Phiên Ngoại 8: Sự Cố
Một khúc vũ vừa xong, Hoàng đế hung hăng khen Tần Lăng, còn đem ngọc bội của mình tặng cho Tần Lăng. Tần Lăng từ chối hai câu, lại bị Hoàng đế cường ngạnh yêu cầu nhận lấy. Tần Lăng không có cách nào, chỉ có thể tạ ơn nhận lấy. Cầm ngọc bội trong tay, nội tâm nàng có chút bất an.
"Tỷ tỷ, làm sao vậy?" Nhìn Tần Lăng nhíu mày, Tần Hàm có chút lo lắng hỏi.
"Không có gì." Tần Lăng lắc lắc đầu, đem ngọc bội thu hồi, nói, "Hy vọng chính là ta đa tâm." Đồ vật bên người Hoàng đế, bình thường đều là tặng cho nữ nhân mà hắn, chẳng lẽ Hoàng Thượng đối nàng? Tần Lăng lắc đầu, đem suy nghĩ quỷ dị này vứt bỏ. Nàng nhưng là Tương Vương phi, là phu nhân của đệ đệ hắn , sao Hoàng đế có thể đối với nàng có loại này tâm tư. Nhất định là nàng quá nhạy cảm, đa tâm.
Nhìn Tần Lăng không muốn nói thêm, Tần Hàm cũng không hỏi lại. Rót cho Tần Lăng một chén nước, Tần Hàm đem chén đưa cho Tần Lăng, nói: "Tỷ tỷ, đến uống nước đi. Nhảy lâu như vậy, chắc chắn sẽ khát nước a."
"Ừ." Tần Lăng gật gật đầu, cầm lấy chén, một ngụm uống cạn, chỉ cảm thấy cả người lập tức nhẹ nhàng khoan khoái rất nhiều.
"Tiểu Hàm, ngươi thật là tri kỷ." Tần Lăng khẽ mỉm cười.
"So với tỷ tỷ, ta còn kém tỷ tỷ rất nhiều a." hai má Tần Hàm đỏ hồng, nói.
"A." Tần Lăng khẽ cười một tiếng, "Tiểu Hàm, ngươi luôn đáng yêu như vậy."
Cung yến kéo dài đến đêm khuya mới kết thúc.
Chưa bao giờ Tần Hàm lại muốn này nhàm chán cung yến đừng kết thúc, để cho nàng cùng tỷ tỷ có thể ở cùng nhau nhiều một chút. Chẳng sợ chỉ là ngồi ở bên cạnh tỷ tỷ, nhìn sườn mặt của tỷ tỷ, nàng liền cảm thấy hạnh phúc.
Tần Lăng đứng lên, thoạt nhìn là muốn trở lại bên cạnh Tương Vương.
"Tỷ tỷ......" Nhìn bóng dáng Tần Lăng, đáy lòng Tần Hàm một trận khổ sở. Chớ đi, há mồm, này hai chữ vẫn là không nói đi ra. Nàng có quyền gì bắt buộc tỷ tỷ lưu lại cùng nàng đâu.
Thân ảnh tỷ tỷ dần dần rời xa nàng, đáy mắt Tần Hàm tràn đầy đau thương.
Đi được hai bước, Tần Lăng quay đầu lại, đối với Tần Hàm nói: "Tiểu Hàm, còn thất thần làm gì, sao không đi theo?"
"Tỷ tỷ, ngươi đi tới chỗ Tương Vương, Tiểu Hàm đi theo, không thích hợp đi." Tần Hàm có chút khó xử nói.
" Bộ nhìn tỷ tỷ giống như muốn đi đến chỗ Tương Vương sao?" Tần Lăng cười cười, nói, "Tiểu Hàm, tỷ tỷ là muốn cùng ngươi đi ra cung a, kiệu cũng đã ở bên ngoài a."
"Ôi chao?" đáy mắt Tần Hàm tràn đầy kinh ngạc.
"Tỷ tỷ cùng Tương Vương nói qua,muốn cùng Tiểu Hàm tâm sự, cho nên tối nay hồi phủ." đáy mắt Tần Lăng tràn đầy ý cười, "Có thể tiếp tục cùng Tiểu Hàm, Tiểu Hàm không vui?"
