ Bạn học, thật ngại quá. Chúng ta học cùng lớp đấy, cậu không nhận ra chúng tôi? ]
Nam sinh kia lên tiếng trước, phá vỡ bầu không khí cũng như suy nghĩ của Hữu Anh.
Hữu Anh nghe vậy chậm rãi ngẩng đầu nhìn thoáng qua hai người, chẹp miệng lắc qua lắc lại cái đầu khiến mái tóc dài lướt qua lại khiến người khác nhìn tới thích mắt.
[ Bạn học cùng lớp sao? Cậu là Vạn Tường còn kia là Nhân Phi đi ? ]
Hữu Anh suy nghĩ một chút, nhìn nam sinh rồi hướng nữ sinh nói tên.
Thấy y nhớ được tên mình, nam sinh có phần vui vẻ, trái ngược nữ sinh bên cạnh hình như có chút sinh khí.
[ Hữu Anh, tôi không nghĩ cậu không để ý tới bạn học cùng lớp lại có thể nhớ tên chúng tôi. ]
Hữu Anh "phì" một tiếng cười lên.
[ Không nói không có nghĩa là không biết, Vạn Tường, cậu là người học khá tốt trong lớp, tính tình gia cảnh đều thuộc loại tốt, đối nhân xử thế không tồi. ]
Chớp mắt ngạc nhiên nhìn Hữu Anh, Vạn Tường há hốc mồm "thật không ngờ"
Nhìn khuôn mặt ngây ngốc của Vạn Tường, Nhân Phi "hừ" một tiếng
[ Thật không có tiền đồ ]
Hữu Anh nhướn mi, nhìn nữ sinh, cùng lúc Nhân Phi cũng nhìn qua. Bốn mắt nhìn nhau cảm giác như có tia lửa tách tách qua. Hữu Anh mỉm cười
[ cậu có ý kiến gì sao ? ]
Nhân Phi chỉ không ngờ Hữu Anh trực tiếp mở lời hỏi thẳng như vậy nên có chút không kịp đáp.
Nhìn hai người, Hữu Anh đứng dậy ly khai.
[ Tạm biệt, tôi có việc phải đi ]
Vạn Tường định gọi người lại nói chuyện một lúc nữa lại thấy bóng dáng dứt khoát kia liền buông tay ngồi xuống. Nữ sinh bên cạnh nhìn theo bóng Hữu Anh rồi nhìn Vạn Tường, không nói gì tiếp tục ăn.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top