"Vui vẻ, Tiểu Hàm thực vui vẻ." đáy mắt Tần Hàm tràn đầy ý cười, thật tốt, có thể cùng tỷ tỷ nhiều hơn một chút.
"Đến đây đi, Tiểu Hàm, xe ngựa đang chờ." Nắm tay Tần Hàm, Tần Lăng nói.
"Tốt." Tần Hàm cười đuổi kịp Tần Lăng.
Ngồi ở trong xe ngựa, nhìn tỷ tỷ xinh đẹp sườn mặt, Tần Hàm chỉ cảm thấy, nhìn thế nào cũng đều không đủ. Nàng hy vọng thời gian có thể vĩnh viễn dừng tại đây một khắc.
"Làm sao vậy,Tiểu Hàm, luôn nhìn tỷ tỷ?" Tần Lăng sờ sờ mặt của mình, hỏi, "Là trên mặt tỷ tỷ có cái gì sao?" Tần Lăng hỏi.
"Không phải." Tần Hàm lắc lắc đầu, nói, "Chính là cảm thấy tỷ tỷ thập phần xinh đẹp."
"A, " Tần Lăng khẽ cười một tiếng, "Cũng chỉ có ngươi nói như vậy."
"Tỷ tỷ ba năm nay ở bên ngoài, ổn không?" Tần Hàm hỏi Tần Lăng.
"Không phải nửa thàng ngươi liền gửi thư cho ta một lần sao?" Tần Lăng cười cười, hỏi, "Tỷ tỷ được không, chẳng lẽ ngươi không biết sao?"
"Tiểu Hàm muốn nghe tỷ tỷ trực tiếp trả lời." Tần Hàm nói.
"Tốt tốt tốt." đáy mắt Tần Lăng hiện lên một tia bất đắc dĩ, nói, "Hiện tại tỷ tỷ nói cho ngươi. Tỷ tỷ ở đó, hết thảy mạnh khỏe. Tỷ tỷ không có ủy khuất gì cả, cũng chưa từng khổ sở. Duy nhất không tốt, chính là tỷ rất nhớ ngươi."
"Tỷ tỷ, Tương Vương đối với ngươi tốt lắm sao?" Không biết vì cái gì, nghe được tỷ tỷ đề cập đến Tương Vương, Tần Hàm liền khó chịu.
"Ừ, tốt lắm." Tần Lăng gật gật đầu, không có phủ nhận, nhìn Tần Hàm liếc mắt một cái, nói, "Hắn thực tôn trọng ta, quý phủ chuyện tình cũng đều giao cho ta xử lý."
"Kia tỷ tỷ, " Tần Hàm dừng một chút, cuối cùng vẫn là nhịn không được mở miệng hỏi, "Ngươi yêu thích Tương Vương sao?"
"Ừ." Tần Hàm gật gật đầu, "Thích, hắn là người đáng giá để người khác thích. Hơn nữa, tỷ tỷ có thể cảm nhận rõ ràng, tỷ tỷ đối hắn, so với Tiểu Hàm, là hai loại tình cảm khác nhau."
"Là...... Sao......" đáy mắt Tần Hàm một mảnh ảm đạm. Tỷ tỷ nói, thích Tương Vương, hơn nữa là cùng chính mình tình cảm khác nhau. Tỷ tỷ từng nói qua, đối chính mình, bất quá là tình cảm tỷ muội, như vậy, nàng đối với Tương Vương, chính là tình cảm nam nữ sao? Nàng đã sớm nghĩ đến không phải sao, vì cái gì, còn muốn ngây ngốc chờ mong ?
Nhìn đáy mắt Tần Hàm ảm đạm, trong mắt Tần Lăng hiện lên một tia không đành lòng, nhưng là rất nhanh bị nàng che dấu đi xuống. Nàng không có nói cho Tần Hàm, nàng đối với Tần Hàm, kỳ thật, không chỉ có là tỷ muội tình cảm. Nàng đã là Tương Vương phi, hiện tại nói ra,chỉ thêm bi thương. Loại này dị dạng yêu say đắm, vẫn là làm cho Tiểu Hàm vĩnh viễn buông tha đi. Tiểu hàm là cô gái tốt, nàng đáng giá có một nam tử tốt yêu thích.
"Đến." Xe ngựa ngừng lại, Tần Lăng xuống xe trước, Tần Hàm theo sau.
Tần Hàm nhìn nhìn chung quanh, tỷ tỷ là mang đến một ngôi chùa. Đã là đêm khuya, không biết tại sao, ở đây vẫn rất đông người.
"Tỷ tỷ làm cho người ta xem hoàng lịch, nghe nói, tối nay, là thời điểm Phật tổ làm việc thiện." Tần Lăng mỉm cười giải thích, "Cho nên tỷ tỷ mang Tiểu Hàm tới nơi này thắp hương hứa nguyện, hy vọng Tiểu Hàm có thể hạnh phúc."
"Tỷ tỷ, thật sự sẽ linh sao?" Tần Hàm có chút hoài nghi nhìn Tần Lăng.
"Tự nhiên là linh nghiệm." Tần Lăng nói, "Bằng không cũng sẽ không có nhiều người như vậy đến đây? Mặc kệ linh hay không linh, hứa nguyện cũng không có tổn thất gì. Đi thôi, Tiểu Hàm."
"Vâng." Tần Hàm gật gật đầu, đuổi kịp tỷ tỷ. Hai người đến thời gian đã muốn khuya, đến xếp hàng, mặt sau đã không có ai. Bị tỷ tỷ nắm tay, đi theo đám người phía trước vào trong chùa, trong lòng Tần Hàm, tràn đầy hạnh phúc, nàng kỳ thật không có tâm nguyện gì lớn, chỉ cần cùng tỷ tỷ thường xuyên gặp mặt, hai người có thể có nhiều thời gian ở cùng nhau, như vậy đủ rồi.
Đám người di chuyển rất chậm, nhưng là hai tỷ muội cũng không có nóng lòng, Tần Hàm càng hy vọng, đám người chậm một chút. Như vậy nàng có thể nắm tay tỷ tỷ nhiều một chút.
"Tiểu Hàm, mệt không?" Sắc trời đã muốn khuya, đã sớm đi qua thời gian ngủ, Tần Lăng quay đầu hỏi Tần Hàm.
"Không mệt,Tiểu Hàm một chút cũng không mệt." Tần Hàm nói, "Chỉ cần cùng tỷ tỷ một chỗ, cho dù ba ngày ba đêm không ngủ, tinh thần vẫn minh mẫn gấp trăm lần."
"Tỷ tỷ cũng không cho phép ngươi ba ngày ba đêm không ngủ." Tần Lăng nói, "Như vậy đối thân thể cũng không tốt."
"Tỷ tỷ, ta hiểu được." Tần Hàm nói, "Tiểu Hàm chỉ là thuận miệng nói thôi."
"Ừ, như vậy mới là muội muội tốt của ta." Tần Lăng vừa lòng cười cười.
Đám người di chuyển một lát, mới rốt cục đến phiên hai tỷ muội.
Tần Lăng tiếp nhận tiểu hòa thượng đưa qua hương khói, đem một cây đưa cho Tần Hàm, hai người ở trước mặt Phật tổ quỳ xuống, nhắm mắt lại,nói lên tâm nguyện:
"Hy vọng tỷ tỷ [ Tiểu Hàm ] có thể hạnh phúc."
Hai người không hẹn mà cùng vì đối phương nói lên tâm nguyện, mặc kệ có thể hay không cùng một chỗ, các nàng đều chỉ hy vọng đối phương có thể hạnh phúc.
Đồng thời mở ra mắt, tỷ muội hai người nhìn nhau cười, đem nhan cắm vào lư hương, lại ủng hộ một chút tiền, liền nắm tay nhau xoay người rời đi.
"Ngươi như thế nào làm như vậy!" hai tỷ muội rời đi không bao nhiêu thời gian, bên trong chùa liền truyền đến một tiếng quát, một tiểu hòa thượng đi sát cái bàn , không cẩn thận đem lư hương của hai tỷ muội đánh ngã trên mặt đất.
"Sư, sư phụ, thực xin lỗi." Tiểu hòa thượng nhanh chóng dọn dẹp định đem lư hương đặt lại trên bàn.
"Quên đi quên đi, này lư hương đã muốn ô uế, đặt lại trên bàn, không phải vũ nhục Phật tổ sao?" Được xưng là sư phụ hòa thượng phất phất tay, nói, "Ngươi đi đem bên trong hương khói đều đổ đi, đem đỉnh lau khô, thay tân hương khói rồi đặt lên."
"Là, sư phụ." Tiểu hòa thượng gật gật đầu, ôm lư hương của hai tỷ muội đi xuống.
Mà hai người kia, cũng không biết, lư hương của các nàng, đã bị đánh ngã.
"Tỷ tỷ, tiếp theo, ngươi phải về Tương Vương phủ sao?" Lưu luyến nhìn Tần Lăng, Tần Hàm hỏi.
"Ừ." Tần Lăng gật gật đầu, "Nơi này dù sao cũng là kinh thành, nhiều ánh mắt nhìn chằm chằm tỷ tỷ cùng Tương Vương, tỷ tỷ không thể khác người."
Tần Hàm cúi đầu, trầm mặc một trận, lập tức ngẩng đầu, lộ ra một cái không được tốt lắm tươi cười, đối với Tần Lăng nói: "Tỷ tỷ, vậy để cho Tiểu Hàm tiễn tỷ tỷ đoạn đường đi, chúng ta trở về đi, thuận đường ngắm trăng."
"Tốt." Tần Lăng sủng nịch sờ sờ đầu Tần Hàm, cùn trước đây giống nhau.
"Tỷ tỷ, Tiểu Hàm đã muốn trưởng thành." Tần Hàm hơi kháng nghị nói.
"Đúng vậy, nháy mắt, Tiểu Hàm nhưng những năm qua." Tần Lăng có chút cảm thán nói một câu, "Càng phát triển thành thục a." Nhìn bộ ngực hơi khiêm tốn của Tần Hàm, trêu chọc nói câu, "Bất quá có chỗ nhưng thật ra không lý tưởng a."
Đối lập với Tần Lăng , Tần Hàm đỏ cả mặt, có chút ngượng ngùng. Nàng cùng tỷ tỷ, thật đúng là kém khá xa đâu.
"A." Tần lăng cười cười, nói, "Đừng thẹn thùng, Tiểu Hàm còn nhỏ thôi."
"Tỷ tỷ, ta đã muốn trưởng thành." Tần Hàm nói.
"Đúng vậy, ngươi đều trưởng thành, cũng đến tuổi xuất giá đâu." Tần Lăng nói.
"Tỷ tỷ, tiểu Hàm sẽ không lập gia đình." Tần Hàm nói xong, trên mặt mang theo một tia tức giận, "Trước không nói thân thể Tiểu Hàm như vậy là căn bản không có khả năng gả đi ra ngoài, hơn nữa Tiểu Hàm cũng không thích gì nam nhân."
"Tiểu Hàm, ngươi chính là......"
"Tỷ tỷ, không cho nói Tiểu Hàm chưa gặp gỡ được người mình thích." trong mắt Tần Hàm tràn đầy thật sự, nói, "Tỷ tỷ, Tiểu Hàm cầu ngươi, đừng một lần lại một lần trốn tránh tình cảm của ta. Tiểu Hàm thích ngươi, nam – yêu - nữ -, không phải đơn thuần tình cảm tỷ muội. Tỷ tỷ, ngươi nếu là đối với Tiểu Hàm chỉ có tình cảm tỷ muội, không có khác cảm tình, ngươi có thể cự tuyệt ta, nhưng là thỉnh không cần đem ta cho người khác được không?" Tần Hàm nói xong, trong mắt ngấn đầy nước mắt.
Nhìn Tần Hàm quật cường nâng đầu không cho nước mắt rơi xuống, Tần Lăng thở dài một tiếng, nâng tay, vỗ vỗ Tần Hàm bả vai: "Thực xin lỗi, Tiểu Hàm, tỷ tỷ chính là hy vọng ngươi có lựa chọn khác tốt hơn."
"Không có sự lựa chọn nào tốt hơn tỷ tỷ." đáy mắt Tần Hàm tràn đầy kiên định.
Cùng Tần Hàm đối diện, đối mặt ánh mắt nghiêm túc của Tần Hàm, Tần Lăng đúng là một câu đều nói không được.
Editor : Hazz, tại sao cái lư hương đó lại đổ cơ chứ, tại sao?
Cuối cùng cũng thi xong.Huhu khóc ròng hy vọng đủ điểm qua môn, hoang mang quá đi.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top